Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-84
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 84_Kích động (tt)
"Các người là ai?"_vệ sĩ canh gác phòng cô nói
Liễu Hân với bộ váy đen, bó sát, với gương mặt được trang điểm tinh tế
Tay khoanh lại, đôi môi đỏ mọng gợi cảm nói:"Muốn biết?"
"Nói?"
-Đùngđùngđùng
Những tiếng súng vang lên thất thanh, và rồi những tên vệ sĩ từng người từng người một ngã xuống, máu chảy lên láng
Ở bên ngoài, đã bị toàn bộ người của Liễu Hân nắm gọn, bác sĩ, y tá, đến bệnh nhân đều được đưa đi nơi khác
Liễu Hân đẩy cửa bước vào phòng, nhìn cô gái xinh đẹp nhưng bây giờ lại trở nên tiều tụy kia, đang nằm ngủ
Dịch Hiểu Đồng tuy đang bệnh, nhưng giác quan của cô vẫn còn rất nhạy bén, từ từ mở mắt
Cảm xúc cô lúc này là?
Kinh ngạc!
"Liễu Hân"
Liễu Hân vẫn trạng thái ban đầu, nhưng lúc này, vẻ mặt ả ta am hiểm hơn:"Chào Huyết Dịch, khỏe chứ?"
"Cô đến đây làm gì?"
"Tôi hả? Muốn cho cô xem cái này, chắc chắn sẽ khiến cô rất thích"
Dịch Hiểu Đồng nằm yên, chờ xem
Liễu Hần cầm lấy máy tính từ tay thuộc hạ, mở ra
Trên màn hình, hiện ra hình ảnh Huyết Ngụy đang bị trói trên cao, và cả thân thể ông đang bị thương, những vết to nhỏ khắp người
"Cô đã làm gì ba tôi"_Dịch Hiểu Đồng mắt trợn trắng, kích động nói
"Ba sao? Oa, thì ra cô là con gái Huyết Ngụy, cơ mà cô bây giờ cũng không còn là Huyết Dịch ngày xưa đâu, bây giờ cô chả khá gì phế vật, nằm trên giường 24/24 , vệ sinh đến ăn uống đều do y tá giúp, hahaha, từ khi nào cô lại trở thành kẻ yếu đuối như vậy?"
Dịch Hiểu Đồng nắm chặt tay, nhìn ả chưng chưng, đến nỗi muốn ăn tươi nuốt sống ả vậy
"Con đàn bà khốn kiếp, tôi rất hối hận tại sao lúc đó không giết chết cô"
Liễu Hân cười xúc phạm:"Vì cô có lòng thương người, nhưng trên đời này, nếu như lòng thương đó không đặt đúng người sẽ khiến bản thân hối hận, cô chính là ví dụ điển hình"
Dịch Hiểu Đồng không thể nào nhịn nỗi, do quá kích động nên bệnh tim lại tái phát
"Hơ,hơthuốc, bác sĩhơ hơ"_cô ôm lấy tim, miệng thở dốc
Ả ta đến gần cô hơn, chòm người xuống:"Chặc, cô sao vậy, có phải đang rất khó chịu hay không?"
"Bác sĩ, mau gọi bác sĩ,"_Dịch Hiểu Đồng mạnh bạo nắm lấy tóc cô ta, làm hại ả đau điến Vô tình chiếc bông tai rơi xuống nền
"Á, còn đàn bà này, cô còn giả vờ ngu ngốc đến khi nào đây, lí do tôi đến đây là muốn cô mãi mãi không tồn tại trên đời này nữa, cô nghe rõ chưa hả?"_dứt lời, ả ta manh động dựt sợi dây truyền máu, rồi ống thở của cô
Dịch Hiểu Đồng lăn người qua lại, cô khó thở quá
Cô
Và rồi cô ngất đi
Khi nhìn thấy cô không còn động đậy nữa, ả ta khẽ đưa tay xuống chóp mũi:"Ha, chết rồi ư? Không ngờ cô lại chết dưới tay tôi, một cái chết vô tội, hahahaha"
"Mau đưa tiểu thư đi, nếu không sẽ không kịp"
Trong cơn mê, cô chỉ là giả vờ ngừng thở một chút, và cô nghe có giọng ai đó, vừa lạ vừa quen
Nhưng cô không mở mắt nỗi nữa rồi, cô mệt quá, cô muốn ngủ
Đến khi Cung Hiên đến tìm cô thì
"Tại sao nơi đây lại trở thành như vậy, và cả Hiểu Đồng đâu? Tại sao lại biến mất"
Cung Hiên tìm khắp cả bệnh viện nhưng không hề thấy hình bóng người con gái anh yêu
Và cả, bác sĩ, y tá, bệnh nhân đều không còn ai
Bệnh viện lúc này giống như một căn nhà hoang củ kĩ, âm u, hoang tàn đến rợn người
Cung Hiên gọi:"Âu Triết, nghe tôi nói, cậu mau huy động lực lượng tìm ra ông Huyết, và tìm ngay tung tích của Hiểu Đồng"
"Vâng"
Anh cảm nhận được, tim anh đang đập rất nhanh, cảm giác bồn chồn lo lắng không hề giảm
Cô đâu rồi?
Tại sao lại biến mất không rõ ràng như vậy?
Cung Hiên quay lại phòng bệnh, vô tình nhặt được một chiếc bông
"Cái này là của ai? Tại sao lại nằm ở đây? Mình nhất định phải điều tra rõ, ắc hẳn trong chuyện này có liên quan đến người đó"
-------Còn-------
Bỏ phiếu, like, theo dõi mình đi nào
Cần lắm cmt làm đọng lực
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
"Các người là ai?"_vệ sĩ canh gác phòng cô nói
Liễu Hân với bộ váy đen, bó sát, với gương mặt được trang điểm tinh tế
Tay khoanh lại, đôi môi đỏ mọng gợi cảm nói:"Muốn biết?"
"Nói?"
-Đùngđùngđùng
Những tiếng súng vang lên thất thanh, và rồi những tên vệ sĩ từng người từng người một ngã xuống, máu chảy lên láng
Ở bên ngoài, đã bị toàn bộ người của Liễu Hân nắm gọn, bác sĩ, y tá, đến bệnh nhân đều được đưa đi nơi khác
Liễu Hân đẩy cửa bước vào phòng, nhìn cô gái xinh đẹp nhưng bây giờ lại trở nên tiều tụy kia, đang nằm ngủ
Dịch Hiểu Đồng tuy đang bệnh, nhưng giác quan của cô vẫn còn rất nhạy bén, từ từ mở mắt
Cảm xúc cô lúc này là?
Kinh ngạc!
"Liễu Hân"
Liễu Hân vẫn trạng thái ban đầu, nhưng lúc này, vẻ mặt ả ta am hiểm hơn:"Chào Huyết Dịch, khỏe chứ?"
"Cô đến đây làm gì?"
"Tôi hả? Muốn cho cô xem cái này, chắc chắn sẽ khiến cô rất thích"
Dịch Hiểu Đồng nằm yên, chờ xem
Liễu Hần cầm lấy máy tính từ tay thuộc hạ, mở ra
Trên màn hình, hiện ra hình ảnh Huyết Ngụy đang bị trói trên cao, và cả thân thể ông đang bị thương, những vết to nhỏ khắp người
"Cô đã làm gì ba tôi"_Dịch Hiểu Đồng mắt trợn trắng, kích động nói
"Ba sao? Oa, thì ra cô là con gái Huyết Ngụy, cơ mà cô bây giờ cũng không còn là Huyết Dịch ngày xưa đâu, bây giờ cô chả khá gì phế vật, nằm trên giường 24/24 , vệ sinh đến ăn uống đều do y tá giúp, hahaha, từ khi nào cô lại trở thành kẻ yếu đuối như vậy?"
Dịch Hiểu Đồng nắm chặt tay, nhìn ả chưng chưng, đến nỗi muốn ăn tươi nuốt sống ả vậy
"Con đàn bà khốn kiếp, tôi rất hối hận tại sao lúc đó không giết chết cô"
Liễu Hân cười xúc phạm:"Vì cô có lòng thương người, nhưng trên đời này, nếu như lòng thương đó không đặt đúng người sẽ khiến bản thân hối hận, cô chính là ví dụ điển hình"
Dịch Hiểu Đồng không thể nào nhịn nỗi, do quá kích động nên bệnh tim lại tái phát
"Hơ,hơthuốc, bác sĩhơ hơ"_cô ôm lấy tim, miệng thở dốc
Ả ta đến gần cô hơn, chòm người xuống:"Chặc, cô sao vậy, có phải đang rất khó chịu hay không?"
"Bác sĩ, mau gọi bác sĩ,"_Dịch Hiểu Đồng mạnh bạo nắm lấy tóc cô ta, làm hại ả đau điến Vô tình chiếc bông tai rơi xuống nền
"Á, còn đàn bà này, cô còn giả vờ ngu ngốc đến khi nào đây, lí do tôi đến đây là muốn cô mãi mãi không tồn tại trên đời này nữa, cô nghe rõ chưa hả?"_dứt lời, ả ta manh động dựt sợi dây truyền máu, rồi ống thở của cô
Dịch Hiểu Đồng lăn người qua lại, cô khó thở quá
Cô
Và rồi cô ngất đi
Khi nhìn thấy cô không còn động đậy nữa, ả ta khẽ đưa tay xuống chóp mũi:"Ha, chết rồi ư? Không ngờ cô lại chết dưới tay tôi, một cái chết vô tội, hahahaha"
"Mau đưa tiểu thư đi, nếu không sẽ không kịp"
Trong cơn mê, cô chỉ là giả vờ ngừng thở một chút, và cô nghe có giọng ai đó, vừa lạ vừa quen
Nhưng cô không mở mắt nỗi nữa rồi, cô mệt quá, cô muốn ngủ
Đến khi Cung Hiên đến tìm cô thì
"Tại sao nơi đây lại trở thành như vậy, và cả Hiểu Đồng đâu? Tại sao lại biến mất"
Cung Hiên tìm khắp cả bệnh viện nhưng không hề thấy hình bóng người con gái anh yêu
Và cả, bác sĩ, y tá, bệnh nhân đều không còn ai
Bệnh viện lúc này giống như một căn nhà hoang củ kĩ, âm u, hoang tàn đến rợn người
Cung Hiên gọi:"Âu Triết, nghe tôi nói, cậu mau huy động lực lượng tìm ra ông Huyết, và tìm ngay tung tích của Hiểu Đồng"
"Vâng"
Anh cảm nhận được, tim anh đang đập rất nhanh, cảm giác bồn chồn lo lắng không hề giảm
Cô đâu rồi?
Tại sao lại biến mất không rõ ràng như vậy?
Cung Hiên quay lại phòng bệnh, vô tình nhặt được một chiếc bông
"Cái này là của ai? Tại sao lại nằm ở đây? Mình nhất định phải điều tra rõ, ắc hẳn trong chuyện này có liên quan đến người đó"
-------Còn-------
Bỏ phiếu, like, theo dõi mình đi nào
Cần lắm cmt làm đọng lực
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn