Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-57
Ranh giới - Chương 60 – Gặp lại
Khi chúng tôi đến được căn nhà thuyền nơi Alex phát tín hiệu đã không còn thấy người đâu nữa Trên giường có một vết máu còn mới, chứng tỏ anh rời đi chưa lâu
“Anh ấy bị thương!” – Tôi nhìn khắp xung quanh căn phòng nhỏ hẹp tồi tàn, run giọng lên tiếng
“Có thể, nhưng theo dấu vết thì phải có hai người ở đây” – Anton sau khi quan sát lên tiếng đánh giá
“Là Phong, chắc chắn là cậu ta”
*Pằng pằng*
Tiếng súng vang lên, mỗi tế bào trong cơ thể chúng tôi đều căng lên hết mức Per, Anton và thuộc hạ của bọn họ chạy nhanh về phía cây cầu cách đó không xa, là hướng phát ra tiếng súng
Tôi quan sát căn phòng lần nữa, lấy điện thoại gửi một tin nhắn, sau đó cũng chạy về hướng phát ra tiếng súng
Chạy càng gần đến cây cầu tiếng súng nối tiếp nhau càng nhiều hơn, biết thân thủ của bản thân không tốt, tôi chạy đến gần cây cổ thụ nơi Per đang ẩn nấp, nhìn xuống tình hình phía dưới
“Đã thấy anh ấy chưa?” – Tôi hỏi
“Lão đại và Phong đang nấp sau tảng đá dưới kia Cô ở đây, chúng tôi xuống giúp lão đại” – Per vừa trả lời vừa lắp lại băng đạn, định đứng dậy chạy xuống dưới liền bị tôi kéo lại
“Đưa cho tôi một bộ cung tên”
“Để làm gì, cô có súng mà”
“Cứ đưa cho tôi Nhanh lên”
Cầm bộ cung trong tay, bắt buộc tâm trí không được nhớ lại những chuyện lúc trước Tôi khẽ nép sát vào thân cây, theo dõi động tĩnh phía dưới
Chợt phát hiện một vệt sáng lóe lên đằng sau tảng đá phía xa, tôi không kịp nghĩ ngợi, tay đã giơ lên, kéo căng dây cung và vụt một tiếng
Người nấp sau tảng đá lớn cũng đang hướng khẩu súng của mình vào cùng mục tiêu của tôi, hiển nhiên là anh đã phát hiện ra có kẻ đánh lén, nhưng không ngờ…
Anh nhìn kẻ bị mũi tên bắn xuyên qua cổ họng, sau đó chuyển hướng ánh mắt về phía tôi
Khi đôi mắt chúng tôi chạm nhau, tôi cảm thấy như nhịp tim mình như dừng lại
“Em nhớ anh”
Khóe miệng anh khẽ nhếch lên một độ cong hoàn hảo khi thấy được khẩu hình miệng của tôi, mặc dù khuôn mặt đã bị bôi đen, dù vẻ ngoài nhếch nhác nhưng tôi lại cảm thấy lúc này anh còn điển trai hơn, nam tính hơn bội phần
Lại một loạt tiếng súng phát ra, là người bên chúng tôi đã tiếp cận được Alex Anton nhanh chóng kiểm tra vết thương trên người anh và Phong
“Thật tốt quá Chúng ta xuống dưới tụ họp với bọn họ” – Tôi quay sang nói với người đàn ông đã đưa cung tên cho mình, cũng là thuộc hạ mà Per đã sắp xếp ở lại bảo vệ tôi
“Vâ…”
Người đàn ông chưa kịp nói hết câu, một tiếng nổ lớn phát ra khiến đầu óc tôi quay cuồng Vội nhìn xuống khu vực gần tảng đá, nơi mà Alex vừa đứng, bây giờ chỉ có khói, lửa và sự hoang tàng Trái tim của tôi lần nữa chìm vào đáy vực Alex…Alex của tôi
“Không…Không…” – Tôi nghe thấy tiếng hét của mình vang lên, đôi chân bất chấp lướt như bay xuống dưới
Nhìn khắp một lượt đống hoang tàn do vụ nổ để lại, xác người chết nguyên vẹn hoặc không nguyên vẹn nằm rải rác trên mặt đất, tôi tìm kiếm bóng dáng quen thuộc nhưng vẫn không thấy Cố gắng lấy lại bình tĩnh, nói với người đàn ông được lệnh theo bảo vệ tôi
“Tôi đã xin tiếp viện, không lâu nữa sẽ tới Chúng ta chia nhau ra tìm, ở đây không thấy xác của bọn họ, chắc chắn các anh ấy đã tránh được”
“Vâng”
Chúng tôi chia nhau ra tìm xung quanh, tôi hướng đến khu vực bờ sông, hy vọng Alex sẽ đi hướng này
Từ đằng xa nhìn thấy một người đàn ông nằm bất động trên bãi đá gần con sông, một đám người cầm súng đang tiến đến gần, mắt thấy được một gương mặt quen thuộc trong đám người kia Là Dương Minh Vũ, kẻ đứng sau vụ này là anh ta sao?
Không kịp suy nghĩ, tôi điên cuồng lắp tên vào dây cung, bắn liên tiếp về phía những kẻ đang chỉa súng vào người đàn ông nằm bất tỉnh trên bãi đá
Đám người bị phục kích bất ngờ, có hai kẻ trúng tên quỵ xuống tắt thở ngay lập tức, những kẻ còn lại bắt đầu hướng về phía tôi nhã đạn Trong đầu tôi là một mảng trống rỗng, nhìn người đàn ông nằm im trên bãi đá, trái tim tôi cũng chìm vào bóng tối theo người ấy
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Khi chúng tôi đến được căn nhà thuyền nơi Alex phát tín hiệu đã không còn thấy người đâu nữa Trên giường có một vết máu còn mới, chứng tỏ anh rời đi chưa lâu
“Anh ấy bị thương!” – Tôi nhìn khắp xung quanh căn phòng nhỏ hẹp tồi tàn, run giọng lên tiếng
“Có thể, nhưng theo dấu vết thì phải có hai người ở đây” – Anton sau khi quan sát lên tiếng đánh giá
“Là Phong, chắc chắn là cậu ta”
*Pằng pằng*
Tiếng súng vang lên, mỗi tế bào trong cơ thể chúng tôi đều căng lên hết mức Per, Anton và thuộc hạ của bọn họ chạy nhanh về phía cây cầu cách đó không xa, là hướng phát ra tiếng súng
Tôi quan sát căn phòng lần nữa, lấy điện thoại gửi một tin nhắn, sau đó cũng chạy về hướng phát ra tiếng súng
Chạy càng gần đến cây cầu tiếng súng nối tiếp nhau càng nhiều hơn, biết thân thủ của bản thân không tốt, tôi chạy đến gần cây cổ thụ nơi Per đang ẩn nấp, nhìn xuống tình hình phía dưới
“Đã thấy anh ấy chưa?” – Tôi hỏi
“Lão đại và Phong đang nấp sau tảng đá dưới kia Cô ở đây, chúng tôi xuống giúp lão đại” – Per vừa trả lời vừa lắp lại băng đạn, định đứng dậy chạy xuống dưới liền bị tôi kéo lại
“Đưa cho tôi một bộ cung tên”
“Để làm gì, cô có súng mà”
“Cứ đưa cho tôi Nhanh lên”
Cầm bộ cung trong tay, bắt buộc tâm trí không được nhớ lại những chuyện lúc trước Tôi khẽ nép sát vào thân cây, theo dõi động tĩnh phía dưới
Chợt phát hiện một vệt sáng lóe lên đằng sau tảng đá phía xa, tôi không kịp nghĩ ngợi, tay đã giơ lên, kéo căng dây cung và vụt một tiếng
Người nấp sau tảng đá lớn cũng đang hướng khẩu súng của mình vào cùng mục tiêu của tôi, hiển nhiên là anh đã phát hiện ra có kẻ đánh lén, nhưng không ngờ…
Anh nhìn kẻ bị mũi tên bắn xuyên qua cổ họng, sau đó chuyển hướng ánh mắt về phía tôi
Khi đôi mắt chúng tôi chạm nhau, tôi cảm thấy như nhịp tim mình như dừng lại
“Em nhớ anh”
Khóe miệng anh khẽ nhếch lên một độ cong hoàn hảo khi thấy được khẩu hình miệng của tôi, mặc dù khuôn mặt đã bị bôi đen, dù vẻ ngoài nhếch nhác nhưng tôi lại cảm thấy lúc này anh còn điển trai hơn, nam tính hơn bội phần
Lại một loạt tiếng súng phát ra, là người bên chúng tôi đã tiếp cận được Alex Anton nhanh chóng kiểm tra vết thương trên người anh và Phong
“Thật tốt quá Chúng ta xuống dưới tụ họp với bọn họ” – Tôi quay sang nói với người đàn ông đã đưa cung tên cho mình, cũng là thuộc hạ mà Per đã sắp xếp ở lại bảo vệ tôi
“Vâ…”
Người đàn ông chưa kịp nói hết câu, một tiếng nổ lớn phát ra khiến đầu óc tôi quay cuồng Vội nhìn xuống khu vực gần tảng đá, nơi mà Alex vừa đứng, bây giờ chỉ có khói, lửa và sự hoang tàng Trái tim của tôi lần nữa chìm vào đáy vực Alex…Alex của tôi
“Không…Không…” – Tôi nghe thấy tiếng hét của mình vang lên, đôi chân bất chấp lướt như bay xuống dưới
Nhìn khắp một lượt đống hoang tàn do vụ nổ để lại, xác người chết nguyên vẹn hoặc không nguyên vẹn nằm rải rác trên mặt đất, tôi tìm kiếm bóng dáng quen thuộc nhưng vẫn không thấy Cố gắng lấy lại bình tĩnh, nói với người đàn ông được lệnh theo bảo vệ tôi
“Tôi đã xin tiếp viện, không lâu nữa sẽ tới Chúng ta chia nhau ra tìm, ở đây không thấy xác của bọn họ, chắc chắn các anh ấy đã tránh được”
“Vâng”
Chúng tôi chia nhau ra tìm xung quanh, tôi hướng đến khu vực bờ sông, hy vọng Alex sẽ đi hướng này
Từ đằng xa nhìn thấy một người đàn ông nằm bất động trên bãi đá gần con sông, một đám người cầm súng đang tiến đến gần, mắt thấy được một gương mặt quen thuộc trong đám người kia Là Dương Minh Vũ, kẻ đứng sau vụ này là anh ta sao?
Không kịp suy nghĩ, tôi điên cuồng lắp tên vào dây cung, bắn liên tiếp về phía những kẻ đang chỉa súng vào người đàn ông nằm bất tỉnh trên bãi đá
Đám người bị phục kích bất ngờ, có hai kẻ trúng tên quỵ xuống tắt thở ngay lập tức, những kẻ còn lại bắt đầu hướng về phía tôi nhã đạn Trong đầu tôi là một mảng trống rỗng, nhìn người đàn ông nằm im trên bãi đá, trái tim tôi cũng chìm vào bóng tối theo người ấy
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn