Thời gian luôn trôi nhẹ nhàng và trôi rất nhanh. Thấm thoát rồi mọi chuyện đau buồn cũng qua đi, cho đến một hôm mà tôi cũng chả nhớ là hôm nào nữa, bởi cuộc sống của tôi quá bận rộn nên mốc thời gian là điều tôi không bao giờ để ý… Hôm đó, tôi chỉ nhớ rằng là thứ 3, buổi sáng tôi vẫn đưa đón Tú di như thường lệ. Trời lạnh, lạnh lắm, Tú thấy tôi nở một nụ cười tươi rói bảo:
- Đến sớm anh nhỉ..
- Ukm, không đến sớm để em đợi lâu thì anh còn xác về không nữa chứ…
- Anh nói gì đấy???
- À à, có gì đâu, mình đi nhanh kẻo muộn em.
- Hì hì….
Tú leo lên xe, tôi vít ga xe đi …. Trên con đường quen thộc, Tú ôm tôi chặt cứng, phải nói một điều rằng rất là phê. Quê tôi dạp này đang bước vào mùa Cấy, các bác nông dân tài thật, trời rét như cắt thế mà vẫn lội ruộng như không có gì. Đến trường, tôi cất xe còn Tú đi vào lớp, tôi không dặn em chờ tôi là bởi vì trời rất lạnh… thương em ghê ý…. Mấy tuần này, nề nếp học tập của nhà trường đã được đưa trở lại quỹ đạo, bảng thi đua của trường đã nghiêm túc hơn, số học sinh bỏ tiết đi chậm đã được giảm. Và hoà cùng không khí chung của trường, lớp tôi cũng thế… Tôi trở lại với vai trò của một bí thư thật thụ, trong lớp không còn cảnh chơi cờ ca rôi trong tiết nữa. Hết buổi học, tôi lại xách xe đem Tú về nhà. Dạo này gần tết rồi nên số lượng tội phạm cũng gia tăng đáng kể, đặc biệt là vụ một thanh niên ngáo đá dùng dao đâm chết tài xế taxi, bạn đọc nào ở Hà Tĩnh chắc biết. Bở thế nên bố tôi vẫn thường xuyên vắng nhà. Căn nhà đã lạnh lẽo nay lại lạnh lẽo hơn trước gấp bội lần. chiều hôm đó, tôi đang ngủ thì Tú đập tôi dậy bảo:
- Anh ơi, dậy đi, dậy em bảo.
- ủa em qua nhà anh lúc nào đấy???—tôi ngái ngủ hỏi Tú.
- em vừa qua thôi.
- ừa đợi anh oánh răng cái đã nhé.
- Dạ, nhanh lên anh.
Tôi đi vào nhà tắm oánh nhau à nhầm là oánh răng rửa mặt, chải tóc…. 5 phút sau, với bộ dạng max manly tôi bước ra hỏi Tú:
- Sao?? có ý tưởng gì mới à??
- Dạ, trờ lạnh mình làm bánh ăn đi anh.
- ờ ờ hay đấy, thế tính làm bánh gì đây??
- Bánh bèo đi anh, trời lạnh ăn bánh bèo cho ấm.
- Trời đất… muốn ăn thì ra chợ mua mà ăn, bánh bèo làm lâu lắm đấy em biết không??
- Kệ, mình cùng làm cho có tình cảm…
- Haizz, thôi thì làm..
Tôi cùng Tú chuẩn bị cho việc làm bánh… bột thì nhà tôi không có bởi vì ai cũng bận ít làm bánh lắm, thế là phải qua nhà Tú lấy và mua thêm. Đến 2h chiều thì mọi thứ đã tạm đủ. Tú phân cho tôi công việc nhào bột bởi vì theo như lời Tú thì tay tôi khoẻ, nhào bột mới nhuyễn đươc…
Éc cóng tay rồi, mai em up cho… các thím thông cảm nhé T.T @@