Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 197
Xà cung. Đại điện.
Ánh mặt trời theo cửa sổ khắc hoa chiếu vào, vàng óng ánh. Đồ vật như được bao phủ bởi một tầng kim sa, càng thêm hoa lệ.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, con mang thai.”
Lãnh Loan Loan nắm tay Dạ Thần, đôi mắt sáng ngời nhìn Xà Vương, Xà Hậu. Giọng nói tuy nhẹ nhưng vẫn không che dấu được sự vui sướng của nàng.
Dạ Thần ôn nhu nhìn Lãnh Loan Loan, cũng vui sướng tươi cười.
Xà Vương, Xà Hậu nhìn nhau cười, sau đó nhìn Lãnh Loan Loan và Dạ Thần, trăm miệng một lời đáp:
“Chúng ta đều đã sớm biết.”
“Hai người biết?” Lãnh Loan Loan và những người khác có chút tò mò nhìn họ.
“Mẫu hậu, chẳng lẽ hai người dùng linh lực tính?” Lãnh Loan Loan trừng mắt, nhớ rõ “Tân bạch nương tử truyền kỳ”, Bạch nương tử có thể tính ra rất nhiều chuyện.
“Không phải.” Hai người lắc đầu, nụ cười bên khóe miệng không giảm.
“Là thần quan đại nhân tính.”
“Là hắn a.” Lãnh Loan Loan bĩu môi, hóa ra là lão già râu bạc kia. Bất quá đúng là hắn rất lợi hại.
“Ừ.” Xà Vương gật đầu, trong mắt đầy vẻ vui mừng. “Hơn nữa thần quan đại nhân lại cho chúng ta tin tốt.”
“Tin tức gì?”
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần nhìn nhau, sau đó quay đầu nhìn Xà Vương, Xà Hậu hỏi.
“Thần quan đại nhân nói Cửu Nhi hoài long phượng thai.” Xà Hậu cười nói, ánh mắt dừng trên nơi bụng vẫn bằng phẳng của nữ nhi, thật muốn nhanh chóng nhìn thấy ngoại tôn (nữ) sinh ra.
“Cái gì?”
Mọi người lại ngạc nhiên, đám người Dạ Thần, Ninh Phong Cách, Thủy Dao đều nhìn bụng Lãnh Loan Loan. Bên trong là một đôi long phượng thai sao?
“Không những thế,“ Xà Vương tiếp lời. “Chẳng những là long phượng thai, chúng còn là chuyển thế của Tử Vi tinh và sao Văn Khúc.” Thần chuyển thế thành người sống, đây cũng không phải chuyện dễ gặp. Xà Vương kiêu ngạo, cũng chờ mong, ngoại tôn bảo bối (nữ) của bọn họ đương nhiên sẽ không tầm thường.
“Tử Vi tinh? Sao Văn Khúc?” Lãnh Loan Loan líu lưỡi, “Tân bạch nương tử truyền kì”, con của Hứa Tiên và Bạch Xà là chuyển thế của sao Văn Khúc, chẳng lẽ con của xà và người đều là chuyển thế của thần sao?
“Sao Văn Khúc trí tuệ phi phàm, tất là tài Trạng Nguyên. Tư Vi tinh đứng đầu lực lượng đặc biệt mạnh. Xem ra hoàng tử, công chúa tương lai đều là nhân vật phi phàm.” Ninh Phong Cách nhướn mày giải thích. Sau đó nhìn Lãnh Loan Loan và Dạ Thần.
“Chúc mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu.”
Sau lại nhìn Xà Vương, Xà Hậu, chúc mừng.
“Chúc mừng Xà Vương, Xà Hậu.”
“Cảm ơn Ninh công tử.” Nghe thấy lời Ninh Phong Cách, Xà Vương, Xà Hậu lại mừng rỡ cười.
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần vẫn còn lo lắng, hai người nhìn nhau, đứa nhỏ của bọn họ lại là chuyển thế của sao Văn Khúc và Tử Vi tinh, thật sự rất ngạc nhiên. Bọn họ còn lo lắng sẽ sinh ra tiểu xà.
“Chúc mừng chủ tử, gia. Chúc mừng lão gia, phu nhân.” Thủy Dao, Kiếm Ngân Vang, Long Khiếu cũng chúc mừng họ.
“Đa tạ, đa tạ.” Xà Vương, Xà Hậu cười, sau đó Xà Hậu nhìn Lãnh Loan Loan, dặn dò.
“Đúng rồi, Cửu Nhi, thần quan đai nhân nói vì là chuyển thế của thần nên thời gian con mang thai lâu hơn so với nhân loại, khoảng một năm. Trong thời gian mang thai không được vận công, tránh thương tổn đến thai nhi trong bụng.”
“Vâng, mẫu hậu.”
Lãnh Loan Loan gật đầu, vuốt bụng. Biểu tình trong trẻo nhưng lạnh lùng trở nên nhu hòa, đó hẳn là tình mẫu tử. Nàng nhất định sẽ dưỡng thai thật tốt, kiên nhẫn chờ hai cục cưng ra đời.
“Phụ hoàng, mẫu hậu yên tâm, ta nhất định sẽ quan tâm Cửu Nhi và cục cưng.”
Dạ Thần nhìn Xà Vương, Xà Hậu, vẻ mặt nghiêm túc, cam đoan với hai người.
“Được, chúng ta yên tâm.”
Xà Vương, Xà Hậu gật đầu, càng ngày càng vừa lòng với hắn. Nhìn ra được Dạ Thần yêu Cửu Nhi thật lòng, hơn nữa hắn hẳn đã biết thân phận xà của Cửu Nhi, không sợ tai hại, ngược lại càng thêm yêu nàng, điều này làm bọn họ yên tâm.
Lãnh Loan Loan không quen im lặng như vậy, Xà Thái Tử luôn hiểu nàng nhất sao không ở trong cung? Nếu hắn biết mình sắp làm cậu không biết sẽ vui thành dạng gì.
“Đúng rồi, phụ hoàng, mẫu hậu, sao không thấy huynh trưởng?” Dạ Thần cũng hỏi.
“Hắn...” Xà Vương, Xà Hậu nhìn nhau cười. “Đuổi theo một tiểu cô nương rồi.” Cũng nên tìm một tức phụ thôi, yêu cầu với con dâu của họ không cao, không nhất định phải môn đăng hộ đối, chỉ cần thật tâm yêu, có thể hiếu kính phụ mẫu là được.
“À.” Lãnh Loan Loan xấu xa cười. “Hóa ra hoàng huynh cũng muốn tìm thê.”
“Cũng không phải.” Xà hậu cười.”Nếu hắn ở rong cung, biết chuyện con mang thai, còn không mừng rỡ đến điên lên.” Con sủng ái Cửu Nhi không kém cha mẹ, yêu ai yêu cả đường đi, tất nhiên yêu cả ngoại tôn.
“Hy vọng tiểu tử kia có thể tìm được một người con dâu nhu thuận cho trẫm.” Xà Vương cũng cười nói.
Nhất thời, trong cung điện đều vui vẻ nói về Xà Thái Tử.
“Hoàng Thượng, Hoàng Hậu...”
Lúc mọi người đang vui mừng, một cung nữ xuất hiện ở cửa điện.
Xà Vương dừng cười, nhìn nàng, hỏi:
“Chuyện gì?”
“Hồi Hoàng Thượng, Thái tử bị thương hồi cung.”
“Cái gì?” Mọi người kinh hãi.
“Đi, đi xem một chút.”
Ánh mặt trời theo cửa sổ khắc hoa chiếu vào, vàng óng ánh. Đồ vật như được bao phủ bởi một tầng kim sa, càng thêm hoa lệ.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, con mang thai.”
Lãnh Loan Loan nắm tay Dạ Thần, đôi mắt sáng ngời nhìn Xà Vương, Xà Hậu. Giọng nói tuy nhẹ nhưng vẫn không che dấu được sự vui sướng của nàng.
Dạ Thần ôn nhu nhìn Lãnh Loan Loan, cũng vui sướng tươi cười.
Xà Vương, Xà Hậu nhìn nhau cười, sau đó nhìn Lãnh Loan Loan và Dạ Thần, trăm miệng một lời đáp:
“Chúng ta đều đã sớm biết.”
“Hai người biết?” Lãnh Loan Loan và những người khác có chút tò mò nhìn họ.
“Mẫu hậu, chẳng lẽ hai người dùng linh lực tính?” Lãnh Loan Loan trừng mắt, nhớ rõ “Tân bạch nương tử truyền kỳ”, Bạch nương tử có thể tính ra rất nhiều chuyện.
“Không phải.” Hai người lắc đầu, nụ cười bên khóe miệng không giảm.
“Là thần quan đại nhân tính.”
“Là hắn a.” Lãnh Loan Loan bĩu môi, hóa ra là lão già râu bạc kia. Bất quá đúng là hắn rất lợi hại.
“Ừ.” Xà Vương gật đầu, trong mắt đầy vẻ vui mừng. “Hơn nữa thần quan đại nhân lại cho chúng ta tin tốt.”
“Tin tức gì?”
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần nhìn nhau, sau đó quay đầu nhìn Xà Vương, Xà Hậu hỏi.
“Thần quan đại nhân nói Cửu Nhi hoài long phượng thai.” Xà Hậu cười nói, ánh mắt dừng trên nơi bụng vẫn bằng phẳng của nữ nhi, thật muốn nhanh chóng nhìn thấy ngoại tôn (nữ) sinh ra.
“Cái gì?”
Mọi người lại ngạc nhiên, đám người Dạ Thần, Ninh Phong Cách, Thủy Dao đều nhìn bụng Lãnh Loan Loan. Bên trong là một đôi long phượng thai sao?
“Không những thế,“ Xà Vương tiếp lời. “Chẳng những là long phượng thai, chúng còn là chuyển thế của Tử Vi tinh và sao Văn Khúc.” Thần chuyển thế thành người sống, đây cũng không phải chuyện dễ gặp. Xà Vương kiêu ngạo, cũng chờ mong, ngoại tôn bảo bối (nữ) của bọn họ đương nhiên sẽ không tầm thường.
“Tử Vi tinh? Sao Văn Khúc?” Lãnh Loan Loan líu lưỡi, “Tân bạch nương tử truyền kì”, con của Hứa Tiên và Bạch Xà là chuyển thế của sao Văn Khúc, chẳng lẽ con của xà và người đều là chuyển thế của thần sao?
“Sao Văn Khúc trí tuệ phi phàm, tất là tài Trạng Nguyên. Tư Vi tinh đứng đầu lực lượng đặc biệt mạnh. Xem ra hoàng tử, công chúa tương lai đều là nhân vật phi phàm.” Ninh Phong Cách nhướn mày giải thích. Sau đó nhìn Lãnh Loan Loan và Dạ Thần.
“Chúc mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu.”
Sau lại nhìn Xà Vương, Xà Hậu, chúc mừng.
“Chúc mừng Xà Vương, Xà Hậu.”
“Cảm ơn Ninh công tử.” Nghe thấy lời Ninh Phong Cách, Xà Vương, Xà Hậu lại mừng rỡ cười.
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần vẫn còn lo lắng, hai người nhìn nhau, đứa nhỏ của bọn họ lại là chuyển thế của sao Văn Khúc và Tử Vi tinh, thật sự rất ngạc nhiên. Bọn họ còn lo lắng sẽ sinh ra tiểu xà.
“Chúc mừng chủ tử, gia. Chúc mừng lão gia, phu nhân.” Thủy Dao, Kiếm Ngân Vang, Long Khiếu cũng chúc mừng họ.
“Đa tạ, đa tạ.” Xà Vương, Xà Hậu cười, sau đó Xà Hậu nhìn Lãnh Loan Loan, dặn dò.
“Đúng rồi, Cửu Nhi, thần quan đai nhân nói vì là chuyển thế của thần nên thời gian con mang thai lâu hơn so với nhân loại, khoảng một năm. Trong thời gian mang thai không được vận công, tránh thương tổn đến thai nhi trong bụng.”
“Vâng, mẫu hậu.”
Lãnh Loan Loan gật đầu, vuốt bụng. Biểu tình trong trẻo nhưng lạnh lùng trở nên nhu hòa, đó hẳn là tình mẫu tử. Nàng nhất định sẽ dưỡng thai thật tốt, kiên nhẫn chờ hai cục cưng ra đời.
“Phụ hoàng, mẫu hậu yên tâm, ta nhất định sẽ quan tâm Cửu Nhi và cục cưng.”
Dạ Thần nhìn Xà Vương, Xà Hậu, vẻ mặt nghiêm túc, cam đoan với hai người.
“Được, chúng ta yên tâm.”
Xà Vương, Xà Hậu gật đầu, càng ngày càng vừa lòng với hắn. Nhìn ra được Dạ Thần yêu Cửu Nhi thật lòng, hơn nữa hắn hẳn đã biết thân phận xà của Cửu Nhi, không sợ tai hại, ngược lại càng thêm yêu nàng, điều này làm bọn họ yên tâm.
Lãnh Loan Loan không quen im lặng như vậy, Xà Thái Tử luôn hiểu nàng nhất sao không ở trong cung? Nếu hắn biết mình sắp làm cậu không biết sẽ vui thành dạng gì.
“Đúng rồi, phụ hoàng, mẫu hậu, sao không thấy huynh trưởng?” Dạ Thần cũng hỏi.
“Hắn...” Xà Vương, Xà Hậu nhìn nhau cười. “Đuổi theo một tiểu cô nương rồi.” Cũng nên tìm một tức phụ thôi, yêu cầu với con dâu của họ không cao, không nhất định phải môn đăng hộ đối, chỉ cần thật tâm yêu, có thể hiếu kính phụ mẫu là được.
“À.” Lãnh Loan Loan xấu xa cười. “Hóa ra hoàng huynh cũng muốn tìm thê.”
“Cũng không phải.” Xà hậu cười.”Nếu hắn ở rong cung, biết chuyện con mang thai, còn không mừng rỡ đến điên lên.” Con sủng ái Cửu Nhi không kém cha mẹ, yêu ai yêu cả đường đi, tất nhiên yêu cả ngoại tôn.
“Hy vọng tiểu tử kia có thể tìm được một người con dâu nhu thuận cho trẫm.” Xà Vương cũng cười nói.
Nhất thời, trong cung điện đều vui vẻ nói về Xà Thái Tử.
“Hoàng Thượng, Hoàng Hậu...”
Lúc mọi người đang vui mừng, một cung nữ xuất hiện ở cửa điện.
Xà Vương dừng cười, nhìn nàng, hỏi:
“Chuyện gì?”
“Hồi Hoàng Thượng, Thái tử bị thương hồi cung.”
“Cái gì?” Mọi người kinh hãi.
“Đi, đi xem một chút.”