Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 196
“Long công tử, ngươi nói Xà giới như thế nào?”
Biết được đi Xà giới, Ninh Phong Cách lại nghĩ chuyện khác.
“Ngươi nói có phải khắp nơi toàn rắn không?” Tự nói mà còn nhịn không được run run. Nghĩ tới dưới đất đầy rắn, hắn cảm thấy trong lòng khó chịu.
Long Khiếu đảo mắt, Ninh Phong Cách thoạt nhìn ôn hòa tuấn mỹ, không ngờ lại là một tên nói nhiều. Đã ầm ĩ bên người không ít hơn một canh giờ. Liếc hắn một cái, khẽ cười, không kiên nhẫn nói ra ba chữ.
“Ngươi thật nói nhiều.”
Ninh Phong Cách ngẩn ra, sau lại cười lớn hơn nữa.
“Chẳng lẽ Long công tử không tò mò?” Hắn không tin.
“Không tò mò.” Long Khiếu bĩu môi, hắn cũng không phải là nhân loại. Nghĩ đến yêu giới là nơi yêu vật hoành hành, thật ra sinh vật nào cũng có vương quốc. Không phải Xà giới giống nhân loại sao? Làm gì có chuyện rắn đầy dưới đất.
“Thật không thú vị.” Ninh Phong Cách thấy bộ dáng đó của Long Khiếu, nhất thời cảm thấy không thú vị. Thật sự là một chút tưởng tượng đều không sao?
“Câm miệng.” Hắn tự nhận năng lực của mình rất mạnh, dường như đã quên bọn họ không phải nhân loại. “Nói nữa ta một ngụm nuốt ngươi.”
Quả nhiên hắn vừa nói ra, Ninh Phong Cách theo bản năng cưỡi ngựa đi cách hắn vài bước. Nhưng lúc sau mới giật mình, nhìn Long Khiếu nói.
“Ngươi sẽ không làm vậy, Hoàng Hậu sẽ không cho ngươi ăn ta.”
Long Khiếu không thèm quan tâm hắn.
Ánh mặt trời chiếu xuống. Tiếng bánh xe ngựa lăn quanh quẩn trong rừng.
Lát sau, xuyên qua cánh rừng dài, lọt vào tầm mắt là một mảnh sáng chói.
“Đó là...”
Ánh mắt Ninh Phong Cách sáng ngời. Một nơi rất đẹp. Dãy núi vây quanh, đường dài, hoa theo gió lay động, bướm bay lượn. Chân núi là hồ nước trong suốt, ánh nắng trên mặt hồ tại thành ánh sáng ngọc lóa mắt như vô số kim cương hội tụ. Tại nơi hoang dã lại khiến tòa nhà thêm khí thế đồ sộ.
“Đó là Xà giới.”
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần mở cửa xe ngựa. Dạ Thần dẫn đầu đến Xà giới, về quê cũ của Cửu Nhi, trong lòng có nhiều cảm xúc khác thường. Nhìn phong cảnh cũng phải ca ngợi rất nhiều.
“Hóa ra Xà giới là như thế này.”
Ninh Phong Cách say mê nhìn phong cảnh trước mắt, thì thào nói. Không biết là quá mức rung động hay là quá mức say mê.
Trong mắt Long Khiếu cũng là hình ảnh ngược của Xà giới, trong lòng cảm thán. Quả nhiên đẹp, so với Hồ giới bọn họ còn thêm hoa lệ.
Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang không hề quá mức kinh ngạc, hai người im lặng dừng xe ngựa chờ mệnh lệnh của chủ tử.
“Đi thôi.”
Lãnh Loan Loan giơ tay, vào trong xe ngựa cùng Dạ Thần. Bọn họ muốn đến Xà giới đương nhiên phai vào trong Xà giới.
“Vâng.”
Long Khiếu vung dây cương, con ngựa chậm rãi chạy tới phía trước.
Ninh Phong Cách và Long Khiếu cùng giục ngựa chạy phía trước, trong lòng bọn họ đang rất hứng thú với Xà giới, không biết bên trong thành Xà giới là thế nào.
Một lát sau, bọn họ tới ngoài cửa thành Xà giới.
Thị vệ Xà giới một thân áo giáp bạc, đầu đội mũ sắt màu bạc, tay cầm ngân thương, rất uy phong. Thấy Ninh Phong Cách và Long Khiếu trước xe ngựa, cầm ngân thương liếc bọn họ.
“Các ngươi là ai? Dám xông vào Xà giới?”
Nhìn qua hai người. Nam tử mắt lam cùng nam tử mắt nâu đều không có hơi thở rắn. Thậm chí hai người lái xe cũng vậy. Vẻ mặt thị vệ thêm nghiêm nghị.
Lãnh Loan Loan trong lòng biết, sợ là thị vệ bây giờ không phải thị vệ mấy lần trước, nếu không không có chuyện không biết Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang, lần trước cũng là họ lái xe. Nàng mở cửa xe ngựa, liếc qua thị vệ, khí thế ngạo nghễ, thản nhiên nói.
“Là ta.”
“Cửu Công chúa?” Xà giới cao thấp đều biết Lãnh Loan Loan có được thánh quả, biến thành bộ dáng tuyệt thế thiếu nữ, vừa thấy là nàng, hai thị vệ lập tức quỳ xuống.
“Nô tài tham kiến Cửu công chúa.”
“Được rồi, bình thân.” Lãnh Loan Loan giơ tay, gật đầu với Kiếm Ngân Vang.
Đoàn người vào trong thành.
“Cửu Nhi đã trở lại.”
Thần quan đại nhân đã tính chuyện Cửu Nhi sẽ trở về hôm nay, Xà Vương và Xà Hậu sớm đã ở trước hoàng cung chờ bọn họ. Xa xa thấy xe ngựa quen thuộc, hai người đứng lên, cẩm y hoa lệ theo gió lay động, trên mặt là nụ cười vui sướng.
Xe ngựa dừng lại, Dạ Thần bước ra trước, sau đó vươn tay để Lãnh Loan Loan đặt tay ngọc lên bàn tay lớn của hắn, cẩn thận đỡ nàng xuống xe ngựa.
“Phụ hoàng, mẫu hậu.”
Hai phu thê trăm miệng một lời, hành lễ với Xà Vương, Xà Hậu.
“Được rồi được rồi, đều là người một nhà, không cần đa lễ.”
Xà Vương, Xà Hậu thấy Dạ Thần lễ phép đều rất vui vẻ, đỡ tay hắn.
“Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu.”
Ninh Phong Cách, Long Khiếu theo Thủy Dao, Kiếm Ngân Vang hành lễ với Xà Vương, Xà Hậu.
“Các vị hãy đứng lên.” Xà Vương đỡ mấy người lên, nhìn Long Khiếu và Ninh Phong Cách.
“Hai vị này là?”
Xà Hậu cũng nhìn hai người họ, nhìn nam tử mắt lam tuấn mỹ không kém con nhà mình nhưng âm nhu hơn. Mà nam tử mắt nâu bên cạnh ngũ quan như ngọc, ánh mắt có ý cười, khiến người ta có cảm giác như gió xuân. Cả hai đều không phải người thường.
“Long Khiếu, thị vệ của con. Ninh Phong Cách, bằng hữu của Thần.” Lãnh Loan chỉ vào hai người, giới thiệu cho Xà Vương, Xà Hậu.
“Hoan nghênh hai vị đến Xà giới làm khách.” Xà Vương, Xà Hậu cười nhạt với hai người.
“Đa tạ Hoàng Thượng, Hoàng Hậu.”
Biết được đi Xà giới, Ninh Phong Cách lại nghĩ chuyện khác.
“Ngươi nói có phải khắp nơi toàn rắn không?” Tự nói mà còn nhịn không được run run. Nghĩ tới dưới đất đầy rắn, hắn cảm thấy trong lòng khó chịu.
Long Khiếu đảo mắt, Ninh Phong Cách thoạt nhìn ôn hòa tuấn mỹ, không ngờ lại là một tên nói nhiều. Đã ầm ĩ bên người không ít hơn một canh giờ. Liếc hắn một cái, khẽ cười, không kiên nhẫn nói ra ba chữ.
“Ngươi thật nói nhiều.”
Ninh Phong Cách ngẩn ra, sau lại cười lớn hơn nữa.
“Chẳng lẽ Long công tử không tò mò?” Hắn không tin.
“Không tò mò.” Long Khiếu bĩu môi, hắn cũng không phải là nhân loại. Nghĩ đến yêu giới là nơi yêu vật hoành hành, thật ra sinh vật nào cũng có vương quốc. Không phải Xà giới giống nhân loại sao? Làm gì có chuyện rắn đầy dưới đất.
“Thật không thú vị.” Ninh Phong Cách thấy bộ dáng đó của Long Khiếu, nhất thời cảm thấy không thú vị. Thật sự là một chút tưởng tượng đều không sao?
“Câm miệng.” Hắn tự nhận năng lực của mình rất mạnh, dường như đã quên bọn họ không phải nhân loại. “Nói nữa ta một ngụm nuốt ngươi.”
Quả nhiên hắn vừa nói ra, Ninh Phong Cách theo bản năng cưỡi ngựa đi cách hắn vài bước. Nhưng lúc sau mới giật mình, nhìn Long Khiếu nói.
“Ngươi sẽ không làm vậy, Hoàng Hậu sẽ không cho ngươi ăn ta.”
Long Khiếu không thèm quan tâm hắn.
Ánh mặt trời chiếu xuống. Tiếng bánh xe ngựa lăn quanh quẩn trong rừng.
Lát sau, xuyên qua cánh rừng dài, lọt vào tầm mắt là một mảnh sáng chói.
“Đó là...”
Ánh mắt Ninh Phong Cách sáng ngời. Một nơi rất đẹp. Dãy núi vây quanh, đường dài, hoa theo gió lay động, bướm bay lượn. Chân núi là hồ nước trong suốt, ánh nắng trên mặt hồ tại thành ánh sáng ngọc lóa mắt như vô số kim cương hội tụ. Tại nơi hoang dã lại khiến tòa nhà thêm khí thế đồ sộ.
“Đó là Xà giới.”
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần mở cửa xe ngựa. Dạ Thần dẫn đầu đến Xà giới, về quê cũ của Cửu Nhi, trong lòng có nhiều cảm xúc khác thường. Nhìn phong cảnh cũng phải ca ngợi rất nhiều.
“Hóa ra Xà giới là như thế này.”
Ninh Phong Cách say mê nhìn phong cảnh trước mắt, thì thào nói. Không biết là quá mức rung động hay là quá mức say mê.
Trong mắt Long Khiếu cũng là hình ảnh ngược của Xà giới, trong lòng cảm thán. Quả nhiên đẹp, so với Hồ giới bọn họ còn thêm hoa lệ.
Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang không hề quá mức kinh ngạc, hai người im lặng dừng xe ngựa chờ mệnh lệnh của chủ tử.
“Đi thôi.”
Lãnh Loan Loan giơ tay, vào trong xe ngựa cùng Dạ Thần. Bọn họ muốn đến Xà giới đương nhiên phai vào trong Xà giới.
“Vâng.”
Long Khiếu vung dây cương, con ngựa chậm rãi chạy tới phía trước.
Ninh Phong Cách và Long Khiếu cùng giục ngựa chạy phía trước, trong lòng bọn họ đang rất hứng thú với Xà giới, không biết bên trong thành Xà giới là thế nào.
Một lát sau, bọn họ tới ngoài cửa thành Xà giới.
Thị vệ Xà giới một thân áo giáp bạc, đầu đội mũ sắt màu bạc, tay cầm ngân thương, rất uy phong. Thấy Ninh Phong Cách và Long Khiếu trước xe ngựa, cầm ngân thương liếc bọn họ.
“Các ngươi là ai? Dám xông vào Xà giới?”
Nhìn qua hai người. Nam tử mắt lam cùng nam tử mắt nâu đều không có hơi thở rắn. Thậm chí hai người lái xe cũng vậy. Vẻ mặt thị vệ thêm nghiêm nghị.
Lãnh Loan Loan trong lòng biết, sợ là thị vệ bây giờ không phải thị vệ mấy lần trước, nếu không không có chuyện không biết Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang, lần trước cũng là họ lái xe. Nàng mở cửa xe ngựa, liếc qua thị vệ, khí thế ngạo nghễ, thản nhiên nói.
“Là ta.”
“Cửu Công chúa?” Xà giới cao thấp đều biết Lãnh Loan Loan có được thánh quả, biến thành bộ dáng tuyệt thế thiếu nữ, vừa thấy là nàng, hai thị vệ lập tức quỳ xuống.
“Nô tài tham kiến Cửu công chúa.”
“Được rồi, bình thân.” Lãnh Loan Loan giơ tay, gật đầu với Kiếm Ngân Vang.
Đoàn người vào trong thành.
“Cửu Nhi đã trở lại.”
Thần quan đại nhân đã tính chuyện Cửu Nhi sẽ trở về hôm nay, Xà Vương và Xà Hậu sớm đã ở trước hoàng cung chờ bọn họ. Xa xa thấy xe ngựa quen thuộc, hai người đứng lên, cẩm y hoa lệ theo gió lay động, trên mặt là nụ cười vui sướng.
Xe ngựa dừng lại, Dạ Thần bước ra trước, sau đó vươn tay để Lãnh Loan Loan đặt tay ngọc lên bàn tay lớn của hắn, cẩn thận đỡ nàng xuống xe ngựa.
“Phụ hoàng, mẫu hậu.”
Hai phu thê trăm miệng một lời, hành lễ với Xà Vương, Xà Hậu.
“Được rồi được rồi, đều là người một nhà, không cần đa lễ.”
Xà Vương, Xà Hậu thấy Dạ Thần lễ phép đều rất vui vẻ, đỡ tay hắn.
“Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu.”
Ninh Phong Cách, Long Khiếu theo Thủy Dao, Kiếm Ngân Vang hành lễ với Xà Vương, Xà Hậu.
“Các vị hãy đứng lên.” Xà Vương đỡ mấy người lên, nhìn Long Khiếu và Ninh Phong Cách.
“Hai vị này là?”
Xà Hậu cũng nhìn hai người họ, nhìn nam tử mắt lam tuấn mỹ không kém con nhà mình nhưng âm nhu hơn. Mà nam tử mắt nâu bên cạnh ngũ quan như ngọc, ánh mắt có ý cười, khiến người ta có cảm giác như gió xuân. Cả hai đều không phải người thường.
“Long Khiếu, thị vệ của con. Ninh Phong Cách, bằng hữu của Thần.” Lãnh Loan chỉ vào hai người, giới thiệu cho Xà Vương, Xà Hậu.
“Hoan nghênh hai vị đến Xà giới làm khách.” Xà Vương, Xà Hậu cười nhạt với hai người.
“Đa tạ Hoàng Thượng, Hoàng Hậu.”