Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-12
Chương 12: Cô muốn được sánh vai ngang hàng
Hợp đồng thực tập sinh giữa Triệu Ngu và Mộc Dịch Entertainment hết hạn vào giữa tháng 8.
Thời gian một năm này trôi qua nhanh hơn dự đoán của cô. Tới tận khi kết thúc, Giang Dự và Giang Lôi vẫn chưa thấy con nhà mình bỏ dở nửa chừng như mọi khi, hai người nhất thời chẳng biết nên vui vẻ hay là lo lắng.
Con mình đột nhiên trở nên ưu tú thế này, chẳng lẽ bị đánh tráo rồi?!
Trước khi chính thức kết thúc hợp đồng, Dương Khiết gọi điện cho Giang Dự.
Trong một năm này, thực lực và tiềm lực của Triệu Ngu đã rõ như ban ngày. Hiện giờ hợp đồng đã kết thúc trên danh nghĩa, tất nhiên là Mộc Dịch muốn kí hợp đồng hốt người về.
Giang Dự lại chỉ cười từ chối khéo: “Tôi có phải là người đại diện của con bé đâu, tiếp theo nó muốn đi con đường nào thì phải để nó tự quyết định, phụ huynh chúng tôi chỉ có thể kiến nghị thêm thôi.”
Công ty Mộc Dịch Entertainment này, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Nếu Triệu Ngu thật sự muốn đi con đường này, đương nhiên trong lòng riêng, Giang Dự vẫn hy vọng cô có thể ký hợp đồng với mấy công ty lớn như Trung Hạ, Hoa Sướng, Tinh Diệu.
Triệu Ngu đổ hết tâm huyết vào việc tập luyện, ngày nào cũng đi sớm về trễ. Tới tận lúc được Hàn Sương gọi lên vào cuối tháng, cô mới nhớ ra hợp đồng của mình sắp hết hạn.
Hiện giờ ấn tượng của Hàn Sương về cô đã khác xưa, hơn nữa cô còn có quen biết với Dương Khiết, nên bình thường chị cũng săn sóc cô hơn nhiều. Sự tiến bộ thần tốc trong một năm này của Triệu Ngu là nhờ sự nỗ lực của bản thân cô, nhưng đương nhiên cũng không thể tách rời với sự đào tạo toàn diện hết lòng của Mộc Dịch.
Cho nên khi Hàn Sương nói đến việc gia hạn hợp đồng, Triệu Ngu cũng không thấy phản cảm gì.
Nhưng cô cũng biết những chuyện thế này không thể quyết định dễ dàng. Đợi Hàn Sương nói xong, cô thận trọng trả lời: “Em phải hỏi ý kiến gia đình em đã ạ.”
Hàn Sương dường như cũng không bất ngờ với đáp án án này, chị cười cười với cô, lấy một tập tài liệu từ trong ngăn kéo ra đẩy sang.
Triệu Ngu nhìn lướt qua hơi nghi hoặc, nghe thấy chị nói: “Công ty chúng ta vẫn luôn hợp tác với giới giải trí Hàn Quốc, chắc hẳn em đã biết rồi nhỉ?”
Sở dĩ mô hình thực tập sinh của Mộc Dịch hoàn thiện và kỹ càng như vậy, là vì có hợp tác và đưa vào áp dụng hoàn toàn mô hình của công ty quản lý của Hàn Quốc. Girl group mà Mộc Dịch đưa ra trước kia có một ekip của showbiz Hàn trong đội ngũ sản xuất, cho nên vừa debut đã có chỗ đứng vững chắc ở trong nước.
Hồi trước, khi các cô đi học, cũng có giáo viên từ bên Hàn sang giảng bài. Bọn Lâm Chi Nam còn giỡn bảo thuê giáo viên hàng ngoại về.
Triệu Ngu không biết tại sao chị lại đột nhiên nói đến chuyện này, bèn gật gật đầu.
Hàn Sương cười, chỉ vào bản tài liệu kia: “Em mở ra xem đi.”
Triệu Ngu nghe lời mở bản tài liệu ra, chỉ thấy một hàng chữ trên trang lót: Bản kế hoạch về dự án gameshow live stream《Shining Stars》.
Đây là một gameshow live stream tìm tài năng do Mộc Dịch và bên showbiz Hàn Quốc hợp tác sản xuất, chủ đề của show tìm tài năng này là thực tập sinh, mục đích là cho ra mắt một nhóm nhạc nữ Hàn-Trung, tập trung vào thị trường Hàn Quốc.
Gameshow tìm tài năng không phải hiếm, đây cũng là phương thức hot nhất hiện nay để cho ra mắt các idol.
Nhưng chỗ mới lạ của nó là ở việc từ đầu tới đuôi show tìm kiếm tài năng này đều được lên sóng theo hình thức live stream, kéo dài nửa năm.
Từ giờ phút các thực tập sinh trúng cử bước vào trại tập huấn, nội dung huấn luyện và cuộc sống hằng ngày của các cô sẽ được máy quay ghi lại và phát sóng trực tiếp cho khán giả theo dõi.
Mọi người sẽ chứng kiến sự cố gắng và tiến bộ, những chuyện vui buồn giận dữ của bạn. Việc bầu chọn sẽ được tiến hành trong thời gian thật, xếp hạng được đổi mới hằng ngày. Trong lần vote toàn dân cuối cùng, top 5 sẽ được debut.
Một gameshow live stream thi đấu tìm tài năng hoàn toàn mới mẻ và táo bạo, tràn ngập tính giải trí và sự phấn đấu trước nay chưa từng có, sẽ được phát sóng trong vòng nửa năm.
Một show tìm tài năng xưa nay chưa từng có như vậy, chứa đầy thử thách và những điều chưa biết.
Triệu Ngu lật hết bản tài liệu, suy đoán ra ý đồ của Hàn Sương, cô ngẩng đầu hỏi: “Chị Hàn, chị hi vọng em tham gia show tìm tài năng này sao?”
Hàn Sương cười lắc đầu: “Đây không phải chuyện chị muốn hay không muốn em đi, mà là em có muốn đi hay không thôi.”
Triệu Ngu im lặng một lát.
Hàn Sương không sốt ruột thúc giục, chờ cô băn khoăn một lúc lâu, chị mới cười nói: “Chị và các thầy cô đã thảo luận rồi, họ đều nói hiện tại thật ra em đã đủ năng lực để debut. Nhưng có thực lực không có nghĩa là debut sẽ hot được, điểm khác nhau sẽ ở thời cơ của mỗi người. Hiện tại thị trường lưu lượng trong nước đã lớn mạnh đến nhường này, rồng cá hỗn tạp. Năm nào các công ty cũng liên tục bỏ cũ thay mới, biết bao người như phù dung sớm nở tối tàn, còn bao nhiêu người sừng sững không ngã? Hơn nữa chị xin nói một câu sự thật mất lòng, con đường làm idol nữ này khó hơn làm idol nam. Cho dù em debut trong nước, thì em có chắc mình hot được bao lâu, hot đến mức nào không?”
Đúng vậy, top 5 trên các bảng số liệu của thị trường lưu lượng trong nước hiện giờ toàn là các sao nam.
Thẩm Tuyển Ý xuất thế ngang trời, Hoắc Hi là nhân tài mới xuất hiện, newbie Lê Nghiêu, Hạ Nguyên lần lượt tạo được tiếng vang trong mắt khán giả. Những nữ idol hot được đến tầm cỡ này vẫn chẳng có ai.
Bằng thực lực và điều kiện hiện tại của mình, đúng là cô có thể debut.
Nhưng thứ cô muốn, không chỉ là debut.
Nếu không thể gặp nhau trên đỉnh cao, thì cô chỉ có thể mãi mãi ngước lên nhìn.
Cô muốn được sánh vai ngang hàng.
Hàn Sương nhìn thiếu nữ im lặng không nói gì, chị như một trưởng bối hiền hòa, không thúc giục cũng không ép buộc, mà giải thích từng cái lợi hại một.
“Hẳn em cũng đã rõ, hiện tại showbiz Hàn Quốc phát đạt hơn hẳn nước mình, thị trường cũng lớn hơn, phương thức vận hành và thủ đoạn đào tạo ngôi sao của nó đều vô cùng hoàn thiện. Trong vòng nửa năm tham gia gameshow này, em sẽ được tiếp nhận sự huấn luyện chuyên nghiệp hơn. Thông qua hình thức live stream này, em có thể thu được độ hot nhất định, dù cho cuối cùng không thể debut, nhưng độ nổi tiếng này sẽ là vốn liếng của em khi em về nước. Nhưng điều chúng ta không thể phủ nhận là, tham gia live stream này sẽ rất vất vả. Một khi bước vào trại huấn luyện, trong nửa năm này em sẽ không có chút bí mật nào, tất cả sẽ bị bại lộ dưới mắt khán giả. Cường độ huấn luyện sẽ cao hơn, không được phạm bất kì sai lầm nào, bất cứ hành vi nào cũng có thể bị phóng đại, trở thành vết nhơ của em.”
Cuối cùng Hàn Sương cười nói: “Cơ hội luôn đi cùng với thách thức, em hãy nghĩ xem nên chọn hay thôi.”
Triệu Ngu siết chặt bản tài liệu kia, cô nhìn hàng chữ 《Shining Stars》 trên trang lót, rất lâu sau mới ngẩng đầu hỏi: “Chị Hàn, trước kia chị làm nghề gì ạ?”
Hàn Sương ngẩn người: “Chị hả? Trước kia chị làm trong ngành marketing.”
Triệu Ngu: “Thảo nào, tài ăn nói tốt ghê……”
Hàn Sương bị cô chọc cười.
Chị thật sự rất thích Triệu Ngu, cũng hy vọng có thể giữ lại cô cho công ty. Nếu muốn tham gameshow live stream tìm tài năng này, cô nhất định phải ký hợp đồng với Mộc Dịch, chỗ lợi chỗ hại đều đã nói rõ ràng, giờ chỉ còn tùy vào lựa chọn của cô thôi.
Nhưng khi thấy những ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt thiếu nữ, Hàn Sương cảm thấy hẳn là mình đã thành công.
Triệu Ngu cũng không đồng ý ngay, cô cầm hợp đồng nói: “Chị Hàn, em còn muốn thương lượng với bố mẹ đã, ngày mai em trả lời cho chị được không ạ?”
Hàn Sương cười nói: “Được, không vội đâu, em cũng đừng áp lực. Đời người có rất nhiều sự lựa chọn, chỉ cần mỗi một lựa chọn không phụ cái tâm ban đầu là được.”
Triệu Ngu cười gật đầu.
Dạo này Giang Dự đang ở nhà nghỉ ngơi, vừa hay Thứ Bảy không có tiết, Triệu Ngu huấn luyện xong buổi hôm nay thì lên xe về nhà Giang Dự.
Gần đây Giang Dự sản xuất một gameshow nấu ăn, người chưa bao giờ xuống bếp như ông cũng học được kha khá kỹ xảo làm bếp. Nghe cô cháu ngoại nói sắp sang nhà, ông lập tức bừng bừng hứng thú xuống bếp.
Vì thế Triệu Ngu may mắn nếm được bữa cơm đầu tay của cậu mình.
Năm phút sau, hai người liếc nhau, Giang Dự mở app đặt đồ ăn ra.
Trong lúc chờ đồ ăn ship về, Giang Dự hỏi: “Hôm nọ anh Dương gọi điện thoại cho cậu, nói về chuyện ký hợp đồng tiếp với cháu, ý cháu thế nào?”
Triệu Ngu vốn dĩ cũng định nói chuyện này với cậu mình sau bữa cơm, nếu bây giờ Giang Dự đã nhắc tới, thì cô cũng thuật lại cuộc nói chuyện giữa cô và Hàn Sương ngày hôm qua luôn.
Giang Dự làm gameshow bao nhiêu năm, vừa nghe thấy cô nói về 《Shining Stars》, ông lập tức nhanh nhạy đánh hơi ra chỗ dễ hot của chương trình này.
Triệu Ngu bừng bừng hứng thú nói xong, hai mắt sáng rỡ: “Cậu, cậu cảm thấy thế nào? Cháu đi được không ạ?”
Giang Dự nhìn đôi mắt tỏa sáng lấp lánh của cô cháu ngoại, buồn cười lắc đầu: “Không phải cháu đã quyết định xong rồi sao?”
Triệu Ngu lầu bầu: “…… Rõ ràng như vậy sao ạ?”
Giang Dự cười cười, duỗi tay xoa nhẹ đầu cô: “Ngu Ngu nhà mình ấy à, lâu lắm rồi không đầy nhiệt huyết với chuyện gì như vậy.”
Ông ngẫm nghĩ một lát, trầm giọng nói: “Những lời lãnh đạo của cháu nói chính xác đấy, so với thị trường lưu lượng trong nước hiện tại, nếu cháu muốn chạy theo con đường idol hát nhảy thì Hàn Quốc quả là lựa chọn tốt hơn. Nhưng những nhược điểm mà chị ta nói tới thì chỉ giới hạn trong thời gian nửa năm tham gia chương trình thôi.”
Giang Dự nhìn cô nói: “Sau khi chương trình chấm dứt, nếu cháu không debut thì thôi, nhưng một khi đã debut, thì cháu sẽ tập trung chính vào thị trường Hàn Quốc, hầu hết lịch trình hoạt động của cháu đều sẽ ở nước ngoài. Tha hương xứ người, trời xa đất lạ, ngôn ngữ bất đồng, văn hóa cũng khác. Hơn nữa tuy là thị trường giải trí Hàn Quốc lớn, nhưng cạnh tranh cũng khốc liệt hơn, cháu đã suy xét về chuyện này chưa?”
Triệu Ngu khựng lại một lát, lắc lắc đầu.
“Cháu chưa suy nghĩ đến ngày đó.” Cô nói: “Cháu chỉ muốn thử xem sao.”
Cô muốn đi tất cả những con đường dẫn lên đỉnh núi.
Có lẽ sẽ đi phải đường vòng, nhưng còn đỡ hơn là dừng chân một chỗ.
Lần trước lúc cô nói muốn làm thực tập sinh, ánh mắt cũng kiên định và không kém phần nghiêm túc như bây giờ.
Dù khi ấy Giang Dự trải đường giúp cô, ông lại không ngờ cô có thể kiên trì đến hiện tại.
Giang Dự thu ánh mắt về, cầm đũa chọc món trứng chiên cháy đen trên đĩa, rất lâu sau mới thở dài nói: “Sẽ vất vả lắm đấy.”
Triệu Ngu bật cười: “Cháu không sợ vất vả!” Cô chạy sang ngồi cạnh Giang Dự, ôm cánh tay ông lắc lắc: “Vậy…… Cậu, cậu sẽ giúp cháu thuyết phục bố mẹ cháu nhé?”
Giang Dự cười nói: “Bố mẹ cháu còn cần cậu thuyết phục à? Họ có bao giờ phản đối chuyện cháu muốn làm đâu?”
Giang Lôi và Triệu Khang Ninh vẫn luôn đồng ý với những yêu cầu, miễn là không phách lối, của cô. Giang Lôi luôn nói, cho con trẻ trải nghiệm nhiều không phải là chuyện xấu, lựa chọn nhiều, nếm trải nhiều, cuối cùng mới biết được thứ gì thích hợp với mình nhất.
Nhưng dù gì chuyện lần này cũng liên quan đến việc ra nước ngoài, buổi tối Triệu Ngu gọi điện thoại với bố mẹ, nói về chuyện này. Giang Lôi còn chưa mở miệng, Triệu Khang Ninh đã phản đối ngay.
“Không được! Nước ngoài quá nguy hiểm, hôm qua bố xem tin tức, có du học sinh bị cướp của vứt xác đấy! Không được không được, có phải con không làm minh tinh ở trong nước được đâu. Giang Dự, cậu khuyên nhủ bé út đi, nhét con bé vào gameshow cậu làm để nó lộ mặt, thế mà chẳng được à!”
Triệu Ngu nói: “Con thèm vào mà đi cửa sau! Con muốn debut bằng thực lực!”
Triệu Khang Ninh tức đến độ phải vỗ ngực cho đỡ tức.
Giang Lôi đành lấy điện thoại sang, dịu giọng hỏi: “Giang Dự, cậu đã xem hợp đồng chưa?”
Giang Dự gật gật đầu: “Xem rồi ạ, không có vấn đề gì. Sếp lớn của Mộc Dịch là bạn em, nhân phẩm đáng tin. Công ty họ vẫn luôn hợp tác với bên giải trí Hàn Quốc, em đánh giá khá cao show tìm tài năng lần này.”
Ông quay đầu liếc Triệu Ngu đang dẩu miệng cạnh mình, cười nói: “Chủ yếu là Ngu Ngu muốn đi, mấy khi nó kiên trì với chuyện gì thế này, em cảm thấy cho nó đi trải nghiệm thử cũng được.”
Giang Dự đã nói vậy, Giang Lôi cũng an tâm hơn một chút. Mấy người lại hàn huyên một lát, phân tích rõ ràng mặt lợi mặt hại.
Thái độ của Triệu Ngu kiên quyết, hơn nữa biểu hiện của cô trong một năm này quả là khiến mọi người ngạc nhiên. Giang Lôi đẩy Triệu Khang Ninh đang làm ầm làm ĩ qua một bên, dịu dàng nói với màn hình: “Mẹ ủng hộ con theo đuổi ước mơ, muốn đi thì cứ đi.”
Triệu Ngu hôn một cái rõ kêu với camera trên di động.
Vì thế hôm sau về công ty, Triệu Ngu bèn đi ký hợp đồng ở chỗ Hàn Sương.
Dự án show tìm tài năng 《Shining Stars》 này vẫn chưa công khai, là một dự án bí mật, tháng sau mới có thể bắt đầu hâm nóng. Sau đó các công ty lớn sẽ đưa danh sách trainee lên để lựa chọn, và chính thức ghi hình khi sang năm mới.
Cũng bởi muốn giữ Triệu Ngu lại nên công ty mới nói trước cho cô. Mộc Dịch là một trong những bên hợp tác, có tổng cộng 6 slot tiến cử, Triệu Ngu đã được điều động nội bộ, năm người còn lại sẽ được chọn từ lớp cao cấp.
Đúng như Hàn Sương nói, đây là cơ hội, cũng là thách thức. Bởi vì không ai có thể xác định được rốt cuộc show tìm tài năng này có hot nổi không, nếu cuối cùng rating của nó thường thường, thì girl group debut từ gameshow này cũng sẽ không hot là bao được.
So với việc đặt cược vào một gameshow ở nơi đất khách quê người xa lạ, các thực tập sinh thích ổn định thà ở lại trong nước chờ cơ hội debut còn hơn.
Nhưng cũng có một số không nhiều lắm nóng lòng muốn thử. Từ lúc công ty bắt đầu tuyển chọn ứng cử viên, không ít trainee đã cố gắng tự tiến cử, tranh thủ cơ hội.
Lâm Chi Nam cũng nộp đơn xin đi, nhưng sự cạnh tranh trong lớp cao cấp quá nhiều, cô ấy rất không tự tin.
Triệu Ngu cổ vũ cô ấy: “Trên sân khấu không chỉ so bì thực lực, mà còn phải xem cái duyên trong mắt khán giả! Nam Nam nhà mình đẹp đặc sắc thế này, khí chất Xứ Cảng ngời ngời như vậy, ai nhìn cũng phải trầm trồ khen là mỹ nữ thời xưa vượt thời gian tới!”
Lâm Chi Nam: “…… Hôm qua cậu còn chê kiểu tóc sóng to của tớ quê mùa phèn úa cơ mà.”
Giữa tháng 9, danh sách đã chốt, Lâm Chi Nam thành công trúng cử. Cô ấy kích động ôm Triệu Ngu, suýt bật khóc: “Từ sau khi gặp cậu, hình như tớ may mắn lên nhiều lắm, Ngu Ngu chắc chắn là thần may mắn của tớ rồi!”
Triệu Ngu cười xoa đầu cô ấy: “Là kết quả nỗ lực của Nam Nam nhà mình đấy!”
Sau khi chốt danh sách, việc tiếp theo là xử lý các thủ tục và xin visa. Triệu Ngu còn cần xin nghỉ học với phía trường. Rất nhiều sinh viên của Học viện Múa Nhân Dân debut giữa lúc đang học, nên trường khá là khoan dung.
Bận bận rộn rộn, hơn nữa còn phải huấn luyện liên tục, nhoáng cái trời đã sang Đông.
《Shining Stars》 đã bắt đầu tuyên truyền hâm nóng, nhưng chương trình này được phát sóng ở Hàn Quốc, phần lớn khán giả cũng ở Hàn Quốc nên trong nước rất ít thảo luận về show sống còn này.
Nửa năm vừa qua, ngoại trừ lúc ngủ, công ty tiến hành tập huấn đặc biệt cho nhóm trainee được lựa chọn tham gia vào gameshow đầu tiên này. Ngoài kĩ năng giao tiếp, kỹ năng xử lý khi có máy quay, phong tục lễ nghi ra, họ còn tìm thầy dạy tiếng để dạy tiếng Hàn cho thực tập sinh.
Tài năng về mặt ngôn ngữ của Triệu Ngu thật sự rất kém, cứ nhìn tiếng Anh của cô là biết.
Ngày nào cô cũng bị tiếng Hàn tra tấn chết đi sống lại, cuối cùng Lâm Chi Nam nhìn không nổi nữa, mỗi ngày cô ấy đều dạy lại nội dung đã được huấn luyện hôm đấy cho cô.
Triệu Ngu sợ ngây người: “Sao cậu học nhanh thế?!”
Lâm Chi Nam liếc vở mấy cái: “Mấy thứ này không phải học mấy lần là biết à?”
Triệu Ngu: “???”
Đây là thể loại học sinh giỏi tiềm tàng gì thế này?
Ngày xuất phát đi Hàn Quốc được định vào hôm Giáng Sinh.
Triệu Ngu đã mua quà Giáng Sinh cho bạn bè từ trước, còn ăn bữa tiệc chia tay. Họ đều còn trẻ, chẳng mấy sầu bi vì phải biệt ly. Mọi người còn rất hưng phấn, sôi nổi tỏ vẻ đến lúc đó nhất định sẽ vận động người khác vote cho Ngu Ngu, để cô được debut!
Một tuần trước Lễ Giáng Sinh, Bắc Kinh đổ tuyết rất nặng hạt.
Sau khi Triệu Ngu tặng hết quà Giáng Sinh cho từng bạn, trong túi cô chỉ còn dư lại món quà cuối cùng.
Đó là một quả cầu thủy tinh, bên trong có tuyết bay, một thiếu nữ mặc váy bale đang đứng bằng một chân xoay tròn theo tiếng nhạc trên chiếc đàn dương cầm.
Vừa tầm thường vừa quê kệch, nhưng từ cái nhìn đầu tiên cô đã rất thích rồi.
Đó là món quà cô muốn tặng cho Thẩm Tuyển Ý.
Cô biết địa chỉ của anh ở Bắc Kinh, Tết Âm năm ngoái bà nội Thẩm đã nói cho cô rồi. Nhưng nếu gửi nặc danh cho anh, chắc chắn cô sẽ làm anh sợ.
Nghe nói những fan cuồng kia luôn quấy rầy anh.
Triệu Ngu ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn cất quả cầu thủy tinh đi.
Không sao, sau này lúc nào cô chẳng có cơ hội tặng anh!
Hợp đồng thực tập sinh giữa Triệu Ngu và Mộc Dịch Entertainment hết hạn vào giữa tháng 8.
Thời gian một năm này trôi qua nhanh hơn dự đoán của cô. Tới tận khi kết thúc, Giang Dự và Giang Lôi vẫn chưa thấy con nhà mình bỏ dở nửa chừng như mọi khi, hai người nhất thời chẳng biết nên vui vẻ hay là lo lắng.
Con mình đột nhiên trở nên ưu tú thế này, chẳng lẽ bị đánh tráo rồi?!
Trước khi chính thức kết thúc hợp đồng, Dương Khiết gọi điện cho Giang Dự.
Trong một năm này, thực lực và tiềm lực của Triệu Ngu đã rõ như ban ngày. Hiện giờ hợp đồng đã kết thúc trên danh nghĩa, tất nhiên là Mộc Dịch muốn kí hợp đồng hốt người về.
Giang Dự lại chỉ cười từ chối khéo: “Tôi có phải là người đại diện của con bé đâu, tiếp theo nó muốn đi con đường nào thì phải để nó tự quyết định, phụ huynh chúng tôi chỉ có thể kiến nghị thêm thôi.”
Công ty Mộc Dịch Entertainment này, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Nếu Triệu Ngu thật sự muốn đi con đường này, đương nhiên trong lòng riêng, Giang Dự vẫn hy vọng cô có thể ký hợp đồng với mấy công ty lớn như Trung Hạ, Hoa Sướng, Tinh Diệu.
Triệu Ngu đổ hết tâm huyết vào việc tập luyện, ngày nào cũng đi sớm về trễ. Tới tận lúc được Hàn Sương gọi lên vào cuối tháng, cô mới nhớ ra hợp đồng của mình sắp hết hạn.
Hiện giờ ấn tượng của Hàn Sương về cô đã khác xưa, hơn nữa cô còn có quen biết với Dương Khiết, nên bình thường chị cũng săn sóc cô hơn nhiều. Sự tiến bộ thần tốc trong một năm này của Triệu Ngu là nhờ sự nỗ lực của bản thân cô, nhưng đương nhiên cũng không thể tách rời với sự đào tạo toàn diện hết lòng của Mộc Dịch.
Cho nên khi Hàn Sương nói đến việc gia hạn hợp đồng, Triệu Ngu cũng không thấy phản cảm gì.
Nhưng cô cũng biết những chuyện thế này không thể quyết định dễ dàng. Đợi Hàn Sương nói xong, cô thận trọng trả lời: “Em phải hỏi ý kiến gia đình em đã ạ.”
Hàn Sương dường như cũng không bất ngờ với đáp án án này, chị cười cười với cô, lấy một tập tài liệu từ trong ngăn kéo ra đẩy sang.
Triệu Ngu nhìn lướt qua hơi nghi hoặc, nghe thấy chị nói: “Công ty chúng ta vẫn luôn hợp tác với giới giải trí Hàn Quốc, chắc hẳn em đã biết rồi nhỉ?”
Sở dĩ mô hình thực tập sinh của Mộc Dịch hoàn thiện và kỹ càng như vậy, là vì có hợp tác và đưa vào áp dụng hoàn toàn mô hình của công ty quản lý của Hàn Quốc. Girl group mà Mộc Dịch đưa ra trước kia có một ekip của showbiz Hàn trong đội ngũ sản xuất, cho nên vừa debut đã có chỗ đứng vững chắc ở trong nước.
Hồi trước, khi các cô đi học, cũng có giáo viên từ bên Hàn sang giảng bài. Bọn Lâm Chi Nam còn giỡn bảo thuê giáo viên hàng ngoại về.
Triệu Ngu không biết tại sao chị lại đột nhiên nói đến chuyện này, bèn gật gật đầu.
Hàn Sương cười, chỉ vào bản tài liệu kia: “Em mở ra xem đi.”
Triệu Ngu nghe lời mở bản tài liệu ra, chỉ thấy một hàng chữ trên trang lót: Bản kế hoạch về dự án gameshow live stream《Shining Stars》.
Đây là một gameshow live stream tìm tài năng do Mộc Dịch và bên showbiz Hàn Quốc hợp tác sản xuất, chủ đề của show tìm tài năng này là thực tập sinh, mục đích là cho ra mắt một nhóm nhạc nữ Hàn-Trung, tập trung vào thị trường Hàn Quốc.
Gameshow tìm tài năng không phải hiếm, đây cũng là phương thức hot nhất hiện nay để cho ra mắt các idol.
Nhưng chỗ mới lạ của nó là ở việc từ đầu tới đuôi show tìm kiếm tài năng này đều được lên sóng theo hình thức live stream, kéo dài nửa năm.
Từ giờ phút các thực tập sinh trúng cử bước vào trại tập huấn, nội dung huấn luyện và cuộc sống hằng ngày của các cô sẽ được máy quay ghi lại và phát sóng trực tiếp cho khán giả theo dõi.
Mọi người sẽ chứng kiến sự cố gắng và tiến bộ, những chuyện vui buồn giận dữ của bạn. Việc bầu chọn sẽ được tiến hành trong thời gian thật, xếp hạng được đổi mới hằng ngày. Trong lần vote toàn dân cuối cùng, top 5 sẽ được debut.
Một gameshow live stream thi đấu tìm tài năng hoàn toàn mới mẻ và táo bạo, tràn ngập tính giải trí và sự phấn đấu trước nay chưa từng có, sẽ được phát sóng trong vòng nửa năm.
Một show tìm tài năng xưa nay chưa từng có như vậy, chứa đầy thử thách và những điều chưa biết.
Triệu Ngu lật hết bản tài liệu, suy đoán ra ý đồ của Hàn Sương, cô ngẩng đầu hỏi: “Chị Hàn, chị hi vọng em tham gia show tìm tài năng này sao?”
Hàn Sương cười lắc đầu: “Đây không phải chuyện chị muốn hay không muốn em đi, mà là em có muốn đi hay không thôi.”
Triệu Ngu im lặng một lát.
Hàn Sương không sốt ruột thúc giục, chờ cô băn khoăn một lúc lâu, chị mới cười nói: “Chị và các thầy cô đã thảo luận rồi, họ đều nói hiện tại thật ra em đã đủ năng lực để debut. Nhưng có thực lực không có nghĩa là debut sẽ hot được, điểm khác nhau sẽ ở thời cơ của mỗi người. Hiện tại thị trường lưu lượng trong nước đã lớn mạnh đến nhường này, rồng cá hỗn tạp. Năm nào các công ty cũng liên tục bỏ cũ thay mới, biết bao người như phù dung sớm nở tối tàn, còn bao nhiêu người sừng sững không ngã? Hơn nữa chị xin nói một câu sự thật mất lòng, con đường làm idol nữ này khó hơn làm idol nam. Cho dù em debut trong nước, thì em có chắc mình hot được bao lâu, hot đến mức nào không?”
Đúng vậy, top 5 trên các bảng số liệu của thị trường lưu lượng trong nước hiện giờ toàn là các sao nam.
Thẩm Tuyển Ý xuất thế ngang trời, Hoắc Hi là nhân tài mới xuất hiện, newbie Lê Nghiêu, Hạ Nguyên lần lượt tạo được tiếng vang trong mắt khán giả. Những nữ idol hot được đến tầm cỡ này vẫn chẳng có ai.
Bằng thực lực và điều kiện hiện tại của mình, đúng là cô có thể debut.
Nhưng thứ cô muốn, không chỉ là debut.
Nếu không thể gặp nhau trên đỉnh cao, thì cô chỉ có thể mãi mãi ngước lên nhìn.
Cô muốn được sánh vai ngang hàng.
Hàn Sương nhìn thiếu nữ im lặng không nói gì, chị như một trưởng bối hiền hòa, không thúc giục cũng không ép buộc, mà giải thích từng cái lợi hại một.
“Hẳn em cũng đã rõ, hiện tại showbiz Hàn Quốc phát đạt hơn hẳn nước mình, thị trường cũng lớn hơn, phương thức vận hành và thủ đoạn đào tạo ngôi sao của nó đều vô cùng hoàn thiện. Trong vòng nửa năm tham gia gameshow này, em sẽ được tiếp nhận sự huấn luyện chuyên nghiệp hơn. Thông qua hình thức live stream này, em có thể thu được độ hot nhất định, dù cho cuối cùng không thể debut, nhưng độ nổi tiếng này sẽ là vốn liếng của em khi em về nước. Nhưng điều chúng ta không thể phủ nhận là, tham gia live stream này sẽ rất vất vả. Một khi bước vào trại huấn luyện, trong nửa năm này em sẽ không có chút bí mật nào, tất cả sẽ bị bại lộ dưới mắt khán giả. Cường độ huấn luyện sẽ cao hơn, không được phạm bất kì sai lầm nào, bất cứ hành vi nào cũng có thể bị phóng đại, trở thành vết nhơ của em.”
Cuối cùng Hàn Sương cười nói: “Cơ hội luôn đi cùng với thách thức, em hãy nghĩ xem nên chọn hay thôi.”
Triệu Ngu siết chặt bản tài liệu kia, cô nhìn hàng chữ 《Shining Stars》 trên trang lót, rất lâu sau mới ngẩng đầu hỏi: “Chị Hàn, trước kia chị làm nghề gì ạ?”
Hàn Sương ngẩn người: “Chị hả? Trước kia chị làm trong ngành marketing.”
Triệu Ngu: “Thảo nào, tài ăn nói tốt ghê……”
Hàn Sương bị cô chọc cười.
Chị thật sự rất thích Triệu Ngu, cũng hy vọng có thể giữ lại cô cho công ty. Nếu muốn tham gameshow live stream tìm tài năng này, cô nhất định phải ký hợp đồng với Mộc Dịch, chỗ lợi chỗ hại đều đã nói rõ ràng, giờ chỉ còn tùy vào lựa chọn của cô thôi.
Nhưng khi thấy những ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt thiếu nữ, Hàn Sương cảm thấy hẳn là mình đã thành công.
Triệu Ngu cũng không đồng ý ngay, cô cầm hợp đồng nói: “Chị Hàn, em còn muốn thương lượng với bố mẹ đã, ngày mai em trả lời cho chị được không ạ?”
Hàn Sương cười nói: “Được, không vội đâu, em cũng đừng áp lực. Đời người có rất nhiều sự lựa chọn, chỉ cần mỗi một lựa chọn không phụ cái tâm ban đầu là được.”
Triệu Ngu cười gật đầu.
Dạo này Giang Dự đang ở nhà nghỉ ngơi, vừa hay Thứ Bảy không có tiết, Triệu Ngu huấn luyện xong buổi hôm nay thì lên xe về nhà Giang Dự.
Gần đây Giang Dự sản xuất một gameshow nấu ăn, người chưa bao giờ xuống bếp như ông cũng học được kha khá kỹ xảo làm bếp. Nghe cô cháu ngoại nói sắp sang nhà, ông lập tức bừng bừng hứng thú xuống bếp.
Vì thế Triệu Ngu may mắn nếm được bữa cơm đầu tay của cậu mình.
Năm phút sau, hai người liếc nhau, Giang Dự mở app đặt đồ ăn ra.
Trong lúc chờ đồ ăn ship về, Giang Dự hỏi: “Hôm nọ anh Dương gọi điện thoại cho cậu, nói về chuyện ký hợp đồng tiếp với cháu, ý cháu thế nào?”
Triệu Ngu vốn dĩ cũng định nói chuyện này với cậu mình sau bữa cơm, nếu bây giờ Giang Dự đã nhắc tới, thì cô cũng thuật lại cuộc nói chuyện giữa cô và Hàn Sương ngày hôm qua luôn.
Giang Dự làm gameshow bao nhiêu năm, vừa nghe thấy cô nói về 《Shining Stars》, ông lập tức nhanh nhạy đánh hơi ra chỗ dễ hot của chương trình này.
Triệu Ngu bừng bừng hứng thú nói xong, hai mắt sáng rỡ: “Cậu, cậu cảm thấy thế nào? Cháu đi được không ạ?”
Giang Dự nhìn đôi mắt tỏa sáng lấp lánh của cô cháu ngoại, buồn cười lắc đầu: “Không phải cháu đã quyết định xong rồi sao?”
Triệu Ngu lầu bầu: “…… Rõ ràng như vậy sao ạ?”
Giang Dự cười cười, duỗi tay xoa nhẹ đầu cô: “Ngu Ngu nhà mình ấy à, lâu lắm rồi không đầy nhiệt huyết với chuyện gì như vậy.”
Ông ngẫm nghĩ một lát, trầm giọng nói: “Những lời lãnh đạo của cháu nói chính xác đấy, so với thị trường lưu lượng trong nước hiện tại, nếu cháu muốn chạy theo con đường idol hát nhảy thì Hàn Quốc quả là lựa chọn tốt hơn. Nhưng những nhược điểm mà chị ta nói tới thì chỉ giới hạn trong thời gian nửa năm tham gia chương trình thôi.”
Giang Dự nhìn cô nói: “Sau khi chương trình chấm dứt, nếu cháu không debut thì thôi, nhưng một khi đã debut, thì cháu sẽ tập trung chính vào thị trường Hàn Quốc, hầu hết lịch trình hoạt động của cháu đều sẽ ở nước ngoài. Tha hương xứ người, trời xa đất lạ, ngôn ngữ bất đồng, văn hóa cũng khác. Hơn nữa tuy là thị trường giải trí Hàn Quốc lớn, nhưng cạnh tranh cũng khốc liệt hơn, cháu đã suy xét về chuyện này chưa?”
Triệu Ngu khựng lại một lát, lắc lắc đầu.
“Cháu chưa suy nghĩ đến ngày đó.” Cô nói: “Cháu chỉ muốn thử xem sao.”
Cô muốn đi tất cả những con đường dẫn lên đỉnh núi.
Có lẽ sẽ đi phải đường vòng, nhưng còn đỡ hơn là dừng chân một chỗ.
Lần trước lúc cô nói muốn làm thực tập sinh, ánh mắt cũng kiên định và không kém phần nghiêm túc như bây giờ.
Dù khi ấy Giang Dự trải đường giúp cô, ông lại không ngờ cô có thể kiên trì đến hiện tại.
Giang Dự thu ánh mắt về, cầm đũa chọc món trứng chiên cháy đen trên đĩa, rất lâu sau mới thở dài nói: “Sẽ vất vả lắm đấy.”
Triệu Ngu bật cười: “Cháu không sợ vất vả!” Cô chạy sang ngồi cạnh Giang Dự, ôm cánh tay ông lắc lắc: “Vậy…… Cậu, cậu sẽ giúp cháu thuyết phục bố mẹ cháu nhé?”
Giang Dự cười nói: “Bố mẹ cháu còn cần cậu thuyết phục à? Họ có bao giờ phản đối chuyện cháu muốn làm đâu?”
Giang Lôi và Triệu Khang Ninh vẫn luôn đồng ý với những yêu cầu, miễn là không phách lối, của cô. Giang Lôi luôn nói, cho con trẻ trải nghiệm nhiều không phải là chuyện xấu, lựa chọn nhiều, nếm trải nhiều, cuối cùng mới biết được thứ gì thích hợp với mình nhất.
Nhưng dù gì chuyện lần này cũng liên quan đến việc ra nước ngoài, buổi tối Triệu Ngu gọi điện thoại với bố mẹ, nói về chuyện này. Giang Lôi còn chưa mở miệng, Triệu Khang Ninh đã phản đối ngay.
“Không được! Nước ngoài quá nguy hiểm, hôm qua bố xem tin tức, có du học sinh bị cướp của vứt xác đấy! Không được không được, có phải con không làm minh tinh ở trong nước được đâu. Giang Dự, cậu khuyên nhủ bé út đi, nhét con bé vào gameshow cậu làm để nó lộ mặt, thế mà chẳng được à!”
Triệu Ngu nói: “Con thèm vào mà đi cửa sau! Con muốn debut bằng thực lực!”
Triệu Khang Ninh tức đến độ phải vỗ ngực cho đỡ tức.
Giang Lôi đành lấy điện thoại sang, dịu giọng hỏi: “Giang Dự, cậu đã xem hợp đồng chưa?”
Giang Dự gật gật đầu: “Xem rồi ạ, không có vấn đề gì. Sếp lớn của Mộc Dịch là bạn em, nhân phẩm đáng tin. Công ty họ vẫn luôn hợp tác với bên giải trí Hàn Quốc, em đánh giá khá cao show tìm tài năng lần này.”
Ông quay đầu liếc Triệu Ngu đang dẩu miệng cạnh mình, cười nói: “Chủ yếu là Ngu Ngu muốn đi, mấy khi nó kiên trì với chuyện gì thế này, em cảm thấy cho nó đi trải nghiệm thử cũng được.”
Giang Dự đã nói vậy, Giang Lôi cũng an tâm hơn một chút. Mấy người lại hàn huyên một lát, phân tích rõ ràng mặt lợi mặt hại.
Thái độ của Triệu Ngu kiên quyết, hơn nữa biểu hiện của cô trong một năm này quả là khiến mọi người ngạc nhiên. Giang Lôi đẩy Triệu Khang Ninh đang làm ầm làm ĩ qua một bên, dịu dàng nói với màn hình: “Mẹ ủng hộ con theo đuổi ước mơ, muốn đi thì cứ đi.”
Triệu Ngu hôn một cái rõ kêu với camera trên di động.
Vì thế hôm sau về công ty, Triệu Ngu bèn đi ký hợp đồng ở chỗ Hàn Sương.
Dự án show tìm tài năng 《Shining Stars》 này vẫn chưa công khai, là một dự án bí mật, tháng sau mới có thể bắt đầu hâm nóng. Sau đó các công ty lớn sẽ đưa danh sách trainee lên để lựa chọn, và chính thức ghi hình khi sang năm mới.
Cũng bởi muốn giữ Triệu Ngu lại nên công ty mới nói trước cho cô. Mộc Dịch là một trong những bên hợp tác, có tổng cộng 6 slot tiến cử, Triệu Ngu đã được điều động nội bộ, năm người còn lại sẽ được chọn từ lớp cao cấp.
Đúng như Hàn Sương nói, đây là cơ hội, cũng là thách thức. Bởi vì không ai có thể xác định được rốt cuộc show tìm tài năng này có hot nổi không, nếu cuối cùng rating của nó thường thường, thì girl group debut từ gameshow này cũng sẽ không hot là bao được.
So với việc đặt cược vào một gameshow ở nơi đất khách quê người xa lạ, các thực tập sinh thích ổn định thà ở lại trong nước chờ cơ hội debut còn hơn.
Nhưng cũng có một số không nhiều lắm nóng lòng muốn thử. Từ lúc công ty bắt đầu tuyển chọn ứng cử viên, không ít trainee đã cố gắng tự tiến cử, tranh thủ cơ hội.
Lâm Chi Nam cũng nộp đơn xin đi, nhưng sự cạnh tranh trong lớp cao cấp quá nhiều, cô ấy rất không tự tin.
Triệu Ngu cổ vũ cô ấy: “Trên sân khấu không chỉ so bì thực lực, mà còn phải xem cái duyên trong mắt khán giả! Nam Nam nhà mình đẹp đặc sắc thế này, khí chất Xứ Cảng ngời ngời như vậy, ai nhìn cũng phải trầm trồ khen là mỹ nữ thời xưa vượt thời gian tới!”
Lâm Chi Nam: “…… Hôm qua cậu còn chê kiểu tóc sóng to của tớ quê mùa phèn úa cơ mà.”
Giữa tháng 9, danh sách đã chốt, Lâm Chi Nam thành công trúng cử. Cô ấy kích động ôm Triệu Ngu, suýt bật khóc: “Từ sau khi gặp cậu, hình như tớ may mắn lên nhiều lắm, Ngu Ngu chắc chắn là thần may mắn của tớ rồi!”
Triệu Ngu cười xoa đầu cô ấy: “Là kết quả nỗ lực của Nam Nam nhà mình đấy!”
Sau khi chốt danh sách, việc tiếp theo là xử lý các thủ tục và xin visa. Triệu Ngu còn cần xin nghỉ học với phía trường. Rất nhiều sinh viên của Học viện Múa Nhân Dân debut giữa lúc đang học, nên trường khá là khoan dung.
Bận bận rộn rộn, hơn nữa còn phải huấn luyện liên tục, nhoáng cái trời đã sang Đông.
《Shining Stars》 đã bắt đầu tuyên truyền hâm nóng, nhưng chương trình này được phát sóng ở Hàn Quốc, phần lớn khán giả cũng ở Hàn Quốc nên trong nước rất ít thảo luận về show sống còn này.
Nửa năm vừa qua, ngoại trừ lúc ngủ, công ty tiến hành tập huấn đặc biệt cho nhóm trainee được lựa chọn tham gia vào gameshow đầu tiên này. Ngoài kĩ năng giao tiếp, kỹ năng xử lý khi có máy quay, phong tục lễ nghi ra, họ còn tìm thầy dạy tiếng để dạy tiếng Hàn cho thực tập sinh.
Tài năng về mặt ngôn ngữ của Triệu Ngu thật sự rất kém, cứ nhìn tiếng Anh của cô là biết.
Ngày nào cô cũng bị tiếng Hàn tra tấn chết đi sống lại, cuối cùng Lâm Chi Nam nhìn không nổi nữa, mỗi ngày cô ấy đều dạy lại nội dung đã được huấn luyện hôm đấy cho cô.
Triệu Ngu sợ ngây người: “Sao cậu học nhanh thế?!”
Lâm Chi Nam liếc vở mấy cái: “Mấy thứ này không phải học mấy lần là biết à?”
Triệu Ngu: “???”
Đây là thể loại học sinh giỏi tiềm tàng gì thế này?
Ngày xuất phát đi Hàn Quốc được định vào hôm Giáng Sinh.
Triệu Ngu đã mua quà Giáng Sinh cho bạn bè từ trước, còn ăn bữa tiệc chia tay. Họ đều còn trẻ, chẳng mấy sầu bi vì phải biệt ly. Mọi người còn rất hưng phấn, sôi nổi tỏ vẻ đến lúc đó nhất định sẽ vận động người khác vote cho Ngu Ngu, để cô được debut!
Một tuần trước Lễ Giáng Sinh, Bắc Kinh đổ tuyết rất nặng hạt.
Sau khi Triệu Ngu tặng hết quà Giáng Sinh cho từng bạn, trong túi cô chỉ còn dư lại món quà cuối cùng.
Đó là một quả cầu thủy tinh, bên trong có tuyết bay, một thiếu nữ mặc váy bale đang đứng bằng một chân xoay tròn theo tiếng nhạc trên chiếc đàn dương cầm.
Vừa tầm thường vừa quê kệch, nhưng từ cái nhìn đầu tiên cô đã rất thích rồi.
Đó là món quà cô muốn tặng cho Thẩm Tuyển Ý.
Cô biết địa chỉ của anh ở Bắc Kinh, Tết Âm năm ngoái bà nội Thẩm đã nói cho cô rồi. Nhưng nếu gửi nặc danh cho anh, chắc chắn cô sẽ làm anh sợ.
Nghe nói những fan cuồng kia luôn quấy rầy anh.
Triệu Ngu ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn cất quả cầu thủy tinh đi.
Không sao, sau này lúc nào cô chẳng có cơ hội tặng anh!