Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1705
Vương Trạch Vinh biết rõ một điều là khi chuyện càng gần thành công thì càng dễ xuất hiện bất ngờ. Ví dụ như Hoa Thái Tường, y nghĩ tới việc lên làm Tổng bí thư thì lại ngã xuống. Vì vậy mình không thể sơ sẩy.
Vương Trạch Vinh đương nhiên không hy vọng vào lúc này mình xảy ra chuyện.
Nhận được điện của Hà Hảo, Vương Trạch Vinh một lần nữa nhắc mình phải cảnh giác. Bây giờ có biết bao người muốn hắn ngã, ví dụ như Lý Kiền Ý nhất định là người muốn mình ngã. Có một người như vậy thì mình càng cần phải cẩn thận hơn nữa.
Tình hình ở chỗ Bí thư Lâm thì thực ra Vương Trạch Vinh không quá yên tâm. Uông Kiều chính là tâm bệnh của Bí thư Lâm, ngài dù rộng lượng tới đâu thì cũng có giới hạn. Vì thế hắn phải tìm cách hóa giải oán khí trong lòng Bí thư Lâm.
Suy nghĩ xong việc này, Vương Trạch Vinh liền tới nhà Bí thư Lâm.
Lúc này Bí thư Lâm đang khá đau đầu. Nhìn vẻ mặt đầy oán hận của Lý Kiền Ý, tâm trạng của ngài không thể vui được. Bí thư Lâm dù sao cũng là nhân viên thân tín do ngài bồi dưỡng, Lý Kiền Ý có thể đi tới vị trí hôm nay, ngài đã bỏ không ít tâm huyết.
Thật không ngờ.
Đến lúc quan hệ tới lợi ích bản thân, Lý Kiền Ý đã lộ bộ mặt ra.
Bí thư Lâm cầm chén không ngừng so sánh giữa Vương Trạch Vinh và Lý Kiền Ý. Đối với Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm thấy khá phức tạp. Vương Trạch Vinh cái gì cũng tốt nhưng chỉ có chuyện với Uông Kiều là làm ngài khó xử.
Việc này Bí thư Lâm cũng biết không phải do Vương Trạch Vinh chủ động, nhất định là do Uông Chính Phong bố trí. Nhưng dù sao chuyện cũng đã xảy ra, quan hệ giữa Vương Trạch Vinh là Uông Kiều không minh bạch.
Ôi, nghĩ đến chuyện này là Bí thư Lâm không được vui.
Theo việc Vương Trạch Vinh nắm binh quyền, Bí thư Lâm biết với sự phát triển sau này của Vương Trạch Vinh thì địa vị của hắn ở Trung Quốc sẽ càng lúc càng ổn định, thậm chí còn vượt qua cả ngài.
Bây giờ lại nghĩ tới cháu của mình, cháu này mặc dù là con Vương Trạch Vinh nhưng cũng là họ Lâm. Chỉ cần như vậy đó chính là đời sau của Lâm gia.
Bí thư Lâm cũng nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh đối xử với đứa bé. Chỉ cần duy trì quan hệ tốt thì Vương Trạch Vinh không có lý gì không giúp con mình? Chỉ cần còn Vương Trạch Vinh thì dù ngài có mất, sự phát triển của Lâm gia cũng không bị ảnh hưởng mấy.
Nghĩ đến thái độ của Lý Kiền Ý, Bí thư Lâm cảm thấy mình giúp đỡ Vương Trạch Vinh thì mới có lợi cho cháu mình.
Khi con người từ đỉnh cao quyền lực lui xuống, suy nghĩ của họ sẽ dần thay đổi. Bí thư Lâm cũng không ngoại lệ, ngài đang lo nghĩ cho tương lai của Lâm gia.
Bí thư Lâm đang suy nghĩ thì nghe thấy bên ngoài nói Vương Trạch Vinh tới.
Bí thư Lâm thở dài một tiếng. Vương Trạch Vinh có thể tới rất kịp lúc, nói rõ hắn kính trọng mình.
Lần này Bí thư Lâm đứng lên ra cửa mời Vương Trạch Vinh vào nhà.
Thấy chỉ có Bí thư Lâm ở nhà, Vương Trạch Vinh không khỏi đưa mắt nhìn quanh.
Bí thư Lâm cười nói:
- Bà nhà tôi đưa cháu ra phố chơi rồi.
Vương Trạch Vinh cười cười ngồi xuống.
Nhìn Vương Trạch Vinh một lát, Bí thư Lâm cũng muốn một lần nữa đánh giá lại Vương Trạch Vinh.
Tình hình phát triển của Vương Trạch Vinh làm Bí thư Lâm không suy nghĩ kịp. Ngài không rõ tại sao Vương Trạch Vinh lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy.
Bên quân đội, Bí thư Lâm đã dành không ít tâm trí, mất hai khóa mới có một bộ phận binh quyền. Vậy mà Vương Trạch Vinh còn chưa lên làm Phó chủ tịch đã có nhiều lực lượng quân đội như vậy. Ai biết sau đây hắn có thể hoàn toàn nắm giữ quân đội hay không?
Bí thư Lâm nghĩ đến đây liền muốn thử xem thái độ của Vương Trạch Vinh đối với mình là như thế nào.
- Trạch Vinh, nghe nói trong hội nghị vừa rồi có nhiều người ủng hộ cậu?
Bí thư Lâm nói.
Vương Trạch Vinh cung kính nói:
- Bí thư Lâm, hôm nay tôi tới đây là muốn báo cáo việc này với ngài.
Sau đó Vương Trạch Vinh nói qua tình hình hội nghị với Bí thư Lâm.
Hắn biết nội dung hội nghị nhất định có người báo cáo với Bí thư Lâm từ trước, hắn nói ra chẳng qua chỉ là vấn đề thái độ mà thôi.
Thái độ của Bí thư Lâm đối với hắn bây giờ khá vi diệu, hắn cần phải làm là tỏ rõ thái độ của mình, để Bí thư Lâm thấy có thể tin được hắn.
Vương Trạch Vinh vừa nói vừa cẩn thận quan sát quan khí của Bí thư Lâm.
Thông qua quan sát, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của Bí thư Lâm không xuất hiện tình huống ngược hướng với mình, mặc dù có dao động nhưng không quá nghiêm trọng.
Thấy như vậy, Vương Trạch Vinh biết Bí thư Lâm còn chưa phản cảm với mình. Đây là chuyện tốt.
Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Bí thư Lâm nói:
- Chuyện quân đội chủ yếu vẫn là ở cơ sở, ngoài việc cần các ủy viên ủng hộ ra thì nếu căn cơ không yên sẽ tạo ảnh hưởng không tốt.
Vương Trạch Vinh ngẩn ra. Bí thư Lâm nói vậy là có ý gì.
Một lần nữa nhìn quan khí của Bí thư Lâm, với kinh nghiệm của hắn thì hắn có thể nhận ra Bí thư Lâm đang thử dò xét thái độ của mình.
Bí thư Lâm muốn thử mình cái gì?
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút và hiểu ra. Bí thư Lâm bây giờ muốn biết mình có còn nghe lời ngài hay không?
Nghĩ đến lời Hà Hảo nói về Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh phân tích ra được Lý Kiền Ý nhất định đã có thái độ gì đó với Bí thư Lâm. Chuyện này làm cho Bí thư Lâm thấy lo lắng.
Hiểu ra việc này, Vương Trạch Vinh liền quyết định thể hiện một chút lực lượng vẫn giấu của mình ra. Như vậy có hai tác dụng vừa tỏ rõ mình không giấu gì Bí thư Lâm, ngoài ra cũng để Bí thư Lâm thấy được lực lượng của mình trong quân đội.
- Bí thư Lâm, thực ra ngoài trên quân ủy thì tôi cũng có lực lượng ủng hộ ở cơ sở.
Vương Trạch Vinh thử nói một câu.
Vừa nói hắn vừa thấy quan khí của Bí thư Lâm giảm việc di động lại đôi chút.
Chắc mình đã đoán đúng.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Ngài cũng biết trong bảy Quân khu thì tư lệnh Quân khu Thành Đô – Bách Chương Khôn vốn là nhân viên của Lão bí thư, tôi cũng có thể tạo chút ảnh hưởng với y. Cổ Gia Lâm – Quân khu Tế Nam là nhân viên của Uông Chính Phong, tôi bây giờ cũng có thể ảnh hưởng tới y. Ngoài ra trong nửa năm qua tôi cũng bồi dưỡng được một số sĩ quan ở các Quân khu.
Nghe Vương Trạch Vinh nói, Bí thư Lâm một lần nữa nhắm mắt lại.
Vương Trạch Vinh nhận ra quan khí của Bí thư Lâm đang biến đổi rất mạnh.
Đừng nhìn hắn chỉ nói vài câu nhưng sức ảnh hưởng là không hề nhỏ. Trong bảy Quân khu thì Thành Đô, Tế Nam, thêm Ninh Dương, Lan Châu của Ngô lão ra thì Vương Trạch Vinh đã có thể ảnh hưởng đến bốn Quân khu. Nếu như thêm Quân khu Bắc Kinh do Bành Bộ Thuân nắm giữ thì Vương Trạch Vinh có thể nói đã có năm Quân khu.
Đến bây giờ Bí thư Lâm mới xác nhận Vương Trạch Vinh đã ngồi ổn trong quân đội.
Bí thư Lâm nhìn Vương Trạch Vinh và gật đầu nói:
- Trạch Vinh, không nên phụ lòng kỳ vọng của bao người đối với cậu. Giấc mơ một Trung Quốc mạnh lên chính là chờ cậu thực hiện.
Vương Trạch Vinh thấy quan khí của Bí thư Lâm đã hoàn toàn chấp nhận quan khí của mình, hắn rất yên tâm.
- Bí thư Lâm, thực ra tình hình phát triển của tôi thì Lão bí thư và ngài đều thấy rõ. Tôi đi tới theo đường của các ngài, cũng may ngài có thể không ngừng chỉ điểm giúp đỡ nên tôi mới đi được đến ngày hôm nay.
Bí thư Lâm thấy Vương Trạch Vinh tỏ thái độ liền cười nói:
- Tôi có thể chỉ điểm gì chứ, chẳng qua chỉ là nói mấy suy nghĩ của mình mà thôi. Thấy cậu đang trưởng thành, tôi cũng yên tâm