-
Chương 5
17.
Tôi soạn lại đơn ly hôn và nói với anh ấy rằng cùng lắm thì cùng nhau ra tòa.
Không đợi đến khi Lục Chấp Diệc trả lời, một sự việc bất ngờ đã xảy ra.
Vài ngày sau khi đóng máy, cả Weibo bùng nổ.
#Văn Giai Kỳ
#Mối quan hệ của Lục Chấp Diệc và Văn Giai Kỳ
#"Đường trở về" fan nguyên tác lên tiếng
#Kỹ năng diễn xuất của Văn Giai Kỳ
#"Đường trở về" video hậu trường
...
Nhìn thoáng qua,tên tôi xuất hiện trên các hot search và mỗi một hot search đều liên quan đến Lục Chấp Diệc.
Hộp thư riêng của tôi cũng đầy những tin nhắn.
Mở bừa mấy cái, tất cả đều chứa những từ ngữ thô tục mang tính công kích, nhiều đến mức lag cả điện thoại.
“Sao lại thành như này rồi?”
Tôi không còn cách nào khác ngoài việc nhờ đến sự giúp đỡ của anh Lục.
Anh ấy nhìn tôi một lúc, sắc mặt tối sầm, ngẩng đầu nói với tôi:
"Lục Chấp Diệc công khai mối quan hệ với em."
"Cái gì?"
Tôi vội chạy qua xem, bài đăng được ghim trên trang cá nhân Weibo của Lục Chấp Diệc là chia sẻ bài viết mừng tôi hoàn thành cảnh quay của đoàn phim "Đường trở về".
Chỉ có bốn chữ đi kèm:
[Quãng đời còn lại bên em.]
*【 余生, 和你. 】
Ảnh đính kèm là một trong số những bức ảnh hiếm hoi chúng tôi chụp chung với nhau.
Trong số tất cả các diễn viên, anh là người duy nhất chia sẻ bài viết của tôi, hơn nữa những lời này, không cần nói cũng biết là gì.
Cùng lúc đó, có người ẩn danh đã đăng một video lên nền tảng video ngắn.
Đó là clip hậu trường phim Đường Về Nhà, quay cảnh tôi đóng máy, Lục Chấp Diệc ngồi ở bên ngoài.
Sau những chỉnh sửa ác ý, đoạn clip lập tức biến thành kỹ thuật diễn của tôi kém đến mức ảnh đế cũng không chịu được.
Hai tin hot kết hợp, mọi người đều đồn đoán về mối quan hệ của tôi và Lục Chấp Diệc.
Hơn nữa, họ bắt đầu đi tra xét, moi móc ra được thân thế của tôi:
"Trời ơi, hóa ra WJQ là đại tiểu thư."
"Mẹ kiếp, một nữ nhân giàu có như vậy, bảo sao có thể bao nuôi ảnh đế''
"Vì tình yêu mà tiến vào giới giải trí, nhưng lại bị cư dân mạng chê vì quá tốt, chân thành chúc phúc."
"Tốt quá cũng là cái tội, haha."
"Đừng có nói bừa được không? Chồng à, anh bị ép buộc thì ra tín hiệu đi."
"Đến bây giờ WQJ vẫn chưa lên tiếng, cũng tốt quá ha."
"Fan nguyên tác "Đường trở về" đã thống nhất tuyên bố tẩy chay Văn Giai Kỳ!"
"Không phải chỉ có chút tiền thôi sao? Cô ta vào giới giải trí chỉ để phá hoại thôi. Đúng là quá ghê tởm."
"Mấy người như nào tôi mặt kệ, đừng coi "Đường trở về" là nhà mình, muốn làm gì thì làm, đừng phá hủy hình tượng vợ Đình Giảo của tôi."
...
Người hâm mộ đều có chính kiến riêng, tranh cãi với nhau. Chỉ chốc lát, cả mạng xã hội đều trở nên ồn ào, tôi bị đẩy lên đầu ngọn gió.
Bọn họ đều không tiếc lời chỉ trích tôi.
Tang Nhu tận dụng cơ hội này để này để làm nổi bật cảnh quay giữa cô ta và Lục Chấp Diệc, tạo ra sự tương phản hoàn toàn so với tôi.
Các fan CP cùng với fan nguyên tác đã đẩy hashtag #Văn Giai Kỳ rời khỏi giới giải trí lên vị trí số 1.
Tất cả đều cho rằng tôi đã sử dụng tiền và quyền lực để ép buộc Lục Chấp Diệc..
Nhìn vào bức ảnh đính kèm, tôi click vào, hầu hết là ảnh Lục Chấp Diệc cười cười nói nói với Tang Nhu.
Còn lại là tôi và Lục Chấp Diệc chiếm một số ít cảnh, vẻ mặt anh rất nghiêm túc.
Đoạn video này có ý gì ai cũng rõ.
Sau khi Lục Chấp Diệc đăng bài viết đó lên mạng, anh không online nữa.
Anh liên tục gọi điện và gửi tin nhắn cho tôi.
Tất cả tin nhắn đều có nội dung giống nhau:
"Giai Kỳ, em không ở nhà, em đi đâu vậy?"
"Anh muốn công khai mối quan hệ của chúng ta, chúng ta có thể bắt đầu lại."
"Giai Kỳ, anh không đồng ý ly hôn."
"Bao giờ em về? Anh có nhiều chuyện muốn giải thích với em."
Lúc cần nói thì không nói, để về sau không ai muốn nghe nữa.
Tôi nhẹ nhàng gõ vào màn hình và trả lời:
"Tôi sẽ ký lại và gửi cho anh đơn ly hôn."
Ngoài việc anh liên lạc với tôi, còn có gia đình và bạn bè của tôi.
Lúc tôi ở cùng với Lục Chấp Diệc, họ không cảm thấy đó là chuyện tốt, họ chỉ thấy tôi vì yêu đương mà mất cả thần trí.
Bây giờ họ thay tôi nói về những tổn thương mà tôi đã phải chịu trong khoảng thời gian qua, thay vào đó tôi phải trấn an họ.
"Không có việc gì đâu, tôi sẽ xử lý ổn thỏa."
Đây cũng không phải là rắc rối gì.
Đoàn làm phim ngập ngừng nói với tôi:
"Tiểu Văn, a không phải, Giai Kỳ." Đạo diễn có chút bối rối hỏi tôi: "Buổi họp báo ra mắt phim sắp tới cô có đến không?"
Nhờ sức bùng nổ của những hot search đó mà bộ phim "Đường trở về" thu hút được sự chú ý rất cao.
Số lượng người đặt chỗ để xem đã đạt con số chưa từng có.
Tôi hiểu rằng đây chỉ là sự im lặng trước khi bão đến.
Anh Lục nhìn tôi và dùng khẩu hình nói với tôi:
"Nghe em hết."
Tôi mỉm cười nói:
"Tôi sẽ đến, ông yên tâm."
18.
Cuối cùng cũng đến ngày họp báo.
Nói nhanh thì cũng không nhanh, mấy ngày nay tôi cùng anh Lục ra nước ngoài giải tỏa.
Trong thời gian đó, những tin đồn về tôi đã biến thành meme "Đừng tốt đẹp nữa, không thì sẽ bị Văn Giai Kỳ bắt đi đấy."
Trong mắt cư dân mạng, Lục Chấp Diệc là nạn nhân điển hình nhất, cứ như tôi thật sự ép buộc anh.
Tôi đã gửi không biết bao nhiêu đơn ly hôn, nhưng anh chưa bao giờ đề cập đến, và cũng không chịu ký tên.
Khi chúng tôi gặp nhau ở phim trường, tôi nhìn khuôn mặt không có sức sống của anh và thở dài.
Thật sự không cần phải vậy, hiện tại tôi không còn cảm xúc gì với nó nữa.
...
Hình thức của chương trình này là phát sóng trực tiếp, là một cách thức khá đặc biệt.
Tham gia hầu hết các bộ phim đình đám.
Tất cả biên tập viên đều có mặt, tạo nên sự náo nhiệt.
Tôi được xếp ngồi cạnh Lục Chấp Diệc, phía bên kia là Tang Nhu.
Ý của nhà sản xuất rất đơn giản, dường như có thể đoán trước được trận chiến sắp tới sẽ quyết liệt như thế nào.
Giới thiệu các nhân vật, làm nóng cốt truyện rồi đi thẳng vào vấn đề.
Người dẫn chương trình ác ý yêu cầu mọi người:
"Rút thăm và người được rút phải nói ra một bí mật về bản thân hoặc tính cách của mình."
Người đầu tiên bốc phải là Lục Chấp Diệc.
Anh cầm chiếc thẻ gỗ mỏng manh, nói giữa tiếng hò reo, cổ vũ của đám đông.
"Cũng không phải bí mật gì." Lục Chấp Diệc quay đầu nhìn tôi, mặc dù ánh sáng chói mắt nhưng anh vẫn không chớp mắt: “Tôi đã kết hôn rồi.”
19.
Cả hội trường chìm trong im lặng một lúc rồi bùng nổ như núi lửa phun trào.
Những câu nghi vấn như đạn bay ra:
"Hả? HẢ? HẢAA?!”
"Mẹ kiếp, ánh mắt này, cái quay đầu này, Văn Giai Kỳ, cô làm việc xấu sẽ chết không tử tế."
"Lão Lục, anh bị cô ta nắm phải nhược điểm gì vậy?"
"Hmm, đây không phải là yêu thầm chứ..."
"Văn Giai Kỳ? Đã nhắc đến tên đâu mà đoán mò vậy."
Nụ cười trên mặt Tang Nhu gần như không thể kiềm chế được, người dẫn chương trình nhìn thấy vậy liền giải quyết tình huống:
"Haha, anh Lục đúng là biết đùa, anh đang nhắc đến cốt truyện của bộ phim sao? Có lẽ đoàn làm phim đã chuẩn bị cho người xem một bất ngờ đây..."
Anh ta nháy mắt và yêu cầu nhân viên chuyển nhanh sang phần tiếp theo, nhưng kết quả lại ngược lại.
Tấm thẻ gỗ màu đỏ được chuyển đến tay tôi, chắc ông trời cũng muốn xem trò vui này.
Tôi không giấu diếm gì liếc về phía đạo diễn, ông bất lực gật đầu chấp nhận.
Được rồi, vậy thì tôi sẽ nói.
Tôi hướng về phía máy quay và nở một nụ cười thoải mái:
"Tôi đã ly hôn."
Lại là sự im lặng chết người, tôi thậm chí còn có thời gian để đếm từng giây im lặng của họ.
Một, hai, ba, bốn.
"Không tính." Lục Chấp Diệc mở miệng: "Anh chưa ký nên không tính."
20.
“?”
“...”
“Cứu tôi đi…”
Khung bình luận không có câu nào hoàn chỉnh, toàn những ký hiệu vô nghĩa.
"Tôi biết anh chưa ký tên nên sẽ không tính." Tôi trả lời bình tĩnh: "Vì vậy, tôi yêu cầu anh nhanh ký đi."
Lục Chấp Diệc nghe được lời của tôi, vẻ mặt đau lòng.
Anh cau mày, dường như không thở nổi:
"Giai Kỳ, đừng như vậy được không?"
Lúc này, anh không còn quan tâm bất cứ điều gì.
Có thể được coi là một sự cố phát sóng.
Tôi nhìn Lục Chấp Diệc, người đang quỳ một gối trước mặt tôi, với một tình cảm sâu sắc chưa bao giờ được thể hiện với tôi trong ngần ấy năm.
Anh nói: “Vậy anh sẽ cầu hôn lần nữa cho đến khi em đồng ý mới thôi.”
"Giai Kỳ, anh không quan tâm đến việc đã xảy ra trước đây, anh chỉ không biết phải đối mặt với em như thế nào..."
Vậy hãy nói cho tôi biết, tại sao anh không nói cho tôi biết, tại sao anh lại lạnh lùng như vậy với tôi?
Lục Chấp Diệc vẫn đang thổ lộ tình cảm của mình, nhưng tôi không muốn nghe.
"Đủ rồi." Tôi trả lời anh y hệt như anh từng nói với tôi: "Chuyện đã xảy ra nhiều lần rồi, tôi không muốn nghe nữa."
"Lục Chấp Diệc, anh đi đi."
Tôi buông tha cho anh, anh cũng buông tha cho tôi đi.
Buổi phát sóng trực tiếp đã bị dừng khẩn cấp và mọi người đang tự hỏi những gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Tôi đi tới chỗ đạo diễn, cẩn thận xin lỗi rồi rời đi.
Nhìn lại lần cuối cùng, Lục Chấp Diệc vẫn đứng ngơ ngác giữa đám đông, dưới ánh đèn của trường quay.
Đây mới đúng là khoảng cách vốn có giữa chúng tôi.
Từ nay về sau sẽ không có chuyện thay đổi.
Anh Lục đang đợi tôi ở ngoài trường quay.
Lọ thuốc trong tay anh lắc lên, anh đếm số tương ứng trong lòng bàn tay rồi nuốt xuống.
Tôi lấy chai nước ra và đưa cho anh ấy.
“Cảm ơn.” anh Lục một hơi uống hết nửa chai, chân thành khen ngợi tôi: “Em thật chu đáo.”
"Không có gì."
Cuộc trò chuyện này nghe quen quen đến nỗi tôi không khỏi bật cười, rồi bị kéo vào lồng ngực.
Anh Lục quàng khăn quanh cổ tôi và vỗ nhẹ vào lưng tôi như đang dỗ dành một đứa trẻ.
Anh hỏi: “Em thực sự đã buông xuống à?”
"Đúng vậy."
"Thật tốt."
Không biết tại sao, giọng nói của anh ấy nghe như được mài giấy ráp, mặc dù anh ấy vừa uống nước.
Tôi lo lắng hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái à?”
“Không.” Anh Lục nhanh chóng trả lời, chuyển chủ đề: “Lần này em có muốn thích anh không?”
Tôi cười lớn: “Làm sao có thể nhanh như vậy?”
“Em phải yêu người khác để chứng minh rằng em thực sự đã buông tay anh ấy sao?”
"Cuộc sống không chỉ có tình yêu, còn có rất nhiều điều quan trọng hơn."
"Ví dụ?"
Anh Lục dừng lại và yêu cầu tôi đưa ra một ví dụ.
Tôi buột miệng: “Sự nghiệp.”
"Người đại diện, chúng ta phải bắt tay vào công việc. Không làm thì lấy gì mà ăn."
Cho đến khi tiếng cười khe khẽ vang lên trên đầu, tôi nhắm mắt lại.
Hô hấp như xa như gần, hết sức căng thẳng.
Bão tuyết là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng rồi mùa xuân sẽ đến.
*Còn ngoại truyện nha mấy cậu ơi
Tôi soạn lại đơn ly hôn và nói với anh ấy rằng cùng lắm thì cùng nhau ra tòa.
Không đợi đến khi Lục Chấp Diệc trả lời, một sự việc bất ngờ đã xảy ra.
Vài ngày sau khi đóng máy, cả Weibo bùng nổ.
#Văn Giai Kỳ
#Mối quan hệ của Lục Chấp Diệc và Văn Giai Kỳ
#"Đường trở về" fan nguyên tác lên tiếng
#Kỹ năng diễn xuất của Văn Giai Kỳ
#"Đường trở về" video hậu trường
...
Nhìn thoáng qua,tên tôi xuất hiện trên các hot search và mỗi một hot search đều liên quan đến Lục Chấp Diệc.
Hộp thư riêng của tôi cũng đầy những tin nhắn.
Mở bừa mấy cái, tất cả đều chứa những từ ngữ thô tục mang tính công kích, nhiều đến mức lag cả điện thoại.
“Sao lại thành như này rồi?”
Tôi không còn cách nào khác ngoài việc nhờ đến sự giúp đỡ của anh Lục.
Anh ấy nhìn tôi một lúc, sắc mặt tối sầm, ngẩng đầu nói với tôi:
"Lục Chấp Diệc công khai mối quan hệ với em."
"Cái gì?"
Tôi vội chạy qua xem, bài đăng được ghim trên trang cá nhân Weibo của Lục Chấp Diệc là chia sẻ bài viết mừng tôi hoàn thành cảnh quay của đoàn phim "Đường trở về".
Chỉ có bốn chữ đi kèm:
[Quãng đời còn lại bên em.]
*【 余生, 和你. 】
Ảnh đính kèm là một trong số những bức ảnh hiếm hoi chúng tôi chụp chung với nhau.
Trong số tất cả các diễn viên, anh là người duy nhất chia sẻ bài viết của tôi, hơn nữa những lời này, không cần nói cũng biết là gì.
Cùng lúc đó, có người ẩn danh đã đăng một video lên nền tảng video ngắn.
Đó là clip hậu trường phim Đường Về Nhà, quay cảnh tôi đóng máy, Lục Chấp Diệc ngồi ở bên ngoài.
Sau những chỉnh sửa ác ý, đoạn clip lập tức biến thành kỹ thuật diễn của tôi kém đến mức ảnh đế cũng không chịu được.
Hai tin hot kết hợp, mọi người đều đồn đoán về mối quan hệ của tôi và Lục Chấp Diệc.
Hơn nữa, họ bắt đầu đi tra xét, moi móc ra được thân thế của tôi:
"Trời ơi, hóa ra WJQ là đại tiểu thư."
"Mẹ kiếp, một nữ nhân giàu có như vậy, bảo sao có thể bao nuôi ảnh đế''
"Vì tình yêu mà tiến vào giới giải trí, nhưng lại bị cư dân mạng chê vì quá tốt, chân thành chúc phúc."
"Tốt quá cũng là cái tội, haha."
"Đừng có nói bừa được không? Chồng à, anh bị ép buộc thì ra tín hiệu đi."
"Đến bây giờ WQJ vẫn chưa lên tiếng, cũng tốt quá ha."
"Fan nguyên tác "Đường trở về" đã thống nhất tuyên bố tẩy chay Văn Giai Kỳ!"
"Không phải chỉ có chút tiền thôi sao? Cô ta vào giới giải trí chỉ để phá hoại thôi. Đúng là quá ghê tởm."
"Mấy người như nào tôi mặt kệ, đừng coi "Đường trở về" là nhà mình, muốn làm gì thì làm, đừng phá hủy hình tượng vợ Đình Giảo của tôi."
...
Người hâm mộ đều có chính kiến riêng, tranh cãi với nhau. Chỉ chốc lát, cả mạng xã hội đều trở nên ồn ào, tôi bị đẩy lên đầu ngọn gió.
Bọn họ đều không tiếc lời chỉ trích tôi.
Tang Nhu tận dụng cơ hội này để này để làm nổi bật cảnh quay giữa cô ta và Lục Chấp Diệc, tạo ra sự tương phản hoàn toàn so với tôi.
Các fan CP cùng với fan nguyên tác đã đẩy hashtag #Văn Giai Kỳ rời khỏi giới giải trí lên vị trí số 1.
Tất cả đều cho rằng tôi đã sử dụng tiền và quyền lực để ép buộc Lục Chấp Diệc..
Nhìn vào bức ảnh đính kèm, tôi click vào, hầu hết là ảnh Lục Chấp Diệc cười cười nói nói với Tang Nhu.
Còn lại là tôi và Lục Chấp Diệc chiếm một số ít cảnh, vẻ mặt anh rất nghiêm túc.
Đoạn video này có ý gì ai cũng rõ.
Sau khi Lục Chấp Diệc đăng bài viết đó lên mạng, anh không online nữa.
Anh liên tục gọi điện và gửi tin nhắn cho tôi.
Tất cả tin nhắn đều có nội dung giống nhau:
"Giai Kỳ, em không ở nhà, em đi đâu vậy?"
"Anh muốn công khai mối quan hệ của chúng ta, chúng ta có thể bắt đầu lại."
"Giai Kỳ, anh không đồng ý ly hôn."
"Bao giờ em về? Anh có nhiều chuyện muốn giải thích với em."
Lúc cần nói thì không nói, để về sau không ai muốn nghe nữa.
Tôi nhẹ nhàng gõ vào màn hình và trả lời:
"Tôi sẽ ký lại và gửi cho anh đơn ly hôn."
Ngoài việc anh liên lạc với tôi, còn có gia đình và bạn bè của tôi.
Lúc tôi ở cùng với Lục Chấp Diệc, họ không cảm thấy đó là chuyện tốt, họ chỉ thấy tôi vì yêu đương mà mất cả thần trí.
Bây giờ họ thay tôi nói về những tổn thương mà tôi đã phải chịu trong khoảng thời gian qua, thay vào đó tôi phải trấn an họ.
"Không có việc gì đâu, tôi sẽ xử lý ổn thỏa."
Đây cũng không phải là rắc rối gì.
Đoàn làm phim ngập ngừng nói với tôi:
"Tiểu Văn, a không phải, Giai Kỳ." Đạo diễn có chút bối rối hỏi tôi: "Buổi họp báo ra mắt phim sắp tới cô có đến không?"
Nhờ sức bùng nổ của những hot search đó mà bộ phim "Đường trở về" thu hút được sự chú ý rất cao.
Số lượng người đặt chỗ để xem đã đạt con số chưa từng có.
Tôi hiểu rằng đây chỉ là sự im lặng trước khi bão đến.
Anh Lục nhìn tôi và dùng khẩu hình nói với tôi:
"Nghe em hết."
Tôi mỉm cười nói:
"Tôi sẽ đến, ông yên tâm."
18.
Cuối cùng cũng đến ngày họp báo.
Nói nhanh thì cũng không nhanh, mấy ngày nay tôi cùng anh Lục ra nước ngoài giải tỏa.
Trong thời gian đó, những tin đồn về tôi đã biến thành meme "Đừng tốt đẹp nữa, không thì sẽ bị Văn Giai Kỳ bắt đi đấy."
Trong mắt cư dân mạng, Lục Chấp Diệc là nạn nhân điển hình nhất, cứ như tôi thật sự ép buộc anh.
Tôi đã gửi không biết bao nhiêu đơn ly hôn, nhưng anh chưa bao giờ đề cập đến, và cũng không chịu ký tên.
Khi chúng tôi gặp nhau ở phim trường, tôi nhìn khuôn mặt không có sức sống của anh và thở dài.
Thật sự không cần phải vậy, hiện tại tôi không còn cảm xúc gì với nó nữa.
...
Hình thức của chương trình này là phát sóng trực tiếp, là một cách thức khá đặc biệt.
Tham gia hầu hết các bộ phim đình đám.
Tất cả biên tập viên đều có mặt, tạo nên sự náo nhiệt.
Tôi được xếp ngồi cạnh Lục Chấp Diệc, phía bên kia là Tang Nhu.
Ý của nhà sản xuất rất đơn giản, dường như có thể đoán trước được trận chiến sắp tới sẽ quyết liệt như thế nào.
Giới thiệu các nhân vật, làm nóng cốt truyện rồi đi thẳng vào vấn đề.
Người dẫn chương trình ác ý yêu cầu mọi người:
"Rút thăm và người được rút phải nói ra một bí mật về bản thân hoặc tính cách của mình."
Người đầu tiên bốc phải là Lục Chấp Diệc.
Anh cầm chiếc thẻ gỗ mỏng manh, nói giữa tiếng hò reo, cổ vũ của đám đông.
"Cũng không phải bí mật gì." Lục Chấp Diệc quay đầu nhìn tôi, mặc dù ánh sáng chói mắt nhưng anh vẫn không chớp mắt: “Tôi đã kết hôn rồi.”
19.
Cả hội trường chìm trong im lặng một lúc rồi bùng nổ như núi lửa phun trào.
Những câu nghi vấn như đạn bay ra:
"Hả? HẢ? HẢAA?!”
"Mẹ kiếp, ánh mắt này, cái quay đầu này, Văn Giai Kỳ, cô làm việc xấu sẽ chết không tử tế."
"Lão Lục, anh bị cô ta nắm phải nhược điểm gì vậy?"
"Hmm, đây không phải là yêu thầm chứ..."
"Văn Giai Kỳ? Đã nhắc đến tên đâu mà đoán mò vậy."
Nụ cười trên mặt Tang Nhu gần như không thể kiềm chế được, người dẫn chương trình nhìn thấy vậy liền giải quyết tình huống:
"Haha, anh Lục đúng là biết đùa, anh đang nhắc đến cốt truyện của bộ phim sao? Có lẽ đoàn làm phim đã chuẩn bị cho người xem một bất ngờ đây..."
Anh ta nháy mắt và yêu cầu nhân viên chuyển nhanh sang phần tiếp theo, nhưng kết quả lại ngược lại.
Tấm thẻ gỗ màu đỏ được chuyển đến tay tôi, chắc ông trời cũng muốn xem trò vui này.
Tôi không giấu diếm gì liếc về phía đạo diễn, ông bất lực gật đầu chấp nhận.
Được rồi, vậy thì tôi sẽ nói.
Tôi hướng về phía máy quay và nở một nụ cười thoải mái:
"Tôi đã ly hôn."
Lại là sự im lặng chết người, tôi thậm chí còn có thời gian để đếm từng giây im lặng của họ.
Một, hai, ba, bốn.
"Không tính." Lục Chấp Diệc mở miệng: "Anh chưa ký nên không tính."
20.
“?”
“...”
“Cứu tôi đi…”
Khung bình luận không có câu nào hoàn chỉnh, toàn những ký hiệu vô nghĩa.
"Tôi biết anh chưa ký tên nên sẽ không tính." Tôi trả lời bình tĩnh: "Vì vậy, tôi yêu cầu anh nhanh ký đi."
Lục Chấp Diệc nghe được lời của tôi, vẻ mặt đau lòng.
Anh cau mày, dường như không thở nổi:
"Giai Kỳ, đừng như vậy được không?"
Lúc này, anh không còn quan tâm bất cứ điều gì.
Có thể được coi là một sự cố phát sóng.
Tôi nhìn Lục Chấp Diệc, người đang quỳ một gối trước mặt tôi, với một tình cảm sâu sắc chưa bao giờ được thể hiện với tôi trong ngần ấy năm.
Anh nói: “Vậy anh sẽ cầu hôn lần nữa cho đến khi em đồng ý mới thôi.”
"Giai Kỳ, anh không quan tâm đến việc đã xảy ra trước đây, anh chỉ không biết phải đối mặt với em như thế nào..."
Vậy hãy nói cho tôi biết, tại sao anh không nói cho tôi biết, tại sao anh lại lạnh lùng như vậy với tôi?
Lục Chấp Diệc vẫn đang thổ lộ tình cảm của mình, nhưng tôi không muốn nghe.
"Đủ rồi." Tôi trả lời anh y hệt như anh từng nói với tôi: "Chuyện đã xảy ra nhiều lần rồi, tôi không muốn nghe nữa."
"Lục Chấp Diệc, anh đi đi."
Tôi buông tha cho anh, anh cũng buông tha cho tôi đi.
Buổi phát sóng trực tiếp đã bị dừng khẩn cấp và mọi người đang tự hỏi những gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Tôi đi tới chỗ đạo diễn, cẩn thận xin lỗi rồi rời đi.
Nhìn lại lần cuối cùng, Lục Chấp Diệc vẫn đứng ngơ ngác giữa đám đông, dưới ánh đèn của trường quay.
Đây mới đúng là khoảng cách vốn có giữa chúng tôi.
Từ nay về sau sẽ không có chuyện thay đổi.
Anh Lục đang đợi tôi ở ngoài trường quay.
Lọ thuốc trong tay anh lắc lên, anh đếm số tương ứng trong lòng bàn tay rồi nuốt xuống.
Tôi lấy chai nước ra và đưa cho anh ấy.
“Cảm ơn.” anh Lục một hơi uống hết nửa chai, chân thành khen ngợi tôi: “Em thật chu đáo.”
"Không có gì."
Cuộc trò chuyện này nghe quen quen đến nỗi tôi không khỏi bật cười, rồi bị kéo vào lồng ngực.
Anh Lục quàng khăn quanh cổ tôi và vỗ nhẹ vào lưng tôi như đang dỗ dành một đứa trẻ.
Anh hỏi: “Em thực sự đã buông xuống à?”
"Đúng vậy."
"Thật tốt."
Không biết tại sao, giọng nói của anh ấy nghe như được mài giấy ráp, mặc dù anh ấy vừa uống nước.
Tôi lo lắng hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái à?”
“Không.” Anh Lục nhanh chóng trả lời, chuyển chủ đề: “Lần này em có muốn thích anh không?”
Tôi cười lớn: “Làm sao có thể nhanh như vậy?”
“Em phải yêu người khác để chứng minh rằng em thực sự đã buông tay anh ấy sao?”
"Cuộc sống không chỉ có tình yêu, còn có rất nhiều điều quan trọng hơn."
"Ví dụ?"
Anh Lục dừng lại và yêu cầu tôi đưa ra một ví dụ.
Tôi buột miệng: “Sự nghiệp.”
"Người đại diện, chúng ta phải bắt tay vào công việc. Không làm thì lấy gì mà ăn."
Cho đến khi tiếng cười khe khẽ vang lên trên đầu, tôi nhắm mắt lại.
Hô hấp như xa như gần, hết sức căng thẳng.
Bão tuyết là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng rồi mùa xuân sẽ đến.
*Còn ngoại truyện nha mấy cậu ơi