Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-127
Chương 127: Ba người về
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Từ nhỏ tôi đã rất nhạy cảm, vừa chạm vào là tôi rút tay lại ngay lập tức, không biết có nhìn nhầm hay không, nhưng hình như tôi thấy khỏe môi của anh ta cong lên như đùa bỡn, nhưng khi tôi ngắng đầu nhìn lại xác nhận thì chỉ thấy mặt anh ta không có biểu hiện gì.
Nhận rượu từ tay tôi, tôi không rót đầy, chỉ khoảng tầm nửa lỵ, cứ nghĩ là anh ta hiểu ý vì dù sao tôi cũng không nghĩ mặt mũi của tôi đủ lớn để có thể mời anh ta uống được. het.
Nhưng không ngờ, thế mà anh ta ngẩng đầu một hơi uống
Lúc tôi ngạc nhiên nhìn thì anh ta đã đặt chiếc ly không lên bàn, Triệu Mạnh Hưng và những người khác không khỏi ngạc nhiên nhìn tôi mấy lần, chắc họ đang nghĩ tôi và Tân Phúc có quan hệ gì đó, sau đó cứ liên tục ép tôi uống để tôi đi mời rượu Tân Phúc.
Tôi không muốn như vậy, nhưng nhìn ảnh mặt cầu xin của Tiêu Dao nên chỉ có thể nịnh nọt rót rượu cho Tân Phúc, khi đã uống được khá nhiều, Tiêu Dao đưa tôi vào nhà vệ sinh, để mấy người Triệu Mạnh Hưng đối vị trí.
Cách mà người làm ăn nói chuyện là như vậy, dù chuyện có khó nói đến đầu, sau ba vòng mời rượu thì đều trở nên dễ hơn.
Tôi vào nhà vệ sinh với Tiêu Dao, hỏi cô ấy rằng có chuyện gì với người anh cùng trường kia, hay là anh ta đã điều tra từ trước rồi cố ý tiếp cận.
Cô ấy nói với tôi, trước đây Triệu Mạnh Hưng không có tiếng tăm gì, mà lúc đó tuổi còn nhỏ nên thích, sau đó không bao lâu thì anh ta chuyển trưởng rồi không có tin tức gì nữa, cô ấy không nghĩ rằng sẽ tình cờ gặp lại anh ta ta quán bar, nên dù có cố y điều tra thì anh ta cũng sẽ không biết rằng cô ấy có hẹn với tôi
Sau khi nghe vậy tôi mới yên tâm.
Ở lại nhà vệ sinh với cô ấy một lúc, dặm lại lớp trang điểm, rằng ở lại thêm mười mấy phút rồi mới đi ra.
Lúc đi ra, tôi vẫn ngồi bên cạnh Tân Phúc, sắc mặt anh ta hình như không được tốt cho lắm, cuối cùng vệ sĩ của anh ta đang đứng phía sau nói không còn sớm nữa, chúng tôi mới đi Triệu Mạnh Hưng đưa Tiêu Dao về, hai người còn lại nhìn tôi giống như nghĩ rằng tôi là người của Tân Phúc, chào tạm biệt rồi cũng đi về.
Tôi đi ra khỏi quán bar, ở cổng có không ít xe taxi đậu thành hàng ở ngã rẽ.
Tôi đang định đi qua thì có một chiếc xe màu đen đột nhiên lao lên từ hầm gửi xe với tốc độ nhanh khủng khiếp, dọa tôi phải lùi lại liên tục, khi vẫn chưa tỉnh táo lại, chiếc xe kia đang đi bằng nhiên dừng lại trước mặt tôi.
Cửa xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt rõ ràng, là vệ sĩ bên người Tân Phúc.
Anh ta liếc tôi: "Cô Tần, nhờ cô sau này đừng có mời rượu anh Tần nữa." "Gì cơ?" Tôi khẽ giật mình, bỗng nhiên nói một câu không đầu không đuôi như vậy khiến tôi rất mơ hồ. "ỷ trên mặt chữ"
Nói xong, người đàn ông kêu lái xe, trước khi cửa sổ xe đóng lại, tôi nhìn thấy gương mặt hốc hác của Tân Phúc đang ngôi bên cạnh. Ánh sáng đèn ở cửa quán bar có màu trắng, in hằn trên mặt anh ta, sắc mặt Tân Phúc trắng bệch làm người ta sợ hãi, nhìn từ mặt xuống cổ còn có từng mảng, từng mảng đỏ.
Đây là triệu chứng của dị ứng với cồn.
Tôi nhíu mày, lúc định hỏi thì xe đã chạy đi trước mặt tôi,
Đột nhiên tôi nhớ ra, lúc tôi và Tân Phúc uống xong ly đầu tiên, người này đứng sau lưng anh ta định lại cần, nhưng anh ta chặn lại, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân, nhược điểm của anh ta là dị ứng với còn, đặc biệt là đối với kiểu người như Tân Phúc, không thể để người khác biết nhược điểm của mình, một khi bị người khác để ý đến nhược điểm này sẽ khó mà đề phòng.
Nhưng tôi không hiểu, rõ ràng anh ta có thể từ chối tháng, như vậy thì người khác cũng không thể phát hiện, vì sao anh ta lại uống.
Tôi không khỏi tiếp tục nhìn chiếc xe chăm chú, đến khi đèn phía sau xe khuất ở góc đường mà vẫn chưa nghĩ ra, cuối cùng cũng chỉ có thể thu ánh mắt lại.
Đã năm ngày rồi mà Lục Kính Đình ở Biên Kỳ vẫn không có tin gì, thời gian năm ngày nói dài cũng không dài, nhưng đối với tôi, người vừa cùng đăng ký kết hôn với anh xong lại có vẻ dài đăng đẳng, nhất là đến một cuộc điện thoại hỏi thăm cũng không có, càng làm tôi thêm lo lắng. Mãi đến ngày thứ sáu, tôi nhịn không nổi nữa, sau khi đấu tranh tư tưởng và quyết định chủ động thi phát hiện người nghe điện thoại là là một người phụ nữ. Lần thứ hai nói chuyện, tôi nghe ra đó là giọng của Kiều
Lam.
Oanh một tiếng, trong đầu tôi xuất hiện âm thanh giống như âm thanh của đồ vật đổ vỡ, không phải anh đang ở Biên Kỳ sao? Sao lại ở cùng với Kiều Lam? "Lục Kinh Đinh đầu? Tôi muốn nói chuyện với anh ấy!" "Anh Kính Đình đang tắm.
Khi nghe được hai từ đang tắm, lòng tôi co rút lại nhưng vẫn không thể hiện ra. "Khi nào anh ấy tầm xong? Kêu anh ấy gọi lại cho tôi"
Tôi nói xong đang định cúp máy thì cô ta ngăn lại. "Cô Tần chờ một chút." "Sao?"
Có có chuyện gì tôi có thể thấy có chuyến lời với các kiến Đinh mấy ngày nay anh ấy mẽ: môi muốn chết toàn là đất tung lên giường là ngủ ngày tôi so anh ấy quên gọi lại cho cô
Tôi dừng lại nghe giọng nói d đang ở đầu dây bên kia, nghe ca thì thấy có ta đang rất quan tâm, nhưng trong từng câu từng chữ đều kiêu ngạo thể hiện quyền chủ động tôi chính là một người phụ nữ tường tận từ trong ra ngoài, đương nhiên sẽ nghe tai đoạn này.
Trên phần khác nhau nếu như Lục Kinh Đinh không đề cấp với tà CIỆT đăng ký kết hôn in to rất định sẽ YÊN đến là một tính nhân tôi ng anh đã đăng ký kết hôn cùng với tôi, anh đa cho là những tínày mặc dù tự nhì như vậy rất nhiều lần nhưng tôi vẫn không thể Kèm chế được những áo tiếng trong Eng đến C Khi nghe được cong của Kieu Lam long đã kị cần nhi đã nuốt chung ấy tôi
To ga giong học Máy ngày nay cô đều ở cùng với Lục Cô là BỊ TỨC Kông tha thân không phải không phải chia ra ngay trước ông Lục đá hanh Kính Đình, tôi nghe nói tất thường nên nó có ý từ cá chăm sóc dù sao cũng
CASE mấy năm, có Tếm đừng tiếu lâm Trái tim tôi áp tức chin xuống rồi sao đi nữa thì Lục Kinh T VỀ Erta dang : Công s có rẽ tay với Lục Kho ĐT Vi các căn cũng không thể dùng dao hay súng là tên thường nặng nề đến anh số ý qua chăm sóc và giả món năm ấy coro này nó suất không đo được LỤC Kinh 2 pin ra nói chuyện thiết với cô ta cũng vô ca tôi cúp điện thoại sau đó lập tức gọi điện cho
Từ khi trải qua chuyện của Trịnh Diễn, nó ngày càng ít nó tính các cũng thay đó các nhà so với ngày trước nhưng tôi cảm thấy như vậy rất tốt, nơi đồng người mà nói nhiều đường TIẾT SẼ CÓ Úc rồi nó
Nó rất khế làm không bao lâu đã được Lục Kinh Đình để bạt lên vị trí trưởng phòng Lục Kính Định thắng tay giao cho nó một trung tâm giải trí.
Nghe nói trung tâm giải trí mới mở, là loại siêu du thuyền mạ vàng cỡ lớn ra biển, tôi hỏi nó hai trước khi chuyển để tài sang Lục Kinh Đình.
Kết quả những gì Gia Kiệt biết là Lục Đình đã đặt ngày về từ hai ngày trước, nhưng đột nhiên ở Biên Kỳ có một chút vấn đề nên hoãn lại mấy ngày. "Vậy khoảng khi nào có thể về?" "Nhanh thôi, hai ngày nay trung tâm giải trí đang thử hoạt động, thứ hai chính thức khai trương, lúc đó chắc chắn sẽ
Nghe được tin này, tôi cũng không hỏi thêm gì nữa, dặn dò nó vài câu làm việc cẩn thận, dù thế nào cũng đừng để phạm sai lầm, rồi cúp điện thoại. trang web cập nhật nhanh nhất
Còn ba ngày nữa mới tới ngày khai trương, tôi dẫn vặt qua từng ngày, trong thời gian này, tôi gọi điện hẹn Tiêu Dao ăn cơm hai lần, cô ấy đều hẹn khi khác, trước đây cô ấy luôn sống theo chủ nghĩa chị em như tay chân, đàn ông như quần áo, hiện tại gọi điện hẹn ba lần đều không được, dùng mũi nghĩ cũng biết cô ấy và Triệu Mạnh Hưng đang mặn nồng.
Tôi biết điều không làm phiền cô ấy nữa, Lục Kinh Đình về vào đêm chủ nhật, Tân Gia Kiệt gửi tin nhắn báo cho tôi. Tôi tắm rửa và mặc một bộ quần áo đẹp từ sớm, nhờ Tân
Gia Kiệt sắp xếp tài xế đưa tôi tới sân bay.
Quả nhiên, chuyến bay của Lục Kính Đình hạ cánh, một lát sau anh đi từ trong ra, phía sau anh ngoại trừ nhóm của Nghĩa ra, nổi bật nhất là Kiều Lam mặc bộ đồ màu xanh
Cô ta khoác cánh tay Lục Kính Đình đi ra, không biết có phải do tối hôm qua làm việc quá muộn hay không, dưới lớp trang điểm, có thể nhìn thấy được thâm dưới Tôi nén xuống sự khó chịu trong lòng, trưng lên mặt một nụ cười: "Lục
Lục Kinh Đinh vừa đi vừa cúi đầu nhìn điện thoại, Kiều Lam ghé sát người anh nói chuyện, hai người nghe tôi gọi thì giật
Anh ngắn đầu, chỉ mấy giây ảnh mát đã tập trung trên người tôi.
Anh nhíu mày nhưng vẫn đi về phía tôi. "Sao em lại đến đây?"
Nhìn thấy bàn tay không nỡ buông ra của Kiều Lam, tôi chạy lại ôm lấy anh: "Anh đi nhiều ngày như vậy mà không thèm nhan tin hay gọi điện cho em, em có thể không đến à?"
Tôi lao đến quá nhanh, Lục Kinh Đình vô thức ôm lại tôi, tay Kiều Lam lập tức rơi xuống, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô ta trong lúc nhìn tôi, gần như có thể chắc chắn, Kiều Lam vẫn còn yêu Lục Kinh Đình, thậm chỉ còn cá suy nghĩ muốn sống cùng anh, có lẽ cô ta đang chờ Lục Kính Đình chín chắn, lông cánh đầy đủ.
Khi tôi đang nhìn cô ta, giọng nói của Lục Kính Đình vang lên từ trên đỉnh đầu: "Anh không gọi cho em, thì em không thể gọi cho anh à?"
Đúng như tôi đoán, Kiêu Lam không nói lại với anh rằng tôi gọi điện tới.
Nhận ra ảnh mắt của anh, sắc mặt Kiều Lam thay đổi lập tức, rồi khôi phục lại rất nhanh.
Tôi híp mặt ra vẻ kinh ngạc: "Em không gọi cho anh a?" "Anh hỏi Kiều Lam một chút xem em có gọi cho anh không Tôi đảm nhẹ vào ngực anh rồi ném qua cho Kiều Lam. "Có ý gì?" Lục Kính Đình quay người lại.
Kiều Lam võ đầu rồi xi mặt: "A! Chết rồi anh Kính Đình, lần trước cô Tần gọi tới lúc anh đang tắm, em có nghe, sau đó em gái tìm em có việc nên em quên mất"
Nói rồi cô ta nhìn tôi, vẻ mặt áy náy: "Cô Tân sẽ không trách tôi chứ?"
Tôi nhìn cô ta làm bộ làm tịch, cong mỗi nỗi sẽ không, sau đó chuyển chủ đề, nói đã kêu vú nuôi nấu cơm ở nhà, đợi chúng tôi về rồi ăn, tôi dất Lục Kinh Đình lại phía xe. Người duy nhất tôi đến đón là Lục Kinh Đình nên cũng chỉ đưa một xe tới, Nghĩa còn việc khác phải xử lý nên không về, tôi nghĩ là Lục Kinh Đình sẽ để Nghĩa tiện đường đưa Kiều Lam về, không ngờ trước khi lên xe, đột nhiên Lục Kinh Đình quay "Em lên trước đi.
Anh nói xong còn tự nhiên mà mở cửa bên ghế phụ lái cho
Kiều Lam.
Kiều Lam nhìn tôi giả vờ từ chối một chút, trong lòng tôi hận không thể lột bỏ vẻ mặt giả tạo của cô ta, nhưng trên mặt chỉ có thể bình tĩnh, thể là ba người chúng tôi cùng nhau trở về nhà.
Sự ủng của cao bạn là động luc rằng tác của tác giải
Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha !!!
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Từ nhỏ tôi đã rất nhạy cảm, vừa chạm vào là tôi rút tay lại ngay lập tức, không biết có nhìn nhầm hay không, nhưng hình như tôi thấy khỏe môi của anh ta cong lên như đùa bỡn, nhưng khi tôi ngắng đầu nhìn lại xác nhận thì chỉ thấy mặt anh ta không có biểu hiện gì.
Nhận rượu từ tay tôi, tôi không rót đầy, chỉ khoảng tầm nửa lỵ, cứ nghĩ là anh ta hiểu ý vì dù sao tôi cũng không nghĩ mặt mũi của tôi đủ lớn để có thể mời anh ta uống được. het.
Nhưng không ngờ, thế mà anh ta ngẩng đầu một hơi uống
Lúc tôi ngạc nhiên nhìn thì anh ta đã đặt chiếc ly không lên bàn, Triệu Mạnh Hưng và những người khác không khỏi ngạc nhiên nhìn tôi mấy lần, chắc họ đang nghĩ tôi và Tân Phúc có quan hệ gì đó, sau đó cứ liên tục ép tôi uống để tôi đi mời rượu Tân Phúc.
Tôi không muốn như vậy, nhưng nhìn ảnh mặt cầu xin của Tiêu Dao nên chỉ có thể nịnh nọt rót rượu cho Tân Phúc, khi đã uống được khá nhiều, Tiêu Dao đưa tôi vào nhà vệ sinh, để mấy người Triệu Mạnh Hưng đối vị trí.
Cách mà người làm ăn nói chuyện là như vậy, dù chuyện có khó nói đến đầu, sau ba vòng mời rượu thì đều trở nên dễ hơn.
Tôi vào nhà vệ sinh với Tiêu Dao, hỏi cô ấy rằng có chuyện gì với người anh cùng trường kia, hay là anh ta đã điều tra từ trước rồi cố ý tiếp cận.
Cô ấy nói với tôi, trước đây Triệu Mạnh Hưng không có tiếng tăm gì, mà lúc đó tuổi còn nhỏ nên thích, sau đó không bao lâu thì anh ta chuyển trưởng rồi không có tin tức gì nữa, cô ấy không nghĩ rằng sẽ tình cờ gặp lại anh ta ta quán bar, nên dù có cố y điều tra thì anh ta cũng sẽ không biết rằng cô ấy có hẹn với tôi
Sau khi nghe vậy tôi mới yên tâm.
Ở lại nhà vệ sinh với cô ấy một lúc, dặm lại lớp trang điểm, rằng ở lại thêm mười mấy phút rồi mới đi ra.
Lúc đi ra, tôi vẫn ngồi bên cạnh Tân Phúc, sắc mặt anh ta hình như không được tốt cho lắm, cuối cùng vệ sĩ của anh ta đang đứng phía sau nói không còn sớm nữa, chúng tôi mới đi Triệu Mạnh Hưng đưa Tiêu Dao về, hai người còn lại nhìn tôi giống như nghĩ rằng tôi là người của Tân Phúc, chào tạm biệt rồi cũng đi về.
Tôi đi ra khỏi quán bar, ở cổng có không ít xe taxi đậu thành hàng ở ngã rẽ.
Tôi đang định đi qua thì có một chiếc xe màu đen đột nhiên lao lên từ hầm gửi xe với tốc độ nhanh khủng khiếp, dọa tôi phải lùi lại liên tục, khi vẫn chưa tỉnh táo lại, chiếc xe kia đang đi bằng nhiên dừng lại trước mặt tôi.
Cửa xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt rõ ràng, là vệ sĩ bên người Tân Phúc.
Anh ta liếc tôi: "Cô Tần, nhờ cô sau này đừng có mời rượu anh Tần nữa." "Gì cơ?" Tôi khẽ giật mình, bỗng nhiên nói một câu không đầu không đuôi như vậy khiến tôi rất mơ hồ. "ỷ trên mặt chữ"
Nói xong, người đàn ông kêu lái xe, trước khi cửa sổ xe đóng lại, tôi nhìn thấy gương mặt hốc hác của Tân Phúc đang ngôi bên cạnh. Ánh sáng đèn ở cửa quán bar có màu trắng, in hằn trên mặt anh ta, sắc mặt Tân Phúc trắng bệch làm người ta sợ hãi, nhìn từ mặt xuống cổ còn có từng mảng, từng mảng đỏ.
Đây là triệu chứng của dị ứng với cồn.
Tôi nhíu mày, lúc định hỏi thì xe đã chạy đi trước mặt tôi,
Đột nhiên tôi nhớ ra, lúc tôi và Tân Phúc uống xong ly đầu tiên, người này đứng sau lưng anh ta định lại cần, nhưng anh ta chặn lại, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân, nhược điểm của anh ta là dị ứng với còn, đặc biệt là đối với kiểu người như Tân Phúc, không thể để người khác biết nhược điểm của mình, một khi bị người khác để ý đến nhược điểm này sẽ khó mà đề phòng.
Nhưng tôi không hiểu, rõ ràng anh ta có thể từ chối tháng, như vậy thì người khác cũng không thể phát hiện, vì sao anh ta lại uống.
Tôi không khỏi tiếp tục nhìn chiếc xe chăm chú, đến khi đèn phía sau xe khuất ở góc đường mà vẫn chưa nghĩ ra, cuối cùng cũng chỉ có thể thu ánh mắt lại.
Đã năm ngày rồi mà Lục Kính Đình ở Biên Kỳ vẫn không có tin gì, thời gian năm ngày nói dài cũng không dài, nhưng đối với tôi, người vừa cùng đăng ký kết hôn với anh xong lại có vẻ dài đăng đẳng, nhất là đến một cuộc điện thoại hỏi thăm cũng không có, càng làm tôi thêm lo lắng. Mãi đến ngày thứ sáu, tôi nhịn không nổi nữa, sau khi đấu tranh tư tưởng và quyết định chủ động thi phát hiện người nghe điện thoại là là một người phụ nữ. Lần thứ hai nói chuyện, tôi nghe ra đó là giọng của Kiều
Lam.
Oanh một tiếng, trong đầu tôi xuất hiện âm thanh giống như âm thanh của đồ vật đổ vỡ, không phải anh đang ở Biên Kỳ sao? Sao lại ở cùng với Kiều Lam? "Lục Kinh Đinh đầu? Tôi muốn nói chuyện với anh ấy!" "Anh Kính Đình đang tắm.
Khi nghe được hai từ đang tắm, lòng tôi co rút lại nhưng vẫn không thể hiện ra. "Khi nào anh ấy tầm xong? Kêu anh ấy gọi lại cho tôi"
Tôi nói xong đang định cúp máy thì cô ta ngăn lại. "Cô Tần chờ một chút." "Sao?"
Có có chuyện gì tôi có thể thấy có chuyến lời với các kiến Đinh mấy ngày nay anh ấy mẽ: môi muốn chết toàn là đất tung lên giường là ngủ ngày tôi so anh ấy quên gọi lại cho cô
Tôi dừng lại nghe giọng nói d đang ở đầu dây bên kia, nghe ca thì thấy có ta đang rất quan tâm, nhưng trong từng câu từng chữ đều kiêu ngạo thể hiện quyền chủ động tôi chính là một người phụ nữ tường tận từ trong ra ngoài, đương nhiên sẽ nghe tai đoạn này.
Trên phần khác nhau nếu như Lục Kinh Đinh không đề cấp với tà CIỆT đăng ký kết hôn in to rất định sẽ YÊN đến là một tính nhân tôi ng anh đã đăng ký kết hôn cùng với tôi, anh đa cho là những tínày mặc dù tự nhì như vậy rất nhiều lần nhưng tôi vẫn không thể Kèm chế được những áo tiếng trong Eng đến C Khi nghe được cong của Kieu Lam long đã kị cần nhi đã nuốt chung ấy tôi
To ga giong học Máy ngày nay cô đều ở cùng với Lục Cô là BỊ TỨC Kông tha thân không phải không phải chia ra ngay trước ông Lục đá hanh Kính Đình, tôi nghe nói tất thường nên nó có ý từ cá chăm sóc dù sao cũng
CASE mấy năm, có Tếm đừng tiếu lâm Trái tim tôi áp tức chin xuống rồi sao đi nữa thì Lục Kinh T VỀ Erta dang : Công s có rẽ tay với Lục Kho ĐT Vi các căn cũng không thể dùng dao hay súng là tên thường nặng nề đến anh số ý qua chăm sóc và giả món năm ấy coro này nó suất không đo được LỤC Kinh 2 pin ra nói chuyện thiết với cô ta cũng vô ca tôi cúp điện thoại sau đó lập tức gọi điện cho
Từ khi trải qua chuyện của Trịnh Diễn, nó ngày càng ít nó tính các cũng thay đó các nhà so với ngày trước nhưng tôi cảm thấy như vậy rất tốt, nơi đồng người mà nói nhiều đường TIẾT SẼ CÓ Úc rồi nó
Nó rất khế làm không bao lâu đã được Lục Kinh Đình để bạt lên vị trí trưởng phòng Lục Kính Định thắng tay giao cho nó một trung tâm giải trí.
Nghe nói trung tâm giải trí mới mở, là loại siêu du thuyền mạ vàng cỡ lớn ra biển, tôi hỏi nó hai trước khi chuyển để tài sang Lục Kinh Đình.
Kết quả những gì Gia Kiệt biết là Lục Đình đã đặt ngày về từ hai ngày trước, nhưng đột nhiên ở Biên Kỳ có một chút vấn đề nên hoãn lại mấy ngày. "Vậy khoảng khi nào có thể về?" "Nhanh thôi, hai ngày nay trung tâm giải trí đang thử hoạt động, thứ hai chính thức khai trương, lúc đó chắc chắn sẽ
Nghe được tin này, tôi cũng không hỏi thêm gì nữa, dặn dò nó vài câu làm việc cẩn thận, dù thế nào cũng đừng để phạm sai lầm, rồi cúp điện thoại. trang web cập nhật nhanh nhất
Còn ba ngày nữa mới tới ngày khai trương, tôi dẫn vặt qua từng ngày, trong thời gian này, tôi gọi điện hẹn Tiêu Dao ăn cơm hai lần, cô ấy đều hẹn khi khác, trước đây cô ấy luôn sống theo chủ nghĩa chị em như tay chân, đàn ông như quần áo, hiện tại gọi điện hẹn ba lần đều không được, dùng mũi nghĩ cũng biết cô ấy và Triệu Mạnh Hưng đang mặn nồng.
Tôi biết điều không làm phiền cô ấy nữa, Lục Kinh Đình về vào đêm chủ nhật, Tân Gia Kiệt gửi tin nhắn báo cho tôi. Tôi tắm rửa và mặc một bộ quần áo đẹp từ sớm, nhờ Tân
Gia Kiệt sắp xếp tài xế đưa tôi tới sân bay.
Quả nhiên, chuyến bay của Lục Kính Đình hạ cánh, một lát sau anh đi từ trong ra, phía sau anh ngoại trừ nhóm của Nghĩa ra, nổi bật nhất là Kiều Lam mặc bộ đồ màu xanh
Cô ta khoác cánh tay Lục Kính Đình đi ra, không biết có phải do tối hôm qua làm việc quá muộn hay không, dưới lớp trang điểm, có thể nhìn thấy được thâm dưới Tôi nén xuống sự khó chịu trong lòng, trưng lên mặt một nụ cười: "Lục
Lục Kinh Đinh vừa đi vừa cúi đầu nhìn điện thoại, Kiều Lam ghé sát người anh nói chuyện, hai người nghe tôi gọi thì giật
Anh ngắn đầu, chỉ mấy giây ảnh mát đã tập trung trên người tôi.
Anh nhíu mày nhưng vẫn đi về phía tôi. "Sao em lại đến đây?"
Nhìn thấy bàn tay không nỡ buông ra của Kiều Lam, tôi chạy lại ôm lấy anh: "Anh đi nhiều ngày như vậy mà không thèm nhan tin hay gọi điện cho em, em có thể không đến à?"
Tôi lao đến quá nhanh, Lục Kinh Đình vô thức ôm lại tôi, tay Kiều Lam lập tức rơi xuống, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô ta trong lúc nhìn tôi, gần như có thể chắc chắn, Kiều Lam vẫn còn yêu Lục Kinh Đình, thậm chỉ còn cá suy nghĩ muốn sống cùng anh, có lẽ cô ta đang chờ Lục Kính Đình chín chắn, lông cánh đầy đủ.
Khi tôi đang nhìn cô ta, giọng nói của Lục Kính Đình vang lên từ trên đỉnh đầu: "Anh không gọi cho em, thì em không thể gọi cho anh à?"
Đúng như tôi đoán, Kiêu Lam không nói lại với anh rằng tôi gọi điện tới.
Nhận ra ảnh mắt của anh, sắc mặt Kiều Lam thay đổi lập tức, rồi khôi phục lại rất nhanh.
Tôi híp mặt ra vẻ kinh ngạc: "Em không gọi cho anh a?" "Anh hỏi Kiều Lam một chút xem em có gọi cho anh không Tôi đảm nhẹ vào ngực anh rồi ném qua cho Kiều Lam. "Có ý gì?" Lục Kính Đình quay người lại.
Kiều Lam võ đầu rồi xi mặt: "A! Chết rồi anh Kính Đình, lần trước cô Tần gọi tới lúc anh đang tắm, em có nghe, sau đó em gái tìm em có việc nên em quên mất"
Nói rồi cô ta nhìn tôi, vẻ mặt áy náy: "Cô Tân sẽ không trách tôi chứ?"
Tôi nhìn cô ta làm bộ làm tịch, cong mỗi nỗi sẽ không, sau đó chuyển chủ đề, nói đã kêu vú nuôi nấu cơm ở nhà, đợi chúng tôi về rồi ăn, tôi dất Lục Kinh Đình lại phía xe. Người duy nhất tôi đến đón là Lục Kinh Đình nên cũng chỉ đưa một xe tới, Nghĩa còn việc khác phải xử lý nên không về, tôi nghĩ là Lục Kinh Đình sẽ để Nghĩa tiện đường đưa Kiều Lam về, không ngờ trước khi lên xe, đột nhiên Lục Kinh Đình quay "Em lên trước đi.
Anh nói xong còn tự nhiên mà mở cửa bên ghế phụ lái cho
Kiều Lam.
Kiều Lam nhìn tôi giả vờ từ chối một chút, trong lòng tôi hận không thể lột bỏ vẻ mặt giả tạo của cô ta, nhưng trên mặt chỉ có thể bình tĩnh, thể là ba người chúng tôi cùng nhau trở về nhà.
Sự ủng của cao bạn là động luc rằng tác của tác giải
Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha !!!