Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2 Rắc rối liên tiếp
Chỉ là cô không ngờ tới rằng, đúng như lời Tiêu Khiết Phong nói, cô không cần đi khỏi trường này thì cũng sẽ bị hành cho đến trầy da tróc vảy. Kể từ ngày hôm đó, danh tiếng của Bạch Ngọc Lăng Nhi nổi lên vì dám đụng độ với thiếu gia nhà họ Tiêu. Các cô gái trong trường, cho dù học cùng lớp hay khác lớp, miễn là người ái mộ của Tiêu Khiết Phong, đều bắt đầu trở nên ghét Bạch Ngọc Lăng Nhi. Ở trường cô không thể tìm được một người bạn thực thụ để có thể tâm sự, cô chỉ có thể lủi thủi một mình đi học rồi đi về cho yên chuyện. Nhưng chuyện không dừng lại ở đó, cho dù có như thế nào, cô vẫn càng ngày càng biến thành cái gai trong mắt người khác, cô hễ làm gì cũng sẽ bị ghét. Tất cả những điều đó khiến cô không thể nào tập trung học hành được.
Trong một lần kiểm tra ở trường, vì có người muốn hại cô bị điểm kém nên đã canh lúc thầy giáo gần đi tới chỗ của Bạch Ngọc Lăng Nhi, ném tài liệu xuống dưới chân của cô, khiến bài kiểm tra của cô bị điểm 0. Nhà trường đã yêu cầu cô làm bản kiểm điểm và bản cam kết sẽ không quay bài nữa, thậm chí nếu còn có lần sau thì cô sẽ bị đuổi khỏi trường.
Bạch Ngọc Lăng Nhi làm sao chịu nổi cú sốc oan ức này, cô liên tục tìm thầy giáo để thanh minh. Chỉ là cho dù cô có nói gì, thầy giáo vẫn không hề tin cô: "Tài liệu ngay trước mặt mà em còn dám chối à?"
Bạch Ngọc Lăng Nhi khổ sở giải thích: "Thưa thầy nhưng thực sự em không có, tờ giấy này không phải là của em..."
Thầy giáo trước sau không hề nghe cô nói, vẫn giữ nguyên ý kiến của mình: "Em có chứng minh được rằng tờ giấy này không phải của em không ? Nếu em chứng minh được thì tôi sẽ bỏ qua!”
Bạch Ngọc Lăng Nhi lắp bắp: "Thưa thầy, em.. em làm sao có thể chứ?”
Thầy giáo tuyệt tình kết luận: "Không chứng minh được chứ gì, vậy thì bài kiểm tra này của em sẽ bị 0đ. Chiều nay xuống phòng giám thị gặp tôi!”
Kể từ đó Bạch Ngọc Lăng Nhi vô duyên vô cớ bị thầy giáo lịch sử để ý đến, thầy lúc nào cũng kêu cô đứng lên trả lời những câu hỏi khó, nếu cô không trả lời được thì sẽ bị phạt nào là trực nhật 1 mình suốt 1 tuần, dọn toilet, đổ rác...
Không những thế mà vì chuyện của Bạch Ngọc Lăng Nhi đã khiến cho cô giáo chủ nhiệm bị phê bình trước mặt hội đồng sư phạm, cũng phải thôi vì đường đường chính chính đến giờ lớp của cô chủ nhiệm chưa có trường hợp nào vi phạm quy chế thi cử nào ngoài Bạch Ngọc Lăng Nhi. Điều đó lại khiến cho Bạch Ngọc Lăng Nhi trở thành cái gai trong mắt của cô chủ nhiệm. Bạn bè trong lớp kể từ đó cũng bắt đầu xa lánh Bạch Ngọc Lăng Nhi.
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó nhưng không, những rắc rối lại càng ngày càng bị đẩy đi xa hơn mà hậu quả như thế nào thì không ai tưởng tượng nổi. Lúc đầu Tiêu Khiết Phong vẫn im lìm không hề ra mặt nhưng những trò đùa về sau, cuối cùng hắn cũng bắt đầu lộ diện. Hắn không hề ghét Bạch Ngọc Lăng Nhi đến thế, chỉ là vì vụ đụng độ ngày đó cô lớn tiếng làm cho hắn mất mặt, vì vậy hắn liền muốn dùng uy quyền của mình để cho cô gái ngang ngạnh này biết được rằng nếu dám đụng đến Tiêu Khiết Phong này thì đừng hòng yên ổn trong ngôi trường Đại học Bắc Kinh này.
“Cậu xem, cô ta chính là Bạch Ngọc Lăng Nhi đúng không?" một sinh viên nữ từ xa nhìn thấy Bạch Ngọc Lăng Nhi thì liền nói với những người bên cạnh.
“Đúng, chính là cô ta..." một người trong bọn họ không khỏi cảm thán: "Đúng là dũng cảm a. Gây sự với cả Tiêu học trưởng, cô ta đúng là không biết trời cao đất dày mà..."
Nghe những lời bàn tàn không có hồi kết, lúc này Bạch Ngọc Lăng Nhi mới nhận ra rằng bản thân đã đụng nhầm người, đáng lẽ ngay từ đầu cô không nên kiếm chuyện với Tiêu Khiết Phong thì đúng hơn. Nhưng hôm đó thật sự cô không biết đó là Tiêu Khiết Phong, cô chỉ nghe danh hắn sơ sơ trước đây chứ chưa bao giờ gặp mặt và càng không quan tâm hắn ta là ai. Nếu biết hôm đó là Tiêu Khiết Phong thì cô cũng chả thèm dám kiếm chuyện bắt hắn đền chai nước làm chi cho mệt. Cô bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và ghét ra mặt Tiêu Khiết Phong, nhưng cô lại không biết làm gì cả, cô chỉ biết rằng cái cô cần làm bây giờ là nín nhịn cho qua hết mọi chuyện để được sống yên ổn trong ngôi trường Đại học này, bất quá bây giờ hình như điều đó là điều không thể. Bạch Ngọc Lăng Nhi nghĩ bản thân mình chắc phải xui xẻo lắm mới gặp phải mối nghiệt như thế này.
Bẵng đi một thời gian, Trường Đại học Bắc Kinh sắp tới sẽ tổ chức một đại hội thể thao toàn trường, Bạch Ngọc Lăng Nhi may mắn được chọn là người cổ động cho đại hội này. Hình thức là ban tổ chức sẽ tuyển chọn ra những cô gái có gương mặt khả ái để làm cổ động viên cho đại hội và Bạch Ngọc Lăng Nhi không hiểu bằng cách nào đã được chọn mặt gửi vàng là một trong số những người đó.
Cũng phải thôi, cho dù có thế nào thì mọi người đều phải công nhận rằng, đa số những cô gái xinh đẹp thì đều hiếm khi có nét dễ thương, còn Bạch Ngọc Lăng Nhi thì khác với bọn họ, cô vừa có nét xinh đẹp và lại vừa dễ thương. Dù không trang điểm lòe loẹt như những cô gái trong trường khác nhưng có một điều chắc chắn rằng sắc đẹp của Bạch Ngọc Lăng Nhi vẫn có thể sánh cùngnhững cô gái trong đội cổ động, vì gương mặt cô khả ái và thanh tú vô cùng. Nếu được sinh ra trong một gia đình giàu có thì chắc chắn rằng Bạch Ngọc Lăng Nhi đã là một thiên kim tiểu thư xinh đẹp nhất.
“Cậu nhìn xem, son môi của cậu ta lỗi thời như vậy?" một đám con gái nhà giàu đứng ở một đám không ngừng nhìn về phía các bạn học kém nổi hơn để chỉ trỏ, còn không ngừng cười đùa miệt thị: "Còn quần áo kìa, chắc chắn là mốt của năm ngoái!”
“Không, phải là mốt của năm kia, hahaha!" bọn họ cười nói vô cùng sỗ sàng.
Ban đầu bước vào đội cổ động, Bạch Ngọc Lăng Nhi quả thật có chút không thích ứng được, đám nữ sinh ở đây tính cách quả thực vô cùng khó chịu, tị nạnh với nhau từng chút một, thậm chí lúc nào cũng muốn cho mình là nhất, cô nhìn bọn họ không ngừng bàn tán về nhau, vô cùng khó chịu.
Trong một lần kiểm tra ở trường, vì có người muốn hại cô bị điểm kém nên đã canh lúc thầy giáo gần đi tới chỗ của Bạch Ngọc Lăng Nhi, ném tài liệu xuống dưới chân của cô, khiến bài kiểm tra của cô bị điểm 0. Nhà trường đã yêu cầu cô làm bản kiểm điểm và bản cam kết sẽ không quay bài nữa, thậm chí nếu còn có lần sau thì cô sẽ bị đuổi khỏi trường.
Bạch Ngọc Lăng Nhi làm sao chịu nổi cú sốc oan ức này, cô liên tục tìm thầy giáo để thanh minh. Chỉ là cho dù cô có nói gì, thầy giáo vẫn không hề tin cô: "Tài liệu ngay trước mặt mà em còn dám chối à?"
Bạch Ngọc Lăng Nhi khổ sở giải thích: "Thưa thầy nhưng thực sự em không có, tờ giấy này không phải là của em..."
Thầy giáo trước sau không hề nghe cô nói, vẫn giữ nguyên ý kiến của mình: "Em có chứng minh được rằng tờ giấy này không phải của em không ? Nếu em chứng minh được thì tôi sẽ bỏ qua!”
Bạch Ngọc Lăng Nhi lắp bắp: "Thưa thầy, em.. em làm sao có thể chứ?”
Thầy giáo tuyệt tình kết luận: "Không chứng minh được chứ gì, vậy thì bài kiểm tra này của em sẽ bị 0đ. Chiều nay xuống phòng giám thị gặp tôi!”
Kể từ đó Bạch Ngọc Lăng Nhi vô duyên vô cớ bị thầy giáo lịch sử để ý đến, thầy lúc nào cũng kêu cô đứng lên trả lời những câu hỏi khó, nếu cô không trả lời được thì sẽ bị phạt nào là trực nhật 1 mình suốt 1 tuần, dọn toilet, đổ rác...
Không những thế mà vì chuyện của Bạch Ngọc Lăng Nhi đã khiến cho cô giáo chủ nhiệm bị phê bình trước mặt hội đồng sư phạm, cũng phải thôi vì đường đường chính chính đến giờ lớp của cô chủ nhiệm chưa có trường hợp nào vi phạm quy chế thi cử nào ngoài Bạch Ngọc Lăng Nhi. Điều đó lại khiến cho Bạch Ngọc Lăng Nhi trở thành cái gai trong mắt của cô chủ nhiệm. Bạn bè trong lớp kể từ đó cũng bắt đầu xa lánh Bạch Ngọc Lăng Nhi.
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó nhưng không, những rắc rối lại càng ngày càng bị đẩy đi xa hơn mà hậu quả như thế nào thì không ai tưởng tượng nổi. Lúc đầu Tiêu Khiết Phong vẫn im lìm không hề ra mặt nhưng những trò đùa về sau, cuối cùng hắn cũng bắt đầu lộ diện. Hắn không hề ghét Bạch Ngọc Lăng Nhi đến thế, chỉ là vì vụ đụng độ ngày đó cô lớn tiếng làm cho hắn mất mặt, vì vậy hắn liền muốn dùng uy quyền của mình để cho cô gái ngang ngạnh này biết được rằng nếu dám đụng đến Tiêu Khiết Phong này thì đừng hòng yên ổn trong ngôi trường Đại học Bắc Kinh này.
“Cậu xem, cô ta chính là Bạch Ngọc Lăng Nhi đúng không?" một sinh viên nữ từ xa nhìn thấy Bạch Ngọc Lăng Nhi thì liền nói với những người bên cạnh.
“Đúng, chính là cô ta..." một người trong bọn họ không khỏi cảm thán: "Đúng là dũng cảm a. Gây sự với cả Tiêu học trưởng, cô ta đúng là không biết trời cao đất dày mà..."
Nghe những lời bàn tàn không có hồi kết, lúc này Bạch Ngọc Lăng Nhi mới nhận ra rằng bản thân đã đụng nhầm người, đáng lẽ ngay từ đầu cô không nên kiếm chuyện với Tiêu Khiết Phong thì đúng hơn. Nhưng hôm đó thật sự cô không biết đó là Tiêu Khiết Phong, cô chỉ nghe danh hắn sơ sơ trước đây chứ chưa bao giờ gặp mặt và càng không quan tâm hắn ta là ai. Nếu biết hôm đó là Tiêu Khiết Phong thì cô cũng chả thèm dám kiếm chuyện bắt hắn đền chai nước làm chi cho mệt. Cô bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và ghét ra mặt Tiêu Khiết Phong, nhưng cô lại không biết làm gì cả, cô chỉ biết rằng cái cô cần làm bây giờ là nín nhịn cho qua hết mọi chuyện để được sống yên ổn trong ngôi trường Đại học này, bất quá bây giờ hình như điều đó là điều không thể. Bạch Ngọc Lăng Nhi nghĩ bản thân mình chắc phải xui xẻo lắm mới gặp phải mối nghiệt như thế này.
Bẵng đi một thời gian, Trường Đại học Bắc Kinh sắp tới sẽ tổ chức một đại hội thể thao toàn trường, Bạch Ngọc Lăng Nhi may mắn được chọn là người cổ động cho đại hội này. Hình thức là ban tổ chức sẽ tuyển chọn ra những cô gái có gương mặt khả ái để làm cổ động viên cho đại hội và Bạch Ngọc Lăng Nhi không hiểu bằng cách nào đã được chọn mặt gửi vàng là một trong số những người đó.
Cũng phải thôi, cho dù có thế nào thì mọi người đều phải công nhận rằng, đa số những cô gái xinh đẹp thì đều hiếm khi có nét dễ thương, còn Bạch Ngọc Lăng Nhi thì khác với bọn họ, cô vừa có nét xinh đẹp và lại vừa dễ thương. Dù không trang điểm lòe loẹt như những cô gái trong trường khác nhưng có một điều chắc chắn rằng sắc đẹp của Bạch Ngọc Lăng Nhi vẫn có thể sánh cùngnhững cô gái trong đội cổ động, vì gương mặt cô khả ái và thanh tú vô cùng. Nếu được sinh ra trong một gia đình giàu có thì chắc chắn rằng Bạch Ngọc Lăng Nhi đã là một thiên kim tiểu thư xinh đẹp nhất.
“Cậu nhìn xem, son môi của cậu ta lỗi thời như vậy?" một đám con gái nhà giàu đứng ở một đám không ngừng nhìn về phía các bạn học kém nổi hơn để chỉ trỏ, còn không ngừng cười đùa miệt thị: "Còn quần áo kìa, chắc chắn là mốt của năm ngoái!”
“Không, phải là mốt của năm kia, hahaha!" bọn họ cười nói vô cùng sỗ sàng.
Ban đầu bước vào đội cổ động, Bạch Ngọc Lăng Nhi quả thật có chút không thích ứng được, đám nữ sinh ở đây tính cách quả thực vô cùng khó chịu, tị nạnh với nhau từng chút một, thậm chí lúc nào cũng muốn cho mình là nhất, cô nhìn bọn họ không ngừng bàn tán về nhau, vô cùng khó chịu.