Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-26
Chương 26: Rời khỏi nhóm
Thế giới của người trưởng thành, nào đâu chỉ có mỗi tốt và xấu.
Im Soo Hee tạo áp lực sa thải gã quản lý, có lẽ cũng không phải vì cô ta tốt bụng ra mặt hộ bạn nữ kia, nhưng quả thật cô ta đã làm một chuyện tốt.
Kristen từ chối đưa lời khai giả, đứng trên phương diện pháp luật mà nói thì là công bằng liêm chính, nhưng về mặt đạo đức thì quả là cô ấy cũng đáng trách.
Thế giới này không có tốt và xấu đơn thuần, cũng chẳng có duy mình trắng và đen.
Sự việc đã trôi qua nhiều năm như vậy, việc năm xưa cũng đã là chuyện đã rồi, bây giờ cũng không cần phải cãi cọ kết quả ai đúng ai sai nữa.
Triệu Ngu chỉ nói với cô ấy: “TenTen, cậu phải nhìn về phía trước.”
Kristen cúi gằm đầu, múc mấy thìa canh đưa vào miệng, nước mắt lại nhỏ từng giọt vào trong bát. Cô ấy có từng hối hận không? Có lẽ chỉ mình cô ấy biết.
Chẳng ai trong ba người nói gì nữa, họ im lặng ăn xong bữa cơm, cuối cùng Kristen lau khô nước mắt, cười đáp: “Ừ.”
Trái tim mê hóng chuyện của Lâm Chi Nam cuối cùng cũng được thỏa mãn, nhưng nghe xong ngọn nguồn chuyện này, lòng cô ấy càng áp lực hơn. Lúc ngủ trưa, cô ấy ôm gối lén lút trèo lên giường Triệu Ngu.
Triệu Ngu đang ngủ mơ màng, cảm giác có người nằm cuộn cạnh mình, cô biết ngay là cô ấy.
Lâm Chi Nam dùng ngón tay chọc chọc vào hàng mi vừa dày vừa dài của cô, rất lâu sau mới thì thào hỏi: “Ngu Ngu, tớ hỏi cậu nè. Nếu tớ cũng gặp chuyện như bạn của TenTen, cậu có đưa bằng chứng giả giúp tớ không?”
Triệu Ngu vẫn nhắm hai mắt, ghét bỏ đẩy ngón tay cô ấy ra: “Câu hỏi của cậu có khác gì câu cậu và mẹ tớ cùng rơi xuống nước tớ sẽ cứu ai không?”
Lâm Chi Nam giả vờ bóp cổ cô: “Mau trả lời đi!”
Triệu Ngu nói: “Không đâu.”
Lâm Chi Nam ngẩn người, lại nghe thấy cô nói: “Nhưng tớ sẽ thiến hóa học kẻ làm tổn thương cậu.”
(Thiến hóa học là cách thiến thông qua thuốc ức chế tình dục để giảm ham muốn với đối tượng phạm tội tình dục, đặc biệt lạm dụng tình dục trẻ em, nhưng không loại bỏ các cơ quan.)
Cậu ấy sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ.
Lâm Chi Nam vui vẻ thơm bẹp một cái lên mặt cô.
Triệu Ngu kéo cô ấy ra bằng cả tay vào chân: “Nước miếng của cậu kìa!!!”
Hai người giương nanh múa vuốt chành chọe nhau một lát trên giường, cuối cùng cùng nằm xuống, ngẩn người nhìn trần nhà. Lâm Chi Nam thở dài nói: “Aizz, tuy rằng TenTen rất đáng thương, nhưng hình như Im Soo Hee ghim cậu ấy vì chuyện này cũng không sai…… Thế này thì…… Tâm trạng phức tạp quá đi.”
Triệu Ngu đếm số vòng của chiếc đèn trần trên đầu cô: “Chắc cũng không chỉ vì chuyện năm ấy đâu.”
Lâm Chi Nam quay đầu: “Hở?”
Triệu Ngu nói: “Thứ khiến Im Soo Hee tức hơn có lẽ là một đứa dân thường có thân phận không bằng mình mà dần dà lại hot hơn mình.”
Lâm Chi Nam ngẫm nghĩ một lát: “Cũng đúng, cậu ta cao ngạo thế mà.” Cô ấy xoay người ôm lấy Triệu Ngu: “Ôi, bên ngoài nguy hiểm quá, tớ muốn về nhà.”
Nhưng ai cũng biết, với vị thế bây giờ của Shining Five, chắc chắn họ sẽ kí tiếp sau khi hợp đồng hết hạn. Giành được địa vị girl group quốc dân không dễ dàng, chẳng ai bảo đảm được ra riêng rồi có còn giữ nổi độ hot như bây giờ không.
Các cô nổi tiếng là nhờ Shining Five, đây là kết quả của sức mạnh tập thể của năm cô gái. Các cô hợp thành Shining Five, Shining Five cũng tạo nên các cô. Mối quan hệ như vậy không thể dứt bỏ được, nếu giải tán đi phát triển riêng, rất có thể họ sẽ mất đi ưu thế như vậy, trở thành một kẻ bình thường trong vô số các nghệ sĩ solo.
Đây đều là quy luật ghi dấu lại từ những nhóm nhạc đã tan rã trước kia.
Cho nên chỉ cần các cô còn muốn nổi, còn muốn ngồi chắc trên địa vị quốc dân, thì chắc chắn không có chuyện rã nhóm.
Sự kiện viện điều dưỡng cũng chẳng gây sóng gió gì trên Internet. Dù gì chuyện cũng bao năm rồi, bộ phận quan hệ xã hội của công ty vẫn làm rất tốt trong khâu giữ gìn hình tượng của Kristen.
Sau khi concert chấm dứt, bộ phim thần tượng có sự tham gia diễn xuất của Kristen cũng được phát sóng. Vai của cô ấy trong phim rất được mọi người yêu mến, lại hot lên nhiều. Trong khoảng thời gian phim chiếu, thậm chí độ thảo luận còn vượt qua cả Triệu Ngu.
Đây là lợi ích mà ngành công nghiệp truyền hình và điện ảnh đem đến cho nghệ sĩ trong thời đại này. Hầu hết thần tượng lưu lượng đều không tránh khỏi việc thay đổi hình tượng nhờ đóng phim truyền hình.
Triệu Ngu chẳng hề để ý đến chuyện này chút nào, còn Im Soo Hee thì lại tức giận quá sức. Bộ phim truyền hình mà cô ta đóng không được hot như bộ của Kristen. Nhớ trước đây, đấy là bộ phim cô ta thải ra mới tới lượt Kristen, ai mà dự đoán được cuối cùng lại thành ra thế này. Giờ hối hận cũng đã muộn rồi.
Vì thế mâu thuẫn sau cánh gà giữa hai người lại càng sâu hơn. Trước đây Kristen toàn trốn tránh cô ta, bị nói mát cũng chỉ biết im lặng. Dạo này không biết có phải nhờ hot lên nhiều không mà cô ấy cũng kiên cường hơn hẳn, lúc Im Soo Hee mỉa mai cô ấy, cô ấy cũng sẽ phản kích mấy câu.
Lần nào Triệu Ngu cũng phải lên tiếng ngăn cản.
Im Soo Hee hơi sợ cô, dù gì cũng đánh không lại. Kristen cũng nghe lời cô, sẽ lại im lặng tiếp. Triệu Ngu có cảm giác đúng ra công ty phải trao tặng cúp Người Hòa Giải cho cô.
Lâm Chi Nam thường xuyên vụng trộm cảm thán: “Không khí trong nhóm chướng khí mù mịt thế này, chẳng rõ đi cùng nhau được bao lâu nữa.”
Nhưng chẳng ai dự đoán được, chuyện ngoài ý muốn lại đến nhanh như vậy.
Vào ngày Giáng Sinh hôm nay, album thứ 4 của Shining Five vừa được công bố thì trên mạng đột nhiên nổ phốt: Thành viên X của Shining Five yêu đương kín với sếp lớn của công ty, hầu ngủ để được lên hương tranh giành tài nguyên. Còn vị sếp này là một gã đàn ông đã có vợ, người bóc phốt chính là vợ lão.
Các fan còn đang đang vô cùng vui vẻ chúc mừng album thứ tư ra mắt, cố gắng cày rank để album được lên tin top. Không ngờ chỉ trong nháy mắt, độ hot của album đã bị thay thế bởi quả phốt này.
Phốt này do vợ sếp lớn tự đăng trên Instagram cá nhân.
Trực giác của phụ nữ rất mẫn cảm, chị ta ngửi thấy mùi nước hoa lạ trên áo chồng, còn có sợi tóc dài trên áo sơ mi. Chị ta nghi chồng cặp bồ nên tìm thám tử tư bí mật điều tra.
Thám tử tư chụp được ảnh sếp đi chơi kín với một cô.
Cô gái trên ảnh mặc áo khoác kaki dáng dài, cổ áo dựng lên, còn quấn thêm một chiếc khăn quàng cổ màu đen bên ngoài, che hết nửa mặt dưới. Cô ta đeo khẩu trang và đội mũ, vành mũ sụp xuống, hoàn toàn không thấy mặt đâu.
Ảnh này được chụp trong gara của khách sạn. Lúc ông sếp mở cửa xe cho bồ, hai người còn ôm nhau rất thân mật, kéo tay nhau đi vào thang máy. Còn tấm cuối cùng, là ảnh ông sếp đưa bồ về nhà. Cô gái kia vẫn võ trang hạng nặng như cũ, đi vào căn nhà kiểu Tây mà Shining Five đang ở.
Vợ sếp lớn nói, hy vọng thành viên này có thể chủ động đứng ra xin lỗi chị ta, không thì chị ta không dễ dàng bỏ qua cho đâu.
Một hòn đá làm dậy sóng cả mặt hồ, ai còn để ý đến chuyện hôm nay Shining Five bán album thứ tư nữa. Người người nhà nhà xồ vào dưới phốt, điên cuồng suy đoán rốt cuộc người trên ảnh là ai trong năm người.
Bởi vì đối phương võ trang hạng nặng, hơn nữa ảnh cũng khá mờ, mùa đông còn mặc rất dày, nên không thể đoán qua dáng người được. Chỉ có tấm ảnh cuối cùng chụp cảnh bước vào ký túc xá của Shining Five mới có thể xác định được cô này đúng là một trong năm cô.
Nhưng chẳng mấy đã có cư dân mạng mắt tinh như cú vọ đào ra, cái áo khoác kaki này là chiếc mà không lâu trước đó Lâm Chi Nam từng mặc khi tham dự hoạt động đại diện thương hiệu cho một nhãn hàng.
Gần như chỉ bằng một món quần áo, các cư dân mạng đã nhanh chóng quyết định người trong bức ảnh là Lâm Chi Nam.
Khi Triệu Ngu biết chuyện này thì đã là buổi tối.
Cô đi ghi hình một gameshow hỏi đáp trong nhà, quay mất năm tiếng đồng hồ, lúc đi ra thấy đần cả đầu. Cô vừa mới ra khỏi studio ghi hình, trợ lý đã nói chuyện này cho cô.
Triệu Ngu ngớ cả ra: “Sao có thể? Không thể là Nam Nam được! Đưa di động cho em! Tại sao không nói sớm cho em một chút?!”
Vẻ mặt trợ lý như đưa đám: “Tôi cũng muốn nói, nhưng anh Kim không cho tôi quấy rầy việc ghi hình của cô.”
Triệu Ngu vừa gọi điện thoại cho Lâm Chi Nam vừa chạy như bay về ký túc xá.
Gọi đến lần thứ ba, mới có người nghe điện thoại.
Triệu Ngu vô cùng lo lắng mở miệng: “Tình hình bây giờ thế nào? Cậu có ở ký túc xá không? Tớ về ngay đây, liên hệ công ty bác bỏ tin đồn chưa?”
Đầu bên kia im lặng một lúc lâu, cuối cùng giọng nói trầm thấp của Lâm Chi Nam mới vọng sang: “Vô dụng thôi.”
Trực giác của Triệu Ngu cảm thấy có gì không ổn: “Cái gì vô dụng……”
Trợ lý đứng bên cạnh đột nhiên luống cuống gào toáng lên: “Công ty vừa mới đăng bài thông báo! Khai…… Khai trừ thành viên Lâm Chi Nam của nhóm……?! Ông sếp kia cũng lên Instagram xin lỗi rồi, bảo xin lỗi mọi người!”
Lòng Triệu Ngu thắt lại.
Giọng Lâm Chi rất thấp, “Họ thu lại tất cả tài khoản mạng xã hội ở nước ngoài của tớ rồi, sửa hết password, bây giờ thứ duy nhất tớ đăng nhập vào được là Weibo. Nhưng cũng vô dụng thôi, tớ giải thích cũng không ai tin. Họ dùng cách khai trừ tớ để chứng thực cái phốt kia. Tớ không có chứng cứ để chứng minh đấy không phải là tớ.”
Phốt đã lên được vài tiếng đồng hồ, hẳn bên ông sếp kia đã biết chuyện này từ lâu. Ông ta cũng biết được từ bà vợ là chứng cứ duy nhất của chị ta chỉ có mấy bức ảnh.
Chị vợ cũng không biết cô bồ nhí là ai, cho nên chị ta mới kêu đối phương chủ động đứng ra thừa nhận.
Bởi vì chiếc áo khoác kia, hiện giờ các cư dân mạng đều nhận định đó là Lâm Chi Nam.
Còn Lâm Chi Nam lại là người ít nổi nhất trong nhóm. Để cô ấy làm thế thân ăn phốt, sau đó xóa tên cô ấy khỏi nhóm, là biện pháp tốt nhất để giữ được Shining Five.
Bây giờ công ty đăng bài đuổi, ông sếp thì chỉ xin lỗi mà không giải thích, thì đều ngấm ngầm thừa nhận người trong ảnh là cô ấy.
Chẳng ai tin lời giải thích miệng không có bằng chứng của cô ấy cả.
Cô gái trên ảnh nhất định là một người thuộc Shining Five, mà người này chỉ có thể là Lâm Chi Nam.
Triệu Ngu quăng mạnh điện thoại di động vào cửa sổ xe.
Tài xế lái nhanh như điện chớp đưa thẳng cô về ký túc xá.
Lúc cô xuống xe, đã có không ít phóng viên ngồi canh bên ngoài. Vừa thấy Triệu Ngu đi tới, họ ùa đến như ong vỡ tổ.
Triệu Ngu đi vào bên trong dưới sự hộ tống của trợ lý, đột nhiên nghe thấy có phóng viên lớn tiếng hỏi: “Xin hỏi, với tư cách là thành viên Trung Quốc thứ hai trong nhóm, cô có muốn phát biểu cảm nghĩ gì với hành vi vô sỉ của đồng đội mình không?”
Triệu Ngu đột nhiên quay phắt đầu lại.
Ánh đèn flash chói mắt hơn bao giờ hết, chụp được vẻ mặt vừa phẫn nộ vừa lạnh băng của cô, cô nói: “Người trên ảnh không phải là Lâm Chi Nam.”
“Đó là ai?!”
“Ngoài cô ta ra thì còn ai nữa? Cô cho rằng là ai?”
“Công ty đã ra thông báo khai trừ, sự thật rành rành, tại sao cô còn muốn biện bạch thay cô ta?”
Triệu Ngu muốn xông lên gạt rớt camera của họ.
Trợ lý cuống quá sắp bật khóc đến nơi: “Đi thôi! Nhanh đi nào, đừng cãi cọ với họ nữa, gặp Nam Nam trước quan trọng hơn.”
Cuối cùng Triệu Ngu cũng xoay người, bước nhanh về phía ký túc xá.
Phòng khách đèn đóm sáng trưng, hôm nay Im Soo Hee và Heya ra nước ngoài ghi hình, chỉ có mình Kristen ở đây. Người của công ty vừa mới rời đi, mang theo cả thỏa thuận chấp dứt hợp đồng mà Lâm Chi Nam đã ký.
Triệu Ngu đi thẳng về phía Lâm Chi Nam đang ngồi trên sofa.
Cô ấy ngồi cúi đầu, vẻ mặt rất bình tĩnh, đáy mắt lại mang sự bất lực và mỏi mệt khôn cùng. Nhiều tiếng đồng hồ như vậy đã trôi qua, nhất định cô ấy từng giãy giụa, từng phản kháng, từng cãi lại, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn ký vào bản tài liệu chấm dứt hợp đồng ấy.
Thế giới tư bản không nói đạo lý.
Thấy cô trở về, Lâm Chi Nam ngẩng đầu, cố gắng cười một cái với cô.
Triệu Ngu siết chặt nắm tay.
Cô khép đôi mắt, chậm rãi xoay người, nhìn về phía Kristen ngồi ở bên cạnh: “Là cậu chứ gì.”
Kristen đột nhiên ngẩng đầu, trợn to mắt nhìn cô.
Triệu Ngu gằn từng câu từng chữ: “Người ở trên ảnh, là cậu chứ gì?”
Căn phòng yên tĩnh đến độ còn có thể nghe thấy tiếng hít thở.
Kristen bình tĩnh nhìn cô, giống như bị đông cứng lại.
Triệu Ngu đi từng bước một tới, cầm lấy chiếc di động để cạnh cô bạn, đưa tới trước mắt cô ta: “Đăng nhập vào tài khoản nói cho mọi người, cô gái trên ảnh không phải là Lâm Chi Nam, mà là cậu.”
Vẻ mặt bình tĩnh của Kristen rốt cuộc chậm rãi sụp đổ dưới ánh nhìn chăm chú của đôi mắt không mang tình cảm kia.
Cô ta cụp mắt xuống, khóe môi cong lên, bật cười như tự giễu: “Cậu chưa từng thực sự coi tớ là bạn chứ gì?” Cô ta chậm rãi ngẩng đầu, ý cười lan trên môi: “Chỉ có Lâm Chi Nam mới là bạn của cậu, không phải sao?”
Triệu Ngu hơi mệt mỏi nhắm mắt lại: “Bây giờ tôi không muốn thảo luận chuyện này với cậu, hoặc là cậu giải thích, hoặc là để tôi giải thích.”
Kristen đột nhiên hất tay cô ra.
Di động bay ra khỏi tay Triệu Ngu, đập vào sàn nhà.
Hai mắt Kristen đỏ hoe, giọng nói gần như khàn đi: “Cậu chỉ lo lắng cho cậu ta chứ gì?! Cậu bắt tớ giải thích, cậu bắt tớ đi thừa nhận, cậu không lo lắng tớ sẽ bị hủy hoại sao?!”
Triệu Ngu nhìn vào mắt cô ta: “TenTen, chuyện này do cậu làm, cậu hẳn phải là người gánh vác toàn bộ hậu quả, không để người khác chịu oan hộ.”
Kristen cắn răng phản bác: “Không phải là tớ!”
Giọng điệu của Triệu Ngu rất bình tĩnh: “Là cậu. Hôm đấy lúc cậu mặc chiếc áo khoác kia ra ngoài, tôi tình cờ về ký túc xá lấy tài liệu, tôi có thấy. Bởi vì chuyện bị chụp ở viện điều dưỡng, cậu trở nên rất cảnh giác, cho nên cậu mặc quần áo của cậu ấy ra ngoài, còn bịt mình kín mít. Cậu đã chuẩn bị kĩ càng đến việc nếu bị chụp cũng không định nhận, tôi nói đúng lắm phải không?”
Đồng tử của Kristen càng giãn to hơn nữa, cô ta nhìn cô đăm đăm.
Triệu Ngu lấy di động của mình ra khỏi túi áo.
Kristen đột nhiên đứng dậy, nắm chặt cổ tay cô.
Triệu Ngu ngước mắt nhìn cô ta, thiếu nữ trước mặt vẫn mang dáng vẻ đơn thuần vô hại như trước, đôi mắt đỏ ửng ướt át như sắp chảy máu, môi còn đang run rẩy. Cô ta cầu xin cô rất nhẹ nhàng: “Van cậu, Ngu Ngu…… Tớ van cậu, đừng làm vậy.”
Triệu Ngu thờ ơ, bẻ từng ngón tay cô ta ra.
Cô ta nhìn cô thật lâu, cuối cùng cũng nhìn ra sự quyết đoán tuyệt tình trong mắt cô.
Kristen đột nhiên bật cười đầy quái dị, “Cậu giải thích đi, cậu đi mà nói đi, cậu cho rằng ai sẽ tin? Ai mà không biết cậu thân với cô ta? Cô ta đã chấm dứt hợp đồng, cô ta chỉ biết kéo cậu xuống nước cùng cô ta thôi. Không phải cậu đã từng nói, cậu muốn trở thành một lưu lượng đỉnh cao không ai lay động nổi sao? Chỉ có tớ mới có thể ở bên cậu, chỉ có khi Shining Five tồn tại, mới có thể giúp cậu thực hiện được ước mơ. Cậu muốn huỷ hoại tớ? Cậu cũng muốn hủy diệt luôn ước mơ của cậu ư?”
Triệu Ngu nhìn cô ta như nhìn một người xa lạ. Khiếp sợ, thất vọng, thêm cả chán ghét.
Kristen rất quen với ánh mắt ấy.
Đã từng có rất nhiều người nhìn cô ta như vậy, khiến cô ta suy sụp khóc lóc bao đêm ròng.
Rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả.
Cô ta không muốn làm chứng giả thì cô ta sai à? Cô ta không muốn đắc tội sếp lớn để ảnh hưởng đến đời mình thì là lỗi của cô ta ư? Cô ta không muốn bị kẻ như Im Soo Hee vênh mặt hất hàm sai khiến nữa là sai sao? Cô ta muốn có được nhiều tài nguyên hơn nữa để thay đổi xuất thân hèn mọn của mình chẳng lẽ lại có lỗi?
Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy cô ta đã làm chuyện sai trái.
Bây giờ đến cả người bạn duy nhất của cô ta cũng nhìn cô ta như vậy.
Mắt cô gái nảy lên sự oán hận sâu đậm, rốt cuộc dường như đã suy sụp, cô ta điên cuồng đẩy cô ra: “Lúc trước nếu không phải tại mày, tao và An Trạch Văn đã ở bên nhau lâu rồi! Làm sao lưu lạc đến độ phải trèo lên giường một lão già hơn bốn mươi chứ! Tại mày hại tao! Bây giờ mày dựa vào cái gì mà chỉ trích tao! Hả?! Mày dựa vào cái gì?!”
Triệu Ngu bị cô ta đẩy nên lảo đảo hai bước.
Khi ngước mắt lên, cô thấy ngoài nhà đã đổ tuyết tự lúc nào.
Triệu Ngu đột nhiên nhớ lại, ba năm trước cũng vào ngày Giáng Sinh này, cô và Lâm Chi Nam mang một ước mơ to tát trong lòng, cùng nhau bước lên chuyến bay tới Hàn Quốc.
Khi đó, các cô nhất định không ngờ có thể đi xa như vậy.
Im Soo Hee không biết đã về từ bao giờ, đang đứng ở trước cửa. Cô ta dựa tay vào vách tường, nhìn các cô như đang xem diễn kịch, không hề giấu đi sự vui sướng khi người khác gặp họa trên gương mặt như cười như không.
Triệu Ngu như thể nghe thấy cô ta đang nói: Tôi đã cảnh cáo cậu rồi mà nhỉ.
Cô chậm rãi nhìn khắp căn phòng.
Đồng đội xem kịch, đồng đội điên cuồng, đồng đội im lặng.
Trong khoảnh khắc ấy, Triệu Ngu đột nhiên ý thức được.
Không cần thiết.
Nhóm nhạc này, không cần thiết phải tồn tại nữa.
……
Rạng sáng hết ngày Giáng Sinh, thành viên Triệu Ngu của Shining Five tuyên bố rời khỏi nhóm trên các mạng xã hội lớn.
Thế giới của người trưởng thành, nào đâu chỉ có mỗi tốt và xấu.
Im Soo Hee tạo áp lực sa thải gã quản lý, có lẽ cũng không phải vì cô ta tốt bụng ra mặt hộ bạn nữ kia, nhưng quả thật cô ta đã làm một chuyện tốt.
Kristen từ chối đưa lời khai giả, đứng trên phương diện pháp luật mà nói thì là công bằng liêm chính, nhưng về mặt đạo đức thì quả là cô ấy cũng đáng trách.
Thế giới này không có tốt và xấu đơn thuần, cũng chẳng có duy mình trắng và đen.
Sự việc đã trôi qua nhiều năm như vậy, việc năm xưa cũng đã là chuyện đã rồi, bây giờ cũng không cần phải cãi cọ kết quả ai đúng ai sai nữa.
Triệu Ngu chỉ nói với cô ấy: “TenTen, cậu phải nhìn về phía trước.”
Kristen cúi gằm đầu, múc mấy thìa canh đưa vào miệng, nước mắt lại nhỏ từng giọt vào trong bát. Cô ấy có từng hối hận không? Có lẽ chỉ mình cô ấy biết.
Chẳng ai trong ba người nói gì nữa, họ im lặng ăn xong bữa cơm, cuối cùng Kristen lau khô nước mắt, cười đáp: “Ừ.”
Trái tim mê hóng chuyện của Lâm Chi Nam cuối cùng cũng được thỏa mãn, nhưng nghe xong ngọn nguồn chuyện này, lòng cô ấy càng áp lực hơn. Lúc ngủ trưa, cô ấy ôm gối lén lút trèo lên giường Triệu Ngu.
Triệu Ngu đang ngủ mơ màng, cảm giác có người nằm cuộn cạnh mình, cô biết ngay là cô ấy.
Lâm Chi Nam dùng ngón tay chọc chọc vào hàng mi vừa dày vừa dài của cô, rất lâu sau mới thì thào hỏi: “Ngu Ngu, tớ hỏi cậu nè. Nếu tớ cũng gặp chuyện như bạn của TenTen, cậu có đưa bằng chứng giả giúp tớ không?”
Triệu Ngu vẫn nhắm hai mắt, ghét bỏ đẩy ngón tay cô ấy ra: “Câu hỏi của cậu có khác gì câu cậu và mẹ tớ cùng rơi xuống nước tớ sẽ cứu ai không?”
Lâm Chi Nam giả vờ bóp cổ cô: “Mau trả lời đi!”
Triệu Ngu nói: “Không đâu.”
Lâm Chi Nam ngẩn người, lại nghe thấy cô nói: “Nhưng tớ sẽ thiến hóa học kẻ làm tổn thương cậu.”
(Thiến hóa học là cách thiến thông qua thuốc ức chế tình dục để giảm ham muốn với đối tượng phạm tội tình dục, đặc biệt lạm dụng tình dục trẻ em, nhưng không loại bỏ các cơ quan.)
Cậu ấy sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ.
Lâm Chi Nam vui vẻ thơm bẹp một cái lên mặt cô.
Triệu Ngu kéo cô ấy ra bằng cả tay vào chân: “Nước miếng của cậu kìa!!!”
Hai người giương nanh múa vuốt chành chọe nhau một lát trên giường, cuối cùng cùng nằm xuống, ngẩn người nhìn trần nhà. Lâm Chi Nam thở dài nói: “Aizz, tuy rằng TenTen rất đáng thương, nhưng hình như Im Soo Hee ghim cậu ấy vì chuyện này cũng không sai…… Thế này thì…… Tâm trạng phức tạp quá đi.”
Triệu Ngu đếm số vòng của chiếc đèn trần trên đầu cô: “Chắc cũng không chỉ vì chuyện năm ấy đâu.”
Lâm Chi Nam quay đầu: “Hở?”
Triệu Ngu nói: “Thứ khiến Im Soo Hee tức hơn có lẽ là một đứa dân thường có thân phận không bằng mình mà dần dà lại hot hơn mình.”
Lâm Chi Nam ngẫm nghĩ một lát: “Cũng đúng, cậu ta cao ngạo thế mà.” Cô ấy xoay người ôm lấy Triệu Ngu: “Ôi, bên ngoài nguy hiểm quá, tớ muốn về nhà.”
Nhưng ai cũng biết, với vị thế bây giờ của Shining Five, chắc chắn họ sẽ kí tiếp sau khi hợp đồng hết hạn. Giành được địa vị girl group quốc dân không dễ dàng, chẳng ai bảo đảm được ra riêng rồi có còn giữ nổi độ hot như bây giờ không.
Các cô nổi tiếng là nhờ Shining Five, đây là kết quả của sức mạnh tập thể của năm cô gái. Các cô hợp thành Shining Five, Shining Five cũng tạo nên các cô. Mối quan hệ như vậy không thể dứt bỏ được, nếu giải tán đi phát triển riêng, rất có thể họ sẽ mất đi ưu thế như vậy, trở thành một kẻ bình thường trong vô số các nghệ sĩ solo.
Đây đều là quy luật ghi dấu lại từ những nhóm nhạc đã tan rã trước kia.
Cho nên chỉ cần các cô còn muốn nổi, còn muốn ngồi chắc trên địa vị quốc dân, thì chắc chắn không có chuyện rã nhóm.
Sự kiện viện điều dưỡng cũng chẳng gây sóng gió gì trên Internet. Dù gì chuyện cũng bao năm rồi, bộ phận quan hệ xã hội của công ty vẫn làm rất tốt trong khâu giữ gìn hình tượng của Kristen.
Sau khi concert chấm dứt, bộ phim thần tượng có sự tham gia diễn xuất của Kristen cũng được phát sóng. Vai của cô ấy trong phim rất được mọi người yêu mến, lại hot lên nhiều. Trong khoảng thời gian phim chiếu, thậm chí độ thảo luận còn vượt qua cả Triệu Ngu.
Đây là lợi ích mà ngành công nghiệp truyền hình và điện ảnh đem đến cho nghệ sĩ trong thời đại này. Hầu hết thần tượng lưu lượng đều không tránh khỏi việc thay đổi hình tượng nhờ đóng phim truyền hình.
Triệu Ngu chẳng hề để ý đến chuyện này chút nào, còn Im Soo Hee thì lại tức giận quá sức. Bộ phim truyền hình mà cô ta đóng không được hot như bộ của Kristen. Nhớ trước đây, đấy là bộ phim cô ta thải ra mới tới lượt Kristen, ai mà dự đoán được cuối cùng lại thành ra thế này. Giờ hối hận cũng đã muộn rồi.
Vì thế mâu thuẫn sau cánh gà giữa hai người lại càng sâu hơn. Trước đây Kristen toàn trốn tránh cô ta, bị nói mát cũng chỉ biết im lặng. Dạo này không biết có phải nhờ hot lên nhiều không mà cô ấy cũng kiên cường hơn hẳn, lúc Im Soo Hee mỉa mai cô ấy, cô ấy cũng sẽ phản kích mấy câu.
Lần nào Triệu Ngu cũng phải lên tiếng ngăn cản.
Im Soo Hee hơi sợ cô, dù gì cũng đánh không lại. Kristen cũng nghe lời cô, sẽ lại im lặng tiếp. Triệu Ngu có cảm giác đúng ra công ty phải trao tặng cúp Người Hòa Giải cho cô.
Lâm Chi Nam thường xuyên vụng trộm cảm thán: “Không khí trong nhóm chướng khí mù mịt thế này, chẳng rõ đi cùng nhau được bao lâu nữa.”
Nhưng chẳng ai dự đoán được, chuyện ngoài ý muốn lại đến nhanh như vậy.
Vào ngày Giáng Sinh hôm nay, album thứ 4 của Shining Five vừa được công bố thì trên mạng đột nhiên nổ phốt: Thành viên X của Shining Five yêu đương kín với sếp lớn của công ty, hầu ngủ để được lên hương tranh giành tài nguyên. Còn vị sếp này là một gã đàn ông đã có vợ, người bóc phốt chính là vợ lão.
Các fan còn đang đang vô cùng vui vẻ chúc mừng album thứ tư ra mắt, cố gắng cày rank để album được lên tin top. Không ngờ chỉ trong nháy mắt, độ hot của album đã bị thay thế bởi quả phốt này.
Phốt này do vợ sếp lớn tự đăng trên Instagram cá nhân.
Trực giác của phụ nữ rất mẫn cảm, chị ta ngửi thấy mùi nước hoa lạ trên áo chồng, còn có sợi tóc dài trên áo sơ mi. Chị ta nghi chồng cặp bồ nên tìm thám tử tư bí mật điều tra.
Thám tử tư chụp được ảnh sếp đi chơi kín với một cô.
Cô gái trên ảnh mặc áo khoác kaki dáng dài, cổ áo dựng lên, còn quấn thêm một chiếc khăn quàng cổ màu đen bên ngoài, che hết nửa mặt dưới. Cô ta đeo khẩu trang và đội mũ, vành mũ sụp xuống, hoàn toàn không thấy mặt đâu.
Ảnh này được chụp trong gara của khách sạn. Lúc ông sếp mở cửa xe cho bồ, hai người còn ôm nhau rất thân mật, kéo tay nhau đi vào thang máy. Còn tấm cuối cùng, là ảnh ông sếp đưa bồ về nhà. Cô gái kia vẫn võ trang hạng nặng như cũ, đi vào căn nhà kiểu Tây mà Shining Five đang ở.
Vợ sếp lớn nói, hy vọng thành viên này có thể chủ động đứng ra xin lỗi chị ta, không thì chị ta không dễ dàng bỏ qua cho đâu.
Một hòn đá làm dậy sóng cả mặt hồ, ai còn để ý đến chuyện hôm nay Shining Five bán album thứ tư nữa. Người người nhà nhà xồ vào dưới phốt, điên cuồng suy đoán rốt cuộc người trên ảnh là ai trong năm người.
Bởi vì đối phương võ trang hạng nặng, hơn nữa ảnh cũng khá mờ, mùa đông còn mặc rất dày, nên không thể đoán qua dáng người được. Chỉ có tấm ảnh cuối cùng chụp cảnh bước vào ký túc xá của Shining Five mới có thể xác định được cô này đúng là một trong năm cô.
Nhưng chẳng mấy đã có cư dân mạng mắt tinh như cú vọ đào ra, cái áo khoác kaki này là chiếc mà không lâu trước đó Lâm Chi Nam từng mặc khi tham dự hoạt động đại diện thương hiệu cho một nhãn hàng.
Gần như chỉ bằng một món quần áo, các cư dân mạng đã nhanh chóng quyết định người trong bức ảnh là Lâm Chi Nam.
Khi Triệu Ngu biết chuyện này thì đã là buổi tối.
Cô đi ghi hình một gameshow hỏi đáp trong nhà, quay mất năm tiếng đồng hồ, lúc đi ra thấy đần cả đầu. Cô vừa mới ra khỏi studio ghi hình, trợ lý đã nói chuyện này cho cô.
Triệu Ngu ngớ cả ra: “Sao có thể? Không thể là Nam Nam được! Đưa di động cho em! Tại sao không nói sớm cho em một chút?!”
Vẻ mặt trợ lý như đưa đám: “Tôi cũng muốn nói, nhưng anh Kim không cho tôi quấy rầy việc ghi hình của cô.”
Triệu Ngu vừa gọi điện thoại cho Lâm Chi Nam vừa chạy như bay về ký túc xá.
Gọi đến lần thứ ba, mới có người nghe điện thoại.
Triệu Ngu vô cùng lo lắng mở miệng: “Tình hình bây giờ thế nào? Cậu có ở ký túc xá không? Tớ về ngay đây, liên hệ công ty bác bỏ tin đồn chưa?”
Đầu bên kia im lặng một lúc lâu, cuối cùng giọng nói trầm thấp của Lâm Chi Nam mới vọng sang: “Vô dụng thôi.”
Trực giác của Triệu Ngu cảm thấy có gì không ổn: “Cái gì vô dụng……”
Trợ lý đứng bên cạnh đột nhiên luống cuống gào toáng lên: “Công ty vừa mới đăng bài thông báo! Khai…… Khai trừ thành viên Lâm Chi Nam của nhóm……?! Ông sếp kia cũng lên Instagram xin lỗi rồi, bảo xin lỗi mọi người!”
Lòng Triệu Ngu thắt lại.
Giọng Lâm Chi rất thấp, “Họ thu lại tất cả tài khoản mạng xã hội ở nước ngoài của tớ rồi, sửa hết password, bây giờ thứ duy nhất tớ đăng nhập vào được là Weibo. Nhưng cũng vô dụng thôi, tớ giải thích cũng không ai tin. Họ dùng cách khai trừ tớ để chứng thực cái phốt kia. Tớ không có chứng cứ để chứng minh đấy không phải là tớ.”
Phốt đã lên được vài tiếng đồng hồ, hẳn bên ông sếp kia đã biết chuyện này từ lâu. Ông ta cũng biết được từ bà vợ là chứng cứ duy nhất của chị ta chỉ có mấy bức ảnh.
Chị vợ cũng không biết cô bồ nhí là ai, cho nên chị ta mới kêu đối phương chủ động đứng ra thừa nhận.
Bởi vì chiếc áo khoác kia, hiện giờ các cư dân mạng đều nhận định đó là Lâm Chi Nam.
Còn Lâm Chi Nam lại là người ít nổi nhất trong nhóm. Để cô ấy làm thế thân ăn phốt, sau đó xóa tên cô ấy khỏi nhóm, là biện pháp tốt nhất để giữ được Shining Five.
Bây giờ công ty đăng bài đuổi, ông sếp thì chỉ xin lỗi mà không giải thích, thì đều ngấm ngầm thừa nhận người trong ảnh là cô ấy.
Chẳng ai tin lời giải thích miệng không có bằng chứng của cô ấy cả.
Cô gái trên ảnh nhất định là một người thuộc Shining Five, mà người này chỉ có thể là Lâm Chi Nam.
Triệu Ngu quăng mạnh điện thoại di động vào cửa sổ xe.
Tài xế lái nhanh như điện chớp đưa thẳng cô về ký túc xá.
Lúc cô xuống xe, đã có không ít phóng viên ngồi canh bên ngoài. Vừa thấy Triệu Ngu đi tới, họ ùa đến như ong vỡ tổ.
Triệu Ngu đi vào bên trong dưới sự hộ tống của trợ lý, đột nhiên nghe thấy có phóng viên lớn tiếng hỏi: “Xin hỏi, với tư cách là thành viên Trung Quốc thứ hai trong nhóm, cô có muốn phát biểu cảm nghĩ gì với hành vi vô sỉ của đồng đội mình không?”
Triệu Ngu đột nhiên quay phắt đầu lại.
Ánh đèn flash chói mắt hơn bao giờ hết, chụp được vẻ mặt vừa phẫn nộ vừa lạnh băng của cô, cô nói: “Người trên ảnh không phải là Lâm Chi Nam.”
“Đó là ai?!”
“Ngoài cô ta ra thì còn ai nữa? Cô cho rằng là ai?”
“Công ty đã ra thông báo khai trừ, sự thật rành rành, tại sao cô còn muốn biện bạch thay cô ta?”
Triệu Ngu muốn xông lên gạt rớt camera của họ.
Trợ lý cuống quá sắp bật khóc đến nơi: “Đi thôi! Nhanh đi nào, đừng cãi cọ với họ nữa, gặp Nam Nam trước quan trọng hơn.”
Cuối cùng Triệu Ngu cũng xoay người, bước nhanh về phía ký túc xá.
Phòng khách đèn đóm sáng trưng, hôm nay Im Soo Hee và Heya ra nước ngoài ghi hình, chỉ có mình Kristen ở đây. Người của công ty vừa mới rời đi, mang theo cả thỏa thuận chấp dứt hợp đồng mà Lâm Chi Nam đã ký.
Triệu Ngu đi thẳng về phía Lâm Chi Nam đang ngồi trên sofa.
Cô ấy ngồi cúi đầu, vẻ mặt rất bình tĩnh, đáy mắt lại mang sự bất lực và mỏi mệt khôn cùng. Nhiều tiếng đồng hồ như vậy đã trôi qua, nhất định cô ấy từng giãy giụa, từng phản kháng, từng cãi lại, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn ký vào bản tài liệu chấm dứt hợp đồng ấy.
Thế giới tư bản không nói đạo lý.
Thấy cô trở về, Lâm Chi Nam ngẩng đầu, cố gắng cười một cái với cô.
Triệu Ngu siết chặt nắm tay.
Cô khép đôi mắt, chậm rãi xoay người, nhìn về phía Kristen ngồi ở bên cạnh: “Là cậu chứ gì.”
Kristen đột nhiên ngẩng đầu, trợn to mắt nhìn cô.
Triệu Ngu gằn từng câu từng chữ: “Người ở trên ảnh, là cậu chứ gì?”
Căn phòng yên tĩnh đến độ còn có thể nghe thấy tiếng hít thở.
Kristen bình tĩnh nhìn cô, giống như bị đông cứng lại.
Triệu Ngu đi từng bước một tới, cầm lấy chiếc di động để cạnh cô bạn, đưa tới trước mắt cô ta: “Đăng nhập vào tài khoản nói cho mọi người, cô gái trên ảnh không phải là Lâm Chi Nam, mà là cậu.”
Vẻ mặt bình tĩnh của Kristen rốt cuộc chậm rãi sụp đổ dưới ánh nhìn chăm chú của đôi mắt không mang tình cảm kia.
Cô ta cụp mắt xuống, khóe môi cong lên, bật cười như tự giễu: “Cậu chưa từng thực sự coi tớ là bạn chứ gì?” Cô ta chậm rãi ngẩng đầu, ý cười lan trên môi: “Chỉ có Lâm Chi Nam mới là bạn của cậu, không phải sao?”
Triệu Ngu hơi mệt mỏi nhắm mắt lại: “Bây giờ tôi không muốn thảo luận chuyện này với cậu, hoặc là cậu giải thích, hoặc là để tôi giải thích.”
Kristen đột nhiên hất tay cô ra.
Di động bay ra khỏi tay Triệu Ngu, đập vào sàn nhà.
Hai mắt Kristen đỏ hoe, giọng nói gần như khàn đi: “Cậu chỉ lo lắng cho cậu ta chứ gì?! Cậu bắt tớ giải thích, cậu bắt tớ đi thừa nhận, cậu không lo lắng tớ sẽ bị hủy hoại sao?!”
Triệu Ngu nhìn vào mắt cô ta: “TenTen, chuyện này do cậu làm, cậu hẳn phải là người gánh vác toàn bộ hậu quả, không để người khác chịu oan hộ.”
Kristen cắn răng phản bác: “Không phải là tớ!”
Giọng điệu của Triệu Ngu rất bình tĩnh: “Là cậu. Hôm đấy lúc cậu mặc chiếc áo khoác kia ra ngoài, tôi tình cờ về ký túc xá lấy tài liệu, tôi có thấy. Bởi vì chuyện bị chụp ở viện điều dưỡng, cậu trở nên rất cảnh giác, cho nên cậu mặc quần áo của cậu ấy ra ngoài, còn bịt mình kín mít. Cậu đã chuẩn bị kĩ càng đến việc nếu bị chụp cũng không định nhận, tôi nói đúng lắm phải không?”
Đồng tử của Kristen càng giãn to hơn nữa, cô ta nhìn cô đăm đăm.
Triệu Ngu lấy di động của mình ra khỏi túi áo.
Kristen đột nhiên đứng dậy, nắm chặt cổ tay cô.
Triệu Ngu ngước mắt nhìn cô ta, thiếu nữ trước mặt vẫn mang dáng vẻ đơn thuần vô hại như trước, đôi mắt đỏ ửng ướt át như sắp chảy máu, môi còn đang run rẩy. Cô ta cầu xin cô rất nhẹ nhàng: “Van cậu, Ngu Ngu…… Tớ van cậu, đừng làm vậy.”
Triệu Ngu thờ ơ, bẻ từng ngón tay cô ta ra.
Cô ta nhìn cô thật lâu, cuối cùng cũng nhìn ra sự quyết đoán tuyệt tình trong mắt cô.
Kristen đột nhiên bật cười đầy quái dị, “Cậu giải thích đi, cậu đi mà nói đi, cậu cho rằng ai sẽ tin? Ai mà không biết cậu thân với cô ta? Cô ta đã chấm dứt hợp đồng, cô ta chỉ biết kéo cậu xuống nước cùng cô ta thôi. Không phải cậu đã từng nói, cậu muốn trở thành một lưu lượng đỉnh cao không ai lay động nổi sao? Chỉ có tớ mới có thể ở bên cậu, chỉ có khi Shining Five tồn tại, mới có thể giúp cậu thực hiện được ước mơ. Cậu muốn huỷ hoại tớ? Cậu cũng muốn hủy diệt luôn ước mơ của cậu ư?”
Triệu Ngu nhìn cô ta như nhìn một người xa lạ. Khiếp sợ, thất vọng, thêm cả chán ghét.
Kristen rất quen với ánh mắt ấy.
Đã từng có rất nhiều người nhìn cô ta như vậy, khiến cô ta suy sụp khóc lóc bao đêm ròng.
Rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả.
Cô ta không muốn làm chứng giả thì cô ta sai à? Cô ta không muốn đắc tội sếp lớn để ảnh hưởng đến đời mình thì là lỗi của cô ta ư? Cô ta không muốn bị kẻ như Im Soo Hee vênh mặt hất hàm sai khiến nữa là sai sao? Cô ta muốn có được nhiều tài nguyên hơn nữa để thay đổi xuất thân hèn mọn của mình chẳng lẽ lại có lỗi?
Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy cô ta đã làm chuyện sai trái.
Bây giờ đến cả người bạn duy nhất của cô ta cũng nhìn cô ta như vậy.
Mắt cô gái nảy lên sự oán hận sâu đậm, rốt cuộc dường như đã suy sụp, cô ta điên cuồng đẩy cô ra: “Lúc trước nếu không phải tại mày, tao và An Trạch Văn đã ở bên nhau lâu rồi! Làm sao lưu lạc đến độ phải trèo lên giường một lão già hơn bốn mươi chứ! Tại mày hại tao! Bây giờ mày dựa vào cái gì mà chỉ trích tao! Hả?! Mày dựa vào cái gì?!”
Triệu Ngu bị cô ta đẩy nên lảo đảo hai bước.
Khi ngước mắt lên, cô thấy ngoài nhà đã đổ tuyết tự lúc nào.
Triệu Ngu đột nhiên nhớ lại, ba năm trước cũng vào ngày Giáng Sinh này, cô và Lâm Chi Nam mang một ước mơ to tát trong lòng, cùng nhau bước lên chuyến bay tới Hàn Quốc.
Khi đó, các cô nhất định không ngờ có thể đi xa như vậy.
Im Soo Hee không biết đã về từ bao giờ, đang đứng ở trước cửa. Cô ta dựa tay vào vách tường, nhìn các cô như đang xem diễn kịch, không hề giấu đi sự vui sướng khi người khác gặp họa trên gương mặt như cười như không.
Triệu Ngu như thể nghe thấy cô ta đang nói: Tôi đã cảnh cáo cậu rồi mà nhỉ.
Cô chậm rãi nhìn khắp căn phòng.
Đồng đội xem kịch, đồng đội điên cuồng, đồng đội im lặng.
Trong khoảnh khắc ấy, Triệu Ngu đột nhiên ý thức được.
Không cần thiết.
Nhóm nhạc này, không cần thiết phải tồn tại nữa.
……
Rạng sáng hết ngày Giáng Sinh, thành viên Triệu Ngu của Shining Five tuyên bố rời khỏi nhóm trên các mạng xã hội lớn.