Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 88
Thư phòng của Liễu Ánh Tuyết và thư phòng của Hứa Mộc Thâm hoàn toàn là hai phong cách khác nhau.
Trên bàn là một nửa là Fashion Magazine, mặt trên đều là kiểu dáng y phục mới nhất cùng với mỹ phẩm dưỡng da.
Hứa Tiễu Tiễu bước vào cửa, Liễu Ánh Tuyết liền chỉ vào: "Ngồi đi."
Hứa Tiễu Tiễu ngồi xuống, ánh mắt đánh giá một vòng, liền không có gì tốt
Dáng vẻ tự kiềm chế để cho Liễu Ánh Tuyết nhìn qua nhíu mi, nhưng bà ta rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, cười lên gấp cuốn tạp chí lại, mở ngăn kéo ra lấy một phần văn kiện.
Bà ta đặt văn kiện ở trên bàn, sau đó ngồi đối diện Hứa Tiễu Tiễu, hất hàm chỉ văn kiện, ý bảo Hứa Tiễu Tiễu xem.
Hứa Tiễu Tiễu nhìn chằm chằm phần văn kiện kia, liền nhìn đến bên trên viết rõ ràng: Trường hợp Hứa Nhược Hoa.
Đồng tử mắt co rụt lại, Hứa Tiễu Tiễu lập tức cầm văn kiện lên, mở ra lật xem từng tờ, liền phát hiện đây thực ra bệnh án của mẹ cô.
Mặt trên rõ ràng viết, khi nào mẹ cô phát bệnh, trị liệu khi nào, thậm chí cả thời gian dùng thuốc….
Thanh âm của Liễu Ánh Tuyết truyền tới "Tiễu Tiễu, ta biết chuyện cơm nguội lần trước ở Nam Sanh Các khiến cho ấn tượng của con với ta không tốt, đó là ta sơ suất. Ta cho con xem thứ này là muốn nói với con, mấy năm nay nhà họ Hứa chưa từng bạc đãi mẹ con. Cái con xem chỉ là bệnh án nhưng con không biết thuốc mẹ con dùng đều là được nhập khẩu từ nước ngoài, một đơn thuốc đều là giá trị xa xỉ."
Ánh mắt Hứa Tiễu Tiễu nheo lại, gật đầu.
Ý đồ của Liễu Ánh Tuyết cô cực kỳ hiểu rõ.
Bà ta rõ ràng nói với mình, bệnh của mẹ cần rất nhiêu tiền. Nhà họ Hứa không có nghĩa vụ trị bệnh cho bà, thậm chí có thể đẩy bà vào bệnh viện tâm thần, nhưng bọn họ giúp bà trị liệu tốt nhất, giúp bà thiết bị chữa bệnh tốt nhất.
Cô ngẩng đầu, nhìn về phía Liễu Ánh Tuyết "Mợ muốn con làm gì?"
Lấy những thứ này ra nói không phải vì muốn cô làm gì đó sao? Vừa dứt lời, cửa phòng bị đẩy ra, Hứa Nam Gia đi đến, cô ta trực tiếp mở miệng: "Chúng tôi tìm cô, là vì..."
"Nam Gia!" Liễu Ánh Tuyết lớn tiếng ngắt lời Hứa Nam Gia.
Hứa Nam Gia hơi sững sờ, nhưng Liễu Ánh Tuyết nhìn cảnh cáo cô ta một cái, cô ta cũng không dám nói gì nữa rồi.
Lúc này, Liễu Ánh Tuyết mới nhìn về phía Hứa Tiễu Tiễu "Là như vậy, ta là nói cho con một tiếng, đón con về nhà không có ý gì khác. Con đừng nghĩ nhiều, mẹ con là con nuôi của nhà họ Hứa, nhà họ Hứa hẳn sẽ quan tâm, những gia đình giàu có khác chỉ là một đám người, riêng người nhà họ Hứa chúng ta nhỏ bé, năm đó mới nhận nuôi mẹ con, Tiễu Tiễu, con phải nhớ kỹ, chúng ta đều là người một nhà."
Nói tới đây, bà ta vỗ bả vai Hứa Tiễu Tiễu "Khoảng thời gian trước, cậu và mợ sơ sót đối với con, về sau ta với cậu con bàn bạc quyết định tối hôm nay chiêu đãi con ở Hoa Hi Lâu, hoan nghênh con về nhà."
Chiêu đãi?
Hứa Tiễu Tiễu nhíu mày "Không cần phiền toái như vậy..."
"Không phiền toái không phiền toái, cả nhà chúng ta đã lâu không có liên hoan, quyết định như vậy đi."
Thấy thái độ kiên quyết của bà ta, Hứa Tiễu Tiễu cũng không nói cái gì nữa, gật đầu.
Đợi cho cô đi, Hứa Nam Gia bĩu môi "Mẹ, sao mẹ không cho con nói chuyện trực tiếp?"
Liễu Ánh Tuyết gõ một cái vào trán cô ta " Con đó, làm gì cũng không thể thiếu suy nghĩ như vậy, về sau ta quan sát nó, tính cách Hứa Tiễu Tiễu quật cường, cứng rắn khẳng định không được, chúng ta phải đi đường vòng."
Trên bàn là một nửa là Fashion Magazine, mặt trên đều là kiểu dáng y phục mới nhất cùng với mỹ phẩm dưỡng da.
Hứa Tiễu Tiễu bước vào cửa, Liễu Ánh Tuyết liền chỉ vào: "Ngồi đi."
Hứa Tiễu Tiễu ngồi xuống, ánh mắt đánh giá một vòng, liền không có gì tốt
Dáng vẻ tự kiềm chế để cho Liễu Ánh Tuyết nhìn qua nhíu mi, nhưng bà ta rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, cười lên gấp cuốn tạp chí lại, mở ngăn kéo ra lấy một phần văn kiện.
Bà ta đặt văn kiện ở trên bàn, sau đó ngồi đối diện Hứa Tiễu Tiễu, hất hàm chỉ văn kiện, ý bảo Hứa Tiễu Tiễu xem.
Hứa Tiễu Tiễu nhìn chằm chằm phần văn kiện kia, liền nhìn đến bên trên viết rõ ràng: Trường hợp Hứa Nhược Hoa.
Đồng tử mắt co rụt lại, Hứa Tiễu Tiễu lập tức cầm văn kiện lên, mở ra lật xem từng tờ, liền phát hiện đây thực ra bệnh án của mẹ cô.
Mặt trên rõ ràng viết, khi nào mẹ cô phát bệnh, trị liệu khi nào, thậm chí cả thời gian dùng thuốc….
Thanh âm của Liễu Ánh Tuyết truyền tới "Tiễu Tiễu, ta biết chuyện cơm nguội lần trước ở Nam Sanh Các khiến cho ấn tượng của con với ta không tốt, đó là ta sơ suất. Ta cho con xem thứ này là muốn nói với con, mấy năm nay nhà họ Hứa chưa từng bạc đãi mẹ con. Cái con xem chỉ là bệnh án nhưng con không biết thuốc mẹ con dùng đều là được nhập khẩu từ nước ngoài, một đơn thuốc đều là giá trị xa xỉ."
Ánh mắt Hứa Tiễu Tiễu nheo lại, gật đầu.
Ý đồ của Liễu Ánh Tuyết cô cực kỳ hiểu rõ.
Bà ta rõ ràng nói với mình, bệnh của mẹ cần rất nhiêu tiền. Nhà họ Hứa không có nghĩa vụ trị bệnh cho bà, thậm chí có thể đẩy bà vào bệnh viện tâm thần, nhưng bọn họ giúp bà trị liệu tốt nhất, giúp bà thiết bị chữa bệnh tốt nhất.
Cô ngẩng đầu, nhìn về phía Liễu Ánh Tuyết "Mợ muốn con làm gì?"
Lấy những thứ này ra nói không phải vì muốn cô làm gì đó sao? Vừa dứt lời, cửa phòng bị đẩy ra, Hứa Nam Gia đi đến, cô ta trực tiếp mở miệng: "Chúng tôi tìm cô, là vì..."
"Nam Gia!" Liễu Ánh Tuyết lớn tiếng ngắt lời Hứa Nam Gia.
Hứa Nam Gia hơi sững sờ, nhưng Liễu Ánh Tuyết nhìn cảnh cáo cô ta một cái, cô ta cũng không dám nói gì nữa rồi.
Lúc này, Liễu Ánh Tuyết mới nhìn về phía Hứa Tiễu Tiễu "Là như vậy, ta là nói cho con một tiếng, đón con về nhà không có ý gì khác. Con đừng nghĩ nhiều, mẹ con là con nuôi của nhà họ Hứa, nhà họ Hứa hẳn sẽ quan tâm, những gia đình giàu có khác chỉ là một đám người, riêng người nhà họ Hứa chúng ta nhỏ bé, năm đó mới nhận nuôi mẹ con, Tiễu Tiễu, con phải nhớ kỹ, chúng ta đều là người một nhà."
Nói tới đây, bà ta vỗ bả vai Hứa Tiễu Tiễu "Khoảng thời gian trước, cậu và mợ sơ sót đối với con, về sau ta với cậu con bàn bạc quyết định tối hôm nay chiêu đãi con ở Hoa Hi Lâu, hoan nghênh con về nhà."
Chiêu đãi?
Hứa Tiễu Tiễu nhíu mày "Không cần phiền toái như vậy..."
"Không phiền toái không phiền toái, cả nhà chúng ta đã lâu không có liên hoan, quyết định như vậy đi."
Thấy thái độ kiên quyết của bà ta, Hứa Tiễu Tiễu cũng không nói cái gì nữa, gật đầu.
Đợi cho cô đi, Hứa Nam Gia bĩu môi "Mẹ, sao mẹ không cho con nói chuyện trực tiếp?"
Liễu Ánh Tuyết gõ một cái vào trán cô ta " Con đó, làm gì cũng không thể thiếu suy nghĩ như vậy, về sau ta quan sát nó, tính cách Hứa Tiễu Tiễu quật cường, cứng rắn khẳng định không được, chúng ta phải đi đường vòng."