Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31-32
Chương 31: Anh có thể dịu dàng một chút là tốt rồi
Mạc Oánh dần dà thích nghi với sự thô bạo, cũng không phản kháng nữa, chỉ là hi vọng anh có thể dịu dàng một chút là tốt rồi.
Anh gấp gáp đến nỗi lúc bế cô lên để chân cô đụng phải vách tường.
“Ưmh. . . . . .” Mạc Oánh đau đến cau mày, đổ mồ hôi hột.
“Thế nào?” Anh ngừng lại, tiếng hít thở nồng đậm đang cực lực đè nén ham muốn trong cơ thể.
“Không có việc gì.” Cô lắc đầu một cái, anh lại vùi đầu tiếp tục, chỉ là so với vừa rồi dịu dàng rất nhiều, không hề lỗ mãng nữa, nhưng tới khoảnh khắc cao trào, động tác lại bắt đầu bạo lực như muốn nghiền nát thân thể cô.
Mạc Oánh rất mệt mỏi, cộng thêm chân vừa đau, căn bản không tâm tình hưởng thụ khoái lạc, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt, chờ thời gian trôi đi, cô bất tri bất giác ngủ thiếp đi. . . . . .
Trong lúc ngủ chập chờn, Mạc Oánh cảm giác nhột ngứa ở mũi, giống như có chiếc lông ngoáy vào.
Cô theo bản năng vuốt vuốt lỗ mũi, đổi tư thế ngủ tiếp.
Sau đó, lỗ mũi lại ngứa tiếp.
Mạc Oánh cau mày, ý thức từ từ thức dậy, đập vào mắt là khuôn mặt phóng đại điển trai, cánh môi bạc tình khẽ mím môi, bờ ngực màu đồng vững chắc khiến người ta đỏ mặt, đôi mắt thâm thúy nhìn cô không rời.
“Anh nhìn tôi làm gì?” Cô bị anh nhìn đến mất tự nhiên, gương mặt hơi nóng lên.
“Chưa từng có phụ nữ nào cùng tôi hoan ái lại ngủ thiếp đi! Cô hay lắm, ngủ ngon đến vậy, do tôi phục vụ chưa tốt sao?” Lục Minh Hiên dường như đối với việc này cực kì bất mãn.
“Rất xin lỗi, vì tôi hơi mệt mỏi.” Mạc Oánh nhắm mắt lại, bộ dạng như không còn sức lực.
“Chân cô bị gì lại thành như vậy?” Bất chợt anh hỏi một câu.
“Không cẩn thận dẫm lên thủy tinh.” Mạc Oánh không muốn nhắc lại chuyện này, dứt khoát vùi mặt vào trong chăn.
Bầu không khí yên tĩnh lạ thường, cô lại nghe có âm thanh bật lửa, sau đó ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt.
Mạc Oánh nhận ra, mùi thuốc lá đối với cô mà nói có tác dụng hưng phấn tinh thần, cô ngủ không được, lại không biết có thể cùng anh tán gẫu hay không.
Cô đối với anh mà nói, chỉ có tình dục! Quan hệ giữa chúng tôi, vẫn là tình dục, còn có —— giao dịch!
Nói chuyện với nhau, căn bản là không cùng tư tưởng, cô không biết anh hứng thú cái gì, hoàn cảnh của anh một chút cũng không biết, chỉ biết anh là tổng giám đốc tập đoàn Đông Á, ngoài ra không biết gì thêm.
Chương 32: Chưa từng có người phụ nữ muốn rời khỏi tôi
Phụ nữ của anh rất nhiều, điểm này mọi người đều biết, còn cụ thể là người nào thì không rõ, nhưng chắc chắn một điều, Đỗ Phi Phi đã từng là tình nhân của anh!
Vừa nghĩ tới cô cùng Đỗ Phi Phi sử dụng chung một đàn ông, cảm giác bản thân vô cùng ti tiện, cảm giác nói không nên lời! Oh không, đúng hơn là Mạc Oánh cô chia sẻ đàn ông với cô ấy, bởi thứ tự trước sau nên anh được xem như đàn ông hiện tại của cô!
“Đang suy nghĩ gì đấy?” Giọng điệu khàn khàn vang lên trong không khí xen lẫn mùi hương thuốc khói.
Tại sao mỗi lần cô đang nghĩ ngợi lung tung, anh luôn trùng hợp hỏi những lời này?
“Tôi đang suy nghĩ. . . . . .” Mạc Oác trầm mặc mấy giây, đáp lại: “Chúng ta quan hệ như vậy, muốn duy trì bao lâu?”
“Cô nhanh như vậy đã muốn kết thúc sao?” Lục Minh Hiên phà ra làn khói trắng, cúi đầu quan sát cô.
Mạc Oánh không nói gì, bản thân có muốn thì thế nào? Quyền quyết định luôn nằm trong tay anh, một khi chơi chưa chán thân thể này, cũng sẽ không buôn tha cho cô! Chẳng qua cô hiếu kì, muốn biết thời gian anh vứt bỏ người phụ nữ là bao lâu?
Mấy ngày? Một tháng? Nửa năm? Hay một năm? Hi vọng không thảm hại giống Đỗ Phi Phi là tốt rồi, cô không muốn ở bên cạnh người đàn ông này năm năm, cô cũng không có nhiều thanh xuân lãng phí cho người đàn ông này!!! Junie Tkn
Anh cong môi hỏi: “Chưa từng có người phụ nữ muốn rời khỏi tôi.”
Mạc Oánh nghĩ thầm, đó là đương nhiên , anh không khác gì con rùa vàng, biết bao phụ nữ ham muốn quấn lấy, cho dù cả đời không chiếm được lòng anh, lấy được tiền anh cũng tốt! Đỗ Phi Phi là một ví dụ, biết rõ bên ngoài Lục Minh Hiên có cả đống ong bướm, thế mà vẫn hô hào được sủng ái đến tận trời!
Cô có nghèo cũng không muốn trở thành loại phụ nữ tham hư tiền tài như vậy! Càng không muốn đếm bao nhiêu phụ nữ chia sẻ cùng một người đàn ông, cũng không muốn vì tiền mà cả đời khuất phục một người đàn ông! Đối với cô mà nói, quá khổ sở, không còn niềm vui của cuộc sống!!!
Thứ cô muốn đã có được, vai nữ chính của bộ phim cô nhất định phải cố gắng! Về phần có thể một lần nổi tiếng hay không, phải xem may mắn lẫn thực lực!
Bản thân sẽ nỗ lực hết mình, chứng minh thực lực của mình, kiếm thật nhiều tiền hơn cho ông ngoại cuộc sống tốt hơn.
Mạc Oánh dần dà thích nghi với sự thô bạo, cũng không phản kháng nữa, chỉ là hi vọng anh có thể dịu dàng một chút là tốt rồi.
Anh gấp gáp đến nỗi lúc bế cô lên để chân cô đụng phải vách tường.
“Ưmh. . . . . .” Mạc Oánh đau đến cau mày, đổ mồ hôi hột.
“Thế nào?” Anh ngừng lại, tiếng hít thở nồng đậm đang cực lực đè nén ham muốn trong cơ thể.
“Không có việc gì.” Cô lắc đầu một cái, anh lại vùi đầu tiếp tục, chỉ là so với vừa rồi dịu dàng rất nhiều, không hề lỗ mãng nữa, nhưng tới khoảnh khắc cao trào, động tác lại bắt đầu bạo lực như muốn nghiền nát thân thể cô.
Mạc Oánh rất mệt mỏi, cộng thêm chân vừa đau, căn bản không tâm tình hưởng thụ khoái lạc, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt, chờ thời gian trôi đi, cô bất tri bất giác ngủ thiếp đi. . . . . .
Trong lúc ngủ chập chờn, Mạc Oánh cảm giác nhột ngứa ở mũi, giống như có chiếc lông ngoáy vào.
Cô theo bản năng vuốt vuốt lỗ mũi, đổi tư thế ngủ tiếp.
Sau đó, lỗ mũi lại ngứa tiếp.
Mạc Oánh cau mày, ý thức từ từ thức dậy, đập vào mắt là khuôn mặt phóng đại điển trai, cánh môi bạc tình khẽ mím môi, bờ ngực màu đồng vững chắc khiến người ta đỏ mặt, đôi mắt thâm thúy nhìn cô không rời.
“Anh nhìn tôi làm gì?” Cô bị anh nhìn đến mất tự nhiên, gương mặt hơi nóng lên.
“Chưa từng có phụ nữ nào cùng tôi hoan ái lại ngủ thiếp đi! Cô hay lắm, ngủ ngon đến vậy, do tôi phục vụ chưa tốt sao?” Lục Minh Hiên dường như đối với việc này cực kì bất mãn.
“Rất xin lỗi, vì tôi hơi mệt mỏi.” Mạc Oánh nhắm mắt lại, bộ dạng như không còn sức lực.
“Chân cô bị gì lại thành như vậy?” Bất chợt anh hỏi một câu.
“Không cẩn thận dẫm lên thủy tinh.” Mạc Oánh không muốn nhắc lại chuyện này, dứt khoát vùi mặt vào trong chăn.
Bầu không khí yên tĩnh lạ thường, cô lại nghe có âm thanh bật lửa, sau đó ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt.
Mạc Oánh nhận ra, mùi thuốc lá đối với cô mà nói có tác dụng hưng phấn tinh thần, cô ngủ không được, lại không biết có thể cùng anh tán gẫu hay không.
Cô đối với anh mà nói, chỉ có tình dục! Quan hệ giữa chúng tôi, vẫn là tình dục, còn có —— giao dịch!
Nói chuyện với nhau, căn bản là không cùng tư tưởng, cô không biết anh hứng thú cái gì, hoàn cảnh của anh một chút cũng không biết, chỉ biết anh là tổng giám đốc tập đoàn Đông Á, ngoài ra không biết gì thêm.
Chương 32: Chưa từng có người phụ nữ muốn rời khỏi tôi
Phụ nữ của anh rất nhiều, điểm này mọi người đều biết, còn cụ thể là người nào thì không rõ, nhưng chắc chắn một điều, Đỗ Phi Phi đã từng là tình nhân của anh!
Vừa nghĩ tới cô cùng Đỗ Phi Phi sử dụng chung một đàn ông, cảm giác bản thân vô cùng ti tiện, cảm giác nói không nên lời! Oh không, đúng hơn là Mạc Oánh cô chia sẻ đàn ông với cô ấy, bởi thứ tự trước sau nên anh được xem như đàn ông hiện tại của cô!
“Đang suy nghĩ gì đấy?” Giọng điệu khàn khàn vang lên trong không khí xen lẫn mùi hương thuốc khói.
Tại sao mỗi lần cô đang nghĩ ngợi lung tung, anh luôn trùng hợp hỏi những lời này?
“Tôi đang suy nghĩ. . . . . .” Mạc Oác trầm mặc mấy giây, đáp lại: “Chúng ta quan hệ như vậy, muốn duy trì bao lâu?”
“Cô nhanh như vậy đã muốn kết thúc sao?” Lục Minh Hiên phà ra làn khói trắng, cúi đầu quan sát cô.
Mạc Oánh không nói gì, bản thân có muốn thì thế nào? Quyền quyết định luôn nằm trong tay anh, một khi chơi chưa chán thân thể này, cũng sẽ không buôn tha cho cô! Chẳng qua cô hiếu kì, muốn biết thời gian anh vứt bỏ người phụ nữ là bao lâu?
Mấy ngày? Một tháng? Nửa năm? Hay một năm? Hi vọng không thảm hại giống Đỗ Phi Phi là tốt rồi, cô không muốn ở bên cạnh người đàn ông này năm năm, cô cũng không có nhiều thanh xuân lãng phí cho người đàn ông này!!! Junie Tkn
Anh cong môi hỏi: “Chưa từng có người phụ nữ muốn rời khỏi tôi.”
Mạc Oánh nghĩ thầm, đó là đương nhiên , anh không khác gì con rùa vàng, biết bao phụ nữ ham muốn quấn lấy, cho dù cả đời không chiếm được lòng anh, lấy được tiền anh cũng tốt! Đỗ Phi Phi là một ví dụ, biết rõ bên ngoài Lục Minh Hiên có cả đống ong bướm, thế mà vẫn hô hào được sủng ái đến tận trời!
Cô có nghèo cũng không muốn trở thành loại phụ nữ tham hư tiền tài như vậy! Càng không muốn đếm bao nhiêu phụ nữ chia sẻ cùng một người đàn ông, cũng không muốn vì tiền mà cả đời khuất phục một người đàn ông! Đối với cô mà nói, quá khổ sở, không còn niềm vui của cuộc sống!!!
Thứ cô muốn đã có được, vai nữ chính của bộ phim cô nhất định phải cố gắng! Về phần có thể một lần nổi tiếng hay không, phải xem may mắn lẫn thực lực!
Bản thân sẽ nỗ lực hết mình, chứng minh thực lực của mình, kiếm thật nhiều tiền hơn cho ông ngoại cuộc sống tốt hơn.