Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-87
Ranh giới - Ngoại truyện 3 – Bị làm khó
Thành phố B, Việt Nam
Ba người đàn ông ngoại quốc với vẻ ngoài cao lớn nổi bật đang đứng trước cửa căn nhà một tầng màu xanh ngọc bích Cả ba người đều ăn mặc hết sức trang trọng nhưng đối với những dì hàng xóm cạnh nhà, nét mặt của các bà dì có vẻ sợ sệt xen lẫn tò mò, có người đứng thẳng ra trước cửa nhà mình, có người chỉ dám lấp ló tò mò nhìn ba người đàn ông khá giống xã hội đen trong phim kia
*Kính koong*
Tiếng chuông cửa vang lên, chỉ trong chốc lát cánh cổng liền hé mở, một người con gái với mái tóc dài qua vai mỉm cười le lưỡi với cả ba người đàn ông
“Ba mẹ đang đợi anh á” – Vũ Như Nhiên nháy mắt với anh
“Lão đại, vậy chúng tôi đợi anh ngoài xe” – Phong lên tiếng, định cầm mấy hộp quà vào nhà rồi sẽ biến mất thật nhanh
“Lão đại, chúc anh may mắn” – Per cố gắng nhịn cười chọc ghẹo lão đại của mình, đúng là cơ hội ngàn năm có một, lão đại lừng danh của bọn họ vậy mà bị một ông lão trung niên… e hèm, là bị ba vợ tương lai thả chó đuổi đi… Haha… nhớ đến cảnh ngày hôm qua, bọn họ bị một chú chó Doberman đuổi theo đến tận đầu ngỏ, thật đúng là mất hết cả mặt mũi mà
“Ba em bảo người cùng vào luôn” – Vũ Như Nhiên cắt đứt ảo tưởng của Phong và Per – “Yên tâm, Sammy đã bị ba em nhốt rồi” – Cô thật không ngờ bọn họ vậy mà lại bị ba cô làm khó, hôm qua lúc cô dẫn Alex về nhà, nào ngờ ba cô tự dưng nhìn cả ba người hết lượt từ trên xuống dưới, sau đó nhăn tít cả cặp chân mày, không nói không rằng lại đá con Sammy một cái khiến nó giật mình, xông thẳng đến ba người mà nó nhận định là lạ mặt kia, đuổi cùng giết tận đến tận lúc xe khuất khỏi một lúc lâu mà nó vẫn còn ngồi giữ trước cửa
“Xem ra em rất vui vẻ” – Alex lời ít ý nhiều đằng hắng giọng hỏi cô
“Đâu có” – Cô cố gắng nén cười – “Vào thôi nào, đừng để ba mẹ đợi”
…
“Cháu chào hai bác” – Giọng nói trầm thấp pha lẫn một chút ngọng ngịu phát ra, Vũ Như Nhiên yêu chết cái giọng này Phải biết rằng khoảng thời gian trước anh trì hoãn không để cô về nước là muốn học một ít tiếng việt để có thể nói chuyện với ba mẹ cô Anh vốn thông minh, cộng thêm bà nội của anh cũng là người Việt, nên chỉ trong vòng một tháng, giao tiếp cơ bản đối với anh không khó, chỉ có điều chất giọng đặc quánh bản ngữ xứ Anh khi phát ra âm ngữ tiếng việt, thật sự có chút miễn cưỡng…
“Chào cháu, mọi người ngồi đi Không biết các con uống trà có quen không, nếu không quen thì cứ nói, bác sẽ đổi sang nước lọc…” – Mẹ Vũ vui vẻ lên tiếng, vừa nói vừa rót trà vào ly đưa cho Alex, Phong và Per
“Không quen thì nhịn” – Ba Vũ hừ khẽ cắt ngang
“Dạ không sao, bà của con cũng là người Việt, khi nhỏ bà thường xuyên uống loại trà astiso này, rất tốt cho sức khoẻ” – Alex điềm đạm lên tiếng, anh vừa nói vừa nhấp một ngụm trà
“Dạ đúng, dạ đúng Tụi con uống gì cũng được ạ” – Per cũng tranh thủ lên tiếng, anh ta uống hết một ngụm trà, nhìn nét mặt của ba Vũ, chỉ sợ ông lại nhíu mày thả chó rượt anh ta mà thôi
“Ba, mẹ Alex có đem theo quà gửi tặng hai người Ba đừng làm khó anh ấy nữa mà, ba xem, người ta vừa vào cửa là ba liền cau có thế này, ba không muốn gã con gái sao?” – Vũ Như Nhiên nũng nịu đến ngồi gần ba Vũ, cọ cọ mặt vào vai ba mình làm nũng
“Ta không gã, cậu ta dám làm gì ta”
“Thưa bác, cháu thật lòng yêu thương Nhiên Nhiên Xin bác hãy chấp thuận cho chúng cháu”
“Hừ Cậu bắt cóc con gái tôi gần cả năm trời không cho nó về nhà thăm gia đình, tối hôm kia nó cũng ở cạnh cậu chứ gì, thật không ra thể thống gì cả” – Ba Vũ tức giận lên tiếng, hôm qua khi biết cậu ta là sếp của Nhiên Nhiên nhà ông, lại còn biết con bé đổi công việc cũng vì cậu ta Ông tức đến máu dồn lên não, lay hoay muốn tìm cây chổi, lại lỡ chân đạp trúng con Sammy… hà hà… thiệt là trúng ý ông mà
“Cái ông này, con gái đi làm ông bảo bắt cóc, con gái đi lấy chồng ông cũng bảo bắt cóc là sao?” – Mẹ Vũ vỗ cái bốp vào tay chồng mình
“Tôi nói sai sao?”
“Đều là lỗi của con Sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra trường hợp như vậy nữa ạ”
“Cậu còn dám có lần sau?” – Ba Vũ chỉ thiếu điều nhảy dựng lên
“Không có không có Ba, người uống trà nguôi giận nào” – Vũ Như Nhiên nhanh chóng rót một ly trà cho ba, cô quay sang nháy mắt với Alex rồi lên tiếng – “Ba, khi ở bên Anh, lúc rãnh rỗi con có đánh cờ vua với Alex, nhưng toàn bị hạ gục, lần này ba phải lấy lại công đạo cho con nha”
“Cậu biết đánh cờ vua?” – Ba Vũ nghe vậy đôi mắt liền loé lên Phải biết từ khi con gái bảo bối của ông chạy sang Anh, ở nhà chẳng còn ai đánh cờ với ông, hại ông chỉ biết ngày ngày nhìn bàn cờ rồi lại chảy lông cho con Sammy mà thôi
“Có biết một ít ạ”
“Tốt Làm vài ván với ta”
“Được rồi, Alex có mua dưa lưới mà ông thích ăn nhất, để tôi xuống gọt cho mọi người” – Mẹ Vũ nháy mắt với con gái, mỉm cười đi xuống nhà bếp
……
“Haha… khá lắm, khá lắm Lâu rồi mới đánh một trận đã như vậy” – Ba Vũ cười lớn
“Cháu vẫn còn cần bác chỉ dạy nhiều ạ”
“Được Haha… đi, đi xuống dùng thử cơm canh ở Việt Nam xem có hợp khẩu vị không?”
Vũ Như Nhiên đang dọn cơm, nghe tiếng cười sang sảng của ba mình liền biết Alex đã thu phục được ông Xem xem, còn rủ anh dùng thử cơm Việt Nam nữa chứ
“Nào, ngồi đi Bác nghe Nhiên Nhiên nói khẩu vị của cháu cũng tương tự con bé, nên đã làm theo sở thích của Nhiên Nhiên Ăn không quen thì nói với bác nhé” – Mẹ Vũ bới một chén cơm đầy đưa cho Alex
“Cháu sẽ ăn thật ngon ạ” – Alex nhận chén cơm, ngập ngừng nhìn Vũ Như Nhiên
“Hai cậu thanh niên kia đâu rồi? Sao cậu còn không ăn đi?”
“Bọn họ có việc nên xin phép đi trước rồi Ba, món người thích nhất nè” – Vũ Như Nhiên gấp cho ba Vũ nửa trái khổ qua nhồi thịt, di dời sự chú ý của ba mình”
“Được, được”
“Em quên mất, để em tìm nỉa cho anh nhé?” – Cô ghé sát, nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe, nào ngờ từng câu từng chữ đều lọt vào tai ba Vũ
“Chưa biết dùng đũa?” – Ba Vũ đặt đũa xuống, nhìn thẳng vào Alex
“… Vâng, cháu…” – Trong giọng nói của anh có vẻ buồn buồn xen lẫn bất lực, cái gì anh cũng tập, chỉ thiếu mất việc tập dùng đũa
“Cậu biết dùng đũa tôi mới gã con gái”
Sau câu nói của ba Vũ, không khí trong phòng ăn trở nên tĩnh lặng, gương mặt Alex trầm hẳn đi, Vũ Như Nhiên cũng không ngờ ba mình lại làm khó Alex đến cỡ này…
“Ba ngày Không, ngày mai cháu sẽ sử dụng được đũa…”
“Haha…”
Ba Vũ bật cười lớn làm mọi người sững sờ không biết chuyện gì xảy ra
“Ta đùa thôi, xem cậu căng thẳng thế này thì chắc chắn là thương yêu con gái ta thật lòng rồi Không sao, không biết dùng đũa ta vẫn gã con gái Giờ thì ăn cơm đi” – Ba Vũ quay sang nói với vợ mình – “Em đi lấy cho con rể của chúng ta cái nĩa đi”
Vũ Như Nhiên thở phào nhẹ nhõm, ba cô thật là…hài hước đến phát khóc mà Cô lặng lẽ đưa tay nắm lấy bàn tay của anh đặt dưới gầm bàn, anh cũng trở tay nắm chặt tay cô, sau đó quay sang mỉm cười nói nhỏ
“Ba mẹ em thật tốt”
Trong căn nhà nhỏ với ánh đèn lấp lánh hắt ra từ cửa sổ, kèm theo đó là tiếng cười vui vẻ vang vọng khắp cả căn nhà tạo nên một bầu không khí hoà hảo mà ấm áp
**
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Thành phố B, Việt Nam
Ba người đàn ông ngoại quốc với vẻ ngoài cao lớn nổi bật đang đứng trước cửa căn nhà một tầng màu xanh ngọc bích Cả ba người đều ăn mặc hết sức trang trọng nhưng đối với những dì hàng xóm cạnh nhà, nét mặt của các bà dì có vẻ sợ sệt xen lẫn tò mò, có người đứng thẳng ra trước cửa nhà mình, có người chỉ dám lấp ló tò mò nhìn ba người đàn ông khá giống xã hội đen trong phim kia
*Kính koong*
Tiếng chuông cửa vang lên, chỉ trong chốc lát cánh cổng liền hé mở, một người con gái với mái tóc dài qua vai mỉm cười le lưỡi với cả ba người đàn ông
“Ba mẹ đang đợi anh á” – Vũ Như Nhiên nháy mắt với anh
“Lão đại, vậy chúng tôi đợi anh ngoài xe” – Phong lên tiếng, định cầm mấy hộp quà vào nhà rồi sẽ biến mất thật nhanh
“Lão đại, chúc anh may mắn” – Per cố gắng nhịn cười chọc ghẹo lão đại của mình, đúng là cơ hội ngàn năm có một, lão đại lừng danh của bọn họ vậy mà bị một ông lão trung niên… e hèm, là bị ba vợ tương lai thả chó đuổi đi… Haha… nhớ đến cảnh ngày hôm qua, bọn họ bị một chú chó Doberman đuổi theo đến tận đầu ngỏ, thật đúng là mất hết cả mặt mũi mà
“Ba em bảo người cùng vào luôn” – Vũ Như Nhiên cắt đứt ảo tưởng của Phong và Per – “Yên tâm, Sammy đã bị ba em nhốt rồi” – Cô thật không ngờ bọn họ vậy mà lại bị ba cô làm khó, hôm qua lúc cô dẫn Alex về nhà, nào ngờ ba cô tự dưng nhìn cả ba người hết lượt từ trên xuống dưới, sau đó nhăn tít cả cặp chân mày, không nói không rằng lại đá con Sammy một cái khiến nó giật mình, xông thẳng đến ba người mà nó nhận định là lạ mặt kia, đuổi cùng giết tận đến tận lúc xe khuất khỏi một lúc lâu mà nó vẫn còn ngồi giữ trước cửa
“Xem ra em rất vui vẻ” – Alex lời ít ý nhiều đằng hắng giọng hỏi cô
“Đâu có” – Cô cố gắng nén cười – “Vào thôi nào, đừng để ba mẹ đợi”
…
“Cháu chào hai bác” – Giọng nói trầm thấp pha lẫn một chút ngọng ngịu phát ra, Vũ Như Nhiên yêu chết cái giọng này Phải biết rằng khoảng thời gian trước anh trì hoãn không để cô về nước là muốn học một ít tiếng việt để có thể nói chuyện với ba mẹ cô Anh vốn thông minh, cộng thêm bà nội của anh cũng là người Việt, nên chỉ trong vòng một tháng, giao tiếp cơ bản đối với anh không khó, chỉ có điều chất giọng đặc quánh bản ngữ xứ Anh khi phát ra âm ngữ tiếng việt, thật sự có chút miễn cưỡng…
“Chào cháu, mọi người ngồi đi Không biết các con uống trà có quen không, nếu không quen thì cứ nói, bác sẽ đổi sang nước lọc…” – Mẹ Vũ vui vẻ lên tiếng, vừa nói vừa rót trà vào ly đưa cho Alex, Phong và Per
“Không quen thì nhịn” – Ba Vũ hừ khẽ cắt ngang
“Dạ không sao, bà của con cũng là người Việt, khi nhỏ bà thường xuyên uống loại trà astiso này, rất tốt cho sức khoẻ” – Alex điềm đạm lên tiếng, anh vừa nói vừa nhấp một ngụm trà
“Dạ đúng, dạ đúng Tụi con uống gì cũng được ạ” – Per cũng tranh thủ lên tiếng, anh ta uống hết một ngụm trà, nhìn nét mặt của ba Vũ, chỉ sợ ông lại nhíu mày thả chó rượt anh ta mà thôi
“Ba, mẹ Alex có đem theo quà gửi tặng hai người Ba đừng làm khó anh ấy nữa mà, ba xem, người ta vừa vào cửa là ba liền cau có thế này, ba không muốn gã con gái sao?” – Vũ Như Nhiên nũng nịu đến ngồi gần ba Vũ, cọ cọ mặt vào vai ba mình làm nũng
“Ta không gã, cậu ta dám làm gì ta”
“Thưa bác, cháu thật lòng yêu thương Nhiên Nhiên Xin bác hãy chấp thuận cho chúng cháu”
“Hừ Cậu bắt cóc con gái tôi gần cả năm trời không cho nó về nhà thăm gia đình, tối hôm kia nó cũng ở cạnh cậu chứ gì, thật không ra thể thống gì cả” – Ba Vũ tức giận lên tiếng, hôm qua khi biết cậu ta là sếp của Nhiên Nhiên nhà ông, lại còn biết con bé đổi công việc cũng vì cậu ta Ông tức đến máu dồn lên não, lay hoay muốn tìm cây chổi, lại lỡ chân đạp trúng con Sammy… hà hà… thiệt là trúng ý ông mà
“Cái ông này, con gái đi làm ông bảo bắt cóc, con gái đi lấy chồng ông cũng bảo bắt cóc là sao?” – Mẹ Vũ vỗ cái bốp vào tay chồng mình
“Tôi nói sai sao?”
“Đều là lỗi của con Sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra trường hợp như vậy nữa ạ”
“Cậu còn dám có lần sau?” – Ba Vũ chỉ thiếu điều nhảy dựng lên
“Không có không có Ba, người uống trà nguôi giận nào” – Vũ Như Nhiên nhanh chóng rót một ly trà cho ba, cô quay sang nháy mắt với Alex rồi lên tiếng – “Ba, khi ở bên Anh, lúc rãnh rỗi con có đánh cờ vua với Alex, nhưng toàn bị hạ gục, lần này ba phải lấy lại công đạo cho con nha”
“Cậu biết đánh cờ vua?” – Ba Vũ nghe vậy đôi mắt liền loé lên Phải biết từ khi con gái bảo bối của ông chạy sang Anh, ở nhà chẳng còn ai đánh cờ với ông, hại ông chỉ biết ngày ngày nhìn bàn cờ rồi lại chảy lông cho con Sammy mà thôi
“Có biết một ít ạ”
“Tốt Làm vài ván với ta”
“Được rồi, Alex có mua dưa lưới mà ông thích ăn nhất, để tôi xuống gọt cho mọi người” – Mẹ Vũ nháy mắt với con gái, mỉm cười đi xuống nhà bếp
……
“Haha… khá lắm, khá lắm Lâu rồi mới đánh một trận đã như vậy” – Ba Vũ cười lớn
“Cháu vẫn còn cần bác chỉ dạy nhiều ạ”
“Được Haha… đi, đi xuống dùng thử cơm canh ở Việt Nam xem có hợp khẩu vị không?”
Vũ Như Nhiên đang dọn cơm, nghe tiếng cười sang sảng của ba mình liền biết Alex đã thu phục được ông Xem xem, còn rủ anh dùng thử cơm Việt Nam nữa chứ
“Nào, ngồi đi Bác nghe Nhiên Nhiên nói khẩu vị của cháu cũng tương tự con bé, nên đã làm theo sở thích của Nhiên Nhiên Ăn không quen thì nói với bác nhé” – Mẹ Vũ bới một chén cơm đầy đưa cho Alex
“Cháu sẽ ăn thật ngon ạ” – Alex nhận chén cơm, ngập ngừng nhìn Vũ Như Nhiên
“Hai cậu thanh niên kia đâu rồi? Sao cậu còn không ăn đi?”
“Bọn họ có việc nên xin phép đi trước rồi Ba, món người thích nhất nè” – Vũ Như Nhiên gấp cho ba Vũ nửa trái khổ qua nhồi thịt, di dời sự chú ý của ba mình”
“Được, được”
“Em quên mất, để em tìm nỉa cho anh nhé?” – Cô ghé sát, nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe, nào ngờ từng câu từng chữ đều lọt vào tai ba Vũ
“Chưa biết dùng đũa?” – Ba Vũ đặt đũa xuống, nhìn thẳng vào Alex
“… Vâng, cháu…” – Trong giọng nói của anh có vẻ buồn buồn xen lẫn bất lực, cái gì anh cũng tập, chỉ thiếu mất việc tập dùng đũa
“Cậu biết dùng đũa tôi mới gã con gái”
Sau câu nói của ba Vũ, không khí trong phòng ăn trở nên tĩnh lặng, gương mặt Alex trầm hẳn đi, Vũ Như Nhiên cũng không ngờ ba mình lại làm khó Alex đến cỡ này…
“Ba ngày Không, ngày mai cháu sẽ sử dụng được đũa…”
“Haha…”
Ba Vũ bật cười lớn làm mọi người sững sờ không biết chuyện gì xảy ra
“Ta đùa thôi, xem cậu căng thẳng thế này thì chắc chắn là thương yêu con gái ta thật lòng rồi Không sao, không biết dùng đũa ta vẫn gã con gái Giờ thì ăn cơm đi” – Ba Vũ quay sang nói với vợ mình – “Em đi lấy cho con rể của chúng ta cái nĩa đi”
Vũ Như Nhiên thở phào nhẹ nhõm, ba cô thật là…hài hước đến phát khóc mà Cô lặng lẽ đưa tay nắm lấy bàn tay của anh đặt dưới gầm bàn, anh cũng trở tay nắm chặt tay cô, sau đó quay sang mỉm cười nói nhỏ
“Ba mẹ em thật tốt”
Trong căn nhà nhỏ với ánh đèn lấp lánh hắt ra từ cửa sổ, kèm theo đó là tiếng cười vui vẻ vang vọng khắp cả căn nhà tạo nên một bầu không khí hoà hảo mà ấm áp
**
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn