Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-101
CHƯƠNG 101: LÀM THÊM KIẾM TIỀN MÊ SAY, NỔI ĐÌNH ĐÁM
CHƯƠNG 101: LÀM THÊM KIẾM TIỀN MÊ SAY, NỔI ĐÌNH ĐÁM
Lần đầu tiên nghe thấy có người chủ động cho mình mượn tiền, Hiểu Nhi hết sức cảm động, cô cười cười, không phủ nhận: “Tiếu Nhu, cảm ơn cậu nhé, nhưng mà chỉ cứu người gặp khó khăn đột ngột thôi, chứ đừng cứu người nghèo! Nếu như bạn của tớ suốt ngày mượn tiền tớ, chắc chắn tớ tránh được bao xa là tớ tránh bấy xa rồi! Nếu như cậu muốn giúp tớ thì sau này có việc làm thêm nào ngon nghẻ chút, cậu có thể nhớ đến tớ nhiều hơn! Lúc thật sự cần cậu thì tớ sẽ mở miệng nhờ vả! Cảm ơn cậu nhé, bữa này để tớ mời.
“Lại nữa rồi!” Tiếu Nhu xua tay, nói: “Đã nghèo đến độ ăn đất rồi mà còn giành với tớ! Cậu đừng tranh chút tiền mọn này với tớ! Để tớ đưa số của giám đốc Tô cho cậu.”
Thực chất cô ta rất muốn hỏi cô vì sao không mở miệng nhờ ông chú đi Bentley của mình, Hiểu Nhi vừa cất tiếng nói, Lý Tiếu Nhu mới thấy may vì mình đã không hỏi, mặc dù bây giờ cô sa sút tinh thần, nhưng từ tận trong xương cốt, bản tính kiêu ngạo vẫn còn đó!
Cô ta rất tán thưởng điểm này! Nếu là cô ta, hẳn cũng thà mặc áo lanh vải thô, cho dù có chết đói cũng không làm trái với nguyên tắc của mình.
Sau khi trả lời hai tin nhắn Messenger, Lý Tiếu Nhu mới tiếp tục nói: “Chiều nay có buổi triển lãm xe thể thao, cao cấp lắm. Cuối tuần mà, ai cũng dậy trễ, bởi thế phải qua giờ cơm trưa, sau hai giờ chiều mới bắt đầu tổ chức hoạt động, chắc hẳn đến tám, chín giờ tối, ít người cũng có thể kết thúc trước. Ban đầu bảo tìm người mẫu nước ngoài, kết quả gặp phải chuyện này, hỏng việc vào giờ phút quan trọng, bọn họ điều chỉnh lại, rồi muốn tìm đại một người cứu nguy! Bởi vậy yêu cầu không cao đâu, ở mức chấp nhận được là được.”
“Theo quy tắc thông thường một tiếng sáu triệu, nếu như có khách ký hợp đồng mua xe tại chỗ thì một chiếc tăng ba triệu! Tớ có thể hỏi giùm cậu, nếu như đứng được đến tám giờ tối thì kiếm 60 triệu không thành vấn đề! Trả tiền tại chỗ! Nhưng phải đi giày cao gót mười phân, đứng liên tục cả ngày cũng mệt lắm! Cậu không cần suy nghĩ thật à! Ổn hết không?”
“Được mà! Hôm nay là ngày nghỉ của tớ, buổi chiều không bận bịu gì hết!”
Nếu như chỉ đứng một buổi chiều mà có thể kiếm được 60 triệu, vậy thì đứng chết cũng không sao hết. Lần này có thể giảm được không ít áp lực cho cô.
“Lần này cậu đứng ở gian Ferrari, để bọn họ phụ trách gian chính, tớ sẽ nhờ bọn họ chọn cho cậu hai gian xe bình thường một chút, mặc dù trên đời này không thiếu người giàu, nhưng mấy chiếc xe ba tỷ trở lên chắc cũng không dễ dàng bán được tại chỗ đâu! Chúng ta đặt an toàn lên hàng đầu! Cậu cứ bình thản đứng ở vị trí không bắt mắt một buổi chiều, không cần phải phí sức, thấy mệt thì cứ len lén nghỉ ngơi một chút cũng không đến nỗi bị người khác chú ý, cậu thấy thế nào? Cậu muốn đứng ở xe trắng hay xe đen, để tớ kêu anh ta sắp xếp lại cho cậu.”
“Vậy thì xe đen đi! Cho nó khiêm tốn!”
“Được rồi! Vậy chiều nay tớ đi chung với cậu tới đó xem thử... muộn hơn một chút thì tớ phải ra xưởng gia công rồi, chứ bằng không có thể giúp cậu!”
“Cậu cứ làm việc của mình đi! Tớ tự lo được mà!” Ba năm nay, có việc gì mà cô chưa từng làm kia chứ.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, đều ăn ý quyết định như thế!
***
Chiều ngày hôm đó, Lý Tiếu Nhu còn tự mình đưa Hiểu Nhi đi, sau khi thu xếp ổn thỏa còn ở lại với cô một lúc rồi mới rời đi.
Giày cao gót tự mình chuẩn bị, Hiểu Nhi mang một đôi trắng đen cho dễ phối đồ. Để cho hợp với chiếc xe đen, công ty yêu cầu người mẫu phải có “điểm sáng”, thực chất cái gọi là điểm sáng không có gì khác ngoài ăn mặc hở hang một chút, còn về việc hở trên hở giữa, hay là hở dưới tùy theo ý muốn của mình, muốn lựa đồ gì cũng được, công ty không có yêu cầu về kiểu dáng.
Còn quần áo công ty mang đến cũng đủ cho hai đội bóng mặc.
Mặc dù mình không phải người mẫu của gian chính, lại đứng ở xe đen, nhưng Hiểu Nhi cảm thấy bản thân mình cũng không thể qua loa với công việc quá được. Cô quyết định chọn kiểu đồ hơi bảo thủ, còn màu sắc thì phải sáng một tí.
Cuối cùng, cô lựa chọn một chiếc váy ngắn cổ yếm màu đỏ đậm, váy rất vừa vặn với người, không hở không mỏng, quan trọng là ngực áo không trễ, ngoại trừ ngắn hơn đồ mình hay mặc mọi khi thì không còn khuyết điểm nào khác.
Cô nghĩ rằng mình có mặc quần an toàn, lại đứng suốt buổi, bộ đồ này đúng là hết sức thích hợp.
Hiểu Nhi trang điểm theo yêu cầu, cũng không đậm lắm, ngoại trừ tô một lớp son đỏ tươi, trông có vẻ hết sức quyến rũ, mái tóc tùy tiện uốn xoăn, kéo hết sang một bên, để lộ một bên vai ngọc ngà, sau khi kiểm tra một hồi, không nhìn thấy có chỗ nào không ổn, cô mới đi ra ngoài.
Người mẫu của gian hàng chính, chiếc xe Ferrary đỏ, là một cô gái quyến rũ mặc váy dạ hội trắng, gương mặt thiên sứ 100% và với vóc dáng ma quỷ, đỏ phối với trắng, lễ phục cổ trễ xẻ vạt cao, trông có vẻ hết sức sang trọng, quyền quý và đẳng cấp.
Ở trên bục, mọi người đều lần lượt đi về phía chiếc xe của mình.
Thời gian bắt đầu là hai giờ rưỡi, trong buổi chiều, thực chất người đến tham quan không nhiều lắm, cộng với việc có các loại xe thể thao nổi tiếng trên toàn thế giới, số lượng người đi qua phía bên này có giới hạn, ngoại trừ đứng lâu chân hơi khó chịu ra, cả buổi chiều đều hết sức thuận lợi.
Bầu trời dần sẩm tối, không biết bắt đầu từ bao giờ mà buổi triển lãm chợt trở nên nhộn nhịp, tiếng âm nhạc xập xình vang vọng khắp phía, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng người dẫn chương trình vang lên, và tiếng vỗ tay lốp bốp thu hút khách đến gian hàng của mình.
Một khi khách đến đông, tất cả mọi người đều không khỏi trở nên hăng hái, Hiểu Nhi cũng nở nụ cười mỉm xinh xắn nhất, bắt đầu đi chầm chậm về phía chiếc xe, tạo vài kiểu dáng cho người khác chụp hình.
Chỉ nghe thấy có tiếng bước chân dồn dập vang lên bên tai, đủ loại ánh đèn chớp nháy khiến Hiểu Nhi cảm thấy khó mà mở mắt nổi, cô cười gượng, hơi quay người đi, trong lòng không khỏi than thở: “Sao đột nhiên lại nổi tiếng thế này? Sẽ không bị đăng báo hay lên bản tin gì đó chứ? Nếu vậy thì cô thảm quá rồi.”
Cô lượn hết một vòng rồi trở lại vị trí ban đầu, gương mặt vẫn nở nụ cười tươi tắn, nhưng chợt nhận ra người dẫn chương trình vẫn luôn đứng ở chính giữa đi về phía mình.
“Các vị, đây là chiếc 488GTB, mẫu xe kinh điển bán rất chạy của công ty chúng tôi, đường dẫn khí ở phía trước sử dụng thiết kế gần với xe đua F1, khiến cho hệ số lực cản thấp, đường nét xe sắc sảo, ở miếng chắn ở sau thân xe có gắn thêm lỗ thông khí mới...”
Người dẫn chương trình giải thích hết sức chuyên nghiệp, bên cạnh đó còn có nhân viên đến làm mẫu, Hiểu Nhi cũng biết ý, thỉnh thoảng mở cửa xe, tiện thể chỉ về phương hướng của nhân viên, rồi mỉm cười tạo dáng, phối hợp hết sức chuyên nghiệp. Không ngờ ở dưới bục lại bắt đầu rộ lên tiếng xôn xao.
Chỉ nhìn thấy càng lúc càng có nhiều người kéo đến nơi này, trong lòng Hiểu Nhi hết sức phiền muộn, chuyện gì thế này.
Không phải mẫu xe mà cô đứng đã là xe cũ từ hai năm trước rồi à? Chẳng phải chiếc xe được giới thiệu chính trong buổi triển lãm ngày hôm nay là Laferrari sao? Trong dòng 488, mẫu Spider cũng tiên tiến hơn mẫu của cô nhiều mà, chẳng phải mẫu này là mẫu cũ rẻ nhất hay sao?
Lẽ nào dân nhà giàu mà còn ham rẻ hả?
Sao lại tụ tập qua đây hết vậy?
Lúc thắc mắc của cô còn chưa tìm được lời giải đáp, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu có thể ký hợp đồng bán thêm hai chiếc xe, bản thân cô cũng có tiền hoa hồng, không lấy thì phí quá. Nụ cười của Hiểu Nhi cũng lập tức trở nên rạng rỡ, cô ưỡn người tạo dáng, cho họ thoải mái chụp hình, vào lúc bấy giờ, chợt có giọng nói ồm ồm của một người đàn ông cất lên: “Này... mua xe tặng người mẫu hả? Thật hay giả đấy?”
CHƯƠNG 101: LÀM THÊM KIẾM TIỀN MÊ SAY, NỔI ĐÌNH ĐÁM
Lần đầu tiên nghe thấy có người chủ động cho mình mượn tiền, Hiểu Nhi hết sức cảm động, cô cười cười, không phủ nhận: “Tiếu Nhu, cảm ơn cậu nhé, nhưng mà chỉ cứu người gặp khó khăn đột ngột thôi, chứ đừng cứu người nghèo! Nếu như bạn của tớ suốt ngày mượn tiền tớ, chắc chắn tớ tránh được bao xa là tớ tránh bấy xa rồi! Nếu như cậu muốn giúp tớ thì sau này có việc làm thêm nào ngon nghẻ chút, cậu có thể nhớ đến tớ nhiều hơn! Lúc thật sự cần cậu thì tớ sẽ mở miệng nhờ vả! Cảm ơn cậu nhé, bữa này để tớ mời.
“Lại nữa rồi!” Tiếu Nhu xua tay, nói: “Đã nghèo đến độ ăn đất rồi mà còn giành với tớ! Cậu đừng tranh chút tiền mọn này với tớ! Để tớ đưa số của giám đốc Tô cho cậu.”
Thực chất cô ta rất muốn hỏi cô vì sao không mở miệng nhờ ông chú đi Bentley của mình, Hiểu Nhi vừa cất tiếng nói, Lý Tiếu Nhu mới thấy may vì mình đã không hỏi, mặc dù bây giờ cô sa sút tinh thần, nhưng từ tận trong xương cốt, bản tính kiêu ngạo vẫn còn đó!
Cô ta rất tán thưởng điểm này! Nếu là cô ta, hẳn cũng thà mặc áo lanh vải thô, cho dù có chết đói cũng không làm trái với nguyên tắc của mình.
Sau khi trả lời hai tin nhắn Messenger, Lý Tiếu Nhu mới tiếp tục nói: “Chiều nay có buổi triển lãm xe thể thao, cao cấp lắm. Cuối tuần mà, ai cũng dậy trễ, bởi thế phải qua giờ cơm trưa, sau hai giờ chiều mới bắt đầu tổ chức hoạt động, chắc hẳn đến tám, chín giờ tối, ít người cũng có thể kết thúc trước. Ban đầu bảo tìm người mẫu nước ngoài, kết quả gặp phải chuyện này, hỏng việc vào giờ phút quan trọng, bọn họ điều chỉnh lại, rồi muốn tìm đại một người cứu nguy! Bởi vậy yêu cầu không cao đâu, ở mức chấp nhận được là được.”
“Theo quy tắc thông thường một tiếng sáu triệu, nếu như có khách ký hợp đồng mua xe tại chỗ thì một chiếc tăng ba triệu! Tớ có thể hỏi giùm cậu, nếu như đứng được đến tám giờ tối thì kiếm 60 triệu không thành vấn đề! Trả tiền tại chỗ! Nhưng phải đi giày cao gót mười phân, đứng liên tục cả ngày cũng mệt lắm! Cậu không cần suy nghĩ thật à! Ổn hết không?”
“Được mà! Hôm nay là ngày nghỉ của tớ, buổi chiều không bận bịu gì hết!”
Nếu như chỉ đứng một buổi chiều mà có thể kiếm được 60 triệu, vậy thì đứng chết cũng không sao hết. Lần này có thể giảm được không ít áp lực cho cô.
“Lần này cậu đứng ở gian Ferrari, để bọn họ phụ trách gian chính, tớ sẽ nhờ bọn họ chọn cho cậu hai gian xe bình thường một chút, mặc dù trên đời này không thiếu người giàu, nhưng mấy chiếc xe ba tỷ trở lên chắc cũng không dễ dàng bán được tại chỗ đâu! Chúng ta đặt an toàn lên hàng đầu! Cậu cứ bình thản đứng ở vị trí không bắt mắt một buổi chiều, không cần phải phí sức, thấy mệt thì cứ len lén nghỉ ngơi một chút cũng không đến nỗi bị người khác chú ý, cậu thấy thế nào? Cậu muốn đứng ở xe trắng hay xe đen, để tớ kêu anh ta sắp xếp lại cho cậu.”
“Vậy thì xe đen đi! Cho nó khiêm tốn!”
“Được rồi! Vậy chiều nay tớ đi chung với cậu tới đó xem thử... muộn hơn một chút thì tớ phải ra xưởng gia công rồi, chứ bằng không có thể giúp cậu!”
“Cậu cứ làm việc của mình đi! Tớ tự lo được mà!” Ba năm nay, có việc gì mà cô chưa từng làm kia chứ.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, đều ăn ý quyết định như thế!
***
Chiều ngày hôm đó, Lý Tiếu Nhu còn tự mình đưa Hiểu Nhi đi, sau khi thu xếp ổn thỏa còn ở lại với cô một lúc rồi mới rời đi.
Giày cao gót tự mình chuẩn bị, Hiểu Nhi mang một đôi trắng đen cho dễ phối đồ. Để cho hợp với chiếc xe đen, công ty yêu cầu người mẫu phải có “điểm sáng”, thực chất cái gọi là điểm sáng không có gì khác ngoài ăn mặc hở hang một chút, còn về việc hở trên hở giữa, hay là hở dưới tùy theo ý muốn của mình, muốn lựa đồ gì cũng được, công ty không có yêu cầu về kiểu dáng.
Còn quần áo công ty mang đến cũng đủ cho hai đội bóng mặc.
Mặc dù mình không phải người mẫu của gian chính, lại đứng ở xe đen, nhưng Hiểu Nhi cảm thấy bản thân mình cũng không thể qua loa với công việc quá được. Cô quyết định chọn kiểu đồ hơi bảo thủ, còn màu sắc thì phải sáng một tí.
Cuối cùng, cô lựa chọn một chiếc váy ngắn cổ yếm màu đỏ đậm, váy rất vừa vặn với người, không hở không mỏng, quan trọng là ngực áo không trễ, ngoại trừ ngắn hơn đồ mình hay mặc mọi khi thì không còn khuyết điểm nào khác.
Cô nghĩ rằng mình có mặc quần an toàn, lại đứng suốt buổi, bộ đồ này đúng là hết sức thích hợp.
Hiểu Nhi trang điểm theo yêu cầu, cũng không đậm lắm, ngoại trừ tô một lớp son đỏ tươi, trông có vẻ hết sức quyến rũ, mái tóc tùy tiện uốn xoăn, kéo hết sang một bên, để lộ một bên vai ngọc ngà, sau khi kiểm tra một hồi, không nhìn thấy có chỗ nào không ổn, cô mới đi ra ngoài.
Người mẫu của gian hàng chính, chiếc xe Ferrary đỏ, là một cô gái quyến rũ mặc váy dạ hội trắng, gương mặt thiên sứ 100% và với vóc dáng ma quỷ, đỏ phối với trắng, lễ phục cổ trễ xẻ vạt cao, trông có vẻ hết sức sang trọng, quyền quý và đẳng cấp.
Ở trên bục, mọi người đều lần lượt đi về phía chiếc xe của mình.
Thời gian bắt đầu là hai giờ rưỡi, trong buổi chiều, thực chất người đến tham quan không nhiều lắm, cộng với việc có các loại xe thể thao nổi tiếng trên toàn thế giới, số lượng người đi qua phía bên này có giới hạn, ngoại trừ đứng lâu chân hơi khó chịu ra, cả buổi chiều đều hết sức thuận lợi.
Bầu trời dần sẩm tối, không biết bắt đầu từ bao giờ mà buổi triển lãm chợt trở nên nhộn nhịp, tiếng âm nhạc xập xình vang vọng khắp phía, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng người dẫn chương trình vang lên, và tiếng vỗ tay lốp bốp thu hút khách đến gian hàng của mình.
Một khi khách đến đông, tất cả mọi người đều không khỏi trở nên hăng hái, Hiểu Nhi cũng nở nụ cười mỉm xinh xắn nhất, bắt đầu đi chầm chậm về phía chiếc xe, tạo vài kiểu dáng cho người khác chụp hình.
Chỉ nghe thấy có tiếng bước chân dồn dập vang lên bên tai, đủ loại ánh đèn chớp nháy khiến Hiểu Nhi cảm thấy khó mà mở mắt nổi, cô cười gượng, hơi quay người đi, trong lòng không khỏi than thở: “Sao đột nhiên lại nổi tiếng thế này? Sẽ không bị đăng báo hay lên bản tin gì đó chứ? Nếu vậy thì cô thảm quá rồi.”
Cô lượn hết một vòng rồi trở lại vị trí ban đầu, gương mặt vẫn nở nụ cười tươi tắn, nhưng chợt nhận ra người dẫn chương trình vẫn luôn đứng ở chính giữa đi về phía mình.
“Các vị, đây là chiếc 488GTB, mẫu xe kinh điển bán rất chạy của công ty chúng tôi, đường dẫn khí ở phía trước sử dụng thiết kế gần với xe đua F1, khiến cho hệ số lực cản thấp, đường nét xe sắc sảo, ở miếng chắn ở sau thân xe có gắn thêm lỗ thông khí mới...”
Người dẫn chương trình giải thích hết sức chuyên nghiệp, bên cạnh đó còn có nhân viên đến làm mẫu, Hiểu Nhi cũng biết ý, thỉnh thoảng mở cửa xe, tiện thể chỉ về phương hướng của nhân viên, rồi mỉm cười tạo dáng, phối hợp hết sức chuyên nghiệp. Không ngờ ở dưới bục lại bắt đầu rộ lên tiếng xôn xao.
Chỉ nhìn thấy càng lúc càng có nhiều người kéo đến nơi này, trong lòng Hiểu Nhi hết sức phiền muộn, chuyện gì thế này.
Không phải mẫu xe mà cô đứng đã là xe cũ từ hai năm trước rồi à? Chẳng phải chiếc xe được giới thiệu chính trong buổi triển lãm ngày hôm nay là Laferrari sao? Trong dòng 488, mẫu Spider cũng tiên tiến hơn mẫu của cô nhiều mà, chẳng phải mẫu này là mẫu cũ rẻ nhất hay sao?
Lẽ nào dân nhà giàu mà còn ham rẻ hả?
Sao lại tụ tập qua đây hết vậy?
Lúc thắc mắc của cô còn chưa tìm được lời giải đáp, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu có thể ký hợp đồng bán thêm hai chiếc xe, bản thân cô cũng có tiền hoa hồng, không lấy thì phí quá. Nụ cười của Hiểu Nhi cũng lập tức trở nên rạng rỡ, cô ưỡn người tạo dáng, cho họ thoải mái chụp hình, vào lúc bấy giờ, chợt có giọng nói ồm ồm của một người đàn ông cất lên: “Này... mua xe tặng người mẫu hả? Thật hay giả đấy?”