Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-102
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Phiên ngoại 1_Lại thêm một người giành vợ với anh
Cô một bụng to, ngồi ở ngoài vườn, xem lại cuốn album ảnh cưới của hai năm trước
Biết bao nhiêu kỉ niệm vui đã trôi qua
Khi cô lật đến tấm hình anh và cô hôn nhau, thì dưới bụng truyền đến cảm giác đau nhỏi
Cô dùng sức kêu:"Hiên, Hiên"
Anh đang ở trong bếp nấu thức ăn, nghe tiếng vợ yêu liền chạy ra
Nhìn thấy một dòng nước chảy ra, theo như những cuốn sách anh đọc về phụ nữ mang thai, hiện tượng này chính là vỡ ối rồi
Anh không chần chừ bế cô lên xe, lái thật nhanh đến bệnh viện
"Cô gắng lên bà xã, anh ở đây bên em"
Dịch Hiểu Đồng nắm chặt lấy tay anh, quấu chặt đến bậc máu, như anh vẫn không kêu ca hay nóng giận:"Hiên, em đau bụng quá, em sắp không chịu nỗi nữa rồi"
"Sắp đến bệnh viện rồi, em ráng chút đi"
-Két
Anh thắng xe lại, bế cô vào trong, người người ai cũng nhìn anh
Lại hâm mộ ai là vợ anh
Nhìn gương mặt anh đã biết anh lo lắng cho cô đến nhường nào rồi
Đến cả bản thân vẫn còn mặc bộ đồ ngủ mang dép thường ở nhà
Bác sĩ, y tá đẩy cô vào phòng phụ sản
Anh lúc này mới nhớ ra quên mang theo điện thoại
Liền mượn điện thoại của một bà cô:"Cô ơi? Cho tôi mượn điện thoại được không? "
Bà cô đó vui vẻ đưa cho anh, anh nhận lấy, bấm nút gọi ai đó
Tiếp sai, đầu dây bên kia nói:"Sao vậy con?"
"Ba, ba và ba vợ con mau đến bệnh viện YY đi, vợ con sắp sinh rồi, hiện tại con run quá, không biết làm gì cả?"
Cung Tồng Tĩnh nói lại với ba cô, thế rồi hai người đi, để hai bé cho vợ chồng Huyết Dạ giữ giúp
Anh thật sự rối bời, đây là lần đầu anh cảm nhận được cảm giác làm ba, vì lần sinh trước anh không ở bên cạnh cô
Anh đang rất sốt sắn, tâm trí anh cứ đặt vào cô và con Chẳng nghĩ được phải làm gì nữa
Anh đưa điện thoại:"Trả cô, cảm ơn rất nhiều"
Nói rồi, anh đi thẳng đến chỗ cô đang sinh
"Cô gái lúc nãy chắc có phúc lắm mới có được một anh chồng vừa đẹp trai vừa quan tâm đến như vậy"_bà cô đó nói với chồng mình
Anh đứng trước cửa phòng sinh, hai tay đan vào nhau
"Hiên, vợ con đâu?"_Cung Tồng Tĩnh hỏi
"Cô ấy ở trong đó"_anh chỉ tay
Vừa dứt lời, bác sĩ đi ra:"Ai là người nhà của bệnh nhân?"
"Tôi, tôi là chồng cô ấy, bác sĩ vợ tôi thế nào rồi"
"Do đứa bé khá mập mạp, nên hơi khó sinh, mà bệnh nhân thấm mệt, tôi cần anh vào trong động viên cho cô ấy, nếu đứa bé không ra được, chúng tôi sẽ chuyển sang sinh mổ"
"Được tôi vào đó"
Anh nhìn vợ yêu đang nằm trên giường vệnh, mặt biến sắc, lại thêm cái bụng nhô to kia
Anh nắm tay cô, nói khẽ:"Vợ à? Em phải cố gắng lên, con sắp chào đời rồi, đừng gục chí, có anh ở đây, bên cạnh em, em đừng sợ gì cả"
Dịch Hiểu Đồng lờ mờ nhìn anh, nắm chặt tay anh, la lên:"Á"
"Oa, oa, oa, oa"
Một sinh linh chào đời
Anh ngồi bất động, con anh đã chào đời rồi
Hôn nhẹ lên trán:"Cảm ơn em"
"Chúc mừng anh là con trai"
Cô thều thào:"Anh, em, muốn, nhìn mặt con"
Anh bế bé lại cho cô, nước mắt vui sướng của cô tuôn ra Khẽ vuốt nhẹ tấc da tấc thịt của bé
Trong phòng bệnh vip, cả gia đình quây quần bên nhau
Lãnh Hàn và Tiểu Tịch cũng được đưa đến
Huyết Ngụy thấy đã đông đủ, nói:"Từ nay Lãnh Hàn và Tiểu Tịch sẽ mang họ Cung, còn đứa cuối thì sẽ do ông nội nó đặt tên"
Cung Tồng Tĩnh đã chờ đứa cháu này lâu rồi, đến nỗi, mỗi ngày ông sẽ nghĩ ra một tên và cuối cùng ông lấy:"Nó sẽ tên là Cung Mã Thiên"
"Mã Thiên, Mã Thiên, nghe hay thật"_Huyết Ngụy lẩm bẩm
2 Năm Sau
Lại hai năm nữa trôi qua, Mã Thiên được hai tuổi Lãnh Hàn và tiểu Tịch cũng tròn bảy tuổi
Tại khuôn viên của Kim Cung, đầy ấp tiếng cười của trẻ con và tiếng mắng yêu của cô vợ trẻ
Một cậu bé mới chập chững đi, chỉ với hai tuổi mà Mã Thiên đã gọi ba mẹ, cơ mà bé còn biết làm nũng nha, bé như một bánh bao to tròn, được cả nhà cưng nựng, nhưng được cái này mất cái kia, ba bé cứ hỡ gặp bé sẽ đâm ra bực bội, biết sao không? Bé giành vợ với anh
Chẳng hạn như hôm nay
"Mami"_Mã Thiên bò lên đùi cô, khó khăn gọi
Dịch Hiểu Đồng ôm bé như ôm một con gấu đầy bông, vừa mềm lại vừa mại:"Thiên Thiên muốn gì nè? Mami chiều tất"
Bé đưa mắt nhỏ màu tím nhìn sang ba mình, trong đáy mắt hiện rõ sự khiêu khích giữa hai người đàn ông với nhau, nhưng tiếc là bé nói không được, vì bé chỉ gọi ba mẹ được thôi
Cung Hiên với ánh mắt rực lửa, nhìn ra thằng bé muốn gì, nhưng vờ nói:"Em à? Nó nhìn anh kìa, ý nó là muốn anh bế đó"
"Vậy sao? Nào qua ba bế nha"
-Không, con không có ý đó mà Mã Thiên vùng vẫy, nghĩ
Cung Hiên bế bé, nhưng vừa chạm tới thì bé đã khó nấc lên
-Được lắm con trai, dám giành vợ với ba con à? Con mơ đi Anh nghiến răng nghiến lợi
"Lãnh Hàn, đến đây"
Lãnh Hàn đi lại:"Chuyện gì vậy ba?"
"Thiên Thiên đói bụng rồi, mau bế em cho nó uống sữa đi, để ba và mẹ làm việc"
"Con mới vừa uống mà anh"
"Nhưng anh cảm nhận được nó đói rồi"
Lãnh Hàn hiểu ý anh, bế bé đi, Mã Thiên vùng tay nhìn cô trong vô vọng
Tiểu Tịch đi học đàn vẫn chưa về, giờ anh và cô được riêng tư rồi
"Hay là mình thêm đứa nữa đi em?"
"Không, sinh con hai lần rồi em không muốn sinh nữa đâu, đau lắm"
"Cơ mà, anh bị cấm dục ba tháng rồi đó"
"Em mặc kệ, em đang ở cử, còn nếu anh muốn quá thì tự đi tìm ai mà làm, em rất không khỏe"
Cung Hiên làm nũng:"Nhưng mà của anh chỉ vừa vặn với em thôi"
"Anh đừng dùng vẻ mặt cún con đó với em, em miễn nhiễm lâu rồi"
Dứt lời cô đi thẳng lên phòng, xem con
Cung Hiên nuối tiếc, hừ, thịt tới miệng rồi mà vẫn không ăn được
-------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Cô một bụng to, ngồi ở ngoài vườn, xem lại cuốn album ảnh cưới của hai năm trước
Biết bao nhiêu kỉ niệm vui đã trôi qua
Khi cô lật đến tấm hình anh và cô hôn nhau, thì dưới bụng truyền đến cảm giác đau nhỏi
Cô dùng sức kêu:"Hiên, Hiên"
Anh đang ở trong bếp nấu thức ăn, nghe tiếng vợ yêu liền chạy ra
Nhìn thấy một dòng nước chảy ra, theo như những cuốn sách anh đọc về phụ nữ mang thai, hiện tượng này chính là vỡ ối rồi
Anh không chần chừ bế cô lên xe, lái thật nhanh đến bệnh viện
"Cô gắng lên bà xã, anh ở đây bên em"
Dịch Hiểu Đồng nắm chặt lấy tay anh, quấu chặt đến bậc máu, như anh vẫn không kêu ca hay nóng giận:"Hiên, em đau bụng quá, em sắp không chịu nỗi nữa rồi"
"Sắp đến bệnh viện rồi, em ráng chút đi"
-Két
Anh thắng xe lại, bế cô vào trong, người người ai cũng nhìn anh
Lại hâm mộ ai là vợ anh
Nhìn gương mặt anh đã biết anh lo lắng cho cô đến nhường nào rồi
Đến cả bản thân vẫn còn mặc bộ đồ ngủ mang dép thường ở nhà
Bác sĩ, y tá đẩy cô vào phòng phụ sản
Anh lúc này mới nhớ ra quên mang theo điện thoại
Liền mượn điện thoại của một bà cô:"Cô ơi? Cho tôi mượn điện thoại được không? "
Bà cô đó vui vẻ đưa cho anh, anh nhận lấy, bấm nút gọi ai đó
Tiếp sai, đầu dây bên kia nói:"Sao vậy con?"
"Ba, ba và ba vợ con mau đến bệnh viện YY đi, vợ con sắp sinh rồi, hiện tại con run quá, không biết làm gì cả?"
Cung Tồng Tĩnh nói lại với ba cô, thế rồi hai người đi, để hai bé cho vợ chồng Huyết Dạ giữ giúp
Anh thật sự rối bời, đây là lần đầu anh cảm nhận được cảm giác làm ba, vì lần sinh trước anh không ở bên cạnh cô
Anh đang rất sốt sắn, tâm trí anh cứ đặt vào cô và con Chẳng nghĩ được phải làm gì nữa
Anh đưa điện thoại:"Trả cô, cảm ơn rất nhiều"
Nói rồi, anh đi thẳng đến chỗ cô đang sinh
"Cô gái lúc nãy chắc có phúc lắm mới có được một anh chồng vừa đẹp trai vừa quan tâm đến như vậy"_bà cô đó nói với chồng mình
Anh đứng trước cửa phòng sinh, hai tay đan vào nhau
"Hiên, vợ con đâu?"_Cung Tồng Tĩnh hỏi
"Cô ấy ở trong đó"_anh chỉ tay
Vừa dứt lời, bác sĩ đi ra:"Ai là người nhà của bệnh nhân?"
"Tôi, tôi là chồng cô ấy, bác sĩ vợ tôi thế nào rồi"
"Do đứa bé khá mập mạp, nên hơi khó sinh, mà bệnh nhân thấm mệt, tôi cần anh vào trong động viên cho cô ấy, nếu đứa bé không ra được, chúng tôi sẽ chuyển sang sinh mổ"
"Được tôi vào đó"
Anh nhìn vợ yêu đang nằm trên giường vệnh, mặt biến sắc, lại thêm cái bụng nhô to kia
Anh nắm tay cô, nói khẽ:"Vợ à? Em phải cố gắng lên, con sắp chào đời rồi, đừng gục chí, có anh ở đây, bên cạnh em, em đừng sợ gì cả"
Dịch Hiểu Đồng lờ mờ nhìn anh, nắm chặt tay anh, la lên:"Á"
"Oa, oa, oa, oa"
Một sinh linh chào đời
Anh ngồi bất động, con anh đã chào đời rồi
Hôn nhẹ lên trán:"Cảm ơn em"
"Chúc mừng anh là con trai"
Cô thều thào:"Anh, em, muốn, nhìn mặt con"
Anh bế bé lại cho cô, nước mắt vui sướng của cô tuôn ra Khẽ vuốt nhẹ tấc da tấc thịt của bé
Trong phòng bệnh vip, cả gia đình quây quần bên nhau
Lãnh Hàn và Tiểu Tịch cũng được đưa đến
Huyết Ngụy thấy đã đông đủ, nói:"Từ nay Lãnh Hàn và Tiểu Tịch sẽ mang họ Cung, còn đứa cuối thì sẽ do ông nội nó đặt tên"
Cung Tồng Tĩnh đã chờ đứa cháu này lâu rồi, đến nỗi, mỗi ngày ông sẽ nghĩ ra một tên và cuối cùng ông lấy:"Nó sẽ tên là Cung Mã Thiên"
"Mã Thiên, Mã Thiên, nghe hay thật"_Huyết Ngụy lẩm bẩm
2 Năm Sau
Lại hai năm nữa trôi qua, Mã Thiên được hai tuổi Lãnh Hàn và tiểu Tịch cũng tròn bảy tuổi
Tại khuôn viên của Kim Cung, đầy ấp tiếng cười của trẻ con và tiếng mắng yêu của cô vợ trẻ
Một cậu bé mới chập chững đi, chỉ với hai tuổi mà Mã Thiên đã gọi ba mẹ, cơ mà bé còn biết làm nũng nha, bé như một bánh bao to tròn, được cả nhà cưng nựng, nhưng được cái này mất cái kia, ba bé cứ hỡ gặp bé sẽ đâm ra bực bội, biết sao không? Bé giành vợ với anh
Chẳng hạn như hôm nay
"Mami"_Mã Thiên bò lên đùi cô, khó khăn gọi
Dịch Hiểu Đồng ôm bé như ôm một con gấu đầy bông, vừa mềm lại vừa mại:"Thiên Thiên muốn gì nè? Mami chiều tất"
Bé đưa mắt nhỏ màu tím nhìn sang ba mình, trong đáy mắt hiện rõ sự khiêu khích giữa hai người đàn ông với nhau, nhưng tiếc là bé nói không được, vì bé chỉ gọi ba mẹ được thôi
Cung Hiên với ánh mắt rực lửa, nhìn ra thằng bé muốn gì, nhưng vờ nói:"Em à? Nó nhìn anh kìa, ý nó là muốn anh bế đó"
"Vậy sao? Nào qua ba bế nha"
-Không, con không có ý đó mà Mã Thiên vùng vẫy, nghĩ
Cung Hiên bế bé, nhưng vừa chạm tới thì bé đã khó nấc lên
-Được lắm con trai, dám giành vợ với ba con à? Con mơ đi Anh nghiến răng nghiến lợi
"Lãnh Hàn, đến đây"
Lãnh Hàn đi lại:"Chuyện gì vậy ba?"
"Thiên Thiên đói bụng rồi, mau bế em cho nó uống sữa đi, để ba và mẹ làm việc"
"Con mới vừa uống mà anh"
"Nhưng anh cảm nhận được nó đói rồi"
Lãnh Hàn hiểu ý anh, bế bé đi, Mã Thiên vùng tay nhìn cô trong vô vọng
Tiểu Tịch đi học đàn vẫn chưa về, giờ anh và cô được riêng tư rồi
"Hay là mình thêm đứa nữa đi em?"
"Không, sinh con hai lần rồi em không muốn sinh nữa đâu, đau lắm"
"Cơ mà, anh bị cấm dục ba tháng rồi đó"
"Em mặc kệ, em đang ở cử, còn nếu anh muốn quá thì tự đi tìm ai mà làm, em rất không khỏe"
Cung Hiên làm nũng:"Nhưng mà của anh chỉ vừa vặn với em thôi"
"Anh đừng dùng vẻ mặt cún con đó với em, em miễn nhiễm lâu rồi"
Dứt lời cô đi thẳng lên phòng, xem con
Cung Hiên nuối tiếc, hừ, thịt tới miệng rồi mà vẫn không ăn được
-------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn