Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212
Vậy mà thật sự phát nổ? Shiratori và Alidon hoảng sợ và lo lắng cho những người bị đối phương bắt nhốt, còn người đàn bà của Team Flare lại như điên rồi mà cười to.
Thứ duy nhất có thể giúp bà cứu lấy chính mình đã mất đi, bà ta giống như đã xác định được cái chết của bản thân mà không màng lấy cái gì nữa, chỉ ngón tay vào Kaitou mà gào lên.
“Hahaha, ngươi cũng chỉ là một cái rắn rết người, ngươi cũng không quan tâm mạng sống của người khác, vậy mà muốn phán xét ta? Ta khinh!!”
“Nhìn nơi này đi, chính ngươi và pokemon của ngươi đã tàn phá bao nhiêu sinh linh, thậm chí còn giết chết bao nhiêu người?”
Con người khi điên rồi người ta thật sự rất khó kiểm soát ý chí của mình, và những người đó thường thiếu thông minh lẫn sự tỉnh táo.
Tuy nhiên người đàn bà trước mặt này hoàn toàn không có dấu hiệu đó, đối phương vẫn còn chưa từ bỏ hi vọng sống của mình.
Nếu Kaitou thật sự là một đứa nhóc mười tuổi, cậu rất có thể sẽ mắc bẫy của đối phương, bởi vì từ những ngôn ngữ kích thích người đối diện, bà ta rất am hiểu phỏng đoán ý tưởng của người khác.
“..Kaitou” Shiratori lo lắng cho những lời này sẽ gây ảnh hưởng tới Kaitou.
Bên cạnh Alidon cũng tái mặt tái mày lại, đứa nhỏ này đã có dấu hiệu bị ảnh hưởng bởi những ngôn từ xảo quyệt của đối phương.
Ánh mắt bà ta hơi liếc xéo sang phía bên cạnh, nhận ra đám nhóc này đã có phản ứng với lời mình nói, trong lòng cười thầm nhưng bên ngoài càng diễn càng đặc sắc.
Rất có tiêu chuẩn của ảnh hậu tuổi về già rồi, nước mắt lẫn cơ thể run rẩy không hề giống một người nói dối.
“Chúng ta… chúng ta” Alidon đang tính phản đối gì đó, cậu ta bước lên và rồi một vật trong chớp mắt phóng tới.
Là một cái phi tiêu vứt thẳng vào người Alidon, bà ta đồng thời ném cả ba cái, phân biệt là Kaitou, Shiratori và Alidon.
Rất thú vị ở điểm đối phương có thể mơ hồ di chuyển tới góc khuất của Lous, để lại một bờ lưng gù phía sau, Alidon và Shiratori lập tức hét lên
Bất quá cảm giác đau đớn lại không xuất hiện, chỉ thấy ba cây phi tiêu đó lơ lững giữa không trung, cùng với ánh mắt quan sát của kẻ bề trên nhìn xuống thứ hạ đẳng.
Cơ thể bà ta run run không tự chủ, lúc này đối phương sợ hãi thật sự, nói dối bị vạch trần, nhưng có vẻ bà ta vẫn tự tin về nội dung vừa rồi.
“…” Alidon suýt nữa bị đâm trúng mà ngã bệch xuống mặt đất, còn Shiratori khuôn mặt tái nhợt, hiển nhiên là không thoải mái lắm
Nếu không phải là có Kaitou chặn lại, lúc này bọn họ đã mắc bẫy của đối phương rồi, lòng người thật sự rất khó đoán.
Chỉ thấy Kaitou thản nhiên quay đầu lại nói
“Lần sau cẩn thận hơn, không phải lúc nào cũng có ta bảo vệ đâu, nếu như chưa chuẩn bị tâm lý thì tốt nhất đừng có dây vào nguy hiểm”
Giọng điệu hoàn toàn bĩnh tĩnh, hệt như cậu đã đoán trước được mục đích của người đàn bà trước mặt.
Alidon xấu hổ vuốt ngực gãi đầu trả lời “Ừm, ta sẽ cẩn thận hơn”
Shiratori cũng hít hơi sâu bình phục, cô cũng không phải hoàn toàn không đề phòng, Sylveon bên cạnh đã sẵn sàng đỡ lại chiêu thức đó, bất quá hoảng sợ là khó tránh khỏi.
Chỉ có Alidon là chưa có quá nhiều kinh nghiệm nên mới bước lên rơi vào tầm ngắm của đối phương.
“Vậy, ngươi có muốn tiếp tục diễn nữa không?” Kaitou quay người lại nhìn vào đôi mắt của đối phương đầy sự mê hoặc, xét thấy bà ta đã không còn có tác dụng để nhắc nhở Shiratori lẫn Alidon nữa.
Không cần tiếp tục lãng phí thời gian, Kaitou nhắm mắt lại dùng siêu năng lực đánh ngất đối phương, sau đấy chậm rãi lại gần đưa tay đặt vào đầu bà ta.
Một lực xung kích phá nát não bộ của bà ta để Kaitou moi lấy toàn bộ ‘ký ức gần’ được sao chép tại các nếp nhăn, hình ảnh của Dracol hiện ra, bất quá thông tin cũng không nhiều hơn được bao nhiêu.
Bà ta cũng chỉ nhận mệnh lệnh từ Dracol từ máy truyền tin mà thôi, có lẽ lúc này Dracol cũng đã ngắt kết nối rồi.
Cậu thở dài buông tay ra, sau đấy nhìn về phía sau lưng mình.
“Còn ổn chứ?” Kaitou mỉm cười hỏi, ánh mắt như nhìn xuyên qua đám Shiratori lẫn Alidon làm bọn họ giật mình quay đầu lại.
Ở một góc của căn cứ này, Lucario đã mang toàn bộ các con tin rời đi, tất nhiên là bên trong đó có Viola.
Lucario sẽ không biết nói tiếng người, bất quá có Viola hỗ trợ lãnh đạo, mọi người vẫn là theo quy cũ trốn thoát thành công.
Chị gái với mái tóc màu vàng nâu xuất hiện với một khuôn mặt mệt mỏi, nhưng Vivillon bên cạnh Kaitou không hề nhận nhầm chủ nhân của mình mà bay tới với khuôn mặt vui mừng.
Dù cho trí nhớ của Vivillon không cao, dù cho Viola đã đập nát pokeball giải phóng nó thì Vivillon vẫn không quên tình cảm của Viola.
“Vivillon… ngươi còn ổn” Viola dù chật vật nhưng lại thật dịu dàng ôm lấy Viola vào lòng với khuôn mặt hạnh phúc.
Shiratori và Alidon thấy vậy liền vui mừng thay cho Viola và con Vivillon mới gặp, đằng sau còn có không ít người huấn luyện gia bị thương nằm la liệt bên cạnh.
“Cảm ơn ngươi, Kaitou, và cả ba người nữa” Viola tạm gác qua chuyện hội ngộ mà đối với Kaitou lẫn bọn Shiratori gật đầu nói.
Viola vốn nghĩ rằng mình sẽ chết chắc rồi, chị ta đã tính tới tình huống xấu nhất, vậy nên Viola mới giải thoát cho Vivillon.
Cơ mà còn sống vẫn thật là tốt, Shiratori cùng Alidon hỗ trợ cứu giúp những huấn luyện gia còn lại, Lous cũng phụ giúp một tay.
Trên đường đi Lucario cũng đã chữa trị sơ qua cho vài người bị thương nặng nhất, Kaitou để lại mọi chuyện cho đồng bạn của mình giải quyết, sau đấy đối với Viola gật đầu kêu “Chúng ta nói chuyện riêng được không?”
Nghe thấy Kaitou đột nhiên nghiêm túc như vậy, Viola vẫn là gật đầu nói “Tốt”
Sau đấy hai người đi ra một nơi riêng nói chuyện, Kaitou trực tiếp bấm lấy số của Drasna bà nội mà báo lại tình hình, thêm cả Viola và tình huống gần đây.
Kaitou nói hết những gì mình biết về kế hoạch lần này, đồng thời nghi ngờ sự kiện năm năm trước tái diễn lần nữa.
“Vậy bên đó tạm thời an toàn chứ?” Drasna bà nội lo lắng hỏi
“Không có vấn đề gì, ở khu vực quanh đây tạm thời không có dấu vết của Team Flare nữa đâu, ít nhất thì theo ký ức con vừa thu thập lúc nãy” Kaitou giải thích trả lời.
“Viola, chuyện bên đó ta giao cho ngươi, tạm thời bình ổn lại mọi thứ, đồng thời ta cũng sẽ tới Lumiose thành phố, đảm bảo an toàn cho cái máy tính chứa thông tin của các thí nghiệm thời gian qua mang lại đây” Drasna đối với bên cạnh Viola quán trưởng kêu
“Vâng! Ta sẽ làm tốt” Viola mệt mỏi gật đầu
Sau khi xác định xong mọi chuyện với Drasna, Viola và Kaitou cũng trở lại trợ giúp một tay cho Shiratori cùng Alidon.
Tạm thời nghỉ ngơi qua một đêm tại dã ngoại, sáng ngày hôm sau mọi người theo dẫn dắt của Viola mà trở về Santalune City.
Sau đấy một bộ phận tới trung tâm pokemon để điều trị, một bộ phận khác được nhân viên Santalune Gym thu thập tình báo.
Nhóm Kaitou cũng thuê một căn phòng trọ để nghỉ ngơi, Alidon có vẻ vẫn còn sốc về những gì vừa qua, Shiratori thì đã lo lắng cho buổi trình diễn tiếp theo rồi.
Thứ duy nhất có thể giúp bà cứu lấy chính mình đã mất đi, bà ta giống như đã xác định được cái chết của bản thân mà không màng lấy cái gì nữa, chỉ ngón tay vào Kaitou mà gào lên.
“Hahaha, ngươi cũng chỉ là một cái rắn rết người, ngươi cũng không quan tâm mạng sống của người khác, vậy mà muốn phán xét ta? Ta khinh!!”
“Nhìn nơi này đi, chính ngươi và pokemon của ngươi đã tàn phá bao nhiêu sinh linh, thậm chí còn giết chết bao nhiêu người?”
Con người khi điên rồi người ta thật sự rất khó kiểm soát ý chí của mình, và những người đó thường thiếu thông minh lẫn sự tỉnh táo.
Tuy nhiên người đàn bà trước mặt này hoàn toàn không có dấu hiệu đó, đối phương vẫn còn chưa từ bỏ hi vọng sống của mình.
Nếu Kaitou thật sự là một đứa nhóc mười tuổi, cậu rất có thể sẽ mắc bẫy của đối phương, bởi vì từ những ngôn ngữ kích thích người đối diện, bà ta rất am hiểu phỏng đoán ý tưởng của người khác.
“..Kaitou” Shiratori lo lắng cho những lời này sẽ gây ảnh hưởng tới Kaitou.
Bên cạnh Alidon cũng tái mặt tái mày lại, đứa nhỏ này đã có dấu hiệu bị ảnh hưởng bởi những ngôn từ xảo quyệt của đối phương.
Ánh mắt bà ta hơi liếc xéo sang phía bên cạnh, nhận ra đám nhóc này đã có phản ứng với lời mình nói, trong lòng cười thầm nhưng bên ngoài càng diễn càng đặc sắc.
Rất có tiêu chuẩn của ảnh hậu tuổi về già rồi, nước mắt lẫn cơ thể run rẩy không hề giống một người nói dối.
“Chúng ta… chúng ta” Alidon đang tính phản đối gì đó, cậu ta bước lên và rồi một vật trong chớp mắt phóng tới.
Là một cái phi tiêu vứt thẳng vào người Alidon, bà ta đồng thời ném cả ba cái, phân biệt là Kaitou, Shiratori và Alidon.
Rất thú vị ở điểm đối phương có thể mơ hồ di chuyển tới góc khuất của Lous, để lại một bờ lưng gù phía sau, Alidon và Shiratori lập tức hét lên
Bất quá cảm giác đau đớn lại không xuất hiện, chỉ thấy ba cây phi tiêu đó lơ lững giữa không trung, cùng với ánh mắt quan sát của kẻ bề trên nhìn xuống thứ hạ đẳng.
Cơ thể bà ta run run không tự chủ, lúc này đối phương sợ hãi thật sự, nói dối bị vạch trần, nhưng có vẻ bà ta vẫn tự tin về nội dung vừa rồi.
“…” Alidon suýt nữa bị đâm trúng mà ngã bệch xuống mặt đất, còn Shiratori khuôn mặt tái nhợt, hiển nhiên là không thoải mái lắm
Nếu không phải là có Kaitou chặn lại, lúc này bọn họ đã mắc bẫy của đối phương rồi, lòng người thật sự rất khó đoán.
Chỉ thấy Kaitou thản nhiên quay đầu lại nói
“Lần sau cẩn thận hơn, không phải lúc nào cũng có ta bảo vệ đâu, nếu như chưa chuẩn bị tâm lý thì tốt nhất đừng có dây vào nguy hiểm”
Giọng điệu hoàn toàn bĩnh tĩnh, hệt như cậu đã đoán trước được mục đích của người đàn bà trước mặt.
Alidon xấu hổ vuốt ngực gãi đầu trả lời “Ừm, ta sẽ cẩn thận hơn”
Shiratori cũng hít hơi sâu bình phục, cô cũng không phải hoàn toàn không đề phòng, Sylveon bên cạnh đã sẵn sàng đỡ lại chiêu thức đó, bất quá hoảng sợ là khó tránh khỏi.
Chỉ có Alidon là chưa có quá nhiều kinh nghiệm nên mới bước lên rơi vào tầm ngắm của đối phương.
“Vậy, ngươi có muốn tiếp tục diễn nữa không?” Kaitou quay người lại nhìn vào đôi mắt của đối phương đầy sự mê hoặc, xét thấy bà ta đã không còn có tác dụng để nhắc nhở Shiratori lẫn Alidon nữa.
Không cần tiếp tục lãng phí thời gian, Kaitou nhắm mắt lại dùng siêu năng lực đánh ngất đối phương, sau đấy chậm rãi lại gần đưa tay đặt vào đầu bà ta.
Một lực xung kích phá nát não bộ của bà ta để Kaitou moi lấy toàn bộ ‘ký ức gần’ được sao chép tại các nếp nhăn, hình ảnh của Dracol hiện ra, bất quá thông tin cũng không nhiều hơn được bao nhiêu.
Bà ta cũng chỉ nhận mệnh lệnh từ Dracol từ máy truyền tin mà thôi, có lẽ lúc này Dracol cũng đã ngắt kết nối rồi.
Cậu thở dài buông tay ra, sau đấy nhìn về phía sau lưng mình.
“Còn ổn chứ?” Kaitou mỉm cười hỏi, ánh mắt như nhìn xuyên qua đám Shiratori lẫn Alidon làm bọn họ giật mình quay đầu lại.
Ở một góc của căn cứ này, Lucario đã mang toàn bộ các con tin rời đi, tất nhiên là bên trong đó có Viola.
Lucario sẽ không biết nói tiếng người, bất quá có Viola hỗ trợ lãnh đạo, mọi người vẫn là theo quy cũ trốn thoát thành công.
Chị gái với mái tóc màu vàng nâu xuất hiện với một khuôn mặt mệt mỏi, nhưng Vivillon bên cạnh Kaitou không hề nhận nhầm chủ nhân của mình mà bay tới với khuôn mặt vui mừng.
Dù cho trí nhớ của Vivillon không cao, dù cho Viola đã đập nát pokeball giải phóng nó thì Vivillon vẫn không quên tình cảm của Viola.
“Vivillon… ngươi còn ổn” Viola dù chật vật nhưng lại thật dịu dàng ôm lấy Viola vào lòng với khuôn mặt hạnh phúc.
Shiratori và Alidon thấy vậy liền vui mừng thay cho Viola và con Vivillon mới gặp, đằng sau còn có không ít người huấn luyện gia bị thương nằm la liệt bên cạnh.
“Cảm ơn ngươi, Kaitou, và cả ba người nữa” Viola tạm gác qua chuyện hội ngộ mà đối với Kaitou lẫn bọn Shiratori gật đầu nói.
Viola vốn nghĩ rằng mình sẽ chết chắc rồi, chị ta đã tính tới tình huống xấu nhất, vậy nên Viola mới giải thoát cho Vivillon.
Cơ mà còn sống vẫn thật là tốt, Shiratori cùng Alidon hỗ trợ cứu giúp những huấn luyện gia còn lại, Lous cũng phụ giúp một tay.
Trên đường đi Lucario cũng đã chữa trị sơ qua cho vài người bị thương nặng nhất, Kaitou để lại mọi chuyện cho đồng bạn của mình giải quyết, sau đấy đối với Viola gật đầu kêu “Chúng ta nói chuyện riêng được không?”
Nghe thấy Kaitou đột nhiên nghiêm túc như vậy, Viola vẫn là gật đầu nói “Tốt”
Sau đấy hai người đi ra một nơi riêng nói chuyện, Kaitou trực tiếp bấm lấy số của Drasna bà nội mà báo lại tình hình, thêm cả Viola và tình huống gần đây.
Kaitou nói hết những gì mình biết về kế hoạch lần này, đồng thời nghi ngờ sự kiện năm năm trước tái diễn lần nữa.
“Vậy bên đó tạm thời an toàn chứ?” Drasna bà nội lo lắng hỏi
“Không có vấn đề gì, ở khu vực quanh đây tạm thời không có dấu vết của Team Flare nữa đâu, ít nhất thì theo ký ức con vừa thu thập lúc nãy” Kaitou giải thích trả lời.
“Viola, chuyện bên đó ta giao cho ngươi, tạm thời bình ổn lại mọi thứ, đồng thời ta cũng sẽ tới Lumiose thành phố, đảm bảo an toàn cho cái máy tính chứa thông tin của các thí nghiệm thời gian qua mang lại đây” Drasna đối với bên cạnh Viola quán trưởng kêu
“Vâng! Ta sẽ làm tốt” Viola mệt mỏi gật đầu
Sau khi xác định xong mọi chuyện với Drasna, Viola và Kaitou cũng trở lại trợ giúp một tay cho Shiratori cùng Alidon.
Tạm thời nghỉ ngơi qua một đêm tại dã ngoại, sáng ngày hôm sau mọi người theo dẫn dắt của Viola mà trở về Santalune City.
Sau đấy một bộ phận tới trung tâm pokemon để điều trị, một bộ phận khác được nhân viên Santalune Gym thu thập tình báo.
Nhóm Kaitou cũng thuê một căn phòng trọ để nghỉ ngơi, Alidon có vẻ vẫn còn sốc về những gì vừa qua, Shiratori thì đã lo lắng cho buổi trình diễn tiếp theo rồi.