Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 34:Uy hiếp
Giọng hát Lâm Nhã du dương cao vút, Dương Hiên nhất thời say mê ngây ngẩn.
“Anh Dương, đã điều tra ra hung thủ đứng sau rồi.”
Dương Hiên quay người lại cười khẩy nhìn lướt qua Dư Đại Dũng đang giãy giụa kêu la vì bị bắt giữ ở một góc không xa.
“Bảo Kim Y Mỹ chuẩn bị đi, ngày mai sẽ cho hắn một buổi tiệc đưa tiễn thật to mới được.”
Liễu Tiêu Tiêu gật đầu đồng ý, sau đó lại kính trọng nói:
“Tối nay mấy người phụ trách Trung Giang muốn gặp anh.”
Dương Hiên quay lại nhìn Lâm Nhã đang lộng lẫy biểu diễn trên sân khấu, âm thầm gật đầu.
Đêm muộn, Dương Hiên kêu Kim Y Mỹ sắp xếp người hộ tống Lâm Nhã về nhà an toàn, còn anh dẫn theo Liễu Tiêu Tiêu vào khách Nguyên Sinh nổi tiếng nhất ở Trung Giang.
Dương Hiên vừa bước vào phòng Vip, thấy mười mấy người cung kính đứng lên chào hỏi, anh phất tay nói:
“Mọi người không cần khách sáo, đều là người mình cả, mời ngồi.”
Liễu Tiêu Tiêu thầm tán thưởng, Dương Hiên đúng là càng ngày càng có khí chất hơn, tư thế đi đứng của anh cũng không phô trương, xem ra ngày anh chính thức tiếp nhận Long Đình không còn xa nữa.
Mười mấy người trong đó bao gồm cả Thường Đan Thanh đều lần lượt tự mình báo cáo tình hình công việc những mảng mà mình phụ trách, Dương Hiên chăm chú nghe và ghi nhớ lại.
Sau khi bàn bạc đại khái chuyện chính sự, thì bắt đầu vào tiệc.
Dương Hiên nhìn ly rượu đầy trước mặt, hai mắt hơi mờ.
Trước đây Dương Hiên không uống rượu nên tửu lượng rất bình thường, sau này theo ông Long tu tập thì mới bắt đầu uống rượu, tửu lượng cũng lên đáng kể, nhưng cho dù tửu lượng có tốt thế nào thì sau mười mấy người mỗi người đều mời một ly thì cũng không thể giữ tỉnh táo được.
Hôm nay tâm trạng Dương Hiên cũng không tệ, ai tới mời cũng không từ chối, nãy giờ đã uống cạn mười mấy ly, đến khi buổi tiệc tàn thì anh cũng say mèm.
“Anh thật sự không cần tôi bảo người đưa anh về sao?”
Liễu Tiêu Tiêu lo lắng nhìn Dương Hiên, đi đứng loạng choạng.
Nếu có xe sang đưa về thì thân phận anh chẳng phải sẽ bị bại lộ sao?
Dương Hiên vẫn bước đi xiêu vẹo xua tay từ chối, chẳng quay đầu lại rời khỏi khách sạn Nguyên Sinh.
“Về rồi à”
Dương Hiên nhìn thấy bên bàn có tới ba người phụ nữ dáng vẻ nghiêm nghị, nên cúi đầu nhận tội.
“Vợ à, em không cần phải bức cung nữa, anh xin thành thật khai báo.”
Nhìn thấy ánh mắt Lâm Toàn đảo một vòng, không biết có ý gì, Dương Hiên lập tức xin tha thứ.
“Anh ở trong tù gặp được một bác sĩ, quan hệ khá tốt, còn dạy anh một chút y thuật, trùng hợp vị bác sĩ này lại là bạn thân của Thường Đan Thanh, cho nên anh cũng chỉ giúp các anh em trong tù đi ngó nghiêng Thường Đan Thanh một chút, không ngờ lại trùng hợp gặp tiểu Nhã.”
Dương Hiên giải thích một hồi, thì ba người phụ nữ mới bán tín bán nghi tạm bỏ qua cho Dương Hiên.
Đến tối, Lâm Toàn còn mát xa cho Dương Hiên, nên anh cũng không suy nghĩ gì mà ngủ một giấc thật sâu.
Hôm nay thật sự quá mệt, không biết đã chết mất bao nhiêu tế bào não rồi.
Ngày hôm sau, tin tức về Lâm Nhã vẫn chưa hạ nhiệt, Lâm Nhã chuẩn bị thật cẩn thận, lo lắng đi đến công ty giải trí Kim Diệu.
Lâm Nhã cũng đoán được hôm nay bản thân mình vẫn đang bị những tin tức không tốt bủa vây.
Lúc vừa đi vào tòa nhà liền đứng sững lại.
Lúc này trên màn hình tại đại sảnh của công ty Kim Diệu đang hiển thị khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của Kim Y Mỹ, thư ký hiện tại của chủ tịch công ty.
“Cảm ơn sự hỗ trợ của các quý đơn vị truyền thông, hôm nay tôi ở đây để xử lý công khai một thành phần ung nhọt của công ty…..”
Lâm Nhã ngờ ngợ nhìn xuống phía dưới của màn hình, chỉ nhìn thấy một biểu ngữ mười mấy chữ lớn rất rõ ràng.
Đã bắt được kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này rồi sao? Nhưng cuộc họp liên quan đến cô ấy tại sao lại không thông báo cho cô chứ?
Lâm Nhã càng thêm hoang mang vội vã đi về phía trước.
Có người nhận ra Lâm Nhã, liền vội vàng nhường đường, thỉnh thoảng có người nhìn cô ấy bằng ánh mắt thông cảm lẫn có lỗi.
Lâm Nhã có chút xấu hổ, xua tay với những người thể hiện sự quan tâm xin lỗi, cô ấy cũng không hề để bụng chuyện này.
Cô nhìn thẳng vào tên đầu sỏ đang bị hai bảo vệ áp giải giữa vòng vây của đám phóng viên.
Hóa ra hung thủ độc ác đó lại chính là Dư Đại Dũng!!
Lâm Nhã nghiến răng nghiến lợi căm hận nhìn hắn, rất muốn dùng đôi giày cao gót nhọn hoắt của mình đá vào hai chân của hắn, nhưng bây giờ đang ở nơi công cộng thế này, nghĩ đến hình tượng nên Lâm Nhã chỉ có thể kìm nén cơn giận đến run cả người.
“Tại sao anh lại âm mưu hãm hại Lâm Nhã? Là do nhận chỉ thị của người khác sao……”
“Nghe nói khi còn tại vị, anh đã nhiều lần ức hiếp người khác.”
“Anh có phải đã lạm dụng chức quyền để lừa đảo trinh tiết của rất nhiều cô gái đúng không?”
……
Tường đổ thì mọi người cùng đỡ, một khi thất thế thì tất cả những việc làm xấu xa đều bị lật tẩy. Dư Đại Dũng lần này xong đời thật rồi, cuộc họp công bố này còn được thực hiện dưới hình thức phát sóng trực tiếp.
Nên người dân trên toàn quốc đều biết đến bộ mặt thật của hắn, công ty Kim Diệu có một tên bại hoại sử dụng độc kế để hãm hại nghệ sĩ trong công ty của chính mình.
Từ một phó tổng công ty giải trí Kim Diệu được nhiều người hâm mộ nịnh bợ thì giờ đây đã bại hoại danh tiếng, trở thành một con chuột khiến ai ai nhìn thấy cũng muốn đuổi đánh.
Kết cục thế này Dư Đại Dũng ngẫm nghĩ cũng thấy sởn tóc gáy.
Dư Đại Dũng giãy giụa phản kháng, muốn nói ra bản thân bị kẻ khác lợi dụng, nhưng lại không thể nói thành lời, vẻ mặt vô cùng hoang mang kinh sợ.
Dư Đại Dũng nhớ lại cốc nước lúc trước Kim Y Mai cho người bắt mình uống, lẽ nào……cũng đã bị hạ độc rồi?
Đúng như thế, Dương Hiên khẽ cười khẩy đứng nhìn từ trên cao quan sát.
Có điều còn kẻ xúi giục khác có thể trốn được nhất thời, chứ không thể trốn được cả đời.
Ánh mắt Dương Hiên âm thầm quan sát phía xa.
Trương Doanh Doanh bị Dương Hiên nhớ mặt, trong lòng hoang mang, cùng lúc nhìn thấy Dư Đại Dũng bị bắt giữ cô ta phát hiện có gì đó không ổn, dường như có người ở gần đây đang âm thầm theo dõi.
Trương Doanh Doanh cảm nhận có biến, lập tức cải trang, trà trộn vào đám người của Kim Y Mỹ rồi lẻn ra ngoài.
Trong lòng âm thầm căm hận, rồi sẽ có một ngày cô ta sẽ quay lại báo thù!
Mặt khác, Dương hiên vừa giải quyết xong chuyện của Lâm Nhã, tưởng rằng có thể yên tĩnh lại một chút thì lại nhận được tin tức ở nhà xảy ra chuyện lớn.
Anh đang uống cà phê ở văn phòng thì đột nhiên Lâm Nhã gọi điện đến
“Anh rể không ổn rồi!”
Dương Hiên ban nãy còn đang ung dung thì lập tức toàn bộ các cơ mặt đều giật lên thể hiện sự phẫn nộ tốt đỉnh.
“Lâm Thiết Sơn!”
Dương Hiên gằn giọng đọc lên ba chữ, chiếc điện thoại đang cầm trong tay bị bóp chặt đến mức có thể hóa thành tro bụi.
Liễu Tiêu Tiêu nhìn thấy cảnh tượng này này cũng hoảng hốt thất kinh, lần đầu tiên cô ấy thấy Dương Hiên tức giận đến vậy, vừa giải quyết xong một tên khó khắn lắm mới khiến ông chủ nổi giận, giờ đang ngồi tù chờ chết, mỗi ngày còn phải chịu đựng thương tích đầy mình, thân thể lẫn tinh thần đều bị tra tấn nốt quãng đời còn lại.
Vậy ngừoi khiến ông chủ nổi giận đỉnh điểm như bây giờ thì kết cục sau này nhất định cũng sẽ vô cùng thê thảm.
“Anh Dương, có cần tôi phái người…..”
Nhìn thấy Dương Hiên cả người toát ra sát khí, Liễu Tiêu Tiêu cũng bị dọa cho lạnh run cả người, cô ấy đẩy nhẹ gọng kính, lấy hết dũng khí, cất giọng hỏi.
Dương Hiên nhanh chóng đi về phía cửa ra vào, ánh mắt lạnh lẽo chết người lạnh lùng lên tiếng: “Không cần.”
Sau khi Dương Hiên đi khỏi được một lúc, Liễu Tiêu Tiêu vẫn cảm thấy sợ hãi, ánh mắt vừa nãy của Dương Hiên khiến cô ấy cảm thấy như bản thân mình sắp bị Dương Hiên giết tại chỗ.
Thiết nghĩ, kẻ tội đồ Lâm Thiết Sơn này sẽ có kết cục như thế nào đây, có điều giờ cô ấy vẫn nên chuẩn bị trước những tài liệu của tập đoàn Lâm thị, dự đoán không bao lâu nữa ông chủ sẽ kêu cô ấy ra tay.
Sau khi Dương Hiên ra ngoài, cầm theo điện thoại dự bị khác gọi cho Lâm Nhã.
“Lâm Thiết Sơn hẹn anh đến đâu đàm phán?”
Ban nãy điện thoại đột nhiên tắt ngang, gọi lại cũng không được, Lâm Nhã đang không biết làm thế nào thì thấy Dương Hiên gọi đến.
“Hẹn anh bảy giờ tối nay tại Phong Diệp Hải ở ngoại thành, lần này ông nội chắc sẽ đem chị ra để đối phó với anh, anh nhất định phải cẩn thận đó!”
Lâm Nhã vốn dĩ cũng định đi, có điều Lâm Thiết Sơn yêu cầu một mình Dương Hiên đến, hơn nữa nói không chừng cô ấy đi cũng càng vướng chân hơn, nên chỉ có thể sốt ruột ở nhà đợi Dương Hiên an toàn đưa Lâm Toàn về.
Dương Hiên gật đầu đảm bảo nhất định sẽ đưa Lâm Toàn bình an vô sự về nhà, Lâm Nhã mới ngừng dặn dò cẩn thận.
Từ đầu Lâm Thiết Sơn đã không ưa Lâm Toàn, còn nhiều lần bị Lâm gia bắt nạt, vốn là người một nhà mà lại bị phân tách thành hai thế lực đối đầu nhau.
Quan hệ hai bên không tốt, đương nhiên rất ít khi qua lại, trừ khi Lâm Thiết Sơn ra lệnh triệu kiến thì Lâm Toàn mới về lại căn biệt thự Lâm gia.
Đến bước này, hai bên quan hệ vốn đã không tốt, thêm chuyện Lâm Đông phải trả lại ba triệu tệ, sau đó Dương Hiên liên tục đắc tội với Lâm Thiết Sơn nên dù là ruột thịt giờ lại trở thành những kẻ thù không đội trời chung.
Khi nhận được cuộc gọi của Lâm Thiết Sơn, Lâm Toàn muốn từ chối, nhưng Lưu Hồng bên cạnh lại khuyên bảo nói dù sao đó cũng là ông nội ruột, nói không chừng lại có chuyện gì nên Lâm Toàn mới đến.
Không ngờ lão già này lại nhắm vào Lâm Toàn, muốn thông qua Lâm Toàn để uy hiếp Dương Hiên.
Dương Hiên hai mắt vằn tia máu, lửa giận bừng bừng như chực chờ tuôn trào ra ngoài.
Lại dám động đến Lâm Toàn để uy hiếp anh, anh sẽ khiến ông ta phải chết một cách thê thảm!
“Anh Dương, đã điều tra ra hung thủ đứng sau rồi.”
Dương Hiên quay người lại cười khẩy nhìn lướt qua Dư Đại Dũng đang giãy giụa kêu la vì bị bắt giữ ở một góc không xa.
“Bảo Kim Y Mỹ chuẩn bị đi, ngày mai sẽ cho hắn một buổi tiệc đưa tiễn thật to mới được.”
Liễu Tiêu Tiêu gật đầu đồng ý, sau đó lại kính trọng nói:
“Tối nay mấy người phụ trách Trung Giang muốn gặp anh.”
Dương Hiên quay lại nhìn Lâm Nhã đang lộng lẫy biểu diễn trên sân khấu, âm thầm gật đầu.
Đêm muộn, Dương Hiên kêu Kim Y Mỹ sắp xếp người hộ tống Lâm Nhã về nhà an toàn, còn anh dẫn theo Liễu Tiêu Tiêu vào khách Nguyên Sinh nổi tiếng nhất ở Trung Giang.
Dương Hiên vừa bước vào phòng Vip, thấy mười mấy người cung kính đứng lên chào hỏi, anh phất tay nói:
“Mọi người không cần khách sáo, đều là người mình cả, mời ngồi.”
Liễu Tiêu Tiêu thầm tán thưởng, Dương Hiên đúng là càng ngày càng có khí chất hơn, tư thế đi đứng của anh cũng không phô trương, xem ra ngày anh chính thức tiếp nhận Long Đình không còn xa nữa.
Mười mấy người trong đó bao gồm cả Thường Đan Thanh đều lần lượt tự mình báo cáo tình hình công việc những mảng mà mình phụ trách, Dương Hiên chăm chú nghe và ghi nhớ lại.
Sau khi bàn bạc đại khái chuyện chính sự, thì bắt đầu vào tiệc.
Dương Hiên nhìn ly rượu đầy trước mặt, hai mắt hơi mờ.
Trước đây Dương Hiên không uống rượu nên tửu lượng rất bình thường, sau này theo ông Long tu tập thì mới bắt đầu uống rượu, tửu lượng cũng lên đáng kể, nhưng cho dù tửu lượng có tốt thế nào thì sau mười mấy người mỗi người đều mời một ly thì cũng không thể giữ tỉnh táo được.
Hôm nay tâm trạng Dương Hiên cũng không tệ, ai tới mời cũng không từ chối, nãy giờ đã uống cạn mười mấy ly, đến khi buổi tiệc tàn thì anh cũng say mèm.
“Anh thật sự không cần tôi bảo người đưa anh về sao?”
Liễu Tiêu Tiêu lo lắng nhìn Dương Hiên, đi đứng loạng choạng.
Nếu có xe sang đưa về thì thân phận anh chẳng phải sẽ bị bại lộ sao?
Dương Hiên vẫn bước đi xiêu vẹo xua tay từ chối, chẳng quay đầu lại rời khỏi khách sạn Nguyên Sinh.
“Về rồi à”
Dương Hiên nhìn thấy bên bàn có tới ba người phụ nữ dáng vẻ nghiêm nghị, nên cúi đầu nhận tội.
“Vợ à, em không cần phải bức cung nữa, anh xin thành thật khai báo.”
Nhìn thấy ánh mắt Lâm Toàn đảo một vòng, không biết có ý gì, Dương Hiên lập tức xin tha thứ.
“Anh ở trong tù gặp được một bác sĩ, quan hệ khá tốt, còn dạy anh một chút y thuật, trùng hợp vị bác sĩ này lại là bạn thân của Thường Đan Thanh, cho nên anh cũng chỉ giúp các anh em trong tù đi ngó nghiêng Thường Đan Thanh một chút, không ngờ lại trùng hợp gặp tiểu Nhã.”
Dương Hiên giải thích một hồi, thì ba người phụ nữ mới bán tín bán nghi tạm bỏ qua cho Dương Hiên.
Đến tối, Lâm Toàn còn mát xa cho Dương Hiên, nên anh cũng không suy nghĩ gì mà ngủ một giấc thật sâu.
Hôm nay thật sự quá mệt, không biết đã chết mất bao nhiêu tế bào não rồi.
Ngày hôm sau, tin tức về Lâm Nhã vẫn chưa hạ nhiệt, Lâm Nhã chuẩn bị thật cẩn thận, lo lắng đi đến công ty giải trí Kim Diệu.
Lâm Nhã cũng đoán được hôm nay bản thân mình vẫn đang bị những tin tức không tốt bủa vây.
Lúc vừa đi vào tòa nhà liền đứng sững lại.
Lúc này trên màn hình tại đại sảnh của công ty Kim Diệu đang hiển thị khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của Kim Y Mỹ, thư ký hiện tại của chủ tịch công ty.
“Cảm ơn sự hỗ trợ của các quý đơn vị truyền thông, hôm nay tôi ở đây để xử lý công khai một thành phần ung nhọt của công ty…..”
Lâm Nhã ngờ ngợ nhìn xuống phía dưới của màn hình, chỉ nhìn thấy một biểu ngữ mười mấy chữ lớn rất rõ ràng.
Đã bắt được kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này rồi sao? Nhưng cuộc họp liên quan đến cô ấy tại sao lại không thông báo cho cô chứ?
Lâm Nhã càng thêm hoang mang vội vã đi về phía trước.
Có người nhận ra Lâm Nhã, liền vội vàng nhường đường, thỉnh thoảng có người nhìn cô ấy bằng ánh mắt thông cảm lẫn có lỗi.
Lâm Nhã có chút xấu hổ, xua tay với những người thể hiện sự quan tâm xin lỗi, cô ấy cũng không hề để bụng chuyện này.
Cô nhìn thẳng vào tên đầu sỏ đang bị hai bảo vệ áp giải giữa vòng vây của đám phóng viên.
Hóa ra hung thủ độc ác đó lại chính là Dư Đại Dũng!!
Lâm Nhã nghiến răng nghiến lợi căm hận nhìn hắn, rất muốn dùng đôi giày cao gót nhọn hoắt của mình đá vào hai chân của hắn, nhưng bây giờ đang ở nơi công cộng thế này, nghĩ đến hình tượng nên Lâm Nhã chỉ có thể kìm nén cơn giận đến run cả người.
“Tại sao anh lại âm mưu hãm hại Lâm Nhã? Là do nhận chỉ thị của người khác sao……”
“Nghe nói khi còn tại vị, anh đã nhiều lần ức hiếp người khác.”
“Anh có phải đã lạm dụng chức quyền để lừa đảo trinh tiết của rất nhiều cô gái đúng không?”
……
Tường đổ thì mọi người cùng đỡ, một khi thất thế thì tất cả những việc làm xấu xa đều bị lật tẩy. Dư Đại Dũng lần này xong đời thật rồi, cuộc họp công bố này còn được thực hiện dưới hình thức phát sóng trực tiếp.
Nên người dân trên toàn quốc đều biết đến bộ mặt thật của hắn, công ty Kim Diệu có một tên bại hoại sử dụng độc kế để hãm hại nghệ sĩ trong công ty của chính mình.
Từ một phó tổng công ty giải trí Kim Diệu được nhiều người hâm mộ nịnh bợ thì giờ đây đã bại hoại danh tiếng, trở thành một con chuột khiến ai ai nhìn thấy cũng muốn đuổi đánh.
Kết cục thế này Dư Đại Dũng ngẫm nghĩ cũng thấy sởn tóc gáy.
Dư Đại Dũng giãy giụa phản kháng, muốn nói ra bản thân bị kẻ khác lợi dụng, nhưng lại không thể nói thành lời, vẻ mặt vô cùng hoang mang kinh sợ.
Dư Đại Dũng nhớ lại cốc nước lúc trước Kim Y Mai cho người bắt mình uống, lẽ nào……cũng đã bị hạ độc rồi?
Đúng như thế, Dương Hiên khẽ cười khẩy đứng nhìn từ trên cao quan sát.
Có điều còn kẻ xúi giục khác có thể trốn được nhất thời, chứ không thể trốn được cả đời.
Ánh mắt Dương Hiên âm thầm quan sát phía xa.
Trương Doanh Doanh bị Dương Hiên nhớ mặt, trong lòng hoang mang, cùng lúc nhìn thấy Dư Đại Dũng bị bắt giữ cô ta phát hiện có gì đó không ổn, dường như có người ở gần đây đang âm thầm theo dõi.
Trương Doanh Doanh cảm nhận có biến, lập tức cải trang, trà trộn vào đám người của Kim Y Mỹ rồi lẻn ra ngoài.
Trong lòng âm thầm căm hận, rồi sẽ có một ngày cô ta sẽ quay lại báo thù!
Mặt khác, Dương hiên vừa giải quyết xong chuyện của Lâm Nhã, tưởng rằng có thể yên tĩnh lại một chút thì lại nhận được tin tức ở nhà xảy ra chuyện lớn.
Anh đang uống cà phê ở văn phòng thì đột nhiên Lâm Nhã gọi điện đến
“Anh rể không ổn rồi!”
Dương Hiên ban nãy còn đang ung dung thì lập tức toàn bộ các cơ mặt đều giật lên thể hiện sự phẫn nộ tốt đỉnh.
“Lâm Thiết Sơn!”
Dương Hiên gằn giọng đọc lên ba chữ, chiếc điện thoại đang cầm trong tay bị bóp chặt đến mức có thể hóa thành tro bụi.
Liễu Tiêu Tiêu nhìn thấy cảnh tượng này này cũng hoảng hốt thất kinh, lần đầu tiên cô ấy thấy Dương Hiên tức giận đến vậy, vừa giải quyết xong một tên khó khắn lắm mới khiến ông chủ nổi giận, giờ đang ngồi tù chờ chết, mỗi ngày còn phải chịu đựng thương tích đầy mình, thân thể lẫn tinh thần đều bị tra tấn nốt quãng đời còn lại.
Vậy ngừoi khiến ông chủ nổi giận đỉnh điểm như bây giờ thì kết cục sau này nhất định cũng sẽ vô cùng thê thảm.
“Anh Dương, có cần tôi phái người…..”
Nhìn thấy Dương Hiên cả người toát ra sát khí, Liễu Tiêu Tiêu cũng bị dọa cho lạnh run cả người, cô ấy đẩy nhẹ gọng kính, lấy hết dũng khí, cất giọng hỏi.
Dương Hiên nhanh chóng đi về phía cửa ra vào, ánh mắt lạnh lẽo chết người lạnh lùng lên tiếng: “Không cần.”
Sau khi Dương Hiên đi khỏi được một lúc, Liễu Tiêu Tiêu vẫn cảm thấy sợ hãi, ánh mắt vừa nãy của Dương Hiên khiến cô ấy cảm thấy như bản thân mình sắp bị Dương Hiên giết tại chỗ.
Thiết nghĩ, kẻ tội đồ Lâm Thiết Sơn này sẽ có kết cục như thế nào đây, có điều giờ cô ấy vẫn nên chuẩn bị trước những tài liệu của tập đoàn Lâm thị, dự đoán không bao lâu nữa ông chủ sẽ kêu cô ấy ra tay.
Sau khi Dương Hiên ra ngoài, cầm theo điện thoại dự bị khác gọi cho Lâm Nhã.
“Lâm Thiết Sơn hẹn anh đến đâu đàm phán?”
Ban nãy điện thoại đột nhiên tắt ngang, gọi lại cũng không được, Lâm Nhã đang không biết làm thế nào thì thấy Dương Hiên gọi đến.
“Hẹn anh bảy giờ tối nay tại Phong Diệp Hải ở ngoại thành, lần này ông nội chắc sẽ đem chị ra để đối phó với anh, anh nhất định phải cẩn thận đó!”
Lâm Nhã vốn dĩ cũng định đi, có điều Lâm Thiết Sơn yêu cầu một mình Dương Hiên đến, hơn nữa nói không chừng cô ấy đi cũng càng vướng chân hơn, nên chỉ có thể sốt ruột ở nhà đợi Dương Hiên an toàn đưa Lâm Toàn về.
Dương Hiên gật đầu đảm bảo nhất định sẽ đưa Lâm Toàn bình an vô sự về nhà, Lâm Nhã mới ngừng dặn dò cẩn thận.
Từ đầu Lâm Thiết Sơn đã không ưa Lâm Toàn, còn nhiều lần bị Lâm gia bắt nạt, vốn là người một nhà mà lại bị phân tách thành hai thế lực đối đầu nhau.
Quan hệ hai bên không tốt, đương nhiên rất ít khi qua lại, trừ khi Lâm Thiết Sơn ra lệnh triệu kiến thì Lâm Toàn mới về lại căn biệt thự Lâm gia.
Đến bước này, hai bên quan hệ vốn đã không tốt, thêm chuyện Lâm Đông phải trả lại ba triệu tệ, sau đó Dương Hiên liên tục đắc tội với Lâm Thiết Sơn nên dù là ruột thịt giờ lại trở thành những kẻ thù không đội trời chung.
Khi nhận được cuộc gọi của Lâm Thiết Sơn, Lâm Toàn muốn từ chối, nhưng Lưu Hồng bên cạnh lại khuyên bảo nói dù sao đó cũng là ông nội ruột, nói không chừng lại có chuyện gì nên Lâm Toàn mới đến.
Không ngờ lão già này lại nhắm vào Lâm Toàn, muốn thông qua Lâm Toàn để uy hiếp Dương Hiên.
Dương Hiên hai mắt vằn tia máu, lửa giận bừng bừng như chực chờ tuôn trào ra ngoài.
Lại dám động đến Lâm Toàn để uy hiếp anh, anh sẽ khiến ông ta phải chết một cách thê thảm!