Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32: Tình huống cấp bách
Giọng hát hay nhất kỳ hai, bắt đầu công chiếu lại một lần nữa chiếm vị trí số một về chương trình có lượng người xem nhiều nhất trong cùng một thời gian, Lâm Nhã với thân hình gương mặt gần như hoàn hảo vừa bước ra sân khấu, đã được khán giả vô cùng yêu thích, chưa cần nói đền giọng hát và cách thể hiện không ai sánh bằng.
Có thể nói, khoảnh khắc Lâm Nhã xuất hiện trên sân khấu, đã khiến trường quay nóng bừng lên.
Lâm Nhã được lọt vào vòng trong, cũng khiến khán giả càng mong chờ vòng tiếp theo của cuộc thi.
Trương Doanh Doanh nghiến răng nghiến lợi ném bỏ chiếc điều khiển trong tay, lấy điện thoại ra bấm số gọi.
“……Tôi nghĩ anh làm chưa được tốt lắm, biết đâu tôi có thể cho anh một vài góp ý.”
Giọng điệu đầy vẻ u ám, khiến Dư Đại Dũng cầm điện thoại run rẩy. Nghĩ lại mấy hôm trước bị Trương Doanh Doanh bạo hành, đến giờ cơ thể thỉnh thoảng vẫn đau, bất giác co rúm người lại.
“Được, được rồi, tôi biết phải làm gì rồi.”
Dư Đại Dũng buông điện thoại xuống, trên trán toát mồ hôi lạnh, trong lòng suy nghĩ quả nhiên độc ác nhất chính là lòng dạ đàn bà, nói về giở mưu tính kế, đàn ông không thể sánh nổi.
May mà dùng năm trăm nghìn tệ miễn cưỡng giải quyết được với Trương Doanh Doanh, nếu không với tâm địa độc ác của Trương Doanh Doanh, hắn ta đúng là không thể có kết cục tốt đẹp được.
Trước đây còn muốn trả thù Trương Doanh Doanh gì đó, giờ cũng chẳng dám nghĩ tới nữa, có thể thoát ra khỏi bàn tay rắn độc của cô ta đã không dễ dàng rồi, sau này bản thân nên tránh xa cô ta thì hơn, tránh rước họa vào thân.
“Chúc mọi người buổi sáng tốt lành.”
Lâm Nhã vui vẻ chào đồng nghiệp trong Kim Diệu, tất cả mọi người đều nhanh chóng tránh mặt cô với dáng vẻ vô cùng khinh thường, trong lòng không hỏi buồn chán.
Lâm Nhã không hiểu đã xảy ra chuyện gì, bước vào phòng làm việc của mình.
Không khí trong văn phòng chủ tịch Kim Diệu vô cùng căng thẳng.
“Chủ tịch, tôi xin lỗi, vì thời gian quá gấp nên tạm thời chưa tìm ra được thủ phạm đứng sau.”
Ánh mắt Dương Hiên tối sầm lại nhìn tờ giấy Kim Y Mỹ mở ra trước mặt, tiêu đề mười mấy con chữ đập ngay vào mắt
“Mau cho người xóa hết tất cả những tin tức không hay về Lâm Nhã đi.”
Kim Y Mỹ ôm tập tài liệu, lắc đầu nhẹ nói, “Chủ tịch, tôi không tán thành việc bây giờ xóa hết những tin không hay về Lâm Nhã, nếu xóa tất cả có khi còn bị khán giả cảm thấy quả thực có chuyện như vậy, phía sau Lâm Nhã có người âm thầm giúp đỡ, chi bằng hãy để thuận theo tự nhiên, đi bắt kẻ đứng sau trước, rồi mượn thời cơ chuyển đổi, lấy lại hình tượng cho Lâm Nhã.”
“Hơn nữa, tai tiếng cũng là một sự nổi tiếng, sau khi tai tiếng được rửa sạch, Lâm Nhã sau này càng được lòng của khán giả hơn, đến lúc đó sự nổi tiếng sẽ tăng vọt.”
Dương Hiên chấm lên tiêu đề của tờ báo, ngầm đồng ý với ý kiến của Kim Y Mỹ.
Trong phòng làm việc của Lâm Nhã, Lâm Nhã cầm chặt chiếc điện thoại màu đỏ, giận sôi máu.
Chẳng trách hôm nay đến Kim Diệu, tất cả mọi người đều nhìn cô chỉ chỏ với sắc mặt khinh thường.
Thì ra, trong lúc bản thân không để ý, tin đồn thất thiện về bản thân bị đăng lên khắp các trang đầu của báo mạng.
Còn dựa vào mối quan hệ? Không dựa được vào thực lực thật của mình, Lâm Nhã cần phải như vậy sao?
Cô chỉ muốn giết ngay đám truyền thông tung tin đồn nhảm, càng muốn bắt được hung thủ giấu mặt cố ý đối phó cô trong thời gian đó.
Chỉ cần hung thủ giấu mặt lộ diện, cô nhất định sẽ cho hắn biết tay.
Cả ngày Lâm Nhã dường như không ra khỏi cửa phòng làm việc của mình, cô không đánh giá thấp về sự lợi hại của những tay săn ảnh, những người bao vây chặn đường đâu đâu cũng có.
Tuy bước vào ngành này, phải chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ gặp phải những tình huống như vậy, nhưng khi phải đối mặt với sự đeo bám của những tay săn ảnh, đến cả cải trang để về nhà mà cũng bị nhận ra, Lâm Nhã không tránh khỏi cảm thấy phiền chán.
Hôm nay là buổi chung kết top 8 của chương trình giọng hát hay nhất, phía công ty có nói với cô về quyết định giải quyết của công ty, tuy Lâm Nhã có chút không vừa lòng, nhưng vẫn biết quyết định của công ty là đúng nhất.
Người không có tội thì không sợ, chờ khi chân tướng sự việc được phơi bày, nhất định phải tát mạnh vào mặt mấy kẻ độc ác tung tin bịa đặt.
Tất nhiên, việc quan trọng nhất bây giờ là dùng thực lực tuyệt đối của mình để đoạt được quán quân của chương trình Giọng hát hay nhất.
Lâm Nhã phồng hai má lên, liên tục tự động viên cổ vũ cho mình.
“Tiểu Nhã, đừng lo lắng, qua đây uống chút nước cho thanh giọng, chúng ta chỉ cần giữ vững trạng thái tốt nhất, hát bài hát hay nhất, kể cả mấy người nhiều chuyện có muốn hóng hớt bàn tán, cũng không đủ tự tin.Tất nhiên nếu bọn họ còn dám nhiều chuyện, chúng ta cũng có thể hùng hổ phản bác lại, những người lắm chuyện có giỏi thì hát hay hơn Tiểu Nhã nhà chúng tôi đi. Tiểu Nhã, em thấy đúng không?”
Lâm Nhã cầm lấy chai nước, nhìn Yok đang tinh nghịch nháy mắt với cô, liền lắc đầu rồi cười.
Yok vẫn lo Lâm Nhã nghĩ đến mấy chuyện kia sẽ ảnh hưởng đến cuộc thi, nên cố tình an ủi.
Lâm Nhã cười nhẹ, trong ánh mắt toát lên sự hứng khởi.
“Chị đợi em lấy quán quân về cho Kim Diệu đi.”
Lâm Nhã hít sâu một hồi, đứng ở cửa phụ chờ người dẫn chương trình gọi đến tên cô.
“Tiếp theo xin mời Lâm Nhã, Hứa Tuyên ra sân khấu……”
Trước khi thi hát, đều sẽ để mỗi ứng viên nói vài lời, rồi ban giám khảo sẽ phát biểu nhật xét về cặp ứng viên này, cuối cùng các ban giám khảo sẽ dự đoán ai sẽ là người thắng cuộc, sau đó mới bắt đầu chính thức đến phần thi hát.
Nhưng tên của Lâm Nhã vừa được người dẫn chương trình đọc lên.
Phía dưới, khán giả trước mặt màn hình ti vi đều rộ lên, có rất nhiều khán giả không cần để ý mình đang ở đâu mà cứ thế hét to lên, đuổi Lâm Nhã cút ra ngoài.
Có người cầm đầu, sự hứng thú của khán giả trường quay tự nhiên bị lôi kéo khiến cho tất cả đều trở nên phẫn nộ.
Trong đám âm thanh huyên náo, cả biển người vô hình chung như đạt được sự thống nhất.
Hét lên lên cùng một câu.
“Lâm Nhã rút khỏi cuộc thi rồi cút ra ngoài!”
“Cút ra ngoài!”
Lâm Nhã cũng liệu trước được tin đồn thất thiệt về mình sẽ bị khán giả ghét, không chấp nhận, nhưng cô vẫn đánh giá thấp sức mạnh của tin đồn thất thiệt đó, bị khán giả trường quay bài xích phản đối kịch liệt bắt mình rút khỏi cuộc thi cút ra khỏi sân khấu.
Lâm Nhã đứng ở bậc thang, tay nắm chặt lấy micro, sắc mặt hơi tái nhợt, người run lên, mắt nhòa lệ.
“Tiểu Nhã……” Yok nhìn Lâm Nhã lo lắng cô sẽ bị lời nói công kích của khán giả đánh gục, trong lòng nghĩ hay là bỏ cuộc còn hơn.
“Không sao.”
Lâm Nhã cắn răng, lau sạch nước mắt, lắc đầu rồi kiên định bước lên sân khấu.
“Cút xuống đi, không ngờ còn mặt mũi mà lên sân khấu, quả nhiên là người dựa vào việc bán thân để được nổi tiếng, đúng là không biết xấu hổ……”
“Lâm Nhã chết đi, đồ ghê tởm.”
……
Khán giả huyên náo sục sôi, người dẫn chương trình mấy lần kêu gọi hãy bình tĩnh nhưng không có tác dụng, liền xuống trao đổi với người phụ trách.
Cả trường quay đã không thể tiếp tục thi, lúc này, đối thủ của Lâm Nhã là Hứa Tuyên lại bước ra.
“Ôi, tuy rất hiểu được tâm trạng của mọi người, nhưng cuộc thi vẫn còn rất nhiều ứng viên khác đang chờ đợi để thi, mọi người cứ tiếp tục làm ồn ào như vậy, chỉ có thể khiến cuộc thi phải dừng lại hoặc gặp trở ngại, mà không giải quyết được việc gì, mọi người có thể yên tĩnh lại, để cuộc thi được tiến hành xong xuôi đã.”
Đa số khản giả đều đến xem người mình yêu thích thi đấu, hơn nữa Hứa Tuyên đi được vào top 8, tất nhiên cũng có rất nhiều người yêu mến.
Lúc Hứa Tuyên bắt đầu nói cũng khiến rất nhiều người không hò hét nữa, chờ Hứa Tuyên nói xong, cả trường quay trừ mấy người cố tình ra thì đa phần đã giữ im lặng, yên tĩnh nghe Hứa Tuyên nói.
Mấy người cố tình gào thét lúc nãy thấy không thể lôi kéo các khán giả khác được nữa, cũng trở nên yên lặng.
Hứa Tuyên thấy trường quay đã không còn ồn ào, nhìn cơ thể đang run lên không dám nói gì của Lâm Nhã một cách an ủi, rồi nói tiếp: “Tôi nghĩ rằng mọi người trước đây yêu quý Lâm nhã như vậy, Lâm Nhã nhất định có điểm đặc biệt khiến mọi người yêu mến, kể cả bị tung tin thất thiệt, mọi người có dám khẳng định đó không phải là bị người ta vu oan giá họa không? Âm nhạc là thứ có thể nói lên được phẩm chất của một con người một cách đúng nhất, mọi người nghe được gì từ trong nhạc của Lâm Nhã? Tôi không biết, nhưng tôi nghe được bầu trời quang đãng, thuần khiết đến tự nhiên ở trong đó, người không có một phẩm hạnh tốt, thì không thể hát lên cảm giác ấy được.”
Lâm Nhã cảm động gật đầu nhìn Hứa Tuyên, lúc này Thường Đan Thanh ở phía ban giám khảo cũng đứng ra nói: “Lâm Nhã bất kể là về ngoại hình hay là giọng hát, đều xuất sắc hơn người, cô ấy có thực lực như vậy, rõ ràng không cần phải dựa vào mối quan hệ, hay thông qua mối quan hệ bất chính mà bên ngoài đồn đại để đoạt được giải nhất trong cuộc tuyển chọn của Kim Diệu.”
Thường Đan Thanh là một trong bốn người có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong giới âm nhạc, không chỉ tự sáng tác ra rất nhiều bài hát nổi tiếng, mà còn vinh dự hai lần nhận được danh hiệu ông vua nhạc, kể cả văn phòng ông ấy tự mở cũng đã đào tạo được rất nhiều ca sỹ hát rất hay, ông được gọi là người làm mưa làm gió trong thời đại mới trong giới âm nhạc.
Ông ấy vừa nói xong, dường như không còn ai có tư cách để nghi ngờ nữa, người được ông ấy thừa nhận thực lực, càng không có ai dám phản bác.
Hơn nữa Thường Đan Thanh vừa mở lời đã cho rằng những ồn ào bên ngoài chỉ là bịa đặt, chuyện này có thể không như những gì mà trên báo đưa tin.
Nhớ lại Lâm Nhã biểu diễn vô cùng xuất sắc ở cuộc thi đấu vòng loại, tất cả khán giả không còn bàn tán thêm.
Thường Đan Thanh hướng về phía trên sân khấu nháy mắt một cách di dỏm như muốn thể hiện mình vừa ghi công.
Liễu Tiêu Tiêu từ trên tỉnh thành vừa về tối qua, nhanh chóng giới thiệu cho Dương Hiên đang ngồi bên cạnh mình: “Thường Đan Thanh cũng là người được ông Long đào tạo.”
Dương Hiên lặng lẽ gật đầu, ghi nhớ trong lòng.
Cả trường quay đã khôi phục lại được trật tự ban đầu, cuộc thi cũng được tiếp tục diễn ra.
Hứa Tuyên nhắm mắt lại, hát một cách say sưa ngây ngất.
Giọng hát bình ổn mà ngân nga, âm thanh trầm bổng mang theo từ tính, vừa hun đúc tâm hồn, lại vừa khiến những con tim phiêu bạt tìm được chốn bình yên.
Giọng hát của Hứa Tuyên có rung động lòng người đến đâu, Lâm Nhã cũng không có tâm chí nghe nữa.
Bây giờ cô ấy đang cố chỉnh cổ họng có chút đau và ngứa của mình, lo lắng đến mức nước mắt cứ thế tuôn trào.
“Ca khúc tiếp theo, sẽ được Lâm Nhã thể hiện……”
Có thể nói, khoảnh khắc Lâm Nhã xuất hiện trên sân khấu, đã khiến trường quay nóng bừng lên.
Lâm Nhã được lọt vào vòng trong, cũng khiến khán giả càng mong chờ vòng tiếp theo của cuộc thi.
Trương Doanh Doanh nghiến răng nghiến lợi ném bỏ chiếc điều khiển trong tay, lấy điện thoại ra bấm số gọi.
“……Tôi nghĩ anh làm chưa được tốt lắm, biết đâu tôi có thể cho anh một vài góp ý.”
Giọng điệu đầy vẻ u ám, khiến Dư Đại Dũng cầm điện thoại run rẩy. Nghĩ lại mấy hôm trước bị Trương Doanh Doanh bạo hành, đến giờ cơ thể thỉnh thoảng vẫn đau, bất giác co rúm người lại.
“Được, được rồi, tôi biết phải làm gì rồi.”
Dư Đại Dũng buông điện thoại xuống, trên trán toát mồ hôi lạnh, trong lòng suy nghĩ quả nhiên độc ác nhất chính là lòng dạ đàn bà, nói về giở mưu tính kế, đàn ông không thể sánh nổi.
May mà dùng năm trăm nghìn tệ miễn cưỡng giải quyết được với Trương Doanh Doanh, nếu không với tâm địa độc ác của Trương Doanh Doanh, hắn ta đúng là không thể có kết cục tốt đẹp được.
Trước đây còn muốn trả thù Trương Doanh Doanh gì đó, giờ cũng chẳng dám nghĩ tới nữa, có thể thoát ra khỏi bàn tay rắn độc của cô ta đã không dễ dàng rồi, sau này bản thân nên tránh xa cô ta thì hơn, tránh rước họa vào thân.
“Chúc mọi người buổi sáng tốt lành.”
Lâm Nhã vui vẻ chào đồng nghiệp trong Kim Diệu, tất cả mọi người đều nhanh chóng tránh mặt cô với dáng vẻ vô cùng khinh thường, trong lòng không hỏi buồn chán.
Lâm Nhã không hiểu đã xảy ra chuyện gì, bước vào phòng làm việc của mình.
Không khí trong văn phòng chủ tịch Kim Diệu vô cùng căng thẳng.
“Chủ tịch, tôi xin lỗi, vì thời gian quá gấp nên tạm thời chưa tìm ra được thủ phạm đứng sau.”
Ánh mắt Dương Hiên tối sầm lại nhìn tờ giấy Kim Y Mỹ mở ra trước mặt, tiêu đề mười mấy con chữ đập ngay vào mắt
“Mau cho người xóa hết tất cả những tin tức không hay về Lâm Nhã đi.”
Kim Y Mỹ ôm tập tài liệu, lắc đầu nhẹ nói, “Chủ tịch, tôi không tán thành việc bây giờ xóa hết những tin không hay về Lâm Nhã, nếu xóa tất cả có khi còn bị khán giả cảm thấy quả thực có chuyện như vậy, phía sau Lâm Nhã có người âm thầm giúp đỡ, chi bằng hãy để thuận theo tự nhiên, đi bắt kẻ đứng sau trước, rồi mượn thời cơ chuyển đổi, lấy lại hình tượng cho Lâm Nhã.”
“Hơn nữa, tai tiếng cũng là một sự nổi tiếng, sau khi tai tiếng được rửa sạch, Lâm Nhã sau này càng được lòng của khán giả hơn, đến lúc đó sự nổi tiếng sẽ tăng vọt.”
Dương Hiên chấm lên tiêu đề của tờ báo, ngầm đồng ý với ý kiến của Kim Y Mỹ.
Trong phòng làm việc của Lâm Nhã, Lâm Nhã cầm chặt chiếc điện thoại màu đỏ, giận sôi máu.
Chẳng trách hôm nay đến Kim Diệu, tất cả mọi người đều nhìn cô chỉ chỏ với sắc mặt khinh thường.
Thì ra, trong lúc bản thân không để ý, tin đồn thất thiện về bản thân bị đăng lên khắp các trang đầu của báo mạng.
Còn dựa vào mối quan hệ? Không dựa được vào thực lực thật của mình, Lâm Nhã cần phải như vậy sao?
Cô chỉ muốn giết ngay đám truyền thông tung tin đồn nhảm, càng muốn bắt được hung thủ giấu mặt cố ý đối phó cô trong thời gian đó.
Chỉ cần hung thủ giấu mặt lộ diện, cô nhất định sẽ cho hắn biết tay.
Cả ngày Lâm Nhã dường như không ra khỏi cửa phòng làm việc của mình, cô không đánh giá thấp về sự lợi hại của những tay săn ảnh, những người bao vây chặn đường đâu đâu cũng có.
Tuy bước vào ngành này, phải chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ gặp phải những tình huống như vậy, nhưng khi phải đối mặt với sự đeo bám của những tay săn ảnh, đến cả cải trang để về nhà mà cũng bị nhận ra, Lâm Nhã không tránh khỏi cảm thấy phiền chán.
Hôm nay là buổi chung kết top 8 của chương trình giọng hát hay nhất, phía công ty có nói với cô về quyết định giải quyết của công ty, tuy Lâm Nhã có chút không vừa lòng, nhưng vẫn biết quyết định của công ty là đúng nhất.
Người không có tội thì không sợ, chờ khi chân tướng sự việc được phơi bày, nhất định phải tát mạnh vào mặt mấy kẻ độc ác tung tin bịa đặt.
Tất nhiên, việc quan trọng nhất bây giờ là dùng thực lực tuyệt đối của mình để đoạt được quán quân của chương trình Giọng hát hay nhất.
Lâm Nhã phồng hai má lên, liên tục tự động viên cổ vũ cho mình.
“Tiểu Nhã, đừng lo lắng, qua đây uống chút nước cho thanh giọng, chúng ta chỉ cần giữ vững trạng thái tốt nhất, hát bài hát hay nhất, kể cả mấy người nhiều chuyện có muốn hóng hớt bàn tán, cũng không đủ tự tin.Tất nhiên nếu bọn họ còn dám nhiều chuyện, chúng ta cũng có thể hùng hổ phản bác lại, những người lắm chuyện có giỏi thì hát hay hơn Tiểu Nhã nhà chúng tôi đi. Tiểu Nhã, em thấy đúng không?”
Lâm Nhã cầm lấy chai nước, nhìn Yok đang tinh nghịch nháy mắt với cô, liền lắc đầu rồi cười.
Yok vẫn lo Lâm Nhã nghĩ đến mấy chuyện kia sẽ ảnh hưởng đến cuộc thi, nên cố tình an ủi.
Lâm Nhã cười nhẹ, trong ánh mắt toát lên sự hứng khởi.
“Chị đợi em lấy quán quân về cho Kim Diệu đi.”
Lâm Nhã hít sâu một hồi, đứng ở cửa phụ chờ người dẫn chương trình gọi đến tên cô.
“Tiếp theo xin mời Lâm Nhã, Hứa Tuyên ra sân khấu……”
Trước khi thi hát, đều sẽ để mỗi ứng viên nói vài lời, rồi ban giám khảo sẽ phát biểu nhật xét về cặp ứng viên này, cuối cùng các ban giám khảo sẽ dự đoán ai sẽ là người thắng cuộc, sau đó mới bắt đầu chính thức đến phần thi hát.
Nhưng tên của Lâm Nhã vừa được người dẫn chương trình đọc lên.
Phía dưới, khán giả trước mặt màn hình ti vi đều rộ lên, có rất nhiều khán giả không cần để ý mình đang ở đâu mà cứ thế hét to lên, đuổi Lâm Nhã cút ra ngoài.
Có người cầm đầu, sự hứng thú của khán giả trường quay tự nhiên bị lôi kéo khiến cho tất cả đều trở nên phẫn nộ.
Trong đám âm thanh huyên náo, cả biển người vô hình chung như đạt được sự thống nhất.
Hét lên lên cùng một câu.
“Lâm Nhã rút khỏi cuộc thi rồi cút ra ngoài!”
“Cút ra ngoài!”
Lâm Nhã cũng liệu trước được tin đồn thất thiệt về mình sẽ bị khán giả ghét, không chấp nhận, nhưng cô vẫn đánh giá thấp sức mạnh của tin đồn thất thiệt đó, bị khán giả trường quay bài xích phản đối kịch liệt bắt mình rút khỏi cuộc thi cút ra khỏi sân khấu.
Lâm Nhã đứng ở bậc thang, tay nắm chặt lấy micro, sắc mặt hơi tái nhợt, người run lên, mắt nhòa lệ.
“Tiểu Nhã……” Yok nhìn Lâm Nhã lo lắng cô sẽ bị lời nói công kích của khán giả đánh gục, trong lòng nghĩ hay là bỏ cuộc còn hơn.
“Không sao.”
Lâm Nhã cắn răng, lau sạch nước mắt, lắc đầu rồi kiên định bước lên sân khấu.
“Cút xuống đi, không ngờ còn mặt mũi mà lên sân khấu, quả nhiên là người dựa vào việc bán thân để được nổi tiếng, đúng là không biết xấu hổ……”
“Lâm Nhã chết đi, đồ ghê tởm.”
……
Khán giả huyên náo sục sôi, người dẫn chương trình mấy lần kêu gọi hãy bình tĩnh nhưng không có tác dụng, liền xuống trao đổi với người phụ trách.
Cả trường quay đã không thể tiếp tục thi, lúc này, đối thủ của Lâm Nhã là Hứa Tuyên lại bước ra.
“Ôi, tuy rất hiểu được tâm trạng của mọi người, nhưng cuộc thi vẫn còn rất nhiều ứng viên khác đang chờ đợi để thi, mọi người cứ tiếp tục làm ồn ào như vậy, chỉ có thể khiến cuộc thi phải dừng lại hoặc gặp trở ngại, mà không giải quyết được việc gì, mọi người có thể yên tĩnh lại, để cuộc thi được tiến hành xong xuôi đã.”
Đa số khản giả đều đến xem người mình yêu thích thi đấu, hơn nữa Hứa Tuyên đi được vào top 8, tất nhiên cũng có rất nhiều người yêu mến.
Lúc Hứa Tuyên bắt đầu nói cũng khiến rất nhiều người không hò hét nữa, chờ Hứa Tuyên nói xong, cả trường quay trừ mấy người cố tình ra thì đa phần đã giữ im lặng, yên tĩnh nghe Hứa Tuyên nói.
Mấy người cố tình gào thét lúc nãy thấy không thể lôi kéo các khán giả khác được nữa, cũng trở nên yên lặng.
Hứa Tuyên thấy trường quay đã không còn ồn ào, nhìn cơ thể đang run lên không dám nói gì của Lâm Nhã một cách an ủi, rồi nói tiếp: “Tôi nghĩ rằng mọi người trước đây yêu quý Lâm nhã như vậy, Lâm Nhã nhất định có điểm đặc biệt khiến mọi người yêu mến, kể cả bị tung tin thất thiệt, mọi người có dám khẳng định đó không phải là bị người ta vu oan giá họa không? Âm nhạc là thứ có thể nói lên được phẩm chất của một con người một cách đúng nhất, mọi người nghe được gì từ trong nhạc của Lâm Nhã? Tôi không biết, nhưng tôi nghe được bầu trời quang đãng, thuần khiết đến tự nhiên ở trong đó, người không có một phẩm hạnh tốt, thì không thể hát lên cảm giác ấy được.”
Lâm Nhã cảm động gật đầu nhìn Hứa Tuyên, lúc này Thường Đan Thanh ở phía ban giám khảo cũng đứng ra nói: “Lâm Nhã bất kể là về ngoại hình hay là giọng hát, đều xuất sắc hơn người, cô ấy có thực lực như vậy, rõ ràng không cần phải dựa vào mối quan hệ, hay thông qua mối quan hệ bất chính mà bên ngoài đồn đại để đoạt được giải nhất trong cuộc tuyển chọn của Kim Diệu.”
Thường Đan Thanh là một trong bốn người có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong giới âm nhạc, không chỉ tự sáng tác ra rất nhiều bài hát nổi tiếng, mà còn vinh dự hai lần nhận được danh hiệu ông vua nhạc, kể cả văn phòng ông ấy tự mở cũng đã đào tạo được rất nhiều ca sỹ hát rất hay, ông được gọi là người làm mưa làm gió trong thời đại mới trong giới âm nhạc.
Ông ấy vừa nói xong, dường như không còn ai có tư cách để nghi ngờ nữa, người được ông ấy thừa nhận thực lực, càng không có ai dám phản bác.
Hơn nữa Thường Đan Thanh vừa mở lời đã cho rằng những ồn ào bên ngoài chỉ là bịa đặt, chuyện này có thể không như những gì mà trên báo đưa tin.
Nhớ lại Lâm Nhã biểu diễn vô cùng xuất sắc ở cuộc thi đấu vòng loại, tất cả khán giả không còn bàn tán thêm.
Thường Đan Thanh hướng về phía trên sân khấu nháy mắt một cách di dỏm như muốn thể hiện mình vừa ghi công.
Liễu Tiêu Tiêu từ trên tỉnh thành vừa về tối qua, nhanh chóng giới thiệu cho Dương Hiên đang ngồi bên cạnh mình: “Thường Đan Thanh cũng là người được ông Long đào tạo.”
Dương Hiên lặng lẽ gật đầu, ghi nhớ trong lòng.
Cả trường quay đã khôi phục lại được trật tự ban đầu, cuộc thi cũng được tiếp tục diễn ra.
Hứa Tuyên nhắm mắt lại, hát một cách say sưa ngây ngất.
Giọng hát bình ổn mà ngân nga, âm thanh trầm bổng mang theo từ tính, vừa hun đúc tâm hồn, lại vừa khiến những con tim phiêu bạt tìm được chốn bình yên.
Giọng hát của Hứa Tuyên có rung động lòng người đến đâu, Lâm Nhã cũng không có tâm chí nghe nữa.
Bây giờ cô ấy đang cố chỉnh cổ họng có chút đau và ngứa của mình, lo lắng đến mức nước mắt cứ thế tuôn trào.
“Ca khúc tiếp theo, sẽ được Lâm Nhã thể hiện……”