Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-65
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 65_Cưỡng ép
"Âu Triết, xin anh hãy nói với anh Hiên đến đây, tôi rất sợ khi ở một mình, và cả tôi không muốn phẩu thuật_Liễu Hân nắm chặt tay Âu Triết, van xin
Âu Triết nhìn bác sĩ, không nhìn cô ta nói:"Bác sĩ, việc còn lại giao hết cho ông"
"Âu Triết cậu yên tâm, việc mà Cung thiếu chủ giao tôi sẽ làm ổn thỏa?"_vị bác sĩ kia ôn tồn đáp
Sau đó, Liễu Hân được đẩy vào phòng phẩu thuật Do lúc ngã quá mạnh, nên dẫn đến cái thai không giữ được
Và nghiêm trọng hơn là cô ta không còn khả năng sinh con nữa
Liễu Hân sau khi biết mình như vậy, liền nổi điên lên Chỉ muốn ngay lập tức đi tìm anh
Nhưng mà bản thân đã bị bỏ rơi Lại sợ khi đến tìm, anh sẽ giết cô ta luôn mất
Mùa đông tại Bắc Thụy, rất lạnh, gió tuy thổi nhẹ nhưng vẫn làm cho người ta lạnh thấu xương
Dịch Hiểu Đồng mặc áo choàng ấm khắp người, đi trên đường lớn
Gương mặt hồng hào, đôi môi ẩm ướt quyến rũ Và cả gương mặt đẹp tự nhiên của cô, đã làm biết bao nhiêu anh chàng đi đường để mắt đến
Cô cứ đi về phía trước, mà chẳng hiết bản thân muốn đến đâu
Cô đến Bắc Thụy được ba hôm rồi Cô muốn bản thân được yên tĩnh, không muốn nhớ gì về quá khứ Nơi mà cô từng sống là Toa Đô
Đang đi, cô lại nghe thấy tiếng ồn ào ở đâu đó
"Xem kìa, chàng trai đó đẹp quá đi mất"_một cô gái chỉ chỉ tay, đôi mắt hình trái tim nhìn
Cô gái bên cạnh cũng hao hùa theo:"Đúng nha, anh ấy đẹp thật, không biết là ai nhỉ?"
"Hay mình đến xin số điện thoại đi?"
"Không được đâu, cậu nhìn kìa, bên cạnh anh ta nhiều vệ sĩ như vậy, chắc hẳn là người không tầm thường rồi"
Dịch Hiểu Đồng đưa mắt nhìn về phía đó, hai mắt cô mở thật ro
Là Cung Hiên, tại sao anh ấy lại ở đây?
Và cả, hình như anh ấy đang nhìn cô
Từng suy nghĩ của cô hiện ra trong đầu
Muốn trốn tránh, cô quay đầu lại, bước chân đi hướng khác
Cung Hiên nhùn cô đang né tránh mình Liền nhanh chóng đi đến
Đã kịp bắt lấy tay cô,:"Em muốn trốn?"
Dịch Hiểu Đồng vùng vẩy:"Buông tôi ra, anh có quyền gì mà cấm tôi trốn hay không được trốn?"
Cung Hiên nhìn biểu lộ tức giận của cô, thì trong lòng muốn cười
Tìm cô cực khổ như vậy, ấy mà cô lại lẩn trốn anh Có ai biết, anh đã huy động rất nhiều người tài giỏi về, để tìm ra nơi ở hiện tại của cô
Họ đã cố hắng lắm mới tìm ra được Không ngờ cô lại đến Bắc Thụy, cách Toa Đô xa như vậy
Cung Hiên kéo tay cô, ghì chặt cô vào lòng, ôm lấy:"Em đừng xù lông nhím của mình ra nữa, anh chỉ muốn em hiền dịu mà thôi"
"Anh điên sao? Tôi và anh chẳng còn là gì, đừng cố tỏ ra thân mật nữa , rất kinh tởm"_cô vùng vằng khỏi vòng tay to lớn của anh
Cung Hiên ngoáy đầu, lạnh lùng bảo:"Bắt cô ấy lên xe cho tôi"
"Tuân lệnh"
"Nè, anh làm gì vậy hả? Thả tôi xuống"
"Em thích cứng, tôi cho em cứng"
Trên đường đi, cô không hề nói tiếng nào Im phăng phắc
Cung Hiên ngồi bên cạnh, khẽ nhìn cô, nói:"Lúc nãy em mạnh miệng lắm mà? Sao bây giờ lại"
"Anh muốn mang tôi đi đâu?"_cô cắt ngang lời anh
Cung Hiên đưa mặt gần sát mặt cô, âmu, lanhjn lẽo nói:"Tôi muốn em là của tôi, riêng mình tôi"
Dịch Hiểu Đồng quay mặt, câm phẫn:"Anh còn tỏ ra không hiểu sao? Tôi đã nói, là tôi không muốn ở bên cạnh anh, cũng không muốn yêu anh, anh nghe rõ chưa Cung Hiên thiếu gia"
Cung Hiên nắm hai tay cô, siết chặt, nhìn cô:"Nếu em dám không ở bên cạnh tôi, tôi liền khiến em phải đau khổ"
"Áđauanh điên rồi sao? Anh không phải là Cung Hiên tôi từng biết, anh bây giờ chả khác gì mấy tên lưu manh ngoài xã hội"
"Emmà thôi, khi đến nơi rồi, tôi sẽ cho em biết thế nào là lưu manh"
--------------
Sắp ngược rồi các độc giả ơi? Thật là đau lòng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
"Âu Triết, xin anh hãy nói với anh Hiên đến đây, tôi rất sợ khi ở một mình, và cả tôi không muốn phẩu thuật_Liễu Hân nắm chặt tay Âu Triết, van xin
Âu Triết nhìn bác sĩ, không nhìn cô ta nói:"Bác sĩ, việc còn lại giao hết cho ông"
"Âu Triết cậu yên tâm, việc mà Cung thiếu chủ giao tôi sẽ làm ổn thỏa?"_vị bác sĩ kia ôn tồn đáp
Sau đó, Liễu Hân được đẩy vào phòng phẩu thuật Do lúc ngã quá mạnh, nên dẫn đến cái thai không giữ được
Và nghiêm trọng hơn là cô ta không còn khả năng sinh con nữa
Liễu Hân sau khi biết mình như vậy, liền nổi điên lên Chỉ muốn ngay lập tức đi tìm anh
Nhưng mà bản thân đã bị bỏ rơi Lại sợ khi đến tìm, anh sẽ giết cô ta luôn mất
Mùa đông tại Bắc Thụy, rất lạnh, gió tuy thổi nhẹ nhưng vẫn làm cho người ta lạnh thấu xương
Dịch Hiểu Đồng mặc áo choàng ấm khắp người, đi trên đường lớn
Gương mặt hồng hào, đôi môi ẩm ướt quyến rũ Và cả gương mặt đẹp tự nhiên của cô, đã làm biết bao nhiêu anh chàng đi đường để mắt đến
Cô cứ đi về phía trước, mà chẳng hiết bản thân muốn đến đâu
Cô đến Bắc Thụy được ba hôm rồi Cô muốn bản thân được yên tĩnh, không muốn nhớ gì về quá khứ Nơi mà cô từng sống là Toa Đô
Đang đi, cô lại nghe thấy tiếng ồn ào ở đâu đó
"Xem kìa, chàng trai đó đẹp quá đi mất"_một cô gái chỉ chỉ tay, đôi mắt hình trái tim nhìn
Cô gái bên cạnh cũng hao hùa theo:"Đúng nha, anh ấy đẹp thật, không biết là ai nhỉ?"
"Hay mình đến xin số điện thoại đi?"
"Không được đâu, cậu nhìn kìa, bên cạnh anh ta nhiều vệ sĩ như vậy, chắc hẳn là người không tầm thường rồi"
Dịch Hiểu Đồng đưa mắt nhìn về phía đó, hai mắt cô mở thật ro
Là Cung Hiên, tại sao anh ấy lại ở đây?
Và cả, hình như anh ấy đang nhìn cô
Từng suy nghĩ của cô hiện ra trong đầu
Muốn trốn tránh, cô quay đầu lại, bước chân đi hướng khác
Cung Hiên nhùn cô đang né tránh mình Liền nhanh chóng đi đến
Đã kịp bắt lấy tay cô,:"Em muốn trốn?"
Dịch Hiểu Đồng vùng vẩy:"Buông tôi ra, anh có quyền gì mà cấm tôi trốn hay không được trốn?"
Cung Hiên nhìn biểu lộ tức giận của cô, thì trong lòng muốn cười
Tìm cô cực khổ như vậy, ấy mà cô lại lẩn trốn anh Có ai biết, anh đã huy động rất nhiều người tài giỏi về, để tìm ra nơi ở hiện tại của cô
Họ đã cố hắng lắm mới tìm ra được Không ngờ cô lại đến Bắc Thụy, cách Toa Đô xa như vậy
Cung Hiên kéo tay cô, ghì chặt cô vào lòng, ôm lấy:"Em đừng xù lông nhím của mình ra nữa, anh chỉ muốn em hiền dịu mà thôi"
"Anh điên sao? Tôi và anh chẳng còn là gì, đừng cố tỏ ra thân mật nữa , rất kinh tởm"_cô vùng vằng khỏi vòng tay to lớn của anh
Cung Hiên ngoáy đầu, lạnh lùng bảo:"Bắt cô ấy lên xe cho tôi"
"Tuân lệnh"
"Nè, anh làm gì vậy hả? Thả tôi xuống"
"Em thích cứng, tôi cho em cứng"
Trên đường đi, cô không hề nói tiếng nào Im phăng phắc
Cung Hiên ngồi bên cạnh, khẽ nhìn cô, nói:"Lúc nãy em mạnh miệng lắm mà? Sao bây giờ lại"
"Anh muốn mang tôi đi đâu?"_cô cắt ngang lời anh
Cung Hiên đưa mặt gần sát mặt cô, âmu, lanhjn lẽo nói:"Tôi muốn em là của tôi, riêng mình tôi"
Dịch Hiểu Đồng quay mặt, câm phẫn:"Anh còn tỏ ra không hiểu sao? Tôi đã nói, là tôi không muốn ở bên cạnh anh, cũng không muốn yêu anh, anh nghe rõ chưa Cung Hiên thiếu gia"
Cung Hiên nắm hai tay cô, siết chặt, nhìn cô:"Nếu em dám không ở bên cạnh tôi, tôi liền khiến em phải đau khổ"
"Áđauanh điên rồi sao? Anh không phải là Cung Hiên tôi từng biết, anh bây giờ chả khác gì mấy tên lưu manh ngoài xã hội"
"Emmà thôi, khi đến nơi rồi, tôi sẽ cho em biết thế nào là lưu manh"
--------------
Sắp ngược rồi các độc giả ơi? Thật là đau lòng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn