Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Tô Mỹ Nhàn đảo mắt nhìn ba Bạch. Sau đó, bà quay đầu lại, thấy Tịch Thừa Quân từ phòng ngủ đi ra.
"Tiểu Tịch, trên bàn có nước ấm, để Khởi Khởi rót cho cháu một cốc." Tô Mỹ Nhàn lên tiếng, trong lời nói thoắt ẩn thoắt hiện dáng dấp của người làm chủ căn nhà.
Tịch Thừa Quân cũng không cảm thấy xấu hổ trước khoảng cách vô hình mà ông bà tạo ra.
Thái độ của ba mẹ Bạch Khởi đã được xem là rất tốt rồi.
Tịch Thừa Quân khẽ gật đầu, lễ phép chào: "Chú, dì, chào buổi sáng. Để cháu tự lấy nước là được."
Nói xong, anh bước qua đem ly đi rửa sạch.
Ba Bạch đứng ở phía sau không khỏi sững sờ, nhỏ giọng hỏi: "Làm sao cậu ta biết ly tách nhà mình để ở đâu?"
"Khởi Khởi nói với cậu ấy." Tô Mỹ Nhàn trong lòng thầm nghĩ, cái này chưa là gì cả, người này có khi còn quen thuộc căn nhà này hơn ông đấy.
Ba Bạch lẩm bẩm: "Đúng là con trai lớn rồi thì không xài được mà..."
Tô Mỹ Nhàn buồn cười nói: "Ông trước đây không phải còn nói như vậy cũng khá tốt sao? Còn ở trong điện thoại khen con trai mình vài câu nữa mà?"
Ba Bạch cắn răng một cái: "Cái kia sao mà giống nhau được? Lúc ấy tui tưởng..."
Tô Mỹ Nhàn nhướng mày: "Tưởng cái gì?"
Ba Bạch nhìn về phía phòng bếp: "Người này cao lớn như vậy... Có chỗ nào giống con dâu sao? Tui cũng không muốn con rể mà!"
Tô Mỹ Nhàn cười mắng: "Đồ điên này. Ông không muốn liền không muốn sao?"
Lúc này, Tịch Thừa Quân mang ly đã rửa sạch ra, Bạch Khởi cũng vừa đánh răng rửa mặt xong.
Ba Bạch thấy người liền im thin thít.
Tịch Thừa Quân đổ xong ly nước, mới xoay người vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Bạch Khởi nhận lấy ly nước từ anh đưa sang, sau đó ngồi xuống bên cạnh sô pha, thấp giọng hỏi: "Ba, hôm nay có sắp xếp gì không? Còn mua đồ mừng năm mới không?"
Tô Mỹ Nhàn trả lời: "Nhất định phải mua, trước đó không có ai rảnh rỗi, chúng ta cũng không kịp chuẩn bị gì cả. Không vội... con cùng Tiểu Tịch ăn sáng trước đi."
Bạch Khởi "dạ" một tiếng.
"Có thể giao cho trợ lý của cháu làm." Tịch Thừa Quân thò đầu ra nói.
Ba Bạch ánh mắt lay chuyển, không biết đang suy nghĩ gì, nói: "Thôi, như vậy chẳng phải rất không có thành ý sao? Quà năm mới vẫn phải đích thân mình đi mua, hôm nay siêu thị vẫn mở cửa, một lát nữa chúng ta đi. Tiểu Tịch, đi chung đi, biết đâu có thể giúp đỡ xách một chút..."
Bạch Khởi đang mở tủ lạnh nghe vậy liền khựng lại.
Cách nói như thế này... giống như đang phá vỡ ranh giới vô hình nào đó.
Cứ như vậy đem mối quan hệ giữa cậu và Tịch tiên sinh trở nên gần gũi hơn, ranh giới ở giữa mơ mơ hồ hồ mà được xoá dần đi, không giống như trước mà vạch rõ hai bên...
Bạch Khởi từ trong tủ lạnh lấy ra hai quả trứng, tức giận nói: "Sao ba lại không biết xấu hổ mà nhờ anh ấy xách đồ giúp thế?"
Ba Bạch hỏi ngược lại: "Tại sao ba phải xấu hổ? Tiểu Tịch, Tiểu Tịch cháu nói đi."
Tịch Thừa Quân đáp: "Không thành vấn đề."
Bạch Khởi đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu lại nói: "Như vậy không được, em nhớ không nhầm tay của anh Tịch có mua bảo hiểm đúng không?"
Cái này ngược lại khiến ba Bạch hơi khẩn trương: "Thôi thôi, quên đi, tay của Tiểu Tịch nên giữ cho tốt, đừng lộn xộn."
Tịch Thừa Quân rũ mắt nhìn xuống, hơi nắm đầu ngón tay một chút.
Anh cũng không phản bác, chỉ thấp giọng nói: "Vậy để cháu lái xe đi."
"Được rồi." Ba Bạch đồng ý.
Chờ Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân ăn xong bữa sáng, bên này sủi cảo cũng đã gói được phân nửa. Tô Mỹ Nhàn lấy áo khoác và ví, ba Bạch mặc vội chiếc áo len, liền chạy chậm ra cửa nói: "Đi, đi thôi..."
"Tiểu Tịch để xe ở đâu?" Ba Bạch vừa nói vừa sóng vai đi cùng Tịch Thừa Quân xuống dưới.
Hành lang ở đây cũ và hẹp, hai người đàn ông cao lớn đi cùng nhau liền choáng hết cả không gian.
Ba Bạch có vóc dáng không hề thấp.
Nếu không Bạch Khởi cũng chẳng được một mét tám rồi.
Nhưng hôm nay khi đi cùng Tịch Thừa Quân, ba Bạch tự dưng trầm mặc một lúc, sau đó rất tự nhiên mà lui về hai bước: "Khởi Khởi, con cùng Tiểu Tịch đi lấy xe trước đi. Ba và mẹ đứng bên kia chờ."
Bạch Khởi đáp một tiếng, đi nhanh hai ba bước đến bên cạnh Tịch Thừa Quân.
Khi đến dưới lầu, cậu thì thầm nói: "Vất vả cho thầy Tịch rồi."
Tịch Thừa Quân không trả lời cậu, nhưng lúc mở cửa bước ra ngoài, anh giơ tay cài kỹ nút áo khoác của Bạch Khởi.
Bạch Khởi mở to mắt nhìn anh.
Tịch Thừa Quân: "Bên ngoài lạnh lắm."
Đúng vậy, thật sự rất lạnh.
Ngay khi Tịch Thừa Quân vừa dứt lời, liền có một cơn gió đông thổi đến, Bạch Khởi không chút nghĩ ngợi liền túm lấy hai bên vạt áo khoác của Tịch Thừa Quân, kéo thật nhanh về phía mình.
Thân hình cao lớn của người đàn ông, cùng chiếc áo khoác bên ngoài của anh, vừa vặn bọc kín Bạch Khởi.
Tịch Thừa Quân ngẩn ra, sau đó cười khẽ một cái.
Bạch Khởi cũng ngẩn người.
Cậu miết miết vạt áo khoác một chút, lúc này mới ý thức được bản thân vừa rồi mới làm chuyện gì.
Bầu không khí như ngưng trệ trong giây lát.
Sau một hồi ngưng trệ như vậy, ba Bạch bước xuống, buồn bực hỏi: "Hai đứa con đứng đó làm gì vậy?"
Tô Mỹ Nhàn lo lắng nói: "Có phải sợ bắt gặp fans của Tiểu Tịch không?"
Bạch Khởi: "Không..." Cậu nhỏ giọng lí nhí nói: "Con để anh Tịch chắn gió cho con đó."
Tô Mỹ Nhàn: "......"
Ba Bạch nghe vậy liền bật cười, hai mắt cũng gần như híp lại, nhưng miệng vẫn cứng rắn nói: "Đấy, chính con mặc ít mà còn bắt người khác chắn gió à?"
Bạch Khởi không biết tại sao, lỗ tai có chút nóng.
Cậu đáp lại lung tung gì đó: "Nhưng con thích, con thấy vui." Sau đó chuyển thành nắm lấy tay áo của Tịch Thừa Quân, kéo người đi về phía trước, chạy chậm đến hướng bãi đỗ xe.
Không có gara bên dưới chung cư của bọn họ, vì vậy xe của Tịch Thừa Quân được gửi tại một bãi đỗ xe thu phí gần đó.
Tịch Thừa Quân và Bạch Khởi trả phí đậu xe, lên xe, rất nhanh liền lái ra ngoài.
Ba Bạch vẫn còn ở bên đường nhìn đông nhìn tây xem này xem kia.
"Ba, ở đây!" Bạch Khởi hạ cửa kính xe xuống.
Ba Bạch nhìn chiếc Maybach* trước mặt: "... Chúng ta lấy chiếc này đi siêu thị mua đồ sao?"
Maybach: Chỗ này phải giải thích một chút về cái độ sang xịn lấy Maybach đi chở hàng =))) Maybach là nhãn hiệu thuộc Mercedes-Benz, là dòng xe cực kỳ sang trọng, không phải dạng siêu xe ngầu ngầu, giá cao nhất tầm 18 tỷ thì phải.
Tịch Thừa Quân phản ứng chậm hai giây, anh nói: "Để cháu bảo trợ lý đổi..."
Ba Bạch mở cửa xe ngồi vào: "Thôi thôi, không cần. Đi đi, như vậy mới ngầu! Lúc trở về còn phải diễu võ giương oai chạy bên dưới lầu hai vòng..."
Tô Mỹ Nhan dở khóc dở cười: "Ông có bệnh à?"
"Tui không bệnh, nhưng lão Đổng* ở trên lầu có bệnh!"
Bản gốc là 董dong, thường hay dùng với ý nghĩa là "giám đốc" nhưng còn có nghĩa khác là họ "Đổng". Ở đây là tên riêng của một nhân vật.
Tịch Thừa Quân đánh tay lái, lơ đễnh ngắt lời: "Lão Đổng?"
Bạch Khởi không còn cách nào khác, ở bên cạnh giải thích anh nghe: "Căn nhà ở đây là do gia đình em mua từ rất lâu rồi. Khi em học lớp ba tiểu học, gia đình em đã chuyển ra ngoài. À, đến năm nhất trung học mới chuyển về đây. Lão Đổng là hàng xóm trên lầu của nhà em, lúc ấy khi vừa chuyển về cũng nói những lời rất khó nghe. Chuyện là vậy đó."*
(Lời Editor: Nếu bạn nào chưa hiểu tuyến thời gian chỗ này, cuối chương có giải thích nhé.)
Bạch Khởi mơ hồ mà lướt qua đoạn quan trọng ở giữa, nhưng Tịch Thừa Quân đại khái cũng có thể đoán được.
Ba Bạch ngồi ở ghế sau cũng im bặt ngay lập tức, không nói nữa.
Tình hình nhà họ quá phức tạp.
Đi nhờ xe và lấy tiếng thơm từ Tịch Thừa Quân không thành vấn đề, nhưng nếu càng nói, sẽ càng mang cảm giác ám chỉ Tịch Thừa Quân phải giúp bọn họ giải quyết các rắc rối phiền toái.
Trong xe im lặng một lúc, Tịch Thừa Quân rất tinh tế mà không hỏi thêm.
Chân trước bọn họ vừa bước vào siêu thị, chân sau liền thấy ảnh đã đăng trên mạng.
【 đi ra đường mua tỏi ngẫu nhiên gặp được Tịch Thừa Quân cùng Bạch Khởi! Là bọn họ phải hơm? Có phải hay hơm? [ ảnh ]】
【 hình ảnh lâu chủ gửi lên HD quá ha, mơ mơ hồ hồ sao mà soi dc má ôi? Nhưng xem cảnh vật xung quanh giống khu Nam bên kia đó? Khu đó đâu có phim trường nào đâu ta... Thầy Tịch sao xuất hiện ở đó được? 】
Chủ topic rất nhanh mà lại đăng thêm hai tấm ảnh.
【 nhìn xe Maybach kìa! Xe đó có phải của Tịch Thừa Quân hay không? 】
【 giống như... chiếc này hình như trợ lý A Đạt từng chạy qua 】
【 chời má, vậy đúng rồi đó các tỷ muội huynh đệ! Hôm nay mị thấy Tịch Thừa Quân tự mình lái xe, Bạch Khởi mặc áo len trắng đi từ ghế lái phụ xuống. Hai người bọn họ đi phía trước, phía sau có một đôi vợ chồng trung niên theo sau nữa! 】
Chỉ bằng nửa câu sau của comment trên, cũng đã đủ dậy sóng toàn bộ các nền tảng, diễn đàn trên internet.
【 đệt mịe, lầu trên xao không xuất hiện sớm hơn trứ? Cái này có phải đi gặp phụ huynh hông đoá? 】
Bởi vì nhiệt độ của Tịch Thừa Quân quá cao, hotsearch # Tịch Thừa Quân gặp phụ huynh # chưa tới nửa giờ liền nhanh chóng leo lên hạng đầu.
Click vào đó liền thấy rất nhiều comment mang lại lượng thông tin rất lớn.
【 Trong lòng mị, thầy Tịch so với thần tiên không sai biệt lắm, chẳng cần ăn cơm uống nước, cũng không dính phải hạt bụi hồng trần. Hiện tại thần tiên lại muốn chìm vào thế tục, đi gặp phụ huynh rồi... Mị.cực.kỳ.hưng.phấn.luôn.á! Mị muốn biết được ba mẹ Bạch Khởi sẽ có thái độ như nào, có mang thầy Tịch đá ra khỏi nhà hông? 】
【 thái độ gì á? Đương nhiên vui mừng khôn xiết bán luôn con trai chớ gì nữa? Tịch Thừa Quân rất giàu đó nha 】
【 Lầu trên ăn nói cẩn thận nha 】
【+1, đừng nói bậy bạ, cả gia đình cùng nhau đi sắm đồ trong siêu thị rất vui vẻ hoà thuận, đừng phỏng đoán ác ý người khác 】
【 her her, mấy má nói tui gì đó, tui có sao nói vậy nha. Gia đình Bạch Khởi trước đây phá sản, thiếu tiền là sự thật. Làm ơn đi, hôn nhân đồng tính vừa mới được hợp pháp ở năm ngoái, sẽ có bao nhiêu phụ huynh đồng ý dễ dàng như vậy? Gia đình Bạch Khởi gật đầu cái rụp như thế không phải là để ý đến cây rụng tiền Tịch Thừa Quân thì để ý đến gì nữa? 】
【 đouma??? 】
【 Bạch Khởi trong nhà phá sản hả? Cậu ta từng là phú nhị đại? 】
【 sao lầu trên biết nhiều thế? Núp dưới giường nghe lén hả 】
Khu bình luận vô cùng náo nhiệt.
Các tài khoản marketing vốn dĩ mũi thính như mũi chó, ngửi thấy mùi liền lập tức đánh hơi tìm kiếm thông tin, sau đó hoảng hốt lo sợ mà khẽ gâu gâu phát ra tin tức.
【 Có lẽ mọi người cũng chưa biết rốt cuộc gia cảnh Bạch Khởi là như thế nào đúng không. Ba của cậu ấy tên là Bạch Sơn, có lẽ đối với các bạn tên này khá phổ biến, không có gì đặc biệt. Nhưng hãy để chúng tôi đăng một tấm ảnh lên [ ảnh ]. Đây là một bức ảnh của nhóm người phụ trách dự án khu dinh thự cao cấp* hơn mười năm trước. Có Bạch Sơn bên trong.
Bản gốc là沂源 Yiyuan, mình từng chú thích ở chương cũ nhé.
Khu dinh thự cao cấp này chắc mọi người đều đã nghe nói về nó, đúng không? Một trong những khu dự án cao cấp và đắt nhất ở Bắc Kinh.
Khi đó, để có được miếng đất này, nghe nói cần phải tốn năm trăm triệu... năm trăm triệu ở mười năm trước đó, đéo đùa được đâu, ok?
Tuy nhiên, dự án lại không thể khởi công suôn sẻ, sau gần hai năm trì hoãn, chuỗi vốn gần như muốn đứt gãy, rốt cuộc các vấn đề thủ tục mới hoàn thành và bắt đầu khởi công.
Kết quả là vừa khởi công thì công trình gặp phải sự cố về tai nạn lao động, lúc đó vấn đề "tai nạn lao động" đang rất hot, gần như gắt gao mà bám sát vụ này, vì thế chuyện gì đến sẽ đến, nên bồi thường thì bồi thường, nên phạt thì phạt... Mà còn tuyệt vời hơn nữa chính là, đối tác của Bạch Sơn ôm tiền bỏ trốn... Sau đó Bạch thị hình như tuyên bố phá sản, đến nay Bạch Sơn có lẽ còn đang bồi thường công trình và bồi thường cho những người gặp phải tai nạn lao động năm đó...】
Ngay sau khi tin này được tung ra, liền nổ bùm một cái, chấn động toàn bộ tất cả các kênh truyền thông.
Đội quan hệ công chúng trong phòng làm việc của Tịch Thừa Quân luôn nhìn chằm chằm hướng đi dư luận, lúc này đã nhanh chóng gọi điện cho Thượng Quảng. Thượng Quảng nghe xong cũng kinh ngạc không thôi, thậm chí đầu óc chưa kịp vận chuyển để xử lý.
"Chờ một chút, tôi sẽ gọi cho anh Tịch trước."
Mà phía trên mạng, đã có một cuộc thảo luận kịch liệt.
【 khiến cho công trình gặp sự cố sao? phá sản không phải xứng đáng à? 】
【 toàn bộ câu chuyện này tương đương như một tảng băng, phần tin tức kia chỉ là phần nổi, còn phần chìm chúng ta vẫn chưa biết. Cũng không cần nhất thiết trào phúng ba ba Bạch, tui cảm thấy trọng điểm là phía đối tác kia tại sao ôm tiền bỏ trốn kìa 】
【 khỏi tẩy trắng. Gia đình Bạch Khởi bây giờ thiếu tiền, một Bạch Khởi còn không đủ, bây giờ cả nhà Bạch Khởi đều há mỏ hút máu Tịch Thừa Quân...】
Không ít anti-fan thừa nước đục thả câu, cấp tốc mà dí mỏ để châm ngòi cho sự việc càng thêm náo loạn.
Từ khi chương trình《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》phát sóng, thế tiến của Bạch Khởi càng lúc càng nhanh, càng ngày càng vững, khiến cho bọn anti-fan sốt ruột đến gần chết.
Đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng đến ngày hôm nay để bọn họ trổ tài.
【 ha hả, tui hoài nghi lúc trước cái gì lấy nhầm vali toàn bộ đều là thuyết âm mưu của Bạch Khởi ha hả hà ha...】
【 là hoàn toàn có dương mưu âm mưu... anh Tịch không phải người của gia đình họ Tưởng à? Tưởng gia cũng có tiền lắm nha. Có khi lúc còn nhỏ hai bên gia đình Bạch gia và Tưởng gia đã từng hợp tác làm ăn, lúc đó Tịch Thừa Quân đã từng gặp qua Bạch Khởi rồi nhất kiến chung tình. Nhưng làm sao đây, Bạch Khởi không thích anh. Bây giờ gặp lại, Tịch Thừa Quân đưa ra 500 vạn, kêu Bạch Khởi về đây là nam sủng cho ảnh, rồi bắt đầu một câu chuyện tình thù máu chó dây dưa tam sinh tam thế 】
【 khả năng sẽ còn giam cầm-play, hàng ngày anh Tịch sẽ dùng mọi thủ đoạn trên trời dưới đất ép buộc Bạch Khởi Khởi phải khuất nhục chịu đựng, chơi Bạch Khởi Khởi đến thành búp bê rách nát. Xin nhỗi bà kon, từ hồi xem thầy Tịch hít đất mị đã nghĩ ra cái fanfic này 】
【 lầu trên, văn án ra chưa, giam cầm play gu tôi 】
【 người đẹp gặp nạn, bị nhốt trong phòng tối, mặc tạp dề tình thú, oke man, mọi thứ rất hợp lý rất thuyết phục, ba ngày sau văn án ra lò, lần đầu viết truyện mọi người yêu thương ủng hộ, link... 】
Anti-fan:???1
Cái đệt, hướng gió dư luận đáng lẽ không phải như thế này chứ?
"Tiểu Tịch, trên bàn có nước ấm, để Khởi Khởi rót cho cháu một cốc." Tô Mỹ Nhàn lên tiếng, trong lời nói thoắt ẩn thoắt hiện dáng dấp của người làm chủ căn nhà.
Tịch Thừa Quân cũng không cảm thấy xấu hổ trước khoảng cách vô hình mà ông bà tạo ra.
Thái độ của ba mẹ Bạch Khởi đã được xem là rất tốt rồi.
Tịch Thừa Quân khẽ gật đầu, lễ phép chào: "Chú, dì, chào buổi sáng. Để cháu tự lấy nước là được."
Nói xong, anh bước qua đem ly đi rửa sạch.
Ba Bạch đứng ở phía sau không khỏi sững sờ, nhỏ giọng hỏi: "Làm sao cậu ta biết ly tách nhà mình để ở đâu?"
"Khởi Khởi nói với cậu ấy." Tô Mỹ Nhàn trong lòng thầm nghĩ, cái này chưa là gì cả, người này có khi còn quen thuộc căn nhà này hơn ông đấy.
Ba Bạch lẩm bẩm: "Đúng là con trai lớn rồi thì không xài được mà..."
Tô Mỹ Nhàn buồn cười nói: "Ông trước đây không phải còn nói như vậy cũng khá tốt sao? Còn ở trong điện thoại khen con trai mình vài câu nữa mà?"
Ba Bạch cắn răng một cái: "Cái kia sao mà giống nhau được? Lúc ấy tui tưởng..."
Tô Mỹ Nhàn nhướng mày: "Tưởng cái gì?"
Ba Bạch nhìn về phía phòng bếp: "Người này cao lớn như vậy... Có chỗ nào giống con dâu sao? Tui cũng không muốn con rể mà!"
Tô Mỹ Nhàn cười mắng: "Đồ điên này. Ông không muốn liền không muốn sao?"
Lúc này, Tịch Thừa Quân mang ly đã rửa sạch ra, Bạch Khởi cũng vừa đánh răng rửa mặt xong.
Ba Bạch thấy người liền im thin thít.
Tịch Thừa Quân đổ xong ly nước, mới xoay người vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Bạch Khởi nhận lấy ly nước từ anh đưa sang, sau đó ngồi xuống bên cạnh sô pha, thấp giọng hỏi: "Ba, hôm nay có sắp xếp gì không? Còn mua đồ mừng năm mới không?"
Tô Mỹ Nhàn trả lời: "Nhất định phải mua, trước đó không có ai rảnh rỗi, chúng ta cũng không kịp chuẩn bị gì cả. Không vội... con cùng Tiểu Tịch ăn sáng trước đi."
Bạch Khởi "dạ" một tiếng.
"Có thể giao cho trợ lý của cháu làm." Tịch Thừa Quân thò đầu ra nói.
Ba Bạch ánh mắt lay chuyển, không biết đang suy nghĩ gì, nói: "Thôi, như vậy chẳng phải rất không có thành ý sao? Quà năm mới vẫn phải đích thân mình đi mua, hôm nay siêu thị vẫn mở cửa, một lát nữa chúng ta đi. Tiểu Tịch, đi chung đi, biết đâu có thể giúp đỡ xách một chút..."
Bạch Khởi đang mở tủ lạnh nghe vậy liền khựng lại.
Cách nói như thế này... giống như đang phá vỡ ranh giới vô hình nào đó.
Cứ như vậy đem mối quan hệ giữa cậu và Tịch tiên sinh trở nên gần gũi hơn, ranh giới ở giữa mơ mơ hồ hồ mà được xoá dần đi, không giống như trước mà vạch rõ hai bên...
Bạch Khởi từ trong tủ lạnh lấy ra hai quả trứng, tức giận nói: "Sao ba lại không biết xấu hổ mà nhờ anh ấy xách đồ giúp thế?"
Ba Bạch hỏi ngược lại: "Tại sao ba phải xấu hổ? Tiểu Tịch, Tiểu Tịch cháu nói đi."
Tịch Thừa Quân đáp: "Không thành vấn đề."
Bạch Khởi đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu lại nói: "Như vậy không được, em nhớ không nhầm tay của anh Tịch có mua bảo hiểm đúng không?"
Cái này ngược lại khiến ba Bạch hơi khẩn trương: "Thôi thôi, quên đi, tay của Tiểu Tịch nên giữ cho tốt, đừng lộn xộn."
Tịch Thừa Quân rũ mắt nhìn xuống, hơi nắm đầu ngón tay một chút.
Anh cũng không phản bác, chỉ thấp giọng nói: "Vậy để cháu lái xe đi."
"Được rồi." Ba Bạch đồng ý.
Chờ Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân ăn xong bữa sáng, bên này sủi cảo cũng đã gói được phân nửa. Tô Mỹ Nhàn lấy áo khoác và ví, ba Bạch mặc vội chiếc áo len, liền chạy chậm ra cửa nói: "Đi, đi thôi..."
"Tiểu Tịch để xe ở đâu?" Ba Bạch vừa nói vừa sóng vai đi cùng Tịch Thừa Quân xuống dưới.
Hành lang ở đây cũ và hẹp, hai người đàn ông cao lớn đi cùng nhau liền choáng hết cả không gian.
Ba Bạch có vóc dáng không hề thấp.
Nếu không Bạch Khởi cũng chẳng được một mét tám rồi.
Nhưng hôm nay khi đi cùng Tịch Thừa Quân, ba Bạch tự dưng trầm mặc một lúc, sau đó rất tự nhiên mà lui về hai bước: "Khởi Khởi, con cùng Tiểu Tịch đi lấy xe trước đi. Ba và mẹ đứng bên kia chờ."
Bạch Khởi đáp một tiếng, đi nhanh hai ba bước đến bên cạnh Tịch Thừa Quân.
Khi đến dưới lầu, cậu thì thầm nói: "Vất vả cho thầy Tịch rồi."
Tịch Thừa Quân không trả lời cậu, nhưng lúc mở cửa bước ra ngoài, anh giơ tay cài kỹ nút áo khoác của Bạch Khởi.
Bạch Khởi mở to mắt nhìn anh.
Tịch Thừa Quân: "Bên ngoài lạnh lắm."
Đúng vậy, thật sự rất lạnh.
Ngay khi Tịch Thừa Quân vừa dứt lời, liền có một cơn gió đông thổi đến, Bạch Khởi không chút nghĩ ngợi liền túm lấy hai bên vạt áo khoác của Tịch Thừa Quân, kéo thật nhanh về phía mình.
Thân hình cao lớn của người đàn ông, cùng chiếc áo khoác bên ngoài của anh, vừa vặn bọc kín Bạch Khởi.
Tịch Thừa Quân ngẩn ra, sau đó cười khẽ một cái.
Bạch Khởi cũng ngẩn người.
Cậu miết miết vạt áo khoác một chút, lúc này mới ý thức được bản thân vừa rồi mới làm chuyện gì.
Bầu không khí như ngưng trệ trong giây lát.
Sau một hồi ngưng trệ như vậy, ba Bạch bước xuống, buồn bực hỏi: "Hai đứa con đứng đó làm gì vậy?"
Tô Mỹ Nhàn lo lắng nói: "Có phải sợ bắt gặp fans của Tiểu Tịch không?"
Bạch Khởi: "Không..." Cậu nhỏ giọng lí nhí nói: "Con để anh Tịch chắn gió cho con đó."
Tô Mỹ Nhàn: "......"
Ba Bạch nghe vậy liền bật cười, hai mắt cũng gần như híp lại, nhưng miệng vẫn cứng rắn nói: "Đấy, chính con mặc ít mà còn bắt người khác chắn gió à?"
Bạch Khởi không biết tại sao, lỗ tai có chút nóng.
Cậu đáp lại lung tung gì đó: "Nhưng con thích, con thấy vui." Sau đó chuyển thành nắm lấy tay áo của Tịch Thừa Quân, kéo người đi về phía trước, chạy chậm đến hướng bãi đỗ xe.
Không có gara bên dưới chung cư của bọn họ, vì vậy xe của Tịch Thừa Quân được gửi tại một bãi đỗ xe thu phí gần đó.
Tịch Thừa Quân và Bạch Khởi trả phí đậu xe, lên xe, rất nhanh liền lái ra ngoài.
Ba Bạch vẫn còn ở bên đường nhìn đông nhìn tây xem này xem kia.
"Ba, ở đây!" Bạch Khởi hạ cửa kính xe xuống.
Ba Bạch nhìn chiếc Maybach* trước mặt: "... Chúng ta lấy chiếc này đi siêu thị mua đồ sao?"
Maybach: Chỗ này phải giải thích một chút về cái độ sang xịn lấy Maybach đi chở hàng =))) Maybach là nhãn hiệu thuộc Mercedes-Benz, là dòng xe cực kỳ sang trọng, không phải dạng siêu xe ngầu ngầu, giá cao nhất tầm 18 tỷ thì phải.
Tịch Thừa Quân phản ứng chậm hai giây, anh nói: "Để cháu bảo trợ lý đổi..."
Ba Bạch mở cửa xe ngồi vào: "Thôi thôi, không cần. Đi đi, như vậy mới ngầu! Lúc trở về còn phải diễu võ giương oai chạy bên dưới lầu hai vòng..."
Tô Mỹ Nhan dở khóc dở cười: "Ông có bệnh à?"
"Tui không bệnh, nhưng lão Đổng* ở trên lầu có bệnh!"
Bản gốc là 董dong, thường hay dùng với ý nghĩa là "giám đốc" nhưng còn có nghĩa khác là họ "Đổng". Ở đây là tên riêng của một nhân vật.
Tịch Thừa Quân đánh tay lái, lơ đễnh ngắt lời: "Lão Đổng?"
Bạch Khởi không còn cách nào khác, ở bên cạnh giải thích anh nghe: "Căn nhà ở đây là do gia đình em mua từ rất lâu rồi. Khi em học lớp ba tiểu học, gia đình em đã chuyển ra ngoài. À, đến năm nhất trung học mới chuyển về đây. Lão Đổng là hàng xóm trên lầu của nhà em, lúc ấy khi vừa chuyển về cũng nói những lời rất khó nghe. Chuyện là vậy đó."*
(Lời Editor: Nếu bạn nào chưa hiểu tuyến thời gian chỗ này, cuối chương có giải thích nhé.)
Bạch Khởi mơ hồ mà lướt qua đoạn quan trọng ở giữa, nhưng Tịch Thừa Quân đại khái cũng có thể đoán được.
Ba Bạch ngồi ở ghế sau cũng im bặt ngay lập tức, không nói nữa.
Tình hình nhà họ quá phức tạp.
Đi nhờ xe và lấy tiếng thơm từ Tịch Thừa Quân không thành vấn đề, nhưng nếu càng nói, sẽ càng mang cảm giác ám chỉ Tịch Thừa Quân phải giúp bọn họ giải quyết các rắc rối phiền toái.
Trong xe im lặng một lúc, Tịch Thừa Quân rất tinh tế mà không hỏi thêm.
Chân trước bọn họ vừa bước vào siêu thị, chân sau liền thấy ảnh đã đăng trên mạng.
【 đi ra đường mua tỏi ngẫu nhiên gặp được Tịch Thừa Quân cùng Bạch Khởi! Là bọn họ phải hơm? Có phải hay hơm? [ ảnh ]】
【 hình ảnh lâu chủ gửi lên HD quá ha, mơ mơ hồ hồ sao mà soi dc má ôi? Nhưng xem cảnh vật xung quanh giống khu Nam bên kia đó? Khu đó đâu có phim trường nào đâu ta... Thầy Tịch sao xuất hiện ở đó được? 】
Chủ topic rất nhanh mà lại đăng thêm hai tấm ảnh.
【 nhìn xe Maybach kìa! Xe đó có phải của Tịch Thừa Quân hay không? 】
【 giống như... chiếc này hình như trợ lý A Đạt từng chạy qua 】
【 chời má, vậy đúng rồi đó các tỷ muội huynh đệ! Hôm nay mị thấy Tịch Thừa Quân tự mình lái xe, Bạch Khởi mặc áo len trắng đi từ ghế lái phụ xuống. Hai người bọn họ đi phía trước, phía sau có một đôi vợ chồng trung niên theo sau nữa! 】
Chỉ bằng nửa câu sau của comment trên, cũng đã đủ dậy sóng toàn bộ các nền tảng, diễn đàn trên internet.
【 đệt mịe, lầu trên xao không xuất hiện sớm hơn trứ? Cái này có phải đi gặp phụ huynh hông đoá? 】
Bởi vì nhiệt độ của Tịch Thừa Quân quá cao, hotsearch # Tịch Thừa Quân gặp phụ huynh # chưa tới nửa giờ liền nhanh chóng leo lên hạng đầu.
Click vào đó liền thấy rất nhiều comment mang lại lượng thông tin rất lớn.
【 Trong lòng mị, thầy Tịch so với thần tiên không sai biệt lắm, chẳng cần ăn cơm uống nước, cũng không dính phải hạt bụi hồng trần. Hiện tại thần tiên lại muốn chìm vào thế tục, đi gặp phụ huynh rồi... Mị.cực.kỳ.hưng.phấn.luôn.á! Mị muốn biết được ba mẹ Bạch Khởi sẽ có thái độ như nào, có mang thầy Tịch đá ra khỏi nhà hông? 】
【 thái độ gì á? Đương nhiên vui mừng khôn xiết bán luôn con trai chớ gì nữa? Tịch Thừa Quân rất giàu đó nha 】
【 Lầu trên ăn nói cẩn thận nha 】
【+1, đừng nói bậy bạ, cả gia đình cùng nhau đi sắm đồ trong siêu thị rất vui vẻ hoà thuận, đừng phỏng đoán ác ý người khác 】
【 her her, mấy má nói tui gì đó, tui có sao nói vậy nha. Gia đình Bạch Khởi trước đây phá sản, thiếu tiền là sự thật. Làm ơn đi, hôn nhân đồng tính vừa mới được hợp pháp ở năm ngoái, sẽ có bao nhiêu phụ huynh đồng ý dễ dàng như vậy? Gia đình Bạch Khởi gật đầu cái rụp như thế không phải là để ý đến cây rụng tiền Tịch Thừa Quân thì để ý đến gì nữa? 】
【 đouma??? 】
【 Bạch Khởi trong nhà phá sản hả? Cậu ta từng là phú nhị đại? 】
【 sao lầu trên biết nhiều thế? Núp dưới giường nghe lén hả 】
Khu bình luận vô cùng náo nhiệt.
Các tài khoản marketing vốn dĩ mũi thính như mũi chó, ngửi thấy mùi liền lập tức đánh hơi tìm kiếm thông tin, sau đó hoảng hốt lo sợ mà khẽ gâu gâu phát ra tin tức.
【 Có lẽ mọi người cũng chưa biết rốt cuộc gia cảnh Bạch Khởi là như thế nào đúng không. Ba của cậu ấy tên là Bạch Sơn, có lẽ đối với các bạn tên này khá phổ biến, không có gì đặc biệt. Nhưng hãy để chúng tôi đăng một tấm ảnh lên [ ảnh ]. Đây là một bức ảnh của nhóm người phụ trách dự án khu dinh thự cao cấp* hơn mười năm trước. Có Bạch Sơn bên trong.
Bản gốc là沂源 Yiyuan, mình từng chú thích ở chương cũ nhé.
Khu dinh thự cao cấp này chắc mọi người đều đã nghe nói về nó, đúng không? Một trong những khu dự án cao cấp và đắt nhất ở Bắc Kinh.
Khi đó, để có được miếng đất này, nghe nói cần phải tốn năm trăm triệu... năm trăm triệu ở mười năm trước đó, đéo đùa được đâu, ok?
Tuy nhiên, dự án lại không thể khởi công suôn sẻ, sau gần hai năm trì hoãn, chuỗi vốn gần như muốn đứt gãy, rốt cuộc các vấn đề thủ tục mới hoàn thành và bắt đầu khởi công.
Kết quả là vừa khởi công thì công trình gặp phải sự cố về tai nạn lao động, lúc đó vấn đề "tai nạn lao động" đang rất hot, gần như gắt gao mà bám sát vụ này, vì thế chuyện gì đến sẽ đến, nên bồi thường thì bồi thường, nên phạt thì phạt... Mà còn tuyệt vời hơn nữa chính là, đối tác của Bạch Sơn ôm tiền bỏ trốn... Sau đó Bạch thị hình như tuyên bố phá sản, đến nay Bạch Sơn có lẽ còn đang bồi thường công trình và bồi thường cho những người gặp phải tai nạn lao động năm đó...】
Ngay sau khi tin này được tung ra, liền nổ bùm một cái, chấn động toàn bộ tất cả các kênh truyền thông.
Đội quan hệ công chúng trong phòng làm việc của Tịch Thừa Quân luôn nhìn chằm chằm hướng đi dư luận, lúc này đã nhanh chóng gọi điện cho Thượng Quảng. Thượng Quảng nghe xong cũng kinh ngạc không thôi, thậm chí đầu óc chưa kịp vận chuyển để xử lý.
"Chờ một chút, tôi sẽ gọi cho anh Tịch trước."
Mà phía trên mạng, đã có một cuộc thảo luận kịch liệt.
【 khiến cho công trình gặp sự cố sao? phá sản không phải xứng đáng à? 】
【 toàn bộ câu chuyện này tương đương như một tảng băng, phần tin tức kia chỉ là phần nổi, còn phần chìm chúng ta vẫn chưa biết. Cũng không cần nhất thiết trào phúng ba ba Bạch, tui cảm thấy trọng điểm là phía đối tác kia tại sao ôm tiền bỏ trốn kìa 】
【 khỏi tẩy trắng. Gia đình Bạch Khởi bây giờ thiếu tiền, một Bạch Khởi còn không đủ, bây giờ cả nhà Bạch Khởi đều há mỏ hút máu Tịch Thừa Quân...】
Không ít anti-fan thừa nước đục thả câu, cấp tốc mà dí mỏ để châm ngòi cho sự việc càng thêm náo loạn.
Từ khi chương trình《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》phát sóng, thế tiến của Bạch Khởi càng lúc càng nhanh, càng ngày càng vững, khiến cho bọn anti-fan sốt ruột đến gần chết.
Đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng đến ngày hôm nay để bọn họ trổ tài.
【 ha hả, tui hoài nghi lúc trước cái gì lấy nhầm vali toàn bộ đều là thuyết âm mưu của Bạch Khởi ha hả hà ha...】
【 là hoàn toàn có dương mưu âm mưu... anh Tịch không phải người của gia đình họ Tưởng à? Tưởng gia cũng có tiền lắm nha. Có khi lúc còn nhỏ hai bên gia đình Bạch gia và Tưởng gia đã từng hợp tác làm ăn, lúc đó Tịch Thừa Quân đã từng gặp qua Bạch Khởi rồi nhất kiến chung tình. Nhưng làm sao đây, Bạch Khởi không thích anh. Bây giờ gặp lại, Tịch Thừa Quân đưa ra 500 vạn, kêu Bạch Khởi về đây là nam sủng cho ảnh, rồi bắt đầu một câu chuyện tình thù máu chó dây dưa tam sinh tam thế 】
【 khả năng sẽ còn giam cầm-play, hàng ngày anh Tịch sẽ dùng mọi thủ đoạn trên trời dưới đất ép buộc Bạch Khởi Khởi phải khuất nhục chịu đựng, chơi Bạch Khởi Khởi đến thành búp bê rách nát. Xin nhỗi bà kon, từ hồi xem thầy Tịch hít đất mị đã nghĩ ra cái fanfic này 】
【 lầu trên, văn án ra chưa, giam cầm play gu tôi 】
【 người đẹp gặp nạn, bị nhốt trong phòng tối, mặc tạp dề tình thú, oke man, mọi thứ rất hợp lý rất thuyết phục, ba ngày sau văn án ra lò, lần đầu viết truyện mọi người yêu thương ủng hộ, link... 】
Anti-fan:???1
Cái đệt, hướng gió dư luận đáng lẽ không phải như thế này chứ?