Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-13
Chương 13: Băng Cơ Ngọc Cốt
Translator: Nguyetmai
Lúc đầu Tuyết Long Nhạn còn giãy giụa lấy chân đạp Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm không quan tâm, chỉ liều mạng dùng đầu trâu dộng mạnh vào mặt Tuyết Long Nhạn. Chẳng bao lâu sau, cơ thể của gã mềm nhũn, đợi đến khi lửa giận trong lòng Hàn Sâm vơi bớt thì phát hiện ra gã ta đã chết mất rồi, gương mặt cũng bịđập nát bét.
Thân thể của Huyết Tinh Đồ Lục giả cộng thêm áo giáp thú hồn cấp thần huyết, nếu như Hàn Sâm tấn công toàn lực thìđến cả người từng tu luyện thuật gen siêu hạch cũng không đỡ nổi.
Hàn Sâm vừa buông tay, thân thể Tuyết Long Nhạn đã trượt xuống dưới đất như một đống bùn nhão, hoàn toàn không còn chút sức sống nào.
Giải trừ biến thân Huyết Tinh Đồ Lục giả vàáo giáp Hắc Giáp Trùng, Hàn Sâm lập tức cảm thấy cơ thểđau đớn dữ dội, như thể xương cốt bên trong đã bịđánh nứt ra.
Hàn Sâm nghĩ lại vẫn thấy sợ hãi, hắn mặc áo giáp cấp thần huyết, biến thân thành Huyết Tinh Đồ Lục giả mà vẫn bị thương nặng đến thế, thuật gen siêu hạch của Tuyết Long Nhạn quả làđáng sợ.
Nếu như gã ta cũng có thú hồn trong tay thì Hàn Sâm tự biết mình không thể nào chống lại được.
Hắn nhìn thi thể của Tuyết Long Nhạn, do dự một chút rồi vươn tay lục lọi quần áo của gã ta, thế mà lại tìm được một túi tiền thật.
Cóđiều bên trong không có tiền mà chỉ có mấy tấm thẻ, hơn nữa còn là thẻ cao cấp, hạn mức rút tiền cực cao.
Ngoài ra chỉ còn một thẻ kýức, Hàn Sâm cân nhắc một lúc rồi hủy hết toàn bộ thẻ và túi tiền, sau đó ném chúng và xác của Tuyết Long Nhạn xuống dưới đầm, chỉđể lại thẻ kýức kia.
Rất nhiều cá sấu Thiết Xỉ Ngạc bắt đầu trồi lên, tranh nhau cắn xé thi thể của Tuyết Long Nhạn, chẳng mấy chốc đã nuốt hết xác gã, chẳng thừa lại mẩu xương nào, đến lúc này Hàn Sâm mới quay người bỏđi.
Hàn Sâm không tiếp tục đi săn nữa, trên người hắn có nhiều vết thương, hắn nhịn đau đi về thành bảo hộ Cương Giáp.
Người của Thần Thiên Tử vẫn chặn cửa để tìm tung tích của Kim Tệ, treo thưởng cũng ngày càng cao hơn, tiếc là trong thành bảo hộ Cương Giáp chẳng có ai từng tiếp xúc với Hàn Sâm, cho dù có treo thưởng nhiều hơn nữa cũng không ai biết Kim Tệ chính là kẻ cuồng mông Hàn Sâm này.
Thỉnh thoảng trên đường lại có người nói đến chuyện của anh B. Hàn Sâm đi thẳng về phòng của mình. Con Đồng Nha Thú kia đã hóa thành màu đồng xanh gần hết cơ thể, cóđiều màu sắc nhạt hơn Đồng Nha Thú biến dị thật sự một chút, chắc còn phải chờ thêm một thời gian nữa mới tiến hóa xong.
Dịch chuyển rời khỏi vùng đất được thần bảo hộ, Hàn Sâm đến trạm y tế, sau khi kiểm tra xong mới biết có mấy chỗ bị nứt và gãy xương, bác sĩ phải mất khá nhiều thời gian mới xử lý xong vết thương trên người hắn.
Cũng may lúc trước Hàn Sâm đã kiếm được một trăm nghìn từ chỗ Tô Tiểu Kiều, không thì ngay cả viện phí hắn cũng chẳng trả nổi mất.
Vềđến nhà, Hàn Sâm đóng cửa lại, đút thẻ kýức vào máy tính, muốn xem thử có tìm được thân phận của Tuyết Long Nhạn từđây hay không.
Có bản lĩnh xuyên núi băng sông đểđến được thành bảo hộ Cương Giáp, còn tu luyện được một thuật gen siêu hạch khá khẩm như thế, nếu như không phải thú hồn trên người hắn đã bị hủy hết trên đường băng qua núi sông, trên người lại bị thương thì dù cóđược hai thú hồn thần huyết đi nữa, Hàn Sâm cũng không biết mình có giết được hắn hay không.
Máy tính đọc hết nội dung trong thẻ kýức ra, Hàn Sâm chỉ xem một hồi màđã trợn trừng hai mắt, trên gương mặt hiện rõ vẻ vui mừng tột độ.
"Thuật gen siêu hạch… thật không ngờ trong này lại lưu thuật gen siêu hạch…"
Hàn Sâm gần như muốn ngửa mặt lên trời cười to.
Trong thẻ chiếu ra hình ảnh lập thể, một người phụ nữ tí hon vừa làm những động tác kỳ lạ vừa đọc pháp quyết trúc trắc khó hiểu, mỗi khi làm một động tác thì người đó còn giải thích sơ qua nữa.
Tuy rằng người phụ nữđó vô cùng xinh đẹp, nhưng lúc này toàn bộ tâm trí của Hàn Sâm đều bị thuật gen siêu hạch thu hút, hoàn toàn không có tâm tư gì khác.
"Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, đây chẳng phải là thuật gen siêu hạch mà Tuyết Long Nhạn đã dùng sao?"
Hàn Sâm đãđược chứng kiến sức mạnh đáng sợ của thuật gen siêu hạch mà Tuyết Long Nhạn sử dụng, trong lòng càng thêm vui mừng.
Hàn Sâm tự nhốt mình trong phòng hai ngày hai đêm, cuối cùng hắn cũng đã nhớ hết tất cả nội dung trong thẻ kýức, sau đó hắn tiêu hủy luôn thẻ này không chút do dự. Nếu để thứ này trên người thì rất nguy hiểm, sau khi xem thuật Băng Cơ Ngọc Cốt thì Hàn Sâm lại càng cảm thấy thân phận của Tuyết Long Nhạn chắc chắn không đơn giản.
Hàn Sâm bắt đầu thử tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, cũng tiện thể dưỡng thương luôn. Hắn từng nghĩ kiếm được tiền rồi sẽđi mua một bộ thuật gen siêu hạch. Nhưng những thứ có thể mua được phần lớn đều chỉ là hàng dỏm, còn thuật Băng Cơ Ngọc Cốt này, nhìn sơđã biết là hàng cao cấp.
Tuy rằng Hàn Sâm biết rõ nguy cơ bị phát hiện nếu tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, nhưng hắn vẫn quyết chí tu luyện, bởi vì nếu bỏ lỡ nó thì có thể hắn chẳng bao giờ có cơ hội tiếp xúc với thuật gen siêu hạch cao cấp như thế nữa.
Sau khi tu luyện vài ngày, Hàn Sâm lập tức cảm giác cơ thể mình lạnh hơn bình thường, đo nhiệt độ thì phát hiện ra thân nhiệt của bản thân đã thấp hơn người thường tới hai độ. Nhưng hắn không những không cảm thấy khó chịu mà thân thể và tinh thần cũng tốt hơn nhiều, cứ như tất cả tế bào trong cơ thểđều tràn đầy sức sống vậy.
Hắn lại tiếp tục tu luyện, nhiệt độ cơ thể không có thay đổi gì, cóđiều tinh thần ngày càng tốt, đến cả da thịt cũng trở nên mềm mịn trơn bóng hẳn.
"Hàn Sâm, gần đây mày đang làm gì thế, lâu rồi không gặp, ra ngoài chơi đi."
Trong máy liên lạc hiện lên hình ảnh của một anh chàng trạc tuổi Hàn Sâm vô cùng đẹp trai với mái tóc dài và nụ cười rực rỡ nhưánh mặt trời.
"Đi đâu?"
Hàn Sâm vừa thấy anh chàng tóc dài kia, tâm trạng đã tốt hơn hẳn, đây là anh em nối khố với hắn, Trương Đan Phong, cũng là con của luật sư Trương.
"Mày cứ xuống nhàđã rồi tính sau, tao sắp tới nhà mày rồi, Hàn Hạo và Tuyết Tịch cũng đi đấy."
Trương Đan Phong nói.
"Được rồi."
Hàn Sâm gật đầu, quả nhiên vừa ra khỏi cửa thì lập tức thấy một chiếc máy bay riêng cỡ nhỏđang đỗ bên ngoài. Trương Đan Phong ngồi ở ghế lái, vẫy tay với hắn.
Hàn Sâm lên máy bay thì thấy đằng sau còn có một nam một nữ nữa đang nói chuyện với nhau. Cô gái xinh đẹp dịu dàng tên Tuyết Tịch, người còn lại tất nhiên chính là Hàn Hạo, thực ra cậu ta là họ hàng của Hàn Sâm, mẹ của cậu ta là bà cô béo hôm trước, tính vai vế thì còn phải gọi Hàn Sâm một tiếng anh.
Bà cô của Hàn Sâm rất ghê gớm, chồng bà ta lại ở rể nên Hàn Hạo theo họ mẹ.
Ba người họ và Trương Đan Phong chơi với nhau từ nhỏ, thế nhưng từ sau khi cha của Hàn Sâm qua đời thì hắn chỉ có thể học giáo dục nghĩa vụ bắt buộc, ba người Trương Đan Phong đều vào học viện tư.
Hàn Sâm chào hỏi Hàn Hạo và Tuyết Tịch rồi ngồi vào ghế phụ lái bên cạnh Trương Đan Phong, Hàn Hạo chỉừm một tiếng rồi lại tiếp tục nói chuyện với Tuyết Tịch, không thèm đểý tới Hàn Sâm.
"Tuyết Tịch, tiếc là cậu không cóở thành bảo hộ Cương Giáp, nếu nhìn thấy cảnh tượng kia chắc chắn cậu cũng phải hết hồn ấy chứ. Anh B chỉ giơ tay ra thì nửa người dưới đột nhiên biến thành ngựa, nửa người trên là người với cái đầu trâu to tướng, trông anh ấy như một con quái vật toàn thân được bao phủ bởi áo giáp hoàng kim ấy. Đám Thần Thiên Tử chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ấy tung vó chạy mất…"
Translator: Nguyetmai
Lúc đầu Tuyết Long Nhạn còn giãy giụa lấy chân đạp Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm không quan tâm, chỉ liều mạng dùng đầu trâu dộng mạnh vào mặt Tuyết Long Nhạn. Chẳng bao lâu sau, cơ thể của gã mềm nhũn, đợi đến khi lửa giận trong lòng Hàn Sâm vơi bớt thì phát hiện ra gã ta đã chết mất rồi, gương mặt cũng bịđập nát bét.
Thân thể của Huyết Tinh Đồ Lục giả cộng thêm áo giáp thú hồn cấp thần huyết, nếu như Hàn Sâm tấn công toàn lực thìđến cả người từng tu luyện thuật gen siêu hạch cũng không đỡ nổi.
Hàn Sâm vừa buông tay, thân thể Tuyết Long Nhạn đã trượt xuống dưới đất như một đống bùn nhão, hoàn toàn không còn chút sức sống nào.
Giải trừ biến thân Huyết Tinh Đồ Lục giả vàáo giáp Hắc Giáp Trùng, Hàn Sâm lập tức cảm thấy cơ thểđau đớn dữ dội, như thể xương cốt bên trong đã bịđánh nứt ra.
Hàn Sâm nghĩ lại vẫn thấy sợ hãi, hắn mặc áo giáp cấp thần huyết, biến thân thành Huyết Tinh Đồ Lục giả mà vẫn bị thương nặng đến thế, thuật gen siêu hạch của Tuyết Long Nhạn quả làđáng sợ.
Nếu như gã ta cũng có thú hồn trong tay thì Hàn Sâm tự biết mình không thể nào chống lại được.
Hắn nhìn thi thể của Tuyết Long Nhạn, do dự một chút rồi vươn tay lục lọi quần áo của gã ta, thế mà lại tìm được một túi tiền thật.
Cóđiều bên trong không có tiền mà chỉ có mấy tấm thẻ, hơn nữa còn là thẻ cao cấp, hạn mức rút tiền cực cao.
Ngoài ra chỉ còn một thẻ kýức, Hàn Sâm cân nhắc một lúc rồi hủy hết toàn bộ thẻ và túi tiền, sau đó ném chúng và xác của Tuyết Long Nhạn xuống dưới đầm, chỉđể lại thẻ kýức kia.
Rất nhiều cá sấu Thiết Xỉ Ngạc bắt đầu trồi lên, tranh nhau cắn xé thi thể của Tuyết Long Nhạn, chẳng mấy chốc đã nuốt hết xác gã, chẳng thừa lại mẩu xương nào, đến lúc này Hàn Sâm mới quay người bỏđi.
Hàn Sâm không tiếp tục đi săn nữa, trên người hắn có nhiều vết thương, hắn nhịn đau đi về thành bảo hộ Cương Giáp.
Người của Thần Thiên Tử vẫn chặn cửa để tìm tung tích của Kim Tệ, treo thưởng cũng ngày càng cao hơn, tiếc là trong thành bảo hộ Cương Giáp chẳng có ai từng tiếp xúc với Hàn Sâm, cho dù có treo thưởng nhiều hơn nữa cũng không ai biết Kim Tệ chính là kẻ cuồng mông Hàn Sâm này.
Thỉnh thoảng trên đường lại có người nói đến chuyện của anh B. Hàn Sâm đi thẳng về phòng của mình. Con Đồng Nha Thú kia đã hóa thành màu đồng xanh gần hết cơ thể, cóđiều màu sắc nhạt hơn Đồng Nha Thú biến dị thật sự một chút, chắc còn phải chờ thêm một thời gian nữa mới tiến hóa xong.
Dịch chuyển rời khỏi vùng đất được thần bảo hộ, Hàn Sâm đến trạm y tế, sau khi kiểm tra xong mới biết có mấy chỗ bị nứt và gãy xương, bác sĩ phải mất khá nhiều thời gian mới xử lý xong vết thương trên người hắn.
Cũng may lúc trước Hàn Sâm đã kiếm được một trăm nghìn từ chỗ Tô Tiểu Kiều, không thì ngay cả viện phí hắn cũng chẳng trả nổi mất.
Vềđến nhà, Hàn Sâm đóng cửa lại, đút thẻ kýức vào máy tính, muốn xem thử có tìm được thân phận của Tuyết Long Nhạn từđây hay không.
Có bản lĩnh xuyên núi băng sông đểđến được thành bảo hộ Cương Giáp, còn tu luyện được một thuật gen siêu hạch khá khẩm như thế, nếu như không phải thú hồn trên người hắn đã bị hủy hết trên đường băng qua núi sông, trên người lại bị thương thì dù cóđược hai thú hồn thần huyết đi nữa, Hàn Sâm cũng không biết mình có giết được hắn hay không.
Máy tính đọc hết nội dung trong thẻ kýức ra, Hàn Sâm chỉ xem một hồi màđã trợn trừng hai mắt, trên gương mặt hiện rõ vẻ vui mừng tột độ.
"Thuật gen siêu hạch… thật không ngờ trong này lại lưu thuật gen siêu hạch…"
Hàn Sâm gần như muốn ngửa mặt lên trời cười to.
Trong thẻ chiếu ra hình ảnh lập thể, một người phụ nữ tí hon vừa làm những động tác kỳ lạ vừa đọc pháp quyết trúc trắc khó hiểu, mỗi khi làm một động tác thì người đó còn giải thích sơ qua nữa.
Tuy rằng người phụ nữđó vô cùng xinh đẹp, nhưng lúc này toàn bộ tâm trí của Hàn Sâm đều bị thuật gen siêu hạch thu hút, hoàn toàn không có tâm tư gì khác.
"Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, đây chẳng phải là thuật gen siêu hạch mà Tuyết Long Nhạn đã dùng sao?"
Hàn Sâm đãđược chứng kiến sức mạnh đáng sợ của thuật gen siêu hạch mà Tuyết Long Nhạn sử dụng, trong lòng càng thêm vui mừng.
Hàn Sâm tự nhốt mình trong phòng hai ngày hai đêm, cuối cùng hắn cũng đã nhớ hết tất cả nội dung trong thẻ kýức, sau đó hắn tiêu hủy luôn thẻ này không chút do dự. Nếu để thứ này trên người thì rất nguy hiểm, sau khi xem thuật Băng Cơ Ngọc Cốt thì Hàn Sâm lại càng cảm thấy thân phận của Tuyết Long Nhạn chắc chắn không đơn giản.
Hàn Sâm bắt đầu thử tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, cũng tiện thể dưỡng thương luôn. Hắn từng nghĩ kiếm được tiền rồi sẽđi mua một bộ thuật gen siêu hạch. Nhưng những thứ có thể mua được phần lớn đều chỉ là hàng dỏm, còn thuật Băng Cơ Ngọc Cốt này, nhìn sơđã biết là hàng cao cấp.
Tuy rằng Hàn Sâm biết rõ nguy cơ bị phát hiện nếu tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, nhưng hắn vẫn quyết chí tu luyện, bởi vì nếu bỏ lỡ nó thì có thể hắn chẳng bao giờ có cơ hội tiếp xúc với thuật gen siêu hạch cao cấp như thế nữa.
Sau khi tu luyện vài ngày, Hàn Sâm lập tức cảm giác cơ thể mình lạnh hơn bình thường, đo nhiệt độ thì phát hiện ra thân nhiệt của bản thân đã thấp hơn người thường tới hai độ. Nhưng hắn không những không cảm thấy khó chịu mà thân thể và tinh thần cũng tốt hơn nhiều, cứ như tất cả tế bào trong cơ thểđều tràn đầy sức sống vậy.
Hắn lại tiếp tục tu luyện, nhiệt độ cơ thể không có thay đổi gì, cóđiều tinh thần ngày càng tốt, đến cả da thịt cũng trở nên mềm mịn trơn bóng hẳn.
"Hàn Sâm, gần đây mày đang làm gì thế, lâu rồi không gặp, ra ngoài chơi đi."
Trong máy liên lạc hiện lên hình ảnh của một anh chàng trạc tuổi Hàn Sâm vô cùng đẹp trai với mái tóc dài và nụ cười rực rỡ nhưánh mặt trời.
"Đi đâu?"
Hàn Sâm vừa thấy anh chàng tóc dài kia, tâm trạng đã tốt hơn hẳn, đây là anh em nối khố với hắn, Trương Đan Phong, cũng là con của luật sư Trương.
"Mày cứ xuống nhàđã rồi tính sau, tao sắp tới nhà mày rồi, Hàn Hạo và Tuyết Tịch cũng đi đấy."
Trương Đan Phong nói.
"Được rồi."
Hàn Sâm gật đầu, quả nhiên vừa ra khỏi cửa thì lập tức thấy một chiếc máy bay riêng cỡ nhỏđang đỗ bên ngoài. Trương Đan Phong ngồi ở ghế lái, vẫy tay với hắn.
Hàn Sâm lên máy bay thì thấy đằng sau còn có một nam một nữ nữa đang nói chuyện với nhau. Cô gái xinh đẹp dịu dàng tên Tuyết Tịch, người còn lại tất nhiên chính là Hàn Hạo, thực ra cậu ta là họ hàng của Hàn Sâm, mẹ của cậu ta là bà cô béo hôm trước, tính vai vế thì còn phải gọi Hàn Sâm một tiếng anh.
Bà cô của Hàn Sâm rất ghê gớm, chồng bà ta lại ở rể nên Hàn Hạo theo họ mẹ.
Ba người họ và Trương Đan Phong chơi với nhau từ nhỏ, thế nhưng từ sau khi cha của Hàn Sâm qua đời thì hắn chỉ có thể học giáo dục nghĩa vụ bắt buộc, ba người Trương Đan Phong đều vào học viện tư.
Hàn Sâm chào hỏi Hàn Hạo và Tuyết Tịch rồi ngồi vào ghế phụ lái bên cạnh Trương Đan Phong, Hàn Hạo chỉừm một tiếng rồi lại tiếp tục nói chuyện với Tuyết Tịch, không thèm đểý tới Hàn Sâm.
"Tuyết Tịch, tiếc là cậu không cóở thành bảo hộ Cương Giáp, nếu nhìn thấy cảnh tượng kia chắc chắn cậu cũng phải hết hồn ấy chứ. Anh B chỉ giơ tay ra thì nửa người dưới đột nhiên biến thành ngựa, nửa người trên là người với cái đầu trâu to tướng, trông anh ấy như một con quái vật toàn thân được bao phủ bởi áo giáp hoàng kim ấy. Đám Thần Thiên Tử chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ấy tung vó chạy mất…"