-
36
Xin chào toàn thể các bạn đọc đang theo giõi chuyện của tôi…… haizzz, thời gian trôi đi nhanh thật, mới đó mà sắp đến tết rồi các thím nhỉ….. Lâu nay em nói về chuyện tình của em và Tú quá nhều rồi, hôm nay ta làm củ ngoại chuyện mà chỉ có mình em, ko có Tú nha các thím…. tạm lấy nhan đề là Tết Xưa……
Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa, nhớ từng đêm tôi đón Giao Thừa, cầm pháo tôi Nổ như Mưa,….. công an xách đi phạt cho Chừa……;
Các bác ạ, nói về này xuân ý, thì xuân bây giờ chả thích bằng xuân xưa đâu các bác nhỉ…. không hiểu là tại mình lớn lên không còn cảm nhận được hương vị của ngày tết hay là tại cuộc sống xô bồ bon chen khiến ngày Tết không còn đứng ý nghĩa của nó nữa nhỉ…… không biết ngày tết của các thím ra sao nhưng ngày tết của bọn trẻ con quê chúng em đơn giản chỉ là niềm vui khi mẹ mua cho bộ đồ diện tết, ngồi xem bố và các chú Đụng lợn hay ngồi xem bà và mẹ gói bánh chưng…. Và vui nhất vẫn là xin mấy anh lớn đốt pháo ké…… hôm nay, nhân lúc rảnh rỗi và không khí xuân đang ngày một đến gần, em xin kể cho các thím nghe về một số chuyện về ngày tết trong thời trẻ trâu của em nhé……
Đầu tiên là chuyện phá làng phá nước đêm giao thừa nhé các thím…..
Số là nhà em có 3 đứa trẻ con, ông anh em, bà chị họ và em. Ông anh vs bà chị họ thì bằng tuổi nhau rồi còn em là đứa nhỏ nhất trong bọn nên mấy trò phá làng phá nước đều là 2 ông bà kia bày ra cả… một buổi chiều cuối năm, hình như là 28 tết thì phải, em đang say giấc ngủ sau một sáng dọn nhà cùng gia đình thì ông anh và bà chị họ em gọi em dậy. em đang ngái ngủ mặt ngơ như bò thắt nơ thì lão anh bảo:
- N, mày cùng bọn anh đập pháo van không???
- Có cả trò này nữa hả, van đâu???—em hỏi lại.
- Anh biết là mày đồng ý nên mua sẵn cho mày rồi, hè hè….
- Đâu nào????
Lão anh lấy trong túi ra 3 cái van cùng với một đống diêm, ổng đưa cho tôi hai hộp diêm cùng một cái van rồi bảo tôi đi theo ổng ra đình chơi. Hồi xưa cấm pháo nhưng chưa làm gắt như bây h nên bọn tôi đập pháo chả ai quan tâm cả. cả bọn thi nhau đập xem thằng nào kêu to hơn là thắng. ừ thì chơi, nhưng đay cũng là lần mà em ngu nhất các thím ạ….. em có thằng H cùng xóm là bạn thân, số là nó chơi hết diêm, thế là mượn em 2k mua diêm chơi. Mà 2k thời đó đối với lũ trẻ chúng em là quý lắm nhé… người quê thì có rất nhiều kiêng kị trong năm mới và không đòi nợ nhau cũng vậy, vì thế nên ra tết em gặp thằng H em mới hỏi nó:
- Ê H, trả tao 2k mày…
Em tưởng là nó sẽ móc túi trả cho em, nhưng ai ngờ nó phán một câu xanh rờn:
- Bố méo trả nhé……..
WTF, mía nó chứ, 2k của mình mà nó thính quịt à… quả này tao nhớ suốt đời nhé….. em là em ức lắm các thím ạ, thế là em mới nghĩ cách chơi lại thằng H. em bàn với ông anh em ( lão học lớp 8 nhé) pahir chơi thằng này một vố…. thế rồi cơ hội cũng đến…. hôm đó em đang đi học về thì thấy thằng H đang bắt cá đươi ao, mà em là em biết tính bố mẹ nhà nó là luôn cấm nó bắt cá khi đi học về ( sợ nó chết đuối), em ở trên bờ nhẹ nhàng…. Nhẹ nhàng…… hack mất đôi dép tổ ong của nó….. tối hôm đó về nhà nó bị đánh vì cái tội đi học ko chịu về nhà và làm mất dép. Em thấy thế thì hả hê lắm, mấy hôm sau có ông bán kem đến, em chờ cho chúng nó mua xong rồi mang đôi dép của thằng H ra đổi kem coi như là 2k của em hồi tết…… các bác thấy em thông minh ko????..........
Lại về câu chuyện lì xì đầu năm nhé các bác….. hồi đó trẻ con mỗi đứa chỉ được lì xì 1-2k lấy may thôi các bác ạ, tuy ít là thế nhưng em vẫn rất vui nhé… mà lì xì hồi bé mẹ thường bảo:
- Con ơi, có ai lì xì thì đem về mẹ dự cho khỏi mất nhá, khi nào cần mua gì thì mẹ đem cho mà mua….
Em rất ngây thơ, có bao nhiêu tiền em đưa cho mẹ hết… đến lúc thấy bọn bạn mua đồ chơi em về cũng bảo mẹ:
- Mẹ ơi, tiên flif xì của con đâu mẹ nhỉ…. con mua đồ chơi giống bạn ạ….
Em tưởng mẹ đưa tiền cho em, ai ngờ mẹ phán thế này:
- Tiền nào….. mua gì mà mua… chơi đó cho hết đã nhé…. Còn nữa tao đập cho tét đít giờ….
Vậy là em phải ngậm đắng nuốt cay…….. đến năm sau, em cũng có lì xì và mẹ cũng tiếp tục câu nói cũ… nhưng em khôn hơn rồi nhé, em đưa cho mẹ một ít thôi, còn lại là đem đi giấu, em giấu dưới Tủ quần áo nhé….. thế nào nằm ngủ thế là mơ để tiền trong cặp, tỉnh dậy lục cặp không thấy, mặt mếu máo chạy ra níu tay mẹ khóc:
- Hu hu, mẹ lấy tiền của con nhá, trả lại cho còn…. Huhu…
Mẹ em không hiểu chuyện gì:
- Tiền nào…. Mày bỏ ra để mẹ rửa bát không mẹ đập tét đít giờ….
Thế là đành ngậm ngì bỏ tay mẹ ra đi vào dường ôm mặt khóc…. Khoc một lát tỉnh ngủ mới nhớ là bỏ tiền dưới Tủ quần áo liền chạy lại lục, lục được rồi là bắt đầu mừng vừa khóc vừa cười như thằng trốn trai…..
TRẺ TRÂU CÁC BÁC NHỈ…..
Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa, nhớ từng đêm tôi đón Giao Thừa, cầm pháo tôi Nổ như Mưa,….. công an xách đi phạt cho Chừa……;
Các bác ạ, nói về này xuân ý, thì xuân bây giờ chả thích bằng xuân xưa đâu các bác nhỉ…. không hiểu là tại mình lớn lên không còn cảm nhận được hương vị của ngày tết hay là tại cuộc sống xô bồ bon chen khiến ngày Tết không còn đứng ý nghĩa của nó nữa nhỉ…… không biết ngày tết của các thím ra sao nhưng ngày tết của bọn trẻ con quê chúng em đơn giản chỉ là niềm vui khi mẹ mua cho bộ đồ diện tết, ngồi xem bố và các chú Đụng lợn hay ngồi xem bà và mẹ gói bánh chưng…. Và vui nhất vẫn là xin mấy anh lớn đốt pháo ké…… hôm nay, nhân lúc rảnh rỗi và không khí xuân đang ngày một đến gần, em xin kể cho các thím nghe về một số chuyện về ngày tết trong thời trẻ trâu của em nhé……
Đầu tiên là chuyện phá làng phá nước đêm giao thừa nhé các thím…..
Số là nhà em có 3 đứa trẻ con, ông anh em, bà chị họ và em. Ông anh vs bà chị họ thì bằng tuổi nhau rồi còn em là đứa nhỏ nhất trong bọn nên mấy trò phá làng phá nước đều là 2 ông bà kia bày ra cả… một buổi chiều cuối năm, hình như là 28 tết thì phải, em đang say giấc ngủ sau một sáng dọn nhà cùng gia đình thì ông anh và bà chị họ em gọi em dậy. em đang ngái ngủ mặt ngơ như bò thắt nơ thì lão anh bảo:
- N, mày cùng bọn anh đập pháo van không???
- Có cả trò này nữa hả, van đâu???—em hỏi lại.
- Anh biết là mày đồng ý nên mua sẵn cho mày rồi, hè hè….
- Đâu nào????
Lão anh lấy trong túi ra 3 cái van cùng với một đống diêm, ổng đưa cho tôi hai hộp diêm cùng một cái van rồi bảo tôi đi theo ổng ra đình chơi. Hồi xưa cấm pháo nhưng chưa làm gắt như bây h nên bọn tôi đập pháo chả ai quan tâm cả. cả bọn thi nhau đập xem thằng nào kêu to hơn là thắng. ừ thì chơi, nhưng đay cũng là lần mà em ngu nhất các thím ạ….. em có thằng H cùng xóm là bạn thân, số là nó chơi hết diêm, thế là mượn em 2k mua diêm chơi. Mà 2k thời đó đối với lũ trẻ chúng em là quý lắm nhé… người quê thì có rất nhiều kiêng kị trong năm mới và không đòi nợ nhau cũng vậy, vì thế nên ra tết em gặp thằng H em mới hỏi nó:
- Ê H, trả tao 2k mày…
Em tưởng là nó sẽ móc túi trả cho em, nhưng ai ngờ nó phán một câu xanh rờn:
- Bố méo trả nhé……..
WTF, mía nó chứ, 2k của mình mà nó thính quịt à… quả này tao nhớ suốt đời nhé….. em là em ức lắm các thím ạ, thế là em mới nghĩ cách chơi lại thằng H. em bàn với ông anh em ( lão học lớp 8 nhé) pahir chơi thằng này một vố…. thế rồi cơ hội cũng đến…. hôm đó em đang đi học về thì thấy thằng H đang bắt cá đươi ao, mà em là em biết tính bố mẹ nhà nó là luôn cấm nó bắt cá khi đi học về ( sợ nó chết đuối), em ở trên bờ nhẹ nhàng…. Nhẹ nhàng…… hack mất đôi dép tổ ong của nó….. tối hôm đó về nhà nó bị đánh vì cái tội đi học ko chịu về nhà và làm mất dép. Em thấy thế thì hả hê lắm, mấy hôm sau có ông bán kem đến, em chờ cho chúng nó mua xong rồi mang đôi dép của thằng H ra đổi kem coi như là 2k của em hồi tết…… các bác thấy em thông minh ko????..........
Lại về câu chuyện lì xì đầu năm nhé các bác….. hồi đó trẻ con mỗi đứa chỉ được lì xì 1-2k lấy may thôi các bác ạ, tuy ít là thế nhưng em vẫn rất vui nhé… mà lì xì hồi bé mẹ thường bảo:
- Con ơi, có ai lì xì thì đem về mẹ dự cho khỏi mất nhá, khi nào cần mua gì thì mẹ đem cho mà mua….
Em rất ngây thơ, có bao nhiêu tiền em đưa cho mẹ hết… đến lúc thấy bọn bạn mua đồ chơi em về cũng bảo mẹ:
- Mẹ ơi, tiên flif xì của con đâu mẹ nhỉ…. con mua đồ chơi giống bạn ạ….
Em tưởng mẹ đưa tiền cho em, ai ngờ mẹ phán thế này:
- Tiền nào….. mua gì mà mua… chơi đó cho hết đã nhé…. Còn nữa tao đập cho tét đít giờ….
Vậy là em phải ngậm đắng nuốt cay…….. đến năm sau, em cũng có lì xì và mẹ cũng tiếp tục câu nói cũ… nhưng em khôn hơn rồi nhé, em đưa cho mẹ một ít thôi, còn lại là đem đi giấu, em giấu dưới Tủ quần áo nhé….. thế nào nằm ngủ thế là mơ để tiền trong cặp, tỉnh dậy lục cặp không thấy, mặt mếu máo chạy ra níu tay mẹ khóc:
- Hu hu, mẹ lấy tiền của con nhá, trả lại cho còn…. Huhu…
Mẹ em không hiểu chuyện gì:
- Tiền nào…. Mày bỏ ra để mẹ rửa bát không mẹ đập tét đít giờ….
Thế là đành ngậm ngì bỏ tay mẹ ra đi vào dường ôm mặt khóc…. Khoc một lát tỉnh ngủ mới nhớ là bỏ tiền dưới Tủ quần áo liền chạy lại lục, lục được rồi là bắt đầu mừng vừa khóc vừa cười như thằng trốn trai…..
TRẺ TRÂU CÁC BÁC NHỈ…..