Một nữ minh tinh đỉnh lưu bỏ ra hơn mười triệu tệ, mời tôi đến tham gia show linh dị nhằm so tài với cô ta.
Tôi cực kỳ có tâm khi dùng hết kỹ năng diễn xuất của đời mình luôn.
Khi âm nhạc rùng rợn vang lên, tôi sợ tới mức nhảy đụng nóc nhà.
Khi tôi chạm tay vô đạo cụ giả, nhanh nhẹn nằm xuống giả vờ hẹo.
Cho tới lúc đụng tới q u ễ thật, hai mắt tôi sáng choang như đèn pha ô tô, một tiếng răng rắc bẻ gãy cổ q u ễ đ ầ u l â u nhỏ, hoàn toàn quên béng đi nữ minh tinh đang trợn tròn mắt cùng staff đang há hốc mồm.
Thâu chếch moẹ rồi, lộ bà nó cái ID** của tôi mất rồi!