Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-40
Chương 40: Núi Long Thệ
Từ Phi lắc đầu, thầm hận nói: "Hiện tại chúng ta không có thời gian chơi đùa cùng với hắn, chờ đến khi chúng ta trở về lại trừng trị hắn!"
"Được." Đám người gật đầu đồng ý, Từ Phi nhìn thấy cái xe bay của mình đã biến thành một đám sắt vụn, khuôn mặt lộ ra vẻ đau lòng, m* nó, thế mà lại đúng như cái miệng quạ đen Chu Linh nói, thật sự đã biến thành xe tang.
"Đừng có trách ta." Chu Linh nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Từ Phi nói: "Chỉ cần là xe bay sử dụng Chip điều khiển, đều sẽ bị một số năng lực tinh thần quấy nhiễu, đây là chuyện không có cách nào đề phòng. Chỉ là không ngờ được cái xe bay này của ngươi tất cả các phương diện đều được cường hoá, duy chỉ có năng lực kháng tín hiệu quấy nhiễu, là vẫn như cũ yếu đến đáng thương."
"Bớt nói nhiều." Từ Phi tức giận nói ra: "Dù sao thì cũng đã đến đây rồi, chúng ta dứt khoát đi bộ qua, chỉ vất vả cho Trần Phong mà thôi, hắn dù sao cũng không phải là chiến sĩ."
Hắn nghĩ một hồi, mới nói: "Thiết Thạch, nếu như một hồi nữa thể lực của Trần Phong không chống đỡ nổi, thì ngươi hãy cõng hắn."
"Hiểu rõ." Thiết Thạch đáp.
Trần Phong im lặng, chẳng lẽ bộ dáng của hắn nhìn mảnh mai lắm hay sao?
Ra quân không tốt, vẻ mặt của mọi người càng trở nên nghiêm túc, vừa rồi nếu như không có Thiết Thạch dùng cự lực xé mở trần xe, bọn hắn thật sự là có khả năng lật thuyền trong mương, người ở đây vô cùng nguy hiểm!
Cho dù chỉ là chiến sĩ cấp độ F bình thường, cũng đều có khả năng nắm giữ một loại thủ đoạn nào đó khó mà tin được!
"Cẩn thận một chút." Từ Phi dặn dò: "Qua vùng rừng rậm này, liền đến nơi."
Sàn sạt!
Mọi người cẩn thận tiến lên, biến dị thú ở gần đây chung quy cũng chỉ có cấp độ F, cũng không thể tạo thành bất kỳ nguy hại gì cho bọn hắn, ngẫu nhiên có một vài con biến dị thú không có mắt đến tập kích, cũng bị Từ Phi trực tiếp đánh chết.
Về phần đám gen chiến sĩ khác...Ở dưới ánh mắt của Hầu Tử, cũng không thể nào ẩn trốn, căn bản không dám tới gần.
Thật là mạnh, Trần Phong âm thầm líu lưỡi.
Khó trách bọn họ chỉ có 4 người cũng dám tới nơi này thám hiểm, ngoại trừ Chu Linh còn chưa xuất thủ, thực lực của ba người còn lại đều cường hãn đến mức không hợp thói thường, đây chính là lực lượng của chiến sĩ cấp E hay sao?
Chỉ mới dung hợp hai loại gen thế mà đã mạnh như vậy? Một ngọn lửa nhỏ trong lòng của Trần Phong đang thiêu đốt.
Rất nhanh, mấy người đã đi xuyên qua rừng rậm, cho dù trước đó Từ Phi đã giới thiệu qua một lần, nhưng mà đến thời điểm chân chính trông thấy cảnh sắc trước mắt, Trần Phong y nguyên vẫn bị làm cho kinh sợ, đây chính là núi Long Thệ sao?
Xanh, một màu xanh vô tận, đi xuyên qua vùng rừng rậm kia, đứng ở bên trên bờ vực, ở nơi xa, là một vùng biển mênh mông! Nơi này, tại địa phương mà bọn hắn đang đứng, lại có thể là bờ biển?
Làm sao có thể?! Trần Phong kinh ngạc đến ngây người, phải biết rằng, lúc trước ở vịnh Sa Hải gặp được cá mập biến dị, là ở vùng biển của Kim Thành, mà núi Long Thệ, thế nhưng chính là ở một phương hướng khác của Kim Thành a!
Chẳng lẽ Kim Thành là một lục địa ở giữa biển?
Thế nhưng mà bọn hắn bay ròng rã hơn một trăm cây số, cũng không có trông thấy một giọt nước nào tồn tại!
Ngay cả hồ nước cũng đều không có! Làm sao có thể có biển? Trần Phong cho rằng là mình đã nhìn lầm, mở màn sáng ra, tìm kiếm địa đồ, quả thật là không hề nhìn thấy bất luận một nguồn nước nào tồn tại.
Nơi này, là một mảnh hoang vu! Liền ngay cả vệ tinh ở trên bầu trời, cũng không hề nhìn thấy bất kỳ vật gì!
"Không cần phải tra." Từ Phi lắc đầu, nói: "Nơi này đã từng là một mảnh sa mạc, bỗng nhiên có một ngày lại đột nhiên biến thành một vùng biển, về phần nguyên nhân, không có ai biết được, vùng biển này không kết nối cùng với bất luận nguồn nước nào, nhưng lại có thể liên tục không ngừng lưu động, chưa bao giờ ngừng chảy! Nếu như nhất định phải tìm kiếm ngọn nguồn mà nói..."
"Thì là do chỗ này!" Trần Phong thuận theo ánh mắt của Từ Phi nhìn tới, là một hòn đảo duy nhất bên trên vùng biển kia, trên đảo có một ngọn núi, đúng là mục tiêu của bọn hắn lần này —— núi Long Thệ.
Nguyên nhân khiến cho vùng biển này vô cớ tồn tại, có khả năng là nằm ở chỗ này.
"Núi Long Thệ..." Trần Phong ghi nhớ lại cái tên này.
"Đi thôi." Chu Linh mở miệng.
Trần Phong còn đang tò mò làm sao để vượt biển, Chu Linh đã cười nhạt một tiếng, bước ra phía trước một bước, băng tuyết lan tràn ra ở dưới chân, những cơn sóng biển đang dâng trào kia trong chốc lát liền bị đóng băng! Ở bên trên cái mặt biển này, hình thành một tầng băng tuyết!
Mấy người đạp vào mặt băng, hướng về phía hòn đảo kia đi tới, mỗi lần đi qua một đoạn đường, băng tuyết ở đằng sau sẽ tự động tan rã, mà băng tuyết ở trước mặt lại không ngừng ngưng kết!
Gen năng lực thật mạnh, trong lòng của Trần Phong thất kinh, bốn chiến sĩ này không có một cái nào là người yếu. Người thám hiểm ở nơi này không chỉ có một mình bọn hắn, nhưng mà những người kia sau khi thấy Chu Linh xuất thủ đều tránh ra thật xa, đây chính là lực chấn nhiếp của chiến sĩ cấp E.
Rất nhanh, mấy người Trần Phong đã đi lên phía trên hòn đảo.
Ở phía trên hòn đảo này chỉ có một ngọn núi Long Thệ, ở bên ngoài nhìn tới, có thể thấy trên núi mọc rất nhiều loại cỏ dại to lớn, tựa hồ như là một địa phương không có gì lạ thường. Nhưng mà, vào một khắc Trần Phong đi theo mấy người Từ Phi tiến vào bên trong sơn mạch, hắn liền cảm giác được ở trước mắt mình có một mảnh băng tuyết, vạn phần lấp loé.
"Đây là..." Tâm thần của Trần Phong hơi rung động.
Bên trong ngọn núi Long Thệ này, lại có một cái hang động do hàn băng ngưng kết thành!
"Ở bên trong ngọn núi này lại có một khoảng không."
Từ Phi lúc này mới mở miệng: "Nước biển lơ lửng, ngưng kết thành cái hang động hàn băng này, không biết là nơi này bị loại lực lượng nào ảnh hưởng, nhưng cũng không phải là do sức người tạo thành, rất là quỷ dị. Chúng ta sau khi lấy được đồ vật, phải nhanh chóng rời đi, tuyệt đối không nên ra sự chú ý của tầng thứ năm."
Tầng thứ năm, thế nhưng lại có một đầu biến dị thú cấp D.
"Ngươi đã tới nơi này rồi sao?" Trần Phong thấp giọng hỏi, nơi này cho hắn một cảm giác vô cùng không tốt.
Đó là nguy cơ! Ở khắp mọi nơi đều là nguy cơ! Giờ khắc này, hắn tựa hồ như đã trở lại kiếp trước trong trạng thái mà lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện kia, cũng may, Trần Phong nhìn qua số điểm giá trị may mắn còn lại ở bên trong màn hình số liệu hoá, lúc này mới có thể hồi phục lại một chút khí sắc.
"Lần trước chúng ta đã tới một lần, nhưng lại bị cấm chế ở tầng thứ ba ngăn lại." Từ Phi gật gật đầu nói.
"Không thể cưỡng ép phá vỡ hay sao?" Trần Phong đột nhiên hỏi, cấm chế cũng là do năng lượng tạo thành, chỉ cần dùng công kích vượt xa khả năng mà nó có thể chịu đựng, thì vẫn có thể trực tiếp phá vỡ cấm chế!
"Đã thử qua." Khuôn mặt của Từ Phi không có một chút biểu tình, nói: "Làm kinh động tới ba mươi con biến dị thú, kém chút nữa thì toàn quân bị diệt."
Từ Phi lắc đầu, thầm hận nói: "Hiện tại chúng ta không có thời gian chơi đùa cùng với hắn, chờ đến khi chúng ta trở về lại trừng trị hắn!"
"Được." Đám người gật đầu đồng ý, Từ Phi nhìn thấy cái xe bay của mình đã biến thành một đám sắt vụn, khuôn mặt lộ ra vẻ đau lòng, m* nó, thế mà lại đúng như cái miệng quạ đen Chu Linh nói, thật sự đã biến thành xe tang.
"Đừng có trách ta." Chu Linh nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Từ Phi nói: "Chỉ cần là xe bay sử dụng Chip điều khiển, đều sẽ bị một số năng lực tinh thần quấy nhiễu, đây là chuyện không có cách nào đề phòng. Chỉ là không ngờ được cái xe bay này của ngươi tất cả các phương diện đều được cường hoá, duy chỉ có năng lực kháng tín hiệu quấy nhiễu, là vẫn như cũ yếu đến đáng thương."
"Bớt nói nhiều." Từ Phi tức giận nói ra: "Dù sao thì cũng đã đến đây rồi, chúng ta dứt khoát đi bộ qua, chỉ vất vả cho Trần Phong mà thôi, hắn dù sao cũng không phải là chiến sĩ."
Hắn nghĩ một hồi, mới nói: "Thiết Thạch, nếu như một hồi nữa thể lực của Trần Phong không chống đỡ nổi, thì ngươi hãy cõng hắn."
"Hiểu rõ." Thiết Thạch đáp.
Trần Phong im lặng, chẳng lẽ bộ dáng của hắn nhìn mảnh mai lắm hay sao?
Ra quân không tốt, vẻ mặt của mọi người càng trở nên nghiêm túc, vừa rồi nếu như không có Thiết Thạch dùng cự lực xé mở trần xe, bọn hắn thật sự là có khả năng lật thuyền trong mương, người ở đây vô cùng nguy hiểm!
Cho dù chỉ là chiến sĩ cấp độ F bình thường, cũng đều có khả năng nắm giữ một loại thủ đoạn nào đó khó mà tin được!
"Cẩn thận một chút." Từ Phi dặn dò: "Qua vùng rừng rậm này, liền đến nơi."
Sàn sạt!
Mọi người cẩn thận tiến lên, biến dị thú ở gần đây chung quy cũng chỉ có cấp độ F, cũng không thể tạo thành bất kỳ nguy hại gì cho bọn hắn, ngẫu nhiên có một vài con biến dị thú không có mắt đến tập kích, cũng bị Từ Phi trực tiếp đánh chết.
Về phần đám gen chiến sĩ khác...Ở dưới ánh mắt của Hầu Tử, cũng không thể nào ẩn trốn, căn bản không dám tới gần.
Thật là mạnh, Trần Phong âm thầm líu lưỡi.
Khó trách bọn họ chỉ có 4 người cũng dám tới nơi này thám hiểm, ngoại trừ Chu Linh còn chưa xuất thủ, thực lực của ba người còn lại đều cường hãn đến mức không hợp thói thường, đây chính là lực lượng của chiến sĩ cấp E hay sao?
Chỉ mới dung hợp hai loại gen thế mà đã mạnh như vậy? Một ngọn lửa nhỏ trong lòng của Trần Phong đang thiêu đốt.
Rất nhanh, mấy người đã đi xuyên qua rừng rậm, cho dù trước đó Từ Phi đã giới thiệu qua một lần, nhưng mà đến thời điểm chân chính trông thấy cảnh sắc trước mắt, Trần Phong y nguyên vẫn bị làm cho kinh sợ, đây chính là núi Long Thệ sao?
Xanh, một màu xanh vô tận, đi xuyên qua vùng rừng rậm kia, đứng ở bên trên bờ vực, ở nơi xa, là một vùng biển mênh mông! Nơi này, tại địa phương mà bọn hắn đang đứng, lại có thể là bờ biển?
Làm sao có thể?! Trần Phong kinh ngạc đến ngây người, phải biết rằng, lúc trước ở vịnh Sa Hải gặp được cá mập biến dị, là ở vùng biển của Kim Thành, mà núi Long Thệ, thế nhưng chính là ở một phương hướng khác của Kim Thành a!
Chẳng lẽ Kim Thành là một lục địa ở giữa biển?
Thế nhưng mà bọn hắn bay ròng rã hơn một trăm cây số, cũng không có trông thấy một giọt nước nào tồn tại!
Ngay cả hồ nước cũng đều không có! Làm sao có thể có biển? Trần Phong cho rằng là mình đã nhìn lầm, mở màn sáng ra, tìm kiếm địa đồ, quả thật là không hề nhìn thấy bất luận một nguồn nước nào tồn tại.
Nơi này, là một mảnh hoang vu! Liền ngay cả vệ tinh ở trên bầu trời, cũng không hề nhìn thấy bất kỳ vật gì!
"Không cần phải tra." Từ Phi lắc đầu, nói: "Nơi này đã từng là một mảnh sa mạc, bỗng nhiên có một ngày lại đột nhiên biến thành một vùng biển, về phần nguyên nhân, không có ai biết được, vùng biển này không kết nối cùng với bất luận nguồn nước nào, nhưng lại có thể liên tục không ngừng lưu động, chưa bao giờ ngừng chảy! Nếu như nhất định phải tìm kiếm ngọn nguồn mà nói..."
"Thì là do chỗ này!" Trần Phong thuận theo ánh mắt của Từ Phi nhìn tới, là một hòn đảo duy nhất bên trên vùng biển kia, trên đảo có một ngọn núi, đúng là mục tiêu của bọn hắn lần này —— núi Long Thệ.
Nguyên nhân khiến cho vùng biển này vô cớ tồn tại, có khả năng là nằm ở chỗ này.
"Núi Long Thệ..." Trần Phong ghi nhớ lại cái tên này.
"Đi thôi." Chu Linh mở miệng.
Trần Phong còn đang tò mò làm sao để vượt biển, Chu Linh đã cười nhạt một tiếng, bước ra phía trước một bước, băng tuyết lan tràn ra ở dưới chân, những cơn sóng biển đang dâng trào kia trong chốc lát liền bị đóng băng! Ở bên trên cái mặt biển này, hình thành một tầng băng tuyết!
Mấy người đạp vào mặt băng, hướng về phía hòn đảo kia đi tới, mỗi lần đi qua một đoạn đường, băng tuyết ở đằng sau sẽ tự động tan rã, mà băng tuyết ở trước mặt lại không ngừng ngưng kết!
Gen năng lực thật mạnh, trong lòng của Trần Phong thất kinh, bốn chiến sĩ này không có một cái nào là người yếu. Người thám hiểm ở nơi này không chỉ có một mình bọn hắn, nhưng mà những người kia sau khi thấy Chu Linh xuất thủ đều tránh ra thật xa, đây chính là lực chấn nhiếp của chiến sĩ cấp E.
Rất nhanh, mấy người Trần Phong đã đi lên phía trên hòn đảo.
Ở phía trên hòn đảo này chỉ có một ngọn núi Long Thệ, ở bên ngoài nhìn tới, có thể thấy trên núi mọc rất nhiều loại cỏ dại to lớn, tựa hồ như là một địa phương không có gì lạ thường. Nhưng mà, vào một khắc Trần Phong đi theo mấy người Từ Phi tiến vào bên trong sơn mạch, hắn liền cảm giác được ở trước mắt mình có một mảnh băng tuyết, vạn phần lấp loé.
"Đây là..." Tâm thần của Trần Phong hơi rung động.
Bên trong ngọn núi Long Thệ này, lại có một cái hang động do hàn băng ngưng kết thành!
"Ở bên trong ngọn núi này lại có một khoảng không."
Từ Phi lúc này mới mở miệng: "Nước biển lơ lửng, ngưng kết thành cái hang động hàn băng này, không biết là nơi này bị loại lực lượng nào ảnh hưởng, nhưng cũng không phải là do sức người tạo thành, rất là quỷ dị. Chúng ta sau khi lấy được đồ vật, phải nhanh chóng rời đi, tuyệt đối không nên ra sự chú ý của tầng thứ năm."
Tầng thứ năm, thế nhưng lại có một đầu biến dị thú cấp D.
"Ngươi đã tới nơi này rồi sao?" Trần Phong thấp giọng hỏi, nơi này cho hắn một cảm giác vô cùng không tốt.
Đó là nguy cơ! Ở khắp mọi nơi đều là nguy cơ! Giờ khắc này, hắn tựa hồ như đã trở lại kiếp trước trong trạng thái mà lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện kia, cũng may, Trần Phong nhìn qua số điểm giá trị may mắn còn lại ở bên trong màn hình số liệu hoá, lúc này mới có thể hồi phục lại một chút khí sắc.
"Lần trước chúng ta đã tới một lần, nhưng lại bị cấm chế ở tầng thứ ba ngăn lại." Từ Phi gật gật đầu nói.
"Không thể cưỡng ép phá vỡ hay sao?" Trần Phong đột nhiên hỏi, cấm chế cũng là do năng lượng tạo thành, chỉ cần dùng công kích vượt xa khả năng mà nó có thể chịu đựng, thì vẫn có thể trực tiếp phá vỡ cấm chế!
"Đã thử qua." Khuôn mặt của Từ Phi không có một chút biểu tình, nói: "Làm kinh động tới ba mươi con biến dị thú, kém chút nữa thì toàn quân bị diệt."