• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Quân Hôn Chớp Nhoáng Full dịch 2023 (40 Viewers)

  • quân hôn chớp nhoáng-493

Chương 493: Gặp lại




71940.png
Hà Lý: “Ở trong máy tính của tôi, tôi gửi cho cô ngay.”



“Được.”



Từ Hàng Châu đến Đô Thành mất hai tiếng, Hạ Chí dùng thời gian hai tiếng ở trên máy bay tìm được vấn đề từ trong đống cơ sở dữ liệu khổng lồ, Tiểu Nam và Hà Lý đều rất kinh ngạc



Hà Lý: “Ha ha ha, tôi đã tìm đúng người rồi.” Hạ Chí cười nhẹ nói: “Đối phương chỉ là dùng sai cách chuyển đổi, có thể nhân viên kiểm tra của công ty chúng ta cũng mắc sai sót như thế nên mới không nhìn ra.”



Hà Lý khen ngợi không ngớt lời: “Suy cho cùng đúng là nhân viên chuyên môn, vẫn đáng tin hơn hai người thường như chúng tôi đây.”



Hạ Chí hơi ngượng: “Chủ nhiệm Hà, anh nói3trước mặt ông chủ như vậy thật sự không sao chứ?” Người trước giờ luôn ít khi nói cười như Tiểu Nam bỗng cười nhẹ, sắc mặt cũng thoải mái không ít: “Không sao, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề là được



Nhanh đi thôi, mọi người vẫn đang đợi chúng ta.” Nhân viên tiếp đón của đối phương đã chờ ở sân bay từ sớm, giơ cao bảng hiệu, họ vừa ra cửa là nhìn thấy.



“Tiểu tổng, Nguyễn tổng ở bên kia đã rất gấp rồi, mọi người đều đang ở công ty đợi các anh



Tôi đưa mọi người đi tới đó trước, đợi sau khi kết thúc lại đưa mọi người đến khách sạn XX.”



Tiểu Nam gật đầu: “Được.” Hạ Chí lấy hành lí nên ra muộn hơn, cô vừa đi0ra thì Hà Lý đã vẫy tay với cô, cô vội vàng theo sau



Trong ba người họ chỉ có cô là nhân viên nhỏ, mấy chuyện vặt vãnh này chỉ có thể để cố làm



Lúc đến Đô Thành là bốn giờ rưỡi, từ sân bay lái xe vào nội thành, giao thông của Đô Thành tắc nghẽn hơn so với Hàng Châu, chỉ con đường này mà chạy xe mất hai tiếng, lúc đến nơi thì trời cũng đã tối rồi



Ngày đầu đi làm, Tổng giám đốc của tập đoàn Viễn Đại và một vài giám đốc bộ phận các chi nhánh tăng ca tập thể, nếu đã phạm phải sai sót rồi thì chuyện cần làm bây giờ là kịp thời sửa chữa để ngăn chặn tổn thất



Tổn thất đã ngừng lại, cũng5may là phát hiện kịp thời, nhưng sai sót cần phải lập tức được sửa chữa, bởi vì mỗi một phút một giây đều là đốt tiền.



Trên đường đi đã giới thiệu rồi, người đến sân bay đón là một vị trợ lý họ Thẩm, dáng vẻ ngoài ba mươi



Nhóm Hạ Chí cùng với trợ lý Thẩm đi vào tòa nhà của Tập đoàn, cửa chính đã đóng, họ đi lên từ cửa phụ



Thang máy vừa mở ra, bốn chữ “Tập đoàn Viễn Đại” lớn đập vào mắt, Hạ Chí đang mơ màng bỗng nhiên giật mình, Tập đoàn Viễn Đại, như sấm dội bên tai



Đèn ở khu làm việc đã tắt một nửa, chỉ có mấy văn phòng lãnh đạo và phòng họp là vẫn còn sáng đèn



Họ đi theo trợ lý Thẩm4vào phòng họp, không thể không cảm thán, công ty lớn đúng là không giống bình thường, phòng giải khát ở đây cũng rộng bằng phòng làm việc của họ rồi



Trợ lí Thẩm vừa đẩy cửa liền vui vẻ nói: “Đến rồi, đến rồi, người đến rồi, Tiểu tổng nói đã tìm được chỗ mấu chốt rồi.” Mấy người mặt nhăn mày nhó đang ngồi ở trên ghế phút chốc đã có tinh thần, bắt đầu sôi nổi xúm lại



Trong phòng họp có khoảng bảy tám người, nhưng phòng họp rất lớn nên nhìn cũng có vẻ trống trải



Trên bàn dựa tường để vài hộp cơm, đó chắc là bữa tối của họ.



Không nói nhiều lời, Hạ Chí mở máy tính ra kết nối ngay với máy chiếu, đưa ra số liệu chính xác,9hơn nữa còn kèm theo phương án sửa chữa.



“Tôi làm ở trên máy bay, hơi đơn giản, nhưng chắc là có thể hiểu được.” ở trước mặt nhiều người xa lạ như vậy, giọng của Hạ Chỉ trở nên rất nhỏ và nhẹ: “Cái này không thể dùng cách chuyển đổi thông thường



Phương án ban đầu đã dùng sai cách chuyển đổi, chỉ cần đổi cách khác là được



Số liệu mới này tôi đã so sánh nhiều lần, chắc sẽ không sai nữa đâu.”



Tiếp sau đó mọi người thảo luận dựa vào bảng số liệu mới này



Hạ Chí cũng không quen biết ai, có người hỏi thì cổ sẽ trả lời đúng sự thật, nhưng phần lớn là họ tự thảo luận với nhau



Hà Lý thì thầm vào bên tai Tiểu Nam: “Nhìn mấy vị phần tử tri thức này gấp đến thế là không tin người của chúng ta nhanh như vậy đã tìm ra được sai sót của họ à?” Giọng điệu của Hà Lý có sự kiêu ngạo, nghĩ tới Hạ Chí là người trong tay của mình, anh ta không kìm được bắt đầu khoe khoang.



Tiểu Nam cười nhẹ, trong lòng cũng rất hài lòng về biểu hiện của Hạ Chí: “Cô ấy là người mới từ Hoa Mậu chuyển qua à?” “Đúng vậy, là một cô gái rất trầm lặng, làm việc cần cù chăm chỉ, đến nơi đến chốn, đầu óc cũng linh hoạt



Điều quan trọng nhất là cô ấy là thạc sĩ chuyên ngành tài chính của Đại học F, có bằng CFA cấp một và chứng chỉ AFP cao cấp loại giỏi



Công ty chúng ta chỉ có cô ấy có hai bằng cấp này, nghe nói bây giờ cô ấy vẫn đang nghiên cứu lên cao.”



“Người giỏi như vậy sao Hoa Mậu lại chịu nhả ra chứ?”



“Cái này thì tôi không biết, là quản lý nghiệp vụ của Hoa Mẫu giới thiệu qua, có thể là làm ở Hoa Mậu không hài lòng lắm



Lúc đầu tôi chỉ định làm ơn cho người ta, dù sao chúng ta cũng đang tuyển người, không ngờ được thật sự là một nhân tài, còn là chỗ khiếm khuyết nhất của công ty chúng ta.”



Tiếu Nam nhìn Hạ Chí với ánh mắt khen ngợi: “Ừ, người tài như vậy nhất định phải trọng dụng.” Bận bịu đến tận lúc tám giờ



Trợ lý Thẩm nhận một cuộc điện thoại sau đó đến trước mặt Tiếu Nam nói: “Tiểu tổng, làm tới muộn thế này thật ngại quá



Hôm nay đã tiếp đãi không chu đáo, hay là tôi dẫn anh đi ăn tối trước nhé?” Tiểu Nam gật đầu: “Được, vậy chuyện tiếp theo.” “Quan trọng nhất là số liệu mới có rồi, chuyện tiếp theo cũng dễ hơn, ngày mai trao đổi cũng không muộn.” “Được, Nguyễn tổng của các anh đâu?” “Anh ấy còn ở kho hàng, hôm nay e rằng không qua đây được



Anh ấy dặn tôi nhất định phải tiếp đãi anh thật tốt.” “Được, vậy để lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho anh ấy.” Nói xong, Tiểu Nam đứng dậy tạm biệt mọi người: “Thật ngại quá, chúng tôi xin phép đi trước, các vị đừng làm việc khuya quá



Hạ Chí, thu dọn đồ thôi, chúng ta đi.”



“Vâng ạ.” Hạ Chí đã copy bản số liệu mới ra, thu dọn sơ sơ rồi rời khỏi đó



Ra khỏi Tập đoàn Viễn Đại, Hạ Chí quay đầu nhìn, trong công ty này có nhiều người như thế, nhiều lãnh đạo như thế, giám đốc này giám đốc nọ nhiều vô kể, sao có thể may mắn mà gặp nhau được? Huống chi anh là Tổng giám đốc, dự án này lại là dự án do Giám đốc quản lí phụ trách, làm gì cần anh bận tâm?



Đang nghĩ ngợi thì trợ lý Thẩm ở trước mặt lớn tiếng gọi cô: “Tiểu Hạ, Tiểu Hạ, nhìn gì vậy, mau lên xe thôi, bên ngoài không lạnh à?”



Hạ Chí quay đầu lại, Tiếu tổng và chủ nhiệm Hà đều đã lên xe, cô vội ba chân bốn cẳng chạy qua: “Thật ngại quá, người nhà quê hiếm có dịp vào thành phố, tôi nhìn tới mất hồn luôn.” Mọi người đều bật cười, trợ lí Thẩm trêu chọc hỏi lại: “Bây giờ trời tối đen như mực cô cũng có thể nhìn tới mất hồn, vậy ngày mai cô có thể tập trung làm việc không?”



“Ha ha, tôi sẽ cố hết sức.” Xe chạy rồi, trợ lý Thẩm vừa lái xe vừa hỏi: “Lần đầu tiên Tiểu Hạ đến Đô Thành à?”



“Lúc nhỏ tôi từng đến đây du lịch, nhưng không có ấn tượng gì, cũng có thể coi là lần đầu.” “Vậy đi, đợi hôm nào đó bớt thời gian rảnh đưa cô đi xung quanh, bảo đảm làm cô ấn tượng sâu sắc.” Hạ Chí rất ngượng, ông chủ lớn còn đang ngồi bên cạnh, vừa đến đã nói muốn đi chơi, thể này không hay đâu.



Tiểu Nam dường như nhận ra Hạ Chí hơi khó xử bèn chủ động nói: “Ừ, quê của vợ tôi thật sự đáng để du lịch



Trợ lý Thẩm, đến lúc cậu phải chăm sóc tốt cho Tiểu Hạ của chúng tôi đó.” Trợ lý Thẩm sảng khoái đáp: “Được thôi, không thành vấn đề.”



Khách sạn cách Tập đoàn Viễn Đại không xa, qua lại rất thuận tiện.



Máy sưởi trong phòng rất đầy đủ, chỉ cần mặc một chiếc áo mỏng là được



Hạ Chí bưng một cốc trà nóng, đứng bên cửa sổ nhìn xuống



Bên ngoài tuyết đang rơi, từng bông hoa tuyết không ngừng rơi xuống, hai bên vệ đường nhanh chóng có tuyết đọng.



Phương Bắc không ẩm ướt như phương Nam, ở đây khô hanh, chỉ một chút tuyết là đã rất dễ đóng băng, đặc biệt là buổi tối.



Hạ Chí nhớ lại mùa đông năm kia ở Hàng Châu, có một chàng trai xa lạ đến từ phương Bắc, câu nào câu nấy đều than phiền mùa đông ở phương Nam sao lại lạnh thế này, sao lại lạnh thế kia, quả thực có thể đông người ta thành chó



Hôm nay đến đây, mặc áo sơ mi nhìn tuyết bay ngoài kia, cô dường như có thể hiểu được cảm nhận của anh rồi.



***



Ngày thứ hai, trợ lý Thẩm vẫn là người tiếp đón bọn họ, phòng họp tạm thời trở thành nơi làm việc của họ



Vốn dĩ Hà Lý dẫn Hạ Chí theo là muốn cô làm một số việc vặt, không ngờ cô lại trở thành chủ lực.



“Cuối cùng đã làm xong rồi.” Hạ Chí vươn vai



Hà Lý đích thân bưng cho cô một cốc trà nóng: “Tiểu Hạ, nghỉ một lát, uống ngụm nước.” Hạ Chí được quan tâm vừa mừng lại vừa lo: “Chủ nhiệm, sao phiền anh thế này? Cảm ơn, cảm ơn, tôi tự làm được rồi.” Hà Lý nói: “Chuyện nhỏ thôi, lần này may mà có cô.” Hạ Chí mỉm cười, nói khiêm tốn: “Làm gì có, tôi chỉ là đúng lúc hiểu được kiến thức ở mặt này mà thôi, chuyện khác tôi không hiểu đâu



Tôi chỉ là mèo mù vớ cá rán thôi.”



“Khiêm tốn vậy?”



“Không phải khiêm tốn, đây gọi là thành thật



Tôi làm xong phần sửa chữa phương án này, mấy ngày sau chỉ có thể làm việc vặt thôi



Tiểu tổng, chủ nhiệm, mọi người có việc gì cứ việc sai tôi.”



Nói đến đây, cửa phòng họp bỗng bật mở, Hạ Chí ngoảnh đầu lại nhìn, nước trà trong họng đều bị sặc hết: “Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ khụ khụ.” Cô dồn sức ho khù khụ, che miệng rồi lặng lẽ núp sau lưng Hà Lý.



“Tấn, cậu thật sự là người bận rộn nhỉ?” Tiểu Nam đi qua, vỗ tay chào hỏi bạn lâu năm: “Nào, để tôi giới thiệu cho cậu hai tướng tài đắc lực của tôi



Hà Lý, chủ nhiệm văn phòng..



Hạ Chí, Hạ Chí..” Hạ Chí căn bản hết cách để trốn tiếp, Tiểu Nam chỉ về phía cô để giới thiệu với Nguyễn Tân: “Nhân viên của công ty chúng tôi, nhân vật tài năng, là cô ấy tìm ra chỗ sai sót của số liệu.” Giây phút đó, Hạ Chí đỏ mặt tới mang tai, hoảng hốt, hồi hộp, ngột ngạt



Nguyễn Tấn cũng rất kinh ngạc, cơ thể cứng đờ vài giây



Hà Lý trêu chọc: “Ái chà Tiểu Hạ à, cô thấy Nguyễn tổng đẹp trai quá nên bị dọa sợ hả?” Mặt Hạ Chí càng đỏ hơn: “Không, tôi không cẩn thận bị sặc nước thôi.” Đúng là cô bị dọa thật



Hà Lý cười ha ha, quay sang bắt tay với Nguyễn Tấn: “Xin chào Nguyễn tổng, năm trước chúng ta từng gặp nhau một lần ở công ty chúng tôi.” Nguyễn Tân nhanh chóng khôi phục lại sự tự nhiên, anh mỉm cười: “Đúng rồi, chúng ta từng gặp nhau, lần này thật sự phải cảm ơn các anh nhiều rồi



còn bắt các anh phải qua đây nữa.”



Hạ Chí hoàn toàn không dám ngẩng đầu, càng không có ý muốn bắt tay, chỉ liều mạng lùi về phía sau, lùi được bao nhiêu thì lùi bấy nhiêu



Trái tim cô không khỏi lại bắt đầu đau đớn, đau nhói từng cơn



Sao lại gặp nhau rồi? Sao lại gặp nhau rồi?



Nguyễn Tấn cũng biết sự khó xử của cô, thế nên anh nói: “Tiểu Nam, hiểm có dịp gặp nhau



Hay là đến phòng làm việc của tôi nói chuyện đi.” Tiếu Nam vui vẻ nhận lời: “Cũng được..



Tiểu Hạ, cô đem bản phương án cuối cùng gửi cho trợ lí Thẩm là được rồi, sau đó phối hợp làm việc với mọi người nhé.”



“Hả?..



Dạ, dạ, tôi biết rồi.” Hồn của Hạ Chí đã không còn ở đây nữa.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom