Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-87
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 87_Xuất hiện
Hôm nay là ngày X tháng Y , tức là hai tháng sau đó
Chỉ với hai tháng mà mọi thứ đã thay đổi, anh luôn bận bịu tìm ra Huyết Ngụy, nhưng kết quả là con số không
Lãnh Hàn và tiểu Tịch vẫn như mọi ngày, sáng đi học, trưa về nhà, tối lại cùng anh vui chơi
Cứ như gà trống nuôi con vậy
Hôm nay là chủ nhật, cũng chính là cái ngày mà anh sẽ giao lại Cung gia và Hắc Xà cho Liễu Hân
Anh đã chuẩn bị cả rồi, anh không hề hối hận đâu
"Hai con ở nhà ngoan, ta đi cứu bánh bao lớn và mami há"
"Vâng ạ"
Anh vừa đi khuất, Lãnh Hàn cười tà mị:"Mami, baba đi rồi"
"Cho ta địa điểm"_đầu dây bên kia nói
"Con không biết, nhưng có nghe thoang thoáng là ở Đường Yên"
"Được"
Cô khỏe lại chỉ sau mấy tuần, liền điện thoại cho hai con Bảo hai bé phải giữ bí mật này
Cung Hiên cầm sắp giấy, chuyển nhượng, anh đã kí tên hết cả rồi Chỉ cần giao người, cho anh thì lập tức anh sẽ giao cho họ cái này
-Két
Cung Hiên đẩy cửa xe đi ra, đôi chân thon dài của anh bước đi hiên ngang về phía trước
Liễu Hân ôm cánh tay Tình Thiếu Long:"Chà chà, Cung Hiên bang chủ đến rồi"
Cung Hiên lạnh lùng nhìn ả:"Người đâu?"
-Bốp, bốp
Lập tức, hai tên thuộc hạ dẫn Huyết Ngụy ra Trên người ông khắp vết thương, nhìn ông vô cùng nhợt nhạt
"Còn một người nữa"
"Khi nào anh giao nó cho tôi, tôi sẽ mang người kia ra"
"Đây"_anh thẩy sắp giấy về phía trước
Nhưng
Bỗng nhiên một sợi dây từ đâu bay ra, trên đầu dây là một lưỡi sắt cong, ngấu lấy sắp giấy, giật về
Biết bao nhiêu con mắt mở to ra, nhìn theo hướng sợi dây
Dịch Hiểu Đồng chào một cái, cầm lấy thứ mình cần, cất sợi dây đi, đi đến
Liễu Hân run lên một cái
Cô ta vẫn còn sống
"Liễu Hân, nhìn cô có vẻ thất vọng khi thấy tôi đứng đây, hửm?"
Liễu Hân mặt đối mặt:"Cô tại sao vẫn còn sống?"
"Như cô nói, vì tôi có lòng thương người, nên được Trời Phật phù hộ"
"Cô"
-Đùngphát súng ngay chân cô ta, ngã ngụy xuống
"Cô dám bắn tôi, cô không thấy ba cô vẫn còn trong tay tôi sao?"
Dịch Hiểu Đồng vuốt ve đầu súng, khí phách nói:"Sân chơi này, không phải là của cô nữa rồi"
Lời vừa dứt, thì từ đâu ra có hơn mấy trăm vệ sĩ đi ra, đứng bao vay cô ta và Tình Thiếu Long
Hắn ta lúc này mới nói:"Huyết Dịch, coi như cô hay, nhưng mà, Tình Thiếu Long tôi còn sống thì cô đừng hòng làm gì được tôi"
Dịch Hiểu Đồng cau mày, nhìn hắn đang muốn nhảy xuống núi Mà không trở tay kịp
Ở đây xung quanh đều là cỏ với, có cả núi cao
Hắn nhảy xuống, tưởng chừng sẽ tan xương nát thịt, nhưng không ngờ, từ trong người hắn bung ra một cái dù
Bây lượn trên không trung
Hắn nhìn cô, cười khinh bỉ:"Haha, rất tiếc sự thông minh của cô không dành cho tôi, cứ chờ đó, tôi sẽ còn tìm đến cô, tạm biệt"
Liễu Hân:"Long, anh"
Cô ta nhìn theo bực tức, cuối cùng cũng chết, thôi thì lôi người chết theo
Cây súng vừa được rút ra, nhắm ngay cô
Nhưng không qua khỏi đôi mắt tinh anh của Cung Hiên, anh chạy lại đỡ
-Đùng
"Đồng, cẩn thận"
Anh ôm lấy thân thể bé nhỏ của cô
Ngã xuống, cô dùng tay đỡ anh, gọi:"Hiên, anh làm sao vậy? Tỉnh dậy đi, mở mắt ra nhìn em"
"Anh không sao? Lo cho ba đi"
Cô nói:"Giúp tôi, đỡ họ lên xe, đưa đến bệnh viện"
Vệ sĩ đỡ lấy họ lên xe, chạy thần tốc đến bệnh viện
Dịch Hiểu Đồng nhìn Liễu Hân thầm chửi thề
Mẹ kiếp
Cô chỉa súng vào đầu cô ta, thanh âm như máu đổ:"Cô nên biến mất rồi"
-Đùngđùng
Liễu Hân chết với tư thế đang quỳ gối, đôi mắt vẫn chưa nhắm lại
Như đang nhìn cô
Người ác thì sẽ chết, đừng mong mãi mãi làm điều ác
Dịch Hiểu Đồng bỏ đi
Còn
Chương sau sẽ rất ngọt nha, chuẩn bị máu để bom đi kkkkkk
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Hôm nay là ngày X tháng Y , tức là hai tháng sau đó
Chỉ với hai tháng mà mọi thứ đã thay đổi, anh luôn bận bịu tìm ra Huyết Ngụy, nhưng kết quả là con số không
Lãnh Hàn và tiểu Tịch vẫn như mọi ngày, sáng đi học, trưa về nhà, tối lại cùng anh vui chơi
Cứ như gà trống nuôi con vậy
Hôm nay là chủ nhật, cũng chính là cái ngày mà anh sẽ giao lại Cung gia và Hắc Xà cho Liễu Hân
Anh đã chuẩn bị cả rồi, anh không hề hối hận đâu
"Hai con ở nhà ngoan, ta đi cứu bánh bao lớn và mami há"
"Vâng ạ"
Anh vừa đi khuất, Lãnh Hàn cười tà mị:"Mami, baba đi rồi"
"Cho ta địa điểm"_đầu dây bên kia nói
"Con không biết, nhưng có nghe thoang thoáng là ở Đường Yên"
"Được"
Cô khỏe lại chỉ sau mấy tuần, liền điện thoại cho hai con Bảo hai bé phải giữ bí mật này
Cung Hiên cầm sắp giấy, chuyển nhượng, anh đã kí tên hết cả rồi Chỉ cần giao người, cho anh thì lập tức anh sẽ giao cho họ cái này
-Két
Cung Hiên đẩy cửa xe đi ra, đôi chân thon dài của anh bước đi hiên ngang về phía trước
Liễu Hân ôm cánh tay Tình Thiếu Long:"Chà chà, Cung Hiên bang chủ đến rồi"
Cung Hiên lạnh lùng nhìn ả:"Người đâu?"
-Bốp, bốp
Lập tức, hai tên thuộc hạ dẫn Huyết Ngụy ra Trên người ông khắp vết thương, nhìn ông vô cùng nhợt nhạt
"Còn một người nữa"
"Khi nào anh giao nó cho tôi, tôi sẽ mang người kia ra"
"Đây"_anh thẩy sắp giấy về phía trước
Nhưng
Bỗng nhiên một sợi dây từ đâu bay ra, trên đầu dây là một lưỡi sắt cong, ngấu lấy sắp giấy, giật về
Biết bao nhiêu con mắt mở to ra, nhìn theo hướng sợi dây
Dịch Hiểu Đồng chào một cái, cầm lấy thứ mình cần, cất sợi dây đi, đi đến
Liễu Hân run lên một cái
Cô ta vẫn còn sống
"Liễu Hân, nhìn cô có vẻ thất vọng khi thấy tôi đứng đây, hửm?"
Liễu Hân mặt đối mặt:"Cô tại sao vẫn còn sống?"
"Như cô nói, vì tôi có lòng thương người, nên được Trời Phật phù hộ"
"Cô"
-Đùngphát súng ngay chân cô ta, ngã ngụy xuống
"Cô dám bắn tôi, cô không thấy ba cô vẫn còn trong tay tôi sao?"
Dịch Hiểu Đồng vuốt ve đầu súng, khí phách nói:"Sân chơi này, không phải là của cô nữa rồi"
Lời vừa dứt, thì từ đâu ra có hơn mấy trăm vệ sĩ đi ra, đứng bao vay cô ta và Tình Thiếu Long
Hắn ta lúc này mới nói:"Huyết Dịch, coi như cô hay, nhưng mà, Tình Thiếu Long tôi còn sống thì cô đừng hòng làm gì được tôi"
Dịch Hiểu Đồng cau mày, nhìn hắn đang muốn nhảy xuống núi Mà không trở tay kịp
Ở đây xung quanh đều là cỏ với, có cả núi cao
Hắn nhảy xuống, tưởng chừng sẽ tan xương nát thịt, nhưng không ngờ, từ trong người hắn bung ra một cái dù
Bây lượn trên không trung
Hắn nhìn cô, cười khinh bỉ:"Haha, rất tiếc sự thông minh của cô không dành cho tôi, cứ chờ đó, tôi sẽ còn tìm đến cô, tạm biệt"
Liễu Hân:"Long, anh"
Cô ta nhìn theo bực tức, cuối cùng cũng chết, thôi thì lôi người chết theo
Cây súng vừa được rút ra, nhắm ngay cô
Nhưng không qua khỏi đôi mắt tinh anh của Cung Hiên, anh chạy lại đỡ
-Đùng
"Đồng, cẩn thận"
Anh ôm lấy thân thể bé nhỏ của cô
Ngã xuống, cô dùng tay đỡ anh, gọi:"Hiên, anh làm sao vậy? Tỉnh dậy đi, mở mắt ra nhìn em"
"Anh không sao? Lo cho ba đi"
Cô nói:"Giúp tôi, đỡ họ lên xe, đưa đến bệnh viện"
Vệ sĩ đỡ lấy họ lên xe, chạy thần tốc đến bệnh viện
Dịch Hiểu Đồng nhìn Liễu Hân thầm chửi thề
Mẹ kiếp
Cô chỉa súng vào đầu cô ta, thanh âm như máu đổ:"Cô nên biến mất rồi"
-Đùngđùng
Liễu Hân chết với tư thế đang quỳ gối, đôi mắt vẫn chưa nhắm lại
Như đang nhìn cô
Người ác thì sẽ chết, đừng mong mãi mãi làm điều ác
Dịch Hiểu Đồng bỏ đi
Còn
Chương sau sẽ rất ngọt nha, chuẩn bị máu để bom đi kkkkkk
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn