-
Review cái vụ merry chịch mệt
-------------------
- Chồng yêu,dậy đi *giọng ngọt như mía* (Ps : chắc cho thêm cả đường nữa cũng nên )- Giọng của Phương oang oang bên tai e
- Chồng,chồng cái gì?Mình đã lấy nhau đâu,nghe rợn người quá ==" - E đáp
- Hứ,kệ vợ.Vợ thích gọi chồng như vậy k được à ?
- Tùy e thôi =..= ,tự dưng phá anh chi vậy? - E lại kéo chăn phủ kín người và nằm ngủ tiếp
- Ơ,chồng dậy ngay cho e - Phương giật chăn ra
- WTF?Thôi được rồi,có chuyện gì vậy ?
- Anh dậy VSCN đi rồi mình đi ăn sáng,rồi blabla... - Phương thuyết trình kế hoạch của mình
- Chỉ có vậy thôi à ?
- Dạ,mà a có biết hôm nay là ngày gì ko ^^ ?
Đù,Phương hỏi câu ngây thơ vãi ra.E vốn kém hiểu biết về lịch từ nhỏ nhưng e cũng đủ biết hôm nay (24/12) là ngày tết thiếu nhi chứ gì < đùa đấy >
- Tết dương lịch hả ? - E troll
- Hông phải >"<
- Tết âm lịch thì sao ?
- Cũng hông phải nốt >"<
- Á,Valentine phải ko ?
- Trời ơi >"<,hôm nay là Noel.NOEL ĐÓ ÔNG NỘI
- Noel ?
- *gật gật*
- Là cái ngày gì nhỉ ?
- *úp mặt vào tường ko thèm nhìn mặt e nữa* ( giận rồi )
- Bé cưng của anh sao thế?Ai trêu em hả?
- Cái tên ngồi trước mặt tôi đây nè *chỉ chỉ *
- Hehe,a đùa có một chút mà.Giờ mình đi luôn nhỉ
Thế là e đứng dậy đi xuống dưới nhà VSCN.Hít đất,chống đẩy đủ 69 cái rồi e với P đi ăn sáng.Đúng là Noel có khác,đường phố,xóm chợ,đâu đâu cũng tấp nập người qua lại.Đến cái nhà VSCC còn phải chật cứng thì các thím cũng phải hiểu rồi ).Ăn sáng xong thì e dẫn Phương đi mua quần áo.Con gái có khác ngồi lựa tỉ mỉ từng tý một,nào thì là áo này của hãng nào,làm bằng vải gì,blabla...
Cứ như con trai vì nó là quần áo => mua có phải nhanh hơn ko ? Ngồi lựa chán chê mãi chả xong,e mới chợt nhớ ra là Noel nên tặng gì cho Phương bây giờ :
Trang sức ư ? => Phương ko thích mấy thứ đắt tiền
Son môi,nước hoa ? => Cả một đống ở nhà rồi
Quần áo => Đang mua kia kìa,mua làm gì nữa
Khung ảnh hoặc gấu bông thì sao? => Ờ hợp lí đấy,hjhj đồ ngốk ( đậu xanh cái não chứ,nó bảo e ngốc kìa )
- Phương này,e chọn được chưa vậy ? - E hỏi
- Chưa đâu a,để e xem thêm đã
- Ừ,vậy e ở đây một lát nhé.A đi có chút việc tầm 10 - 15 nữa a quay lại nhé
- Ủa,a đi đâu vậy ?
- Hehe,bí mật
Nói rồi,e đi ra ngoài kiếm quà noel để tặng Phương.Lượn lờ,qua mấy cửa hàng bán đồ tạp hóa và đồ chơi,ngồi tia mãi cuối cùng e cũng tìm được 1 quán có gái là chủ quán.Vì theo kinh nghiệm của e,con gái thường biết chọn quà hơn là con trai.Riêng vào mấy quán đực rựa thì kiểu gì chả bị mấy ông F.A tư vấn,troll cho thối mũi cũng nên.
Lựa đồ một hồi thì e cũng chọn đc 1 con gấu bông minion vì e biết Phương kết mấy con này lắm.Tuy nó ko đc to như e mong đợi nhưng mà cũng đủ để ôm,gối các kiểu.Sắm gấu xong,e quay ra kiếm thêm mấy cái thiệp với lời nhắn chúc giáng sinh vui vẻ + vài dòng tâm sự của e về Phương nữa.
Ghi địa chỉ,sđt,thời gian nhận quà,blabla rồi e trở lại cái cửa hàng quần áo để đón Phương.Năm nay thì vẫn như năm trước,vẫn rầm rộ cái trào lưu cầu mưa của F.A.Đùa,mấy thím cầu mình mau mau có gấu thì ko cầu.Đây lại cứ đi cầu mưa ,bảo sao các thím mãi cứ F.A là phải.
Lên fb thì e nhận đc 1 đống tin nhắn chúc GSVV sớm của bọn bạn khốn nạn.E thì cũng chả biết nhắn gì ngoài câu : " Mình xin cảm ơn cái lòng thối,à nhầm cái lòng tốt của bạn.Merry chịch mệt vui vẻ "
..........
Tua tua tua.
Tới chiều thì mấy đại ca cũng qua nhà e giao hàng.Công nhận e căn thời gian cũng chuẩn phết,đúng vào cái lúc Phương vừa mới ra ngoài đi chơi cùng mấy chị hàng xóm luôn.Cất giấu cẩn cmn thận quà ở trong phòng của mình rồi e bắt đầu đi kiếm đồ để tự trang trí lại cái phòng của mình cho nó cũng có cái không khí gọi là giáng sinh.
Nghĩ thì tưởng đơn giản chứ thật ra đến lúc bắt tay vào làm thì e mới thấy nó phức tạp đến thế nào.Nhất là cái cây thông noel,e phải treo với trang trí tùm lum biết bao nhiêu là thứ lên trên đó.Lại còn thêm cả đống tranh,khung ảnh trong phòng nữa.Năn nỉ,gãy cả lưỡi thì mama cũng chịu qua giúp e ) .Vì noel mọi năm mama cũng thường hay trang trí nhà cửa mà nên chắc chắn mama phải có nhiều kinh nghiệm hơn e nhiều .
Khi mọi thứ đã hoàn thành thì cũng là lúc Phương về,cơ mà lần này e bảo mẹ giữ bí mật ko để cho Phương biết . Rồi 3 mẹ con trở về nhà ( nhà của mama ý ) để ăn tối,căn bản là từ hồi ra ở riêng thì e với Phương ít khi có dịp đc quây quần bên mâm cơm của mẹ nữa và đây cũng là 1 trong những dịp tuyệt vời nhất để hâm nóng lại tình cảm gia đình.
Ăn cơm xong thì e với P xin phép đi chơi riêng cho nó thêm phần lãng mạn.Năm nay thì vẫn như năm trước thôi,e lại dẫn Phương ra cái nhà nghỉ,à lộn nhà thờ ở gần nhà
- Anh ở ngoài hay vào trong với e đây ? - P hỏi
- Thôi,e vào trong đi.A ở ngoài cũng đc
- Dạ,thế a đợi e chút nha.
Nói rồi Phương đi vào bên trong để lại một mình e bên chiếc ghế đá lẻ loi,nhìn các bạn trẻ thể hiện tình yêu với nhau.
Soi đc mấy e teen chắc khoảng lớp 7 lớp 8 gì đó,cũng có gấu mà e thấy buồn thay cho các thím thật =)).Trẻ con giờ bạo dạn quá,chả giống cái thời của mình ngày xưa chút nào.E đang nghĩ vẫn vơ về mấy cái chuyện trong quá khứ thì bỗng dưng Phương bước tới ngồi cạnh em
- E tặng anh này - P chìa tay ra,đưa cho e 1 chiếc khăn len
- Đẹp quá,e tự đan đấy à ? - E cầm chiếc khăn và ngắm nghía
- Dạ,a thấy thế nào?
- Cảm ơn e,a thích nó lắm *e quàng thử khăn vào cổ*
- Hihi,a thích là e vui rồi
Có lẽ đã lâu lắm rồi e mới được Phương tặng cho một món quà ý nghĩa đến vậy.Tuy nó chả phải là 1 món đồ đắt tiền hay quá đẹp đẽ gì đâu nhưng chiếc khăn đó là do chính tay Phương đan.Chiếc khăn,nó chứa đựng tình cảm của Phương dành cho e.Cái đó mới là điều quan trọng nhất ở đây.E chắc chắn sẽ giữ gìn,trân trọng nó.
- À đúng rồi,e đi với anh - E kéo tay Phương
- Đi đâu vậy anh ? - Phương hỏi
- Về nhà chứ còn gì nữa
- Về nhà ?
- Ừ
Dứt lời,e dẫn Phương rời khỏi nhà thờ đi về nhà luôn.Trên đường về thì Phương cứ thắc mắc mãi là tại sao lại e lại muốn về nhà vào cái lúc này nhưng e ko giải thích chỉ bảo là " bí mật " thôi.
- Nào e nhắm mắt lại đi ko đc nhìn lén đâu đấy - E bịt mắt của P lại
- Ơ,a lại tính làm gì vậy ?
- Bí mật,bí mật
E từ từ dẫn Phương đi từ trên nhà lên phòng của mình.E nhẹ nhàng mở cửa phòng ra và bật đèn lên
- Mở mắt ra đi e - E gỡ tay của mình ra
- Oa...anh tự làm đấy à?Đẹp quá... - Phương sửng sốt vì sự thay đổi choáng ngợp bởi căn phòng của e,nó quá lung linh và rực rỡ
- Hehe,thật ra a với mẹ cùng làm đó *gãi đầu*
- Bảo sao,hihi...
E bước vào trong đem con gấu,dính sẵn tấm thiệp bên ngoài ra đưa cho Phương
- Quà của e đây cục cưng của anh
- Ôi,minion...e cảm ơn
Mắt Phương bắt đầu long lanh lên khi thấy món quà đặc biệt của e.Chắc là Phương thích lắm đây mà.Ngắm nghía chán chê xong Phương mới hỏi
- Sao anh biết,e thích con gấu bông kiểu như thế này vậy ?
- Lại hỏi câu ngây thơ nữa rồi.Anh k hiểu e thì còn ai hiểu e nữa - E ấn nhẹ vào trán Phương
- Hihi..
- Còn cả cái kia nữa kìa *chỉ chỉ*,e đọc đi.
- Dạ
Phương giật tấm thiệp ra và bắt đầu chăm chú vào cái nội dung trên đó.Cũng chả có gì đâu e chỉ viết tạm là : " Chúc em,một nửa của đời anh luôn cảm thấy hanh phúc.Dẫu em có đi tới đâu thì anh vẫn luôn dõi theo từng bước chân của em.Cho dù đi đến nơi nào thì tình yêu của anh dành cho em mãi mãi không bao giờ thay đổi. Chúc em Giáng sinh ấm áp và hạnh phúc...Anh yêu em,cô bạn của tuổi thơ "
Ký tên : H min đẹp trai,dài 18cm của e < đùa đấy,e ko có ghi từ dài 18cm trong thiệp đâu >
Chẳng nói,chẳng rằng bất ngờ Phương ôm chặt lấy e như sợ e sẽ biết mất vậy.Bất ngờ lại thêm phần bất ngờ hơn khi P chủ động hôn e một cách đắm đuối và mãnh liệt đến ko tưởng.Trước hành động đó của Phương thì e chỉ biết đứng yên hưởng thụ và để e nó lợi dụng mình thôi.Đến một lúc sau thì Phương cũng chịu buông đôi môi của e ra và thỏ thẻ
- Em yêu anh
- Me too
- Hứ,suốt ngày bày đặt nói tiếng Anh
- Vậy a cũng yêu em được chưa,cô bé =.= ?
- Ok hihi
- Thích cười ko ? A hun chết giờ ?
- A này,giả sử một ngày e ko còn trên cõi đời này nữa thì a sẽ làm gì ? - Phương hỏi
Chắc lại là tác dụng phụ của việc xem nhiều phim Hàn Xẻng quá đây mà
- Thì...a sẽ cất e vào một góc của con tim mình và a sẽ yêu người khác
- Ơ,thế a ko ở một mình đến già à >"< ?
- Anh lạy em,a còn phải có người nối dõi nữa chứ
- E thấy có cái gì đó sai sai...
- E bị nhiễm phim Hàn xẻng nhiều quá rồi.Nếu e muốn anh ở một mình đến già,vậy thì bây giờ mình tạo baby với nhau nhé =))
- KO *lắc đầu*
- Tại sao lại k nào ? - E đè Phương ra để trêu e nó tý
- Em...em...
- Ko trả lời được chứ gì ? Vậy thì từ giờ e đừng nghĩ vớ vẩn nữa nhé?
Ps : Mọi người quên e rồi à ? I'm feel sad :(
- Chồng yêu,dậy đi *giọng ngọt như mía* (Ps : chắc cho thêm cả đường nữa cũng nên )- Giọng của Phương oang oang bên tai e
- Chồng,chồng cái gì?Mình đã lấy nhau đâu,nghe rợn người quá ==" - E đáp
- Hứ,kệ vợ.Vợ thích gọi chồng như vậy k được à ?
- Tùy e thôi =..= ,tự dưng phá anh chi vậy? - E lại kéo chăn phủ kín người và nằm ngủ tiếp
- Ơ,chồng dậy ngay cho e - Phương giật chăn ra
- WTF?Thôi được rồi,có chuyện gì vậy ?
- Anh dậy VSCN đi rồi mình đi ăn sáng,rồi blabla... - Phương thuyết trình kế hoạch của mình
- Chỉ có vậy thôi à ?
- Dạ,mà a có biết hôm nay là ngày gì ko ^^ ?
Đù,Phương hỏi câu ngây thơ vãi ra.E vốn kém hiểu biết về lịch từ nhỏ nhưng e cũng đủ biết hôm nay (24/12) là ngày tết thiếu nhi chứ gì < đùa đấy >
- Tết dương lịch hả ? - E troll
- Hông phải >"<
- Tết âm lịch thì sao ?
- Cũng hông phải nốt >"<
- Á,Valentine phải ko ?
- Trời ơi >"<,hôm nay là Noel.NOEL ĐÓ ÔNG NỘI
- Noel ?
- *gật gật*
- Là cái ngày gì nhỉ ?
- *úp mặt vào tường ko thèm nhìn mặt e nữa* ( giận rồi )
- Bé cưng của anh sao thế?Ai trêu em hả?
- Cái tên ngồi trước mặt tôi đây nè *chỉ chỉ *
- Hehe,a đùa có một chút mà.Giờ mình đi luôn nhỉ
Thế là e đứng dậy đi xuống dưới nhà VSCN.Hít đất,chống đẩy đủ 69 cái rồi e với P đi ăn sáng.Đúng là Noel có khác,đường phố,xóm chợ,đâu đâu cũng tấp nập người qua lại.Đến cái nhà VSCC còn phải chật cứng thì các thím cũng phải hiểu rồi
Cứ như con trai vì nó là quần áo => mua có phải nhanh hơn ko ? Ngồi lựa chán chê mãi chả xong,e mới chợt nhớ ra là Noel nên tặng gì cho Phương bây giờ :
Trang sức ư ? => Phương ko thích mấy thứ đắt tiền
Son môi,nước hoa ? => Cả một đống ở nhà rồi
Quần áo => Đang mua kia kìa,mua làm gì nữa
Khung ảnh hoặc gấu bông thì sao? => Ờ hợp lí đấy,hjhj đồ ngốk ( đậu xanh cái não chứ,nó bảo e ngốc kìa )
- Phương này,e chọn được chưa vậy ? - E hỏi
- Chưa đâu a,để e xem thêm đã
- Ừ,vậy e ở đây một lát nhé.A đi có chút việc tầm 10 - 15 nữa a quay lại nhé
- Ủa,a đi đâu vậy ?
- Hehe,bí mật
Nói rồi,e đi ra ngoài kiếm quà noel để tặng Phương.Lượn lờ,qua mấy cửa hàng bán đồ tạp hóa và đồ chơi,ngồi tia mãi cuối cùng e cũng tìm được 1 quán có gái là chủ quán.Vì theo kinh nghiệm của e,con gái thường biết chọn quà hơn là con trai.Riêng vào mấy quán đực rựa thì kiểu gì chả bị mấy ông F.A tư vấn,troll cho thối mũi cũng nên.
Lựa đồ một hồi thì e cũng chọn đc 1 con gấu bông minion vì e biết Phương kết mấy con này lắm.Tuy nó ko đc to như e mong đợi nhưng mà cũng đủ để ôm,gối các kiểu.Sắm gấu xong,e quay ra kiếm thêm mấy cái thiệp với lời nhắn chúc giáng sinh vui vẻ + vài dòng tâm sự của e về Phương nữa.
Ghi địa chỉ,sđt,thời gian nhận quà,blabla rồi e trở lại cái cửa hàng quần áo để đón Phương.Năm nay thì vẫn như năm trước,vẫn rầm rộ cái trào lưu cầu mưa của F.A.Đùa,mấy thím cầu mình mau mau có gấu thì ko cầu.Đây lại cứ đi cầu mưa
Lên fb thì e nhận đc 1 đống tin nhắn chúc GSVV sớm của bọn bạn khốn nạn.E thì cũng chả biết nhắn gì ngoài câu : " Mình xin cảm ơn cái lòng thối,à nhầm cái lòng tốt của bạn.Merry chịch mệt vui vẻ "
..........
Tua tua tua.
Tới chiều thì mấy đại ca cũng qua nhà e giao hàng.Công nhận e căn thời gian cũng chuẩn phết,đúng vào cái lúc Phương vừa mới ra ngoài đi chơi cùng mấy chị hàng xóm luôn.Cất giấu cẩn cmn thận quà ở trong phòng của mình rồi e bắt đầu đi kiếm đồ để tự trang trí lại cái phòng của mình cho nó cũng có cái không khí gọi là giáng sinh.
Nghĩ thì tưởng đơn giản chứ thật ra đến lúc bắt tay vào làm thì e mới thấy nó phức tạp đến thế nào.Nhất là cái cây thông noel,e phải treo với trang trí tùm lum biết bao nhiêu là thứ lên trên đó.Lại còn thêm cả đống tranh,khung ảnh trong phòng nữa.Năn nỉ,gãy cả lưỡi thì mama cũng chịu qua giúp e
Khi mọi thứ đã hoàn thành thì cũng là lúc Phương về,cơ mà lần này e bảo mẹ giữ bí mật ko để cho Phương biết
Ăn cơm xong thì e với P xin phép đi chơi riêng cho nó thêm phần lãng mạn.Năm nay thì vẫn như năm trước thôi,e lại dẫn Phương ra cái nhà nghỉ,à lộn nhà thờ ở gần nhà
- Anh ở ngoài hay vào trong với e đây ? - P hỏi
- Thôi,e vào trong đi.A ở ngoài cũng đc
- Dạ,thế a đợi e chút nha.
Nói rồi Phương đi vào bên trong để lại một mình e bên chiếc ghế đá lẻ loi,nhìn các bạn trẻ thể hiện tình yêu với nhau.
Soi đc mấy e teen chắc khoảng lớp 7 lớp 8 gì đó,cũng có gấu mà e thấy buồn thay cho các thím thật =)).Trẻ con giờ bạo dạn quá,chả giống cái thời của mình ngày xưa chút nào.E đang nghĩ vẫn vơ về mấy cái chuyện trong quá khứ thì bỗng dưng Phương bước tới ngồi cạnh em
- E tặng anh này - P chìa tay ra,đưa cho e 1 chiếc khăn len
- Đẹp quá,e tự đan đấy à ? - E cầm chiếc khăn và ngắm nghía
- Dạ,a thấy thế nào?
- Cảm ơn e,a thích nó lắm *e quàng thử khăn vào cổ*
- Hihi,a thích là e vui rồi
Có lẽ đã lâu lắm rồi e mới được Phương tặng cho một món quà ý nghĩa đến vậy.Tuy nó chả phải là 1 món đồ đắt tiền hay quá đẹp đẽ gì đâu nhưng chiếc khăn đó là do chính tay Phương đan.Chiếc khăn,nó chứa đựng tình cảm của Phương dành cho e.Cái đó mới là điều quan trọng nhất ở đây.E chắc chắn sẽ giữ gìn,trân trọng nó.
- À đúng rồi,e đi với anh - E kéo tay Phương
- Đi đâu vậy anh ? - Phương hỏi
- Về nhà chứ còn gì nữa
- Về nhà ?
- Ừ
Dứt lời,e dẫn Phương rời khỏi nhà thờ đi về nhà luôn.Trên đường về thì Phương cứ thắc mắc mãi là tại sao lại e lại muốn về nhà vào cái lúc này nhưng e ko giải thích chỉ bảo là " bí mật " thôi.
- Nào e nhắm mắt lại đi ko đc nhìn lén đâu đấy - E bịt mắt của P lại
- Ơ,a lại tính làm gì vậy ?
- Bí mật,bí mật
E từ từ dẫn Phương đi từ trên nhà lên phòng của mình.E nhẹ nhàng mở cửa phòng ra và bật đèn lên
- Mở mắt ra đi e - E gỡ tay của mình ra
- Oa...anh tự làm đấy à?Đẹp quá... - Phương sửng sốt vì sự thay đổi choáng ngợp bởi căn phòng của e,nó quá lung linh và rực rỡ
- Hehe,thật ra a với mẹ cùng làm đó *gãi đầu*
- Bảo sao,hihi...
E bước vào trong đem con gấu,dính sẵn tấm thiệp bên ngoài ra đưa cho Phương
- Quà của e đây cục cưng của anh
- Ôi,minion...e cảm ơn
Mắt Phương bắt đầu long lanh lên khi thấy món quà đặc biệt của e.Chắc là Phương thích lắm đây mà.Ngắm nghía chán chê xong Phương mới hỏi
- Sao anh biết,e thích con gấu bông kiểu như thế này vậy ?
- Lại hỏi câu ngây thơ nữa rồi.Anh k hiểu e thì còn ai hiểu e nữa - E ấn nhẹ vào trán Phương
- Hihi..
- Còn cả cái kia nữa kìa *chỉ chỉ*,e đọc đi.
- Dạ
Phương giật tấm thiệp ra và bắt đầu chăm chú vào cái nội dung trên đó.Cũng chả có gì đâu e chỉ viết tạm là : " Chúc em,một nửa của đời anh luôn cảm thấy hanh phúc.Dẫu em có đi tới đâu thì anh vẫn luôn dõi theo từng bước chân của em.Cho dù đi đến nơi nào thì tình yêu của anh dành cho em mãi mãi không bao giờ thay đổi. Chúc em Giáng sinh ấm áp và hạnh phúc...Anh yêu em,cô bạn của tuổi thơ "
Ký tên : H min đẹp trai,dài 18cm của e < đùa đấy,e ko có ghi từ dài 18cm trong thiệp đâu >
Chẳng nói,chẳng rằng bất ngờ Phương ôm chặt lấy e như sợ e sẽ biết mất vậy.Bất ngờ lại thêm phần bất ngờ hơn khi P chủ động hôn e một cách đắm đuối và mãnh liệt đến ko tưởng.Trước hành động đó của Phương thì e chỉ biết đứng yên hưởng thụ và để e nó lợi dụng mình thôi.Đến một lúc sau thì Phương cũng chịu buông đôi môi của e ra và thỏ thẻ
- Em yêu anh
- Me too
- Hứ,suốt ngày bày đặt nói tiếng Anh
- Vậy a cũng yêu em được chưa,cô bé =.= ?
- Ok hihi
- Thích cười ko ? A hun chết giờ ?
- A này,giả sử một ngày e ko còn trên cõi đời này nữa thì a sẽ làm gì ? - Phương hỏi
Chắc lại là tác dụng phụ của việc xem nhiều phim Hàn Xẻng quá đây mà
- Thì...a sẽ cất e vào một góc của con tim mình và a sẽ yêu người khác
- Ơ,thế a ko ở một mình đến già à >"< ?
- Anh lạy em,a còn phải có người nối dõi nữa chứ
- E thấy có cái gì đó sai sai...
- E bị nhiễm phim Hàn xẻng nhiều quá rồi.Nếu e muốn anh ở một mình đến già,vậy thì bây giờ mình tạo baby với nhau nhé =))
- KO *lắc đầu*
- Tại sao lại k nào ? - E đè Phương ra để trêu e nó tý
- Em...em...
- Ko trả lời được chứ gì ? Vậy thì từ giờ e đừng nghĩ vớ vẩn nữa nhé?
Ps : Mọi người quên e rồi à ? I'm feel sad :(
Last edited by a moderator: