Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-66
Ranh giới - Chương 69 – Tiếp viện?
Chúng tôi chia nhau ra hành động, Alex và đám Stefan tìm cơ hội tiêu diệt bọn người của Luke và Ryan Johnson Tôi và Anton ẩn nấp phía trên sườn dốc cách đó không xa để yểm trợ
“Nếu có bất lợi, anh phải nhanh chóng xuống tiếp ứng cho anh ấy, đừng lo cho tôi”
“……”
“Anh ấy quan trọng hơn”
“…Được rồi”
……
Tiếng súng, tiếng đánh nhau, tiếng la hét xen lẫn vang vọng khắp cánh rừng tạo nên âm thanh quỷ dị
Tôi lia sát ống ngắm xung quanh bọn người Alex
Sau khi hạ được ba tên, tuy nói độ giật của khẩu AS 50 này đã giảm đến mức thấp nhất nhưng vẫn khó hơn tôi tưởng tượng, chỉ có thể bắn trúng phần vai và chân của những kẻ kia
*bùm*
Một tiếng nổ vang lên khiến tôi và Anton đều kinh sợ, tôi đứng bật dậy định chạy nhanh về phía đám người Alex
“Cô ở lại yểm trợ” – Anton vừa dứt lời đã biến mất sau những bụi cây rậm rạp
Tôi nhanh chóng nhìn vào ống nhắm, tìm Alex – người đàn ông của tôi
Phía dưới kia, nơi vừa xảy ra vụ nổ, khói bụi mù mịt, cây cối vì không chịu được lực nổ của lựu mìn hoặc là RPG đều nằm nghiên ngã Xác người chết, người bị thương nằm la liệt trên đất Tôi vẫn không nhìn thấy Alex
Là ai, là kẻ nào đã đánh lén? Tôi lia ống ngắm khắp nơi, phát hiện những kẻ đã đánh lén, bọn chúng đang ẩn nấp phía sau một tảng đá có nhiều bụi cây che chắn cách đó khá xa, hẳn là người của Ryan Johnson
Không cần suy nghĩ, tay đã lên đạn, bóp cò súng, những viên đạn lần lượt bay đến đám người đang ẩn nấp, gắm vào da thịt chúng không tiếng động…
Vì nhả đạn liên hồi mà không suy nghĩ, bả vai tôi ê ẩm từng cơn, theo đó nước mắt cũng hong cay khoé mắt tôi
Sau đợt nhã đạn, tôi nhanh chóng chạy xuống tìm Alex và mọi người…
“Ai?” – Nghe thấy tiếng động trong bụi rậm, tôi nhanh chóng hướng họng súng về hướng đó
“Tôi là thuộc hạ của ngài Thomsen chúng tôi được cử đến tiếp viện”
Ba người đàn ông mặc đồ kiểu lính đánh thuê từ từ bước ra khỏi bụi cây Hai người có vóc dáng cao lớn và một người thấp hơn có vẻ là người Châu Á, trên mặt bọn họ đều tô đen khiến người đối diện khó nhận dạng
Tôi cảnh giác hỏi lại lần nữa – “Thomsen? Lucas Thomsen?”
“Đúng vậy Chúng ta là bạn, giờ cô có thể bỏ súng xuống được rồi chứ?” – Gã đàn ông cao lớn nhất lên tiếng
Tuy vẫn nghi ngờ nhưng tôi vẫn dời họng súng khỏi bọn họ, nếu là địch, chỉ một mình tôi không có khả năng đối phó Nhưng…đành phải quan sát thêm vậy, giờ quan trọng nhất là phải tìm ra đám người Alex
“Ngài Wilson đâu rồi?”
“Lucas đâu rồi?”
Tôi và gã đàn ông cao lớn cùng lên tiếng, tôi nhìn anh ta nhưng không trả lời, chờ đợi câu trả lời từ anh ta
“Ngài Thomsen đang giải quyết vấn đề phía Ryan Johnson Ngài ấy bảo chúng tôi đến đây trước để tiếp viện, ngài ấy sẽ đến sau”
Tôi nửa tin nửa ngờ nhìn ba người đàn ông Mặc kệ, liều vậy, giờ phải tìm ra Alex
“Chúng tôi cũng đang tìm đám người Alex, do vụ nổ khi nãy nên chúng tôi đã lạc nhau Bây giờ chúng ta mau đi tìm rồi hội họp với người của tôi đang quan sát ở phía trên”
“Có phải là người này không?”
Một người đàn ông khác dẫn tôi đến một tảng đá bị khuất phía sau bụi rậm cách đó không xa, một người đàn ông bất tỉnh đang nằm
“Không phải Nhưng đây cũng là người bên tôi Anh ta bị làm sao vậy?”
Tôi nhanh chóng ngồi xuống xem xét người đàn ông đang bất tỉnh
“Là người của bên cô thì tốt, khi nãy xém chút nữa tôi đã giết rồi Cậu ta chỉ bị xây xác ngoài da, có lẻ bất tỉnh do vụ nổ”
“Per, Per… anh không sao chứ? Tỉnh dậy đi, Per…Per…” – Tôi cố gắng làm cậu ta tỉnh dậy
“Ừm…”
Thật tốt quá, cuối cùng Per cũng đã tỉnh lại
“Lão đại…lão…” – Per bật người ngồi dậy định hét lớn nhưng tôi đã kịp thời ngăn lại
“Suỵt… Anh tỉnh lại là tốt rồi Chúng ta mau đi tìm Alex, có lẽ lão đại của anh cũng đang tìm chúng ta, nhanh lên”
Per hiểu ý nhìn tôi rồi hướng ánh mắt đến ba người đàn ông kia
“…Được”
“Đi thôi Chúng ta mau chóng đi tìm người rồi còn phải quay về báo cáo nữa”
Chúng tôi chia nhau ra tìm vị trí xung quanh khu vực bị ném bom, nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của đám người Alex
“Anton đâu, sao chỉ có một mình chị?”
“Tôi bảo anh ta chờ chúng ta ở trên kia”
“…Anh ta cũng thật là”
Chắc là Per cũng hiểu ý tôi rồi, thầm thở phào vì tôi không phải một mình Nhưng vẫn chưa ti…
“Bên đây có người” – Là tiếng của một trong ba gã đàn ông đến tiếp viện
Chúng tôi nhanh chóng chạy đến hướng phát ra tiếng nói Là một con suối nhỏ cách trung tâm vụ nổ một đoạn khá xa
“Alex…” – Anh đang nằm bất tỉnh sát cạnh con suối, máu nhuộm đỏ một khoảng đá dưới chân, tôi đỡ lấy đầu anh, kiểm tra một lượt xem còn vết thương nào không
“Stefan, Stefan…” – Tiếng Per vang lên, tôi ngước mắt, thấy cậu ta đang đỡ Stefan đã bất tỉnh từ dưới nước lên
Sau khi kiểm tra một lượt, không có vết thương nào nặng ngoài vết bỏng dưới chân Tôi nhìn nhanh qua những thi thể trên đất, không thấy Anton, không biết anh ta đã chạy đi đâu rồi
Chúng tôi tìm tạm một khoảng đất trống trông có vẻ sạch sẽ, Alex và Stefan cần phải băng bó vết thương
Cũng may trước khi đi, Anton đã để lại túi y tế của anh ta Sau khi sơ cứu và băng bó vết thương cho Alex, tôi đưa mắt nhín về phía Stefan
Anh ta vẫn còn bất tỉnh nhưng chân mày lại nhíu chặt, từng giọt mồ hôi lướt qua gương mặt anh ta, chứng tỏ vết thương không nhẹ chút nào
“Per, cậu chăm sóc cho Alex, tôi giúp Stefan” – Có lẽ Per cũng bị chấn động nhẹ do vụ nổ, còn phải đỡ Stefan đi một đoạn, cả gương mặt cậu ta trắng bệch không còn chút máu nào
“Ngồi nghỉ một chút đi, tôi cần cậu tỉnh táo” – Tôi nói nhỏ
“…Được”
Stefan bị bỏng rất nặng, cả một khoảng lưng phía sau đều nổi bọng nước Tôi nhìn về phía Alex rồi lại nhìn Stefan, có thể thấy vụ nổ kinh khủng đến mức nào
Đặt Stefan nằm úp xuống, tôi thở phào nhẹ nhỏm vì cuối cùng cũng đã băng bó xong Nhìn ba người đàn ông đều nhếch nhác đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tôi quay sang ba người đàn ông tiếp viện kia
“Có thể lấy cho tôi một chút nước không?”
Người đàn ông cao to thứ hai đứng dậy đi lấy nước, tôi quay sang hỏi tiếp – “Khi nào thì Lucas mới đến?”
“Khoảng chừng ba mươi phút nữa Cô yên tâm, tôi đã liên lạc với ngày ấy rồi” – Người đàn ông cao lớn thứ nhất lên tiếng trả lời Tôi gật đầu, quay sang nhận bình nước
Sau khi lén thử nước qua con dao quân dụng bằng bạc, không có bất thường, Alex và mọi người cần phải tiếp nước
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Chúng tôi chia nhau ra hành động, Alex và đám Stefan tìm cơ hội tiêu diệt bọn người của Luke và Ryan Johnson Tôi và Anton ẩn nấp phía trên sườn dốc cách đó không xa để yểm trợ
“Nếu có bất lợi, anh phải nhanh chóng xuống tiếp ứng cho anh ấy, đừng lo cho tôi”
“……”
“Anh ấy quan trọng hơn”
“…Được rồi”
……
Tiếng súng, tiếng đánh nhau, tiếng la hét xen lẫn vang vọng khắp cánh rừng tạo nên âm thanh quỷ dị
Tôi lia sát ống ngắm xung quanh bọn người Alex
Sau khi hạ được ba tên, tuy nói độ giật của khẩu AS 50 này đã giảm đến mức thấp nhất nhưng vẫn khó hơn tôi tưởng tượng, chỉ có thể bắn trúng phần vai và chân của những kẻ kia
*bùm*
Một tiếng nổ vang lên khiến tôi và Anton đều kinh sợ, tôi đứng bật dậy định chạy nhanh về phía đám người Alex
“Cô ở lại yểm trợ” – Anton vừa dứt lời đã biến mất sau những bụi cây rậm rạp
Tôi nhanh chóng nhìn vào ống nhắm, tìm Alex – người đàn ông của tôi
Phía dưới kia, nơi vừa xảy ra vụ nổ, khói bụi mù mịt, cây cối vì không chịu được lực nổ của lựu mìn hoặc là RPG đều nằm nghiên ngã Xác người chết, người bị thương nằm la liệt trên đất Tôi vẫn không nhìn thấy Alex
Là ai, là kẻ nào đã đánh lén? Tôi lia ống ngắm khắp nơi, phát hiện những kẻ đã đánh lén, bọn chúng đang ẩn nấp phía sau một tảng đá có nhiều bụi cây che chắn cách đó khá xa, hẳn là người của Ryan Johnson
Không cần suy nghĩ, tay đã lên đạn, bóp cò súng, những viên đạn lần lượt bay đến đám người đang ẩn nấp, gắm vào da thịt chúng không tiếng động…
Vì nhả đạn liên hồi mà không suy nghĩ, bả vai tôi ê ẩm từng cơn, theo đó nước mắt cũng hong cay khoé mắt tôi
Sau đợt nhã đạn, tôi nhanh chóng chạy xuống tìm Alex và mọi người…
“Ai?” – Nghe thấy tiếng động trong bụi rậm, tôi nhanh chóng hướng họng súng về hướng đó
“Tôi là thuộc hạ của ngài Thomsen chúng tôi được cử đến tiếp viện”
Ba người đàn ông mặc đồ kiểu lính đánh thuê từ từ bước ra khỏi bụi cây Hai người có vóc dáng cao lớn và một người thấp hơn có vẻ là người Châu Á, trên mặt bọn họ đều tô đen khiến người đối diện khó nhận dạng
Tôi cảnh giác hỏi lại lần nữa – “Thomsen? Lucas Thomsen?”
“Đúng vậy Chúng ta là bạn, giờ cô có thể bỏ súng xuống được rồi chứ?” – Gã đàn ông cao lớn nhất lên tiếng
Tuy vẫn nghi ngờ nhưng tôi vẫn dời họng súng khỏi bọn họ, nếu là địch, chỉ một mình tôi không có khả năng đối phó Nhưng…đành phải quan sát thêm vậy, giờ quan trọng nhất là phải tìm ra đám người Alex
“Ngài Wilson đâu rồi?”
“Lucas đâu rồi?”
Tôi và gã đàn ông cao lớn cùng lên tiếng, tôi nhìn anh ta nhưng không trả lời, chờ đợi câu trả lời từ anh ta
“Ngài Thomsen đang giải quyết vấn đề phía Ryan Johnson Ngài ấy bảo chúng tôi đến đây trước để tiếp viện, ngài ấy sẽ đến sau”
Tôi nửa tin nửa ngờ nhìn ba người đàn ông Mặc kệ, liều vậy, giờ phải tìm ra Alex
“Chúng tôi cũng đang tìm đám người Alex, do vụ nổ khi nãy nên chúng tôi đã lạc nhau Bây giờ chúng ta mau đi tìm rồi hội họp với người của tôi đang quan sát ở phía trên”
“Có phải là người này không?”
Một người đàn ông khác dẫn tôi đến một tảng đá bị khuất phía sau bụi rậm cách đó không xa, một người đàn ông bất tỉnh đang nằm
“Không phải Nhưng đây cũng là người bên tôi Anh ta bị làm sao vậy?”
Tôi nhanh chóng ngồi xuống xem xét người đàn ông đang bất tỉnh
“Là người của bên cô thì tốt, khi nãy xém chút nữa tôi đã giết rồi Cậu ta chỉ bị xây xác ngoài da, có lẻ bất tỉnh do vụ nổ”
“Per, Per… anh không sao chứ? Tỉnh dậy đi, Per…Per…” – Tôi cố gắng làm cậu ta tỉnh dậy
“Ừm…”
Thật tốt quá, cuối cùng Per cũng đã tỉnh lại
“Lão đại…lão…” – Per bật người ngồi dậy định hét lớn nhưng tôi đã kịp thời ngăn lại
“Suỵt… Anh tỉnh lại là tốt rồi Chúng ta mau đi tìm Alex, có lẽ lão đại của anh cũng đang tìm chúng ta, nhanh lên”
Per hiểu ý nhìn tôi rồi hướng ánh mắt đến ba người đàn ông kia
“…Được”
“Đi thôi Chúng ta mau chóng đi tìm người rồi còn phải quay về báo cáo nữa”
Chúng tôi chia nhau ra tìm vị trí xung quanh khu vực bị ném bom, nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của đám người Alex
“Anton đâu, sao chỉ có một mình chị?”
“Tôi bảo anh ta chờ chúng ta ở trên kia”
“…Anh ta cũng thật là”
Chắc là Per cũng hiểu ý tôi rồi, thầm thở phào vì tôi không phải một mình Nhưng vẫn chưa ti…
“Bên đây có người” – Là tiếng của một trong ba gã đàn ông đến tiếp viện
Chúng tôi nhanh chóng chạy đến hướng phát ra tiếng nói Là một con suối nhỏ cách trung tâm vụ nổ một đoạn khá xa
“Alex…” – Anh đang nằm bất tỉnh sát cạnh con suối, máu nhuộm đỏ một khoảng đá dưới chân, tôi đỡ lấy đầu anh, kiểm tra một lượt xem còn vết thương nào không
“Stefan, Stefan…” – Tiếng Per vang lên, tôi ngước mắt, thấy cậu ta đang đỡ Stefan đã bất tỉnh từ dưới nước lên
Sau khi kiểm tra một lượt, không có vết thương nào nặng ngoài vết bỏng dưới chân Tôi nhìn nhanh qua những thi thể trên đất, không thấy Anton, không biết anh ta đã chạy đi đâu rồi
Chúng tôi tìm tạm một khoảng đất trống trông có vẻ sạch sẽ, Alex và Stefan cần phải băng bó vết thương
Cũng may trước khi đi, Anton đã để lại túi y tế của anh ta Sau khi sơ cứu và băng bó vết thương cho Alex, tôi đưa mắt nhín về phía Stefan
Anh ta vẫn còn bất tỉnh nhưng chân mày lại nhíu chặt, từng giọt mồ hôi lướt qua gương mặt anh ta, chứng tỏ vết thương không nhẹ chút nào
“Per, cậu chăm sóc cho Alex, tôi giúp Stefan” – Có lẽ Per cũng bị chấn động nhẹ do vụ nổ, còn phải đỡ Stefan đi một đoạn, cả gương mặt cậu ta trắng bệch không còn chút máu nào
“Ngồi nghỉ một chút đi, tôi cần cậu tỉnh táo” – Tôi nói nhỏ
“…Được”
Stefan bị bỏng rất nặng, cả một khoảng lưng phía sau đều nổi bọng nước Tôi nhìn về phía Alex rồi lại nhìn Stefan, có thể thấy vụ nổ kinh khủng đến mức nào
Đặt Stefan nằm úp xuống, tôi thở phào nhẹ nhỏm vì cuối cùng cũng đã băng bó xong Nhìn ba người đàn ông đều nhếch nhác đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tôi quay sang ba người đàn ông tiếp viện kia
“Có thể lấy cho tôi một chút nước không?”
Người đàn ông cao to thứ hai đứng dậy đi lấy nước, tôi quay sang hỏi tiếp – “Khi nào thì Lucas mới đến?”
“Khoảng chừng ba mươi phút nữa Cô yên tâm, tôi đã liên lạc với ngày ấy rồi” – Người đàn ông cao lớn thứ nhất lên tiếng trả lời Tôi gật đầu, quay sang nhận bình nước
Sau khi lén thử nước qua con dao quân dụng bằng bạc, không có bất thường, Alex và mọi người cần phải tiếp nước
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn