Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-86
Ranh giới - Ngoại truyện 2 – Thi uống rượu
Sân bay quốc tế T, Việt Nam
Một người đàn ông trung niên, một người đàn ông trẻ tuổi với vẻ ngoài như playboy và một cô gái với vẻ mặt không vui kẻ trước người sau tiến ra khỏi cửa kiểm soát an ninh
Tổ hợp ba người này trông vô cùng bắt mắt, vì sao ư? Vì cả ba đều có vẻ ngoài vô cùng nổi bật, những người xung quanh có người chỉ nhìn lướt qua rồi quay đi, có người lấy máy ảnh ra chụp hình, cũng có người bạo dạn đến gần xin cả chữ ký nữa Nhìn xem, cả một đám con gái bu quanh anh chàng playboy kia chỉ trong chốc lát, đủ biết sức hút của trai đẹp ghê gớm như thế nào…
Nhưng mà cũng đúng thôi, với thân phận là Hoàng tử nước Anh, nếu vẫn còn ở Anh quốc, có lẽ độ nổi tiếng của minh tinh cũng chẳng bằng anh ta
“Ông Colin, chúng ta mau chóng đi thôi” – Vũ Như Nhiên kéo ông Colin tránh sang một bên, nói nhỏ với ông
“Còn cậu ta?”
“Cậu ta có chân, muốn đi đâu thì đi, đâu có liên quan đến chúng ta”
Cô hừ khẽ Ở một bữa tiệc cách đây không lâu, từ lúc nhận ra cậu ta đến lúc biết được thân phận Hoàng tử của cậu ta, lúc đầu cô cũng có chút bối rối vì đã mấy lần chơi xỏ cậu ta, nhưng lúc đó cô đâu có biết thân phận hoành tráng kia, không thể trách cô được Cô đã tỏ thái độ hoà nhã lắm rồi, thế mà cậu ta cứ hễ gặp cô là lại làm cho cô tức điên lên thôi
Vô tình gặp ở gara, không biết làm thế nào mà cậu ta biết kế hoạch của cô và ông Colin Thế là cậu ta bám riết lấy bọn họ chạy sang tận đây, trên đường không ngừng đấu khẩu với cô, thật tức chết cô mà
“Này, Nhiên lừa đảo…” – Kevin bị mắc kẹt giữa đám đông, gọi với về phía bọn họ Chỉ thấy hai người một nam một nữ đi nhanh hơn và mất hút trong đám người đi lại ở sân bay
Vũ Như Nhiên nhìn bốn phía, thở phào một hơi nhẹ nhỏm lên tiếng – “Cuối cùng cũng cắt đuôi được c…”
“Hello~” – Người bị cắt đuôi nào đó nhảy tọt vào chiếc xe taxi, ngã ngớn chào hỏi
“Shit” – Vũ Như Nhiên chữi thề một tiếng
“Dám cắt đuôi tôi? Không có cửa đâu”
“Anh còn dám nhắc tới Là kẻ nào đề nghị đua xe? Là kẻ nào thua rồi không chịu giữ lời?” – Vũ Như Nhiên tức giận hét lên với cậu ta – “Đồ không giữ lời”
“Tôi không giữ lời khi nào?”
“Giữ lời mà còn bám thôi tôi sang tận đây?”
“Ai nói tôi bám theo cô? Tôi là đi theo ông Colin”
“Ông Colin đi với tôi Vì vậy cậu là bám theo tôi Đồ không giữ lời”
“Đồ…Nhiên lừa đảo”
Hai người cứ thế anh một câu tôi một câu, không ai chịu nhường ai
“Hahaa…” – Ông Colin nhìn cặp oan gia đang cãi nhau hăng say, cười lớn lắc đầu Thằng nhóc Kevin này trước giờ làm việc đều không có nguyên tắc, chỉ thích làm theo ý mình Đến cả Nữ hoàng Anh cũng không quản được cậu ta Thế mà không biết vì sao lại cứ lẽo đẽo theo cháu dâu của ông để đấu khẩu, mặc dù tỷ lệ thắng chưa đạt được lần nào
……
“Bây giờ con phải về nhà một chuyến, ông”
“Đừng lo, ta muốn đi thăm bà ấy trước Con đợi đi cùng Alex nhé, bà ấy sẽ rất vui khi gặp con” – Ông Colin hiền từ lên tiếng
“Anh ấy sẽ không đến nhanh như vậy…” – Vũ Như Nhiên lẩm bẩm
“Chậm nhất là ngày mai thôi”
Vũ Như Nhiên nhìn ông khó hiểu Ngày mai Alex sẽ bay sang đây, đến bên cạnh cô sao? Không thể nào, sau sự kiện ở Italy, có rất nhiều việc cần anh giải quyết, nhưng anh lại không giao việc cho cô làm, cô rãnh rỗi đến ngứa ngáy tay chân Thầm nghĩ từ khi chuyển công việc, vẫn chưa có thời gian trở về thăm ba mẹ
Cô xin nghĩ phép, nói với anh cô muốn về nước, khi nào anh xong công việc sẽ bay sang sau Thế mà anh không đồng ý, còn làm mặt lạnh với cô mấy ngày
Trong lúc tức giận cô quyết định trốn đi Giờ này có lẽ anh đang giận đến xám xịt cả mặt mày, có khi còn không thèm để ý đến cô luôn, anh sẽ không bay sang đây nhanh như ông Colin nói…
“Xong việc ông nhớ gọi điện cho con nha, con sẽ làm hưỡng dẫn viên miễn phí cho ông luôn”
“Cô sao? Đừng nói khoác đó” – Kevin thấy mình bị làm lơ nãy giờ, cũng ráng chen vào một câu
“Xuỳ xuỳ, đi chổ khác chơi”
Xe taxi lăn bánh, đường phố quen thuộc, không khí oi bức quen thuộc, những hàng quán vỉa hè quen thuộc lướt nhanh hai bên đường Bầu không khí trên xe lắng đọng, ba người như rơi vào suy nghĩ của riêng mình, cả ba đều dừng lại ở mỗi địa điểm khác nhau
**
Vũ Như Nhiên nhìn điện thoại di động lần thứ n lần, do dự lần thứ n lần, sau đó quyết định quăng điện thoại sang bên, không thèm để ý đến nữa
Hứ, anh không gọi cho cô, cô cũng không thèm liên lạc với anh, hôm nay cô phải chơi cho đã, sẽ không thèm nghĩ đến anh
Ngẫm đi nghĩ lại ở thành phố này cô cũng chỉ chơi thân với anh em nhà họ Lý mà thôi Cô đã gọi điện cho Tuệ Mẫn, cô nàng hẹn tối nay sẽ mở tiệc chào đón Còn anh Tuệ Lâm, bất giác nhớ lại tin nhắn của anh lúc trước, nhớ lại lời chất vấn của Tuệ Mẫn, cô do dự nhìn dãy số điện thoại… Cuối cùng vẫn không gọi, tối nay cũng gặp thôi, chắc chắn Tuệ Mẫn sẽ nói với anh ấy
Tuệ Mẫn nói đúng, cô biết tình cảm của anh Lâm dành cho cô, nhưng cô không thể đáp lại, nên đành phải giả ngốc, nói với anh rằng cô đã có bạn trai
Anh hỏi, cô thực sự nghĩ anh chỉ xem cô là em gái hay sao? Cô lại vô tư đến mức tàn nhẫn trả lời anh rằng cô xem anh như người anh trai đáng kính nhất Có lẽ, từ khoảnh khắc ấy cô đã làm tổn thương anh, có lẽ bây giờ ngay cả làm bạn anh cũng không muốn
……
“Sao anh biết tôi ở đây? Anh theo dõi tôi?” – Vũ Như Nhiên lườm Kevin, cậu ta đúng là âm hồn không tan mà
“Tôi đâu có theo cô Nhìn đi, nơi này ai ai cũng đến được”
“Chổ tồi tàn này không tiếp nổi người của Hoàng tử đâu” – Vũ Như Nhiên bỏ lại câu đó rồi đi thẳng vào câu lạc bộ King lớn nhất thành phố B
Kevin nhìn người con gái bỏ qua cậu ta mà đi trước, hôm nay cô mặc một chiếc đầm body màu đen với đường viền ren và đường xẻ sâu táo bạo dưới chân váy, phần cổ chữ v được khoét sâu nhưng không hở hang* Chiếc váy này mặc lên người cô vừa có nét kính đáo cổ điển, vừa có vẻ quyến rũ phong tình Thật hiếm lắm mới thấy cô trong bộ dạng này, anh ta nhìn đồng hồ trên tay, huýt sáo một tiếng vui vẻ, hôm nay có trò vui để xem rồi
Đồng hồ chỉ tám giờ ba mươi phút, Tuệ Mẫn vẫn chưa đến Vũ Như Nhiên ngồi trên quầy bar, hết nhìn cô nàng bartender với những động tác pha chế điêu luyện rồi lại nhìn xung quanh, giờ này vẫn còn khá vắng người Nơi đây là hội quán cao cấp, nên cô không sợ xảy ra tình trạng lộn xộn
Ánh mắt cô dừng lại nơi anh chàng playboy Kevin cách đó không xa, anh ta đang đấu bi-da với một cô nàng nóng bỏng Nhìn cách cậu ta đánh bóng cũng khá hấp dẫn, thu hút không ít các cô gái với ánh mắt ngưỡng mộ gần đó Đúng là yêu nghiệt hại nước hại dân mà, Vũ Như Nhiên thầm cảm thán
“Tôi có vinh hạnh được mời tiểu thư xinh đẹp đây một ly rượu không?” – Một giọng nói chuẩn giọng Anh vang lên bên tai, Vũ Như Nhiên nhíu mày định mở miệng từ chối
“… Lucas?”
“Như Nhiên!” – Anh ta gật nhẹ đầu mỉm cười, kèm theo đó là một động tác giơ nhẹ ly rượu đậm chất quý ông
“Là tôi mời anh một ly mới đúng Anh có công việc ở đây sao?” – Cô vừa nói vừa ra hiệu cho phục vụ
“Tôi có một vụ làm ăn ở đây, vừa mới xong tức thì Chỉ định đi thăm thú đây đó, không ngờ lại gặp được cô ở đây” – Lucas mỉm cười, đúng là bọn họ rất có duyên, nhưng đó chỉ là một phần Phần còn lại là ai đó không yên tâm về vợ của mình, uỷ thác bảo anh phải chu toàn
“Ồ, chắc hẳn vụ làm ăn này phải quan trọng lắm, đích thân boss lớn đến tận đây cơ mà Nào, chúc cho vụ làm ăn của anh được tốt đẹp” – Vũ Như Nhiên hóm hỉnh lên tiếng, cô chạm nhẹ ly với anh ta rồi một hơi uống hết ly rượu
“Tựu lượng khá tốt”
Vũ Như Nhiên mỉm cười xem như thừa nhận
“Alex yên tâm để một mình cô ở đây sao? Cậu ấy đâu?” – Lucas giả vờ thắc mắc, phải biết rằng khả năng kiểm soát và độ bám người của tên nhóc kia rất mạnh
“Anh ấy còn bận việc” – Giọng cô buồn buồn Lucas nhìn thấy rõ tia buồn bã trong mắt cô, xem ra là cãi nhau rồi…
Lucas chuyển đề tài – “Cô hẹn với bạn sao? Có phiền nếu tôi chiếm mất thời gian của cô không?”
“Đúng là hẹn bạn, nhưng cậu ấy vẫn chưa đến À, anh biết uống tequila không?”
“Nhìn tôi có giống người không biết uống tequila không?” – Lucas mỉm cười
“Được, tôi thèm lâu lắm rồi Anh thích uống kiểu cổ điển hay kiểu khác?” – Cô ra hiệu cho phục vụ mở một chai Herradura Seleccion Suprema* trên kệ
Lucas nhìn chai rượu mà bartender cầm trên tay, hơi ngạc nhiên nhìn Vũ Như Nhiên
“Xem ra tôi gặp phải đối thủ rồi Uống với chanh và muối có lẽ hợp với chúng ta hơn”
“Tôi lại muốn thử kiểu truyền thống, nhé?” – Giờ phút này chẳng có ai có thể quản được cô nữa
“Đồng ý”
Lucas vừa định lên tiếng thì một giọng nói vang lên, anh ta nhìn người thanh niên không biết đến ngồi cạnh bọn họ từ khi nào
“Hoàng tử Kevin?” – Lucas ngạc nhiên
“Gọi tôi Kenvin”
Cô bật cười khi thấy cậu ta nhăn mặt khó chịu vì hai từ Hoàng tử kia
“Cậu cũng muốn tham gia?” – Vũ Như Nhiên hỏi
“Sao? Không dám thi uống với tôi?”
Lại là giọng điệu đáng ghét đó – “Hừ, tôi sẽ cho cậu thua tâm phục khẩu phục”
Cả ba người đang khí thế bừng bừng thì một giọng nói cắt ngang
“Đổi sang chai khác” – Anh nhíu mày nhìn độ cồn ghi trên thân chai – “Loại nhẹ hơn”
Cả bốn người trong đó có cô nàng bartender đồng loạt nhìn sang người đàn ông vừa mới đến Anh ta mặc một bộ vest màu xám trắng, khuôn mặt tuyệt đẹp với đường nét thư sinh nhưng không hề có vẻ yếu đuối nhu nhược
“Anh là ai?”
“Anh lại là ai?”
Lucas và Kevin đồng thời lên tiếng, nhìn người đàn ông mới đến vẫn đang nhìn Vũ Như Nhiên không hề rời mắt
“Càng ngày càng không biết nặng nhẹ” – Anh đã đến được một lúc, Tuệ Mẫn gọi cho anh, nói đêm nay có một bất ngờ Anh thật không ngờ bất ngờ này lại lớn như vậy Nhìn cô buồn bã ngồi đó, anh tự hỏi người đàn ông kia đang ở đâu, anh cũng muốn gặp anh ta một lần, người có thể làm cho một cô nhóc từ bỏ công việc nhàn nhã của mình, chạy sang một nơi xa lạ để tìm người, tuyệt đối người đàn ông này không hề đơn giản…
Anh vẫn chưa biết phải đối mặt với cô như thế nào, phần tình cảm này của anh, không thể thổ lộ với cô Anh sợ, sợ cô sẽ tránh mặt anh, sợ nghe thấy cô nói rằng cô không có tình cảm với anh… Nên anh chỉ đành chôn chặt nó trong lòng Đã vuột mất một lần, có lẽ sẽ không còn cơ hội thêm lần nào nữa
Anh đã định rời đi, nhưng khi nhìn thấy cô vô tư uống rượu với người khác, anh lại không nhịn nỗi muốn xen vào
“Anh Lâm!” – Âm thanh nhỏ nhẹ của cô truyền vào tai anh, như là vỗ về trái tim anh, như là bóp nghẹt trái tim anh
“Vẫn còn nhớ tới anh Lâm?”
“Nhớ chứ, không phải em trở về thăm mọi người đây sao”
Anh mỉm cười, nhìn cô hiện tại anh lại nhớ đến khoảng thời gian trước đây
“Nhưng lần này em thật sự muốn uống chai đó, lâu rồi chúng ta không cùng nhau uống, chỉ lần này thôi, nhé?”
Anh nhìn ánh mắt nài nỉ của cô Nói thật anh đã mềm lòng, mềm lòng ngay từ lúc nhìn thấy cô một mình buồn bã ngồi đó
“Được, nhưng uống ít thôi đó” – Anh thoả hiệp
“Anh Lâm đúng là thương em nhất À, Tuệ Mẫn không đi cùng anh sao?”
“Con bé có việc đột xuất, nó nói ngày mai sẽ bù lại cho em” – Anh hơi chột dạ lên tiếng
“Cái con nhỏ này thiệt là”
Lucas nhìn người đàn ông vừa đến rồi nhìn anh chàng Kevin Anh ta khẽ lắc đầu cảm thán Alex à, cậu mà còn không đến, tôi không đảm bảo vợ cậu không bị người khác cướp mất đâu đó
**
Một người đàn ông cao gầy khoác trên người bộ comple màu đỏ sậm của rượu vang đang sải từng bước dài về phía cửa chính câu lạc bộ King xa hoa, phía sau anh là Phong và một người đàn ông nữa có vẻ là chủ của câu lạc bộ này
“Không biết ngài Wilson hôm n…” – Người đàn ông ngoài ba mươi tuổi nịnh nọt lên tiếng nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị cắt ngang
“Cô ấy đâu?” – Alex hỏi
“Ở bên trong, đang thi uống rượu cùng ba người đàn ông…” – Phong đều đều lên tiếng, anh ta nhìn sắc mặt của lão đại nhà mình dần chuyển biến xấu, khẽ lắc đầu buồn rầu Quan tâm thế này thì lúc đầu còn giả bộ không thèm để ý đến người ta
“What the…” – Alex nghe thấy thế, khuôn mặt chợt đen lại, bước chân cũng bất giác tăng nhanh hơn Một luồn gió lạnh lẽo thổi tới làm ông chủ câu lạc bộ run lên bần bật
Bước vào quầy bar của câu lạc bộ, anh không cần tìm kiếm, bóng dáng của cô đã đập thẳng vào mắt anh Thật đáng chết, cô ấy càng ngày càng cả gan, vậy mà dám thi uống rượu cùng đám đàn ông, lại còn choàng vai bá cổ
Vũ Như Nhiên đang hăng say chiến đấu với mấy shot rượu tequila và ba người đàn ông dám xem thường phái nữ kia thì một cơn gió lạnh thổi đến, cuốn theo ly rượu đang nằm trong tay cô đi mất
Khốn kiếp, tên nào dám lấy mất ly rượu của cô, Vũ Như Nhiên không vui quay đầu, tìm kẻ dám cướp rượu của cô
Xuất hiện trước mắt là một người đàn ông có vẻ ngoài giống Alex của cô, người đàn ông đó đang trừng đôi mắt hung dữ nhìn cô rồi lại nhìn sang Lucas
“Alex…” – Cô lắc lắc đầu mình cho tỉnh táo nhưng lắc thế nào cô vẫn thấy choáng Thầm nghĩ Alex giờ này còn đang ở nước Anh xa xôi, Alex không thèm quan tâm đến cô nữa rồi, làm sao giờ này anh lại ở đây được – “Anh là ai? Trả rượu lại cho tôi”
“………” – Gương mặt Alex lại càng méo xệch đi
“Uống… uống tiếp… tôi nhất định thắng cô… uống…” – Kevin đang gục mặt trên bàn bỗng dưng bật dậy, níu lấy cánh tay Vũ Như Nhiên làm cô loạng choạng sắp ngã
“Cẩn thận…”
“Nhiên Nhiên…”
Hai người đàn ông nhanh chóng vươn tay đỡ lấy người Vũ Như Nhiên, sau đó cả hai đồng thời nhìn đối phương, tay họ cũng dùng sức hơn
“Ađau…” – Vũ Như Nhiên bị kẹp giữa hai người đàn ông lên tiếng phản đối
Cô hết nhìn trái rồi ngó phải, hai người đàn ông này có vẻ quen mắt, mà họ sao thế, không lẽ bọn họ cũng muốn giành rượu của cô?
“Hai người đừng giành nhau, rượu còn nhiều lắm”
Alex và Lý Tuệ Lâm buông lỏng lực nơi cánh tay, quay sang nhìn Vũ Như Nhiên
Mà lúc này, Vũ Như Nhiên đã bị con ma men nhập rồi, nào có biết được hai người này là đang làm gì, thấy cả hai nhìn mình, cô cứ tưởng là họ không tin, vùng cánh tay khỏi tay hai người đàn ông, một tay cô chỉ dàn rượu trên kệ, tay còn lại với lấy chai rượu thứ tư vừa mới khui, sau đó ôm chặt nó trong lòng như là đồ gì quý giá lắm
“Thật Nhìn xem, còn nhiều lắm Nhưng chai này là của Nhiên Nhiên” – Cô bảo vệ chai rượu yêu thích của mình
Lucas đã ngà ngà say cũng bật cười bất lực nhìn hành động của Vũ Như Nhiên
Alex và Lý Tuệ Lâm tiếp tục hướng ánh mắt bất lực về phía Vũ Như Nhiên
Thật hết nói nổi, cô nàng này say rồi lại thành bộ dạng nghiện rượu sao? Anh thật không biết nên tức giận với cô hay là buồn cười bộ dáng hiện giờ của cô đây
“Rượu là của em, sẽ không ai giành mất Nhưng chúng ta không uống nữa, được không?” – Lý Tuệ Lâm mỉm cười lên tiếng
“Nhưng em còn muốn uống nữa…”
“Vũ Như Nhiên, đưa chai rượu cho anh” – Alex nghiêm mặt nói với Vũ Như Nhiên
“Không đưa” – Cô bướng bình đáp lời
“Không đưa?” – Vừa nói Alex vừa vươn tay định giật lấy chai rượu rồi ôm người con gái của anh vào vòng tay mình Đáng chết…
“Không đưa, á… Anh Lâm, có người cướp rượu của em” – Cô nhanh chân thoát khỏi ma trảo của ai kia, nấp phía sau Lý Tuệ Lâm
“Em…”
“Không ai cướp rượu của em Em nhìn xem, mọi người đều say rồi, mà say rồi thì cần phải nghỉ ngơi, Nhiên Nhiên nói có đúng không?” – Lý Tuệ Lâm nhìn gương mặt đen như đít nồi của ai kia, sau đó nhỏ giọng dỗ dành Vũ Như Nhiên
“Say phải nghỉ ngơi” – Cô nhìn Kevin đang bất tỉnh nhân sự trên bàn rồi nhìn Lucas cũng đang lim dim chống một tay vào trán gật gù Sau đó lẩm bẩm có vẻ không tình nguyện lắm
“Rượu này anh Lâm đóng lại giúp em, ngày mai lại uống tiếp, có được không?”
Vũ Như Nhiên gật gù đầu mình, từ từ đưa chai rượu ôm chặt trong lòng về phía trước
Alex nhìn động tác của Vũ Như Nhiên, anh cũng giữ im lặng Trước hết phải dỗ cô yên tĩnh, anh cần giải quyết người đàn ông này trước, sau đó sẽ trừng trị cô sau
Vũ Như Nhiên giơ chai rượu giữa chừng rồi rút nhanh lại, làm hai người đàn ông hô mưa gọi gió trên thương trường cũng được một phen hồi hộp theo
“Anh Lâm không được gạt em”
“Có khi nào anh Lâm gạt em chưa?”
Cuối cùng cũng thành công cầm được chai rượu bảo bối của Vũ Như Nhiên trong tay, hai người đàn ông khẽ thở phào một hơi nhẹ nhỏm Cũng may, Vũ Như Nhiên lúc say tuy ương bướng nhưng khá dễ dỗ
“Được rồi, rượu của em đã xong Bây giờ Nhiên Nhiên ngồi đây chơi nhé” – Lý Tuệ Lâm yêu thương vuốt tóc cô
“Vũ Như Nhiên, em lại đây ngồi cho anh” – Alex hất mạnh cái tay đang vuốt tóc Vũ Như Nhiên ra, anh hung dữ luồn hai bàn tay vào dưới cánh tay cô, hơi dùng sức nhấc cô ngồi lên ghế như là cha bế con gái, anh cảm thấy mình đúng là đang quản một đứa con gái to xác mà
“Aa… nữa đi, nữa đi Nhiên Nhiên thích…” – Đột nhiên được nhấc cao khỏi mặt đất, Vũ Như Nhiên bật cười thích thú
Alex bất lực lần nữa nhìn cô, nhưng vẫn đáp ứng nhấc cô thêm một hai lần nữa – “Bây giờ thì ngoan ngoãn ngồi đây cho anh, nghe chưa?”
“Muốn bay, em muốn cao…”
“Về nhà anh sẽ cho em hưởng thụ cảm giác còn hơn cả lúc nãy… Giờ thì ngoan ngoãn ngồi đây chơi với chai rượu của em đi” – Anh cúi xuống nói nhỏ vào tai cô, nhưng cũng đủ để Lý Tuệ Lâm nghe thấy
……
Hai người đàn ông nhìn Vũ Như Nhiên đang đung đưa hai chân mình, vui vẻ nhìn ngắm chai rượu với vẻ chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật
“Cái tật uống rượu vào là y như trẻ con của cô ấy vẫn không hề thay đổi” – Lý Tuệ Lâm hàm ý lên tiếng trước
“Anh chắc hẳn là Lý Tuệ Lâm – Tổng giám đốc tập đoàn LY”
“Tôi cũng nghe danh anh đã lâu, Alexandra Wilson”
“Nếu đã biết tôi, vậy thì vô thẳng vấn đề, Nhiên Nhiên sẽ kết hôn cùng tôi”
“Anh chắc chắn cô ấy sẽ đồng ý?” – Lý Tuệ Lâm hừ khẽ, nhìn thẳng vào mắt Alex
“Chắc chắn”
“Ha… Anh thật tự tin đến thế?” – Trong giọng nói chế giễu của Lý Tuệ Lâm có một chút gì đó chua xót, có một chút không cam lòng
“Tôi tự tin vì tôi có khả năng đó”
“Khả năng đó? Vậy sao lúc đầu anh còn bỏ đi? Để một người con gái bay cả nửa vòng trái đất đến tìm anh? Hả?” – Lý Tuệ Lâm gằn từng chữ, sau khi anh biết cô vì tìm hắn ta mà chấp nhận đổi công việc khác, chấp nhận đến một nơi xa lạ không người thân thích Anh đã tức giận, đã muốn bay thẳng sang Anh, tìm người đàn ông này, đánh cho hắn ta một trận
“… Cô ấy xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn…” – Ánh mắt Alex trở nên xa xăm – “Khi đó tôi không có tự tin sẽ đem lại hạnh phúc cho cô ấy Nhưng hiện tại, tôi có tự tin đó”
“Nói thì hay lắm, nhưng không thể thay đổi sự thật rằng anh đã từng rời bỏ Nhiên Nhiên”
“Chuyện đã xảy ra tôi không thể thay đổi Nhưng chuyện sau này và đến hết đời, trong cuộc sống của cô ấy chắc chắn sẽ có tôi Cô ấy sẽ không có cơ hội thoát khỏi tôi” – Người đàn ông này, anh nhận ra, đây là một người thật sự yêu thương và quan tâm Nhiên Nhiên Anh đã điều tra qua, có một khoảng thời gian anh ta đã bay sang Anh, nhưng không gặp Nhiên Nhiên mà chỉ âm thầm quan sát cô từ xa Anh biết, tình cảm của anh ta dành cho Nhiên Nhiên không hề thua kém anh Nhưng thế thì sao chứ, cơ hội đã lỡ mất một lần, xem như là mãi mãi
“Hy vọng anh nhớ những điều mình nói hôm nay Nếu như để tôi biết cô ấy chịu uất ức dù chỉ là một chút, tôi sẽ giành cô ấy từ tay anh”
“Sẽ không có cơ hội đó!” – Alex khẳng định chắc nịch Anh nhìn gương mặt ngủ say của Vũ Như Nhiên, nhanh chóng bước đến, bế cô rời khỏi nơi này, trở về nhà
“À, cô ấy đã mang thai con của tôi, nếu vì hôm nay mà đứa bé có vấn đề gì, tôi sẽ tìm anh tính sổ” – Khi đi ngang qua Lý Tuệ Lâm, anh để lại câu nói đó rồi nhanh chóng khuất dạng sau cánh cửa, để lại một Lý Tuệ Lâm sững người ngồi đó
Lucas thấy mọi chuyện đã kết thúc cũng nhanh chóng đứng dậy, không giả vờ ngủ nữa, nãy giờ phải giả bộ trong tư thế này, anh ta đã mỏi đến sắp khóc rồi
Vừa nhấc chân bước đi, liếc thấy Kenvin cũng bị bỏ mặc như anh ta Thầm suy nghĩ, nếu để Hoàng tử nước Anh với thân phận cao quý bị làm nhục trong quán bar thì có lẽ cả dòng họ anh ta cũng không chịu trách nhiệm nổi Thế là Lucas nhăn nhó, lôi lôi kéo kéo vác vác anh chàng Kevin và cũng biến mất sau cánh cửa
**
Xe chạy một mạch đến khu biệt viện ven sông mà lúc trước anh đã cho người chuyển sang tên cô
Suốt trên đường về cô vẫn ngoan ngoãn gối đầu trên chân anh ngủ say, nhưng khi về đến nhà, thật là…
“Nhiên Nhiên muốn bế, muốn bế…” – Cô nằng nặc đòi anh bế cô, anh đã nhấc cô trên mười lần, đến nỗi hai cánh tay có vẻ như không phải của anh nữa rồi
“Không, em muốn bế kiểu kia cơ”
“Nếu không im lặng anh sẽ đánh mông em”
“Hic… hung dữ, anh hung dữ với em” – Cô lại bắt đầu náo loạn
Vào đến phòng, hai chân vừa đặt xuống đất, cô liền nhanh chóng đẩy anh, sau đó giận dỗi lên tiếng
“Hứ, anh là đồ đàn ông gia trưởng, đồ tư bản, đồ hung dữ”
“Được được, anh tư bản, anh hung dữ Giờ thì em cần phải đi tắm”
“Không tắm, sao em phải nghe lời anh chứ Nhiên Nhiên, đi bên trái Nhiên Nhiên, đi bên phải Nhiên Nhiên, đến đây Nhiên Nhiên, đi đi… Hừ, em có phải là cún con của anh đâu chứ”
Anh bật cười với dáng vẻ của cô, có vẻ cô nàng ghi thù anh lắm rồi đây, giả giọng anh cũng ra dáng lắm đấy chứ
“Em không phải cún con, em là vợ của anh” – Anh ôm cô vào lòng, vuốt ve gương mặt cô
“Hứ…”
……
Sau một trận hành xác trong nhà tắm, anh bất lực nhìn cô líu lo như chú chim hoàng yến đang bay nhảy trong phòng
Người khác sau khi tắm rửa xong sẽ tỉnh rượu, sao cô càng ngày rượu càng ngấm vậy nhỉ Sau này anh sẽ ghi nhớ, tuyệt đối không để cô uống say
“Đừng chạy loạn nữa, em cần phải lau khô tóc”
“Anh lau cho em nha” – Cô ngọt ngào lên tiếng, ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng anh
“Được”
……
“Anh đi đâu thế? Không cho đi, anh lại muốn bỏ mặc em không quan tâm phải không?” – Cô bám chặt lấy người anh, giọng nói có vẻ tuổi thân
“Anh đi rót nước” – Alex bế cô, để hai chân cô quấn lấy eo anh
“Em cũng đi rót nước” – Cô dường như khá hài lòng với tư thế này, lại vui vẻ lên tiếng
“Vậy em đi rót, anh ở đây đợi em”
“Không, em muốn anh bế em đi rót nước” – Cô dụi mặt vào hõm cổ khiến cả cơ thể anh ngứa ngáy từng cơn
Sau cả quá trình đi rót nước, cơ thể cô và anh cọ qua chạm lại, Alex đè cô trên giường, anh nghĩ lời nói khi nãy với Lý Tuệ Lâm, anh cần phải thực hiện gấp rồi
Alex hôn khắp cơ thể cô, nhóm lên ngọn lửa của cô lẫn của anh, ánh mắt cô mê man, đôi môi sưng đỏ mấp máy
“Em…muốn…”
“Em muốn gì nào?”
“Muốn Alex… cho em…” – Cô hấp tấp đưa tay tìm kiếm anh, anh mỉm cười nhìn động tác của cô, thầm nghĩ có vẻ khi cô say cũng không tệ
“Cho em…” – Anh vừa nói vừa nhấn người tiến sâu vào cơ thể cô Cả căn phòng trở nên nóng bỏng như tiết trời mùa hè của thành phố B này
**
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Sân bay quốc tế T, Việt Nam
Một người đàn ông trung niên, một người đàn ông trẻ tuổi với vẻ ngoài như playboy và một cô gái với vẻ mặt không vui kẻ trước người sau tiến ra khỏi cửa kiểm soát an ninh
Tổ hợp ba người này trông vô cùng bắt mắt, vì sao ư? Vì cả ba đều có vẻ ngoài vô cùng nổi bật, những người xung quanh có người chỉ nhìn lướt qua rồi quay đi, có người lấy máy ảnh ra chụp hình, cũng có người bạo dạn đến gần xin cả chữ ký nữa Nhìn xem, cả một đám con gái bu quanh anh chàng playboy kia chỉ trong chốc lát, đủ biết sức hút của trai đẹp ghê gớm như thế nào…
Nhưng mà cũng đúng thôi, với thân phận là Hoàng tử nước Anh, nếu vẫn còn ở Anh quốc, có lẽ độ nổi tiếng của minh tinh cũng chẳng bằng anh ta
“Ông Colin, chúng ta mau chóng đi thôi” – Vũ Như Nhiên kéo ông Colin tránh sang một bên, nói nhỏ với ông
“Còn cậu ta?”
“Cậu ta có chân, muốn đi đâu thì đi, đâu có liên quan đến chúng ta”
Cô hừ khẽ Ở một bữa tiệc cách đây không lâu, từ lúc nhận ra cậu ta đến lúc biết được thân phận Hoàng tử của cậu ta, lúc đầu cô cũng có chút bối rối vì đã mấy lần chơi xỏ cậu ta, nhưng lúc đó cô đâu có biết thân phận hoành tráng kia, không thể trách cô được Cô đã tỏ thái độ hoà nhã lắm rồi, thế mà cậu ta cứ hễ gặp cô là lại làm cho cô tức điên lên thôi
Vô tình gặp ở gara, không biết làm thế nào mà cậu ta biết kế hoạch của cô và ông Colin Thế là cậu ta bám riết lấy bọn họ chạy sang tận đây, trên đường không ngừng đấu khẩu với cô, thật tức chết cô mà
“Này, Nhiên lừa đảo…” – Kevin bị mắc kẹt giữa đám đông, gọi với về phía bọn họ Chỉ thấy hai người một nam một nữ đi nhanh hơn và mất hút trong đám người đi lại ở sân bay
Vũ Như Nhiên nhìn bốn phía, thở phào một hơi nhẹ nhỏm lên tiếng – “Cuối cùng cũng cắt đuôi được c…”
“Hello~” – Người bị cắt đuôi nào đó nhảy tọt vào chiếc xe taxi, ngã ngớn chào hỏi
“Shit” – Vũ Như Nhiên chữi thề một tiếng
“Dám cắt đuôi tôi? Không có cửa đâu”
“Anh còn dám nhắc tới Là kẻ nào đề nghị đua xe? Là kẻ nào thua rồi không chịu giữ lời?” – Vũ Như Nhiên tức giận hét lên với cậu ta – “Đồ không giữ lời”
“Tôi không giữ lời khi nào?”
“Giữ lời mà còn bám thôi tôi sang tận đây?”
“Ai nói tôi bám theo cô? Tôi là đi theo ông Colin”
“Ông Colin đi với tôi Vì vậy cậu là bám theo tôi Đồ không giữ lời”
“Đồ…Nhiên lừa đảo”
Hai người cứ thế anh một câu tôi một câu, không ai chịu nhường ai
“Hahaa…” – Ông Colin nhìn cặp oan gia đang cãi nhau hăng say, cười lớn lắc đầu Thằng nhóc Kevin này trước giờ làm việc đều không có nguyên tắc, chỉ thích làm theo ý mình Đến cả Nữ hoàng Anh cũng không quản được cậu ta Thế mà không biết vì sao lại cứ lẽo đẽo theo cháu dâu của ông để đấu khẩu, mặc dù tỷ lệ thắng chưa đạt được lần nào
……
“Bây giờ con phải về nhà một chuyến, ông”
“Đừng lo, ta muốn đi thăm bà ấy trước Con đợi đi cùng Alex nhé, bà ấy sẽ rất vui khi gặp con” – Ông Colin hiền từ lên tiếng
“Anh ấy sẽ không đến nhanh như vậy…” – Vũ Như Nhiên lẩm bẩm
“Chậm nhất là ngày mai thôi”
Vũ Như Nhiên nhìn ông khó hiểu Ngày mai Alex sẽ bay sang đây, đến bên cạnh cô sao? Không thể nào, sau sự kiện ở Italy, có rất nhiều việc cần anh giải quyết, nhưng anh lại không giao việc cho cô làm, cô rãnh rỗi đến ngứa ngáy tay chân Thầm nghĩ từ khi chuyển công việc, vẫn chưa có thời gian trở về thăm ba mẹ
Cô xin nghĩ phép, nói với anh cô muốn về nước, khi nào anh xong công việc sẽ bay sang sau Thế mà anh không đồng ý, còn làm mặt lạnh với cô mấy ngày
Trong lúc tức giận cô quyết định trốn đi Giờ này có lẽ anh đang giận đến xám xịt cả mặt mày, có khi còn không thèm để ý đến cô luôn, anh sẽ không bay sang đây nhanh như ông Colin nói…
“Xong việc ông nhớ gọi điện cho con nha, con sẽ làm hưỡng dẫn viên miễn phí cho ông luôn”
“Cô sao? Đừng nói khoác đó” – Kevin thấy mình bị làm lơ nãy giờ, cũng ráng chen vào một câu
“Xuỳ xuỳ, đi chổ khác chơi”
Xe taxi lăn bánh, đường phố quen thuộc, không khí oi bức quen thuộc, những hàng quán vỉa hè quen thuộc lướt nhanh hai bên đường Bầu không khí trên xe lắng đọng, ba người như rơi vào suy nghĩ của riêng mình, cả ba đều dừng lại ở mỗi địa điểm khác nhau
**
Vũ Như Nhiên nhìn điện thoại di động lần thứ n lần, do dự lần thứ n lần, sau đó quyết định quăng điện thoại sang bên, không thèm để ý đến nữa
Hứ, anh không gọi cho cô, cô cũng không thèm liên lạc với anh, hôm nay cô phải chơi cho đã, sẽ không thèm nghĩ đến anh
Ngẫm đi nghĩ lại ở thành phố này cô cũng chỉ chơi thân với anh em nhà họ Lý mà thôi Cô đã gọi điện cho Tuệ Mẫn, cô nàng hẹn tối nay sẽ mở tiệc chào đón Còn anh Tuệ Lâm, bất giác nhớ lại tin nhắn của anh lúc trước, nhớ lại lời chất vấn của Tuệ Mẫn, cô do dự nhìn dãy số điện thoại… Cuối cùng vẫn không gọi, tối nay cũng gặp thôi, chắc chắn Tuệ Mẫn sẽ nói với anh ấy
Tuệ Mẫn nói đúng, cô biết tình cảm của anh Lâm dành cho cô, nhưng cô không thể đáp lại, nên đành phải giả ngốc, nói với anh rằng cô đã có bạn trai
Anh hỏi, cô thực sự nghĩ anh chỉ xem cô là em gái hay sao? Cô lại vô tư đến mức tàn nhẫn trả lời anh rằng cô xem anh như người anh trai đáng kính nhất Có lẽ, từ khoảnh khắc ấy cô đã làm tổn thương anh, có lẽ bây giờ ngay cả làm bạn anh cũng không muốn
……
“Sao anh biết tôi ở đây? Anh theo dõi tôi?” – Vũ Như Nhiên lườm Kevin, cậu ta đúng là âm hồn không tan mà
“Tôi đâu có theo cô Nhìn đi, nơi này ai ai cũng đến được”
“Chổ tồi tàn này không tiếp nổi người của Hoàng tử đâu” – Vũ Như Nhiên bỏ lại câu đó rồi đi thẳng vào câu lạc bộ King lớn nhất thành phố B
Kevin nhìn người con gái bỏ qua cậu ta mà đi trước, hôm nay cô mặc một chiếc đầm body màu đen với đường viền ren và đường xẻ sâu táo bạo dưới chân váy, phần cổ chữ v được khoét sâu nhưng không hở hang* Chiếc váy này mặc lên người cô vừa có nét kính đáo cổ điển, vừa có vẻ quyến rũ phong tình Thật hiếm lắm mới thấy cô trong bộ dạng này, anh ta nhìn đồng hồ trên tay, huýt sáo một tiếng vui vẻ, hôm nay có trò vui để xem rồi
Đồng hồ chỉ tám giờ ba mươi phút, Tuệ Mẫn vẫn chưa đến Vũ Như Nhiên ngồi trên quầy bar, hết nhìn cô nàng bartender với những động tác pha chế điêu luyện rồi lại nhìn xung quanh, giờ này vẫn còn khá vắng người Nơi đây là hội quán cao cấp, nên cô không sợ xảy ra tình trạng lộn xộn
Ánh mắt cô dừng lại nơi anh chàng playboy Kevin cách đó không xa, anh ta đang đấu bi-da với một cô nàng nóng bỏng Nhìn cách cậu ta đánh bóng cũng khá hấp dẫn, thu hút không ít các cô gái với ánh mắt ngưỡng mộ gần đó Đúng là yêu nghiệt hại nước hại dân mà, Vũ Như Nhiên thầm cảm thán
“Tôi có vinh hạnh được mời tiểu thư xinh đẹp đây một ly rượu không?” – Một giọng nói chuẩn giọng Anh vang lên bên tai, Vũ Như Nhiên nhíu mày định mở miệng từ chối
“… Lucas?”
“Như Nhiên!” – Anh ta gật nhẹ đầu mỉm cười, kèm theo đó là một động tác giơ nhẹ ly rượu đậm chất quý ông
“Là tôi mời anh một ly mới đúng Anh có công việc ở đây sao?” – Cô vừa nói vừa ra hiệu cho phục vụ
“Tôi có một vụ làm ăn ở đây, vừa mới xong tức thì Chỉ định đi thăm thú đây đó, không ngờ lại gặp được cô ở đây” – Lucas mỉm cười, đúng là bọn họ rất có duyên, nhưng đó chỉ là một phần Phần còn lại là ai đó không yên tâm về vợ của mình, uỷ thác bảo anh phải chu toàn
“Ồ, chắc hẳn vụ làm ăn này phải quan trọng lắm, đích thân boss lớn đến tận đây cơ mà Nào, chúc cho vụ làm ăn của anh được tốt đẹp” – Vũ Như Nhiên hóm hỉnh lên tiếng, cô chạm nhẹ ly với anh ta rồi một hơi uống hết ly rượu
“Tựu lượng khá tốt”
Vũ Như Nhiên mỉm cười xem như thừa nhận
“Alex yên tâm để một mình cô ở đây sao? Cậu ấy đâu?” – Lucas giả vờ thắc mắc, phải biết rằng khả năng kiểm soát và độ bám người của tên nhóc kia rất mạnh
“Anh ấy còn bận việc” – Giọng cô buồn buồn Lucas nhìn thấy rõ tia buồn bã trong mắt cô, xem ra là cãi nhau rồi…
Lucas chuyển đề tài – “Cô hẹn với bạn sao? Có phiền nếu tôi chiếm mất thời gian của cô không?”
“Đúng là hẹn bạn, nhưng cậu ấy vẫn chưa đến À, anh biết uống tequila không?”
“Nhìn tôi có giống người không biết uống tequila không?” – Lucas mỉm cười
“Được, tôi thèm lâu lắm rồi Anh thích uống kiểu cổ điển hay kiểu khác?” – Cô ra hiệu cho phục vụ mở một chai Herradura Seleccion Suprema* trên kệ
Lucas nhìn chai rượu mà bartender cầm trên tay, hơi ngạc nhiên nhìn Vũ Như Nhiên
“Xem ra tôi gặp phải đối thủ rồi Uống với chanh và muối có lẽ hợp với chúng ta hơn”
“Tôi lại muốn thử kiểu truyền thống, nhé?” – Giờ phút này chẳng có ai có thể quản được cô nữa
“Đồng ý”
Lucas vừa định lên tiếng thì một giọng nói vang lên, anh ta nhìn người thanh niên không biết đến ngồi cạnh bọn họ từ khi nào
“Hoàng tử Kevin?” – Lucas ngạc nhiên
“Gọi tôi Kenvin”
Cô bật cười khi thấy cậu ta nhăn mặt khó chịu vì hai từ Hoàng tử kia
“Cậu cũng muốn tham gia?” – Vũ Như Nhiên hỏi
“Sao? Không dám thi uống với tôi?”
Lại là giọng điệu đáng ghét đó – “Hừ, tôi sẽ cho cậu thua tâm phục khẩu phục”
Cả ba người đang khí thế bừng bừng thì một giọng nói cắt ngang
“Đổi sang chai khác” – Anh nhíu mày nhìn độ cồn ghi trên thân chai – “Loại nhẹ hơn”
Cả bốn người trong đó có cô nàng bartender đồng loạt nhìn sang người đàn ông vừa mới đến Anh ta mặc một bộ vest màu xám trắng, khuôn mặt tuyệt đẹp với đường nét thư sinh nhưng không hề có vẻ yếu đuối nhu nhược
“Anh là ai?”
“Anh lại là ai?”
Lucas và Kevin đồng thời lên tiếng, nhìn người đàn ông mới đến vẫn đang nhìn Vũ Như Nhiên không hề rời mắt
“Càng ngày càng không biết nặng nhẹ” – Anh đã đến được một lúc, Tuệ Mẫn gọi cho anh, nói đêm nay có một bất ngờ Anh thật không ngờ bất ngờ này lại lớn như vậy Nhìn cô buồn bã ngồi đó, anh tự hỏi người đàn ông kia đang ở đâu, anh cũng muốn gặp anh ta một lần, người có thể làm cho một cô nhóc từ bỏ công việc nhàn nhã của mình, chạy sang một nơi xa lạ để tìm người, tuyệt đối người đàn ông này không hề đơn giản…
Anh vẫn chưa biết phải đối mặt với cô như thế nào, phần tình cảm này của anh, không thể thổ lộ với cô Anh sợ, sợ cô sẽ tránh mặt anh, sợ nghe thấy cô nói rằng cô không có tình cảm với anh… Nên anh chỉ đành chôn chặt nó trong lòng Đã vuột mất một lần, có lẽ sẽ không còn cơ hội thêm lần nào nữa
Anh đã định rời đi, nhưng khi nhìn thấy cô vô tư uống rượu với người khác, anh lại không nhịn nỗi muốn xen vào
“Anh Lâm!” – Âm thanh nhỏ nhẹ của cô truyền vào tai anh, như là vỗ về trái tim anh, như là bóp nghẹt trái tim anh
“Vẫn còn nhớ tới anh Lâm?”
“Nhớ chứ, không phải em trở về thăm mọi người đây sao”
Anh mỉm cười, nhìn cô hiện tại anh lại nhớ đến khoảng thời gian trước đây
“Nhưng lần này em thật sự muốn uống chai đó, lâu rồi chúng ta không cùng nhau uống, chỉ lần này thôi, nhé?”
Anh nhìn ánh mắt nài nỉ của cô Nói thật anh đã mềm lòng, mềm lòng ngay từ lúc nhìn thấy cô một mình buồn bã ngồi đó
“Được, nhưng uống ít thôi đó” – Anh thoả hiệp
“Anh Lâm đúng là thương em nhất À, Tuệ Mẫn không đi cùng anh sao?”
“Con bé có việc đột xuất, nó nói ngày mai sẽ bù lại cho em” – Anh hơi chột dạ lên tiếng
“Cái con nhỏ này thiệt là”
Lucas nhìn người đàn ông vừa đến rồi nhìn anh chàng Kevin Anh ta khẽ lắc đầu cảm thán Alex à, cậu mà còn không đến, tôi không đảm bảo vợ cậu không bị người khác cướp mất đâu đó
**
Một người đàn ông cao gầy khoác trên người bộ comple màu đỏ sậm của rượu vang đang sải từng bước dài về phía cửa chính câu lạc bộ King xa hoa, phía sau anh là Phong và một người đàn ông nữa có vẻ là chủ của câu lạc bộ này
“Không biết ngài Wilson hôm n…” – Người đàn ông ngoài ba mươi tuổi nịnh nọt lên tiếng nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị cắt ngang
“Cô ấy đâu?” – Alex hỏi
“Ở bên trong, đang thi uống rượu cùng ba người đàn ông…” – Phong đều đều lên tiếng, anh ta nhìn sắc mặt của lão đại nhà mình dần chuyển biến xấu, khẽ lắc đầu buồn rầu Quan tâm thế này thì lúc đầu còn giả bộ không thèm để ý đến người ta
“What the…” – Alex nghe thấy thế, khuôn mặt chợt đen lại, bước chân cũng bất giác tăng nhanh hơn Một luồn gió lạnh lẽo thổi tới làm ông chủ câu lạc bộ run lên bần bật
Bước vào quầy bar của câu lạc bộ, anh không cần tìm kiếm, bóng dáng của cô đã đập thẳng vào mắt anh Thật đáng chết, cô ấy càng ngày càng cả gan, vậy mà dám thi uống rượu cùng đám đàn ông, lại còn choàng vai bá cổ
Vũ Như Nhiên đang hăng say chiến đấu với mấy shot rượu tequila và ba người đàn ông dám xem thường phái nữ kia thì một cơn gió lạnh thổi đến, cuốn theo ly rượu đang nằm trong tay cô đi mất
Khốn kiếp, tên nào dám lấy mất ly rượu của cô, Vũ Như Nhiên không vui quay đầu, tìm kẻ dám cướp rượu của cô
Xuất hiện trước mắt là một người đàn ông có vẻ ngoài giống Alex của cô, người đàn ông đó đang trừng đôi mắt hung dữ nhìn cô rồi lại nhìn sang Lucas
“Alex…” – Cô lắc lắc đầu mình cho tỉnh táo nhưng lắc thế nào cô vẫn thấy choáng Thầm nghĩ Alex giờ này còn đang ở nước Anh xa xôi, Alex không thèm quan tâm đến cô nữa rồi, làm sao giờ này anh lại ở đây được – “Anh là ai? Trả rượu lại cho tôi”
“………” – Gương mặt Alex lại càng méo xệch đi
“Uống… uống tiếp… tôi nhất định thắng cô… uống…” – Kevin đang gục mặt trên bàn bỗng dưng bật dậy, níu lấy cánh tay Vũ Như Nhiên làm cô loạng choạng sắp ngã
“Cẩn thận…”
“Nhiên Nhiên…”
Hai người đàn ông nhanh chóng vươn tay đỡ lấy người Vũ Như Nhiên, sau đó cả hai đồng thời nhìn đối phương, tay họ cũng dùng sức hơn
“Ađau…” – Vũ Như Nhiên bị kẹp giữa hai người đàn ông lên tiếng phản đối
Cô hết nhìn trái rồi ngó phải, hai người đàn ông này có vẻ quen mắt, mà họ sao thế, không lẽ bọn họ cũng muốn giành rượu của cô?
“Hai người đừng giành nhau, rượu còn nhiều lắm”
Alex và Lý Tuệ Lâm buông lỏng lực nơi cánh tay, quay sang nhìn Vũ Như Nhiên
Mà lúc này, Vũ Như Nhiên đã bị con ma men nhập rồi, nào có biết được hai người này là đang làm gì, thấy cả hai nhìn mình, cô cứ tưởng là họ không tin, vùng cánh tay khỏi tay hai người đàn ông, một tay cô chỉ dàn rượu trên kệ, tay còn lại với lấy chai rượu thứ tư vừa mới khui, sau đó ôm chặt nó trong lòng như là đồ gì quý giá lắm
“Thật Nhìn xem, còn nhiều lắm Nhưng chai này là của Nhiên Nhiên” – Cô bảo vệ chai rượu yêu thích của mình
Lucas đã ngà ngà say cũng bật cười bất lực nhìn hành động của Vũ Như Nhiên
Alex và Lý Tuệ Lâm tiếp tục hướng ánh mắt bất lực về phía Vũ Như Nhiên
Thật hết nói nổi, cô nàng này say rồi lại thành bộ dạng nghiện rượu sao? Anh thật không biết nên tức giận với cô hay là buồn cười bộ dáng hiện giờ của cô đây
“Rượu là của em, sẽ không ai giành mất Nhưng chúng ta không uống nữa, được không?” – Lý Tuệ Lâm mỉm cười lên tiếng
“Nhưng em còn muốn uống nữa…”
“Vũ Như Nhiên, đưa chai rượu cho anh” – Alex nghiêm mặt nói với Vũ Như Nhiên
“Không đưa” – Cô bướng bình đáp lời
“Không đưa?” – Vừa nói Alex vừa vươn tay định giật lấy chai rượu rồi ôm người con gái của anh vào vòng tay mình Đáng chết…
“Không đưa, á… Anh Lâm, có người cướp rượu của em” – Cô nhanh chân thoát khỏi ma trảo của ai kia, nấp phía sau Lý Tuệ Lâm
“Em…”
“Không ai cướp rượu của em Em nhìn xem, mọi người đều say rồi, mà say rồi thì cần phải nghỉ ngơi, Nhiên Nhiên nói có đúng không?” – Lý Tuệ Lâm nhìn gương mặt đen như đít nồi của ai kia, sau đó nhỏ giọng dỗ dành Vũ Như Nhiên
“Say phải nghỉ ngơi” – Cô nhìn Kevin đang bất tỉnh nhân sự trên bàn rồi nhìn Lucas cũng đang lim dim chống một tay vào trán gật gù Sau đó lẩm bẩm có vẻ không tình nguyện lắm
“Rượu này anh Lâm đóng lại giúp em, ngày mai lại uống tiếp, có được không?”
Vũ Như Nhiên gật gù đầu mình, từ từ đưa chai rượu ôm chặt trong lòng về phía trước
Alex nhìn động tác của Vũ Như Nhiên, anh cũng giữ im lặng Trước hết phải dỗ cô yên tĩnh, anh cần giải quyết người đàn ông này trước, sau đó sẽ trừng trị cô sau
Vũ Như Nhiên giơ chai rượu giữa chừng rồi rút nhanh lại, làm hai người đàn ông hô mưa gọi gió trên thương trường cũng được một phen hồi hộp theo
“Anh Lâm không được gạt em”
“Có khi nào anh Lâm gạt em chưa?”
Cuối cùng cũng thành công cầm được chai rượu bảo bối của Vũ Như Nhiên trong tay, hai người đàn ông khẽ thở phào một hơi nhẹ nhỏm Cũng may, Vũ Như Nhiên lúc say tuy ương bướng nhưng khá dễ dỗ
“Được rồi, rượu của em đã xong Bây giờ Nhiên Nhiên ngồi đây chơi nhé” – Lý Tuệ Lâm yêu thương vuốt tóc cô
“Vũ Như Nhiên, em lại đây ngồi cho anh” – Alex hất mạnh cái tay đang vuốt tóc Vũ Như Nhiên ra, anh hung dữ luồn hai bàn tay vào dưới cánh tay cô, hơi dùng sức nhấc cô ngồi lên ghế như là cha bế con gái, anh cảm thấy mình đúng là đang quản một đứa con gái to xác mà
“Aa… nữa đi, nữa đi Nhiên Nhiên thích…” – Đột nhiên được nhấc cao khỏi mặt đất, Vũ Như Nhiên bật cười thích thú
Alex bất lực lần nữa nhìn cô, nhưng vẫn đáp ứng nhấc cô thêm một hai lần nữa – “Bây giờ thì ngoan ngoãn ngồi đây cho anh, nghe chưa?”
“Muốn bay, em muốn cao…”
“Về nhà anh sẽ cho em hưởng thụ cảm giác còn hơn cả lúc nãy… Giờ thì ngoan ngoãn ngồi đây chơi với chai rượu của em đi” – Anh cúi xuống nói nhỏ vào tai cô, nhưng cũng đủ để Lý Tuệ Lâm nghe thấy
……
Hai người đàn ông nhìn Vũ Như Nhiên đang đung đưa hai chân mình, vui vẻ nhìn ngắm chai rượu với vẻ chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật
“Cái tật uống rượu vào là y như trẻ con của cô ấy vẫn không hề thay đổi” – Lý Tuệ Lâm hàm ý lên tiếng trước
“Anh chắc hẳn là Lý Tuệ Lâm – Tổng giám đốc tập đoàn LY”
“Tôi cũng nghe danh anh đã lâu, Alexandra Wilson”
“Nếu đã biết tôi, vậy thì vô thẳng vấn đề, Nhiên Nhiên sẽ kết hôn cùng tôi”
“Anh chắc chắn cô ấy sẽ đồng ý?” – Lý Tuệ Lâm hừ khẽ, nhìn thẳng vào mắt Alex
“Chắc chắn”
“Ha… Anh thật tự tin đến thế?” – Trong giọng nói chế giễu của Lý Tuệ Lâm có một chút gì đó chua xót, có một chút không cam lòng
“Tôi tự tin vì tôi có khả năng đó”
“Khả năng đó? Vậy sao lúc đầu anh còn bỏ đi? Để một người con gái bay cả nửa vòng trái đất đến tìm anh? Hả?” – Lý Tuệ Lâm gằn từng chữ, sau khi anh biết cô vì tìm hắn ta mà chấp nhận đổi công việc khác, chấp nhận đến một nơi xa lạ không người thân thích Anh đã tức giận, đã muốn bay thẳng sang Anh, tìm người đàn ông này, đánh cho hắn ta một trận
“… Cô ấy xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn…” – Ánh mắt Alex trở nên xa xăm – “Khi đó tôi không có tự tin sẽ đem lại hạnh phúc cho cô ấy Nhưng hiện tại, tôi có tự tin đó”
“Nói thì hay lắm, nhưng không thể thay đổi sự thật rằng anh đã từng rời bỏ Nhiên Nhiên”
“Chuyện đã xảy ra tôi không thể thay đổi Nhưng chuyện sau này và đến hết đời, trong cuộc sống của cô ấy chắc chắn sẽ có tôi Cô ấy sẽ không có cơ hội thoát khỏi tôi” – Người đàn ông này, anh nhận ra, đây là một người thật sự yêu thương và quan tâm Nhiên Nhiên Anh đã điều tra qua, có một khoảng thời gian anh ta đã bay sang Anh, nhưng không gặp Nhiên Nhiên mà chỉ âm thầm quan sát cô từ xa Anh biết, tình cảm của anh ta dành cho Nhiên Nhiên không hề thua kém anh Nhưng thế thì sao chứ, cơ hội đã lỡ mất một lần, xem như là mãi mãi
“Hy vọng anh nhớ những điều mình nói hôm nay Nếu như để tôi biết cô ấy chịu uất ức dù chỉ là một chút, tôi sẽ giành cô ấy từ tay anh”
“Sẽ không có cơ hội đó!” – Alex khẳng định chắc nịch Anh nhìn gương mặt ngủ say của Vũ Như Nhiên, nhanh chóng bước đến, bế cô rời khỏi nơi này, trở về nhà
“À, cô ấy đã mang thai con của tôi, nếu vì hôm nay mà đứa bé có vấn đề gì, tôi sẽ tìm anh tính sổ” – Khi đi ngang qua Lý Tuệ Lâm, anh để lại câu nói đó rồi nhanh chóng khuất dạng sau cánh cửa, để lại một Lý Tuệ Lâm sững người ngồi đó
Lucas thấy mọi chuyện đã kết thúc cũng nhanh chóng đứng dậy, không giả vờ ngủ nữa, nãy giờ phải giả bộ trong tư thế này, anh ta đã mỏi đến sắp khóc rồi
Vừa nhấc chân bước đi, liếc thấy Kenvin cũng bị bỏ mặc như anh ta Thầm suy nghĩ, nếu để Hoàng tử nước Anh với thân phận cao quý bị làm nhục trong quán bar thì có lẽ cả dòng họ anh ta cũng không chịu trách nhiệm nổi Thế là Lucas nhăn nhó, lôi lôi kéo kéo vác vác anh chàng Kevin và cũng biến mất sau cánh cửa
**
Xe chạy một mạch đến khu biệt viện ven sông mà lúc trước anh đã cho người chuyển sang tên cô
Suốt trên đường về cô vẫn ngoan ngoãn gối đầu trên chân anh ngủ say, nhưng khi về đến nhà, thật là…
“Nhiên Nhiên muốn bế, muốn bế…” – Cô nằng nặc đòi anh bế cô, anh đã nhấc cô trên mười lần, đến nỗi hai cánh tay có vẻ như không phải của anh nữa rồi
“Không, em muốn bế kiểu kia cơ”
“Nếu không im lặng anh sẽ đánh mông em”
“Hic… hung dữ, anh hung dữ với em” – Cô lại bắt đầu náo loạn
Vào đến phòng, hai chân vừa đặt xuống đất, cô liền nhanh chóng đẩy anh, sau đó giận dỗi lên tiếng
“Hứ, anh là đồ đàn ông gia trưởng, đồ tư bản, đồ hung dữ”
“Được được, anh tư bản, anh hung dữ Giờ thì em cần phải đi tắm”
“Không tắm, sao em phải nghe lời anh chứ Nhiên Nhiên, đi bên trái Nhiên Nhiên, đi bên phải Nhiên Nhiên, đến đây Nhiên Nhiên, đi đi… Hừ, em có phải là cún con của anh đâu chứ”
Anh bật cười với dáng vẻ của cô, có vẻ cô nàng ghi thù anh lắm rồi đây, giả giọng anh cũng ra dáng lắm đấy chứ
“Em không phải cún con, em là vợ của anh” – Anh ôm cô vào lòng, vuốt ve gương mặt cô
“Hứ…”
……
Sau một trận hành xác trong nhà tắm, anh bất lực nhìn cô líu lo như chú chim hoàng yến đang bay nhảy trong phòng
Người khác sau khi tắm rửa xong sẽ tỉnh rượu, sao cô càng ngày rượu càng ngấm vậy nhỉ Sau này anh sẽ ghi nhớ, tuyệt đối không để cô uống say
“Đừng chạy loạn nữa, em cần phải lau khô tóc”
“Anh lau cho em nha” – Cô ngọt ngào lên tiếng, ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng anh
“Được”
……
“Anh đi đâu thế? Không cho đi, anh lại muốn bỏ mặc em không quan tâm phải không?” – Cô bám chặt lấy người anh, giọng nói có vẻ tuổi thân
“Anh đi rót nước” – Alex bế cô, để hai chân cô quấn lấy eo anh
“Em cũng đi rót nước” – Cô dường như khá hài lòng với tư thế này, lại vui vẻ lên tiếng
“Vậy em đi rót, anh ở đây đợi em”
“Không, em muốn anh bế em đi rót nước” – Cô dụi mặt vào hõm cổ khiến cả cơ thể anh ngứa ngáy từng cơn
Sau cả quá trình đi rót nước, cơ thể cô và anh cọ qua chạm lại, Alex đè cô trên giường, anh nghĩ lời nói khi nãy với Lý Tuệ Lâm, anh cần phải thực hiện gấp rồi
Alex hôn khắp cơ thể cô, nhóm lên ngọn lửa của cô lẫn của anh, ánh mắt cô mê man, đôi môi sưng đỏ mấp máy
“Em…muốn…”
“Em muốn gì nào?”
“Muốn Alex… cho em…” – Cô hấp tấp đưa tay tìm kiếm anh, anh mỉm cười nhìn động tác của cô, thầm nghĩ có vẻ khi cô say cũng không tệ
“Cho em…” – Anh vừa nói vừa nhấn người tiến sâu vào cơ thể cô Cả căn phòng trở nên nóng bỏng như tiết trời mùa hè của thành phố B này
**
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn