Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-99
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 99_Đừng buông tay nhau nhé?
Lần lượt những tiếng kì lạ ấy, chính là mấy tên thuộc hạ của hắn ngã xuống, máu từ phía sau chảy ra lên láng
Hắn cả kinh:"Tại sao? Chuyện này là như thế nào?"
Mao Mễ đưa ánh mắt càn quét tất cả xung quanh:"Thưa chủ nhân, chúng ta bị mai phục rồi"
"Mai phục? Nói là mày làm phải không? Mày sớm biết tao lên kế hoạch bắt mày, nên mày chơi lại tao?"
Cung Hiên nhìn mũi súng đang chỉa vào đầu mình, không hề lo sợ, mà thản nhiên đáp:"Ừ, tao đã sớm đoán ra cô ta chính là mày phái đến, tiếc là cô ta quá ngu ngốc nên mới giúp tao bắt trọn ổ của mày, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông"
Tình Thiếu Long tức giận, quay sang cô ta 'pằng' một phát, chết ngay tại chỗ, cô ta còn chưa kịp nói lời nào
Cung Hiên nhìn:"Chặc, đến thuộc hạ của mình mà mày cũng giết, mày đúng là mất hết lương tâm rồi"
Tình Thiếu Long:"Mày câm miệng lại cho tao, hôm nay chỉ có hai con đường, là mày chết hoặc tao chết"
Lúc này, Dịch Hiểu Đồng cùng thuộc hạ của mình đi vào, trên gương mặt cô đầy vẻ lạnh lùng Khí chất phát ra từ cô như một ánh hào quang chói lóa
Tình Thiếu Long biết rằng tình thế cấp bách, hắn đành lấy anh làm con tình, đưa anh đi:"Các người không được bước tới, nếu không tao bắn chết anh ta"
Dịch Hiểu Đồng bảo họ cất súng đi, chậm rãi nói:"Nếu như mày thả chồng tao ra, tao sẽ mảy may suy nghĩ lại sẽ tha cho mày, còn nếu không, mày sẽ chết dưới cây súng này của tao"
Tình Thiếu Long bậc cười vô hại:"Thì ra , mày và nó đã lên kế hoạch từ trước, để tóm gọn tao sao? Nhưng mà, chúng mày sai rồi, không tính được con đường tiếp theo tao đi"
Dịch Hiểu Đồng cảm thấy bồn chồn Giống như
Chưa kịp nghĩ nữa, Tình Thiếu Long đã đẩy anh từ cánh cửa sổ, đẩy xuống, có ai biết rằng đằng xa của cánh cửa sổ chính là một vực sâu chết người
Dịch Hiểu Đồng tay run run, lại mang theo sát khí
-Đùng
-Đùng
Hai phát thôi, đã khiến hắn chết tức khắc, cô chạy thật nhanh đến
"Hiên, cố lên em và mọi người nắm anh lên"_Cung Hiên tay dù bị trói nhưng vẫn cố bám chặt vào thanh cửa sổ, đến nỗi bậc máu
Cung Hiên mặt gồng đến nổi gân xanh:"Anh, sắp không trụ nỗi nữa rồi"
"Mau, mau kéo anh ấy lên"
"Thưa chủ nhân, chúng tôi phát hiện ở đây có hai quả bom, chỉ còn hai phút nữa sẽ phát nổ"_một thuộc hạ cấp báo
"Chết tiệc, không ngờ Tình Thiếu Long lại xảo nguyệt như vậy"
Tình Thế bây giờ, nếu như không chạy sẽ không kịp, mà nếu kéo anh lên sẽ mất đi vài giây Thôi thì cô và anh sẽ ở đây Cô không muốn thuộc hạ của mình ai phải chết cả
Dịch Hiểu Đồng mặt không đổi sắc nói:"Nghe lệnh của ta, các người mau rời khỏi đây"
"Nhưng mà, chủ nhân, người thì sao?"
"Đi mau, nếu không sẽ không kịp nữa"
Họ không còn cách nào khác, cùng nhau chạy thật nhanh khỏi đó
Dịch Hiểu Đồng lấy miếng thủy tinh dướu đất, cắt đứt dây cho anh,
Cung Hiên nhìn biểu hiện này của cô, thầm đoán ra cô muốn gì, liên nói:"Tại sao em không đi đi, có biết sẽ rất nguy hiểm hay không?"
Dịch Hiểu Đồng cười nhẹ, miệng điếm:"1 2 3 "
-Bùm
-Bùm
Tiếng nổ phát ra, cô và anh cùng nhảy ra khỏi đó, rơi xuống nơi vực sâu
Anh ôm cả cơ thể của cô, cô cingx ôm chặt lấy anh:"Đừng buông tay nhau nhé?"
"Anh sẽ không buông tay em, trử phi em nói"
Và họ trao nhau nụ hôn nóng bóng, nụ hôn của sinh tử
Nếu như đời này không được bên nhau, thì đời sau ta tiếp tục vậy
Đừng buông tay nhau, nếu như chúng ta thực sự yêu nhau
Cuộc đời chúng ta chính là niềm hạnh phúc mai sau
---------------Còn---------
Chỉ còn vài chương thôi sẽ kết thúc, mình quyết định sẽ viết bộ 'Đừng sợ, có anh đây!"
Ủng hộ mình nhé?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Lần lượt những tiếng kì lạ ấy, chính là mấy tên thuộc hạ của hắn ngã xuống, máu từ phía sau chảy ra lên láng
Hắn cả kinh:"Tại sao? Chuyện này là như thế nào?"
Mao Mễ đưa ánh mắt càn quét tất cả xung quanh:"Thưa chủ nhân, chúng ta bị mai phục rồi"
"Mai phục? Nói là mày làm phải không? Mày sớm biết tao lên kế hoạch bắt mày, nên mày chơi lại tao?"
Cung Hiên nhìn mũi súng đang chỉa vào đầu mình, không hề lo sợ, mà thản nhiên đáp:"Ừ, tao đã sớm đoán ra cô ta chính là mày phái đến, tiếc là cô ta quá ngu ngốc nên mới giúp tao bắt trọn ổ của mày, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông"
Tình Thiếu Long tức giận, quay sang cô ta 'pằng' một phát, chết ngay tại chỗ, cô ta còn chưa kịp nói lời nào
Cung Hiên nhìn:"Chặc, đến thuộc hạ của mình mà mày cũng giết, mày đúng là mất hết lương tâm rồi"
Tình Thiếu Long:"Mày câm miệng lại cho tao, hôm nay chỉ có hai con đường, là mày chết hoặc tao chết"
Lúc này, Dịch Hiểu Đồng cùng thuộc hạ của mình đi vào, trên gương mặt cô đầy vẻ lạnh lùng Khí chất phát ra từ cô như một ánh hào quang chói lóa
Tình Thiếu Long biết rằng tình thế cấp bách, hắn đành lấy anh làm con tình, đưa anh đi:"Các người không được bước tới, nếu không tao bắn chết anh ta"
Dịch Hiểu Đồng bảo họ cất súng đi, chậm rãi nói:"Nếu như mày thả chồng tao ra, tao sẽ mảy may suy nghĩ lại sẽ tha cho mày, còn nếu không, mày sẽ chết dưới cây súng này của tao"
Tình Thiếu Long bậc cười vô hại:"Thì ra , mày và nó đã lên kế hoạch từ trước, để tóm gọn tao sao? Nhưng mà, chúng mày sai rồi, không tính được con đường tiếp theo tao đi"
Dịch Hiểu Đồng cảm thấy bồn chồn Giống như
Chưa kịp nghĩ nữa, Tình Thiếu Long đã đẩy anh từ cánh cửa sổ, đẩy xuống, có ai biết rằng đằng xa của cánh cửa sổ chính là một vực sâu chết người
Dịch Hiểu Đồng tay run run, lại mang theo sát khí
-Đùng
-Đùng
Hai phát thôi, đã khiến hắn chết tức khắc, cô chạy thật nhanh đến
"Hiên, cố lên em và mọi người nắm anh lên"_Cung Hiên tay dù bị trói nhưng vẫn cố bám chặt vào thanh cửa sổ, đến nỗi bậc máu
Cung Hiên mặt gồng đến nổi gân xanh:"Anh, sắp không trụ nỗi nữa rồi"
"Mau, mau kéo anh ấy lên"
"Thưa chủ nhân, chúng tôi phát hiện ở đây có hai quả bom, chỉ còn hai phút nữa sẽ phát nổ"_một thuộc hạ cấp báo
"Chết tiệc, không ngờ Tình Thiếu Long lại xảo nguyệt như vậy"
Tình Thế bây giờ, nếu như không chạy sẽ không kịp, mà nếu kéo anh lên sẽ mất đi vài giây Thôi thì cô và anh sẽ ở đây Cô không muốn thuộc hạ của mình ai phải chết cả
Dịch Hiểu Đồng mặt không đổi sắc nói:"Nghe lệnh của ta, các người mau rời khỏi đây"
"Nhưng mà, chủ nhân, người thì sao?"
"Đi mau, nếu không sẽ không kịp nữa"
Họ không còn cách nào khác, cùng nhau chạy thật nhanh khỏi đó
Dịch Hiểu Đồng lấy miếng thủy tinh dướu đất, cắt đứt dây cho anh,
Cung Hiên nhìn biểu hiện này của cô, thầm đoán ra cô muốn gì, liên nói:"Tại sao em không đi đi, có biết sẽ rất nguy hiểm hay không?"
Dịch Hiểu Đồng cười nhẹ, miệng điếm:"1 2 3 "
-Bùm
-Bùm
Tiếng nổ phát ra, cô và anh cùng nhảy ra khỏi đó, rơi xuống nơi vực sâu
Anh ôm cả cơ thể của cô, cô cingx ôm chặt lấy anh:"Đừng buông tay nhau nhé?"
"Anh sẽ không buông tay em, trử phi em nói"
Và họ trao nhau nụ hôn nóng bóng, nụ hôn của sinh tử
Nếu như đời này không được bên nhau, thì đời sau ta tiếp tục vậy
Đừng buông tay nhau, nếu như chúng ta thực sự yêu nhau
Cuộc đời chúng ta chính là niềm hạnh phúc mai sau
---------------Còn---------
Chỉ còn vài chương thôi sẽ kết thúc, mình quyết định sẽ viết bộ 'Đừng sợ, có anh đây!"
Ủng hộ mình nhé?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn