Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-209
Chương 209: Oán hận và chửi rủa
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Bây giờ ý đồ giết người của Vòng Thiên Thanh đặc biệt lớn, sau khi nói chuyện điện thoại với Tiêu Hạo Thiên xong, ông ta lập tức chỉnh lí quân đội, ông ta muốn giết người. Nếu không thể đi đến chiến trường ngoài biên giới, vậy thì lập tức dọn dẹp những thứ lộn xộn trong lãnh địa.
Tiêu Hạo Thiên cũng có ý tưởng tương tự trong đầu. Ở một mức độ nào đó, ý tưởng của Tiêu Hạo Thiên và Vòng Thiên Thanh lại giống nhau.
Tình hình trong nước luôn bất ổn, sức mạnh của Việt Nam luôn bị hạn chế bởi những môn phái ở ẩn đó, Việt Nam luôn khó chịu với chuyện này mà biện pháp giải quyết tốt nhất chính là cạo xương để trị độc.
Những tông môn ở ẩn chẳng hạn như thư viện Linh Động và Kình Thiên Tông, nếu họ một lòng với Việt Nam thì tại sao Việt Nam lại gặp khó khăn như vậy khi ở chiến trường ngoài biên giới?
Từng người đều đang núp trong bóng tối, bí mật đánh cắp vận thế của Việt Nam,
Nếu như coi toàn bộ Việt Nam là một con người thì những thế lực ẩn tàng kia chính là ma cà rồng. Bám vào trên thân Việt Nam, làm cho sức sống và khí huyết của Việt Nam bị trì trệ, trở nên trống rỗng và suy yếu.
Tiêu Hạo Thiên càng nghĩ thì cảm giác muốn giết người trong lòng lại càng tăng lên.
Một tiếng sau, ở một chỗ rất bí mật ẩn sâu trong rừng núi rộng lớn ở khu vực trung bộ của Việt Nam, nơi đây phong cảnh núi sông vô cùng xinh đẹp, trong núi sâu như thế này lại có một môn phái, chính là Linh Kiếm tông.
Tông chủ của Linh Kiếm Tông là một cường giả cấp hoàng đỉnh phong. Giờ phút này, tông chủ của Linh Kiếm tông đang đi ra ngoài cùng với hai người cấp hoàng sơ kỳ và sáu người Thiên Vương của môn phái.
"Ha ha. Cuối cùng chúng ta cũng có thể đi ra ngoài rồi, lão già Tôn Thiên Hữu kia cũng ép chúng ta quá độc ác rồi. Không cho phép chúng ta cướp đi quốc vận của Việt Nam á? A.. Lẽ nào ông ta không biết thời gian truyền thừa của chúng ta trên mảnh đất này còn lâu hơn bọn họ sao. Nghe nói ông ta đến chiến trường ngoài biên giới rồi? Hừ, thật hy vọng lão ta chết luôn ở nơi đó. Lão già đó hình như não bị lừa đá rồi, rõ ràng có thực lực cấp Hoàng đỉnh phong, lại còn phải vất vả liều mạng vì một đám sâu kiến.” Giờ phút này tông chủ của Linh Kiếm tông vô cùng khinh thường nói.
Đúng vậy, môn phái Linh Kiếm Tông của bọn họ đã được truyền thừa hơn ba bốn trăm năm. Thậm chí trước cả khi mấy triều đại kia sáp nhập vào lãnh thổ rộng lớn của Việt Nam thì bọn họ đã tồn tại rồi. Lai lịch của môn phái rất sâu, trên thực tế Linh Kiếm Tông bọn họ còn có một vị đại trưởng lão là cấp Hoàng đỉnh phong. Chỉ là người kia vẫn luôn đóng cửa bế quan, tìm kiếm sự đột phá.
Vì vậy, vào lúc này, một trưởng lão cấp hoàng đứng phía sau tông chủ Linh Kiếm Tông cũng khinh thường cười nói: “Chậc chậc, tông chủ à, lão già Tôn Thiên Hữu kia thật sự cho rằng môn phái chúng ta dễ bị bắt nạt như vậy sao? Nếu không phải vì chúng ta để ý đến mấy vị trưởng lão ở Hà Nội Việt Nam thì ông ta đã bị giết từ lâu rồi. Một người cấp hoàng đỉnh phong, mang theo mấy người Thiên Vương cùng một đám Chiến Thần thế là dám đến trấn áp chúng ta? Ha, thật không biết ông ta lấy dũng khí từ đâu ra."
Vị trưởng lão cấp Hoàng này vừa nói xong thì một vị trưởng lão cấp hoàng khác cũng gật đầu nói: “Đúng vậy. Những người đó thật sự không biết ai mới là chủ nhân của vùng đất rộng lớn này. Thực lực của môn phái ẩn thế chúng ta còn sâu hơn bọn họ tưởng rất nhiều."
Tông chủ của Linh Kiếm Tông cũng gật đầu nói: "Ừm, trước đây từng có lúc chúng ta mới là chủ nhân của vùng đất này, đám sâu kiến kia nhìn thấy chúng ta thì cần phải quỳ xuống bái lạy. Vậy mà bây giờ lại bắt đầu giảng đạo lí mọi người bình đẳng như thế nào? Để cho một đám kiến hôi ngang hàng với chúng ta? Dựa vào cái gì chứ? Đúng là thời thế thay đổi nên lòng người cũng đổi thay, kẻ yếu cũng dám chính diện lên tiếng kêu gào với người mạnh. Hừ."
“Đi thôi, đi ra ngoài dạo một vòng, mấy năm nay vẫn luôn bị lão già Tôn Thiên Hữu kia áp chế nên tài nguyên của chúng ta cũng không nhiều, ra ngoài kiếm về một ít." Tông chủ của Linh Kiếm Tông vừa nói vừa đi ra ngoài.
Cảnh tượng như thế này cũng diễn ra ở trong hai môn phái khác cách Linh Kiếm Tông mấy trăm dặm. Chính là hai môn phái mà Trần Công Thắng và Lục Bảo Đại trấn áp, giờ phút này cũng có hai người cấp hoàng xuất hiện.
Một ngày này không chỉ có ba tông môn lớn là bọn họ, mà những cường giả của các môn phái ẩn thế ở trong nước Việt Nam đều đang vô cùng hưng phấn khi biết chiến trường ngoài biên giới Việt Nam đang chiến đấu với những thế lực bên ngoài.
Trong lúc nhất thời, hơn mười thế lực ẩn tàng lớn nhỏ bắt đầu xuất hiện trên khắp Việt Nam, từ sâu trong núi lớn hướng về thành phố. Dù sao thì lần này không chỉ có một mình Tôn Thiên Hữu tiến vào chiến trường ngoài biên giới, mà còn mang đi những Thiên Vương và Chiến Thần trấn áp mấy môn phái này. Mà hiện tại Việt Nam không có bộ quốc phòng trấn áp cho nên những người này vô cùng hưng phấn.
Mục đích cuối cùng của những môn phái ẩn thế này cũng rất đơn giản, đó chính là đưa Việt Nam trở lại chế độ của mấy trăm năm trước. Khi mà bọn họ còn có địa vị cao, hưởng thụ tất cả quyền lợi. Người đẹp, quyền lực, tiền bạc, tài nguyên, địa vị.
Một giờ sau, thành phố Quảng Bình lớn nhất ở miền trung của Việt Nam, nơi có dân số hơn 15 triệu người, tại một thành phố cực kỳ phát triển như vậy, đúng lúc này có một nhóm người mặc áo choàng cổ đại, khí thế hùng hậu xuất hiện trên con phố thương mại phồn hoa nhất của Quảng Bình.
Những người này khi nhìn thấy người đẹp ở Quảng Bình mặc những bộ trang phục hiện đại, trang điểm xinh đẹp đi lại trên phố thì hai mắt đều phát sáng.
Mười lăm phút sau, một cao thủ Chiến Thần đến từ một môn phái ẩn thế bỗng nhiên chặn lại một người phụ nữ xinh đẹp, tóc dài, đi giày cao gót, mang tất đen, mặc váy ngắn.
"Cô nương này thật là xinh đẹp, đi cùng ông đây một lần có được không?” Tên Chiến Thần đến từ môn phái ẩn thể này cười xấu xa nói với người đẹp kia.
"Đồ điên, tránh ra." Người đẹp ngay lập tức trở nên tức giận.
Bình thường lúc ở nhà cô ta đã quen với việc khiển trách bạn trai, quen thói kiêu ngạo. Giờ nhìn thấy cường giả đến từ môn phái ẩn thế thì tính khí vẫn kiêu ngạo như vậy.
Cô ta nghĩ chẳng lẽ anh ta còn dám đánh mình sao?
Thật, cô gái này rất nhanh đã biết đối phương thật sự dám ra tay đánh cô ta, mà không chỉ đánh, còn trực tiếp khiến cô ta đi gặp Diêm Vương luôn.
Chỉ thấy giờ phút này tên Chiến Thần đến từ môn phái ẩn thế kia híp mắt lại nhìn cô gái trước mặt một lúc, sau đó lầm bẩm nói: “Đúng là thói đời ngày nay, đã dám ăn mặc hở hang, lại còn ương ngạnh độc đoán như vậy. Vậy thì nhanh đi chết đi. Đã bao nhiêu năm không có người dám mắng tôi. Một đứa con gái phàm tục như cô cũng dám mắng tôi sao?"
Sau đó, có một tiếng nổ lớn, tên Chiến Thần đến từ môn phái ẩn thế này dùng một chưởng vỗ nát đầu của người phụ nữ trước mặt anh ta.
"A a..."
Người đi đường lập tức điên cuồng hét lên, Mặc kệ là nam hay nữ đều bắt đầu chạy ra ngoài. Nhưng có thể chạy đi đâu đây?
Nhóm người mặc trang phục cổ trang này đều là cường giả cấp Chiến Thần, mà lại có đến tám người, Sau khi tám người rút kiếm chém chết hơn mười người bỏ chạy thì toàn bộ người đang có mặt trong khu phố buôn bán sầm uất không còn ai dám chạy nữa, mọi người ngồi xổm trên mặt đất.
Tất nhiên, có một số người vì quá sợ hãi nên đã thông báo cho phòng cảnh sát cơ động. Bọn họ trông mong người của phòng cảnh sát cơ động sẽ nhanh chóng chạy đến.
Cuối cùng, năm phút sau, người của phòng cảnh sát cơ động ở thành phố Quảng Bình cũng đã đến, một cường giả cấp Chiến Thần, và hơn một trăm chiến sĩ cảnh sát cơ động.
Nhưng cảnh tượng xuất hiện tiếp theo lại làm cho người dân ở Quảng Bình càng thêm tuyệt vọng.
Vị Chiến Thần canh giữ ở Quảng Bình vừa mới đến chưa được bao lâu đã bị ba người mặc quần áo cổ trang đánh chết. Mà những chiến sĩ tuần tra mà vị Chiến Thần kia mang theo đều bị chết trận.
“Ha ha ha.Thật là thú vị, cường giả cấp Chiến Thần lại liều mạng vì một đám kiến hôi? Là do đầu óc tên đó bị nước vào hay sao vậy hả? Dù là trong quá khứ thì cường giả cấp Chiến Thần cũng là lực lượng trụ cột của một môn phái, đi đến đâu cũng được hưởng thụ quyền thế ngập trời, vô cùng tự do tự tại. Thế mà bây giờ lại trở thành cái dạng này. Thôi được rồi, bây giờ chúng ta sẽ đặt ra quy củ mới cho thành phố này một lần nữa, để cho
những con kiến này biết rằng kẻ mạnh mới là người được tôn trọng."
Giờ phút này, thủ lĩnh của nhóm cường giả đến từ các môn phái ẩn thế này cười lạnh nói.
Trong lúc nói chuyện, anh ta đi đến giữa khu phố thương mại, di chuyển một chiếc ghế và ngồi xuống, sau đó giơ tay chỉ vào mấy người đẹp và nói: “Cô, cô và cô, ba người các cô trông khá đẹp, đến đây chơi với bổn tọa một lát. Ha ha ha.”
Tại thời điểm này, trong nhiều thành phố ở Việt Nam đều xuất hiện một màn như thế, hiện tại bộ quốc phòng Việt Nam đang trống rỗng, hầu hết cường giả đều đã ra chiến trường ngoài biên giới, cho nên những cường giả đến từ các môn phái ẩn thế không còn cố kỵ gì nữa.
Bắt đầu hành động thỏa thích, giết người.
Bọn họ muốn giết thì giết, không hề cố kỵ bất cứ điều gì, luật pháp của phòng cảnh sát cơ động sao? Bọn họ hoàn toàn không thèm tuân theo.
Theo thời gian trôi qua, hết thành phố này đến thành phố khác dần trở nên hỗn loạn. Mà những thành phố có chiến đội và phòng cảnh sát cơ động đều sẽ bị tàn sát trước tiên.
Trong lúc nhất thời, người dân ở Việt Nam đều kinh ngạc, bị tin tức báo cáo trên TV, trên mạng làm cho kinh ngạc. Đại đa số mọi người, cho đến bây giờ mới đột nhiên phát hiện ra rằng vẫn luôn có môn phái ẩn thế bên trong Việt Nam. Chỉ là trước đây bọn họ đều bị bộ quốc phòng của Việt Nam trấn áp, nhưng hiện tại bọn họ đều đã xuất hiện rồi.
"Người của Bộ Quốc phòng đâu hết cả rồi? Những vị Chiến Thần kia đâu? Thiên Vương đâu? Đi đâu hết cả rồi? Họ đang làm cái gì vậy hả? Chẳng lẽ họ mặc kệ như vậy sao? Làm ăn cái kiểu gì vậy chứ?”
"Quả nhiên thảm nhất chính là người dân bình thường, thời khắc quan trọng đều không có ai đến giải cứu chúng ta. Bộ Quốc Phòng cái gì chứ, hừ.” "Người của Bộ Quốc phòng đâu, người của phòng cảnh sát cơ động đâu. Một đám người ức hiếp những người dân bình thường.”
"Ai ya chiến đội vô dụng, ngày thường nộp nhiều tiền như vậy chi ở đâu rồi không biết? Thất vọng, thật sự thất vọng.”
Vào lúc này, do tin tức xuất hiện liên tục nên có càng nhiều người dân vì không biết chuyện cũng bắt đầu chỉ trích bộ quốc phòng, thậm chí bắt đầu chửi ầm lên.
Còn có một nguyên nhân đó là do Việt Nam hoàn toàn không thông báo tin tức chiến đấu ở chiến trường ngoài biên giới cho người dân biết. Nên mới dẫn đến dư luận bắt đầu sôi sục đầy phẫn nộ như vậy.
Đúng lúc này, tại một vùng ngoại ô phía bắc Việt Nam, Vòng Thiên Thanh vừa mới đem đại quân trấn áp một thế lực nhỏ, sau khi nhìn thấy tin tức trên mạng thì một người mạnh mẽ như ông ta mà thân thể cũng khẽ run lên.
Đúng vậy, đây là hậu quả của việc họ đã đề ép một số tin tức để không cho công chúng biết nhằm ổn định khu vực trong nước. Người dân hoàn toàn không biết gì về những người đã hy sinh trên chiến trường ngoài biên giới trong mấy năm nay, ở trong nước bộ quốc phòng cũng luôn cho cường giả áp chế những môn phái kia nên người dân cũng không biết.
"Chỉ huy Thanh à, chúng ta sắp mở họp báo sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy thì danh tiếng của chúng ta sẽ bị hủy hoại. Dân chúng đều là những người hiền lành, nhưng bọn họ không biết sự thật." Phụ tá của Vòng Thiên Thanh mang tâm trạng phức tạp nói với Vòng Thiên Thanh. Vòng Thiên Thanh im lặng, ông ta đã mấy ngày mấy đêm không ngủ, toàn thân đều trở nên kiệt quệ. Hiện tại nếu không phải ông ta dùng sức mạnh của chiến lực cấp hoàng để chống đỡ thì có lẽ đã ngã xuống từ lâu rồi.
Sau khi im lặng một lúc lâu, Vòng Thiên Thanh khàn giọng nói: “Không cần, dù chúng ta tự mình nói ra thì cũng chưa chắc người dân sẽ tin. Thời gian này nên trấn áp lại trước, thông báo cho tất cả chiến đội trong nước, điều động toàn bộ lực lượng, chúng ta cũng sẽ phân tán ra, quan chỉ huy cấp Thiên Vương đi trấn áp những thế lực lớn, cường giả cấp Chiến Thần thì đi trấn áp những thế lực nhỏ hơn, đi thôi, tất cả cùng đi thôi.”
Giờ phút này, giọng nói của Vòng Thiên Thanh vô cùng trầm khàn, ông ta biết sẽ có hỗn loạn, nhưng ông ta không ngờ là sẽ hỗn loạn như vậy. Lần này đối thủ xuất ra quá nhiều người, có cường giả cấp Hoàng, cũng có cường giả cấp Thiên Vương, cường giả cấp Chiến Thần lại càng nhiều.
Nhưng những tin đồn nhảm nhí, những cuộc công kích chửi rủa trên Internet cũng không thể đánh bại Vòng Thiên Thanh.
Một lúc sau, Vòng Thiên Thanh hít sâu một hơi rồi đi về phía một địa phương đang trở nên hỗn loạn.
Mà ngay khi Vòng Thiên Thanh lại bắt đầu xuất quân thì các cấp chiến đội trong nước, các phòng cảnh sát cơ động cũng bắt đầu ra quân.
Giờ phút này, Tiêu Hạo Thiên, người vừa đến phạm vi thế lực của Linh Kiếm Tông, đang cau mày trầm tư sau khi nhìn thấy tin nhắn mà Thiên Diện gửi cho anh. Bước chân đang tiến về phía trước cũng dừng lại.
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Bây giờ ý đồ giết người của Vòng Thiên Thanh đặc biệt lớn, sau khi nói chuyện điện thoại với Tiêu Hạo Thiên xong, ông ta lập tức chỉnh lí quân đội, ông ta muốn giết người. Nếu không thể đi đến chiến trường ngoài biên giới, vậy thì lập tức dọn dẹp những thứ lộn xộn trong lãnh địa.
Tiêu Hạo Thiên cũng có ý tưởng tương tự trong đầu. Ở một mức độ nào đó, ý tưởng của Tiêu Hạo Thiên và Vòng Thiên Thanh lại giống nhau.
Tình hình trong nước luôn bất ổn, sức mạnh của Việt Nam luôn bị hạn chế bởi những môn phái ở ẩn đó, Việt Nam luôn khó chịu với chuyện này mà biện pháp giải quyết tốt nhất chính là cạo xương để trị độc.
Những tông môn ở ẩn chẳng hạn như thư viện Linh Động và Kình Thiên Tông, nếu họ một lòng với Việt Nam thì tại sao Việt Nam lại gặp khó khăn như vậy khi ở chiến trường ngoài biên giới?
Từng người đều đang núp trong bóng tối, bí mật đánh cắp vận thế của Việt Nam,
Nếu như coi toàn bộ Việt Nam là một con người thì những thế lực ẩn tàng kia chính là ma cà rồng. Bám vào trên thân Việt Nam, làm cho sức sống và khí huyết của Việt Nam bị trì trệ, trở nên trống rỗng và suy yếu.
Tiêu Hạo Thiên càng nghĩ thì cảm giác muốn giết người trong lòng lại càng tăng lên.
Một tiếng sau, ở một chỗ rất bí mật ẩn sâu trong rừng núi rộng lớn ở khu vực trung bộ của Việt Nam, nơi đây phong cảnh núi sông vô cùng xinh đẹp, trong núi sâu như thế này lại có một môn phái, chính là Linh Kiếm tông.
Tông chủ của Linh Kiếm Tông là một cường giả cấp hoàng đỉnh phong. Giờ phút này, tông chủ của Linh Kiếm tông đang đi ra ngoài cùng với hai người cấp hoàng sơ kỳ và sáu người Thiên Vương của môn phái.
"Ha ha. Cuối cùng chúng ta cũng có thể đi ra ngoài rồi, lão già Tôn Thiên Hữu kia cũng ép chúng ta quá độc ác rồi. Không cho phép chúng ta cướp đi quốc vận của Việt Nam á? A.. Lẽ nào ông ta không biết thời gian truyền thừa của chúng ta trên mảnh đất này còn lâu hơn bọn họ sao. Nghe nói ông ta đến chiến trường ngoài biên giới rồi? Hừ, thật hy vọng lão ta chết luôn ở nơi đó. Lão già đó hình như não bị lừa đá rồi, rõ ràng có thực lực cấp Hoàng đỉnh phong, lại còn phải vất vả liều mạng vì một đám sâu kiến.” Giờ phút này tông chủ của Linh Kiếm tông vô cùng khinh thường nói.
Đúng vậy, môn phái Linh Kiếm Tông của bọn họ đã được truyền thừa hơn ba bốn trăm năm. Thậm chí trước cả khi mấy triều đại kia sáp nhập vào lãnh thổ rộng lớn của Việt Nam thì bọn họ đã tồn tại rồi. Lai lịch của môn phái rất sâu, trên thực tế Linh Kiếm Tông bọn họ còn có một vị đại trưởng lão là cấp Hoàng đỉnh phong. Chỉ là người kia vẫn luôn đóng cửa bế quan, tìm kiếm sự đột phá.
Vì vậy, vào lúc này, một trưởng lão cấp hoàng đứng phía sau tông chủ Linh Kiếm Tông cũng khinh thường cười nói: “Chậc chậc, tông chủ à, lão già Tôn Thiên Hữu kia thật sự cho rằng môn phái chúng ta dễ bị bắt nạt như vậy sao? Nếu không phải vì chúng ta để ý đến mấy vị trưởng lão ở Hà Nội Việt Nam thì ông ta đã bị giết từ lâu rồi. Một người cấp hoàng đỉnh phong, mang theo mấy người Thiên Vương cùng một đám Chiến Thần thế là dám đến trấn áp chúng ta? Ha, thật không biết ông ta lấy dũng khí từ đâu ra."
Vị trưởng lão cấp Hoàng này vừa nói xong thì một vị trưởng lão cấp hoàng khác cũng gật đầu nói: “Đúng vậy. Những người đó thật sự không biết ai mới là chủ nhân của vùng đất rộng lớn này. Thực lực của môn phái ẩn thế chúng ta còn sâu hơn bọn họ tưởng rất nhiều."
Tông chủ của Linh Kiếm Tông cũng gật đầu nói: "Ừm, trước đây từng có lúc chúng ta mới là chủ nhân của vùng đất này, đám sâu kiến kia nhìn thấy chúng ta thì cần phải quỳ xuống bái lạy. Vậy mà bây giờ lại bắt đầu giảng đạo lí mọi người bình đẳng như thế nào? Để cho một đám kiến hôi ngang hàng với chúng ta? Dựa vào cái gì chứ? Đúng là thời thế thay đổi nên lòng người cũng đổi thay, kẻ yếu cũng dám chính diện lên tiếng kêu gào với người mạnh. Hừ."
“Đi thôi, đi ra ngoài dạo một vòng, mấy năm nay vẫn luôn bị lão già Tôn Thiên Hữu kia áp chế nên tài nguyên của chúng ta cũng không nhiều, ra ngoài kiếm về một ít." Tông chủ của Linh Kiếm Tông vừa nói vừa đi ra ngoài.
Cảnh tượng như thế này cũng diễn ra ở trong hai môn phái khác cách Linh Kiếm Tông mấy trăm dặm. Chính là hai môn phái mà Trần Công Thắng và Lục Bảo Đại trấn áp, giờ phút này cũng có hai người cấp hoàng xuất hiện.
Một ngày này không chỉ có ba tông môn lớn là bọn họ, mà những cường giả của các môn phái ẩn thế ở trong nước Việt Nam đều đang vô cùng hưng phấn khi biết chiến trường ngoài biên giới Việt Nam đang chiến đấu với những thế lực bên ngoài.
Trong lúc nhất thời, hơn mười thế lực ẩn tàng lớn nhỏ bắt đầu xuất hiện trên khắp Việt Nam, từ sâu trong núi lớn hướng về thành phố. Dù sao thì lần này không chỉ có một mình Tôn Thiên Hữu tiến vào chiến trường ngoài biên giới, mà còn mang đi những Thiên Vương và Chiến Thần trấn áp mấy môn phái này. Mà hiện tại Việt Nam không có bộ quốc phòng trấn áp cho nên những người này vô cùng hưng phấn.
Mục đích cuối cùng của những môn phái ẩn thế này cũng rất đơn giản, đó chính là đưa Việt Nam trở lại chế độ của mấy trăm năm trước. Khi mà bọn họ còn có địa vị cao, hưởng thụ tất cả quyền lợi. Người đẹp, quyền lực, tiền bạc, tài nguyên, địa vị.
Một giờ sau, thành phố Quảng Bình lớn nhất ở miền trung của Việt Nam, nơi có dân số hơn 15 triệu người, tại một thành phố cực kỳ phát triển như vậy, đúng lúc này có một nhóm người mặc áo choàng cổ đại, khí thế hùng hậu xuất hiện trên con phố thương mại phồn hoa nhất của Quảng Bình.
Những người này khi nhìn thấy người đẹp ở Quảng Bình mặc những bộ trang phục hiện đại, trang điểm xinh đẹp đi lại trên phố thì hai mắt đều phát sáng.
Mười lăm phút sau, một cao thủ Chiến Thần đến từ một môn phái ẩn thế bỗng nhiên chặn lại một người phụ nữ xinh đẹp, tóc dài, đi giày cao gót, mang tất đen, mặc váy ngắn.
"Cô nương này thật là xinh đẹp, đi cùng ông đây một lần có được không?” Tên Chiến Thần đến từ môn phái ẩn thể này cười xấu xa nói với người đẹp kia.
"Đồ điên, tránh ra." Người đẹp ngay lập tức trở nên tức giận.
Bình thường lúc ở nhà cô ta đã quen với việc khiển trách bạn trai, quen thói kiêu ngạo. Giờ nhìn thấy cường giả đến từ môn phái ẩn thế thì tính khí vẫn kiêu ngạo như vậy.
Cô ta nghĩ chẳng lẽ anh ta còn dám đánh mình sao?
Thật, cô gái này rất nhanh đã biết đối phương thật sự dám ra tay đánh cô ta, mà không chỉ đánh, còn trực tiếp khiến cô ta đi gặp Diêm Vương luôn.
Chỉ thấy giờ phút này tên Chiến Thần đến từ môn phái ẩn thế kia híp mắt lại nhìn cô gái trước mặt một lúc, sau đó lầm bẩm nói: “Đúng là thói đời ngày nay, đã dám ăn mặc hở hang, lại còn ương ngạnh độc đoán như vậy. Vậy thì nhanh đi chết đi. Đã bao nhiêu năm không có người dám mắng tôi. Một đứa con gái phàm tục như cô cũng dám mắng tôi sao?"
Sau đó, có một tiếng nổ lớn, tên Chiến Thần đến từ môn phái ẩn thế này dùng một chưởng vỗ nát đầu của người phụ nữ trước mặt anh ta.
"A a..."
Người đi đường lập tức điên cuồng hét lên, Mặc kệ là nam hay nữ đều bắt đầu chạy ra ngoài. Nhưng có thể chạy đi đâu đây?
Nhóm người mặc trang phục cổ trang này đều là cường giả cấp Chiến Thần, mà lại có đến tám người, Sau khi tám người rút kiếm chém chết hơn mười người bỏ chạy thì toàn bộ người đang có mặt trong khu phố buôn bán sầm uất không còn ai dám chạy nữa, mọi người ngồi xổm trên mặt đất.
Tất nhiên, có một số người vì quá sợ hãi nên đã thông báo cho phòng cảnh sát cơ động. Bọn họ trông mong người của phòng cảnh sát cơ động sẽ nhanh chóng chạy đến.
Cuối cùng, năm phút sau, người của phòng cảnh sát cơ động ở thành phố Quảng Bình cũng đã đến, một cường giả cấp Chiến Thần, và hơn một trăm chiến sĩ cảnh sát cơ động.
Nhưng cảnh tượng xuất hiện tiếp theo lại làm cho người dân ở Quảng Bình càng thêm tuyệt vọng.
Vị Chiến Thần canh giữ ở Quảng Bình vừa mới đến chưa được bao lâu đã bị ba người mặc quần áo cổ trang đánh chết. Mà những chiến sĩ tuần tra mà vị Chiến Thần kia mang theo đều bị chết trận.
“Ha ha ha.Thật là thú vị, cường giả cấp Chiến Thần lại liều mạng vì một đám kiến hôi? Là do đầu óc tên đó bị nước vào hay sao vậy hả? Dù là trong quá khứ thì cường giả cấp Chiến Thần cũng là lực lượng trụ cột của một môn phái, đi đến đâu cũng được hưởng thụ quyền thế ngập trời, vô cùng tự do tự tại. Thế mà bây giờ lại trở thành cái dạng này. Thôi được rồi, bây giờ chúng ta sẽ đặt ra quy củ mới cho thành phố này một lần nữa, để cho
những con kiến này biết rằng kẻ mạnh mới là người được tôn trọng."
Giờ phút này, thủ lĩnh của nhóm cường giả đến từ các môn phái ẩn thế này cười lạnh nói.
Trong lúc nói chuyện, anh ta đi đến giữa khu phố thương mại, di chuyển một chiếc ghế và ngồi xuống, sau đó giơ tay chỉ vào mấy người đẹp và nói: “Cô, cô và cô, ba người các cô trông khá đẹp, đến đây chơi với bổn tọa một lát. Ha ha ha.”
Tại thời điểm này, trong nhiều thành phố ở Việt Nam đều xuất hiện một màn như thế, hiện tại bộ quốc phòng Việt Nam đang trống rỗng, hầu hết cường giả đều đã ra chiến trường ngoài biên giới, cho nên những cường giả đến từ các môn phái ẩn thế không còn cố kỵ gì nữa.
Bắt đầu hành động thỏa thích, giết người.
Bọn họ muốn giết thì giết, không hề cố kỵ bất cứ điều gì, luật pháp của phòng cảnh sát cơ động sao? Bọn họ hoàn toàn không thèm tuân theo.
Theo thời gian trôi qua, hết thành phố này đến thành phố khác dần trở nên hỗn loạn. Mà những thành phố có chiến đội và phòng cảnh sát cơ động đều sẽ bị tàn sát trước tiên.
Trong lúc nhất thời, người dân ở Việt Nam đều kinh ngạc, bị tin tức báo cáo trên TV, trên mạng làm cho kinh ngạc. Đại đa số mọi người, cho đến bây giờ mới đột nhiên phát hiện ra rằng vẫn luôn có môn phái ẩn thế bên trong Việt Nam. Chỉ là trước đây bọn họ đều bị bộ quốc phòng của Việt Nam trấn áp, nhưng hiện tại bọn họ đều đã xuất hiện rồi.
"Người của Bộ Quốc phòng đâu hết cả rồi? Những vị Chiến Thần kia đâu? Thiên Vương đâu? Đi đâu hết cả rồi? Họ đang làm cái gì vậy hả? Chẳng lẽ họ mặc kệ như vậy sao? Làm ăn cái kiểu gì vậy chứ?”
"Quả nhiên thảm nhất chính là người dân bình thường, thời khắc quan trọng đều không có ai đến giải cứu chúng ta. Bộ Quốc Phòng cái gì chứ, hừ.” "Người của Bộ Quốc phòng đâu, người của phòng cảnh sát cơ động đâu. Một đám người ức hiếp những người dân bình thường.”
"Ai ya chiến đội vô dụng, ngày thường nộp nhiều tiền như vậy chi ở đâu rồi không biết? Thất vọng, thật sự thất vọng.”
Vào lúc này, do tin tức xuất hiện liên tục nên có càng nhiều người dân vì không biết chuyện cũng bắt đầu chỉ trích bộ quốc phòng, thậm chí bắt đầu chửi ầm lên.
Còn có một nguyên nhân đó là do Việt Nam hoàn toàn không thông báo tin tức chiến đấu ở chiến trường ngoài biên giới cho người dân biết. Nên mới dẫn đến dư luận bắt đầu sôi sục đầy phẫn nộ như vậy.
Đúng lúc này, tại một vùng ngoại ô phía bắc Việt Nam, Vòng Thiên Thanh vừa mới đem đại quân trấn áp một thế lực nhỏ, sau khi nhìn thấy tin tức trên mạng thì một người mạnh mẽ như ông ta mà thân thể cũng khẽ run lên.
Đúng vậy, đây là hậu quả của việc họ đã đề ép một số tin tức để không cho công chúng biết nhằm ổn định khu vực trong nước. Người dân hoàn toàn không biết gì về những người đã hy sinh trên chiến trường ngoài biên giới trong mấy năm nay, ở trong nước bộ quốc phòng cũng luôn cho cường giả áp chế những môn phái kia nên người dân cũng không biết.
"Chỉ huy Thanh à, chúng ta sắp mở họp báo sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy thì danh tiếng của chúng ta sẽ bị hủy hoại. Dân chúng đều là những người hiền lành, nhưng bọn họ không biết sự thật." Phụ tá của Vòng Thiên Thanh mang tâm trạng phức tạp nói với Vòng Thiên Thanh. Vòng Thiên Thanh im lặng, ông ta đã mấy ngày mấy đêm không ngủ, toàn thân đều trở nên kiệt quệ. Hiện tại nếu không phải ông ta dùng sức mạnh của chiến lực cấp hoàng để chống đỡ thì có lẽ đã ngã xuống từ lâu rồi.
Sau khi im lặng một lúc lâu, Vòng Thiên Thanh khàn giọng nói: “Không cần, dù chúng ta tự mình nói ra thì cũng chưa chắc người dân sẽ tin. Thời gian này nên trấn áp lại trước, thông báo cho tất cả chiến đội trong nước, điều động toàn bộ lực lượng, chúng ta cũng sẽ phân tán ra, quan chỉ huy cấp Thiên Vương đi trấn áp những thế lực lớn, cường giả cấp Chiến Thần thì đi trấn áp những thế lực nhỏ hơn, đi thôi, tất cả cùng đi thôi.”
Giờ phút này, giọng nói của Vòng Thiên Thanh vô cùng trầm khàn, ông ta biết sẽ có hỗn loạn, nhưng ông ta không ngờ là sẽ hỗn loạn như vậy. Lần này đối thủ xuất ra quá nhiều người, có cường giả cấp Hoàng, cũng có cường giả cấp Thiên Vương, cường giả cấp Chiến Thần lại càng nhiều.
Nhưng những tin đồn nhảm nhí, những cuộc công kích chửi rủa trên Internet cũng không thể đánh bại Vòng Thiên Thanh.
Một lúc sau, Vòng Thiên Thanh hít sâu một hơi rồi đi về phía một địa phương đang trở nên hỗn loạn.
Mà ngay khi Vòng Thiên Thanh lại bắt đầu xuất quân thì các cấp chiến đội trong nước, các phòng cảnh sát cơ động cũng bắt đầu ra quân.
Giờ phút này, Tiêu Hạo Thiên, người vừa đến phạm vi thế lực của Linh Kiếm Tông, đang cau mày trầm tư sau khi nhìn thấy tin nhắn mà Thiên Diện gửi cho anh. Bước chân đang tiến về phía trước cũng dừng lại.
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter