• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Quyến Rũ Em Dâu Xinh Đẹp (3 Viewers)

  • Chương 33: Niềm vui hoan lạc

Cuối cùng Chấn Phong cũng thoát được ông bạn ham vui sau khi từ chối mãi lời mời của ổng và mấy ông bạn nhậu tiếp.

Ông bạn nhờ thằng con lớn của ổng, lấy cái thuyền thúng chở Phong và em dâu ra nhà bè. Trước khi đi không quên nhờ thằng nhóc tìm cho một cái phao bánh xe thật to, ở đây phao bánh xe hơi hiếm vì hầu như ai cũng biết bơi.

Thực ra anh và Ngọc Huyền cũng biết bơi nhưng có phao thì sẽ thoải mái hơn để làm những chuyện khác.

Cuối cùng cũng lên được cái bè nuôi tôm của anh H, thằng nhóc chào Chấn Phong rồi chèo thuyền thúng quay lại vào bờ.

Nói là cái bè chứ y chang cái nhà, có đầy đủ đồ nghề tối thiểu cho một người ngủ canh chừng ở đây, có một cái nệm, chỗ nấu đồ ăn…

Tùy nhà mà làm cái bè này to hay nhỏ, nhà anh H hay cho bạn bè ra đây nhậu nên làm khá là to.

Mỗi cái bè cách nhau tầm từ mấy chục mét đến mấy trăm mét, ban đêm đèn nhà ai nấy sáng, nếu không để ý kỹ thì cũng chẳng biết bên kia có gì.

Ai lần đầu lên bè, nhất là lúc trời tối, dù cầm theo cái đèn pin cũng phải cực kỳ cẩn thận, không là dễ lọt xuống nước như chơi. Nhưng ăn chơi đâu sợ mưa rơi, nhất là giờ trên bè chỉ còn Phong và em dâu. Anh vào trong cái chòi nhỏ, bật đèn lên cho sáng rồi dắt nàng bước vào, cảm giác của anh lúc này thật là lạ.

Cả hai cùng ngồi xuống tấm nệm nhỏ trong phòng mà cũng chưa biết làm gì, cả ngày hừng hực giờ vào đây lại chẳng biết làm gì vì chưa quen chỗ nên hơi ngài ngại. Phong nghĩ một lúc rồi nói: "Em này, mình ra ngoài ngồi ngắm biển nha, anh cũng hơi tê tê trong người chưa tỉnh lắm."

Ngọc Huyền mỉm cười gật đầu.

Ra ngoài cả hai kiếm một chỗ bên cạnh cái chòi, hai chân thả xuống nước, em dâu ngồi dựa đầu vào vai Phong nói: "Cả ngày nay em thèm được gần anh ghê, mà chẳng biết làm sao, hic, giờ bắt đền đó."

Ngọc Huyền nhõng nhẽo thấy mà thương, y như cô người yêu bé nhỏ thời sinh viên của Chấn Phong. Anh thò tay vào bóp vú nàng một cái và nói: "Hì, test thử xem có cứng không nè."

Huyền ôm chặt anh, không phản ứng.

Cả hai chỉ ngồi như thế im lặng chẳng nói gì, cảm giác nó hơi chùng xuống, chị lên tiếng trước.

"Phải chi em gặp anh trước chồng em nhỉ, có khi nào lúc đó chúng ta sẽ nên duyên vợ chồng chăng?" Huyền nói bâng quơ.

Phong nghĩ rằng thực tế giả định khi đó có lẽ sẽ đúng như lời nàng hoặc sẽ khác, anh nói: "Lúc đó có khi anh chẳng có cơ hội với em đâu, em thì xinh thế, bao nhiêu anh đẹp trai con nhà giàu theo đó chứ."

Rồi hai người lại im lặng.

Nói về quan hệ hai người cũng khó, ranh giới anh chồng và em dâu khá là mờ nhạt. Họ là cặp "vợ chồng son" thứ thiệt, tình cảm mặn nồng với nhau và quan trọng hơn là chưa được công khai bên nhau khi thời điểm thích hợp chưa đến. Giờ cả hai chỉ đơn giản là tận hưởng từng phút giây bên nhau mà thôi.

Chấn Phong đứng lên hỏi em dâu: "Biển chắc lạnh lắm hả em? Anh muốn tắm chút."

Nàng dịu dàng nói: "Đêm thế này, tắm có nguy hiểm không anh, em sợ lắm."

Thế là Phong chạy ra sau lấy cái phao ra, không nói gì, ném cái phao xuống nước, cởi hết quần áo, nhìn Huyền cười và nhảy xuống biển. Thực ra nước biển ở đây không lạnh lắm, vì nằm trong vịnh, không có gió, không có sóng, nên nước biển cũng không quá lạnh, vừa nhảy xuống hơi giật mình nhưng chút xíu là quen. Phong cũng biết bơi nên vừa bám cái phao vừa quẩy quẩy chân là người nóng liền.

Em dâu ở trên còn chần chừ, nhưng thấy anh chồng của nàng nhảy cũng hết sợ, bèn cởi cái váy ra tính nhảy xuống, nhưng anh cất tiếng ngăn: "Cởi luôn bộ đồ tắm đi em, ở đây có ai đâu."

Ngọc Huyền nhìn xung quanh rồi cởi nốt bộ đồ tắm bên trong, nhảy ào xuống biển.

Cảm giá được tắm tiên ở một nơi mà nếu ban ngày là mọi người thấy ngay, thật là thú vị, hai người chui vào bên trong cái phao lớn đủ cho cả hai, tay thì gác lên phao, mặt đối mặt. Phong hỏi: "Em lạnh không?:

Nàng trả lời: "Hơi lạnh nhưng giờ hết rồi, nhưng mình phải hoạt động thường xuyên không là lạnh lắm."

Anh cười cười nói: "Vậy cùng hoạt động nào."

Hai cặp môi chỉ chờ như vậy mà cuốn lấy nhau không cần nói lời nào, mỗi tay của mỗi người thì bám vào phao, tay kia thì không ngừng sờ soạng nhau, tay Phong thì xoa ngực rồi lần xuống dưới âm hộ của em dâu, tay nàng thì cứ cầm côn thịt đang cứng ngắc dưới nước kéo ra đẩy vào liên tục.

Ở dưới nước này không có thế, nên muốn đưa côn thịt vào trong âm đạo của nàng thật là khó, Phong phải di chuyển vào sát trong cái bè rồi lựa thế đưa côn thịt vào. Nhưng đẩy ra đẩy vào cũng là cả một vấn đề vì nước mặn và lạnh nên nhanh chóng trôi nước nhờn của em dâu, lại thêm rát nữa, đẩy được mấy cái cực kỳ khó khăn, Huyền đã hơi nhăn mặt khó chịu rồi.

Nàng nói: "Thôi anh ơi, mình lên thôi, ở dưới này khó chịu quá."

Phong cũng sợ trúng gió, nên dù tiếc nuối cảm giác lạ nhưng cũng nhanh chóng leo lên nhà bè và kéo em dâu lên theo. Leo lên tới nơi mới thấy lạnh, cả hai chạy vội vào trong nhà bè, lấy khăn lau người và lao vào nhau. Lúc này mới thực sự là cảm giác làm tình, mặc cho nước đong đưa, mặc cho tấm nệm mỏng không đủ để nằm thoải mái, chỉ cần một chút khởi động, côn thịt của anh đã nằm gọn trong âm đạo của em dâu, nàng ngồi đối diện với anh, môi chạm môi, côn thịt đã vào hết bên trong nàng, nhìn mặt Ngọc Huyền đầy hoang dại, bên dưới nhà bè tiếng tôm tí tách.

Do tác dụng của bia rượu làm Phong phải gần một tiếng đồng hồ anh mới ra được, mới đầu em dâu còn giữ ý không la hét gì hết, nhưng được một lúc, chẳng cần biết có ai nghe không, nàng bắt đầu rên la theo từng cú dập của anh. Người anh cũng bắt đầu nóng lên, sau hết kiểu doggy rồi kiểu truyền thống, sau mỗi hơn chục cú dập anh lại rút côn thịt ra cho Huyền ngậm và mút, rồi tới kiểu đứng, Phong ở phía sau, em dâu quay người đưa lưng trần về phía anh, anh thì cầm hai tay nàng kéo về phía sau, nàng thì có nhiệm vụ dẫn đường đi, mở luôn cửa của nhà bè bước ra ngoài lần lần mò mò đi theo mỗi cú dập của anh.

Rồi lại ngồi xuống, rồi lại nằm ườn ra nền nhà bè, mặc cho bên dưới không hề bằng phẳng, đỏ hết cả lưng cuối cùng cũng chịu hết nổi, Phong bắt em dâu mở miệng, anh rút côn thịt ra khỏi âm đạo và bắn hết cả vào trong khoang miệng nàng.

Ngọc Huyền lúc này hoàn toàn tê tái, miệng ngậm một đống tinh trùng rồi nuốt hết, sau đó nằm im ru ngay trên nhà bè, nếu cảnh này mà ban ngày thì chắc thành một tấm hình nghệ thuật mất.

Chấn Phong bế em dâu vào bên trong chòi, nàng mỉm cười, gác lên đùi anh nói chuyện.

Cả hai lại tâm sự chuyện trên trời dưới biển, chuyện ngày xưa, chuyện cũ của mình, rồi cả chuyện gia đình em dâu, nàng với thằng em trai anh quen nhau thế nào, rồi chuyện Phong quen mấy cô, làm tình với mấy cô. Chỉ có một điều anh vẫn giấu nàng, đó là quan hệ với Hạ Thảo. Anh sẽ nói nhưng không phải lúc này, anh không muốn giây phút này mất đi ý nghĩa.

Rồi hai người lại lao vào nhau, rồi lại lịm đi trong hoan lạc, lần này thì bắn hết cả vào người nàng, rồi cả hai lại ôm nhau ngủ trong thỏa mãn.​
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom