Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-24
Chương 24: Miệng muốn bị hôn (2)
Nhà sản xuất B thấy Tần Kiết cầm ly nước chanh bên trong có tàn thuốc và đầu thuốc lá, trên mặt đầy nịnh nọt chợt ngừng lại:
- Tần, Tần tiên sinh...ngài, ngài đang nói đùa sao?
Tần Kiết đặt ly nước lên bàn, chống tay lên vai nhà sản xuất B, hơi cúi người:
- Ông quá đề cao mình rồi đấy. Ông cảm thấy với gương mặt này của ông, đáng để đùa sao?
Tần Kiết vừa nói, còn giúp nhà sản xuất B ra một lượt bài:
- Tôi đang rất gấp, không nói giỡn với ông, chuyện ly nước chanh này hẳn là lòng ông rõ nhất. Tôi chỉ có một ý, đừng nghĩ đến người không nên nghĩ...
Giọng nói nhạt nhẽo của Tần Kiết bỗng nhiên tràn ngập cảm giác áp bức:
- Cũng đừng hại người không nên hại. Người tôi nói không chỉ là cô ấy, mà là tất cả những người không tự nguyện.
Tần Kiết thấy người khác nhìn mình không đánh bài, dùng ngón tay, gõ lên bàn bài:
- Chơi của mấy người đi.
Sau đó, Tần Kiết đẩy ly nước chanh sang tay của nhà sản xuất B, nhìn ông ta, cười như không cười gõ hai cái lên ly:
- Ngoan, uống nó đi.
...
Lục Tinh - người muốn làm Trần Ân Tứ nổi thành "ba của nhà sản xuất", cuối cùng cũng giúp Trần Ân Tứ tham gia một chương trình nhỏ, rất nhỏ, nhỏ cực kỳ. Nhỏ đến nỗi không hề có bọt biển*, đừng nói lên đài, cho dù phát trên đài, cũng là đài nhỏ.
(Bọt biển ý chỉ tạo nhiệt cho chương trình.)
Minh tinh vô kể, ngôi sao giành nhau quá nhiều, sau vụ ba bài share liên tiếp giận Tần Kiết của Trần Ân Tứ đã đẩy cô vào thế bị động. Lục Tinh suy nghĩ rất kỹ, cảm thấy Trần Ân Tứ không đăng bài nào không bằng đăng một bài nhỏ lên.
Show này về vùng nông thôn, đa số các sao đều sợ dơ sợ khổ nên không tự nguyện tham gia, cuối cùng vì thiếu người nên mới đồng ý cho Trần Ân Tứ tham gia.
Ngày thứ hai sau khi ký hợp đồng, Trần Ân Tứ và Lục Tinh liền đáp chuyến bay đến thôn trang ở phương Nam do tổ chương trình sắp xếp.
Tiết mục quay ở thôn trong một tuần thì quay xong kì một, Trần Ân Tứ và Lục Tinh mới trở về Bắc Kinh.
Sau khi xuống máy bay, Trần Ân Tứ và Lục Tinh ăn một bữa thịnh soạn, sau đó chạy đến hội sở làm spa.
Kỹ thuật của nhân viên ở chỗ này nổi tiếng khắp Bắc Kinh, kéo dài khoảng một tiếng rưỡi thư giản và thả lỏng, làm cho Trần Ân Tứ cảm giác cuối cùng cũng được sống lại.
Lục Tinh làm nhiều hơn cô một phần, cô kết thúc trước, rời khỏi căn phòng u ám, ra hoa viên cà phê ngoài trời.
Qua khỏi hành lang treo đầy tranh sơn dầu, Trần Ân Tứ đẩy cửa kính, chưa đợi nhân viên phục vụ bên trong lên tiếng, đã có một giọng nói vang lên:
- Trần Ân Tứ?
Trần Ân Tứ nhìn sang, minh tinh nữ cùng công ty với cô, nhưng không cùng hạng.
Vị này tên là Lâm Tĩnh Xu, vào giới từ nhỏ. Bộ phim cô ta diễn nữ chính khi trưởng thành đụng phải nữ số ba là cô mà mất hết độ nổi tiếng, cũng xem như kết thù oán.
Cho đến hiện tại, dù Lâm Tĩnh Xu có trở thành "Tứ Đại Hoa Đán" đi chăng nữa, nhưng mỗi lần thấy cô vẫn làm kiểu rất nhiệt tình, muốn giẫm đạp cô.
Có điều Trần Ân Tứ trước giờ không biết sợ, cô thấy Lâm Tĩnh Xu một bàn đầy đồ ngon, trong lòng nghĩ đúng là tiết kiệm tiền, gật đầu với nhân viên phục vụ đón tiếp, bước chậm qua bên đó.
Không chờ Lâm Tĩnh Xu chào hỏi, cô trực tiếp kéo ghế, quang minh chính đại ngồi lên:
- Trùng hợp ghê.
Translated by YeFeiYe VietNam Fanpage | Lá Con VNFC
Nhà sản xuất B thấy Tần Kiết cầm ly nước chanh bên trong có tàn thuốc và đầu thuốc lá, trên mặt đầy nịnh nọt chợt ngừng lại:
- Tần, Tần tiên sinh...ngài, ngài đang nói đùa sao?
Tần Kiết đặt ly nước lên bàn, chống tay lên vai nhà sản xuất B, hơi cúi người:
- Ông quá đề cao mình rồi đấy. Ông cảm thấy với gương mặt này của ông, đáng để đùa sao?
Tần Kiết vừa nói, còn giúp nhà sản xuất B ra một lượt bài:
- Tôi đang rất gấp, không nói giỡn với ông, chuyện ly nước chanh này hẳn là lòng ông rõ nhất. Tôi chỉ có một ý, đừng nghĩ đến người không nên nghĩ...
Giọng nói nhạt nhẽo của Tần Kiết bỗng nhiên tràn ngập cảm giác áp bức:
- Cũng đừng hại người không nên hại. Người tôi nói không chỉ là cô ấy, mà là tất cả những người không tự nguyện.
Tần Kiết thấy người khác nhìn mình không đánh bài, dùng ngón tay, gõ lên bàn bài:
- Chơi của mấy người đi.
Sau đó, Tần Kiết đẩy ly nước chanh sang tay của nhà sản xuất B, nhìn ông ta, cười như không cười gõ hai cái lên ly:
- Ngoan, uống nó đi.
...
Lục Tinh - người muốn làm Trần Ân Tứ nổi thành "ba của nhà sản xuất", cuối cùng cũng giúp Trần Ân Tứ tham gia một chương trình nhỏ, rất nhỏ, nhỏ cực kỳ. Nhỏ đến nỗi không hề có bọt biển*, đừng nói lên đài, cho dù phát trên đài, cũng là đài nhỏ.
(Bọt biển ý chỉ tạo nhiệt cho chương trình.)
Minh tinh vô kể, ngôi sao giành nhau quá nhiều, sau vụ ba bài share liên tiếp giận Tần Kiết của Trần Ân Tứ đã đẩy cô vào thế bị động. Lục Tinh suy nghĩ rất kỹ, cảm thấy Trần Ân Tứ không đăng bài nào không bằng đăng một bài nhỏ lên.
Show này về vùng nông thôn, đa số các sao đều sợ dơ sợ khổ nên không tự nguyện tham gia, cuối cùng vì thiếu người nên mới đồng ý cho Trần Ân Tứ tham gia.
Ngày thứ hai sau khi ký hợp đồng, Trần Ân Tứ và Lục Tinh liền đáp chuyến bay đến thôn trang ở phương Nam do tổ chương trình sắp xếp.
Tiết mục quay ở thôn trong một tuần thì quay xong kì một, Trần Ân Tứ và Lục Tinh mới trở về Bắc Kinh.
Sau khi xuống máy bay, Trần Ân Tứ và Lục Tinh ăn một bữa thịnh soạn, sau đó chạy đến hội sở làm spa.
Kỹ thuật của nhân viên ở chỗ này nổi tiếng khắp Bắc Kinh, kéo dài khoảng một tiếng rưỡi thư giản và thả lỏng, làm cho Trần Ân Tứ cảm giác cuối cùng cũng được sống lại.
Lục Tinh làm nhiều hơn cô một phần, cô kết thúc trước, rời khỏi căn phòng u ám, ra hoa viên cà phê ngoài trời.
Qua khỏi hành lang treo đầy tranh sơn dầu, Trần Ân Tứ đẩy cửa kính, chưa đợi nhân viên phục vụ bên trong lên tiếng, đã có một giọng nói vang lên:
- Trần Ân Tứ?
Trần Ân Tứ nhìn sang, minh tinh nữ cùng công ty với cô, nhưng không cùng hạng.
Vị này tên là Lâm Tĩnh Xu, vào giới từ nhỏ. Bộ phim cô ta diễn nữ chính khi trưởng thành đụng phải nữ số ba là cô mà mất hết độ nổi tiếng, cũng xem như kết thù oán.
Cho đến hiện tại, dù Lâm Tĩnh Xu có trở thành "Tứ Đại Hoa Đán" đi chăng nữa, nhưng mỗi lần thấy cô vẫn làm kiểu rất nhiệt tình, muốn giẫm đạp cô.
Có điều Trần Ân Tứ trước giờ không biết sợ, cô thấy Lâm Tĩnh Xu một bàn đầy đồ ngon, trong lòng nghĩ đúng là tiết kiệm tiền, gật đầu với nhân viên phục vụ đón tiếp, bước chậm qua bên đó.
Không chờ Lâm Tĩnh Xu chào hỏi, cô trực tiếp kéo ghế, quang minh chính đại ngồi lên:
- Trùng hợp ghê.