Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-93
Chương 93: Đại hoàng cẩu.*
(*Đại hoàng cẩu: cún vàng to xác, ám chỉ kẻ vô cùng nghe lời người yêu.)
- Cậu nói xem, đây là lời của người làm mẹ nên nói sao? Tớ thật sự không hiểu mẹ tớ như thế nào, một câu mà mỗi ngày nói cả chục lần. Tớ chẳng thể phản bác, cũng không thể bày ra tư thế chống đối được. Nếu không thì vị kia nhà tớ lại bắt đầu khóc lóc, nói mẹ nuôi con lớn từng này vất vả biết bao, vậy mà con một câu cũng không nghe theo mẹ gì cả.
Trần Ân Tứ nghe chăm chú thế nhưng một chữ cũng không vào, cô vẫn luôn im lặng, không ngừng uống rượu.
- Hề Hề à, cậu không biết trong nửa tháng qua tớ sống ở Thượng Hải giống như lên núi đao, xuống biển lửa thế nào đâu. Tớ bị mẹ oán trách tới nỗi nghi ngờ nhân sinh quan của mình luôn rồi. Mọi thứ đảo lộn cả lên, chẳng thà tớ đi tìm đại hoàng cẩu mà XXOO cho rồi.
- Người nhà tớ theo chủ nghĩa nối nghiệp, đem chuyện yêu đương của con cái thành chuyện vô cùng quan trọng.
- Đại hoàng cẩu dễ tìm như thế, tớ đã sớm tìm cho mẹ thấy rồi...
"...."
Trong chốc lát, nửa bình rượu đã vào bụng của Lâm Nhiễm.
Cô vẫn chưa say, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trần Ân Tứ nhiễm chút mê ly:
- Hề Hề, đừng nói về tớ nữa, nói đôi chút về cậu đi.
Trần Ân Tứ bưng ly rượu "A" một tiếng.
- A là ý gì? Nói về đại hoàng cẩu của cậu đi.
Lâm Nhiễm ôm bình rượu, ghé mặt về phía Trần Ân Tứ hỏi một cách thần bí:
- Lần trước tụ họp lại, cậu và Tần Kiết không hề có chút tiến triển?
- Không có.
Trần Ân Tứ chính vì muốn chạy trốn Tần Kiết mà mới tới đây ngồi với Lâm Nhiễm, thấy Lâm Nhiễm bắt đầu hỏi tới việc mà mình không muốn nhắc đến, liền cầm điện thoại lập tức đổi đề tài: - Tớ có chuyện quan trọng này muốn nói với cậu, tớ mới tìm được một người chị em.
Trần Ân Tứ mở Weibo, gõ @Bạn Xem Cái Chén Này Vừa To Lại Vừa Tròn thì trang chủ xuất hiện:
- Là chị này, giúp tớ mắng cư dân mạng khiến tớ cực kì cảm động.
Lâm Nhiễm nhìn lướt qua màn hình điện thoại của Trần Ân Tứ, lập tức chú ý tới ảnh đại diện của @Bạn Xem Cái Chén Này Vừa To Lại Vừa Tròn:
- Này, chị em đó là fan lâu năm của cậu đấy. Ảnh đại diện là ảnh nhân vật trong bộ phim đầu tiên cậu đóng.
Lúc này Trần Ân Tứ mới quan tâm đến tấm ảnh đại diện của @Bạn Xem Cái Chén Này Vừa To Lại Vừa Tròn.
- Bộ phim này khi ấy chẳng tạo làn sóng gì cho cậu, theo lí mà nói cũng sẽ không ai nhớ đến vai ăn mày này của cậu đâu. À, nói đến vai diễn này tớ nhớ ra một chuyện. Lúc ấy tớ và cậu chưa thân thiết lắm, tớ ăn cơm cùng Dung Dữ và Tần Kiết, sau đó vừa hay thấy cậu đang quay phim. Dung Dữ là người đầu tiên phát hiện ra cậu, rồi tụi tớ đứng bên ngoài nhìn cậu diễn...
Trần Ân Tứ nhớ lại một chút, đúng là có chuyện như thế, nhưng hình như cô không nhắc với ai về chuyện này:
- Sao cậu biết?
Lâm Nhiễm:
- Do trong lúc Tần Kiết nhận điện thoại, vô tình nghe được nam diễn viên chính đang hút thuốc, nói chuyện với người khác. Hắn ta bảo cậu không biết tốt xấu, trên dưới thế nào, muốn chỉnh cậu một trận, còn nói cậu mặc dày như thế, dưới ánh nắng mặt trời chắc chắn rất khó chịu, hắn ta cố tình quay hỏng mấy lần để cậu gặp rắc rối.
- Có điều, nam diễn viên ấy sợ đạo diễn, không dám quay hỏng nhiều, qua vài lần liền từ từ nhập vai. Kết quả anh ta vừa quay xong, Tần Kiết lại bước vào trong ống kính, ném mấy đồng xu vào chén của cậu. Lúc đó chọc tức đạo diễn, ông ta mắng người phụ trách không chuyên tâm rào chắn chỗ quay, để người lạ đi vào...
- Kế tiếp, đoàn phim chỉ có nước quay lại mà thôi. Nam diễn viên kia có lẽ bị Tần Kiết phá rối, nên phải đợi một khoảng thời gian mới từ từ nhập được vai. Tới lúc hắn ta nhập vai, Tần Kiết lại thừa dịp mọi người không ai chú ý, bước đến chỗ cậu, lấy mấy đồng xu trong chén đạo cụ của cậu đi...
- Lúc đấy, đạo diễn tức tới nỗi thở phì phò, trừng mắt, kết quả Tần Kiết chỉ bình tĩnh nói một câu nếu mọi người ở đây đang đóng phim, thì tôi tới lấy lại tiền...
- Trời đất quỷ thần ơi, tôi tới lấy lại tiền của mình. Anh ấy chỉ ném cho cậu mấy đồng xu. Nhưng cái cách điên rồ của Tần Kiết làm cho nam diễn viên kia không thể diễn tiếp, hai lần nhập vai đều bị phá nát. Sau đó hắn ta không thể vào vai diễn... Đạo diễn vốn dĩ đang giận vì anh ta quay hỏng mấy lần, bây giờ lại do Tần Kiết - chẳng phải người trong đoàn phim, mắng không được, thế là đạo diễn bốc hỏa mắng nam diễn viên kia té tát...
Việc nam diễn viên kia tỏ tình với Trần Ân Tứ*, bản thân cô chỉ nhớ mơ hồ, nhưng chuyện Tần Kiết phá đoàn làm phim thì cô nhớ rất rõ.
(Chú thích: Tỏ tình bị Trần gia từ chối nên mới mắng chị là không biết trên dưới, không biết tốt xấu.)
Tuy chuyện đã xảy ra rất nhiều năm về trước, nhưng mỗi lần cô nhớ lại đều nghiến răng nghiến lợi.
Cô chưa bao giờ thấy qua tên cẩu nào như anh ta, vứt mấy đồng tiền cho cô, biết được đó là quay phim cũng cố mà chạy vào đòi lại cho bằng được.
Cô cứ luôn nghĩ Tần Kiết bị thần kinh...
(*Đại hoàng cẩu: cún vàng to xác, ám chỉ kẻ vô cùng nghe lời người yêu.)
- Cậu nói xem, đây là lời của người làm mẹ nên nói sao? Tớ thật sự không hiểu mẹ tớ như thế nào, một câu mà mỗi ngày nói cả chục lần. Tớ chẳng thể phản bác, cũng không thể bày ra tư thế chống đối được. Nếu không thì vị kia nhà tớ lại bắt đầu khóc lóc, nói mẹ nuôi con lớn từng này vất vả biết bao, vậy mà con một câu cũng không nghe theo mẹ gì cả.
Trần Ân Tứ nghe chăm chú thế nhưng một chữ cũng không vào, cô vẫn luôn im lặng, không ngừng uống rượu.
- Hề Hề à, cậu không biết trong nửa tháng qua tớ sống ở Thượng Hải giống như lên núi đao, xuống biển lửa thế nào đâu. Tớ bị mẹ oán trách tới nỗi nghi ngờ nhân sinh quan của mình luôn rồi. Mọi thứ đảo lộn cả lên, chẳng thà tớ đi tìm đại hoàng cẩu mà XXOO cho rồi.
- Người nhà tớ theo chủ nghĩa nối nghiệp, đem chuyện yêu đương của con cái thành chuyện vô cùng quan trọng.
- Đại hoàng cẩu dễ tìm như thế, tớ đã sớm tìm cho mẹ thấy rồi...
"...."
Trong chốc lát, nửa bình rượu đã vào bụng của Lâm Nhiễm.
Cô vẫn chưa say, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trần Ân Tứ nhiễm chút mê ly:
- Hề Hề, đừng nói về tớ nữa, nói đôi chút về cậu đi.
Trần Ân Tứ bưng ly rượu "A" một tiếng.
- A là ý gì? Nói về đại hoàng cẩu của cậu đi.
Lâm Nhiễm ôm bình rượu, ghé mặt về phía Trần Ân Tứ hỏi một cách thần bí:
- Lần trước tụ họp lại, cậu và Tần Kiết không hề có chút tiến triển?
- Không có.
Trần Ân Tứ chính vì muốn chạy trốn Tần Kiết mà mới tới đây ngồi với Lâm Nhiễm, thấy Lâm Nhiễm bắt đầu hỏi tới việc mà mình không muốn nhắc đến, liền cầm điện thoại lập tức đổi đề tài: - Tớ có chuyện quan trọng này muốn nói với cậu, tớ mới tìm được một người chị em.
Trần Ân Tứ mở Weibo, gõ @Bạn Xem Cái Chén Này Vừa To Lại Vừa Tròn thì trang chủ xuất hiện:
- Là chị này, giúp tớ mắng cư dân mạng khiến tớ cực kì cảm động.
Lâm Nhiễm nhìn lướt qua màn hình điện thoại của Trần Ân Tứ, lập tức chú ý tới ảnh đại diện của @Bạn Xem Cái Chén Này Vừa To Lại Vừa Tròn:
- Này, chị em đó là fan lâu năm của cậu đấy. Ảnh đại diện là ảnh nhân vật trong bộ phim đầu tiên cậu đóng.
Lúc này Trần Ân Tứ mới quan tâm đến tấm ảnh đại diện của @Bạn Xem Cái Chén Này Vừa To Lại Vừa Tròn.
- Bộ phim này khi ấy chẳng tạo làn sóng gì cho cậu, theo lí mà nói cũng sẽ không ai nhớ đến vai ăn mày này của cậu đâu. À, nói đến vai diễn này tớ nhớ ra một chuyện. Lúc ấy tớ và cậu chưa thân thiết lắm, tớ ăn cơm cùng Dung Dữ và Tần Kiết, sau đó vừa hay thấy cậu đang quay phim. Dung Dữ là người đầu tiên phát hiện ra cậu, rồi tụi tớ đứng bên ngoài nhìn cậu diễn...
Trần Ân Tứ nhớ lại một chút, đúng là có chuyện như thế, nhưng hình như cô không nhắc với ai về chuyện này:
- Sao cậu biết?
Lâm Nhiễm:
- Do trong lúc Tần Kiết nhận điện thoại, vô tình nghe được nam diễn viên chính đang hút thuốc, nói chuyện với người khác. Hắn ta bảo cậu không biết tốt xấu, trên dưới thế nào, muốn chỉnh cậu một trận, còn nói cậu mặc dày như thế, dưới ánh nắng mặt trời chắc chắn rất khó chịu, hắn ta cố tình quay hỏng mấy lần để cậu gặp rắc rối.
- Có điều, nam diễn viên ấy sợ đạo diễn, không dám quay hỏng nhiều, qua vài lần liền từ từ nhập vai. Kết quả anh ta vừa quay xong, Tần Kiết lại bước vào trong ống kính, ném mấy đồng xu vào chén của cậu. Lúc đó chọc tức đạo diễn, ông ta mắng người phụ trách không chuyên tâm rào chắn chỗ quay, để người lạ đi vào...
- Kế tiếp, đoàn phim chỉ có nước quay lại mà thôi. Nam diễn viên kia có lẽ bị Tần Kiết phá rối, nên phải đợi một khoảng thời gian mới từ từ nhập được vai. Tới lúc hắn ta nhập vai, Tần Kiết lại thừa dịp mọi người không ai chú ý, bước đến chỗ cậu, lấy mấy đồng xu trong chén đạo cụ của cậu đi...
- Lúc đấy, đạo diễn tức tới nỗi thở phì phò, trừng mắt, kết quả Tần Kiết chỉ bình tĩnh nói một câu nếu mọi người ở đây đang đóng phim, thì tôi tới lấy lại tiền...
- Trời đất quỷ thần ơi, tôi tới lấy lại tiền của mình. Anh ấy chỉ ném cho cậu mấy đồng xu. Nhưng cái cách điên rồ của Tần Kiết làm cho nam diễn viên kia không thể diễn tiếp, hai lần nhập vai đều bị phá nát. Sau đó hắn ta không thể vào vai diễn... Đạo diễn vốn dĩ đang giận vì anh ta quay hỏng mấy lần, bây giờ lại do Tần Kiết - chẳng phải người trong đoàn phim, mắng không được, thế là đạo diễn bốc hỏa mắng nam diễn viên kia té tát...
Việc nam diễn viên kia tỏ tình với Trần Ân Tứ*, bản thân cô chỉ nhớ mơ hồ, nhưng chuyện Tần Kiết phá đoàn làm phim thì cô nhớ rất rõ.
(Chú thích: Tỏ tình bị Trần gia từ chối nên mới mắng chị là không biết trên dưới, không biết tốt xấu.)
Tuy chuyện đã xảy ra rất nhiều năm về trước, nhưng mỗi lần cô nhớ lại đều nghiến răng nghiến lợi.
Cô chưa bao giờ thấy qua tên cẩu nào như anh ta, vứt mấy đồng tiền cho cô, biết được đó là quay phim cũng cố mà chạy vào đòi lại cho bằng được.
Cô cứ luôn nghĩ Tần Kiết bị thần kinh...