Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9 Lời nhắc nhở
Lâm Bạch Ái: "Đây là buổi tập thứ 4 của chúng ta, tôi sẽ không chỉ đạo các bạn nữa. Hôm nay sẽ là buổi tập kiểm tra bất ngờ của chúng ta. Tôi sẽ kêu từng người lên tập, nếu ai sai hay quên dù chỉ một động tác thì ở lại tập đến tối cho đến khi nào đúng và nhuần nhuyễn thì thôi. Nào! Bây giờ các bạn có 15’ để chuẩn bị."
Một bạn khác lên tiếng: "Vậy cho em hỏi là nếu tập đúng thì mình có được thưởng gì không ạ??’’
Cả lớp nghe xong liền cười ồ lên.
Lâm Bạch Ái nhếch môi: "Em muốn được thưởng sao? Vậy thì em phải người tập nhanh nhất và không mắc lỗi nào, không bị khựng. Còn nếu không thì em sẽ phải bị phạt, đó là một hình phạt rất nặng. Em nghĩ như thế nào?’’
Bạn vừa nói hơi ngập ngừng: "Dạ... em đồng ý."
Lâm Bạch Ái nhếch môi: "Tốt lắm! Tôi sẽ chờ xem em sẽ như thế nào."
Lâm Bạch Ái vỗ vỗ tay: "Bắt đầu thôi, các bạn có 10 phút để tập lại, sau đó tôi sẽ kiểm tra từng bạn."
Sau đó Lâm Bạch Ái đi đến chỗ Lăng Nhi nói: "Bạch Ngọc Lăng Nhi à, em cần phải cố gắng nhiều hơn và mạnh mẽ hơn nữa. Em không thể ỷ lại vào đàn ông mãi đâu, sẽ chẳng có ai có thể che chở cho em mãi được đâu em gái thân yêu à!"
Lăng Nhi cũng không vừa, cô giả vờ ngây thơ, cười nhẹ: "Em cảm ơn những lời nhắc nhở từ đáy lòng của chị, em sẽ cố gắng tập thật tốt, sống thật hạnh phúc và không dựa dẫm vào ai ạ."
Lời nói của Lâm Bạch Ái không đơn giản, hình như đó là một lời cảnh báo đối với Lăng Nhi, có thể là... đừng động vào chàng trai của Lâm Bạch Ái chăng? Ở trong trường dạo này rộ lên tin đồn vì Lâm Bạch Ái là thanh mai trúc mã của Tiêu Khiết Phong, có vẻ như là trời sinh một cặp.
Nhưng tin đồn thì chỉ là tin đồn chứ thực chất bọn họ vẫn không biết người mà Lâm Bạch Ái thích là ai. Nếu đúng như những lời mà Lâm Bạch Ái đã nói với Lăng Nhi thì có lẽ người mà Lâm Bạch Ái thích là Liêu Văn Long. Đúng vậy! Những tình huống Lăng Nhi được Liêu Văn Long giúp đỡ, Lâm Bạch Ái đã biết hết. Lâm Bạch Ái không bao giờ có ý định hại ai cả, nhưng nếu họ cản đường cô, hay chen chân vào cuộc sống của cô ta, hoặc thậm chí là dám quyến rũ người con trai cô ta thích thì có lẽ Lâm Bạch Ái sẽ không thể tha thứ cho người đó được rồi, bởi sự nhân nhượng của cô có giới hạn.
Haizzz, đáng tiếc thay, cô chuột nhắt dám chen chân vào giữa tình cảm của Lâm Bạch Ái lại là Bạch Ngọc Lăng Nhi. Lâm Bạch Ái ngay từ đầu đã không thích Lăng Nhi và bây giờ, càng về sau sẽ càng không thích, thậm chí là hận cô.
Nhưng Lăng Nhi cũng không phải dạng vừa khi thốt ra câu nói như vậy với Lâm Bạch Ái, đó chính là lời đáp trả của Lăng Nhi rằng cô kiên quyết sẽ không để vụt mất tình yêu của mình cho dù ai có nói, hay giở trò gì đi chăng nữa.
10 phút sau.
Lâm Bạch Ái kéo ghế ngồi trước mặt mọi người: "10 phút ôn tập của các bạn đã hết. Bây giờ sẽ là phần kiểm tra của từng người.Tôi không gọi theo danh sách bảng chữ cái mà tôi sẽ gọi từng người theo tầm mắt của tôi. Nào, bắt đầu thôi!’’
Lâm Bạch Ái lật danh sách: "Người đầu tiên, Hồ Tiểu My. Em là người đầu tiên, em có 8 phút để tập hết 40 động tác mà tôi đã dạy trong những buổi tập trước."
Vì Hồ Tiểu My là người được gọi đầu tiên nên cô khá run, và với thời gian eo hẹp chỉ có 8 phút mà phải tập đến 40 động tác thì kết quả là không được như ý muốn rồi. Như vậy thì rất khó khăn với Hồ Tiểu My. Kết quả là cô chỉ tập chính xác được có 25 động tác… Và theo như giao kèo lúc trước thì cô đã không thể qua khỏi 'ải' này rồi.
Lâm Bạch Ái cau mày khó chịu: "Nếu em cứ như vậy thì tôi sẽ không thể nhân nhượng em được rồi, đáng lẽ ra em phải tập được ít nhất là 30 động tác chứ. Tại sao chỉ có 25 động tác thôi vậy? Thế những gì tôi dạy cho em bữa giờ đều là công cốc sao? Không nói nhiều với em nữa, đã rất mất thời gian của tôi rồi. Đêm nay em ở lại tập đến 8h30’ cho tôi. Nếu em dám trốn thì em thử nghĩ xem hậu quả sẽ ghê gớm như thế nào rồi đấy!"
Hồ Tiểu My bị mắng trước mọi người, cô cúi đầu, mắt rơm rớm nước:
"Dạ, em sẽ cố gắng hơn, mong chị hãy cho em một cơ hội."
Lâm Bạch Ái vuốt tóc mai ra sau đầu, ánh mắt sắc bén lướt qua hàng người: "Tôi mong em giữ đúng lời hứa của mình. Nào, người tiếp theo: Trần Hạ Nhiên."
Trần Hạ Nhiên cũng giống như Hồ Tiểu My, nhưng có vẻ cô tập tốt hơn Hồ Tiểu My một chút. Cô chỉ tập được 26 động tác nhưng bù lại cô không vấp chỗ nào cả, chỉ là cô tập quá chậm mà thôi. Có vẻ như khi thấy Hồ Tiểu My thì Trần Hạ Nhiên đã rút ra cho mình một ít kinh nghiệm.
Đương nhiên như vậy làm sao có thể làm hài lòng Lâm Bạch Ái được, cô ta đứng dậy:
"Tại sao em lại tập chậm như vậy, em tập không vấp nhưng em khá là chậm. Nếu em không tăng tốc độ tập của mình lên thì đến hội thao sẽ như thế nào hả? Các em muốn làm tôi mất mặt với ban giám hiệu nhà trường hay sao?"
Đối với Lâm Bạch Ái mà nói, việc mất mặt trước người khác là một điều không thể chấp nhận được. Vì lòng tự tôn và sĩ diện của cô ta rất cao, trong cuộc sống của cô, chỉ có từ "kiêu hãnh" mới được phép xuất hiện.
Lâm Bạch Ái gằn giọng: "Không nói nhiều, hôm nay em sẽ ở lại chung với Hồ Tiểu My để tập. Nếu tối nay em và Hồ Tiểu My không tập lên được 30 động tác trong vòng 8 phút thì đừng hòng về nhà."
Mọi người sau khi nghe xong ai nấy cũng ngán ngẩm và lo sợ. Bởi lúc này Lâm Bạch Ái nhìn có vẻ như đang rất căng thẳng và nghiêm túc vì cuộc hội thao. Nghiêm túc là tốt nhưng đừng vì lòng tự tôn và sĩ diện quá cao mà đặt áp lực lên người khác chứ!
Mặt Lâm Bạch Ái lạnh tanh:
"Người tiếp theo: Lương Lê Linh."
Ôi trời ơi, sau hai người trước thì có vẻ như Lương Lê Linh không sống nổi với Lâm Bạch Ái rồi. Cô tập tệ hơn hai bạn trước rất nhiều.
Lần này thì Lâm Bạch Ái không chịu nổi nữa rồi, cô ta bắt đầu nổi cơn tam bành, bầu không khí bây giờ căng thẳng và tồi tệ hơn lần trước rất nhiều.
Lương Lê Linh chỉ tập được có 15 động tác nhưng lại không đúng theo thứ tự mà còn bị động tác này lẫn lộn với động tác kia. Ví dụ như động tác 1 thì bị lẫn sang động tác thứ 6, động tác thứ 10 thì tập động tác thứ 20, động tác thứ 30 thì tập động tác thứ 34. Cứ lẫn lộn như vậy và hơn thế nữa, cô còn tập rất chậm, còn khập khiễng, rồi còn bị té lên té xuống. Như vậy Lâm Bạch Ái không nổi cơn tam bành mới là lạ.
"Tôi hỏi em, bữa giờ em đã tập được những gì, có phải em lười biếng không tập, hay là do tôi quá nhân nhượng nên các em mới như vậy? Không nói nhiều nữa, bây giờ tôi sẽ không kiểm tra nữa. Tối nay cả lớp ở lại tập đến 8h30’ cho tôi, nếu không ai tập đàng hoàng thì đừng về. Còn cô nữa đó Lương Lê Linh, nếu cô không tập cho nghiêm chỉnh thì cô biết hậu quả sẽ là như thế nào rồi đó. Tôi không nói đùa với ai bao giờ."
Một bạn khác lên tiếng: "Vậy cho em hỏi là nếu tập đúng thì mình có được thưởng gì không ạ??’’
Cả lớp nghe xong liền cười ồ lên.
Lâm Bạch Ái nhếch môi: "Em muốn được thưởng sao? Vậy thì em phải người tập nhanh nhất và không mắc lỗi nào, không bị khựng. Còn nếu không thì em sẽ phải bị phạt, đó là một hình phạt rất nặng. Em nghĩ như thế nào?’’
Bạn vừa nói hơi ngập ngừng: "Dạ... em đồng ý."
Lâm Bạch Ái nhếch môi: "Tốt lắm! Tôi sẽ chờ xem em sẽ như thế nào."
Lâm Bạch Ái vỗ vỗ tay: "Bắt đầu thôi, các bạn có 10 phút để tập lại, sau đó tôi sẽ kiểm tra từng bạn."
Sau đó Lâm Bạch Ái đi đến chỗ Lăng Nhi nói: "Bạch Ngọc Lăng Nhi à, em cần phải cố gắng nhiều hơn và mạnh mẽ hơn nữa. Em không thể ỷ lại vào đàn ông mãi đâu, sẽ chẳng có ai có thể che chở cho em mãi được đâu em gái thân yêu à!"
Lăng Nhi cũng không vừa, cô giả vờ ngây thơ, cười nhẹ: "Em cảm ơn những lời nhắc nhở từ đáy lòng của chị, em sẽ cố gắng tập thật tốt, sống thật hạnh phúc và không dựa dẫm vào ai ạ."
Lời nói của Lâm Bạch Ái không đơn giản, hình như đó là một lời cảnh báo đối với Lăng Nhi, có thể là... đừng động vào chàng trai của Lâm Bạch Ái chăng? Ở trong trường dạo này rộ lên tin đồn vì Lâm Bạch Ái là thanh mai trúc mã của Tiêu Khiết Phong, có vẻ như là trời sinh một cặp.
Nhưng tin đồn thì chỉ là tin đồn chứ thực chất bọn họ vẫn không biết người mà Lâm Bạch Ái thích là ai. Nếu đúng như những lời mà Lâm Bạch Ái đã nói với Lăng Nhi thì có lẽ người mà Lâm Bạch Ái thích là Liêu Văn Long. Đúng vậy! Những tình huống Lăng Nhi được Liêu Văn Long giúp đỡ, Lâm Bạch Ái đã biết hết. Lâm Bạch Ái không bao giờ có ý định hại ai cả, nhưng nếu họ cản đường cô, hay chen chân vào cuộc sống của cô ta, hoặc thậm chí là dám quyến rũ người con trai cô ta thích thì có lẽ Lâm Bạch Ái sẽ không thể tha thứ cho người đó được rồi, bởi sự nhân nhượng của cô có giới hạn.
Haizzz, đáng tiếc thay, cô chuột nhắt dám chen chân vào giữa tình cảm của Lâm Bạch Ái lại là Bạch Ngọc Lăng Nhi. Lâm Bạch Ái ngay từ đầu đã không thích Lăng Nhi và bây giờ, càng về sau sẽ càng không thích, thậm chí là hận cô.
Nhưng Lăng Nhi cũng không phải dạng vừa khi thốt ra câu nói như vậy với Lâm Bạch Ái, đó chính là lời đáp trả của Lăng Nhi rằng cô kiên quyết sẽ không để vụt mất tình yêu của mình cho dù ai có nói, hay giở trò gì đi chăng nữa.
10 phút sau.
Lâm Bạch Ái kéo ghế ngồi trước mặt mọi người: "10 phút ôn tập của các bạn đã hết. Bây giờ sẽ là phần kiểm tra của từng người.Tôi không gọi theo danh sách bảng chữ cái mà tôi sẽ gọi từng người theo tầm mắt của tôi. Nào, bắt đầu thôi!’’
Lâm Bạch Ái lật danh sách: "Người đầu tiên, Hồ Tiểu My. Em là người đầu tiên, em có 8 phút để tập hết 40 động tác mà tôi đã dạy trong những buổi tập trước."
Vì Hồ Tiểu My là người được gọi đầu tiên nên cô khá run, và với thời gian eo hẹp chỉ có 8 phút mà phải tập đến 40 động tác thì kết quả là không được như ý muốn rồi. Như vậy thì rất khó khăn với Hồ Tiểu My. Kết quả là cô chỉ tập chính xác được có 25 động tác… Và theo như giao kèo lúc trước thì cô đã không thể qua khỏi 'ải' này rồi.
Lâm Bạch Ái cau mày khó chịu: "Nếu em cứ như vậy thì tôi sẽ không thể nhân nhượng em được rồi, đáng lẽ ra em phải tập được ít nhất là 30 động tác chứ. Tại sao chỉ có 25 động tác thôi vậy? Thế những gì tôi dạy cho em bữa giờ đều là công cốc sao? Không nói nhiều với em nữa, đã rất mất thời gian của tôi rồi. Đêm nay em ở lại tập đến 8h30’ cho tôi. Nếu em dám trốn thì em thử nghĩ xem hậu quả sẽ ghê gớm như thế nào rồi đấy!"
Hồ Tiểu My bị mắng trước mọi người, cô cúi đầu, mắt rơm rớm nước:
"Dạ, em sẽ cố gắng hơn, mong chị hãy cho em một cơ hội."
Lâm Bạch Ái vuốt tóc mai ra sau đầu, ánh mắt sắc bén lướt qua hàng người: "Tôi mong em giữ đúng lời hứa của mình. Nào, người tiếp theo: Trần Hạ Nhiên."
Trần Hạ Nhiên cũng giống như Hồ Tiểu My, nhưng có vẻ cô tập tốt hơn Hồ Tiểu My một chút. Cô chỉ tập được 26 động tác nhưng bù lại cô không vấp chỗ nào cả, chỉ là cô tập quá chậm mà thôi. Có vẻ như khi thấy Hồ Tiểu My thì Trần Hạ Nhiên đã rút ra cho mình một ít kinh nghiệm.
Đương nhiên như vậy làm sao có thể làm hài lòng Lâm Bạch Ái được, cô ta đứng dậy:
"Tại sao em lại tập chậm như vậy, em tập không vấp nhưng em khá là chậm. Nếu em không tăng tốc độ tập của mình lên thì đến hội thao sẽ như thế nào hả? Các em muốn làm tôi mất mặt với ban giám hiệu nhà trường hay sao?"
Đối với Lâm Bạch Ái mà nói, việc mất mặt trước người khác là một điều không thể chấp nhận được. Vì lòng tự tôn và sĩ diện của cô ta rất cao, trong cuộc sống của cô, chỉ có từ "kiêu hãnh" mới được phép xuất hiện.
Lâm Bạch Ái gằn giọng: "Không nói nhiều, hôm nay em sẽ ở lại chung với Hồ Tiểu My để tập. Nếu tối nay em và Hồ Tiểu My không tập lên được 30 động tác trong vòng 8 phút thì đừng hòng về nhà."
Mọi người sau khi nghe xong ai nấy cũng ngán ngẩm và lo sợ. Bởi lúc này Lâm Bạch Ái nhìn có vẻ như đang rất căng thẳng và nghiêm túc vì cuộc hội thao. Nghiêm túc là tốt nhưng đừng vì lòng tự tôn và sĩ diện quá cao mà đặt áp lực lên người khác chứ!
Mặt Lâm Bạch Ái lạnh tanh:
"Người tiếp theo: Lương Lê Linh."
Ôi trời ơi, sau hai người trước thì có vẻ như Lương Lê Linh không sống nổi với Lâm Bạch Ái rồi. Cô tập tệ hơn hai bạn trước rất nhiều.
Lần này thì Lâm Bạch Ái không chịu nổi nữa rồi, cô ta bắt đầu nổi cơn tam bành, bầu không khí bây giờ căng thẳng và tồi tệ hơn lần trước rất nhiều.
Lương Lê Linh chỉ tập được có 15 động tác nhưng lại không đúng theo thứ tự mà còn bị động tác này lẫn lộn với động tác kia. Ví dụ như động tác 1 thì bị lẫn sang động tác thứ 6, động tác thứ 10 thì tập động tác thứ 20, động tác thứ 30 thì tập động tác thứ 34. Cứ lẫn lộn như vậy và hơn thế nữa, cô còn tập rất chậm, còn khập khiễng, rồi còn bị té lên té xuống. Như vậy Lâm Bạch Ái không nổi cơn tam bành mới là lạ.
"Tôi hỏi em, bữa giờ em đã tập được những gì, có phải em lười biếng không tập, hay là do tôi quá nhân nhượng nên các em mới như vậy? Không nói nhiều nữa, bây giờ tôi sẽ không kiểm tra nữa. Tối nay cả lớp ở lại tập đến 8h30’ cho tôi, nếu không ai tập đàng hoàng thì đừng về. Còn cô nữa đó Lương Lê Linh, nếu cô không tập cho nghiêm chỉnh thì cô biết hậu quả sẽ là như thế nào rồi đó. Tôi không nói đùa với ai bao giờ."