Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Không thể phủ nhận, ở trên giường, Dịch Tân là một cao thủ, luôn có thể mang đến cực hạn vui vẻ cho hai người. Cũng chỉ có lúc này, Tân Hoành mới có thể hoàn toàn buông lỏng mình, tiếp nhận anh, đem bản thân giao cho anh.
Đều nói, đàn ông có thể không yêu mà tính (tình dục), lời này thật không sai, rõ ràng anh không yêu cô, lại có thể mặc sức cùng cô trầm luân, hình như cô thật sự là người nọ trong lòng anh.
Chỉ là đêm nay, anh có chút thô bạo. Tuy nói bình thường anh cũng coi như không phải dịu dàng, anh đối với cô, luôn luôn không tiếc sức lực. Nhưng tối nay, anh lại giống như cố ý hành hạ cô, là cho cô hơi khó chịu.
Cô cắn môi, hơi u oán nhìn anh. Anh cúi đầu, thấy bộ dáng cô mang theo chút ủy khuất, không nhịn được, con ngươi trở lên dịu dàng. Dưới ánh trăng mờ, cô không nhìn rõ thần sắc của anh lắm, anh không nói gì, cô cũng không nói, sau đó, rồi lại như dĩ vãng.
Lúc quan hệ, hai người cũng có thể cùng nhau hưởng thụ chốc lát trầm luân. Sau đó, cô đưa lưng về phía anh, mệt mỏi ngủ thiếp đi. Anh từ phía sau ôm lấy cô, tay vòng qua trước người cô, nhẹ nhàng vuốt ve thân hình mềm mại của cô, môi chạm nhẹ vành tai cô, giọng mang theo chút vui mừng và khàn khan đặc biệt sau khi yêu, “Tối mai, tiệc sinh nhật Phong Dương, đi cùng anh.”
Cô nghe xong, đột nhiên tỉnh táo. Anh kề sát da thịt cô, rất gần, tự nhiên cảm thấy cô biến hóa. Anh chờ cô mở miệng, nhưng cô không nói gì, anh giật giật môi, cuối cùng lại, cũng không nói gì.
Hai người cứ ôm nhau ngủ như vậy, không nói một lời. Phong Dương là em họ của anh, rất khác anh, Phong Dương làm việc luôn luôn phách lối. Ngày thường, cũng không tụ tập nhiều cùng ai, nhưng tiệc sinh nhật, nhất định tụ tấp vô số nhân sĩ trong xã hội thượng lưu, trước mặt công chúng, lúc trước, Dịch Tân không mang theo cô. Quan hệ của anh và cô, rất ít người biết.
Cô biết, anh không muốn công khai quan hệ với cô, cho dù, anh và cô đã danh chính ngôn thuận là vợ chồng. Nhưng như vậy có thể thay đổi được gì đây?
Cô cảm thấy Nghê Sênh không nói sai, cô đối với anh mà nói, thay vì nói là vợ, không bằng nói là bao nuôi.
Nghê Sênh? Đúng rồi, anh nhất định đã biết cô cùng Nghê Sanh gặp mặt ở Khuyết Thiên, biết cô bị lời đồn bao nuôi ở công ty.
Đúng vậy mà, có chuyện gì, có thể giấu được anh đây? Như vậy, mang cô đi ra ngoài, công khai cô, có phải anh thương tiếc cô, muốn đền bù cô bị chịu ủy khuất? Thật ra thì, ủy khuất cũng chẳng sao cả. Nếu anh yêu cô, dù cô thế nào cũng bằng lòng; nếu anh không thương, tất cả cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Tất cả. Công khai quan hệ thì sao? Nếu trong lòng anh không có cô, coi như có nhiều người biết cô hơn nữa, thì có ý nghĩa gì đây?
Cô có quan hệ với anh, Tân Hoành cô cũng cần kết luận của người ngoài, tất cả chỉ cần tim của anh. Nếu ở trong lòng anh, anh cùng cô thật sự là vợ chồng, vậy đứa bé kia, anh đã không cự tuyệt.
Bao nuôi? Cách nói rất chuẩn xác mà!
Có thể cùng hưởng sung sướng, nhưng tuyệt đối không có kết quả sau sung sướng.
Đều nói, đàn ông có thể không yêu mà tính (tình dục), lời này thật không sai, rõ ràng anh không yêu cô, lại có thể mặc sức cùng cô trầm luân, hình như cô thật sự là người nọ trong lòng anh.
Chỉ là đêm nay, anh có chút thô bạo. Tuy nói bình thường anh cũng coi như không phải dịu dàng, anh đối với cô, luôn luôn không tiếc sức lực. Nhưng tối nay, anh lại giống như cố ý hành hạ cô, là cho cô hơi khó chịu.
Cô cắn môi, hơi u oán nhìn anh. Anh cúi đầu, thấy bộ dáng cô mang theo chút ủy khuất, không nhịn được, con ngươi trở lên dịu dàng. Dưới ánh trăng mờ, cô không nhìn rõ thần sắc của anh lắm, anh không nói gì, cô cũng không nói, sau đó, rồi lại như dĩ vãng.
Lúc quan hệ, hai người cũng có thể cùng nhau hưởng thụ chốc lát trầm luân. Sau đó, cô đưa lưng về phía anh, mệt mỏi ngủ thiếp đi. Anh từ phía sau ôm lấy cô, tay vòng qua trước người cô, nhẹ nhàng vuốt ve thân hình mềm mại của cô, môi chạm nhẹ vành tai cô, giọng mang theo chút vui mừng và khàn khan đặc biệt sau khi yêu, “Tối mai, tiệc sinh nhật Phong Dương, đi cùng anh.”
Cô nghe xong, đột nhiên tỉnh táo. Anh kề sát da thịt cô, rất gần, tự nhiên cảm thấy cô biến hóa. Anh chờ cô mở miệng, nhưng cô không nói gì, anh giật giật môi, cuối cùng lại, cũng không nói gì.
Hai người cứ ôm nhau ngủ như vậy, không nói một lời. Phong Dương là em họ của anh, rất khác anh, Phong Dương làm việc luôn luôn phách lối. Ngày thường, cũng không tụ tập nhiều cùng ai, nhưng tiệc sinh nhật, nhất định tụ tấp vô số nhân sĩ trong xã hội thượng lưu, trước mặt công chúng, lúc trước, Dịch Tân không mang theo cô. Quan hệ của anh và cô, rất ít người biết.
Cô biết, anh không muốn công khai quan hệ với cô, cho dù, anh và cô đã danh chính ngôn thuận là vợ chồng. Nhưng như vậy có thể thay đổi được gì đây?
Cô cảm thấy Nghê Sênh không nói sai, cô đối với anh mà nói, thay vì nói là vợ, không bằng nói là bao nuôi.
Nghê Sênh? Đúng rồi, anh nhất định đã biết cô cùng Nghê Sanh gặp mặt ở Khuyết Thiên, biết cô bị lời đồn bao nuôi ở công ty.
Đúng vậy mà, có chuyện gì, có thể giấu được anh đây? Như vậy, mang cô đi ra ngoài, công khai cô, có phải anh thương tiếc cô, muốn đền bù cô bị chịu ủy khuất? Thật ra thì, ủy khuất cũng chẳng sao cả. Nếu anh yêu cô, dù cô thế nào cũng bằng lòng; nếu anh không thương, tất cả cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Tất cả. Công khai quan hệ thì sao? Nếu trong lòng anh không có cô, coi như có nhiều người biết cô hơn nữa, thì có ý nghĩa gì đây?
Cô có quan hệ với anh, Tân Hoành cô cũng cần kết luận của người ngoài, tất cả chỉ cần tim của anh. Nếu ở trong lòng anh, anh cùng cô thật sự là vợ chồng, vậy đứa bé kia, anh đã không cự tuyệt.
Bao nuôi? Cách nói rất chuẩn xác mà!
Có thể cùng hưởng sung sướng, nhưng tuyệt đối không có kết quả sau sung sướng.