Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-41
Ranh giới - Chương 44 – Chọn sai nghề
……
“Được Vậy bắt đầu với khẩu này”
Anh đưa tay ra sau, lấy khẩu súng màu đen mà khi trước tôi có dịp sử dụng qua một lần, khi ấy tôi vẫn chưa biết tên của gã trai này
“FN Five seven* được công ty Fabrique Nationale của Bỉ chế tạo năm 1996, tuy kích thước nhỏ gọn nhưng khả năng bắn xuyên giáp của nó thì không nhỏ chút nào nhờ loại đạn 5,7x28 mm, tầm bắn tốt nhất vào khoảng 100m, là một khẩu súng dường như không có đối thủ”
“Rất tốt” – Anh mỉm cười, đặt khẩu súng lên bàn sau đó đứng dậy tiến đến các khẩu súng khác Tôi phấn khích đi theo sau, nôn nóng như một đứa trẻ chờ mong được kẹo
“Khẩu này” – Vừa nói anh vừa nhấc một khẩu súng dài màu đen có ống nhắm phía trên, chân trụ phía dưới, cầm trong tay và làm một tư thế ngắm bắn Tôi thơ thẩn nhìn tư thế đẹp mắt của Alex mà quên cả việc phân tích cây súng trong tay anh
“Có thể cho em cầm thử không?”
“Được, nhưng khá nặng đấy” – Anh mỉm cười cẩn thận đưa gã sát thủ vào tay tôi
“Cũng may có anh nhắc nhở” – Tôi cố gắng cầm khẩu súng quá cỡ so với bản thân, thử ước lượng cân nặng
“Có sẵn đạn bên trong không anh?”
“Có” – Anh mỉm cười thích thú Bây giờ tôi chẳng còn quan tâm được tới anh nữa, đưa mắt nhìn kỹ khẩu súng trong tay, tôi đang phân vân giữa hai đáp án
“Cầm giúp em với” – Tôi mỉm cười trả lại khẩu súng, vung vẩy hai tay cho bớt mỏi rồi nói – “Đây là khẩu súng bắn tỉa AS50*, em chỉ biết nó sản xuất tại Anh, không rõ đơn vị sản xuất Trọng lượng khoảng 14kg tính luôn hộp tiếp đạn, có thể bắn xuyên xe bọc thép, bê tông, tầm xa khoảng 1800m”
“Sử dụng loại đạn nào?” – Alex hỏi tiếp
“Ừm… 12 ly 7?”
“Tốc độ bắn thì sao?” – Anh gật nhẹ đầu mỉm cười khích lệ tôi
“Thật là 12 ly 7? Woa… Có thể bắn được khoảng 5 đến 6 viên/2 giây”
“Chính xác là 5 viên/1,5 giây mà không cần thay đạn”
“Chậcchậc Không biết ai mà có thể tạo ra một gã sát thủ tuyệt vời như vậy?”
Anh bật cười, đằng hắng giọng sau đó quay người cất khẩu súng, tay khẽ vuốt ve thân súng liền bị tôi nhanh mắt nhìn thấy
“Đừng nói là do anh sản xuất nhé!! OMG” – Tôi thảng thốt khi thấy anh mỉm cười
“Khẩu cuối cùng”
Alex đặt vào tay tôi một khẩu súng lục màu đen khá nhẹ và nhỏ gọn, khẽ cau mày cảm nhận khẩu súng trong tay, tôi đưa lên quan sát thật kỹ, cố lục lại trong trí nhớ xem đã từng đọc qua thông tin nào về khẩu súng này chưa Alex vẫn kiên nhẫn đợi câu trả lời của tôi
“Em không chắc lắm, đây có thể là khẩu Glock* 17, 18 hoặc 19, được sản xuất bởi công ty Glock GmbH, Áo Dòng súng được làm từ nguyên liệu polyme với thiết kế nhỏ gọn và có trọng lượng nhẹ nhất, sử dụng loại đạn 9x19mm, hộp tiếp đạn đa dạng với sức chứa lên đến 33 viên, tầm bắn hiệu quả khoảng 50m Ừm… có lẽ khẩu này là Glock 18 hoặc 19”
“Tại sao không phải là 17?”
Tôi trầm ngâm, vuốt ve lần nữa khẩu Glock trong tay Anh kéo tôi đến quầy bar, một tay ôm tôi, một tay mân mê ly rượu màu hổ phách
“Vì Glock 17 phải dài hơn khẩu này một chút”
“Không tệ Có lẽ em đã chọn sai ngành rồi, Nhiên Nhiên” – Anh mỉm cười nhấp một ngụm rượu
“Glock 19*, ngắn hơn 17 khoảng 12mm, băng đạn tiêu chuẩn 15 viên, có độ giật nhẹ nhất trong các loại”
“Hì hì… dù sao em cũng đã trả lời đúng ba lần, giờ thì nói cho em biết lý do anh thích màu vàng được chưa?”
“Là màu hổ phách” – Anh sửa lại và hôn nhẹ lên môi tôi, mùi rượu whicky cũng theo đó mà len lỏi vào khoang miệng
“Vì giống với màu mắt của em”
Chưa kịp ngạc nhiên thì nụ hôn của anh đã rơi xuống khiến tôi lâng lâng như người say rượu, say vì hương whicky trong hơi thở anh hay say vì lời nói của anh, hoặc có lẽ tôi say vì cả hai
Kết thúc nụ hôn dài và sâu đầy nóng bỏng, trong đôi mắt chúng tôi ánh lên nét vui vẻ, tôi nhìn ly rượu liền trêu ghẹo anh
“Vậy anh uống rượu màu hổ phách là xem như đang uống mắt em sao?”
“Không chỉ uống đôi mắt, còn ăn sạch toàn bộ em”
Anh bế bổng tôi lên, hướng đến phía chiếc giường ngủ, tôi vùng vẫy kháng nghị - “Chỉ còn hai tiếng đồng hồ nữa bữa tiệc sẽ bắt đầu”
“Vừa đủ”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
……
“Được Vậy bắt đầu với khẩu này”
Anh đưa tay ra sau, lấy khẩu súng màu đen mà khi trước tôi có dịp sử dụng qua một lần, khi ấy tôi vẫn chưa biết tên của gã trai này
“FN Five seven* được công ty Fabrique Nationale của Bỉ chế tạo năm 1996, tuy kích thước nhỏ gọn nhưng khả năng bắn xuyên giáp của nó thì không nhỏ chút nào nhờ loại đạn 5,7x28 mm, tầm bắn tốt nhất vào khoảng 100m, là một khẩu súng dường như không có đối thủ”
“Rất tốt” – Anh mỉm cười, đặt khẩu súng lên bàn sau đó đứng dậy tiến đến các khẩu súng khác Tôi phấn khích đi theo sau, nôn nóng như một đứa trẻ chờ mong được kẹo
“Khẩu này” – Vừa nói anh vừa nhấc một khẩu súng dài màu đen có ống nhắm phía trên, chân trụ phía dưới, cầm trong tay và làm một tư thế ngắm bắn Tôi thơ thẩn nhìn tư thế đẹp mắt của Alex mà quên cả việc phân tích cây súng trong tay anh
“Có thể cho em cầm thử không?”
“Được, nhưng khá nặng đấy” – Anh mỉm cười cẩn thận đưa gã sát thủ vào tay tôi
“Cũng may có anh nhắc nhở” – Tôi cố gắng cầm khẩu súng quá cỡ so với bản thân, thử ước lượng cân nặng
“Có sẵn đạn bên trong không anh?”
“Có” – Anh mỉm cười thích thú Bây giờ tôi chẳng còn quan tâm được tới anh nữa, đưa mắt nhìn kỹ khẩu súng trong tay, tôi đang phân vân giữa hai đáp án
“Cầm giúp em với” – Tôi mỉm cười trả lại khẩu súng, vung vẩy hai tay cho bớt mỏi rồi nói – “Đây là khẩu súng bắn tỉa AS50*, em chỉ biết nó sản xuất tại Anh, không rõ đơn vị sản xuất Trọng lượng khoảng 14kg tính luôn hộp tiếp đạn, có thể bắn xuyên xe bọc thép, bê tông, tầm xa khoảng 1800m”
“Sử dụng loại đạn nào?” – Alex hỏi tiếp
“Ừm… 12 ly 7?”
“Tốc độ bắn thì sao?” – Anh gật nhẹ đầu mỉm cười khích lệ tôi
“Thật là 12 ly 7? Woa… Có thể bắn được khoảng 5 đến 6 viên/2 giây”
“Chính xác là 5 viên/1,5 giây mà không cần thay đạn”
“Chậcchậc Không biết ai mà có thể tạo ra một gã sát thủ tuyệt vời như vậy?”
Anh bật cười, đằng hắng giọng sau đó quay người cất khẩu súng, tay khẽ vuốt ve thân súng liền bị tôi nhanh mắt nhìn thấy
“Đừng nói là do anh sản xuất nhé!! OMG” – Tôi thảng thốt khi thấy anh mỉm cười
“Khẩu cuối cùng”
Alex đặt vào tay tôi một khẩu súng lục màu đen khá nhẹ và nhỏ gọn, khẽ cau mày cảm nhận khẩu súng trong tay, tôi đưa lên quan sát thật kỹ, cố lục lại trong trí nhớ xem đã từng đọc qua thông tin nào về khẩu súng này chưa Alex vẫn kiên nhẫn đợi câu trả lời của tôi
“Em không chắc lắm, đây có thể là khẩu Glock* 17, 18 hoặc 19, được sản xuất bởi công ty Glock GmbH, Áo Dòng súng được làm từ nguyên liệu polyme với thiết kế nhỏ gọn và có trọng lượng nhẹ nhất, sử dụng loại đạn 9x19mm, hộp tiếp đạn đa dạng với sức chứa lên đến 33 viên, tầm bắn hiệu quả khoảng 50m Ừm… có lẽ khẩu này là Glock 18 hoặc 19”
“Tại sao không phải là 17?”
Tôi trầm ngâm, vuốt ve lần nữa khẩu Glock trong tay Anh kéo tôi đến quầy bar, một tay ôm tôi, một tay mân mê ly rượu màu hổ phách
“Vì Glock 17 phải dài hơn khẩu này một chút”
“Không tệ Có lẽ em đã chọn sai ngành rồi, Nhiên Nhiên” – Anh mỉm cười nhấp một ngụm rượu
“Glock 19*, ngắn hơn 17 khoảng 12mm, băng đạn tiêu chuẩn 15 viên, có độ giật nhẹ nhất trong các loại”
“Hì hì… dù sao em cũng đã trả lời đúng ba lần, giờ thì nói cho em biết lý do anh thích màu vàng được chưa?”
“Là màu hổ phách” – Anh sửa lại và hôn nhẹ lên môi tôi, mùi rượu whicky cũng theo đó mà len lỏi vào khoang miệng
“Vì giống với màu mắt của em”
Chưa kịp ngạc nhiên thì nụ hôn của anh đã rơi xuống khiến tôi lâng lâng như người say rượu, say vì hương whicky trong hơi thở anh hay say vì lời nói của anh, hoặc có lẽ tôi say vì cả hai
Kết thúc nụ hôn dài và sâu đầy nóng bỏng, trong đôi mắt chúng tôi ánh lên nét vui vẻ, tôi nhìn ly rượu liền trêu ghẹo anh
“Vậy anh uống rượu màu hổ phách là xem như đang uống mắt em sao?”
“Không chỉ uống đôi mắt, còn ăn sạch toàn bộ em”
Anh bế bổng tôi lên, hướng đến phía chiếc giường ngủ, tôi vùng vẫy kháng nghị - “Chỉ còn hai tiếng đồng hồ nữa bữa tiệc sẽ bắt đầu”
“Vừa đủ”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn