Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 108
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Tôi không có, tôi không có bỏ thuốc độc cho cô.". Giang Nguyệt Đình phủ nhận.
"Phản đối, chánh án, tôi phản đối, phản đối kiểm sát trưởng làm ra phỏng đoán độc đoán.".
"Chánh án, hội thẩm, từ chứng cứ cảnh sát cung cấp chúng ta có thể nhìn thấy, trên cái chén của Viên Ninh Ninh có vân tay Giang Nguyệt Đình, miệng chén còn lưu lại cây dương địa hoàng, tôi có lý do hợp lý cho rằng Giang Nguyệt Đình thả cây dương địa hoàng vào trong cốc nước không có nước của Viên Ninh Ninh." Mậu Hinh nói.
"Phản đối không có hiệu quả.". Chánh án nói. "Mời bên công tố tiếp tục vấn đề.".
"Giang Nguyệt Đình, cô bất mãn vì Viên Ninh Ninh quấy rầy cô liên tục trong nửa năm qua, càng quá phận là cô vậy mà lại chạy đến quấy rối tiệc đính hôn của cô và Minh Nhất Kỳ, khiến cô xấu mặt trước mặt mọi người, cực kỳ khó chịu. Sau khi cô biết cô ấy có bệnh tim hơn nữa đã dùng cây dương địa hoàng trong thời gian dài, cho nên bỏ thuốc độc chết cô ấy, phải không?".
"Không phải!". Giang Nguyệt Đình suýt nữa đứng dậy, "Tôi không biết làm sao tôi có thể đụng tới cái cốc kia, nhưng tôi không bỏ thuốc độc.".
"Chánh án, tôi hỏi xong rồi.". Hỏi đến đây, Mậu Hinh đã không cần hỏi nữa.
Lập tức đến phiên Diệp Diệu Tư bắt đầu thẩm vấn: "Bác sĩ Giang Nguyệt Đình, có chuyện tôi cực kỳ khó hiểu, vì sao Viên Ninh Ninh quấy rầy cô nửa năm cô đều có thể bỏ mặc thậm chí trốn tránh không gặp.".
"Bởi vì tôi rất rõ ràng người phụ nữ này muốn có cái gì, nếu tôi để ý cô, ngược lại chính là làm theo ý nguyện của cô.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Vậy vì sao khi cảnh sát hỏi, cô không khai thực?". Diệp Diệu Tư hỏi lại.
"Bởi vì đây không phải chuyện cực kỳ đẹp đẽ gì, tôi không nói ra miệng được.". Giang Nguyệt Đình nói xong, cũng không tự chủ nhìn về phía Minh Nhất Kỳ, ánh mắt hàm chứa ai oán.
"Nơi này của tôi có một phần video, bên trong ghi lại rõ ràng vị hôn phu Minh Nhất Kỳ của cô kết giao với cô vài năm nay đã từng nhiều lần có chuyện xấu kết giao với nữ minh tinh, người mẫu, thậm chí có sáu người tiến hành quấy rầy cô hoặc nhiều hoặc ít, phải không?". Diệp Diệu Tư hỏi.
"Phản đối, chánh án, luật sư bên biện hỏi vấn đề không quan hệ với bản án.". Mậu Hinh lập tức đứng lên phản đối.
"Chánh án, hội thẩm, vấn đề này để giải thích vì sao đương sự tôi thà nói dối cũng không muốn đề cập đến việc Viên Ninh Ninh quấy rầy thời gian dài, tuyệt đối có quan hệ với vụ án.". Diệp Diệu Tư nói.
"Phản đối không có hiệu quả, mời bị cáo trả lời vấn đề.". Chánh án nói.
"Vâng, những người phụ nữ này ý đồ khiến tôi chia tay với A Kỳ, nhưng tôi chưa bao giờ để các cô được như ý, bởi vì tôi và A Kỳ sẽ không chia tay.". Giang Nguyệt Đình gật đầu.
"Nói cách khác, người bị hại Viên Ninh Ninh căn bản chỉ là một người Tiểu Tam Tiểu Tứ thậm chí tiểu n muốn cô chia tay vị hôn phu, phải không?". Diệp Diệu Tư lại hỏi.
"Đúng.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
Diệp Diệu Tư: "Cô sở dĩ không muốn nói Viên Ninh Ninh quấy rầy cô thời gian dài là vì cô không muốn người ta biết quan hệ cô và vị hôn phu thực ra cực kỳ mỏng manh, nguyên nhân cô không muốn gặp phiền toái vì xử lý những chuyện xảy ra bên ngoài của anh, mà những thứ phiền toái này khiến quan hệ cô và Minh Nhất Kỳ trở thành một câu chuyện cười, không thể lộ ra ánh sáng, phải không?".
"Vâng, bởi vì tôi không thể khống chế vị hôn phu một lần lại một lần gặp dịp thì chơi, mà tôi từ khi còn học sinh cũng đã ở bên anh, toàn bộ thanh xuân của tôi đều là anh, tôi không thể tách rời anh. Người khác đều biết tôi là vị hôn thê Minh nhị thiếu cực kỳ vinh quang, tất cả mọi người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn tôi. Tôi không muốn có một ngày người khác nhìn tôi trào phúng, nhạo báng.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Khi cô đến bệnh viện gặp Viên Ninh Ninh, trên người có mang theo cây dương địa hoàng không?". Diệp Diệu Tư hỏi.
"Không có.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
Diệp Diệu Tư: "Vậy cô có biết vì sao trên cái chén Viên Ninh Ninh có vân tay của cô không, hơn nữa phía trên còn có cả cây dương địa hoàng?".
"Có thể lúc ấy dây dưa nên tôi không cẩn thận đụng tới, nhưng tôi không bỏ thuốc Viên Ninh Ninh.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Chánh án, tôi hỏi xong rồi.". Diệp Diệu Tư nói.
"Tôi không có, tôi không có bỏ thuốc độc cho cô.". Giang Nguyệt Đình phủ nhận.
"Phản đối, chánh án, tôi phản đối, phản đối kiểm sát trưởng làm ra phỏng đoán độc đoán.".
"Chánh án, hội thẩm, từ chứng cứ cảnh sát cung cấp chúng ta có thể nhìn thấy, trên cái chén của Viên Ninh Ninh có vân tay Giang Nguyệt Đình, miệng chén còn lưu lại cây dương địa hoàng, tôi có lý do hợp lý cho rằng Giang Nguyệt Đình thả cây dương địa hoàng vào trong cốc nước không có nước của Viên Ninh Ninh." Mậu Hinh nói.
"Phản đối không có hiệu quả.". Chánh án nói. "Mời bên công tố tiếp tục vấn đề.".
"Giang Nguyệt Đình, cô bất mãn vì Viên Ninh Ninh quấy rầy cô liên tục trong nửa năm qua, càng quá phận là cô vậy mà lại chạy đến quấy rối tiệc đính hôn của cô và Minh Nhất Kỳ, khiến cô xấu mặt trước mặt mọi người, cực kỳ khó chịu. Sau khi cô biết cô ấy có bệnh tim hơn nữa đã dùng cây dương địa hoàng trong thời gian dài, cho nên bỏ thuốc độc chết cô ấy, phải không?".
"Không phải!". Giang Nguyệt Đình suýt nữa đứng dậy, "Tôi không biết làm sao tôi có thể đụng tới cái cốc kia, nhưng tôi không bỏ thuốc độc.".
"Chánh án, tôi hỏi xong rồi.". Hỏi đến đây, Mậu Hinh đã không cần hỏi nữa.
Lập tức đến phiên Diệp Diệu Tư bắt đầu thẩm vấn: "Bác sĩ Giang Nguyệt Đình, có chuyện tôi cực kỳ khó hiểu, vì sao Viên Ninh Ninh quấy rầy cô nửa năm cô đều có thể bỏ mặc thậm chí trốn tránh không gặp.".
"Bởi vì tôi rất rõ ràng người phụ nữ này muốn có cái gì, nếu tôi để ý cô, ngược lại chính là làm theo ý nguyện của cô.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Vậy vì sao khi cảnh sát hỏi, cô không khai thực?". Diệp Diệu Tư hỏi lại.
"Bởi vì đây không phải chuyện cực kỳ đẹp đẽ gì, tôi không nói ra miệng được.". Giang Nguyệt Đình nói xong, cũng không tự chủ nhìn về phía Minh Nhất Kỳ, ánh mắt hàm chứa ai oán.
"Nơi này của tôi có một phần video, bên trong ghi lại rõ ràng vị hôn phu Minh Nhất Kỳ của cô kết giao với cô vài năm nay đã từng nhiều lần có chuyện xấu kết giao với nữ minh tinh, người mẫu, thậm chí có sáu người tiến hành quấy rầy cô hoặc nhiều hoặc ít, phải không?". Diệp Diệu Tư hỏi.
"Phản đối, chánh án, luật sư bên biện hỏi vấn đề không quan hệ với bản án.". Mậu Hinh lập tức đứng lên phản đối.
"Chánh án, hội thẩm, vấn đề này để giải thích vì sao đương sự tôi thà nói dối cũng không muốn đề cập đến việc Viên Ninh Ninh quấy rầy thời gian dài, tuyệt đối có quan hệ với vụ án.". Diệp Diệu Tư nói.
"Phản đối không có hiệu quả, mời bị cáo trả lời vấn đề.". Chánh án nói.
"Vâng, những người phụ nữ này ý đồ khiến tôi chia tay với A Kỳ, nhưng tôi chưa bao giờ để các cô được như ý, bởi vì tôi và A Kỳ sẽ không chia tay.". Giang Nguyệt Đình gật đầu.
"Nói cách khác, người bị hại Viên Ninh Ninh căn bản chỉ là một người Tiểu Tam Tiểu Tứ thậm chí tiểu n muốn cô chia tay vị hôn phu, phải không?". Diệp Diệu Tư lại hỏi.
"Đúng.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
Diệp Diệu Tư: "Cô sở dĩ không muốn nói Viên Ninh Ninh quấy rầy cô thời gian dài là vì cô không muốn người ta biết quan hệ cô và vị hôn phu thực ra cực kỳ mỏng manh, nguyên nhân cô không muốn gặp phiền toái vì xử lý những chuyện xảy ra bên ngoài của anh, mà những thứ phiền toái này khiến quan hệ cô và Minh Nhất Kỳ trở thành một câu chuyện cười, không thể lộ ra ánh sáng, phải không?".
"Vâng, bởi vì tôi không thể khống chế vị hôn phu một lần lại một lần gặp dịp thì chơi, mà tôi từ khi còn học sinh cũng đã ở bên anh, toàn bộ thanh xuân của tôi đều là anh, tôi không thể tách rời anh. Người khác đều biết tôi là vị hôn thê Minh nhị thiếu cực kỳ vinh quang, tất cả mọi người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn tôi. Tôi không muốn có một ngày người khác nhìn tôi trào phúng, nhạo báng.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Khi cô đến bệnh viện gặp Viên Ninh Ninh, trên người có mang theo cây dương địa hoàng không?". Diệp Diệu Tư hỏi.
"Không có.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
Diệp Diệu Tư: "Vậy cô có biết vì sao trên cái chén Viên Ninh Ninh có vân tay của cô không, hơn nữa phía trên còn có cả cây dương địa hoàng?".
"Có thể lúc ấy dây dưa nên tôi không cẩn thận đụng tới, nhưng tôi không bỏ thuốc Viên Ninh Ninh.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Chánh án, tôi hỏi xong rồi.". Diệp Diệu Tư nói.