Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210
Dịch ịch Gia
"Tôi không biết là nên hưng phấn hay là nên sợ hãi nữa, bởi vì đã có thể xác định người này đã tới, như vậy rất có khả năng khuôn mặt của hắn bị camera tôi giấu ở trong phòng khách thu lại.
Tôi thật không dám tưởng tượng đó là dạng người gì, hoặc là nói, đột nhiên tôi có chút sợ hãi khi nhìn thấy cái tên biến thái kia không ngừng chui vào nhà tôi.
Nhưng mặc kệ tôi có muốn gặp hay không, có dám gặp hay không, tôi đều nhất định muốn xem đoạn video kia, bởi gì mấy ngày qua thật sự đã tra tấn tôi đến chết, nếu tiếp tục như vậy nữa, tôi thật sự sẽ nguy mất.
Cho nên nếu như có thể nhìn được mặt người kia thì tôi có thể để cảnh sát đi đối phó với hắn.
Cứ như vậy, tôi mang tâm trạng thấp thỏm mở đoạn video kia ra.
Ngay từ đầu video phát là hình ảnh người đổi khóa kia, trước đó tôi còn không có cảm giác gì, nhưng khi nhìn thấy hắn trong video, tôi đột nhiên cảm thấy gương mặt kia hết sức quen thuộc, tựa như là trước kia đã từng gặp.
Nhưng lại nghĩ đến có thể là bởi vì hắn đã tới nhà đổi khóa một lần, cho nên lúc ấy tôi cũng không muốn nghĩ quá nhiều, trực tiếp tua nhanh đến đoạn tôi chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì đèn của phòng khách đang đóng, cho nên hình ảnh trong video rất tối, nhưng tôi lại có thể nghe được từ trong hành lang truyền vào tiếng bước chân.
Không bao lâu sau, tôi liền nghe được "thình thình thình" tiếng đập cửa.
Cái này tôi hoàn toàn không nghĩ tới, nhưng trên thực tế tôi cũng không hề nghe thấy tiếng đập cửa, nhưng mà trong lúc tôi đang hoài nghi người gõ cửa có phải là người đã chui vào nhà hay không, thì trong phòng khách đột nhiên sáng hơn một chút.
Đèn trong phòng khách không mở, nhưng lại sáng hơn một chút, không hề nghi ngờ gì nữa chính là bởi vì cửa phòng ngủ bị mở ra.
Sau khi cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, tiếp theo trong video đột nhiên xuất hiện một màn khiến cho tôi khó có thể tin được.
Vậy mà tôi từ trong phòng ngủ đi ra, đồng thời còn chậm rãi đi trước của phòng!
Nhưng cái này vốn dĩ là không thể nào xảy ra, bởi vì lúc trong video tôi không thấy đoạn này, nhưng mà trên thực tế tôi lại từ trong phòng ngủ đi ra.
Trong video tôi đi tới bên cạnh cửa sau đó hướng mắt mình lên trên ô mắt mèo (mắt mèo ở đây là chỉ cái lỗ có thấu kính gắn trên cửa ra vào để người trong nhà có thể nhòm vào nhìn thấy rõ bên ngoài ai đang bấm chuông cửa nhà mình), tôi cứ như vậy nhìn chằm chằm mắt mèo khoảng 3 phút đồng hồ, sau đó lại quay đầu thở hồng hộc, bởi vì video quá mờ cho nên tôi không thấy rõ lúc đó mình biểu lộ như thế nào.
Chỉ là thở hồng hộc, thở hổn hển một lát, tôi tiếp tục nhìn vào lỗ mắt mèo, ngay sau đó, cửa phòng lại một lần nữa bị tiếng gõ cửa “Thình thình”.
Tôi hoàn toàn không nhớ rõ tại sao khi tôi ngủ lại xảy ra những chuyện này, cho nên lúc đó nhìn thấy nội dung trong video, lưng tôi cảm thấy lạnh buốt.
Nhưng mà trong video, tôi giống như là đang do dự giãy dụa một hồi, sau đó lên tiếng run rẩy hỏi một câu: "Là anh sao?"
Nghe thấy tôi mở miệng nói chuyện trong video, đồng thời so với giọng nói của tôi giống nhau như đúc, tôi chỉ cảm thấy mình giống như nằm mơ, ngược lại những chuyện phát sinh trong video mới là hiện thực.
Đợi nghe được lời hỏi thăm của tôi, người ngoài cửa cũng trả lời một câu: "Là tôi."
Không khoa trương chút nào. Tôi chưa từng nghe qua đoạn đối thoại nào khủng bố như thế, mặc dù chỉ nghe hết sức ngắn gọn.
Bởi vì từ đó tôi có thể được biết người đứng ở ngoài cửa kia chẳng những tôi quen biết, mà còn biết hắn đêm nay sẽ đến.
Tôi cố nén loại cảm giác hãi hùng khiếp vía kia tiếp tục xem, đợi tôi trong video xác nhận người kí tới, liền mở khóa cửa phòng, người kia từ bên ngoài thong thả tiến đến.
Người kia sau khi đi vào cũng không nói gì, về phần tôi video cũng ngư vậy không có nói gì. Hai người chúng tôi cũng chỉ là đi về phía phòng ngủ.
Khi cả hai bước vào phòng ngủ, rốt cục tôi cũng thấy được người kia mặt.
Đêm đó tại tôi báo động nên về sau cảnh sát có đến nhà tôi!
Nhưng mà không chỉ có như thế. Tôi càng xem càng cảm thấy đã từng gặp hắn ở đâu, cuối cùng, gương mặt này lại hoàn toàn giống với gương mặt anh thợ thay khóa.
Trước đó bởi vì người này mặc đồng phục cảnh sát mang theo mũ, cho nên hắn để lại cho tôi một chút ấn tượng, nhưng về sau đổi thành áo vải, tóc rối bời, thì không thể liên tưởng đến cảnh sát nữa.
Nói đến tôi lại cảm thấy buồn cười, mấy ngày nay tôi một mực sợ hãi lúc tôi ngủ người đó sẽ chui vào, thật không ngờ tôi lúc tỉnh lại dẫn sói vào nhà.
Nghĩ đến đêm đó tôi phát hiện có người chui vào nhà, tôi đã lập tức báo cảnh sát trong khi người chui vào kia lại ngụy trang thành bộ dáng cảnh sát mà quay lại trong khi tôi thì hoàn toàn không biết gì. Và kẻ giả dạng cảnh sát đó lại chính là cái kẻ đáng sợ hay chui vào nhà tôi!"
"Anh nói cảnh sát và người mở khóa là cùng một người? Mà thông qua video đã xem, các anh như có vẻ quen biết?"
Hạ Thiên Kỳ đột nhiên có cảm giác chuyện này thật lạ, chính xác mà nói thì đáng lẽ chuyện này phải là một sự kiện linh dị. Bởi vì trước đó hắn luôn cho rắng kẻ lẻn vào nhà là quỷ không phải người, nhưng nghe đến đây thì rõ ràng chẳng liên quan gì đến ma quỷ.
Ngược lại cái đoạn chưa từng xuất hiện trong video, lại mang theo chút hương vị sự kiện linh dị.
"Đúng vậy, nhưng tôi cũng chỉ biết trong video, trong hiện thực thì tôi không biết hắn. Tôi đã liên hệ với công ty mở khóa, thời điển lần thứ nhất nhìn thấy hắn, hắn cũng không có biểu hiện gì có vẻ quen biết tôi."
"Ừm, anh nói tiếp đi." Hạ Thiên Kỳ không tiếp tục hỏi, mà lại muốn nghe tiếp.
"Kẻ kia chỉ đi theo tôi đi vào một bên cửa phòng ngủ, hắn chỉ đứng tại cửa ra vào, mà tôi thì cũng không vào trong phòng ngủ, mà đóng cửa lại.
Nhưng ngay lúc cửa phòng ngủ bị đóng, tôi rõ ràng nhìn thấy ánh mắt kẻ đó nhắm vào camera tôi đặt trong phòng khách, giống như hắn đang ra sức nhìn tôi trên máy tính, sợ rằng tôi đã không tắt video.
Mà trong lúc nội tâm lắng bất an, tôi thấy cửa phòng ngủ lại một lần nữa mở ra, tiện đà tôi cũng từ thò một nửa người ra ngoài.
Đến lúc này kẻ kia mới nói một câu:
"Da người ở trong nhà anh."
Kẻ kia nói xong liền giơ ngón tay lên chỉ một hướng, không phải đâu khác mà chính là phòng ngủ của tôi.
Tôi lúc ấy căn bản nghe không hiểu da người là có ý gì, chẳng qua là cảm thấy rất đáng sợ, về phần trong video thì tôi mờ mịt nhẹ gật đầu.
Kẻ kia tiếp tục nói: "Tôi đi đây."
Nói xong câu ấy kẻ đó liền quay người rời đi, về phần tôi thì cũng quay người về trong phòng ngủ.
Tôi không biết "Da người" là có ý gì, cứ việc từ tên gọi đó tôi đã nghe được đại khái, nhưng vẫn không tin người kia sẽ đem da người chết giấu ở trong phòng ngủ của tôi.
Tôi run rẩy châm cho mình một điếu thuốc, đợi hút xong một điếu thuốc lá tôi mới bắt đầu lục tung phòng ngủ tìm kiếm.
Cuối cùng, tôi tìm được da người mà kẻ kia nói tới.
Đó là một tấm da người hoàn chỉnh, cẩn thận, nắn nót trải phía dưới giường của tôi.
Hai ngày nay dĩ nhiên tôi nằm ngủ bên trên da người!
Nhưng video trong phòng ngủ cũng không có chiếu lúc nào hắn đem da người giấu ở bên trên giường của tôi, cũng không tồn tại cảnh tôi ra ngoài mở cửa cho hắn.
Như vậy đoạn video kia đi đâu rồi?"
"Tôi không biết là nên hưng phấn hay là nên sợ hãi nữa, bởi vì đã có thể xác định người này đã tới, như vậy rất có khả năng khuôn mặt của hắn bị camera tôi giấu ở trong phòng khách thu lại.
Tôi thật không dám tưởng tượng đó là dạng người gì, hoặc là nói, đột nhiên tôi có chút sợ hãi khi nhìn thấy cái tên biến thái kia không ngừng chui vào nhà tôi.
Nhưng mặc kệ tôi có muốn gặp hay không, có dám gặp hay không, tôi đều nhất định muốn xem đoạn video kia, bởi gì mấy ngày qua thật sự đã tra tấn tôi đến chết, nếu tiếp tục như vậy nữa, tôi thật sự sẽ nguy mất.
Cho nên nếu như có thể nhìn được mặt người kia thì tôi có thể để cảnh sát đi đối phó với hắn.
Cứ như vậy, tôi mang tâm trạng thấp thỏm mở đoạn video kia ra.
Ngay từ đầu video phát là hình ảnh người đổi khóa kia, trước đó tôi còn không có cảm giác gì, nhưng khi nhìn thấy hắn trong video, tôi đột nhiên cảm thấy gương mặt kia hết sức quen thuộc, tựa như là trước kia đã từng gặp.
Nhưng lại nghĩ đến có thể là bởi vì hắn đã tới nhà đổi khóa một lần, cho nên lúc ấy tôi cũng không muốn nghĩ quá nhiều, trực tiếp tua nhanh đến đoạn tôi chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì đèn của phòng khách đang đóng, cho nên hình ảnh trong video rất tối, nhưng tôi lại có thể nghe được từ trong hành lang truyền vào tiếng bước chân.
Không bao lâu sau, tôi liền nghe được "thình thình thình" tiếng đập cửa.
Cái này tôi hoàn toàn không nghĩ tới, nhưng trên thực tế tôi cũng không hề nghe thấy tiếng đập cửa, nhưng mà trong lúc tôi đang hoài nghi người gõ cửa có phải là người đã chui vào nhà hay không, thì trong phòng khách đột nhiên sáng hơn một chút.
Đèn trong phòng khách không mở, nhưng lại sáng hơn một chút, không hề nghi ngờ gì nữa chính là bởi vì cửa phòng ngủ bị mở ra.
Sau khi cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, tiếp theo trong video đột nhiên xuất hiện một màn khiến cho tôi khó có thể tin được.
Vậy mà tôi từ trong phòng ngủ đi ra, đồng thời còn chậm rãi đi trước của phòng!
Nhưng cái này vốn dĩ là không thể nào xảy ra, bởi vì lúc trong video tôi không thấy đoạn này, nhưng mà trên thực tế tôi lại từ trong phòng ngủ đi ra.
Trong video tôi đi tới bên cạnh cửa sau đó hướng mắt mình lên trên ô mắt mèo (mắt mèo ở đây là chỉ cái lỗ có thấu kính gắn trên cửa ra vào để người trong nhà có thể nhòm vào nhìn thấy rõ bên ngoài ai đang bấm chuông cửa nhà mình), tôi cứ như vậy nhìn chằm chằm mắt mèo khoảng 3 phút đồng hồ, sau đó lại quay đầu thở hồng hộc, bởi vì video quá mờ cho nên tôi không thấy rõ lúc đó mình biểu lộ như thế nào.
Chỉ là thở hồng hộc, thở hổn hển một lát, tôi tiếp tục nhìn vào lỗ mắt mèo, ngay sau đó, cửa phòng lại một lần nữa bị tiếng gõ cửa “Thình thình”.
Tôi hoàn toàn không nhớ rõ tại sao khi tôi ngủ lại xảy ra những chuyện này, cho nên lúc đó nhìn thấy nội dung trong video, lưng tôi cảm thấy lạnh buốt.
Nhưng mà trong video, tôi giống như là đang do dự giãy dụa một hồi, sau đó lên tiếng run rẩy hỏi một câu: "Là anh sao?"
Nghe thấy tôi mở miệng nói chuyện trong video, đồng thời so với giọng nói của tôi giống nhau như đúc, tôi chỉ cảm thấy mình giống như nằm mơ, ngược lại những chuyện phát sinh trong video mới là hiện thực.
Đợi nghe được lời hỏi thăm của tôi, người ngoài cửa cũng trả lời một câu: "Là tôi."
Không khoa trương chút nào. Tôi chưa từng nghe qua đoạn đối thoại nào khủng bố như thế, mặc dù chỉ nghe hết sức ngắn gọn.
Bởi vì từ đó tôi có thể được biết người đứng ở ngoài cửa kia chẳng những tôi quen biết, mà còn biết hắn đêm nay sẽ đến.
Tôi cố nén loại cảm giác hãi hùng khiếp vía kia tiếp tục xem, đợi tôi trong video xác nhận người kí tới, liền mở khóa cửa phòng, người kia từ bên ngoài thong thả tiến đến.
Người kia sau khi đi vào cũng không nói gì, về phần tôi video cũng ngư vậy không có nói gì. Hai người chúng tôi cũng chỉ là đi về phía phòng ngủ.
Khi cả hai bước vào phòng ngủ, rốt cục tôi cũng thấy được người kia mặt.
Đêm đó tại tôi báo động nên về sau cảnh sát có đến nhà tôi!
Nhưng mà không chỉ có như thế. Tôi càng xem càng cảm thấy đã từng gặp hắn ở đâu, cuối cùng, gương mặt này lại hoàn toàn giống với gương mặt anh thợ thay khóa.
Trước đó bởi vì người này mặc đồng phục cảnh sát mang theo mũ, cho nên hắn để lại cho tôi một chút ấn tượng, nhưng về sau đổi thành áo vải, tóc rối bời, thì không thể liên tưởng đến cảnh sát nữa.
Nói đến tôi lại cảm thấy buồn cười, mấy ngày nay tôi một mực sợ hãi lúc tôi ngủ người đó sẽ chui vào, thật không ngờ tôi lúc tỉnh lại dẫn sói vào nhà.
Nghĩ đến đêm đó tôi phát hiện có người chui vào nhà, tôi đã lập tức báo cảnh sát trong khi người chui vào kia lại ngụy trang thành bộ dáng cảnh sát mà quay lại trong khi tôi thì hoàn toàn không biết gì. Và kẻ giả dạng cảnh sát đó lại chính là cái kẻ đáng sợ hay chui vào nhà tôi!"
"Anh nói cảnh sát và người mở khóa là cùng một người? Mà thông qua video đã xem, các anh như có vẻ quen biết?"
Hạ Thiên Kỳ đột nhiên có cảm giác chuyện này thật lạ, chính xác mà nói thì đáng lẽ chuyện này phải là một sự kiện linh dị. Bởi vì trước đó hắn luôn cho rắng kẻ lẻn vào nhà là quỷ không phải người, nhưng nghe đến đây thì rõ ràng chẳng liên quan gì đến ma quỷ.
Ngược lại cái đoạn chưa từng xuất hiện trong video, lại mang theo chút hương vị sự kiện linh dị.
"Đúng vậy, nhưng tôi cũng chỉ biết trong video, trong hiện thực thì tôi không biết hắn. Tôi đã liên hệ với công ty mở khóa, thời điển lần thứ nhất nhìn thấy hắn, hắn cũng không có biểu hiện gì có vẻ quen biết tôi."
"Ừm, anh nói tiếp đi." Hạ Thiên Kỳ không tiếp tục hỏi, mà lại muốn nghe tiếp.
"Kẻ kia chỉ đi theo tôi đi vào một bên cửa phòng ngủ, hắn chỉ đứng tại cửa ra vào, mà tôi thì cũng không vào trong phòng ngủ, mà đóng cửa lại.
Nhưng ngay lúc cửa phòng ngủ bị đóng, tôi rõ ràng nhìn thấy ánh mắt kẻ đó nhắm vào camera tôi đặt trong phòng khách, giống như hắn đang ra sức nhìn tôi trên máy tính, sợ rằng tôi đã không tắt video.
Mà trong lúc nội tâm lắng bất an, tôi thấy cửa phòng ngủ lại một lần nữa mở ra, tiện đà tôi cũng từ thò một nửa người ra ngoài.
Đến lúc này kẻ kia mới nói một câu:
"Da người ở trong nhà anh."
Kẻ kia nói xong liền giơ ngón tay lên chỉ một hướng, không phải đâu khác mà chính là phòng ngủ của tôi.
Tôi lúc ấy căn bản nghe không hiểu da người là có ý gì, chẳng qua là cảm thấy rất đáng sợ, về phần trong video thì tôi mờ mịt nhẹ gật đầu.
Kẻ kia tiếp tục nói: "Tôi đi đây."
Nói xong câu ấy kẻ đó liền quay người rời đi, về phần tôi thì cũng quay người về trong phòng ngủ.
Tôi không biết "Da người" là có ý gì, cứ việc từ tên gọi đó tôi đã nghe được đại khái, nhưng vẫn không tin người kia sẽ đem da người chết giấu ở trong phòng ngủ của tôi.
Tôi run rẩy châm cho mình một điếu thuốc, đợi hút xong một điếu thuốc lá tôi mới bắt đầu lục tung phòng ngủ tìm kiếm.
Cuối cùng, tôi tìm được da người mà kẻ kia nói tới.
Đó là một tấm da người hoàn chỉnh, cẩn thận, nắn nót trải phía dưới giường của tôi.
Hai ngày nay dĩ nhiên tôi nằm ngủ bên trên da người!
Nhưng video trong phòng ngủ cũng không có chiếu lúc nào hắn đem da người giấu ở bên trên giường của tôi, cũng không tồn tại cảnh tôi ra ngoài mở cửa cho hắn.
Như vậy đoạn video kia đi đâu rồi?"