Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 128: Một hồi sóng gió-Sự báo thù (5)
Ông ta trở nên hoảng loạn "Mọi người, đừng có tin chúng. Chắc chắn chúng đã làm giả ấn kí vu oan cho ta."
Nhưng xem ra thái độ của mọi người đều rất hoang mang, cứ quay sang nhìn nhau lo lắng.
Xuân Hoa Thiền đứng phắt dậy, một bộ dạng trầm ổn, quý phái nói "Ta có thể làm chứng cho lời nói của Thanh Dương cung chủ. Ấn kí này là của Tiêu Ngọc phái."
Vậy là đã rõ!
Giờ đây thái độ của mọi người đều thay đổi 180 độ, quay sang chỉ trích trưởng môn "Đường đường là một môn phái nổi tiếng là công minh, vậy mà làm ra những việc bất nhân này." sau đó hướng Bạch Dạ nói "Rất cảm tạ công tử đã phơi bày sự thật này, hiện tại Tiêu Ngọc phái tùy công tử định đoạt, chúng ta sẽ không nhúng tay vào."
Bạch Dạ tỏ ý khinh thường. Vốn dĩ điều này không cần phải nhắc, bởi vì Tiêu Ngọc phái đã bị tiêu diệt hoàn toàn trước khi nàng tới đây rồi.
"Giờ thì, đến lượt Thượng Quan gia các ngươi."
Nhắc đến Thượng Quan gia, trông các môn phái khác có vẻ e dè vì dù sao cũng là gia tộc lâu năm, lại đứng đầu đế quốc, không thể nói hủy là hủy ngay được.
"Ta biết trong lòng các ngươi đang nghĩ gì, hôm nay ta nhất quyết phải diệt cho bằng được Thượng Quan gia. Những người theo phe của ta, ta sẽ không động tới, nhưng nếu chống đối, thì kết cục sẽ không khác Tiêu Ngọc phái là bao."
Uy hiếp một cách lộ liễu!
Còn chưa kịp suy nghĩ, khắp nơi đây là bị bao vây hoàn toàn bởi người của Quỷ Vực và Lăng Thiên Cung.
Họ đâu còn đường thoát nữa!
Tất cả đều lặng lẽ ngấm ngầm cho phép Bạch Dạ tùy ý định đoạt.
Xuân Hoa Thiền trấn an mọi người "Ta tin công tử, vì tội ác của Thượng Quan gia lớn như vậy, nếu không diệt trừ thì sớm muộn cũng là tai họa."
Thượng Quan Huyền Vũ trong lòng thầm mắng chết tiệt. Tính mạng hắn giờ đây giống như sợi dây mỏng, nhanh chóng bị cắt đứt.
Nhưng không hiểu sao đột nhiên Bạch Dạ lại ngỏ lời "Ta sẽ tha chết cho Thượng Quan Huyền Vũ và Thượng Quan Thần Vĩ!"
???
"Bọn họ dù sao cũng không phải là người đứng sau mọi chuyện, ta không muốn giết chết những tính mạng vô tội!"
Ồ, quả là một người quân tử!
Đó là những gì mà những người ở đây đánh giá về nàng. Nhưng thực sự như vậy ư?
"Mau giết chết tên tiểu tử kia cho ta!"
Một giọng nói yếu ớt vang lên từ đằng sau cánh cửa làm những người ở đó giật mình quay ra. Ngay cả Bạch Dạ cũng bàng hoàng.
Chuyện gì vậy?
Đó là gia chủ Thượng Quan-Thượng Quan Lâm, ông ta yếu ớt chỉ tay vào Bạch Dạ, một toán người mặc đồ đen xông lên, muốn tiêu diệt nàng.
Hiện trường lúc này trở nên hỗn loạn, những người không liên quan thì chạy thục mạng, còn bên phía Bạch Dạ thì rút từ bên hông chuôi kiếm, tập hợp lực lượng để chống trả.
Mẹ kiếp!
Ai mà ngờ được tên chó má Thượng Quan Lâm lại giấu nhiều tử sĩ đến như vậy, mà hầu như bọn chúng được đào tạo vô cùng bài bản, từng đường kiếm đều nhắm trúng tim nàng mà lao tới. .
Nhưng nghĩ nàng là ai?
Không hổ danh là Quỷ Vực, võ công thật lợi hại, chưa gì đã giải quyết gần hết đám tử sĩ bên đó. Hoắc Dương cũng không thua kém, dù không bằng được Bạch Dạ hay Đế Vô Trần nhưng cũng là một cao thủ khó tìm.
Thấy tình hình đang diễn biến phức tạp, Thượng Quan Thần Vĩ và Thượng Quan Huyền Vũ đều lén lút chạy đi.
Nhưng thật không may, cả hai người họ đều bị chặn đường rồi bị giết. Và người làm điều đó lại khiến hai người không thể tin vào mắt mình.
Tuyết Anh nhìn Thượng Quan Thần Vĩ, trong đáy mắt chứa toàn sự hận thù, cô đặt tay lên trên miệng vết thương đang loang lổ của hắn nói "Cảm giác thế nào, công tử?"
"Ngươi...."
"Ta chưa bao giờ quên được khoảnh khắc muội muội của ta bị ngươi xâm hại. Con bé mới có 11 tuổi thôi, vậy mà ngươi lại không tha cho nó. Tiếp cận ngươi, cuối cùng cũng chỉ là đợi khoảnh khắc này." Tuyết Anh lạnh lùng nhìn hắn "À, cũng tiết lộ cho ngươi biết luôn, lí do ngươi chơi cờ bạc mất hết tiền, đều là do một tay Tam công tử Lăng Thiên Cung sắp đặt." sau đó dùng con dao nhắm thẳng đầu Thượng Quan Thần Vĩ cắm xuống "Đi vui vẻ!"
"Phập"
Thượng Quan Huyền Vũ nắm lấy cổ mình, máu đỏ chói mắt không ngừng tuôn trào, hắn khuỵu xuống, ngước nhìn lên thân ảnh quen thuộc, khó khăn phát ra âm thanh "Tại...sao?"
Hắc Hỏa nắm lấy đầu hắn, con mắt lạnh nhạt nói "Một người như ngươi xứng để ta trung thành hay sao? Trước giờ chủ nhân của ta chỉ có Tứ công tử và Hắc Dạ công tử, đi bên cạnh ngươi, chẳng qua là muốn moi thông tin và làm nội gián thôi." và cuối cùng là tặng Thượng Quan Huyền Vũ thêm một đao nữa vào người "Vĩnh biệt!"
Đi dọc theo hành lang, khắp nơi dính thượng đều là một màu đỏ chói mắt, thi thể rải rác cứ cách một khoảng là bắt gặp một cái. Thượng Quan Uyển Nhi vừa đi mà sợ hãi đến mức suýt chút nữa ngã khuỵu xuống, mùi máu xộc thẳng lên mũi làm nàng không chịu được.
Mới ban nãy thôi, nàng đang tính đi ra ngoài thì bắt gặp những người hầu bị một số sát thủ giết chết, vô cùng im lặng. Vì sợ mà nàng chạy ra khỏi phòng, lúc nghé ra xem tình hình bên ngoài thì đã trở thành một cuộc hỗn loạn.
Nhưng xem ra thái độ của mọi người đều rất hoang mang, cứ quay sang nhìn nhau lo lắng.
Xuân Hoa Thiền đứng phắt dậy, một bộ dạng trầm ổn, quý phái nói "Ta có thể làm chứng cho lời nói của Thanh Dương cung chủ. Ấn kí này là của Tiêu Ngọc phái."
Vậy là đã rõ!
Giờ đây thái độ của mọi người đều thay đổi 180 độ, quay sang chỉ trích trưởng môn "Đường đường là một môn phái nổi tiếng là công minh, vậy mà làm ra những việc bất nhân này." sau đó hướng Bạch Dạ nói "Rất cảm tạ công tử đã phơi bày sự thật này, hiện tại Tiêu Ngọc phái tùy công tử định đoạt, chúng ta sẽ không nhúng tay vào."
Bạch Dạ tỏ ý khinh thường. Vốn dĩ điều này không cần phải nhắc, bởi vì Tiêu Ngọc phái đã bị tiêu diệt hoàn toàn trước khi nàng tới đây rồi.
"Giờ thì, đến lượt Thượng Quan gia các ngươi."
Nhắc đến Thượng Quan gia, trông các môn phái khác có vẻ e dè vì dù sao cũng là gia tộc lâu năm, lại đứng đầu đế quốc, không thể nói hủy là hủy ngay được.
"Ta biết trong lòng các ngươi đang nghĩ gì, hôm nay ta nhất quyết phải diệt cho bằng được Thượng Quan gia. Những người theo phe của ta, ta sẽ không động tới, nhưng nếu chống đối, thì kết cục sẽ không khác Tiêu Ngọc phái là bao."
Uy hiếp một cách lộ liễu!
Còn chưa kịp suy nghĩ, khắp nơi đây là bị bao vây hoàn toàn bởi người của Quỷ Vực và Lăng Thiên Cung.
Họ đâu còn đường thoát nữa!
Tất cả đều lặng lẽ ngấm ngầm cho phép Bạch Dạ tùy ý định đoạt.
Xuân Hoa Thiền trấn an mọi người "Ta tin công tử, vì tội ác của Thượng Quan gia lớn như vậy, nếu không diệt trừ thì sớm muộn cũng là tai họa."
Thượng Quan Huyền Vũ trong lòng thầm mắng chết tiệt. Tính mạng hắn giờ đây giống như sợi dây mỏng, nhanh chóng bị cắt đứt.
Nhưng không hiểu sao đột nhiên Bạch Dạ lại ngỏ lời "Ta sẽ tha chết cho Thượng Quan Huyền Vũ và Thượng Quan Thần Vĩ!"
???
"Bọn họ dù sao cũng không phải là người đứng sau mọi chuyện, ta không muốn giết chết những tính mạng vô tội!"
Ồ, quả là một người quân tử!
Đó là những gì mà những người ở đây đánh giá về nàng. Nhưng thực sự như vậy ư?
"Mau giết chết tên tiểu tử kia cho ta!"
Một giọng nói yếu ớt vang lên từ đằng sau cánh cửa làm những người ở đó giật mình quay ra. Ngay cả Bạch Dạ cũng bàng hoàng.
Chuyện gì vậy?
Đó là gia chủ Thượng Quan-Thượng Quan Lâm, ông ta yếu ớt chỉ tay vào Bạch Dạ, một toán người mặc đồ đen xông lên, muốn tiêu diệt nàng.
Hiện trường lúc này trở nên hỗn loạn, những người không liên quan thì chạy thục mạng, còn bên phía Bạch Dạ thì rút từ bên hông chuôi kiếm, tập hợp lực lượng để chống trả.
Mẹ kiếp!
Ai mà ngờ được tên chó má Thượng Quan Lâm lại giấu nhiều tử sĩ đến như vậy, mà hầu như bọn chúng được đào tạo vô cùng bài bản, từng đường kiếm đều nhắm trúng tim nàng mà lao tới. .
Nhưng nghĩ nàng là ai?
Không hổ danh là Quỷ Vực, võ công thật lợi hại, chưa gì đã giải quyết gần hết đám tử sĩ bên đó. Hoắc Dương cũng không thua kém, dù không bằng được Bạch Dạ hay Đế Vô Trần nhưng cũng là một cao thủ khó tìm.
Thấy tình hình đang diễn biến phức tạp, Thượng Quan Thần Vĩ và Thượng Quan Huyền Vũ đều lén lút chạy đi.
Nhưng thật không may, cả hai người họ đều bị chặn đường rồi bị giết. Và người làm điều đó lại khiến hai người không thể tin vào mắt mình.
Tuyết Anh nhìn Thượng Quan Thần Vĩ, trong đáy mắt chứa toàn sự hận thù, cô đặt tay lên trên miệng vết thương đang loang lổ của hắn nói "Cảm giác thế nào, công tử?"
"Ngươi...."
"Ta chưa bao giờ quên được khoảnh khắc muội muội của ta bị ngươi xâm hại. Con bé mới có 11 tuổi thôi, vậy mà ngươi lại không tha cho nó. Tiếp cận ngươi, cuối cùng cũng chỉ là đợi khoảnh khắc này." Tuyết Anh lạnh lùng nhìn hắn "À, cũng tiết lộ cho ngươi biết luôn, lí do ngươi chơi cờ bạc mất hết tiền, đều là do một tay Tam công tử Lăng Thiên Cung sắp đặt." sau đó dùng con dao nhắm thẳng đầu Thượng Quan Thần Vĩ cắm xuống "Đi vui vẻ!"
"Phập"
Thượng Quan Huyền Vũ nắm lấy cổ mình, máu đỏ chói mắt không ngừng tuôn trào, hắn khuỵu xuống, ngước nhìn lên thân ảnh quen thuộc, khó khăn phát ra âm thanh "Tại...sao?"
Hắc Hỏa nắm lấy đầu hắn, con mắt lạnh nhạt nói "Một người như ngươi xứng để ta trung thành hay sao? Trước giờ chủ nhân của ta chỉ có Tứ công tử và Hắc Dạ công tử, đi bên cạnh ngươi, chẳng qua là muốn moi thông tin và làm nội gián thôi." và cuối cùng là tặng Thượng Quan Huyền Vũ thêm một đao nữa vào người "Vĩnh biệt!"
Đi dọc theo hành lang, khắp nơi dính thượng đều là một màu đỏ chói mắt, thi thể rải rác cứ cách một khoảng là bắt gặp một cái. Thượng Quan Uyển Nhi vừa đi mà sợ hãi đến mức suýt chút nữa ngã khuỵu xuống, mùi máu xộc thẳng lên mũi làm nàng không chịu được.
Mới ban nãy thôi, nàng đang tính đi ra ngoài thì bắt gặp những người hầu bị một số sát thủ giết chết, vô cùng im lặng. Vì sợ mà nàng chạy ra khỏi phòng, lúc nghé ra xem tình hình bên ngoài thì đã trở thành một cuộc hỗn loạn.