Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 103
“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi bị đuổi việc? Anh có chịu trách nhiệm không?”
“Gì? Ý anh là sao?”
” Chủ tịch hiệp hội đã ra lệnh phong tỏa mọi thông tin về những gì đã xảy ra ngày hôm qua. Ông ấy cũng nói thêm rằng nếu danh tính của người Thợ săn đó bị rò rỉ, ông sẽ lật tung trời đất để tìm ra ai đã làm điều đó, và khiến hắn phải hối tiếc!”
“Chủ tịch Hiệp hội Go Gonhnhee nói vậy ư? Ông ấy chưa bao giờ làm thế…”
“Ai mà biết được ổng đang nghĩ gì?”
” …”
“Nếu không còn gì nữa thì tôi cúp máy đây”
“Hmm … Tôi sẽ gọi lại sau”.
Click
Và cứ như thế, cuộc gọi kết thúc.
Chủ Hội Thần chết, Lim Taegyu đặt ống nghe xuống; Khuôn mặt anh ta nhăn nhó.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Anh ta đã nghe tin đồn về một siêu tân binh xuất hiện sau hai năm và tự gọi điện đến Hiệp hội. Tuy nhiên, đáp lại là một phản ứng bất ngờ.
“Nếu tôi bị đuổi việc thì sao?”
Haizz. Làm gì có bang hội nào ngu ngốc đến nỗi bỏ tiền ra thuê một kẻ đã bị chính Go Gunhee sa thải chứ. Nhất là khi chẳng có gì đảm bảo rằng họ có thể chiêu mộ siêu tân binh này.
“Lật tung trời đất… Trừng phat…”
Nếu là Go Gunhee, ông ta có thể làm vậy lắm.
“Nhưng… Cái quái gì thế? Cụ khốt đó mất trí à? Tại sao ông ta phải làm thế?”
Đó là loại tân binh nào vậy? Khó có thể tin là Hiệp hội lại mạnh tay đến mức đó để ngăn chặn danh tính của một người mới thức tỉnh.
Chuyện này chưa từng xảy ta.
Do đó, tất cả những gì anh ta có thể làm là chờ đợi và chờ đợi.Sự sỉ nhục không kết thúc ở đó.
“Thế quái nào mà Choi Jongin và Baek Yoonho lại có được tin sốt dẻo đó?”
Phải chăng đây là sự khác biệt trong mạng lưới tình báo họ? Phải chăng Thần Chết đã bị tụt khỏi danh sách Bang hội hàng đầu? Nếu siêu tân binh vô danh này gia nhập Bạch Hổ hoặc Thợ săn, khoảng cách sẽ còn mở rộng hơn nữa.
Trong tình huống như thế này, lệnh phong tỏa thông tin đã cắt đứt hoàn toàn con đường cho tương lai của Hội Thần Chết.
“Ông già đó có thù oán gì với mình ở kiếp trước hả?”
Khi Baek Yoonho rời khỏi Hội Thần Chết, chính ông ta đã hỗ trợ Yoonho lập ra Hội Bạch Hổ. Vụ việc đó khiến Thần Chết mất đi vị trí là Bang Hội số một Hàn Quốc. Hội Thợ săn và Bạch Hổ đang ngày càng tiến xa hơn và xa hơn, trong khi Hội Thần Chết chỉ quay cuồng trong vòng luẩn quẩn.
“Đáng lẽ giờ ông phải giúp chúng tôi một chút chứ, ông già?”
Đột nhiên, anh ta cảm thấy phẫn nộ vì Go Gunhee. nhưng anh ta có thể làm được gì cơ chứ?
Với sự thất vọng tràn trề, tất cả những gì Lim Taegyu có thể làm là giậm chân xuống đất.
—
Nhiệm vụ hàng ngày đã hoàn tất.
Với tâm trạng sảng khoái, Jinwoo bắt đầu lướt internet, tìm kiếm chỉ dần về các hiện vật và giao dịch. Còn hai ngày trước khi kiểm tra lại. Cậu đã lên kế hoạch để thu thập càng nhiều thông tin càng tốt.
‘Whoa!
Nhìn vào các trang đấu giá, Jinwoo đã bị sốc.
Món rẻ nhất cũng có giá lên tới hàng trăm triệu.
Và các mặt hàng hữu ích có giá hàng tỷ đồng.
‘Có lý…’
Đối với một Thợ săn, trang bị tương đương với xương máu của họ. Thiết bị tốt hơn có nghĩa là an toàn hơn. Thợ săn kiếm được rất nhiều tiền, tất nhiên họ sẵn sàng bỏ tiền để tìm kiếm các công cụ giúp họ săn nhanh hơn và an toàn hơn. Đó là điều rất dễ hiểu.
Dù vậy, Jinwoo không thể không ngạc nhiên. Nhìn vào giá của các vật phẩm, cậu bắt đầu lo lắng một chút.
“Số tiền tiết kiệm của mình vẫn chưa đủ…”
Cậu chưa tìm thấy món đồ chống lửa nào, nhưng những bộ giáp cao cấp có giá cao hơn nhiều so với mọi thứ cậu ta từng kiếm được.
“Tệ thật. Mình cứ nghĩ là đã kiếm đủ tiền rồi…”
Tuy nhiên, đó là dưới con mắt của một người bình thường. Để chinh phục Tháp Quỷ, Jinwoo vẫn còn một chặng đường dài. Số tiền trong sổ ngân hàng của cậu, hiện tại chỉ khoảng 1,7 tỷ won. Để mua thứ Jinwoo cần, có vẻ như cậu buộc phải bán viên Đá cẩm thạch.
Khi Jinwoo chuyển trạng thái thành người bán, biểu hiện của cậu đã thay đổi.
‘Phải tốn hàng núi tiền để mua vật phẩm. Nhưng mà, mình cũng có thể kiếm được cả núi tiền khi bán các vật phẩm của mình’.
Click
Cậu di chuyển con chuột của mình để nhấp vào danh sách các công cụ ma thuật đang được bán.
‘…’
Nhìn đi nhìn lại cũng không có vật phẩm nào mang lại hiệu ứng nhân đôi sát thương phép thuật. Những thứ khá khẩm nhất chỉ có thể tăng khoảng 20% ~ 30%. Và những cổ vật đó đắt đến không ngờ.
‘Giá của các công cụ ma thuật không phải là một trò đùa’.
Theo một nghĩa nào đó, chỉ cần một vật phẩm tăng 20% sức mạnh ma thuật cũng đáng đồng tiền bát gạo.
Những người đủ tiền mua loại vật phẩm này đều là Thợ săn cấp cao, không, cấp cao nhất. Và nếu sức mạnh của Thợ săn đó được tăng thêm 20%? Nó sẽ tạo ra một sự khác biệt rất lớn. Trong thực tế, một số mặt hàng đã được đánh dấu là đã bán. Và nếu họ phấn khích chỉ vì mức tăng 20% thì …
‘Mình có thể bán cái này với giá bao nhiêu nhỉ?’
Ực
Trong quá khứ, Jinwoo thậm chí chưa bao giờ dám mơ đến chuyện sở hữu một vật phẩm. Vì vậy, cậu không thể tưởng tượng được giá của viên Đá cẩm thạch.
’Đó là lý do vì sao chúng ta cần các phiên đấu giá’.
Cậu hy vọng rằng việc đưa viên Đá cẩm thạch lên sàn đầu giá sẽ mạng lại một mức giá tốt.
Với một nụ cười hài lòng, Jinwoo đóng các trang web đấu giá. Sau khi nghiên cứu, cậu đã biết rằng có hai cách chính để bán một vật phẩm.
Một. Thông qua môi giới và các phương thức thông thường.
Hai. Thông qua các chợ đen.
Tuy nhiên, cậu không tìm thấy chợ đen nào. Có nhiều thứ không thể tìm thấy trên internet.
‘Ừ thì, nếu bạn có thể tiếp cận nó chỉ trong vài cú click chuột, bạn không thể gọi nó là một chợ đen.
Và Đá cẩm thạch của Avarice không phải là một vật phẩm mờ ám, vì vậy không có lý do gì để Jinwoo mang nó ra chợ đen.
Jinwoo quyết định rằng cách tốt nhất để bán đá cẩm thạch là liên lạc với một sàn giao dịch chuyên nghiệp và nhờ họ bán đấu giá. Dù sẽ tốn tiền lệ phí và phải nộp thuế, nhưng đó là phương pháp nhanh nhất và trong sạch nhất.
‘Vấn đề là, mình sẽ phải giải thích cho họ về nguồn gốc của nó..’
Họ sẽ nói gì nếu một Thợ săn hạng E mang đến một vật phẩm điên rồ và chưa từng thấy trước đây? Họ sẽ lặng lẽ chấp nhận nó?
Tại hàn Quốc, Sàn Đấu giá Thợ săn là doanh nghiệp lớn nhất trong lĩnh vực giao dịch môi giới giữa các Thợ săn. Họ chắc chắn sẽ thu thập mọi chi tiết liên quan đến các mặt hàng họ bán.
‘Và đó là lý do tại sao mình cần giấy phép đó’.
Giấy phép Thợ săn hạng S.
Đây là lý do tại sao Jinwoo quyết định kiểm tra lại, và cậu đã thành công. Nếu Chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee nói đúng, cậu ta sẽ có được giấy phép hạng S trong hai ngày nữa.
Ban đầu, Jinwoo đã lo lắng khi từ chối lời đề nghị của vị tiền bối đáng kính. Rất may, có vẻ như chủ tịch hiệp hội không phải là một người hẹp hòi như vậy.
Ngay cả khi họ tạm biệt nhau, chủ tịch hiệp hội vẫn mỉm cười.
Suốt thời gian dài vật lộn ở hạng E, Jinwoo thường xuyên phải đọc biểu cảm của người khác. Nhờ vậy, cậu có khả năng đọc tâm trạng người đối diện, chỉ bằng cách nhìn vào khuôn mặt của họ. Nụ cười của Gunhee tại thời điểm đó chắc chắn không phải là giả tạo. Ít nhất là trong đôi mắt của Jinwoo.
Vì vậy, cậu không lo lắng về việc đo lại sau hai ngày nữa.
‘Nhưng… giờ phải làm gì nhỉ’?
Jinwoo dựa lưng vào ghế.
Hai ngày.
Quá ngắn để làm một cái gì đó nghiêm túc. Quá dài để lãng phí rong chơi.
‘Mình có nên thử không?’
Jinwoo lơ đãng di chuyển con chuột của mình đến bảng công việc của Thợ săn.
Click
Với một cú nhấp chuột, hàng loạt bài viết đã lấp đầy màn hình. Cậu thấy nhiều bài viết nói rằng mọi người đang tìm kiếm thành viên cho các nhóm đột kích tư nhân trong khu vực.
‘…’
Lý do rất rõ ràng. Khi cậu và Yoo Jinho độc chiếm các cổng hạng C trong khu vực suốt vài ngày, tất cả các nhóm tư nhân đã phải ngừng hoạt động một thời gian. Bây giờ Jinwoo đã dừng lại, và các nhóm kia có thể tiếp tục công việc của họ.
Sự vắng mặt của Jinwoo và Yoo Jinho đã tạo ra khoảng trống, và nhiều nhóm đột kích đã xuất hiện để lấp đầy khoảng trống đó. Jinwoo cười thầm cay đắng và mở trang tiếp theo.
‘Mình không thể thăng cấp trong Hầm ngục hạng C nữa’.
Jinwoo đã mất cả ngày vật lộn để lên cấp lần cuối cùng khi vào Hầm ngục hạng C.
Thật ra là gần hai ngày.
Kể từ đó, cậu đã hàng chục cấp. Sau khi Jinwoo nhìn thấy điểm kinh nghiệm của mình, cậu ta biết rằng những con ma thú cấp C hầu như không đem lại lợi ích gì cả.
‘Vì vậy, Hầm ngục hạng C không còn ý nghĩa gì với mình nữa’.
Khổ nỗi, không có bài đăng nào tuyển người cho Hầm ngục cấp cao. Sẽ là tự sát nếu một nhóm đột kích tư nhân thử vào Hầm ngục cấp cao, và các Hội sẽ không tìm kiếm thành viên thất lạc trong những chuyện kiểu này.
Tuy nhiên, dù sao thì….
‘Mình có nên thay đổi tìm kiếm một chút không?’
Jinwoo quyết định thay đổi bộ lọc, chỉ để hiển thị các Hầm ngục cấp cao. Dù cậu không mong đợi gì, nhưng…
‘…Huh?’
Một bài đăng hiện lên.
—
“Cậu nói cậu là một Thợ săn hạng E?”
“Vâng.”
“Cậu đã bao giờ làm một công việc như thế này chưa?
“Chưa.”
“Thế… Cậu thuộc lớp gì?”
“Lớp chiến binh”.
“Chà, tin tốt lành đó”.
Người Trưởng nhóm đội một chiếc mũ bảo hiểm. Ông đưa mắt quan sát Jinwoo.
‘So với một người hạng E, cơ thể anh ta trông rất mạnh mẽ. Thần sắc cũng tốt’.
Jinwoo kiên nhẫn chờ đợi đội trưởng đội trả lời. Ngay sau đó, người đàn ông đưa cho anh ta một thẻ nhận dạng và cười rất tươi.
“Ha ha ha, có nhiều người như bạn ở đây, Jinwoo. Đừng lo lắng và hãy vui vẻ làm việc cùng nhau nhé”.
Mặc dù đã ngoài 40 tuổi, khuôn mặt người trưởng nhóm vẫn tràn đầy năng lượng. Bộ ria mép của anh ta rất hợp với khuôn mặt đó.
“Chúng ta chỉ cần đợi ở đây. Khi nào những người bên trong bước ra, chúng ta sẽ tiến vào. Đừng quên mang theo trang thiết bị của cậu nhé”.
“Trang thiết bị…?”
“Cậu có thể chọn một trong những thứ đó.
“…À vâng.”
Jinwoo gật đầu về phía những cây cuốc đang chất đống trên sàn. Trong khi đó, một ông chú với chiếc khăn lau trên vai vội vã bước qua.
“Này anh Bae! Chúng tôi đang thiếu người đấy, tại sao cậu lại “thó” mất lính mới của chúng tôi?”
“Nào nào, đội của anh có rất nhiều người rồi. Điều gì sẽ xảy ra nếu bọn tôi bị lỡ thời gian và bị bỏ lại khi cổng đóng? Anh có chịu trách nhiệm không??”
“Rồi rồi, lại thế nữa”.
Ông chú ria mép quay sang ông chú cầm khăn và mỉm cười với Jinwoo,
“Cậu Sung, cứ nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ xử lý anh chàng này”.
“Muốn nói gì thì nói đi, sao phải ra chỗ khác??”
“Còn lâu. Theo tôi nào.”
Hai ông chú lên tiếng đùa giỡn và bỏ đi.
—-
“Vậy là, một nhóm khác sẽ chịu trách nhiệm thu thập…”
Các Hầm ngục cấp cao thường rất lớn, đến nỗi một nhóm đột kích không thể làm mọi thứ. Và do đó, họ đã tạo ra nhiều nhóm để xử lý những công việc khác nhau. Một nhóm để dọn ngục tối, một nhóm khai thác quặng Dungeon, và một nhóm để thu thập xác chết và ma thạch của ma thú.
Nhóm đột kích tấn công sẽ quét sạch Hầm ngục, chỉ để lại phòng Trùm, sau đó rời đi. Khi các ma thú lâu la bị xử lý hết, đội khai thác và đội thu thập sẽ tiến vào. Jinwoo được đưa vào đội khai thác.
‘… Đây là tất cả những gì mình có thể chọn ư?’
Với khuôn mặt chua chát, Jinwoo nhặt một cái cuốc. Nó nhỏ xíu, nhưng cậu cảm thấy một sức mạnh ma thuật tuôn chảy bên trong.
‘Nó chứa sức mạnh ma thuật’.
Các máy móc hiện đại sử dụng điện không hoạt động được trong Dungeon. Do đó, các công cụ như thế này đã được sử dụng để thay thế.
‘…’
Có một lý do tại sao Thợ săn trong các đội khai thác được gọi đùa là Thợ mỏ Hầm ngục.
Jinwoo quay đầu về phía Cổng. Một lỗ hổng khổng lồ trôi nổi trong không khí. Kích thước của nó hoàn toàn khác với những cổng hạng C.
‘Hóa ra đây là một Cổng hạng A’
Lý do thực sự khiến cậu ta đến đây, chính là…
‘Mình muốn tận mắt nhìn thấy một Dungeon cấp cao’
Mặc dù tất cả các ma thú, bao hồm Trùm và tay sai của nó, sẽ chết, Jinwoo vẫn muốn kiểm tra cấu trúc bên trong một Hầm ngục hạng A.
‘Sớm muộn gì mình cũng sẽ phải đến một nơi như thế’
Kiến thức là sức mạnh. Tuy nhiên, không phải thứ gì cũng có thể học được thông qua sách hoặc internet.
Ngay cả những tân binh của Baekho cũng dựa vào kiến thức trên giấy và gặp phải một kết thúc bất ngờ.
‘Nếu mình không ở đó, họ sẽ chết hết’
Biết một cái gì đó và trải nghiệm nó là hai điều khác nhau.
Vì thế, khi cơ hội xuất hiện, Jinwoo đã tình nguyện tham gia vào đội khai thác để có thể quan sát Hầm ngục hạng A.
Jinwoo hơi hối hận sau khi nhìn thấy những kẻ đáng ghét khó chịu, nhưng lại cảm thấy tốt hơn khi nhìn thấy Cánh cổng khổng lồ.
‘Mình đã quyết định đúng’
Vẫn còn thời gian cho đến khi kiểm tra lại. Đây là một cơ hội tốt.
Như thể cuộc trò chuyện của họ đã diễn ra tốt đẹp, ông chú ria mép, không, Trưởng nhóm Bae Yoonsuk đã quay lại và mỉm cười.
“Vào thôi, họ đã sẵn sàng rồi”.
Một tay cầm cuốc, Jinwoo mỉm cười và gật đầu.
“Gì? Ý anh là sao?”
” Chủ tịch hiệp hội đã ra lệnh phong tỏa mọi thông tin về những gì đã xảy ra ngày hôm qua. Ông ấy cũng nói thêm rằng nếu danh tính của người Thợ săn đó bị rò rỉ, ông sẽ lật tung trời đất để tìm ra ai đã làm điều đó, và khiến hắn phải hối tiếc!”
“Chủ tịch Hiệp hội Go Gonhnhee nói vậy ư? Ông ấy chưa bao giờ làm thế…”
“Ai mà biết được ổng đang nghĩ gì?”
” …”
“Nếu không còn gì nữa thì tôi cúp máy đây”
“Hmm … Tôi sẽ gọi lại sau”.
Click
Và cứ như thế, cuộc gọi kết thúc.
Chủ Hội Thần chết, Lim Taegyu đặt ống nghe xuống; Khuôn mặt anh ta nhăn nhó.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Anh ta đã nghe tin đồn về một siêu tân binh xuất hiện sau hai năm và tự gọi điện đến Hiệp hội. Tuy nhiên, đáp lại là một phản ứng bất ngờ.
“Nếu tôi bị đuổi việc thì sao?”
Haizz. Làm gì có bang hội nào ngu ngốc đến nỗi bỏ tiền ra thuê một kẻ đã bị chính Go Gunhee sa thải chứ. Nhất là khi chẳng có gì đảm bảo rằng họ có thể chiêu mộ siêu tân binh này.
“Lật tung trời đất… Trừng phat…”
Nếu là Go Gunhee, ông ta có thể làm vậy lắm.
“Nhưng… Cái quái gì thế? Cụ khốt đó mất trí à? Tại sao ông ta phải làm thế?”
Đó là loại tân binh nào vậy? Khó có thể tin là Hiệp hội lại mạnh tay đến mức đó để ngăn chặn danh tính của một người mới thức tỉnh.
Chuyện này chưa từng xảy ta.
Do đó, tất cả những gì anh ta có thể làm là chờ đợi và chờ đợi.Sự sỉ nhục không kết thúc ở đó.
“Thế quái nào mà Choi Jongin và Baek Yoonho lại có được tin sốt dẻo đó?”
Phải chăng đây là sự khác biệt trong mạng lưới tình báo họ? Phải chăng Thần Chết đã bị tụt khỏi danh sách Bang hội hàng đầu? Nếu siêu tân binh vô danh này gia nhập Bạch Hổ hoặc Thợ săn, khoảng cách sẽ còn mở rộng hơn nữa.
Trong tình huống như thế này, lệnh phong tỏa thông tin đã cắt đứt hoàn toàn con đường cho tương lai của Hội Thần Chết.
“Ông già đó có thù oán gì với mình ở kiếp trước hả?”
Khi Baek Yoonho rời khỏi Hội Thần Chết, chính ông ta đã hỗ trợ Yoonho lập ra Hội Bạch Hổ. Vụ việc đó khiến Thần Chết mất đi vị trí là Bang Hội số một Hàn Quốc. Hội Thợ săn và Bạch Hổ đang ngày càng tiến xa hơn và xa hơn, trong khi Hội Thần Chết chỉ quay cuồng trong vòng luẩn quẩn.
“Đáng lẽ giờ ông phải giúp chúng tôi một chút chứ, ông già?”
Đột nhiên, anh ta cảm thấy phẫn nộ vì Go Gunhee. nhưng anh ta có thể làm được gì cơ chứ?
Với sự thất vọng tràn trề, tất cả những gì Lim Taegyu có thể làm là giậm chân xuống đất.
—
Nhiệm vụ hàng ngày đã hoàn tất.
Với tâm trạng sảng khoái, Jinwoo bắt đầu lướt internet, tìm kiếm chỉ dần về các hiện vật và giao dịch. Còn hai ngày trước khi kiểm tra lại. Cậu đã lên kế hoạch để thu thập càng nhiều thông tin càng tốt.
‘Whoa!
Nhìn vào các trang đấu giá, Jinwoo đã bị sốc.
Món rẻ nhất cũng có giá lên tới hàng trăm triệu.
Và các mặt hàng hữu ích có giá hàng tỷ đồng.
‘Có lý…’
Đối với một Thợ săn, trang bị tương đương với xương máu của họ. Thiết bị tốt hơn có nghĩa là an toàn hơn. Thợ săn kiếm được rất nhiều tiền, tất nhiên họ sẵn sàng bỏ tiền để tìm kiếm các công cụ giúp họ săn nhanh hơn và an toàn hơn. Đó là điều rất dễ hiểu.
Dù vậy, Jinwoo không thể không ngạc nhiên. Nhìn vào giá của các vật phẩm, cậu bắt đầu lo lắng một chút.
“Số tiền tiết kiệm của mình vẫn chưa đủ…”
Cậu chưa tìm thấy món đồ chống lửa nào, nhưng những bộ giáp cao cấp có giá cao hơn nhiều so với mọi thứ cậu ta từng kiếm được.
“Tệ thật. Mình cứ nghĩ là đã kiếm đủ tiền rồi…”
Tuy nhiên, đó là dưới con mắt của một người bình thường. Để chinh phục Tháp Quỷ, Jinwoo vẫn còn một chặng đường dài. Số tiền trong sổ ngân hàng của cậu, hiện tại chỉ khoảng 1,7 tỷ won. Để mua thứ Jinwoo cần, có vẻ như cậu buộc phải bán viên Đá cẩm thạch.
Khi Jinwoo chuyển trạng thái thành người bán, biểu hiện của cậu đã thay đổi.
‘Phải tốn hàng núi tiền để mua vật phẩm. Nhưng mà, mình cũng có thể kiếm được cả núi tiền khi bán các vật phẩm của mình’.
Click
Cậu di chuyển con chuột của mình để nhấp vào danh sách các công cụ ma thuật đang được bán.
‘…’
Nhìn đi nhìn lại cũng không có vật phẩm nào mang lại hiệu ứng nhân đôi sát thương phép thuật. Những thứ khá khẩm nhất chỉ có thể tăng khoảng 20% ~ 30%. Và những cổ vật đó đắt đến không ngờ.
‘Giá của các công cụ ma thuật không phải là một trò đùa’.
Theo một nghĩa nào đó, chỉ cần một vật phẩm tăng 20% sức mạnh ma thuật cũng đáng đồng tiền bát gạo.
Những người đủ tiền mua loại vật phẩm này đều là Thợ săn cấp cao, không, cấp cao nhất. Và nếu sức mạnh của Thợ săn đó được tăng thêm 20%? Nó sẽ tạo ra một sự khác biệt rất lớn. Trong thực tế, một số mặt hàng đã được đánh dấu là đã bán. Và nếu họ phấn khích chỉ vì mức tăng 20% thì …
‘Mình có thể bán cái này với giá bao nhiêu nhỉ?’
Ực
Trong quá khứ, Jinwoo thậm chí chưa bao giờ dám mơ đến chuyện sở hữu một vật phẩm. Vì vậy, cậu không thể tưởng tượng được giá của viên Đá cẩm thạch.
’Đó là lý do vì sao chúng ta cần các phiên đấu giá’.
Cậu hy vọng rằng việc đưa viên Đá cẩm thạch lên sàn đầu giá sẽ mạng lại một mức giá tốt.
Với một nụ cười hài lòng, Jinwoo đóng các trang web đấu giá. Sau khi nghiên cứu, cậu đã biết rằng có hai cách chính để bán một vật phẩm.
Một. Thông qua môi giới và các phương thức thông thường.
Hai. Thông qua các chợ đen.
Tuy nhiên, cậu không tìm thấy chợ đen nào. Có nhiều thứ không thể tìm thấy trên internet.
‘Ừ thì, nếu bạn có thể tiếp cận nó chỉ trong vài cú click chuột, bạn không thể gọi nó là một chợ đen.
Và Đá cẩm thạch của Avarice không phải là một vật phẩm mờ ám, vì vậy không có lý do gì để Jinwoo mang nó ra chợ đen.
Jinwoo quyết định rằng cách tốt nhất để bán đá cẩm thạch là liên lạc với một sàn giao dịch chuyên nghiệp và nhờ họ bán đấu giá. Dù sẽ tốn tiền lệ phí và phải nộp thuế, nhưng đó là phương pháp nhanh nhất và trong sạch nhất.
‘Vấn đề là, mình sẽ phải giải thích cho họ về nguồn gốc của nó..’
Họ sẽ nói gì nếu một Thợ săn hạng E mang đến một vật phẩm điên rồ và chưa từng thấy trước đây? Họ sẽ lặng lẽ chấp nhận nó?
Tại hàn Quốc, Sàn Đấu giá Thợ săn là doanh nghiệp lớn nhất trong lĩnh vực giao dịch môi giới giữa các Thợ săn. Họ chắc chắn sẽ thu thập mọi chi tiết liên quan đến các mặt hàng họ bán.
‘Và đó là lý do tại sao mình cần giấy phép đó’.
Giấy phép Thợ săn hạng S.
Đây là lý do tại sao Jinwoo quyết định kiểm tra lại, và cậu đã thành công. Nếu Chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee nói đúng, cậu ta sẽ có được giấy phép hạng S trong hai ngày nữa.
Ban đầu, Jinwoo đã lo lắng khi từ chối lời đề nghị của vị tiền bối đáng kính. Rất may, có vẻ như chủ tịch hiệp hội không phải là một người hẹp hòi như vậy.
Ngay cả khi họ tạm biệt nhau, chủ tịch hiệp hội vẫn mỉm cười.
Suốt thời gian dài vật lộn ở hạng E, Jinwoo thường xuyên phải đọc biểu cảm của người khác. Nhờ vậy, cậu có khả năng đọc tâm trạng người đối diện, chỉ bằng cách nhìn vào khuôn mặt của họ. Nụ cười của Gunhee tại thời điểm đó chắc chắn không phải là giả tạo. Ít nhất là trong đôi mắt của Jinwoo.
Vì vậy, cậu không lo lắng về việc đo lại sau hai ngày nữa.
‘Nhưng… giờ phải làm gì nhỉ’?
Jinwoo dựa lưng vào ghế.
Hai ngày.
Quá ngắn để làm một cái gì đó nghiêm túc. Quá dài để lãng phí rong chơi.
‘Mình có nên thử không?’
Jinwoo lơ đãng di chuyển con chuột của mình đến bảng công việc của Thợ săn.
Click
Với một cú nhấp chuột, hàng loạt bài viết đã lấp đầy màn hình. Cậu thấy nhiều bài viết nói rằng mọi người đang tìm kiếm thành viên cho các nhóm đột kích tư nhân trong khu vực.
‘…’
Lý do rất rõ ràng. Khi cậu và Yoo Jinho độc chiếm các cổng hạng C trong khu vực suốt vài ngày, tất cả các nhóm tư nhân đã phải ngừng hoạt động một thời gian. Bây giờ Jinwoo đã dừng lại, và các nhóm kia có thể tiếp tục công việc của họ.
Sự vắng mặt của Jinwoo và Yoo Jinho đã tạo ra khoảng trống, và nhiều nhóm đột kích đã xuất hiện để lấp đầy khoảng trống đó. Jinwoo cười thầm cay đắng và mở trang tiếp theo.
‘Mình không thể thăng cấp trong Hầm ngục hạng C nữa’.
Jinwoo đã mất cả ngày vật lộn để lên cấp lần cuối cùng khi vào Hầm ngục hạng C.
Thật ra là gần hai ngày.
Kể từ đó, cậu đã hàng chục cấp. Sau khi Jinwoo nhìn thấy điểm kinh nghiệm của mình, cậu ta biết rằng những con ma thú cấp C hầu như không đem lại lợi ích gì cả.
‘Vì vậy, Hầm ngục hạng C không còn ý nghĩa gì với mình nữa’.
Khổ nỗi, không có bài đăng nào tuyển người cho Hầm ngục cấp cao. Sẽ là tự sát nếu một nhóm đột kích tư nhân thử vào Hầm ngục cấp cao, và các Hội sẽ không tìm kiếm thành viên thất lạc trong những chuyện kiểu này.
Tuy nhiên, dù sao thì….
‘Mình có nên thay đổi tìm kiếm một chút không?’
Jinwoo quyết định thay đổi bộ lọc, chỉ để hiển thị các Hầm ngục cấp cao. Dù cậu không mong đợi gì, nhưng…
‘…Huh?’
Một bài đăng hiện lên.
—
“Cậu nói cậu là một Thợ săn hạng E?”
“Vâng.”
“Cậu đã bao giờ làm một công việc như thế này chưa?
“Chưa.”
“Thế… Cậu thuộc lớp gì?”
“Lớp chiến binh”.
“Chà, tin tốt lành đó”.
Người Trưởng nhóm đội một chiếc mũ bảo hiểm. Ông đưa mắt quan sát Jinwoo.
‘So với một người hạng E, cơ thể anh ta trông rất mạnh mẽ. Thần sắc cũng tốt’.
Jinwoo kiên nhẫn chờ đợi đội trưởng đội trả lời. Ngay sau đó, người đàn ông đưa cho anh ta một thẻ nhận dạng và cười rất tươi.
“Ha ha ha, có nhiều người như bạn ở đây, Jinwoo. Đừng lo lắng và hãy vui vẻ làm việc cùng nhau nhé”.
Mặc dù đã ngoài 40 tuổi, khuôn mặt người trưởng nhóm vẫn tràn đầy năng lượng. Bộ ria mép của anh ta rất hợp với khuôn mặt đó.
“Chúng ta chỉ cần đợi ở đây. Khi nào những người bên trong bước ra, chúng ta sẽ tiến vào. Đừng quên mang theo trang thiết bị của cậu nhé”.
“Trang thiết bị…?”
“Cậu có thể chọn một trong những thứ đó.
“…À vâng.”
Jinwoo gật đầu về phía những cây cuốc đang chất đống trên sàn. Trong khi đó, một ông chú với chiếc khăn lau trên vai vội vã bước qua.
“Này anh Bae! Chúng tôi đang thiếu người đấy, tại sao cậu lại “thó” mất lính mới của chúng tôi?”
“Nào nào, đội của anh có rất nhiều người rồi. Điều gì sẽ xảy ra nếu bọn tôi bị lỡ thời gian và bị bỏ lại khi cổng đóng? Anh có chịu trách nhiệm không??”
“Rồi rồi, lại thế nữa”.
Ông chú ria mép quay sang ông chú cầm khăn và mỉm cười với Jinwoo,
“Cậu Sung, cứ nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ xử lý anh chàng này”.
“Muốn nói gì thì nói đi, sao phải ra chỗ khác??”
“Còn lâu. Theo tôi nào.”
Hai ông chú lên tiếng đùa giỡn và bỏ đi.
—-
“Vậy là, một nhóm khác sẽ chịu trách nhiệm thu thập…”
Các Hầm ngục cấp cao thường rất lớn, đến nỗi một nhóm đột kích không thể làm mọi thứ. Và do đó, họ đã tạo ra nhiều nhóm để xử lý những công việc khác nhau. Một nhóm để dọn ngục tối, một nhóm khai thác quặng Dungeon, và một nhóm để thu thập xác chết và ma thạch của ma thú.
Nhóm đột kích tấn công sẽ quét sạch Hầm ngục, chỉ để lại phòng Trùm, sau đó rời đi. Khi các ma thú lâu la bị xử lý hết, đội khai thác và đội thu thập sẽ tiến vào. Jinwoo được đưa vào đội khai thác.
‘… Đây là tất cả những gì mình có thể chọn ư?’
Với khuôn mặt chua chát, Jinwoo nhặt một cái cuốc. Nó nhỏ xíu, nhưng cậu cảm thấy một sức mạnh ma thuật tuôn chảy bên trong.
‘Nó chứa sức mạnh ma thuật’.
Các máy móc hiện đại sử dụng điện không hoạt động được trong Dungeon. Do đó, các công cụ như thế này đã được sử dụng để thay thế.
‘…’
Có một lý do tại sao Thợ săn trong các đội khai thác được gọi đùa là Thợ mỏ Hầm ngục.
Jinwoo quay đầu về phía Cổng. Một lỗ hổng khổng lồ trôi nổi trong không khí. Kích thước của nó hoàn toàn khác với những cổng hạng C.
‘Hóa ra đây là một Cổng hạng A’
Lý do thực sự khiến cậu ta đến đây, chính là…
‘Mình muốn tận mắt nhìn thấy một Dungeon cấp cao’
Mặc dù tất cả các ma thú, bao hồm Trùm và tay sai của nó, sẽ chết, Jinwoo vẫn muốn kiểm tra cấu trúc bên trong một Hầm ngục hạng A.
‘Sớm muộn gì mình cũng sẽ phải đến một nơi như thế’
Kiến thức là sức mạnh. Tuy nhiên, không phải thứ gì cũng có thể học được thông qua sách hoặc internet.
Ngay cả những tân binh của Baekho cũng dựa vào kiến thức trên giấy và gặp phải một kết thúc bất ngờ.
‘Nếu mình không ở đó, họ sẽ chết hết’
Biết một cái gì đó và trải nghiệm nó là hai điều khác nhau.
Vì thế, khi cơ hội xuất hiện, Jinwoo đã tình nguyện tham gia vào đội khai thác để có thể quan sát Hầm ngục hạng A.
Jinwoo hơi hối hận sau khi nhìn thấy những kẻ đáng ghét khó chịu, nhưng lại cảm thấy tốt hơn khi nhìn thấy Cánh cổng khổng lồ.
‘Mình đã quyết định đúng’
Vẫn còn thời gian cho đến khi kiểm tra lại. Đây là một cơ hội tốt.
Như thể cuộc trò chuyện của họ đã diễn ra tốt đẹp, ông chú ria mép, không, Trưởng nhóm Bae Yoonsuk đã quay lại và mỉm cười.
“Vào thôi, họ đã sẵn sàng rồi”.
Một tay cầm cuốc, Jinwoo mỉm cười và gật đầu.