Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3: Ngoài ý muốn
“Đòi nợ? Ý anh bảo là ba triệu tệ kia hả? Dương Hiên, anh cũng biết giỡn ghê, trước khi tới đây anh không soi gương lại hả, cái thằng rẻ rách như anh mà cũng có tư cách đòi tiền tôi à?”
Trên mặt Lâm Đông hiện lên vẻ khinh thường, hoàn toàn không xem Dương Hiên ra gì.
Dương Hiên cũng không phí lời, trực tiếp bước tới giơ tay ấn Lâm Đông xuống bàn.
“Soạt!”
Đụng chạm bất ngờ khiến cho rượu trên bàn ào ào đổ xuống.
“Ba triệu, không được thiếu một xu, nếu không tôi đánh gãy chân cậu!”
Đám con nhà giàu ăn chơi trác táng ở đây, kể cả Lâm Đông cũng bị động tác đột ngột của Dương Hiên làm cho giật mình.
Nhưng Lâm Đông cũng không phải kẻ hiền lành gì, hắn ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhe răng nhếch miệng nói: “Tôi khinh, một thằng chó má cũng dám tới đòi tiền, còn dám tuyên bố đánh gãy chân tôi, có phải anh ngồi tù đến ngu người luôn rồi không?”
“Choang!”
Thấy tính xấu của Lâm Đông không đổi, Dương Hiên không chút do dự, cầm lấy chai bia đập thẳng vào đâu hắn, mảnh thủy tinh vỡ văng tung tóe khắp nơi.
“Lập tức chuyển ba triệu tệ vào tài khoản công ty của chị gái cậu, nếu không tôi nói được sẽ làm được!”
Trên đầu truyền tới cảm giác đau đớn, khiến Lâm Đông sợ tè cả ra quần.
Mẹ nó, không phải Dương Hiên là thằng vô dụng ăn bám hả, sao giờ lại khỏe thế?
“Anh, anh rể, tôi trả tiền lại ngay đây, anh đừng đánh gãy chân tôi.” Lâm Đồng khó chịu móc điện thoại từ trong túi ra, sau đó ở ngay trước mắt anh chuyển tiền cho công ty Lâm Toàn.
Đòi nợ xong, Dương Hiên cũng rời khỏi phòng Vip 888.
Lâm Đông bị đánh sau khi lấy lại được tự do thì thở hổn hển.
“Một thằng chó chết cũng dám bắt nạt tôi, anh nghĩ thái tử gia của Lâm Gia là thằng dễ bắt nạt hả?” Lâm Đông càng nghĩ càng tức giận, nhưng vừa rồi Dương Hiên quá dũng mãnh khiến hắn vẫn còn sợ hãi.
“Tôi không đánh lại anh, chả lẽ thằng khác cũng không đánh lại hả?” Lâm Đông nuốt không trôi cục tức này, hắn quyết định quay về cáo trạng với ông nội Lâm Thiết Sơn.
…..
Khi Dương Hiên ra khỏi khu giải trí Tinh Huy đã là mười một giờ đêm, đang định đi bộ về nhà, thì thấy một chiếc xe Audi đi qua.
Bởi vì phía trước là ngã tư, nên tốc độ của chiếc xe Audi không nhanh lắm.
Thị lực của Dương Hiên rất tốt, anh có thể nhìn thấy rõ ràng người đang ngủ mê trong xe Audi là Lâm Nhã.
Bên cạnh Lâm Nhã là một tên đàn ông trẻ tuổi, hắn ta cười bỉ ổi đưa tay lần mò trên người Lâm Nhã, không biết đang làm gì.
Dương Hiên cảm thấy có gì không đúng, đến tám chín phần là Lâm Nhã đang gặp nguy hiểm.
Mặc dù khi ở nhà Lâm Nhã hay chế giễu xỉ vả anh, nhưng suy cho cùng thì cô ta vẫn là em gái ruột của Lâm Toàn.
Nhân lúc đèn đỏ ở ngã tư chưa đổi màu, Dương Hiên vội vàng bắt một chiếc taxi đi theo.
Xe Audi chạy được nửa tiếng thì rẽ vào một con đường nhỏ, tiếp theo lại dừng ở trước một rừng cây.
Dương Hiên xuống taxi trước, rồi đi bộ đuổi theo.
“Anh Xương, máy quay đã chuẩn bị xong rồi.” Người lên tiếng lúc này là tài xế, vì cửa xe Audi đã mở, nên Dương Hiên trốn gần đó có thể nghe được rõ ràng.
“Tốt lắm, nhớ kĩ lát nữa quay rõ vào, đặc biệt là mặt của con nhỏ này! Ả ta là Lâm Nhã, bình thường luôn vênh váo kiêu ngạo, ông mày dù gì cũng là người giàu có, theo đuổi con ả như chó thè lưỡi, thế mà đéo cho ông mày chút thể diện nào, ép tao đến mức phải dùng chút chiêu trò!” Tên anh Xương đó cười bỉ ổi nói.
“Anh Xương cứ yên tâm, em tốn mấy nghìn tệ mua cái máy quay này, độ phân giải vô cùng tốt!” Tên tài xế cười he he đáp.
Bình thường Lý Xương ăn thịt thì cũng cho anh ta miếng canh, hơn nữa Lâm Nhã này là người mẫu, tất nhiên anh cũng bị kích thích.
Đúng như điều Dương Hiên nghĩ, Lâm Nhã đang nguy hiểm, may mà gặp được anh.
Tên tài xế mở máy quay lên, điều chỉnh chức năng quay video.
Không được để bọn họ tiếp tục, Dương Hiên lập tức xông tới, hai tay túm lấy hai tên trong xe lôi ra ngoài.
“Anh…anh là ai!”
Lý Xương và tên tài xế cầm máy quay đều vô cùng sợ hãi, bọn họ không ngờ nửa đêm canh ba ở trong rừng, lại đột nhiên có người xuất hiện, chẳng lẽ lại là ma?
“Cút!” Dương Hiên không muốn nhiều lời, anh không phải cảnh sát, không thể bắt được bọn chúng.
“Anh, anh à, có chuyện gì thì từ từ nói, nếu như trước kia tôi có đắc tội với anh, thì cho tôi xin lỗi!”
Lý Xương không biết Dương Hiên, nhưng hắn ta lăn lộn trong xã hội đã đắc tội với không ít người, thế nên cứ nghĩ Dương Hiên là côn đồ do kẻ thù thuê tới.
Dương Hiên chẳng thèm trả lời, trực tiếp giơ tay đánh mạnh vào cổ Lý Xương, Lý Xương lập tức ngã xuống ngất đi.
“Anh, anh làm gì thế….” Tên tài xế sợ đến nỗi nói năng không lưu loát, anh ta cũng bị Dương Hiên đánh cho ngất xỉu.
Hai người này hôn mê một giấc phải đến trời sáng mới tỉnh lại được.
Sau khi đánh ngất hai tên, Dương Hiên mới chú ý tới Lâm Nhã ở trong xe.
Hai chị em nhà này đúng là phá phách, buổi sáng chị gái uống rượu, tối thì em gái bị người ta giở trò.
Có trách, thì trách hai người quá xinh đẹp
Nhưng gặp phải tình huống đặc biệt như Lâm Nhã lúc này.
Dương Hiên vẫn vô cùng bình tĩnh, bởi vì người trong lòng Dương Hiên thích là chị gái của Lâm Nhã – Lâm Toàn.
Dương Hiên tìm được một thùng nước khoáng trong cốp xe, sau đó anh ôm lấy Lâm Nhã, từ từ đút nước cho cô.
Lúc này Lâm Nhã mở hờ đôi mắt, nhìn thấy người đang ôm mình là Dương Hiên.
Cô sợ hãi muốn la lên, nhưng cơ thể vô cùng yếu ớt nên tiếp tục ngất đi.
Dương Hiên lấy điện thoại di động của cô ra gọi 120, nói chưa tới hai câu đã tắt, anh vốn không biết được địa chỉ chính xác của nơi này.
Lúc này cũng không gọi được xe, Dương Hiên chỉ có thể lựa chọn đi bộ về nhà.
……
Ba tiếng sau, Lâm Nhã nằm trên giường bệnh từ từ tỉnh lại.
Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Nhã bất ngờ bửng tỉnh, thoáng cái ngồi dậy khỏi giường.
Trên người cô ta đã thay quần áo bệnh nhân, còn trên đầu giường chính là chiếc váy đã bị xé rách của cô.
Nhìn thấy vậy tâm trạng của Lâm Nhã bỗng chốc rơi vào trầm tư.
Lâm Nhã bắt đầu nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào chiều hôm qua, cô ta từ chối lời tỏ tình của tên Lý Xương giàu có, Lý Xương không ngừng quấy rầy cô, nên cô đã tức giận mắng lớn.
Không nghĩ rằng Lý Xương sẽ ghi hận trong lòng, trực tiếp ngồi canh bên ngoài công ty của Lâm Nhã.
Đến khi Lâm Nhã tăng ca xong, chuẩn bị về ký túc xá, kết quả mới đi tới cửa chính công ty, đã bị Lý Xương kéo lên xe, tiếp theo bị ép ăn cái gì đó, cuối cùng thì cô ngất đi.
————————-
Trên mặt Lâm Đông hiện lên vẻ khinh thường, hoàn toàn không xem Dương Hiên ra gì.
Dương Hiên cũng không phí lời, trực tiếp bước tới giơ tay ấn Lâm Đông xuống bàn.
“Soạt!”
Đụng chạm bất ngờ khiến cho rượu trên bàn ào ào đổ xuống.
“Ba triệu, không được thiếu một xu, nếu không tôi đánh gãy chân cậu!”
Đám con nhà giàu ăn chơi trác táng ở đây, kể cả Lâm Đông cũng bị động tác đột ngột của Dương Hiên làm cho giật mình.
Nhưng Lâm Đông cũng không phải kẻ hiền lành gì, hắn ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhe răng nhếch miệng nói: “Tôi khinh, một thằng chó má cũng dám tới đòi tiền, còn dám tuyên bố đánh gãy chân tôi, có phải anh ngồi tù đến ngu người luôn rồi không?”
“Choang!”
Thấy tính xấu của Lâm Đông không đổi, Dương Hiên không chút do dự, cầm lấy chai bia đập thẳng vào đâu hắn, mảnh thủy tinh vỡ văng tung tóe khắp nơi.
“Lập tức chuyển ba triệu tệ vào tài khoản công ty của chị gái cậu, nếu không tôi nói được sẽ làm được!”
Trên đầu truyền tới cảm giác đau đớn, khiến Lâm Đông sợ tè cả ra quần.
Mẹ nó, không phải Dương Hiên là thằng vô dụng ăn bám hả, sao giờ lại khỏe thế?
“Anh, anh rể, tôi trả tiền lại ngay đây, anh đừng đánh gãy chân tôi.” Lâm Đồng khó chịu móc điện thoại từ trong túi ra, sau đó ở ngay trước mắt anh chuyển tiền cho công ty Lâm Toàn.
Đòi nợ xong, Dương Hiên cũng rời khỏi phòng Vip 888.
Lâm Đông bị đánh sau khi lấy lại được tự do thì thở hổn hển.
“Một thằng chó chết cũng dám bắt nạt tôi, anh nghĩ thái tử gia của Lâm Gia là thằng dễ bắt nạt hả?” Lâm Đông càng nghĩ càng tức giận, nhưng vừa rồi Dương Hiên quá dũng mãnh khiến hắn vẫn còn sợ hãi.
“Tôi không đánh lại anh, chả lẽ thằng khác cũng không đánh lại hả?” Lâm Đông nuốt không trôi cục tức này, hắn quyết định quay về cáo trạng với ông nội Lâm Thiết Sơn.
…..
Khi Dương Hiên ra khỏi khu giải trí Tinh Huy đã là mười một giờ đêm, đang định đi bộ về nhà, thì thấy một chiếc xe Audi đi qua.
Bởi vì phía trước là ngã tư, nên tốc độ của chiếc xe Audi không nhanh lắm.
Thị lực của Dương Hiên rất tốt, anh có thể nhìn thấy rõ ràng người đang ngủ mê trong xe Audi là Lâm Nhã.
Bên cạnh Lâm Nhã là một tên đàn ông trẻ tuổi, hắn ta cười bỉ ổi đưa tay lần mò trên người Lâm Nhã, không biết đang làm gì.
Dương Hiên cảm thấy có gì không đúng, đến tám chín phần là Lâm Nhã đang gặp nguy hiểm.
Mặc dù khi ở nhà Lâm Nhã hay chế giễu xỉ vả anh, nhưng suy cho cùng thì cô ta vẫn là em gái ruột của Lâm Toàn.
Nhân lúc đèn đỏ ở ngã tư chưa đổi màu, Dương Hiên vội vàng bắt một chiếc taxi đi theo.
Xe Audi chạy được nửa tiếng thì rẽ vào một con đường nhỏ, tiếp theo lại dừng ở trước một rừng cây.
Dương Hiên xuống taxi trước, rồi đi bộ đuổi theo.
“Anh Xương, máy quay đã chuẩn bị xong rồi.” Người lên tiếng lúc này là tài xế, vì cửa xe Audi đã mở, nên Dương Hiên trốn gần đó có thể nghe được rõ ràng.
“Tốt lắm, nhớ kĩ lát nữa quay rõ vào, đặc biệt là mặt của con nhỏ này! Ả ta là Lâm Nhã, bình thường luôn vênh váo kiêu ngạo, ông mày dù gì cũng là người giàu có, theo đuổi con ả như chó thè lưỡi, thế mà đéo cho ông mày chút thể diện nào, ép tao đến mức phải dùng chút chiêu trò!” Tên anh Xương đó cười bỉ ổi nói.
“Anh Xương cứ yên tâm, em tốn mấy nghìn tệ mua cái máy quay này, độ phân giải vô cùng tốt!” Tên tài xế cười he he đáp.
Bình thường Lý Xương ăn thịt thì cũng cho anh ta miếng canh, hơn nữa Lâm Nhã này là người mẫu, tất nhiên anh cũng bị kích thích.
Đúng như điều Dương Hiên nghĩ, Lâm Nhã đang nguy hiểm, may mà gặp được anh.
Tên tài xế mở máy quay lên, điều chỉnh chức năng quay video.
Không được để bọn họ tiếp tục, Dương Hiên lập tức xông tới, hai tay túm lấy hai tên trong xe lôi ra ngoài.
“Anh…anh là ai!”
Lý Xương và tên tài xế cầm máy quay đều vô cùng sợ hãi, bọn họ không ngờ nửa đêm canh ba ở trong rừng, lại đột nhiên có người xuất hiện, chẳng lẽ lại là ma?
“Cút!” Dương Hiên không muốn nhiều lời, anh không phải cảnh sát, không thể bắt được bọn chúng.
“Anh, anh à, có chuyện gì thì từ từ nói, nếu như trước kia tôi có đắc tội với anh, thì cho tôi xin lỗi!”
Lý Xương không biết Dương Hiên, nhưng hắn ta lăn lộn trong xã hội đã đắc tội với không ít người, thế nên cứ nghĩ Dương Hiên là côn đồ do kẻ thù thuê tới.
Dương Hiên chẳng thèm trả lời, trực tiếp giơ tay đánh mạnh vào cổ Lý Xương, Lý Xương lập tức ngã xuống ngất đi.
“Anh, anh làm gì thế….” Tên tài xế sợ đến nỗi nói năng không lưu loát, anh ta cũng bị Dương Hiên đánh cho ngất xỉu.
Hai người này hôn mê một giấc phải đến trời sáng mới tỉnh lại được.
Sau khi đánh ngất hai tên, Dương Hiên mới chú ý tới Lâm Nhã ở trong xe.
Hai chị em nhà này đúng là phá phách, buổi sáng chị gái uống rượu, tối thì em gái bị người ta giở trò.
Có trách, thì trách hai người quá xinh đẹp
Nhưng gặp phải tình huống đặc biệt như Lâm Nhã lúc này.
Dương Hiên vẫn vô cùng bình tĩnh, bởi vì người trong lòng Dương Hiên thích là chị gái của Lâm Nhã – Lâm Toàn.
Dương Hiên tìm được một thùng nước khoáng trong cốp xe, sau đó anh ôm lấy Lâm Nhã, từ từ đút nước cho cô.
Lúc này Lâm Nhã mở hờ đôi mắt, nhìn thấy người đang ôm mình là Dương Hiên.
Cô sợ hãi muốn la lên, nhưng cơ thể vô cùng yếu ớt nên tiếp tục ngất đi.
Dương Hiên lấy điện thoại di động của cô ra gọi 120, nói chưa tới hai câu đã tắt, anh vốn không biết được địa chỉ chính xác của nơi này.
Lúc này cũng không gọi được xe, Dương Hiên chỉ có thể lựa chọn đi bộ về nhà.
……
Ba tiếng sau, Lâm Nhã nằm trên giường bệnh từ từ tỉnh lại.
Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Nhã bất ngờ bửng tỉnh, thoáng cái ngồi dậy khỏi giường.
Trên người cô ta đã thay quần áo bệnh nhân, còn trên đầu giường chính là chiếc váy đã bị xé rách của cô.
Nhìn thấy vậy tâm trạng của Lâm Nhã bỗng chốc rơi vào trầm tư.
Lâm Nhã bắt đầu nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào chiều hôm qua, cô ta từ chối lời tỏ tình của tên Lý Xương giàu có, Lý Xương không ngừng quấy rầy cô, nên cô đã tức giận mắng lớn.
Không nghĩ rằng Lý Xương sẽ ghi hận trong lòng, trực tiếp ngồi canh bên ngoài công ty của Lâm Nhã.
Đến khi Lâm Nhã tăng ca xong, chuẩn bị về ký túc xá, kết quả mới đi tới cửa chính công ty, đã bị Lý Xương kéo lên xe, tiếp theo bị ép ăn cái gì đó, cuối cùng thì cô ngất đi.
————————-