Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 124
Cô chợt quay đầu.
Lâm Dật tươi cười đi ra từ trong thang máy, đứng ở bên cạnh Lăng Tiêu Tiêu.
“Sao anh lại ở đây?”
Lăng Tiêu Tiêu vội vàng dùng tay áo lau khóe mắt, cô kinh ngạc hỏi.
“À, bạn tôi tổ chức tiệc ở đây, tôi cũng vừa mới đến.”
Lâm Dật nói, khi cậu nhìn thấy vành mắt phiếm hồng của Lăng Tiêu Tiêu, lông mày cậu nhăn lại: “Sao thế, có người bắt nạt cô hả?”
“Không, không có!” Lăng Tiêu Tiêu cuống quýt lắc đầu, cô không muốn nói với Lâm Dật rằng công việc cậu vất vả tìm giúp cô, lại bị cô làm xôi hỏng bỏng không như thế…
Ngay từ đầu Lâm Dật cũng không suy nghĩ nhiều, khi thấy Lăng Tiêu Tiêu tới nơi này, cậu còn tưởng rằng Thân Lương Tín nghe thấy lời của cậu, nên cố ý sắp xếp cô ấy tới đây.
Nhưng mà thấy hai tay Lăng Tiêu Tiêu trống trơn, chỉ cầm một chiếc điện thoại di động, cậu bèn tò mò hỏi: “Thiệp mời của cô đâu?”
“Thiệp mời gì cơ?” Trong mắt Lăng Tiêu Tiêu xuất hiện vẻ bối rối.
“Hả… Được rồi, tôi đã biết, cô đi với tôi đi.”
Lâm Dật nói xong thì lập tức kéo tay Lăng Tiêu Tiêu đi vào lối đại sảnh.
“Chào anh, xin cho tôi xem thiệp mời của anh.”
Cô gái phục vụ xinh đẹp kia mỉm cười vươn tay ngăn cản Lâm Dật.
“À, tôi không có.” Lâm Dật nói.
“Ngại quá, tối nay nơi này đã được khách hàng bao hết, nếu không có vé mời thì người ngoài không được đi vào.” Nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp cười nói.
“Không sao, tôi gọi điện thoại.”
Thiệp mời của Lâm Dật ở chỗ Tưởng Dao, lúc ấy Tưởng Dao đi gấp, còn chưa đưa cho Lâm Dật.
Lúc gọi điện thoại, Lâm Dật chỉ nói một câu “Tôi đã đến”, thì cúp điện thoại luôn.
Tuy rằng Lăng Tiêu Tiêu cảm thấy, hình như Lâm Dật có vẻ đã tính toán trước, nhưng cô vẫn không nhịn được nói: “Có phải anh có quan hệ với bộ phận nhân sự không, nếu không thì anh đi cùng người quen của anh đi, thật ra em…”
Lúc Lăng Tiêu Tiêu muốn nói rằng cô đã bị tập đoàn đuổi việc, không muốn gây phiền toái cho Lâm Dật thêm nữa, thì một người trung niên mặc Âu phục đeo cà- vạt, vẻ mặt vội vã xuất hiện ở cửa ra vào.
“Sếp Thân!”
Trông thấy người đàn ông trung niên xuất hiện, nữ nhân viên phục vụ lập tức cung kính khom người xuống.
Thân Lương Tín là vị khách đã bao hết nhà hàng băng chuyền Bách Hoa vào hôm nay, nhân viên phục vụ ở nơi đây đều đã từng gặp anh ta.
“Lâm Thiếu gia!”
Nhìn thấy Lâm Dật đứng ở cửa, Thân Lương Tín đi nhanh về phía trước, anh ta cũng khom người cung kính giống nữ nhân viên phục vụ.
“Thân tổng chớ khách khí, đi vào rồi nói sau, tôi cũng đói bụng lắm rồi.”
Lâm Dật đỡ Thân Lương Tín, rồi vừa cười vừa nói.
“Đúng đúng, đi vào ăn cơm trước, sắp 7h rồi, tất cả mọi người đang đợi cậu đấy.”
Thân Lương Tín vội vươn tay ra mời Lâm Dật đi vào, đồng thời còn có Lăng Tiêu Tiêu đang đi theo phía sau cậu.
Lúc này, các vị khách nên đến cũng đã đến gần hết rồi.
Sảnh tiệc lộng lẫy, trần nhà đầy màu sắc, sàn lát đá cẩm thạch sáng bóng và cửa sổ kính trong suốt kéo dài từ sàn đến trần sàn, có thể thưởng thức cảnh đêm của thành phố Nam Đô với 360 độ không góc chết.
Mỗi người đang đứng nơi đây, đều toát lên khí chất và văn hóa của giới thượng lưu.
Nói chuyện nhỏ nhẹ, động tác hành vi nho nhã, thần thái khiêm tốn, khắp nơi đều bao trùm không khí của giới thượng lưu.
Lâm Dật đi theo sau lưng Thân Lương Tín, tay cậu bị Lăng Tiêu Tiêu nắm thật chặt, đồng thời cô còn nói nhỏ bên tai cậu: “Lâm Dật, đây chính là cậu của anh hả? Nhìn thế nào cũng thấy khí thế hơn hẳn sếp tổng của tập đoàn bọn em…”
Lâm Dật cười bất đắc dĩ nói: “Có thể là quản lý nhân sự lâu rồi, nên trông có vẻ rất lợi hại.”
“Nhưng mà hình như em chưa gặp anh ta trong công ty bao giờ, hôm nay lúc nhận chức còn đi qua bộ phận nhân sự, nhưng lại không gặp anh ấy…”
Nghe Lăng Tiêu Tiêu lẩm bẩm không ngừng , Lâm Dật tức giận nghĩ, thế mà còn phải hỏi hả, Thân Lương Tín là trưởng bộ phận bất động sản của tập đoàn Hà thị, sao cô có thể nhìn thấy anh ta ở tập đoàn Lâm Khê được, đừng nói là cô, ngay cả Lý Huy cũng chưa từng gặp ấy chứ.
Vượt qua đại sảnh đông nghịt, Thân Lương Tín dẫn Lâm Dật tới cửa ra vào phòng Vip “Bách Hoa Các”.
Toàn bộ nhà hàng băng chuyền Bách Hoa cũng chỉ có một phòng Vip, bình thường phải đặt từ sớm, hơn nữa còn phải chi một số tiền đặt cọc đắt đỏ mới có cơ hội vào bên trong ăn cơm.
“Cô chính là Lăng Tiêu Tiêu nhỉ?”
Đứng ở cửa ra vào, bỗng nhiên Thân Lương nói chuyện với Lăng Tiêu Tiêu.
Lăng Tiêu Tiêu bèn vội vàng gật đầu: “Vâng, chào quản lý Thân, tôi là Lăng Tiêu Tiêu.”
Quản lý Thân?
Thân Lương Tín ngây ra một lúc, sau đó lập tức cười gật đầu: “Cô Lăng có thể đứng bên ngoài chờ một lát trước được không, chúng tôi vào trong này nói chút chuyện một lát, sau đó sẽ lập tức đi ra đón cô, cô thấy có được không?”
Lăng Tiêu Tiêu thấy Thân Lương Tín dùng kính ngữ với mình, thì cả khuôn mặt đỏ bừng, cô cũng không kịp nghĩ gì, vội vàng đồng ý.
Lâm Dật không nói gì, chắc rằng Thân Lương Tín muốn nói về vấn đề dự án khá riêng tư với cậu, nên không tiện để Lăng Tiêu Tiêu nghe thấy cũng là chuyện bình thường.
Sau khi Lăng Tiêu Tiêu rời đi, Thân Lương Tín cung kính xoay người hành lễ.
“Lâm Thiếu gia, mời cậu.”
Đi vào trong sảnh, Lâm Dật thấy không ít gương mặt quen thuộc.
Trương Hoành, Lý Huy, Lợi Sĩ Vinh, còn có phó hiệu trưởng chịu trách nhiệm xây dựng cơ sở hạ tầng của đại học Nam Lâm, hầu như đều là những người đã gặp vào buổi chiều.
Nhưng mà còn có hai người trung niên đứng ở vị trí tương đối trung tâm, có vẻ địa vị cao hơn hai chủ tịch tập đoàn là Lý Huy và Lợi Sĩ Vinh một chút.
“Xin chào Lâm Thiếu gia, tôi là Phó quản lý bộ phận bất động sản tập đoàn Hà thị.”
Một ông chú trung niên mập mạp, đeo gọng kính tròn cho người lớn tuổi chủ động tiến lên tự giới thiệu.
“Chào ông.” Lâm Dật gật đầu cười.
” Chào Lâm Thiếu gia, tôi là Phó quản lý bộ phận bất động sản tập đoàn Hà thị.”
Một ông chú khác cũng tầm trung niên, vóc dáng hơi cao, cũng tiến lên tự giới thiệu.
Lâm Dật chào hỏi từng người, nhân viên phục vụ cũng bắt đầu mang thức ăn lên, khai tiệc.
Lâm Dật ngồi ở vị trí chủ vị, ngồi cùng hàng với Trương Hoành.
Thân Lương Tín ngồi ở bên cạnh cậu, giống như cấp dưới báo cáo công việc, anh ta nói cho Lâm Dật nghe về các dự án và công việc kinh doanh chính của bộ phận bất động sản của Hà thị ở trong nước và Nam Đô, hơn nữa dự án quan trọng ở Nam Đô đều có người quản lý, Thân Lương Tín chỉ phụ trách lên kế hoạch, hiếm khi tham gia vào việc xúc tiến dự án.
Sau khi Lâm Dật nghe xong, trong lòng cậu thầm kinh ngạc, hóa ra cho dù là tập đoàn Quách thị của Quách Chí, hay là công ty nhà Lưu Minh, thật ra đều đang làm việc cho công ty con của bộ phận bất động sản, vậy mà trước kia cậu đã từng nghĩ dự án này do tập đoàn Quách thị hoàn thành, nhưng thật ra người đứng sau điều khiển lại là gia đình cậu.
Điều khiến Lâm Dật càng không ngờ hơn, chính là ngay nhà hàng Bách Hoa cậu đang ăn cơm này, cũng là tòa nhà mang tính biểu tượng được bộ phận bất động sản và cơ quan quản lý thành phố Nam Đô chung sức xây dựng lên cách đây vài năm trước, hơn nữa đến bây giờ vẫn còn nắm giữ một lượng lớn cổ phần.
Sau khi giới thiệu đơn giản về bộ phận bất động sản xong, tiếp đó Thân Lương Tín đưa ra vấn đề về việc xúc tiến đất xây dựng dang dở.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Dật chỉ nghiêm túc lắng nghe và ghi nhớ, cơ hội các ông lớn tề tựu đông đủ như này rất hiếm, cậu cảm thấy bây giờ việc quan trọng là phải học hỏi, nếu tùy tiện phát biểu, ngược lại sẽ tạo ra trò cười cho người khác.
Hàn huyên hơn một tiếng, Lý Huy nhìn vào đồng hồ trên tay, nghi ngờ hỏi: “Chắc Lăng Tiêu Tiêu đã đến rồi, báo cáo ngân sách dự án vẫn nằm trong tay cô ấy.”
Ông suy nghĩ một lát, rồi hỏi thăm Lâm Dật: “Lâm Thiếu gia, không biết bây giờ cô bạn của cậu có đang ở trong sảnh không, nếu như có thể, tôi nghĩ nên mời cô ấy tới đây để giải thích cho mọi người về kinh phí giai đoạn đầu của dự án, tôi có ý định giao toàn quyền công việc của dự án này cho cô ấy.”
“Lăng Tiêu Tiêu…” Lâm Dật gật đầu: “Giờ cô ấy đang ở bên ngoài, tôi đi gọi cô ấy vào đây.”
“Không cần đâu, tôi sẽ gọi điện thoại cho Lợi Ni, cô ấy là giám đốc tài chính của công ty chúng tôi, để cho cô ấy phối hợp cùng Lăng Tiêu Tiêu hoàn thành công việc này, tôi tin Lăng Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhanh đấy.”
Nói xong, Lý Huy móc gọi điện thoại ra gọi.
“Lợi Ni, bây giờ tôi đang ở Bách Hoa Các, cần bảng báo cáo tài vụ dự án mới, cô thông báo cho Lăng Tiêu Tiêu đi, để cô ấy chuẩn bị một chút, sau đó đưa vào cho chúng tôi là được rồi?”
“Gì cơ? Sếp cũng ở tòa nhà Bách Hoa hả?”
“Cô nói lại lần nữa xem?”
Vẻ mặt Lý Huy cực kỳ khó coi, ông hít một hơi thật sâu, dùng tay bụm loa điện thoại nói: “Cô chắc chắn Lăng Tiêu Tiêu không thể tới nhà hàng băng chuyền hả?”
“Đúng thế, tôi báo thư ký giao báo cáo tài chính cho sếp nhé?”
“Bây giờ cô đến Bách Hoa Các ngay, ừ, tôi và mấy vị chủ tịch khác ở đây chờ cô, giờ cô tới ngay đi.”
Cúp điện thoại, toàn thân Lý Huy đã run rẩy như cầy sấy.
“Xảy ra chuyện gì sao?” Thân Lương Tín nghi ngờ hỏi.
Nét mặt Lý Huy vô cùng khó coi, ông ta nghiêng đầu sang chỗ khác, đặc biệt khi nhìn đến Lâm Dật, ông ta chỉ cảm thấy máu trong người lạnh ngắt.
“Báo cáo xảy ra vấn đề gì sao?” Thân Lương Tín có vẻ không vui hỏi.
“Tôi…”
Lý Huy cắn răng, ông ấy đang muốn lén lút báo cáo tình hình thực tế cho Thân Lương Tín, thì có tiếng gõ cửa phòng Vip.
“Lý Tổng, tôi có thể vào không?”
Nói xong thì cửa phòng bị đẩy ra, Lợi Ni mang giày cao gót, vẻ mặt đắc ý đi vào.
———————–
Lâm Dật tươi cười đi ra từ trong thang máy, đứng ở bên cạnh Lăng Tiêu Tiêu.
“Sao anh lại ở đây?”
Lăng Tiêu Tiêu vội vàng dùng tay áo lau khóe mắt, cô kinh ngạc hỏi.
“À, bạn tôi tổ chức tiệc ở đây, tôi cũng vừa mới đến.”
Lâm Dật nói, khi cậu nhìn thấy vành mắt phiếm hồng của Lăng Tiêu Tiêu, lông mày cậu nhăn lại: “Sao thế, có người bắt nạt cô hả?”
“Không, không có!” Lăng Tiêu Tiêu cuống quýt lắc đầu, cô không muốn nói với Lâm Dật rằng công việc cậu vất vả tìm giúp cô, lại bị cô làm xôi hỏng bỏng không như thế…
Ngay từ đầu Lâm Dật cũng không suy nghĩ nhiều, khi thấy Lăng Tiêu Tiêu tới nơi này, cậu còn tưởng rằng Thân Lương Tín nghe thấy lời của cậu, nên cố ý sắp xếp cô ấy tới đây.
Nhưng mà thấy hai tay Lăng Tiêu Tiêu trống trơn, chỉ cầm một chiếc điện thoại di động, cậu bèn tò mò hỏi: “Thiệp mời của cô đâu?”
“Thiệp mời gì cơ?” Trong mắt Lăng Tiêu Tiêu xuất hiện vẻ bối rối.
“Hả… Được rồi, tôi đã biết, cô đi với tôi đi.”
Lâm Dật nói xong thì lập tức kéo tay Lăng Tiêu Tiêu đi vào lối đại sảnh.
“Chào anh, xin cho tôi xem thiệp mời của anh.”
Cô gái phục vụ xinh đẹp kia mỉm cười vươn tay ngăn cản Lâm Dật.
“À, tôi không có.” Lâm Dật nói.
“Ngại quá, tối nay nơi này đã được khách hàng bao hết, nếu không có vé mời thì người ngoài không được đi vào.” Nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp cười nói.
“Không sao, tôi gọi điện thoại.”
Thiệp mời của Lâm Dật ở chỗ Tưởng Dao, lúc ấy Tưởng Dao đi gấp, còn chưa đưa cho Lâm Dật.
Lúc gọi điện thoại, Lâm Dật chỉ nói một câu “Tôi đã đến”, thì cúp điện thoại luôn.
Tuy rằng Lăng Tiêu Tiêu cảm thấy, hình như Lâm Dật có vẻ đã tính toán trước, nhưng cô vẫn không nhịn được nói: “Có phải anh có quan hệ với bộ phận nhân sự không, nếu không thì anh đi cùng người quen của anh đi, thật ra em…”
Lúc Lăng Tiêu Tiêu muốn nói rằng cô đã bị tập đoàn đuổi việc, không muốn gây phiền toái cho Lâm Dật thêm nữa, thì một người trung niên mặc Âu phục đeo cà- vạt, vẻ mặt vội vã xuất hiện ở cửa ra vào.
“Sếp Thân!”
Trông thấy người đàn ông trung niên xuất hiện, nữ nhân viên phục vụ lập tức cung kính khom người xuống.
Thân Lương Tín là vị khách đã bao hết nhà hàng băng chuyền Bách Hoa vào hôm nay, nhân viên phục vụ ở nơi đây đều đã từng gặp anh ta.
“Lâm Thiếu gia!”
Nhìn thấy Lâm Dật đứng ở cửa, Thân Lương Tín đi nhanh về phía trước, anh ta cũng khom người cung kính giống nữ nhân viên phục vụ.
“Thân tổng chớ khách khí, đi vào rồi nói sau, tôi cũng đói bụng lắm rồi.”
Lâm Dật đỡ Thân Lương Tín, rồi vừa cười vừa nói.
“Đúng đúng, đi vào ăn cơm trước, sắp 7h rồi, tất cả mọi người đang đợi cậu đấy.”
Thân Lương Tín vội vươn tay ra mời Lâm Dật đi vào, đồng thời còn có Lăng Tiêu Tiêu đang đi theo phía sau cậu.
Lúc này, các vị khách nên đến cũng đã đến gần hết rồi.
Sảnh tiệc lộng lẫy, trần nhà đầy màu sắc, sàn lát đá cẩm thạch sáng bóng và cửa sổ kính trong suốt kéo dài từ sàn đến trần sàn, có thể thưởng thức cảnh đêm của thành phố Nam Đô với 360 độ không góc chết.
Mỗi người đang đứng nơi đây, đều toát lên khí chất và văn hóa của giới thượng lưu.
Nói chuyện nhỏ nhẹ, động tác hành vi nho nhã, thần thái khiêm tốn, khắp nơi đều bao trùm không khí của giới thượng lưu.
Lâm Dật đi theo sau lưng Thân Lương Tín, tay cậu bị Lăng Tiêu Tiêu nắm thật chặt, đồng thời cô còn nói nhỏ bên tai cậu: “Lâm Dật, đây chính là cậu của anh hả? Nhìn thế nào cũng thấy khí thế hơn hẳn sếp tổng của tập đoàn bọn em…”
Lâm Dật cười bất đắc dĩ nói: “Có thể là quản lý nhân sự lâu rồi, nên trông có vẻ rất lợi hại.”
“Nhưng mà hình như em chưa gặp anh ta trong công ty bao giờ, hôm nay lúc nhận chức còn đi qua bộ phận nhân sự, nhưng lại không gặp anh ấy…”
Nghe Lăng Tiêu Tiêu lẩm bẩm không ngừng , Lâm Dật tức giận nghĩ, thế mà còn phải hỏi hả, Thân Lương Tín là trưởng bộ phận bất động sản của tập đoàn Hà thị, sao cô có thể nhìn thấy anh ta ở tập đoàn Lâm Khê được, đừng nói là cô, ngay cả Lý Huy cũng chưa từng gặp ấy chứ.
Vượt qua đại sảnh đông nghịt, Thân Lương Tín dẫn Lâm Dật tới cửa ra vào phòng Vip “Bách Hoa Các”.
Toàn bộ nhà hàng băng chuyền Bách Hoa cũng chỉ có một phòng Vip, bình thường phải đặt từ sớm, hơn nữa còn phải chi một số tiền đặt cọc đắt đỏ mới có cơ hội vào bên trong ăn cơm.
“Cô chính là Lăng Tiêu Tiêu nhỉ?”
Đứng ở cửa ra vào, bỗng nhiên Thân Lương nói chuyện với Lăng Tiêu Tiêu.
Lăng Tiêu Tiêu bèn vội vàng gật đầu: “Vâng, chào quản lý Thân, tôi là Lăng Tiêu Tiêu.”
Quản lý Thân?
Thân Lương Tín ngây ra một lúc, sau đó lập tức cười gật đầu: “Cô Lăng có thể đứng bên ngoài chờ một lát trước được không, chúng tôi vào trong này nói chút chuyện một lát, sau đó sẽ lập tức đi ra đón cô, cô thấy có được không?”
Lăng Tiêu Tiêu thấy Thân Lương Tín dùng kính ngữ với mình, thì cả khuôn mặt đỏ bừng, cô cũng không kịp nghĩ gì, vội vàng đồng ý.
Lâm Dật không nói gì, chắc rằng Thân Lương Tín muốn nói về vấn đề dự án khá riêng tư với cậu, nên không tiện để Lăng Tiêu Tiêu nghe thấy cũng là chuyện bình thường.
Sau khi Lăng Tiêu Tiêu rời đi, Thân Lương Tín cung kính xoay người hành lễ.
“Lâm Thiếu gia, mời cậu.”
Đi vào trong sảnh, Lâm Dật thấy không ít gương mặt quen thuộc.
Trương Hoành, Lý Huy, Lợi Sĩ Vinh, còn có phó hiệu trưởng chịu trách nhiệm xây dựng cơ sở hạ tầng của đại học Nam Lâm, hầu như đều là những người đã gặp vào buổi chiều.
Nhưng mà còn có hai người trung niên đứng ở vị trí tương đối trung tâm, có vẻ địa vị cao hơn hai chủ tịch tập đoàn là Lý Huy và Lợi Sĩ Vinh một chút.
“Xin chào Lâm Thiếu gia, tôi là Phó quản lý bộ phận bất động sản tập đoàn Hà thị.”
Một ông chú trung niên mập mạp, đeo gọng kính tròn cho người lớn tuổi chủ động tiến lên tự giới thiệu.
“Chào ông.” Lâm Dật gật đầu cười.
” Chào Lâm Thiếu gia, tôi là Phó quản lý bộ phận bất động sản tập đoàn Hà thị.”
Một ông chú khác cũng tầm trung niên, vóc dáng hơi cao, cũng tiến lên tự giới thiệu.
Lâm Dật chào hỏi từng người, nhân viên phục vụ cũng bắt đầu mang thức ăn lên, khai tiệc.
Lâm Dật ngồi ở vị trí chủ vị, ngồi cùng hàng với Trương Hoành.
Thân Lương Tín ngồi ở bên cạnh cậu, giống như cấp dưới báo cáo công việc, anh ta nói cho Lâm Dật nghe về các dự án và công việc kinh doanh chính của bộ phận bất động sản của Hà thị ở trong nước và Nam Đô, hơn nữa dự án quan trọng ở Nam Đô đều có người quản lý, Thân Lương Tín chỉ phụ trách lên kế hoạch, hiếm khi tham gia vào việc xúc tiến dự án.
Sau khi Lâm Dật nghe xong, trong lòng cậu thầm kinh ngạc, hóa ra cho dù là tập đoàn Quách thị của Quách Chí, hay là công ty nhà Lưu Minh, thật ra đều đang làm việc cho công ty con của bộ phận bất động sản, vậy mà trước kia cậu đã từng nghĩ dự án này do tập đoàn Quách thị hoàn thành, nhưng thật ra người đứng sau điều khiển lại là gia đình cậu.
Điều khiến Lâm Dật càng không ngờ hơn, chính là ngay nhà hàng Bách Hoa cậu đang ăn cơm này, cũng là tòa nhà mang tính biểu tượng được bộ phận bất động sản và cơ quan quản lý thành phố Nam Đô chung sức xây dựng lên cách đây vài năm trước, hơn nữa đến bây giờ vẫn còn nắm giữ một lượng lớn cổ phần.
Sau khi giới thiệu đơn giản về bộ phận bất động sản xong, tiếp đó Thân Lương Tín đưa ra vấn đề về việc xúc tiến đất xây dựng dang dở.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Dật chỉ nghiêm túc lắng nghe và ghi nhớ, cơ hội các ông lớn tề tựu đông đủ như này rất hiếm, cậu cảm thấy bây giờ việc quan trọng là phải học hỏi, nếu tùy tiện phát biểu, ngược lại sẽ tạo ra trò cười cho người khác.
Hàn huyên hơn một tiếng, Lý Huy nhìn vào đồng hồ trên tay, nghi ngờ hỏi: “Chắc Lăng Tiêu Tiêu đã đến rồi, báo cáo ngân sách dự án vẫn nằm trong tay cô ấy.”
Ông suy nghĩ một lát, rồi hỏi thăm Lâm Dật: “Lâm Thiếu gia, không biết bây giờ cô bạn của cậu có đang ở trong sảnh không, nếu như có thể, tôi nghĩ nên mời cô ấy tới đây để giải thích cho mọi người về kinh phí giai đoạn đầu của dự án, tôi có ý định giao toàn quyền công việc của dự án này cho cô ấy.”
“Lăng Tiêu Tiêu…” Lâm Dật gật đầu: “Giờ cô ấy đang ở bên ngoài, tôi đi gọi cô ấy vào đây.”
“Không cần đâu, tôi sẽ gọi điện thoại cho Lợi Ni, cô ấy là giám đốc tài chính của công ty chúng tôi, để cho cô ấy phối hợp cùng Lăng Tiêu Tiêu hoàn thành công việc này, tôi tin Lăng Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhanh đấy.”
Nói xong, Lý Huy móc gọi điện thoại ra gọi.
“Lợi Ni, bây giờ tôi đang ở Bách Hoa Các, cần bảng báo cáo tài vụ dự án mới, cô thông báo cho Lăng Tiêu Tiêu đi, để cô ấy chuẩn bị một chút, sau đó đưa vào cho chúng tôi là được rồi?”
“Gì cơ? Sếp cũng ở tòa nhà Bách Hoa hả?”
“Cô nói lại lần nữa xem?”
Vẻ mặt Lý Huy cực kỳ khó coi, ông hít một hơi thật sâu, dùng tay bụm loa điện thoại nói: “Cô chắc chắn Lăng Tiêu Tiêu không thể tới nhà hàng băng chuyền hả?”
“Đúng thế, tôi báo thư ký giao báo cáo tài chính cho sếp nhé?”
“Bây giờ cô đến Bách Hoa Các ngay, ừ, tôi và mấy vị chủ tịch khác ở đây chờ cô, giờ cô tới ngay đi.”
Cúp điện thoại, toàn thân Lý Huy đã run rẩy như cầy sấy.
“Xảy ra chuyện gì sao?” Thân Lương Tín nghi ngờ hỏi.
Nét mặt Lý Huy vô cùng khó coi, ông ta nghiêng đầu sang chỗ khác, đặc biệt khi nhìn đến Lâm Dật, ông ta chỉ cảm thấy máu trong người lạnh ngắt.
“Báo cáo xảy ra vấn đề gì sao?” Thân Lương Tín có vẻ không vui hỏi.
“Tôi…”
Lý Huy cắn răng, ông ấy đang muốn lén lút báo cáo tình hình thực tế cho Thân Lương Tín, thì có tiếng gõ cửa phòng Vip.
“Lý Tổng, tôi có thể vào không?”
Nói xong thì cửa phòng bị đẩy ra, Lợi Ni mang giày cao gót, vẻ mặt đắc ý đi vào.
———————–