-
Chương 926-930
Chương 926: Suy tính sâu xa
Gia chủ của ba quý tộc bàn bạc với nhau, mặc dù chuyện này tương đối bí mật nhưng cũng chỉ vì để tránh sự chú ý của Lâm Hàn và những người nhà họ Tiêu.
Còn người trong gia tộc mình đương nhiên họ không cần để ý nhiều, hoặc là khá tin tưởng, hoặc là nghĩ người như Khổng Tử Dục không cần phải để ý.
Lúc này Khổng Tử Dục nhìn về phía ba gia chủ và các quản lý cấp cao ở nơi xa, vẻ mặt hơi thay đổi.
Mặc dù Khổng Tử Dục biết rõ qua cuộc kiểm tra vừa rồi, cao thủ của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đã tổn thất gần một nửa, mà dù cho tất cả số cao thủ còn lại nhiều hơn số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng khi thật sự giao chiến thì cũng khó nói, dù sao cao thủ bên phía Lâm Hàn hầu như ai cũng ở đẳng cấp cao thủ tinh anh, thân thủ họ mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng dù anh ta biết mình không làm gì thì với thân phận của Lâm Hàn, khả năng cao là vẫn có thể thực hiện được kế hoạch.
Nhưng Khổng Tử Dục vẫn muốn giúp gì đó, dù sao để Lâm Hàn giúp anh ta thì anh ta cũng phải giúp ích được gì đó cho Lâm Hàn.
Sau đó Khổng Tử Dục vội vàng đi theo, anh ta định làm rõ kế hoạch cụ thể của ba quý tộc trước rồi sẽ báo cáo cho Lâm Hàn sau.
Đối với việc tiết lộ bí mật của gia tộc mình cho Lâm Hàn, Khổng Tử Dục không hề cảm thấy có lỗi hay áy náy. Bắt đầu từ vụ việc anh ta gặp phải sau khi đi du học về, anh ta đã hiểu, ở trước lợi ích của gia tộc thì họ chẳng hề quan tâm đến tính mạng và sự an toàn của mình.
Mà mấy năm nay Khổng Tử Dục buộc phải giả ngốc cũng là để tránh sự chú ý của người nhà họ Khổng, không mang đến nguy hiểm cho bản thân. Cuộc sống tồi tệ này vốn là vì nhà họ Khổng, Khổng Tử Dục chẳng hề cảm thấy tội lỗi mà ngược lại còn thấy cực kỳ vui mừng.
Lúc này gia chủ của ba quý tộc cũng đã tới chỗ gia chủ các thế lực Vùng Xám khác.
Các gia chủ thế lực khác đang bàn tán xôn xao, mà đối tượng thảo luận đương nhiên là Lâm Hàn.
“Không ngờ gần năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dẫn tới đều là cao thủ”.
“Thật sự không ngờ lại có nhiều cao thủ như vậy! Rốt cuộc Lâm Hàn là ai? Lấy đâu ra nhiều cao thủ đến vậy? Hơn nữa những cao thủ này còn không phải cao thủ bình thường, võ công ai cũng cao cường, còn lợi hại hơn cả cao thủ tinh anh của ba quý tộc!”
“Bây giờ ba quý tộc không thể thắng được Lâm Hàn, xem ra sau hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này sẽ có sự thay đổi lớn!”
“Cũng không liên quan lớn đến chúng ta, dù có Lâm Hàn hay không thì lợi ích chúng ta nhận được cũng vẫn vậy, chỉ ảnh hưởng đến lợi ích của ba quý tộc lớn thôi, không liên quan đến chúng ta”.
“Đúng thế, trước đây người của ba quý tộc bảo chúng ta phái cao thủ đi kiểm tra, tôi không muốn lắm, nếu không phải vì họ là quý tộc, chúng ta không động đến được thì ai muốn phối hợp chứ!”
Gia chủ của ba quý tộc nghe những lời này mà sắc mặt bỗng chốc tái mét.
Nếu là bình thường chắc chắn bọn họ đã nổi trận lôi đình, nhưng với tình hình hiện nay đừng nói là nổi giận với các gia chủ thế lực đó, thậm chí tỏ thái độ thôi bọn họ cũng chẳng dám, dù sao bây giờ bọn họ đang cần cầu xin người ta giúp đỡ.
Với số lượng lớn cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, vả lại ai trong số họ cũng có thân thủ cực kỳ tốt, ba quý tộc lớn dù liên hợp lại cũng chẳng phải đối thủ của Lâm Hàn, bọn họ buộc phải liên thủ với các thế lực còn lại để họ phái toàn bộ cao thủ của mình ra cùng đối phó với Lâm Hàn, như vậy mới có thể đối phó được với anh.
Nhưng nếu liên thủ được ít thế lực, phái được ít cao thủ hơn chút thì có lẽ không đủ để đối phó với Lâm Hàn.
Đây cũng là lần đầu tiên ba quý tộc phải đối mặt với thế lực mạnh đến vậy, dù sao trước đây quý tộc bọn họ luôn là thế lực hàng đầu Hoa Hạ, mà dù một quý tộc khi ở thời kỳ đỉnh phong cũng chỉ có hơn một trăm cao thủ thôi, đã bao giờ có tận gần năm trăm cao thủ như Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dẫn tới? Thật sự quá khoa trương.
Lúc này gia chủ mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh thấy gia chủ ba quý tộc đến nên đồng loạt ngậm miệng.
Dù ba quý tộc đối mặt với Lâm Hàn có yếu hay có nhỏ hơn nữa thì cũng mạnh hơn những thế lực họ nhiều, cũng không phải sự tồn tại bọn họ có thể bàn tán.
Mà ba gia chủ của quý tộc cũng làm như không nghe thấy, chủ yếu là họ chỉ có thể làm như không nghe thấy, bây giờ gây rắc rối cho những thế lực này thì đúng là ngu ngốc.
“Mọi người, lẽ nào mọi người thật sự cảm thấy mục đích của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc thôi sao? Chỉ ảnh hưởng đến lợi ích của ba quý tộc chúng tôi thôi sao?”, vẻ mặt ông Khương lúc này rất dễ gần.
Sắc mặt gia chủ của các thế lực khác có chút kỳ quái.
Trước đây bọn họ cũng không nghĩ nhiều, bây giờ ông Khương nhắc nhở bọn họ mới nhận ra điều kỳ lạ, dù sao trở thành gia chủ mỗi thế gia cũng phải có bản lĩnh và tầm nhìn nhất định.
Lúc này ông Khương nhắc nhở, bọn họ cũng cảm thấy có gì đó không đúng.
Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có gần năm trăm cao thủ, dường như hoàn toàn không việc gì phải sợ ba quý tộc, cũng chẳng cần nói gì nhiều đến quy tắc với ba quý tộc lớn, chỉ cần cho mọi người thấy thực lực của mình là đủ, đâu cần phải tổ chức hội nghị bỏ phiếu lúc trước, cần gì phải tốn nhiều thời gian tiến hành kiểm tra?
Mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu làm nhiều điều như vậy làm gì? Các gia chủ nhanh chóng nhận ra điều khác thường, sau ngày hôm nay, kết quả là ba quý tộc và các thế lực bọn họ đều tổn thất gần một nửa số cao thủ!
Nghĩ đến đây, gia chủ các thế lực đột nhiên cảm thấy lạnh tóc gáy, Lâm Hàn khiến bọn họ tổn thất gần một nửa số cao thủ, mà cao thủ bên Lâm Hàn lại chẳng tổn thất một người, thậm chí còn không tốn bao nhiêu công sức, như vậy mục đích phía sau của Lâm Hàn càng khiến người khác phải suy ngẫm.
“Ông Khương, ý ông là mục đích của Lâm Hàn không phải hội nghị quý tộc, không phải những lợi ích đó mà là các thế lực Vùng Xám chúng ta sao?”, có gia chủ không kìm được hỏi.
Sau khi gia chủ này hỏi xong, tự ông ta cũng thấy sợ hãi, không ai ngờ Lâm Hàn lại có tham vọng lớn đến vậy, trước đây họ cũng chưa từng nghĩ tới khả năng này.
Nhưng nhìn tình hình hiện tại có vẻ đúng là có khả năng này, ba quý tộc thiệt hại nặng nề, thực lực chỉ bằng một phần ba khi đỉnh phong, mà cao thủ của các thế lực khác cũng đã tổn thất gần một nửa.
Có thể nói tổng thể thực lực hiện tại của Vùng Xám gần như ở mức kém nhất và cũng là yếu ớt nhất trong mười năm qua.
Những gia chủ còn lại nghe xong sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, vốn chuyện này không liên quan đến họ, nhưng bây giờ lại lập tức có liên quan.
Chương 927: Liên minh
"Không ngờ dã tâm của Lâm Hàn lại lớn như vậy”.
"Tuy rằng thực lực của hắn ta mạnh tới không hợp thói thường nhưng lòng ham muốn này cũng quá lớn rồi chăng?”
"Rất khó nói. Theo như tình hình trước mắt ở Vùng Xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, Lâm Hàn thực sự có cơ hội khá lớn”.
"Nếu lúc đó cuộc họp biểu quyết không được tổ chức, và cuộc kiểm tra lố bịch này không được tiến hành, cứ trực tiếp đuổi Lâm Hàn ra ngoài là được. Trong tay hắn có hơn năm trăm cao thủ, thành phố Thiên Kinh chúng ta có nhiều thế lực và cao thủ như vậy, không lẽ còn phải sợ hắn sao?”
“Đúng vậy, nếu như ngay từ đầu không giảng đạo lý gì đó thì hay rồi, hiện tại cũng sẽ không cho Lâm Hàn cơ hội này”.
Một nhóm những người đứng đầu các thế lực tại thành phố Thiên Kinh bàn luận sôi nổi.
Mà gia chủ của ba nhà quý tộc lớn nghe vậy thì quay sang nhìn nhau, sắc mặt đều có chút khó coi.
Bọn họ cũng đã nghĩ tới điểm này, nếu như lúc đó không tiến hành cuộc họp bỏ phiếu gì đó, cũng không thực hiện loại kiểm tra này, ba nhà quý tộc lớn bọn họ và các phe thế lực của thành phố Thiên Kinh cũng sẽ không tổn thất nhiều cao thủ như vậy, tất nhiên cũng sẽ không gặp phải cục diện như ngày hôm nay.
Khi Lâm Hàn và nhà họ Tiêu vừa đưa người vào, họ đã trực tiếp từ chối sự tham gia của anh vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này và từ chối việc anh tiến vào chiếm giữ Vùng Xám Thiên Kinh, cho dù anh và nhà họ Tiêu có hơn năm trăm cao thủ, căn bản cũng không được tính là gì, rốt cuộc, các cao thủ của các thế lực tại Vùng Xám hợp lại cũng hoàn toàn đủ sức đối phó với những cao thủ kia.
Nói cách khác, từ chối Lâm Hàn vào lúc đó không có vấn đề gì cả, theo lý mà nói Lâm Hàn cũng không hề có cơ hội nào, thực lực không sánh bằng, cũng không thể áp dụng bất kỳ chiến lược nào.
Nhưng khi đó ba nhà quý tộc lớn đều sợ đắc tội tới Lâm Hàn, bởi vậy mới lựa chọn thỏa hiệp với anh trước, định sử dụng biện pháp uyển chuyển để giải quyết, kết quả lại xảy ra chuyện này.
Nói cho cùng, trên thực tế chính là ba nhà bọn họ sợ phiền phức, quá sợ hãi làm mích lòng Lâm Hàn, chính vì vậy mới dẫn đến nhiều chuyện như vậy, nếu không, bây giờ Lâm Hàn có lẽ đã bị đuổi ra ngoài, làm sao đau đầu như hiện tại.
Nhất thời, gia chủ của ba nhà quý tộc lớn cũng cảm thấy có phần khó coi.
Ông Khương lúc này thực sự nghe không nổi nữa, nếu những gia chủ các phe thế lực tại thành phố Thiên Kinh tiếp tục nghị luận, ba nhà bọn họ còn không phải là bị mắng tới chết sao, e rằng trận liên thủ chống lại Lâm Hàn này cũng không có cách nào tiến hành được.
Ông ta vội vã nói: “"Mọi người, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Hiện tại gặp phải vấn đề, chúng ta nên cùng nhau giải quyết mới phải, đợi giải quyết xong lại bàn những chuyện khác, được không?”
Suy cho cùng, ông Khương cũng là gia chủ của nhà họ Khương, một trong ba nhà quý tộc lớn, cũng là lão tiền bối từng trải trong Vùng Xám Thiên Kinh, bởi vậy, trong tình huống bình thường, phần lớn người vẫn khá tôn kính ông ta.
Lúc này, nghe được lời nói của ông Khương, gia chủ của các thế lực nhất thời cũng nhao nhao dừng lại, ánh mắt đồ dồn về phía ông Khương, chờ đợi lời nói tiếp theo của ông ta.
Ông Khương thấy vậy thì trong lòng có chút nhẹ nhõm, cũng may khuôn mặt già nua này của ông ta còn khá hữu dụng.
Lúc này, ông ta cũng nhanh chóng nói: "Các vị gia chủ, tôi biết quyết sách của ba nhà quý tộc chúng tôi đã xảy ra vấn đề, mới đem đến nguy cơ này cho Vùng Xám Thiên Kinh chúng ta, nhưng việc này cũng không phải là chuyện chúng tôi mong muốn. Nếu bây giờ đã có vấn đề xảy ra, tôi hy vọng mọi người có thể đồng tâm hiệp lực cùng nhau vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Mặc dù thực lực trong Vùng Xám bị tổn hại nghiêm trọng, sức mạnh của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng tương đối mạnh mẽ, nhưng chỉ cần tất cả chúng ta đều tham gia đoàn kết lại, số lượng cao thủ của chúng ta vẫn có thể nhiều hơn bọn họ không ít, còn có thể sợ họ sao?”
Gia chủ của nhà họ Khổng ở bên cạnh lúc này cũng lên tiếng: “Mặc dù mục đích thực sự của Lâm Hàn vẫn chưa được xác nhận, nhưng nếu hắn đã có thể làm được nhiều chuyện và tổn hại nhiều cao thủ của chúng ta như vậy, rõ ràng là còn có động cơ thầm kín khác. Mà ngày mai hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh vẫn phải tiếp tục diễn ra, chúng ta không còn nhiều thời gian để chuẩn bị nữa, phải nắm chặt thời gian buổi tối cuối cùng này để chuẩn bị, làm tốt sách lược ứng phó, nếu không để bị từng bước đánh tan, Vùng Xám Thiên Kinh chúng ta có thể sẽ hoàn toàn rơi vào tay Lâm Hàn”.
Các gia chủ nghe vậy đều gật đầu, cảm thấy có đạo lý.
Mặc dù cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu bên kia khá đông, tầm hơn 500 người, nhưng Thiên Kinh có nhiều thế lực như vậy, chỉ cần kết hợp lại, phái ra toàn bộ nhân lực, số lượng vẫn nhiều hơn so với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, vẫn đủ sức đối phó với họ, chỉ là có chút rắc rối mà thôi.
“Tôi cảm thấy vài vị gia chủ đây nói đúng đó, vào những lúc như này, chúng ta quả thực nên đoàn kết lại thành một thể đối ngoại, đối phó với Lâm Hàn kia!”
“Không sai, phải đoàn kết lại, không thể lại để Lâm Hàn tiêu hao cao thủ của chúng ta như thế này nữa, tuyệt đối không thể bị đánh bại từng bước nữa”.
Một vài gia chủ còn lại của các thế lực khác của Thiên Kinh vẫn còn do dự chưa quyết, nghe vậy lúc này cũng dần dần nghĩ thông, quả thực nên cùng ba nhà quý tộc lớn và nhiều thế lực trong thành phố Thiên Kinh hợp nhất lại để đối phó với Lâm Hàn, nếu bọn họ còn chần chừ không đồng lòng, cao thủ của Vùng Xám sẽ lại bị tổn thất, rất có khả năng đợi đến khi họ liên hợp lại cũng không còn cách nào đối phó nổi Lâm Hàn nữa.
Rốt cuộc, 500 cao thủ kia của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thực lực cường đại như vậy vẫn đặt đó, nhất định không phải là sự tồn tại mà bọn họ có thể khinh nhờn, là một uy hiếp cực kỳ lớn.
Gia chủ của nhà họ Chu cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn may những thế lực này đều nguyện ý phối hợp, nếu không có thể càng khó xử lý, bọn họ phải bận rộn đối phó với Lâm Hàn, căn bản không còn thời gian đối phó với quá nhiều thế lực của Thiên Kinh, nếu những thế lực này không hợp tác, thì hiện tại bọn họ thực sự không có giải pháp nào tốt nào cả.
“Các vị gia chủ, chuyện này tương đối bí mật, chúng ta nhất định phải đến nơi an toàn thảo luận, bởi vậy gia chủ của ba nhà quý tộc chúng tôi rất hân hạnh, mọi người cùng nhau đến nhà họ Chu chúng tôi thôi, ở đó có một phòng họp bí mật, chúng ta có thể thảo luận kế hoạch ngày mai ở đó!”, gia chủ nhà họ Chu nói.
Những thế lực còn lại nghe vậy hầu hết đều tán thành, một số ít cảm thấy việc để tất cả các gia chủ tới phòng họp bí mật của nhà họ Chu có chút nguy hiểm, nhưng sau khi được phép mang theo hai ba vệ sĩ, họ cũng dần dần đồng ý.
Lập tức, các gia chủ trước tiên an bài cho các cao thủ dưới trướng gia tộc mình, chủ yếu đều muốn kêu họ trở về đợi lệnh, một số ít thì đi theo bọn họ phụ trách bảo vệ.
Sau khi gần như mọi việc đã được sắp xếp xong xuôi, cao thủ thuộc các thế lực tại thành phố Thiên Kinh cùng nhau xuất phát về phía nhà họ Chu, chuẩn bị bắt đầu thảo luận về các kế hoạch trong phòng họp bí mật kia.
Khổng Tử Dục, người vẫn luôn theo bên cạnh Khổng Thiên Trung sau khi trở về nhà họ Khổng cuối cùng cũng tìm được cơ hội, gấp gáp gọi điện thoại cho Lâm Hàn.
Hôm nay, Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đã gặp riêng, sau khi giao ước sẽ để Khổng Tử Dục làm gia chủ tiếp theo của nhà họ Khổng, Lâm Hàn liền đặc biệt để lại một chiếc điện thoại di động được đặc chế, trong đó cũng có số của anh, để khi có việc quan trọng nào đó Khổng Tử Dục có thể liên lạc với anh, hơn nữa sẽ không bị người khác phát hiện và nghe trộm thông qua các phương tiện đặc biệt.
Chương 928: Tin tình báo của Khổng Tử Dục
Trang viên nhà họ Tiêu.
Đoàn xe của Lâm Hàn vừa trở về nhà họ Tiêu, tất cả các cao thủ cũng được thu xếp ổn thỏa.
Theo kế hoạch ban đầu, một bộ phận nhỏ các cao thủ này cần phải canh gác để tránh điều bất trắc, một số ít cần đến ba nhà quý tộc điều tra tin tức, đồng thời cũng để theo dõi hành tung của họ, đa số các cao thủ thì không có việc gì, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, ngày mai không thể tránh khỏi một trận kịch chiến bởi vậy hiện tại phải để họ dưỡng sức thật tốt để điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã vừa trở lại trong trang viên sau khi bố trí cho những cao thủ kia xong thì điện thoại của anh liền vang lên.
Khi thấy cuộc gọi tới từ chiếc điện thoại đặc biệt mà mình lưu lại cho Khổng Tử Dục, vẻ mặt của Lâm Hàn liền trở nên nghiêm túc.
Lúc trước khi rời đi, anh cũng từng phân phó Khổng Tử Dục, nếu không có việc gì quan trọng thì không cần động tới chiếc điện thoại đặc chế này, tránh bị người khác nhận ra.
Bây giờ Khổng Tử Dục nếu đã lập tức gọi điện cho anh, rõ ràng là có chuyện tương đối hệ trọng.
Tiêu Nhã nhìn thấy con số đặc biệt kia mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng biết là việc gì đó khá quan trọng.
Lâm Hàn lúc này cũng vội vàng nghe máy.
“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”, Lâm Hàn hỏi thẳng.
Đầu dây bên kia lại truyền tới giọng nói đè nén của Khổng Tử Dục.
Tuy rằng anh ta tìm được một nơi không người tại ngay trang viên của nhà họ Chu, là một hòn non bộ trong trang viên, nhưng anh ta cũng có chút lo lắng, không dám phát ra tiếng động lớn.
Rốt cuộc nếu loại chuyện này bị người khác phát hiện, Khổng Tử Dục không cần nghĩ cũng biết bản thân sẽ chết rất thảm, những người kia của nhà họ Khổng căn bản sẽ không mềm lòng nương tay với anh ta.
Ngay sau đó, Khổng Tử Dục liền khẩn cấp báo cho Lâm Hàn toàn bộ những gì mình vừa biết được, để anh nghĩ cách đối phó và chuẩn bị, đồng thời khi cuộc họp bí mật bắt đầu, anh ta cũng sẽ nghĩ biện pháp trà trộn vào đó, khi biết về kế hoạch cụ thể cũng sẽ tìm cơ hội nói lại cho Lâm Hàn.
Lâm Hàn nghe vậy cũng có chút ý tứ hàm xúc, không ngờ người của ba nhà quý tộc lại hành động nhanh như vậy, xem ra họ đã đoán được một vài ý đồ của anh, mà những thế lực kia của Thiên Kinh cũng khá phối hợp.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Lâm Hàn thực ra cũng không quá lo lắng, dù sao lực lượng tuyệt đối vẫn đặt đó, ba nhà quý tộc và các phương thế lực cho dù liên thủ lại, trên thực tế cũng không thể làm gì Lâm Hàn.
Nhưng nếu như vậy, cuối cùng Lâm Hàn có thể chiến thắng và hiện thực hóa kế hoạch của anh và nhà họ Tiêu nhưng những cao thủ này của nhà họ Lâm chắc chắn phải chịu thương tổn nhất định, thậm chí tổn hại còn không nhỏ, đây là kết quả mà Lâm Hàn hoàn toàn không muốn nghĩ tới.
Rốt cuộc, ngay cả khi anh thành công theo cách này, nếu tổn thất của Lâm Hàn tương đối lớn, sau này cũng sẽ khó có thể trấn áp và thống lĩnh ba nhà quý tộc lớn này, rất khó để lãnh đạo họ nếu không có sức mạnh tuyệt đối.
Tình huống tại Vùng Xám thành phố Thiên Kinh và Vùng Xám Bắc Đông không giống nhau, Bắc Đông bên kia Lâm Hàn nói thế nào cũng là danh chính ngôn thuận, là người được Trương Thiên Sơn lựa chọn, anh càng thể hiện được sức mạnh tuyệt đối, thì lại càng dễ lãnh đạo, cộng thêm vài xưởng sản xuất cơ khí hạng nặng kia, những thế lực tại Bắc Đông ngược lại dần dần tin phục Lâm Hàn và thực lòng nguyện ý theo anh.
Cũng giống như bây giờ, Lâm Hàn không để lại bao nhiêu cao thủ tại Vùng Xám Bắc Đông, với bối cảnh của những thế lực kia ở Bắc Đông, bọn họ hoàn toàn có khả năng phản kháng lại, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa xảy ra động tĩnh gì, chính là bởi hầu hết các thế lực tại đó đã không còn muốn chống lại Lâm Hàn nữa, mà chân thành muốn theo phía sau anh.
Cho dù một số ít thế lực có ý tưởng chống cự nhưng căn bản lại không dám, dù sao chỉ dựa vào thực lực của họ là không đủ, mà những thế lực còn lại của Vùng Xám Bắc Đông lại không nghĩ như vậy, bọn họ căn bản không có đồng bạn có thể liên kết lại.
Thậm chí, nếu một bộ phận nhỏ những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này bày tỏ suy nghĩ của mình, họ có thể bị nhắm làm mục tiêu bởi các thế lực khác, kết cục sẽ rất thảm hại.
Tình hình ở Vùng Xám Thiên Kinh khác xa so với tình hình ở Vùng Xám Bắc Đông, trước hết, thực lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh tương đối mạnh mẽ, vì vậy kế hoạch bên này của Lâm Hàn cũng khá khó nhằn, do đó mới phải dùng nhiều cao thủ của nhà họ Lâm đến vậy.
Mặt khác, thế lực tại Vùng Xám Thiên Kinh, đặc biệt là ba nhà quý tộc lớn này sẽ không thành thật theo gót chân của Lâm Hàn, dưới sự trấn áp bởi lực lượng tuyệt đối của Lâm Hàn bọn họ không thể không khuất phục nhưng suy cho cùng vẫn không phải là thực lòng thực dạ.
Đặc biệt là ba nhà quý tộc lớn, bọn họ vốn là thế lực hàng đầu tại Hoa Hạ, vẫn luôn là sự tồn tại cao cao không thể với tới, trước giờ vẫn luôn là các thế lực khác cúi đầu phục tùng họ, nào có chuyện họ phải ăn nói khép nép trước người khác đây?
Vì vậy, trong việc quản lý theo dõi, Lâm Hàn bên này vẫn luôn cần thêm khá nhiều cao thủ từ nhà họ Lâm để đóng quân tại đây mới có thể quản lý họ khá tốt, sau đó sẽ tìm cách để họ thành tâm quy phục, nhưng khoảng thời gian này chắc chắn cần Lâm Hàn phải bỏ ra nhiều tâm huyết.
Mặc dù Vùng Xám Thiên Kinh phiền phức như vậy nhưng cũng hoàn toàn xứng đáng, dù sao thành phố Thiên Kinh này cũng có rất nhiều lợi ích về mọi mặt, nó có ý nghĩa to lớn không chỉ đối với Lâm Hàn mà còn với cả nhà họ Lâm.
Tiếp đó Lâm Hàn cũng sẽ rót nhiều tinh lực vào Vùng Xám Thiên Kinh này, Vùng Xám Thiên Kinh cũng có thể được tính là một trong những trọng địa quan trọng nhất của Hoa Hạ, là nơi Lâm Hàn và nhà họ Lâm phải tiêu hao nhiều tâm huyết nhất.
Đương nhiên, đây đều là những việc trong tương lai, hiện tại điều mà Lâm Hàn muốn là thực hiện kế hoạch của mình và nhà họ Tiêu với tổn thất ít nhất có thể, đồng thời thành công lãnh đạo được ba nhà quý tộc lớn, từ đó gián tiếp thống trị toàn bộ Vùng Xám của thành phố Thên Kinh. Sau khi ổn định, trong tương lai gần, lại chân chính tiếp quản nơi này.
Lúc này Lâm Hàn cũng quay đầu lại nói với Khổng Tử Dục ở đầu dây bên kia: "Được, chuyện này tôi biết rồi, công lao anh báo cáo tin tức này cho tôi sẽ ghi nhớ lại, sau này sẽ không bạc đãi anh, bây giờ anh cố gắng tìm cách tiếp tục thăm dò cụ thể biện pháp ba nhà quý tộc và các thế lực của thành phố Thiên Kinh muốn đối phó với tôi, sau đó có cơ hội thì báo lại cho tôi nhưng anh cũng phải nhớ, phải bảo vệ chính mình, tất cả đều đặt an toàn lên trên hết, không thể để xảy ra bất kỳ bất trắc nào”.
Nghe Lâm Hàn nói vậy, Khổng Tử Dục lập tức có chút vui mừng, xem ra tin tình báo của anh ta có tác dụng nhất định với Lâm Hàn, như vậy cũng có thể khiến Lâm Hàn ghi nhớ công lao của anh ta lại, mà có thể để những nhân vật quan trọng kia của nhà họ Lâm, rõ ràng là một việc lớn.
“Cậu Lâm xin hãy yên tâm, tôi sẽ chú ý”, Khổng Tử Dục trầm giọng nói, sau đó vội vã kết thúc cuộc gọi, tránh không xảy ra việc ngoài ý muốn.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Lâm Hàn, Khổng Tử Dục liền cảm thấy tương lai của mình là một bầu trời tươi sáng và đầy hứa hẹn.
Ngay lập tức, vẻ nghiêm nghị trên khuôn mặt anh ta trong nháy mắt tiêu tan, thay vào đó là tiếp tục giả ngây ngốc, xem xem có cơ hội tiến vào phòng họp bí mật kia hay không, từ đó tìm hiểu kế hoạch cụ thể đối phó với Lâm Hàn.
Chương 929: Hội nghị bí ẩn
Thành phố Thiên Kinh, màn đêm bao phủ.
Khuôn viên nhà họ Chu, trong phòng họp bí mật dưới hầm, bầu không khí khá là náo nhiệt.
Ánh đèn u ám, nhưng người trong phòng họp lại khá là đông đúc.
Thiên Kinh có khá nhiều thế lực, dù mỗi thế lực chỉ cử ra một gia chủ đến thì cũng có rất nhiều người, có khoảng hơn một trăm người.
Bấy giờ, hơn trăm người lẳng lặng ngồi trong phòng họp khẽ thảo luận với nhau.
Bây giờ cảnh này xuất hiện ở đây đều vì một người, đó là Lâm Hàn.
Lâm Hàn đến, thế lực vùng xám Thiên Kinh vốn không được yên ổn đã gặp phải thay đổi nghiêng trời lệch đất, thế cục lại càng trở nên phức tạp.
Tất cả các thế lực trong Thiên Kinh tranh đấu với nhau không ít, cả bốn nhà quý tộc lớn cũng mâu thuẫn với nhau rất nhiều, thậm chí mới đây thôi ba nhà còn tranh chấp với nhau, cuối cùng tất cả đều tổn thất nghiêm trọng, có thể nói vùng xám Thiên Kinh tràn ngập mùi thuốc súng.
Bấy giờ, vì nguy cơ to lớn mà Lâm Hàn mang đến cả vùng xám Thiên Kinh này mà phần lớn các thế lực buộc lòng phải tạm buông bỏ tranh chấp lẫn nhau, cùng bình tĩnh ngồi lại với nhau để bàn cách đối phó anh.
Cũng vì Lâm Hàn và nhà họ Tiêu quá mạnh mẽ, hơn năm trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thật sự quá là khủng bố. Nên biết rằng trước đây dù có là quý tộc mạnh nhất Hoa Hạ, thời kỳ đỉnh cao nhất chắc cũng chỉ có hơn trăm cao thủ mà thôi, có bao giờ xuất hiện một đối thủ mạnh đến thế.
Nếu hôm nay các thế lực không tận mắt nhìn thấy cả quá trình thí nghiệm, tận mắt nhìn thấy phần lớn cao thủ của các quý tộc phải bị Lâm Hàn thoải mái đè ra đánh, khiến những người đó bị thương phải nhập viện, bọn họ có làm gì cũng không bao giờ tin thế giới này thậm chí có một thế lực nào đó tìm ra được hơn năm trăm cao thủ.
Đối mặt với một đối thủ mạnh như thế, tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh buộc lòng phải liên hợp lại, nếu không bọn họ sẽ không thể đối phó với Lâm Hàn, anh thật sự quá mạnh.
“Các người nói xem, rốt cuộc tên Lâm Hàn đó rốt cuộc là ai, là thế lực ở đâu ra? Tại sao tôi lại chưa từng nghe về một thế lực mạnh đến thế?”
“Tôi cũng chưa nghe nói bao giờ, không phải quý tộc đã là thế lực cao nhất ở Hoa Hạ rồi ư?”
Có lẽ là thế lực lớn đang che giấu thực lực, cả những mấy nhà quý tộc còn chưa từng nghe nói nữa chứ nói gì đến mấy thế gia nhỏ như chúng ta?”
“Thế lực của một mình Lâm Hàn mà phải dồn hết tất cả sức mạnh của các thế lực Thiên Kinh lại để đối phó, đúng là hơi quá”.
“Mong là lần này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nếu tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh liên hợp lại để đối phó một người mà vẫn thua thì thật sự quá mất mặt, từ nay về sau vùng xám Thiên Kinh sẽ không còn chút thể diện nào nữa”.
Một đám thủ lĩnh các thế lực ngồi bàn tán với nhau, sắc mặt đều không được tốt cho lắm, dù sao họ cũng phải đối mặt với đối thủ khủng bố như Lâm Hàn.
Tuy là các thế lực vùng xám Thiên Kinh thường xuyên đấu tranh với nhau, đến giờ vẫn chưa từng có hòa bình, nhưng lúc bàn tán với nhau thì lại cực kỳ nhất trí, họ cũng có loại cảm giác vinh dự vì tập thể của mình.
Nếu không đã không có sự tồn tại của hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nó được dùng để ngăn chặn sự phát triển của những thế lực ngoại lai đến thành phố Thiên Kinh này, điều đó khiến bọn họ thấy mình hơn người, hoàn toàn không xem những thế lực ngoại lai nào vào mắt, luôn nghĩ bọn họ chỉ là những con kiến ở vùng xám Thiên Kinh này, chỉ có những thế lực ở đây mới là kẻ mạnh thật sự
Cũng vì thế nên trước đó chuyện xảy ra ở Bắc Đông, Lâm Hàn dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm đến cứu Trương Thiên Sơn, đối phó với khối liên kết Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, sau đó là quản lý cả vùng xám ở Bắc Đông.
Lâm Hàn đã tạo ra tiếng vang lớn như thế nhưng vẫn không hề thu hút được sự chú ý của thế lực vùng xám Thiên Kinh, thật sự là vì từ đầu đến cuối họ vẫn không đặt thế lực vùng xám Bắc Đông vào mắt, chuyện xảy ra ở đó chỉ là gây rối đánh lộn trong mắt họ mà thôi, chẳng có tí hứng thú nào để quan tâm tới.
Mấy nhà quý tộc cũng hoàn toàn không hề chú ý đến, chỉ mới điều tra được việc Lâm Hàn ở Bắc Đông đã lập tức cử người đi, Lâm Hàn ở Đông Cảnh làm việc gì, cụ thể xảy ra chuyện gì bọn họ cũng không quan tâm tới.
Vì vậy, Lâm Hàn gây ra tiếng vang lớn như thế, công khai dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm như thế đến mà các thế lực vùng xám Thiên Kinh lại chẳng hay biết gì, chẳng hề phát hiện ra thực lực thật sự của Lâm Hàn.
Có thể nói, vùng xám Thiên Kinh có ngày hôm nay cũng vì bọn họ quá ư là tự phụ mà ra cả.
Nếu bọn họ không tự phụ đến thế, không cảm thấy bản thân mình xuất sắc như thế, điều tra tìm hiểu về chuyện đã xảy ra ở vùng xám Bắc Đông thì hẳn là sẽ biết sự mạnh mẽ của Lâm Hàn, sẽ biết cao thủ của Lâm Hàn có thể vượt trội hơn hẳn những cao thủ mà nhà họ Khương và nhà họ Chu dẫn dắt, tất nhiên chuyện ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra, khiến Lâm Hàn có thể thuận lợi đánh bại nhiều cao thủ của vùng xám Thiên Kinh mà chẳng chịu chút thiệt hại nào như thế.
Nếu chỉ là đối kháng bình thường, số lượng tương đương thì dù người bên Lâm Hàn có khả năng chiến đấu tốt đối đầu với cao thủ có khả năng chiến đấu tập thể của các thế lực Thiên Kinh, tất nhiên người của Lâm Hàn có thể thắng được, nhưng nhất định sẽ tổn thất không nhỏ, tuyệt đối không thể thuận lợi như bây giờ.
“Không ngờ Lâm Hàn lại có thể lấy ra nhiều cao thủ như vậy, đúng là quá khó giải quyết”.
“Nhà họ Tiêu thật quá đáng, rõ ràng họ cũng là thế lực vùng xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, còn là quý tộc ngồi tít trên cao, thế mà bây giờ lại liên kết với thế lực ngoại lai để đối phó với các thế lực trong thành phố này”.
“Không sai, nhà họ Tiêu đúng là lũ phản bội, lần này chúng ta nhất định phải dần nhà họ Tiêu một trận ra trò!”
“Nhà họ Tiêu làm sao lại chả được, cứ thích liên kết với thế lực bên ngoài là không ổn!”
“Tiêu Nhã này có năng lực thật, nhưng tư tưởng lại có vấn đề, mới trở thành gia chủ không bao lâu đã làm ra chuyện như thế, đúng là hại nhà họ Tiêu mà!”
Khi gia chủ của các thế lực đang bàn luận sôi nổi, thầm mắng chửi nhà họ Tiêu nói chung và Tiêu Nhã nói riêng, những người cầm quyền của ba nhà quý tộc lớn cũng đã bắt đầu tiến vào phòng họp bí mật.
Sau lưng Khổng Trung Thiên là Khổng Tử Dục, lúc nãy anh ta cứ lấy cái cớ muốn vào trong chơi cho vui, cứ nằng nặc đòi theo khiến Khổng Trung Thiên hết cách, dứt khoát dẫn anh ta vào, dù sao cũng chỉ là một tên ngốc, sẽ không làm hỏng được chuyện gì, chỉ cần chú ý trông chừng để anh ta không ra ngoài nói bậy là được.
Sau khi bước vào phòng họp bí mật đó, Khổng Tử Dục thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thành công vào trong.
Chương 930: Quần chúng phẫn nộ
Trong phòng họp dưới hầm khuôn viên nhà họ Chu.
Sau khi người của ba nhà quý tộc lớn đến, phần lớn thế lực của thành phố Thiên Kinh đang nhỏ giọng bàn tán với nhau dần trở nên yên tĩnh.
Người của ba nhà quý tộc đều chia nhau ra để ngồi xuống.
Còn Khổng Tử Dục thì không có một chiếc ghế nào cho anh ta.
Tuy phòng họp dưới đất này rất lớn nhưng lần này có quá nhiều người tới nên không đủ chỗ ngồi, có mấy gia chủ của các thế lực còn phải đứng.
Theo lý mà nói thì người của ba nhà quý tộc lớn nhất định phải có ghế, dù chỉ là vệ sĩ cũng phải có, đó chính là sự khác biệt của quý tộc và gia tộc bình thường.
Nhưng nếu người đó là Khổng Tử Dục thì tất nhiên không có được đãi ngộ đó, trực tiếp đứng nghe.
Khổng Tử Dục nổi cáu một lát rồi cũng đành phải chấp nhận, trên thực tế trong lòng anh ta lại khá vui.
Có chỗ ngồi hay không được tôn trọng gì gì đó, anh ta hoàn toàn không cần, nếu anh ta quan tâm thì đã chẳng giả ngu từng đó năm.
Ngược lại, đứng ở đây cũng dễ cho Khổng Tử Dục hơn.
Phòng họp này nằm dưới hầm nên ánh sáng không được tốt, những người đang ngồi đó không thấy rõ mặt, đứng thế này có thể thấy rõ khi phân chia nhiệm vụ cho từng người, đến lúc đó sẽ dễ báo lại cho Lâm Hàn.
Sau đó, thấy người đã đến đông đủ, ông Khương cũng đứng lên bắt đầu cuộc họp.
“Các vị gia chủ, tôi sẽ không lắm lời về những chuyện khác làm gì, liên minh lần này chẳng những giúp cho ba nhà quý tộc chúng tôi mà cũng sẽ giúp cho bản thân các vị, mục đích của tên Lâm Hàn đó không chỉ là chúng tôi mà là cả vùng xám của Thiên Kinh này, bao gồm tất cả các thế lực khác, nếu chúng ta không chung tay hợp tác để cho tất cả các cao thủ phối hợp hành động thì chúng ta sẽ thất bại, chẳng một thế lực nào ở đây có thể sống trong tay Lâm Hàn”, giọng ông Khương đầy nghiêm túc nói.
Trên thực tế, gia chủ của ba nhà quý tộc lớn cũng không biết cụ thể kế hoạch của Lâm Hàn, chỉ biết chắc chắn nó không phải là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh, sau đó chiếm giữ vùng xám Thiên Kinh này.
Nhưng nếu bây giờ muốn lôi kéo thế lực vùng xám Thiên Kinh cùng tham gia vào hành động đối phó Lâm Hàn thì tất nhiên ông Khương phải nói thế, như vậy mới có thể khiến bọn họ cam tâm tình nguyện hợp tác với họ, cùng nhau đối phó Lâm Hàn.
Dù anh không có ý định đối phó với những thế lực đó thì ông Khương cũng phải lôi kéo họ để đánh Lâm Hàn cho bằng được.
Dù sau đó họ phát hiện ra chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến họ thì cũng đã ra tay rồi, tất nhiên những thế lực đó không thể rút lui được nữa.
Bấy giờ, gia chủ của các thế lực nghe vậy, cũng chẳng phát hiện ra chuyện gì khác thường, không hề nhận ra điều kỳ lạ, dù sao với tình huống hiện nay mà nói thì dường như mục đích của Lâm Hàn thật sự không phải là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh nên họ cũng tin rằng thứ anh muốn là tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh theo bản năng, tất nhiên trong đó cũng bao gồm những thế lực khác, việc đối phó với anh lần này có liên quan rất lớn với bọn họ.
Trên thực tế, đúng là Lâm Hàn cũng muốn trực tiếp nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, nhưng độ khó của nó quá lớn, không bàn đến xác suất thành công quá thấp, dù có thành công cũng sẽ tổn thất rất nhiều, đó không phải là cảnh mà anh muốn nhìn thấy.
Dù có thành công nắm được thì sau đó việc quản lý cũng khá là phiền toái, nên thay vì tốn rất nhiều sức để nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, sau đó lại khó quản lý, chi bằng cứ làm từng bước một, trước tiên là những thế lực mạnh nhất, cũng chính là mấy nhà quý tộc này, tạm thời không gây hấn gì với các thế lực khác ở Thiên Kinh, thậm chí nếu cần thiết, tốt nhất là tạo mối quan hệ tốt với các thế lực đó để còn hợp tác với nhau.
Thế thì sau đó Lâm Hàn sẽ dễ dàng quản lý được những nhà quý tộc đó, những thế lực khác của vùng xám Thiên Kinh cũng chẳng cần phải lo lắng làm gì nữa, cứ thong thả bỏ một đám ếch vào nồi nấu là xong.
Cả những quý tộc mạnh mẽ nhất cũng phải cúi đầu rồi thì cần gì phải lo lắng về những thế lực nhỏ nữa? Chỉ cần những thế lực nhỏ đó không bắt tay nhau lao vào cuộc chiến thì sẽ không tạo thành uy hiếp gì với Lâm Hàn.
Lúc này, trong phòng họp dưới lòng đất, tất cả các gia chủ của thế lực thành phố Thiên Kinh nghe thế thì cảm thấy lời ông Khương nói cũng có lý.
“Không sai, lần này chúng ta phải nhất trí đối ngoại, không thể có bất kỳ mâu thuẫn nội bộ nào”.
“Hơn nữa mỗi gia tộc đều phải dốc hết sức, ít nhất cũng phải cử hết cao thủ đi, không thể giấu riêng, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chẳng nhưng hơn về số lượng mà còn có sức mạnh đáng sợ, chúng ta phải có đủ cao thủ để đối phó bọn họ, mới bảo đảm được cơ hội thắng!”
“Cả nhà họ Tiêu nữa, không thể tha cho bọn họ được, dám phản bội vùng xám Thiên Kinh chúng ta, dù có là quý tộc cũng không thể buông tha được!”
“Đúng vậy, nhà họ Tiêu cũng không thể buông tha được, thật sự rất đáng ghét!”
Tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh cũng nhớ, bọn họ đều bàn tán với nhau, tất cả đều tức giận, có thể thấy họ khá là bực tức với Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Người của ba nhà quý tộc tấy thế thì âm thầm vui vẻ, chỉ sợ những người đó không bị kích động, thế thì ba nhà quý tộc sẽ gặp phiền toái.
Bây giờ phần lớn các gia chủ đều đang kích động, ai cũng tức giận không sao tả được, sau đó họ mới có thể cử tất cả cao thủ trong nhà ra mới có cơ hội thành công tốt nhất khi đối phó với Lâm Hàn.
Ông Khương cố chờ một lúc để các gia chủ trút cơn giận của mình xong, mới lên tiếng nói: “Các vị, thời gian thật sự rất gấp, xin hãy giữ yên lặng, chúng ta bắt đầu cuộc họp”.
Ông Khương dứt lời, tất cả các gia chủ của các thế lực dần im lặng, bọn họ cũng biết thời gian khá là gấp gáp, dù sao sáng mai hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng sẽ được tiếp tục, rất có thể sáng mai Lâm Hàn sẽ bắt đầu kế hoạch của anh, vì vậy trong tối nay, ba nhà quý tộc và những thế lực vùng xám Thiên Kinh khác phải bàn bạc kế hoạch thật cẩn thận, sau đó chuẩn bị tốt, đến lúc đó mới đối phó với cao thủ mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến được, thời gian vẫn rất gấp.
Ông Khương thấy tất cả mọi người đã yên tĩnh lại bèn lên tiếng: “Lúc nãy gia chủ của ba nhà quý tộc đã lên sẵn bước đầu của kế hoạch, bây giờ sẽ phổ biến lại cho mọi người, nếu có vấn đề gì cứ hỏi, không có thì chúng ta sẽ bắt đầu chuyển sang bước tiếp theo, chúng tôi định…”
Bấy giờ, ông Khương nói cho tất cả các gia chủ của thế lực khác kế hoạch mà ba nhà quý tộc đã bàn bạc với nhau.
Kế hoạch cũng khá là đơn giản thôi, dù sao mọi thứ cũng đến nước này rồi, cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian, cũng chẳng có điều kiện để tạo ra kế hoạch quá xuất sắc và phức tạp, chỉ có thể dùng đến cách đơn giản nhất, chẳng cần phải là kế hoạch đầy đủ lắm, chỉ cần đủ mạnh.
Vì vậy, trên thực tế trong kế hoạch lần này, cái quan trọng nhất chính là sự sẵn sàng hợp tác của các thế lực, sẵn lòng cử hết tất cả các cao thủ ra, không giấu diếm.
Gia chủ của ba quý tộc bàn bạc với nhau, mặc dù chuyện này tương đối bí mật nhưng cũng chỉ vì để tránh sự chú ý của Lâm Hàn và những người nhà họ Tiêu.
Còn người trong gia tộc mình đương nhiên họ không cần để ý nhiều, hoặc là khá tin tưởng, hoặc là nghĩ người như Khổng Tử Dục không cần phải để ý.
Lúc này Khổng Tử Dục nhìn về phía ba gia chủ và các quản lý cấp cao ở nơi xa, vẻ mặt hơi thay đổi.
Mặc dù Khổng Tử Dục biết rõ qua cuộc kiểm tra vừa rồi, cao thủ của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đã tổn thất gần một nửa, mà dù cho tất cả số cao thủ còn lại nhiều hơn số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng khi thật sự giao chiến thì cũng khó nói, dù sao cao thủ bên phía Lâm Hàn hầu như ai cũng ở đẳng cấp cao thủ tinh anh, thân thủ họ mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng dù anh ta biết mình không làm gì thì với thân phận của Lâm Hàn, khả năng cao là vẫn có thể thực hiện được kế hoạch.
Nhưng Khổng Tử Dục vẫn muốn giúp gì đó, dù sao để Lâm Hàn giúp anh ta thì anh ta cũng phải giúp ích được gì đó cho Lâm Hàn.
Sau đó Khổng Tử Dục vội vàng đi theo, anh ta định làm rõ kế hoạch cụ thể của ba quý tộc trước rồi sẽ báo cáo cho Lâm Hàn sau.
Đối với việc tiết lộ bí mật của gia tộc mình cho Lâm Hàn, Khổng Tử Dục không hề cảm thấy có lỗi hay áy náy. Bắt đầu từ vụ việc anh ta gặp phải sau khi đi du học về, anh ta đã hiểu, ở trước lợi ích của gia tộc thì họ chẳng hề quan tâm đến tính mạng và sự an toàn của mình.
Mà mấy năm nay Khổng Tử Dục buộc phải giả ngốc cũng là để tránh sự chú ý của người nhà họ Khổng, không mang đến nguy hiểm cho bản thân. Cuộc sống tồi tệ này vốn là vì nhà họ Khổng, Khổng Tử Dục chẳng hề cảm thấy tội lỗi mà ngược lại còn thấy cực kỳ vui mừng.
Lúc này gia chủ của ba quý tộc cũng đã tới chỗ gia chủ các thế lực Vùng Xám khác.
Các gia chủ thế lực khác đang bàn tán xôn xao, mà đối tượng thảo luận đương nhiên là Lâm Hàn.
“Không ngờ gần năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dẫn tới đều là cao thủ”.
“Thật sự không ngờ lại có nhiều cao thủ như vậy! Rốt cuộc Lâm Hàn là ai? Lấy đâu ra nhiều cao thủ đến vậy? Hơn nữa những cao thủ này còn không phải cao thủ bình thường, võ công ai cũng cao cường, còn lợi hại hơn cả cao thủ tinh anh của ba quý tộc!”
“Bây giờ ba quý tộc không thể thắng được Lâm Hàn, xem ra sau hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này sẽ có sự thay đổi lớn!”
“Cũng không liên quan lớn đến chúng ta, dù có Lâm Hàn hay không thì lợi ích chúng ta nhận được cũng vẫn vậy, chỉ ảnh hưởng đến lợi ích của ba quý tộc lớn thôi, không liên quan đến chúng ta”.
“Đúng thế, trước đây người của ba quý tộc bảo chúng ta phái cao thủ đi kiểm tra, tôi không muốn lắm, nếu không phải vì họ là quý tộc, chúng ta không động đến được thì ai muốn phối hợp chứ!”
Gia chủ của ba quý tộc nghe những lời này mà sắc mặt bỗng chốc tái mét.
Nếu là bình thường chắc chắn bọn họ đã nổi trận lôi đình, nhưng với tình hình hiện nay đừng nói là nổi giận với các gia chủ thế lực đó, thậm chí tỏ thái độ thôi bọn họ cũng chẳng dám, dù sao bây giờ bọn họ đang cần cầu xin người ta giúp đỡ.
Với số lượng lớn cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, vả lại ai trong số họ cũng có thân thủ cực kỳ tốt, ba quý tộc lớn dù liên hợp lại cũng chẳng phải đối thủ của Lâm Hàn, bọn họ buộc phải liên thủ với các thế lực còn lại để họ phái toàn bộ cao thủ của mình ra cùng đối phó với Lâm Hàn, như vậy mới có thể đối phó được với anh.
Nhưng nếu liên thủ được ít thế lực, phái được ít cao thủ hơn chút thì có lẽ không đủ để đối phó với Lâm Hàn.
Đây cũng là lần đầu tiên ba quý tộc phải đối mặt với thế lực mạnh đến vậy, dù sao trước đây quý tộc bọn họ luôn là thế lực hàng đầu Hoa Hạ, mà dù một quý tộc khi ở thời kỳ đỉnh phong cũng chỉ có hơn một trăm cao thủ thôi, đã bao giờ có tận gần năm trăm cao thủ như Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dẫn tới? Thật sự quá khoa trương.
Lúc này gia chủ mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh thấy gia chủ ba quý tộc đến nên đồng loạt ngậm miệng.
Dù ba quý tộc đối mặt với Lâm Hàn có yếu hay có nhỏ hơn nữa thì cũng mạnh hơn những thế lực họ nhiều, cũng không phải sự tồn tại bọn họ có thể bàn tán.
Mà ba gia chủ của quý tộc cũng làm như không nghe thấy, chủ yếu là họ chỉ có thể làm như không nghe thấy, bây giờ gây rắc rối cho những thế lực này thì đúng là ngu ngốc.
“Mọi người, lẽ nào mọi người thật sự cảm thấy mục đích của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc thôi sao? Chỉ ảnh hưởng đến lợi ích của ba quý tộc chúng tôi thôi sao?”, vẻ mặt ông Khương lúc này rất dễ gần.
Sắc mặt gia chủ của các thế lực khác có chút kỳ quái.
Trước đây bọn họ cũng không nghĩ nhiều, bây giờ ông Khương nhắc nhở bọn họ mới nhận ra điều kỳ lạ, dù sao trở thành gia chủ mỗi thế gia cũng phải có bản lĩnh và tầm nhìn nhất định.
Lúc này ông Khương nhắc nhở, bọn họ cũng cảm thấy có gì đó không đúng.
Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có gần năm trăm cao thủ, dường như hoàn toàn không việc gì phải sợ ba quý tộc, cũng chẳng cần nói gì nhiều đến quy tắc với ba quý tộc lớn, chỉ cần cho mọi người thấy thực lực của mình là đủ, đâu cần phải tổ chức hội nghị bỏ phiếu lúc trước, cần gì phải tốn nhiều thời gian tiến hành kiểm tra?
Mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu làm nhiều điều như vậy làm gì? Các gia chủ nhanh chóng nhận ra điều khác thường, sau ngày hôm nay, kết quả là ba quý tộc và các thế lực bọn họ đều tổn thất gần một nửa số cao thủ!
Nghĩ đến đây, gia chủ các thế lực đột nhiên cảm thấy lạnh tóc gáy, Lâm Hàn khiến bọn họ tổn thất gần một nửa số cao thủ, mà cao thủ bên Lâm Hàn lại chẳng tổn thất một người, thậm chí còn không tốn bao nhiêu công sức, như vậy mục đích phía sau của Lâm Hàn càng khiến người khác phải suy ngẫm.
“Ông Khương, ý ông là mục đích của Lâm Hàn không phải hội nghị quý tộc, không phải những lợi ích đó mà là các thế lực Vùng Xám chúng ta sao?”, có gia chủ không kìm được hỏi.
Sau khi gia chủ này hỏi xong, tự ông ta cũng thấy sợ hãi, không ai ngờ Lâm Hàn lại có tham vọng lớn đến vậy, trước đây họ cũng chưa từng nghĩ tới khả năng này.
Nhưng nhìn tình hình hiện tại có vẻ đúng là có khả năng này, ba quý tộc thiệt hại nặng nề, thực lực chỉ bằng một phần ba khi đỉnh phong, mà cao thủ của các thế lực khác cũng đã tổn thất gần một nửa.
Có thể nói tổng thể thực lực hiện tại của Vùng Xám gần như ở mức kém nhất và cũng là yếu ớt nhất trong mười năm qua.
Những gia chủ còn lại nghe xong sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, vốn chuyện này không liên quan đến họ, nhưng bây giờ lại lập tức có liên quan.
Chương 927: Liên minh
"Không ngờ dã tâm của Lâm Hàn lại lớn như vậy”.
"Tuy rằng thực lực của hắn ta mạnh tới không hợp thói thường nhưng lòng ham muốn này cũng quá lớn rồi chăng?”
"Rất khó nói. Theo như tình hình trước mắt ở Vùng Xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, Lâm Hàn thực sự có cơ hội khá lớn”.
"Nếu lúc đó cuộc họp biểu quyết không được tổ chức, và cuộc kiểm tra lố bịch này không được tiến hành, cứ trực tiếp đuổi Lâm Hàn ra ngoài là được. Trong tay hắn có hơn năm trăm cao thủ, thành phố Thiên Kinh chúng ta có nhiều thế lực và cao thủ như vậy, không lẽ còn phải sợ hắn sao?”
“Đúng vậy, nếu như ngay từ đầu không giảng đạo lý gì đó thì hay rồi, hiện tại cũng sẽ không cho Lâm Hàn cơ hội này”.
Một nhóm những người đứng đầu các thế lực tại thành phố Thiên Kinh bàn luận sôi nổi.
Mà gia chủ của ba nhà quý tộc lớn nghe vậy thì quay sang nhìn nhau, sắc mặt đều có chút khó coi.
Bọn họ cũng đã nghĩ tới điểm này, nếu như lúc đó không tiến hành cuộc họp bỏ phiếu gì đó, cũng không thực hiện loại kiểm tra này, ba nhà quý tộc lớn bọn họ và các phe thế lực của thành phố Thiên Kinh cũng sẽ không tổn thất nhiều cao thủ như vậy, tất nhiên cũng sẽ không gặp phải cục diện như ngày hôm nay.
Khi Lâm Hàn và nhà họ Tiêu vừa đưa người vào, họ đã trực tiếp từ chối sự tham gia của anh vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này và từ chối việc anh tiến vào chiếm giữ Vùng Xám Thiên Kinh, cho dù anh và nhà họ Tiêu có hơn năm trăm cao thủ, căn bản cũng không được tính là gì, rốt cuộc, các cao thủ của các thế lực tại Vùng Xám hợp lại cũng hoàn toàn đủ sức đối phó với những cao thủ kia.
Nói cách khác, từ chối Lâm Hàn vào lúc đó không có vấn đề gì cả, theo lý mà nói Lâm Hàn cũng không hề có cơ hội nào, thực lực không sánh bằng, cũng không thể áp dụng bất kỳ chiến lược nào.
Nhưng khi đó ba nhà quý tộc lớn đều sợ đắc tội tới Lâm Hàn, bởi vậy mới lựa chọn thỏa hiệp với anh trước, định sử dụng biện pháp uyển chuyển để giải quyết, kết quả lại xảy ra chuyện này.
Nói cho cùng, trên thực tế chính là ba nhà bọn họ sợ phiền phức, quá sợ hãi làm mích lòng Lâm Hàn, chính vì vậy mới dẫn đến nhiều chuyện như vậy, nếu không, bây giờ Lâm Hàn có lẽ đã bị đuổi ra ngoài, làm sao đau đầu như hiện tại.
Nhất thời, gia chủ của ba nhà quý tộc lớn cũng cảm thấy có phần khó coi.
Ông Khương lúc này thực sự nghe không nổi nữa, nếu những gia chủ các phe thế lực tại thành phố Thiên Kinh tiếp tục nghị luận, ba nhà bọn họ còn không phải là bị mắng tới chết sao, e rằng trận liên thủ chống lại Lâm Hàn này cũng không có cách nào tiến hành được.
Ông ta vội vã nói: “"Mọi người, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Hiện tại gặp phải vấn đề, chúng ta nên cùng nhau giải quyết mới phải, đợi giải quyết xong lại bàn những chuyện khác, được không?”
Suy cho cùng, ông Khương cũng là gia chủ của nhà họ Khương, một trong ba nhà quý tộc lớn, cũng là lão tiền bối từng trải trong Vùng Xám Thiên Kinh, bởi vậy, trong tình huống bình thường, phần lớn người vẫn khá tôn kính ông ta.
Lúc này, nghe được lời nói của ông Khương, gia chủ của các thế lực nhất thời cũng nhao nhao dừng lại, ánh mắt đồ dồn về phía ông Khương, chờ đợi lời nói tiếp theo của ông ta.
Ông Khương thấy vậy thì trong lòng có chút nhẹ nhõm, cũng may khuôn mặt già nua này của ông ta còn khá hữu dụng.
Lúc này, ông ta cũng nhanh chóng nói: "Các vị gia chủ, tôi biết quyết sách của ba nhà quý tộc chúng tôi đã xảy ra vấn đề, mới đem đến nguy cơ này cho Vùng Xám Thiên Kinh chúng ta, nhưng việc này cũng không phải là chuyện chúng tôi mong muốn. Nếu bây giờ đã có vấn đề xảy ra, tôi hy vọng mọi người có thể đồng tâm hiệp lực cùng nhau vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Mặc dù thực lực trong Vùng Xám bị tổn hại nghiêm trọng, sức mạnh của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng tương đối mạnh mẽ, nhưng chỉ cần tất cả chúng ta đều tham gia đoàn kết lại, số lượng cao thủ của chúng ta vẫn có thể nhiều hơn bọn họ không ít, còn có thể sợ họ sao?”
Gia chủ của nhà họ Khổng ở bên cạnh lúc này cũng lên tiếng: “Mặc dù mục đích thực sự của Lâm Hàn vẫn chưa được xác nhận, nhưng nếu hắn đã có thể làm được nhiều chuyện và tổn hại nhiều cao thủ của chúng ta như vậy, rõ ràng là còn có động cơ thầm kín khác. Mà ngày mai hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh vẫn phải tiếp tục diễn ra, chúng ta không còn nhiều thời gian để chuẩn bị nữa, phải nắm chặt thời gian buổi tối cuối cùng này để chuẩn bị, làm tốt sách lược ứng phó, nếu không để bị từng bước đánh tan, Vùng Xám Thiên Kinh chúng ta có thể sẽ hoàn toàn rơi vào tay Lâm Hàn”.
Các gia chủ nghe vậy đều gật đầu, cảm thấy có đạo lý.
Mặc dù cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu bên kia khá đông, tầm hơn 500 người, nhưng Thiên Kinh có nhiều thế lực như vậy, chỉ cần kết hợp lại, phái ra toàn bộ nhân lực, số lượng vẫn nhiều hơn so với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, vẫn đủ sức đối phó với họ, chỉ là có chút rắc rối mà thôi.
“Tôi cảm thấy vài vị gia chủ đây nói đúng đó, vào những lúc như này, chúng ta quả thực nên đoàn kết lại thành một thể đối ngoại, đối phó với Lâm Hàn kia!”
“Không sai, phải đoàn kết lại, không thể lại để Lâm Hàn tiêu hao cao thủ của chúng ta như thế này nữa, tuyệt đối không thể bị đánh bại từng bước nữa”.
Một vài gia chủ còn lại của các thế lực khác của Thiên Kinh vẫn còn do dự chưa quyết, nghe vậy lúc này cũng dần dần nghĩ thông, quả thực nên cùng ba nhà quý tộc lớn và nhiều thế lực trong thành phố Thiên Kinh hợp nhất lại để đối phó với Lâm Hàn, nếu bọn họ còn chần chừ không đồng lòng, cao thủ của Vùng Xám sẽ lại bị tổn thất, rất có khả năng đợi đến khi họ liên hợp lại cũng không còn cách nào đối phó nổi Lâm Hàn nữa.
Rốt cuộc, 500 cao thủ kia của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thực lực cường đại như vậy vẫn đặt đó, nhất định không phải là sự tồn tại mà bọn họ có thể khinh nhờn, là một uy hiếp cực kỳ lớn.
Gia chủ của nhà họ Chu cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn may những thế lực này đều nguyện ý phối hợp, nếu không có thể càng khó xử lý, bọn họ phải bận rộn đối phó với Lâm Hàn, căn bản không còn thời gian đối phó với quá nhiều thế lực của Thiên Kinh, nếu những thế lực này không hợp tác, thì hiện tại bọn họ thực sự không có giải pháp nào tốt nào cả.
“Các vị gia chủ, chuyện này tương đối bí mật, chúng ta nhất định phải đến nơi an toàn thảo luận, bởi vậy gia chủ của ba nhà quý tộc chúng tôi rất hân hạnh, mọi người cùng nhau đến nhà họ Chu chúng tôi thôi, ở đó có một phòng họp bí mật, chúng ta có thể thảo luận kế hoạch ngày mai ở đó!”, gia chủ nhà họ Chu nói.
Những thế lực còn lại nghe vậy hầu hết đều tán thành, một số ít cảm thấy việc để tất cả các gia chủ tới phòng họp bí mật của nhà họ Chu có chút nguy hiểm, nhưng sau khi được phép mang theo hai ba vệ sĩ, họ cũng dần dần đồng ý.
Lập tức, các gia chủ trước tiên an bài cho các cao thủ dưới trướng gia tộc mình, chủ yếu đều muốn kêu họ trở về đợi lệnh, một số ít thì đi theo bọn họ phụ trách bảo vệ.
Sau khi gần như mọi việc đã được sắp xếp xong xuôi, cao thủ thuộc các thế lực tại thành phố Thiên Kinh cùng nhau xuất phát về phía nhà họ Chu, chuẩn bị bắt đầu thảo luận về các kế hoạch trong phòng họp bí mật kia.
Khổng Tử Dục, người vẫn luôn theo bên cạnh Khổng Thiên Trung sau khi trở về nhà họ Khổng cuối cùng cũng tìm được cơ hội, gấp gáp gọi điện thoại cho Lâm Hàn.
Hôm nay, Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đã gặp riêng, sau khi giao ước sẽ để Khổng Tử Dục làm gia chủ tiếp theo của nhà họ Khổng, Lâm Hàn liền đặc biệt để lại một chiếc điện thoại di động được đặc chế, trong đó cũng có số của anh, để khi có việc quan trọng nào đó Khổng Tử Dục có thể liên lạc với anh, hơn nữa sẽ không bị người khác phát hiện và nghe trộm thông qua các phương tiện đặc biệt.
Chương 928: Tin tình báo của Khổng Tử Dục
Trang viên nhà họ Tiêu.
Đoàn xe của Lâm Hàn vừa trở về nhà họ Tiêu, tất cả các cao thủ cũng được thu xếp ổn thỏa.
Theo kế hoạch ban đầu, một bộ phận nhỏ các cao thủ này cần phải canh gác để tránh điều bất trắc, một số ít cần đến ba nhà quý tộc điều tra tin tức, đồng thời cũng để theo dõi hành tung của họ, đa số các cao thủ thì không có việc gì, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, ngày mai không thể tránh khỏi một trận kịch chiến bởi vậy hiện tại phải để họ dưỡng sức thật tốt để điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã vừa trở lại trong trang viên sau khi bố trí cho những cao thủ kia xong thì điện thoại của anh liền vang lên.
Khi thấy cuộc gọi tới từ chiếc điện thoại đặc biệt mà mình lưu lại cho Khổng Tử Dục, vẻ mặt của Lâm Hàn liền trở nên nghiêm túc.
Lúc trước khi rời đi, anh cũng từng phân phó Khổng Tử Dục, nếu không có việc gì quan trọng thì không cần động tới chiếc điện thoại đặc chế này, tránh bị người khác nhận ra.
Bây giờ Khổng Tử Dục nếu đã lập tức gọi điện cho anh, rõ ràng là có chuyện tương đối hệ trọng.
Tiêu Nhã nhìn thấy con số đặc biệt kia mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng biết là việc gì đó khá quan trọng.
Lâm Hàn lúc này cũng vội vàng nghe máy.
“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”, Lâm Hàn hỏi thẳng.
Đầu dây bên kia lại truyền tới giọng nói đè nén của Khổng Tử Dục.
Tuy rằng anh ta tìm được một nơi không người tại ngay trang viên của nhà họ Chu, là một hòn non bộ trong trang viên, nhưng anh ta cũng có chút lo lắng, không dám phát ra tiếng động lớn.
Rốt cuộc nếu loại chuyện này bị người khác phát hiện, Khổng Tử Dục không cần nghĩ cũng biết bản thân sẽ chết rất thảm, những người kia của nhà họ Khổng căn bản sẽ không mềm lòng nương tay với anh ta.
Ngay sau đó, Khổng Tử Dục liền khẩn cấp báo cho Lâm Hàn toàn bộ những gì mình vừa biết được, để anh nghĩ cách đối phó và chuẩn bị, đồng thời khi cuộc họp bí mật bắt đầu, anh ta cũng sẽ nghĩ biện pháp trà trộn vào đó, khi biết về kế hoạch cụ thể cũng sẽ tìm cơ hội nói lại cho Lâm Hàn.
Lâm Hàn nghe vậy cũng có chút ý tứ hàm xúc, không ngờ người của ba nhà quý tộc lại hành động nhanh như vậy, xem ra họ đã đoán được một vài ý đồ của anh, mà những thế lực kia của Thiên Kinh cũng khá phối hợp.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Lâm Hàn thực ra cũng không quá lo lắng, dù sao lực lượng tuyệt đối vẫn đặt đó, ba nhà quý tộc và các phương thế lực cho dù liên thủ lại, trên thực tế cũng không thể làm gì Lâm Hàn.
Nhưng nếu như vậy, cuối cùng Lâm Hàn có thể chiến thắng và hiện thực hóa kế hoạch của anh và nhà họ Tiêu nhưng những cao thủ này của nhà họ Lâm chắc chắn phải chịu thương tổn nhất định, thậm chí tổn hại còn không nhỏ, đây là kết quả mà Lâm Hàn hoàn toàn không muốn nghĩ tới.
Rốt cuộc, ngay cả khi anh thành công theo cách này, nếu tổn thất của Lâm Hàn tương đối lớn, sau này cũng sẽ khó có thể trấn áp và thống lĩnh ba nhà quý tộc lớn này, rất khó để lãnh đạo họ nếu không có sức mạnh tuyệt đối.
Tình huống tại Vùng Xám thành phố Thiên Kinh và Vùng Xám Bắc Đông không giống nhau, Bắc Đông bên kia Lâm Hàn nói thế nào cũng là danh chính ngôn thuận, là người được Trương Thiên Sơn lựa chọn, anh càng thể hiện được sức mạnh tuyệt đối, thì lại càng dễ lãnh đạo, cộng thêm vài xưởng sản xuất cơ khí hạng nặng kia, những thế lực tại Bắc Đông ngược lại dần dần tin phục Lâm Hàn và thực lòng nguyện ý theo anh.
Cũng giống như bây giờ, Lâm Hàn không để lại bao nhiêu cao thủ tại Vùng Xám Bắc Đông, với bối cảnh của những thế lực kia ở Bắc Đông, bọn họ hoàn toàn có khả năng phản kháng lại, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa xảy ra động tĩnh gì, chính là bởi hầu hết các thế lực tại đó đã không còn muốn chống lại Lâm Hàn nữa, mà chân thành muốn theo phía sau anh.
Cho dù một số ít thế lực có ý tưởng chống cự nhưng căn bản lại không dám, dù sao chỉ dựa vào thực lực của họ là không đủ, mà những thế lực còn lại của Vùng Xám Bắc Đông lại không nghĩ như vậy, bọn họ căn bản không có đồng bạn có thể liên kết lại.
Thậm chí, nếu một bộ phận nhỏ những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này bày tỏ suy nghĩ của mình, họ có thể bị nhắm làm mục tiêu bởi các thế lực khác, kết cục sẽ rất thảm hại.
Tình hình ở Vùng Xám Thiên Kinh khác xa so với tình hình ở Vùng Xám Bắc Đông, trước hết, thực lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh tương đối mạnh mẽ, vì vậy kế hoạch bên này của Lâm Hàn cũng khá khó nhằn, do đó mới phải dùng nhiều cao thủ của nhà họ Lâm đến vậy.
Mặt khác, thế lực tại Vùng Xám Thiên Kinh, đặc biệt là ba nhà quý tộc lớn này sẽ không thành thật theo gót chân của Lâm Hàn, dưới sự trấn áp bởi lực lượng tuyệt đối của Lâm Hàn bọn họ không thể không khuất phục nhưng suy cho cùng vẫn không phải là thực lòng thực dạ.
Đặc biệt là ba nhà quý tộc lớn, bọn họ vốn là thế lực hàng đầu tại Hoa Hạ, vẫn luôn là sự tồn tại cao cao không thể với tới, trước giờ vẫn luôn là các thế lực khác cúi đầu phục tùng họ, nào có chuyện họ phải ăn nói khép nép trước người khác đây?
Vì vậy, trong việc quản lý theo dõi, Lâm Hàn bên này vẫn luôn cần thêm khá nhiều cao thủ từ nhà họ Lâm để đóng quân tại đây mới có thể quản lý họ khá tốt, sau đó sẽ tìm cách để họ thành tâm quy phục, nhưng khoảng thời gian này chắc chắn cần Lâm Hàn phải bỏ ra nhiều tâm huyết.
Mặc dù Vùng Xám Thiên Kinh phiền phức như vậy nhưng cũng hoàn toàn xứng đáng, dù sao thành phố Thiên Kinh này cũng có rất nhiều lợi ích về mọi mặt, nó có ý nghĩa to lớn không chỉ đối với Lâm Hàn mà còn với cả nhà họ Lâm.
Tiếp đó Lâm Hàn cũng sẽ rót nhiều tinh lực vào Vùng Xám Thiên Kinh này, Vùng Xám Thiên Kinh cũng có thể được tính là một trong những trọng địa quan trọng nhất của Hoa Hạ, là nơi Lâm Hàn và nhà họ Lâm phải tiêu hao nhiều tâm huyết nhất.
Đương nhiên, đây đều là những việc trong tương lai, hiện tại điều mà Lâm Hàn muốn là thực hiện kế hoạch của mình và nhà họ Tiêu với tổn thất ít nhất có thể, đồng thời thành công lãnh đạo được ba nhà quý tộc lớn, từ đó gián tiếp thống trị toàn bộ Vùng Xám của thành phố Thên Kinh. Sau khi ổn định, trong tương lai gần, lại chân chính tiếp quản nơi này.
Lúc này Lâm Hàn cũng quay đầu lại nói với Khổng Tử Dục ở đầu dây bên kia: "Được, chuyện này tôi biết rồi, công lao anh báo cáo tin tức này cho tôi sẽ ghi nhớ lại, sau này sẽ không bạc đãi anh, bây giờ anh cố gắng tìm cách tiếp tục thăm dò cụ thể biện pháp ba nhà quý tộc và các thế lực của thành phố Thiên Kinh muốn đối phó với tôi, sau đó có cơ hội thì báo lại cho tôi nhưng anh cũng phải nhớ, phải bảo vệ chính mình, tất cả đều đặt an toàn lên trên hết, không thể để xảy ra bất kỳ bất trắc nào”.
Nghe Lâm Hàn nói vậy, Khổng Tử Dục lập tức có chút vui mừng, xem ra tin tình báo của anh ta có tác dụng nhất định với Lâm Hàn, như vậy cũng có thể khiến Lâm Hàn ghi nhớ công lao của anh ta lại, mà có thể để những nhân vật quan trọng kia của nhà họ Lâm, rõ ràng là một việc lớn.
“Cậu Lâm xin hãy yên tâm, tôi sẽ chú ý”, Khổng Tử Dục trầm giọng nói, sau đó vội vã kết thúc cuộc gọi, tránh không xảy ra việc ngoài ý muốn.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Lâm Hàn, Khổng Tử Dục liền cảm thấy tương lai của mình là một bầu trời tươi sáng và đầy hứa hẹn.
Ngay lập tức, vẻ nghiêm nghị trên khuôn mặt anh ta trong nháy mắt tiêu tan, thay vào đó là tiếp tục giả ngây ngốc, xem xem có cơ hội tiến vào phòng họp bí mật kia hay không, từ đó tìm hiểu kế hoạch cụ thể đối phó với Lâm Hàn.
Chương 929: Hội nghị bí ẩn
Thành phố Thiên Kinh, màn đêm bao phủ.
Khuôn viên nhà họ Chu, trong phòng họp bí mật dưới hầm, bầu không khí khá là náo nhiệt.
Ánh đèn u ám, nhưng người trong phòng họp lại khá là đông đúc.
Thiên Kinh có khá nhiều thế lực, dù mỗi thế lực chỉ cử ra một gia chủ đến thì cũng có rất nhiều người, có khoảng hơn một trăm người.
Bấy giờ, hơn trăm người lẳng lặng ngồi trong phòng họp khẽ thảo luận với nhau.
Bây giờ cảnh này xuất hiện ở đây đều vì một người, đó là Lâm Hàn.
Lâm Hàn đến, thế lực vùng xám Thiên Kinh vốn không được yên ổn đã gặp phải thay đổi nghiêng trời lệch đất, thế cục lại càng trở nên phức tạp.
Tất cả các thế lực trong Thiên Kinh tranh đấu với nhau không ít, cả bốn nhà quý tộc lớn cũng mâu thuẫn với nhau rất nhiều, thậm chí mới đây thôi ba nhà còn tranh chấp với nhau, cuối cùng tất cả đều tổn thất nghiêm trọng, có thể nói vùng xám Thiên Kinh tràn ngập mùi thuốc súng.
Bấy giờ, vì nguy cơ to lớn mà Lâm Hàn mang đến cả vùng xám Thiên Kinh này mà phần lớn các thế lực buộc lòng phải tạm buông bỏ tranh chấp lẫn nhau, cùng bình tĩnh ngồi lại với nhau để bàn cách đối phó anh.
Cũng vì Lâm Hàn và nhà họ Tiêu quá mạnh mẽ, hơn năm trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thật sự quá là khủng bố. Nên biết rằng trước đây dù có là quý tộc mạnh nhất Hoa Hạ, thời kỳ đỉnh cao nhất chắc cũng chỉ có hơn trăm cao thủ mà thôi, có bao giờ xuất hiện một đối thủ mạnh đến thế.
Nếu hôm nay các thế lực không tận mắt nhìn thấy cả quá trình thí nghiệm, tận mắt nhìn thấy phần lớn cao thủ của các quý tộc phải bị Lâm Hàn thoải mái đè ra đánh, khiến những người đó bị thương phải nhập viện, bọn họ có làm gì cũng không bao giờ tin thế giới này thậm chí có một thế lực nào đó tìm ra được hơn năm trăm cao thủ.
Đối mặt với một đối thủ mạnh như thế, tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh buộc lòng phải liên hợp lại, nếu không bọn họ sẽ không thể đối phó với Lâm Hàn, anh thật sự quá mạnh.
“Các người nói xem, rốt cuộc tên Lâm Hàn đó rốt cuộc là ai, là thế lực ở đâu ra? Tại sao tôi lại chưa từng nghe về một thế lực mạnh đến thế?”
“Tôi cũng chưa nghe nói bao giờ, không phải quý tộc đã là thế lực cao nhất ở Hoa Hạ rồi ư?”
Có lẽ là thế lực lớn đang che giấu thực lực, cả những mấy nhà quý tộc còn chưa từng nghe nói nữa chứ nói gì đến mấy thế gia nhỏ như chúng ta?”
“Thế lực của một mình Lâm Hàn mà phải dồn hết tất cả sức mạnh của các thế lực Thiên Kinh lại để đối phó, đúng là hơi quá”.
“Mong là lần này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nếu tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh liên hợp lại để đối phó một người mà vẫn thua thì thật sự quá mất mặt, từ nay về sau vùng xám Thiên Kinh sẽ không còn chút thể diện nào nữa”.
Một đám thủ lĩnh các thế lực ngồi bàn tán với nhau, sắc mặt đều không được tốt cho lắm, dù sao họ cũng phải đối mặt với đối thủ khủng bố như Lâm Hàn.
Tuy là các thế lực vùng xám Thiên Kinh thường xuyên đấu tranh với nhau, đến giờ vẫn chưa từng có hòa bình, nhưng lúc bàn tán với nhau thì lại cực kỳ nhất trí, họ cũng có loại cảm giác vinh dự vì tập thể của mình.
Nếu không đã không có sự tồn tại của hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nó được dùng để ngăn chặn sự phát triển của những thế lực ngoại lai đến thành phố Thiên Kinh này, điều đó khiến bọn họ thấy mình hơn người, hoàn toàn không xem những thế lực ngoại lai nào vào mắt, luôn nghĩ bọn họ chỉ là những con kiến ở vùng xám Thiên Kinh này, chỉ có những thế lực ở đây mới là kẻ mạnh thật sự
Cũng vì thế nên trước đó chuyện xảy ra ở Bắc Đông, Lâm Hàn dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm đến cứu Trương Thiên Sơn, đối phó với khối liên kết Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, sau đó là quản lý cả vùng xám ở Bắc Đông.
Lâm Hàn đã tạo ra tiếng vang lớn như thế nhưng vẫn không hề thu hút được sự chú ý của thế lực vùng xám Thiên Kinh, thật sự là vì từ đầu đến cuối họ vẫn không đặt thế lực vùng xám Bắc Đông vào mắt, chuyện xảy ra ở đó chỉ là gây rối đánh lộn trong mắt họ mà thôi, chẳng có tí hứng thú nào để quan tâm tới.
Mấy nhà quý tộc cũng hoàn toàn không hề chú ý đến, chỉ mới điều tra được việc Lâm Hàn ở Bắc Đông đã lập tức cử người đi, Lâm Hàn ở Đông Cảnh làm việc gì, cụ thể xảy ra chuyện gì bọn họ cũng không quan tâm tới.
Vì vậy, Lâm Hàn gây ra tiếng vang lớn như thế, công khai dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm như thế đến mà các thế lực vùng xám Thiên Kinh lại chẳng hay biết gì, chẳng hề phát hiện ra thực lực thật sự của Lâm Hàn.
Có thể nói, vùng xám Thiên Kinh có ngày hôm nay cũng vì bọn họ quá ư là tự phụ mà ra cả.
Nếu bọn họ không tự phụ đến thế, không cảm thấy bản thân mình xuất sắc như thế, điều tra tìm hiểu về chuyện đã xảy ra ở vùng xám Bắc Đông thì hẳn là sẽ biết sự mạnh mẽ của Lâm Hàn, sẽ biết cao thủ của Lâm Hàn có thể vượt trội hơn hẳn những cao thủ mà nhà họ Khương và nhà họ Chu dẫn dắt, tất nhiên chuyện ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra, khiến Lâm Hàn có thể thuận lợi đánh bại nhiều cao thủ của vùng xám Thiên Kinh mà chẳng chịu chút thiệt hại nào như thế.
Nếu chỉ là đối kháng bình thường, số lượng tương đương thì dù người bên Lâm Hàn có khả năng chiến đấu tốt đối đầu với cao thủ có khả năng chiến đấu tập thể của các thế lực Thiên Kinh, tất nhiên người của Lâm Hàn có thể thắng được, nhưng nhất định sẽ tổn thất không nhỏ, tuyệt đối không thể thuận lợi như bây giờ.
“Không ngờ Lâm Hàn lại có thể lấy ra nhiều cao thủ như vậy, đúng là quá khó giải quyết”.
“Nhà họ Tiêu thật quá đáng, rõ ràng họ cũng là thế lực vùng xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, còn là quý tộc ngồi tít trên cao, thế mà bây giờ lại liên kết với thế lực ngoại lai để đối phó với các thế lực trong thành phố này”.
“Không sai, nhà họ Tiêu đúng là lũ phản bội, lần này chúng ta nhất định phải dần nhà họ Tiêu một trận ra trò!”
“Nhà họ Tiêu làm sao lại chả được, cứ thích liên kết với thế lực bên ngoài là không ổn!”
“Tiêu Nhã này có năng lực thật, nhưng tư tưởng lại có vấn đề, mới trở thành gia chủ không bao lâu đã làm ra chuyện như thế, đúng là hại nhà họ Tiêu mà!”
Khi gia chủ của các thế lực đang bàn luận sôi nổi, thầm mắng chửi nhà họ Tiêu nói chung và Tiêu Nhã nói riêng, những người cầm quyền của ba nhà quý tộc lớn cũng đã bắt đầu tiến vào phòng họp bí mật.
Sau lưng Khổng Trung Thiên là Khổng Tử Dục, lúc nãy anh ta cứ lấy cái cớ muốn vào trong chơi cho vui, cứ nằng nặc đòi theo khiến Khổng Trung Thiên hết cách, dứt khoát dẫn anh ta vào, dù sao cũng chỉ là một tên ngốc, sẽ không làm hỏng được chuyện gì, chỉ cần chú ý trông chừng để anh ta không ra ngoài nói bậy là được.
Sau khi bước vào phòng họp bí mật đó, Khổng Tử Dục thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thành công vào trong.
Chương 930: Quần chúng phẫn nộ
Trong phòng họp dưới hầm khuôn viên nhà họ Chu.
Sau khi người của ba nhà quý tộc lớn đến, phần lớn thế lực của thành phố Thiên Kinh đang nhỏ giọng bàn tán với nhau dần trở nên yên tĩnh.
Người của ba nhà quý tộc đều chia nhau ra để ngồi xuống.
Còn Khổng Tử Dục thì không có một chiếc ghế nào cho anh ta.
Tuy phòng họp dưới đất này rất lớn nhưng lần này có quá nhiều người tới nên không đủ chỗ ngồi, có mấy gia chủ của các thế lực còn phải đứng.
Theo lý mà nói thì người của ba nhà quý tộc lớn nhất định phải có ghế, dù chỉ là vệ sĩ cũng phải có, đó chính là sự khác biệt của quý tộc và gia tộc bình thường.
Nhưng nếu người đó là Khổng Tử Dục thì tất nhiên không có được đãi ngộ đó, trực tiếp đứng nghe.
Khổng Tử Dục nổi cáu một lát rồi cũng đành phải chấp nhận, trên thực tế trong lòng anh ta lại khá vui.
Có chỗ ngồi hay không được tôn trọng gì gì đó, anh ta hoàn toàn không cần, nếu anh ta quan tâm thì đã chẳng giả ngu từng đó năm.
Ngược lại, đứng ở đây cũng dễ cho Khổng Tử Dục hơn.
Phòng họp này nằm dưới hầm nên ánh sáng không được tốt, những người đang ngồi đó không thấy rõ mặt, đứng thế này có thể thấy rõ khi phân chia nhiệm vụ cho từng người, đến lúc đó sẽ dễ báo lại cho Lâm Hàn.
Sau đó, thấy người đã đến đông đủ, ông Khương cũng đứng lên bắt đầu cuộc họp.
“Các vị gia chủ, tôi sẽ không lắm lời về những chuyện khác làm gì, liên minh lần này chẳng những giúp cho ba nhà quý tộc chúng tôi mà cũng sẽ giúp cho bản thân các vị, mục đích của tên Lâm Hàn đó không chỉ là chúng tôi mà là cả vùng xám của Thiên Kinh này, bao gồm tất cả các thế lực khác, nếu chúng ta không chung tay hợp tác để cho tất cả các cao thủ phối hợp hành động thì chúng ta sẽ thất bại, chẳng một thế lực nào ở đây có thể sống trong tay Lâm Hàn”, giọng ông Khương đầy nghiêm túc nói.
Trên thực tế, gia chủ của ba nhà quý tộc lớn cũng không biết cụ thể kế hoạch của Lâm Hàn, chỉ biết chắc chắn nó không phải là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh, sau đó chiếm giữ vùng xám Thiên Kinh này.
Nhưng nếu bây giờ muốn lôi kéo thế lực vùng xám Thiên Kinh cùng tham gia vào hành động đối phó Lâm Hàn thì tất nhiên ông Khương phải nói thế, như vậy mới có thể khiến bọn họ cam tâm tình nguyện hợp tác với họ, cùng nhau đối phó Lâm Hàn.
Dù anh không có ý định đối phó với những thế lực đó thì ông Khương cũng phải lôi kéo họ để đánh Lâm Hàn cho bằng được.
Dù sau đó họ phát hiện ra chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến họ thì cũng đã ra tay rồi, tất nhiên những thế lực đó không thể rút lui được nữa.
Bấy giờ, gia chủ của các thế lực nghe vậy, cũng chẳng phát hiện ra chuyện gì khác thường, không hề nhận ra điều kỳ lạ, dù sao với tình huống hiện nay mà nói thì dường như mục đích của Lâm Hàn thật sự không phải là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh nên họ cũng tin rằng thứ anh muốn là tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh theo bản năng, tất nhiên trong đó cũng bao gồm những thế lực khác, việc đối phó với anh lần này có liên quan rất lớn với bọn họ.
Trên thực tế, đúng là Lâm Hàn cũng muốn trực tiếp nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, nhưng độ khó của nó quá lớn, không bàn đến xác suất thành công quá thấp, dù có thành công cũng sẽ tổn thất rất nhiều, đó không phải là cảnh mà anh muốn nhìn thấy.
Dù có thành công nắm được thì sau đó việc quản lý cũng khá là phiền toái, nên thay vì tốn rất nhiều sức để nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, sau đó lại khó quản lý, chi bằng cứ làm từng bước một, trước tiên là những thế lực mạnh nhất, cũng chính là mấy nhà quý tộc này, tạm thời không gây hấn gì với các thế lực khác ở Thiên Kinh, thậm chí nếu cần thiết, tốt nhất là tạo mối quan hệ tốt với các thế lực đó để còn hợp tác với nhau.
Thế thì sau đó Lâm Hàn sẽ dễ dàng quản lý được những nhà quý tộc đó, những thế lực khác của vùng xám Thiên Kinh cũng chẳng cần phải lo lắng làm gì nữa, cứ thong thả bỏ một đám ếch vào nồi nấu là xong.
Cả những quý tộc mạnh mẽ nhất cũng phải cúi đầu rồi thì cần gì phải lo lắng về những thế lực nhỏ nữa? Chỉ cần những thế lực nhỏ đó không bắt tay nhau lao vào cuộc chiến thì sẽ không tạo thành uy hiếp gì với Lâm Hàn.
Lúc này, trong phòng họp dưới lòng đất, tất cả các gia chủ của thế lực thành phố Thiên Kinh nghe thế thì cảm thấy lời ông Khương nói cũng có lý.
“Không sai, lần này chúng ta phải nhất trí đối ngoại, không thể có bất kỳ mâu thuẫn nội bộ nào”.
“Hơn nữa mỗi gia tộc đều phải dốc hết sức, ít nhất cũng phải cử hết cao thủ đi, không thể giấu riêng, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chẳng nhưng hơn về số lượng mà còn có sức mạnh đáng sợ, chúng ta phải có đủ cao thủ để đối phó bọn họ, mới bảo đảm được cơ hội thắng!”
“Cả nhà họ Tiêu nữa, không thể tha cho bọn họ được, dám phản bội vùng xám Thiên Kinh chúng ta, dù có là quý tộc cũng không thể buông tha được!”
“Đúng vậy, nhà họ Tiêu cũng không thể buông tha được, thật sự rất đáng ghét!”
Tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh cũng nhớ, bọn họ đều bàn tán với nhau, tất cả đều tức giận, có thể thấy họ khá là bực tức với Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Người của ba nhà quý tộc tấy thế thì âm thầm vui vẻ, chỉ sợ những người đó không bị kích động, thế thì ba nhà quý tộc sẽ gặp phiền toái.
Bây giờ phần lớn các gia chủ đều đang kích động, ai cũng tức giận không sao tả được, sau đó họ mới có thể cử tất cả cao thủ trong nhà ra mới có cơ hội thành công tốt nhất khi đối phó với Lâm Hàn.
Ông Khương cố chờ một lúc để các gia chủ trút cơn giận của mình xong, mới lên tiếng nói: “Các vị, thời gian thật sự rất gấp, xin hãy giữ yên lặng, chúng ta bắt đầu cuộc họp”.
Ông Khương dứt lời, tất cả các gia chủ của các thế lực dần im lặng, bọn họ cũng biết thời gian khá là gấp gáp, dù sao sáng mai hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng sẽ được tiếp tục, rất có thể sáng mai Lâm Hàn sẽ bắt đầu kế hoạch của anh, vì vậy trong tối nay, ba nhà quý tộc và những thế lực vùng xám Thiên Kinh khác phải bàn bạc kế hoạch thật cẩn thận, sau đó chuẩn bị tốt, đến lúc đó mới đối phó với cao thủ mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến được, thời gian vẫn rất gấp.
Ông Khương thấy tất cả mọi người đã yên tĩnh lại bèn lên tiếng: “Lúc nãy gia chủ của ba nhà quý tộc đã lên sẵn bước đầu của kế hoạch, bây giờ sẽ phổ biến lại cho mọi người, nếu có vấn đề gì cứ hỏi, không có thì chúng ta sẽ bắt đầu chuyển sang bước tiếp theo, chúng tôi định…”
Bấy giờ, ông Khương nói cho tất cả các gia chủ của thế lực khác kế hoạch mà ba nhà quý tộc đã bàn bạc với nhau.
Kế hoạch cũng khá là đơn giản thôi, dù sao mọi thứ cũng đến nước này rồi, cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian, cũng chẳng có điều kiện để tạo ra kế hoạch quá xuất sắc và phức tạp, chỉ có thể dùng đến cách đơn giản nhất, chẳng cần phải là kế hoạch đầy đủ lắm, chỉ cần đủ mạnh.
Vì vậy, trên thực tế trong kế hoạch lần này, cái quan trọng nhất chính là sự sẵn sàng hợp tác của các thế lực, sẵn lòng cử hết tất cả các cao thủ ra, không giấu diếm.