-
Chương 68
Chỉ trong nháy mắt, những bóng đen kia đã tiến đến gần, hiện xuất vô số ma vực chiến sĩ, thân mặc đồ đen, bên ngoài khoác nhuyễn giáp, chung quanh ba xích quanh thân thể liễu nhiễu ma khí, sắc mặt hung ác. Người dẫn đầu là một vị nam tử ước độ tú tuần, sắc mặt am hiểm, khi bước tới cách Kiếm Các độ trăm trượng thì nam tử đó từ tốc độ cực nhanh biến thành cực chậm, sau dó dừng lại ở trên không trung: "Kiếm Hoàng giao cho bổn tọa xử lý, những người còn lại diết sạch cho ta – một kẻ cung không tha!"
Sau đó hắc bào nam tử vung hai tay lên, sau lưng ma khí hung dũng như thủy triều mau chóng bao phủ vô số vị hắc y Ma Vực, khiến cho các chiến sĩ Ma Vực đang sải bước lao tới đốn thời khí thế bạo trướng, nổi giận gầm lên một tiếng sau đó rồi ngự không lao tới.
Phong Vân Vô Kị tâm thần cuồng chấn, giận dữ quát lên một tiếng: "Các ngươi là ai?" Sau đó vừa nhìn thấy hắc triều ập đến, Phong Vân Vô Kị đứng dậy quát lớn: "Ma Ha Kiếm Trận!"
Tình huống phi thường nguy cấp, nhân số của đối phương không ngờ lại đến cả vạn, đám người Trì Thương lộ ra thần sắc ngưng trọng, nghe thấy tiếng quát của Phong Vân Vô Kị thì liền lập tức rút kiếm ra, bày ngàn thanh trường kiếm dưới ánh trăng lấp lánh hàn mang sắc lạnh.
"Điêu nhi, mau đi thỉnh Độc Cô tiền bối tới đây!" Phong Vân Vô Kị ngửa mặt lên trời quát, sau đó mọi người đều nhìn thấy tran đám mây đột nhiên xuất hiện một đạo hắc ảnh kêu lên một tiếng, sau đó chẳng khác gì sao xẹt cấp tốc biến mất ở phía chân trời.
Phong Vân Vô Kị đầu tóc tung bay, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận:"Trì Thương, con chỉ huy mọi người. Nhớ lấy, không cần tấn công, chỉ cần bảo trụ tính mạng. Lần này khó mà chống địch!"
Dứt lời, Phong Vân Vô Kị quát lên một tiếng lớn, thân đạp hư không, hai tay giang ra như chim dang cánh, ở chỗ của hai cánh tay phù hiện hàng loạt kiếm khí xán lạn. Hắc y nam tử sắc mặt biến đổi, âm sâm nói:" Bổn tọa là Ám Vực Ma Quân của Ma Vực, sau khi ngươi chết đi, nhất định phải nhớ kỹ!" Sau đó thân hình lóang lên, lao thẳng về phía Phong Vân Vô Kị nhanh như chớp giật, thân thể ở tại không trung vung ra một chưởng:" Hãy tiếp một trong Ám Vực tam tuyệt – U Minh Chưởng!"
Trong hư không một đám mây đen nhanh chóng bành trướng, hóa thành một bàn tay đen thui to thật to, bàn tay đó nhẹ nhàng vỗ xuống mọt cái trong không trung, nhưng lại nghe một tiếng oanh vang lên, cả không gian kịch liệt chấn động, sau đó một cổ khí lưu cường đại vô bỉ lan rộng ra khắp tứ phía.
Oanh!
Khí kiếm ở hai phía bên thân thể của Phong Vân Vô Kị còn chưa kịp xuất chiêu hoàn toàn thì đã bị khí kình vô hình đó chấn động, oanh nhiên nổ tung, hóa thành điểm điểm láp lánh tiêu tán ở trong không trung. Kiếm Hoàng Chi Cảnh, ngự kiếm chi đạo, lần đầu tiên bị phá, Phong Vân Vô Kị thần sắc cuồng chấn, ở trước mặt của loiạ cao thủ như thế, những thuật quần công như khí kiếm có tác dụng không lớn, công lực phân tán -- còn không bằng chỉ một kiếm công kích.
Hai người còn chưa tiếp xúc đã giao tiếp với nhau một chưởng, nhưng chỉ trong đoạn thời gian này thì gần một vạn chiến sĩ Ma Vực cùng với những chiến sĩ Kiếm Các kết trận đón đợi đã bao vây, giao thủ, kịch chiến lại một chỗ.
"Ma Ha Kiếm Trận!" Nghe thấy một âm thanh to lớn vang lên, Ám Vực Ma Quân cúi đầu nhìn xuống mặt đất, thì thấy mấy ngàn chiến sĩ Kiếm Các sau khi nghe thấy tiếng la này thì đột nhiên mỗi một nhóm bảy người kết thành một trận, khí tức ngưng thành một thể, hóa thành một đạo kiếm nhận bạo phong, kiếm quang bao phủ bốn phía, sau đó cứ một trăm tòa kiếm trận lại kết thành một đại kiếm trận, nhất thời -- trong lòng kiếm trận, kiếm khí tung hoành ngang dọc.
Nhìn thấy kiếm trận vừa quái dị lại hung hiểm và lăng lệ như thế, Ám Vực Ma Quân lần đầu nhìn thấy, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi. Kiếm Các chiến sĩ bổn lai có công lực tối cao là năm mươi vạn năm, căn bổn không thể sánh với Ma Vực chiến sĩ, nhưng sau khi kết thành kiếm trận, bảy người hợp lại làm một, công lực tăng lên gấp bảy lần, trong nhất thời, dưới sự hỗ trợ của kiếm trận, không ngờ lại đề thăng thật lực của bảy người đến mức có thể đối kháng với Ma Vực chiến sĩ.
Ma Vực có ba vị vực chủ, dưới trướng vực chủ chính là thập đại ma quân, trong số thập đại ma quân thì Ám Vực Ma Quân bài danh đệ nhất, thực lực đã tiếp cận ba vị vực chủ. Thêm vào đó là tuy luyện tuyệt học của Ám Vực, đặc biệt quỷ dị nên khiến cho hắn tự tin phi thường, tự nhận chuyện tiêu diệt Kiếm Vực do đám tân phi thăng giả mới kiến lập là việc búng mọt ngón tay là xong, duy chỉ có chỗ phiền phức là vị Kiếm Hoàng trong đó, nên hắn ta đã chọn Phong Vân Vô Kị làm đối thủ.
Theo như suy nghĩ của Ám Vực Ma Quân, tên Phong Vân Vô Kị kai mặc dù đã đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, nhưng mới bước vào hoàng cấp cảnh giới không lâu, bản thân tu vi cũng đã tiếp cận tu vi hoàng cấp, lại có công pháp quỷ dị, tuy không dám nói là có thể tiêu diệt được y nhưng tuyệt đối có thể ngăn cản y, còn về phần của cá chiến sĩ Kiếm Các thì dùng một vạn chiến sĩ của Ma Vực thì với tay một cái là hoàn toàn quét sạch.
Tuy nhiên, chỉ trong tích tắc, Ám Hắc Ma Quân đã biến ngay sắc mặt, trong lòng tự biết hành động lần này chỉ sợ là không dễ dàng như dự định.
Mấy trăm "Ma Ha Kiếm Trận" đem những chiến sĩ Ma Vực trùng lên đầu tiên phân cắt ra, đồng thời trăm trận triển khai, trận trận tương liên, lại ngăn chặn được những chiến sĩ Ma Vực ở phái sau lao đến, trong lúc nhất thời, không ngờ lại có thể ngăn tở đuwọc sự tấn công cuồng bạo của chiến sĩ Ma Vực.
Phong Vân Vô Kị biết rằng công lực của Kiếm Các chiến sĩ dù sao cũng kém hơn Ma Vực chiến sĩ, nên chống chọi tạm thời còn có thể, nhưng lâu dần thì sẽ hiện ra sơ hở, Ma Ha Kiếm Trận có uy lực tuy lớn nhưng mức độ hao phí chân lực cũng khá là lớn. Càng trọng yếu là lần này không ngờ Ma Vực đã bỏ ra vốn lớn, phái đi cả một vạn chiến sĩ để đi đến tiêu diệt Kiếm Vực, có thể thấy được quyết tâm của Ma Vực nhằm ngăn cản Kiếm Vực trở thành một Đao Vực tiếp theo.
Người ở trước mắt hào xưng là Ám Vực Ma Quân, công lực tuy cường đại, nhưng bản thân còn có thể hoàn toàn đối phó, chuyện hàng đầu bây giờ là cầm chân Ám Vực Ma Quân đồng thời kích sát Ma Vực chiến sĩ, chỉ cần kéo dài tới khi Độc Cô đến, dựa vào công lực tuyệt cao của ông ấy, thậm chí là có thể một mình giết sạch cả vạn chiến sĩ Ma Vực. Dù sao thì Phong Vân Vô Kị cũng tự biết là bản thân mình vẫn chưa thể là đối thủ của Độc Cô Cầu Bại.
Thân hình của Phong Vân Vô Kị chợt loáng lên, nhanh như gió xuất hiện phía trên các Ma Vực chiến sĩ, một tiếng kiếm ngân trong trẻo vang lên, tiếp đó một đạo hồng quang mang từ trong lồng ngực của Phong Vân Vô Kị phá không lao đi, tại không trung uyển chuyển chẳng khác gì du long uốn lượn, sau đó sau đó xạ xuất, máu văng tung tóe, những nơi ô hồng quang mang đi qua, chẳng có lấy một tên chiến sĩ Ma Vực còn đứng.
Phong Vân Vô Kị dùng tay phải bắt kiếm quyết, toàn thân loáng lên, Đệ Ngũ Kiếm Đảm với tốc độ ánh sáng chuyển động vòng quanh tứ phía, những nơi đi qua, thân tàn chân đứt, huyết nhiễm trường không, mấy trăm chiến sĩ Ma Vực đã tử vong.
Ám Vực Ma Quân căn bản không ngờ Kiếm Vực vực chủ này lai xảo trá đến vậy, thoát khỏi sự tấn công của các chiến sĩ Ma Vực, chỉ dùng ngự kiếm chi thuật nhưng lại bá đạo đến thế, chớp mắt một cái đã có mấy trăm người hoành thây đại địa. Ám Vực Ma Quân giận dữ cực độ, chuyện mấy trăm chiến sĩ Ma Vực chết đi thì hắn ta chẳng thèm để ý, nhưng điều khiến hắn ta tức giận là Phong Vân Vô Kị lại chẳng coi hắn ra gì.
Ám Vực Ma Quân dù sao cũng là nhân vật rất là ác độc, cũng không thèm tiến lên truy đuổi Phong Vân Vô Kị mà chỉ quát lớn một tiếng:"Kiếm Hoàng, nếu như ngươi cứ tiếp tục hành động như thế thì dừng trách ta học theo ngươi, đem toàn bộ Kiếm Các chiến sĩ giết sạch, chỉ lưu lại một mình ngươi, xem thử ngươi làm sao."
Dứt lời liền xuất ra một quyền:" Tiếp lấy tam tuyệt của Ám Vực ta – Phá Địa Ma Quyền!" Ám Vực Ma Quân chậm rãi đánh một quyền xuống phía dưới, một quyền kia trong đánh ra cực chậm nhưng lại cực nhanh, vừa xạ xuất một xích thì đã khiến cho cuồng phong nổi lên, trên hư không, mấy ngàn ám hắc ma quyền đồng thời xuất hiện, rồi với tốc độ chớp nhoáng oanh nhiên kích xuống.
Vân Vô Kị khẽ biến sắc, trong lòng biết rằng nếu như một quyền này đánh xuống, với tu vi của Kiếm Các chiến sĩ mà vừa phải ngăn sự trùng kích của chiến sĩ Ma vực vừa phải ứng phó với ám vực tam tuyệt cuuòng bạo của Ám Vực Ma Quân là chuyện không có khả năng. Hơn nữa rất có thể sẽ khiến cho Ma Ha Kiếm Trận thuấn gian phá diệt, đến lúc đó thì chuyện sinh tử đã hoàn toàn nằm trong tay của Ám Vực Ma Quân.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Suy nghĩ đến chỗ này thì y lí nào còn dám dây dưa với đám chiến sĩ Ma Vực nữa, chỉ phân xuất một phần tâm thần thao khống Đệ Ngũ Kiếm Đảm, giết chóc những chiến sĩ Ma Vực, còn thân thể thì xuất hiện phía bên dưới của một trời ám hắc ma quyền ….
Sau đó hắc bào nam tử vung hai tay lên, sau lưng ma khí hung dũng như thủy triều mau chóng bao phủ vô số vị hắc y Ma Vực, khiến cho các chiến sĩ Ma Vực đang sải bước lao tới đốn thời khí thế bạo trướng, nổi giận gầm lên một tiếng sau đó rồi ngự không lao tới.
Phong Vân Vô Kị tâm thần cuồng chấn, giận dữ quát lên một tiếng: "Các ngươi là ai?" Sau đó vừa nhìn thấy hắc triều ập đến, Phong Vân Vô Kị đứng dậy quát lớn: "Ma Ha Kiếm Trận!"
Tình huống phi thường nguy cấp, nhân số của đối phương không ngờ lại đến cả vạn, đám người Trì Thương lộ ra thần sắc ngưng trọng, nghe thấy tiếng quát của Phong Vân Vô Kị thì liền lập tức rút kiếm ra, bày ngàn thanh trường kiếm dưới ánh trăng lấp lánh hàn mang sắc lạnh.
"Điêu nhi, mau đi thỉnh Độc Cô tiền bối tới đây!" Phong Vân Vô Kị ngửa mặt lên trời quát, sau đó mọi người đều nhìn thấy tran đám mây đột nhiên xuất hiện một đạo hắc ảnh kêu lên một tiếng, sau đó chẳng khác gì sao xẹt cấp tốc biến mất ở phía chân trời.
Phong Vân Vô Kị đầu tóc tung bay, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận:"Trì Thương, con chỉ huy mọi người. Nhớ lấy, không cần tấn công, chỉ cần bảo trụ tính mạng. Lần này khó mà chống địch!"
Dứt lời, Phong Vân Vô Kị quát lên một tiếng lớn, thân đạp hư không, hai tay giang ra như chim dang cánh, ở chỗ của hai cánh tay phù hiện hàng loạt kiếm khí xán lạn. Hắc y nam tử sắc mặt biến đổi, âm sâm nói:" Bổn tọa là Ám Vực Ma Quân của Ma Vực, sau khi ngươi chết đi, nhất định phải nhớ kỹ!" Sau đó thân hình lóang lên, lao thẳng về phía Phong Vân Vô Kị nhanh như chớp giật, thân thể ở tại không trung vung ra một chưởng:" Hãy tiếp một trong Ám Vực tam tuyệt – U Minh Chưởng!"
Trong hư không một đám mây đen nhanh chóng bành trướng, hóa thành một bàn tay đen thui to thật to, bàn tay đó nhẹ nhàng vỗ xuống mọt cái trong không trung, nhưng lại nghe một tiếng oanh vang lên, cả không gian kịch liệt chấn động, sau đó một cổ khí lưu cường đại vô bỉ lan rộng ra khắp tứ phía.
Oanh!
Khí kiếm ở hai phía bên thân thể của Phong Vân Vô Kị còn chưa kịp xuất chiêu hoàn toàn thì đã bị khí kình vô hình đó chấn động, oanh nhiên nổ tung, hóa thành điểm điểm láp lánh tiêu tán ở trong không trung. Kiếm Hoàng Chi Cảnh, ngự kiếm chi đạo, lần đầu tiên bị phá, Phong Vân Vô Kị thần sắc cuồng chấn, ở trước mặt của loiạ cao thủ như thế, những thuật quần công như khí kiếm có tác dụng không lớn, công lực phân tán -- còn không bằng chỉ một kiếm công kích.
Hai người còn chưa tiếp xúc đã giao tiếp với nhau một chưởng, nhưng chỉ trong đoạn thời gian này thì gần một vạn chiến sĩ Ma Vực cùng với những chiến sĩ Kiếm Các kết trận đón đợi đã bao vây, giao thủ, kịch chiến lại một chỗ.
"Ma Ha Kiếm Trận!" Nghe thấy một âm thanh to lớn vang lên, Ám Vực Ma Quân cúi đầu nhìn xuống mặt đất, thì thấy mấy ngàn chiến sĩ Kiếm Các sau khi nghe thấy tiếng la này thì đột nhiên mỗi một nhóm bảy người kết thành một trận, khí tức ngưng thành một thể, hóa thành một đạo kiếm nhận bạo phong, kiếm quang bao phủ bốn phía, sau đó cứ một trăm tòa kiếm trận lại kết thành một đại kiếm trận, nhất thời -- trong lòng kiếm trận, kiếm khí tung hoành ngang dọc.
Nhìn thấy kiếm trận vừa quái dị lại hung hiểm và lăng lệ như thế, Ám Vực Ma Quân lần đầu nhìn thấy, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi. Kiếm Các chiến sĩ bổn lai có công lực tối cao là năm mươi vạn năm, căn bổn không thể sánh với Ma Vực chiến sĩ, nhưng sau khi kết thành kiếm trận, bảy người hợp lại làm một, công lực tăng lên gấp bảy lần, trong nhất thời, dưới sự hỗ trợ của kiếm trận, không ngờ lại đề thăng thật lực của bảy người đến mức có thể đối kháng với Ma Vực chiến sĩ.
Ma Vực có ba vị vực chủ, dưới trướng vực chủ chính là thập đại ma quân, trong số thập đại ma quân thì Ám Vực Ma Quân bài danh đệ nhất, thực lực đã tiếp cận ba vị vực chủ. Thêm vào đó là tuy luyện tuyệt học của Ám Vực, đặc biệt quỷ dị nên khiến cho hắn tự tin phi thường, tự nhận chuyện tiêu diệt Kiếm Vực do đám tân phi thăng giả mới kiến lập là việc búng mọt ngón tay là xong, duy chỉ có chỗ phiền phức là vị Kiếm Hoàng trong đó, nên hắn ta đã chọn Phong Vân Vô Kị làm đối thủ.
Theo như suy nghĩ của Ám Vực Ma Quân, tên Phong Vân Vô Kị kai mặc dù đã đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, nhưng mới bước vào hoàng cấp cảnh giới không lâu, bản thân tu vi cũng đã tiếp cận tu vi hoàng cấp, lại có công pháp quỷ dị, tuy không dám nói là có thể tiêu diệt được y nhưng tuyệt đối có thể ngăn cản y, còn về phần của cá chiến sĩ Kiếm Các thì dùng một vạn chiến sĩ của Ma Vực thì với tay một cái là hoàn toàn quét sạch.
Tuy nhiên, chỉ trong tích tắc, Ám Hắc Ma Quân đã biến ngay sắc mặt, trong lòng tự biết hành động lần này chỉ sợ là không dễ dàng như dự định.
Mấy trăm "Ma Ha Kiếm Trận" đem những chiến sĩ Ma Vực trùng lên đầu tiên phân cắt ra, đồng thời trăm trận triển khai, trận trận tương liên, lại ngăn chặn được những chiến sĩ Ma Vực ở phái sau lao đến, trong lúc nhất thời, không ngờ lại có thể ngăn tở đuwọc sự tấn công cuồng bạo của chiến sĩ Ma Vực.
Phong Vân Vô Kị biết rằng công lực của Kiếm Các chiến sĩ dù sao cũng kém hơn Ma Vực chiến sĩ, nên chống chọi tạm thời còn có thể, nhưng lâu dần thì sẽ hiện ra sơ hở, Ma Ha Kiếm Trận có uy lực tuy lớn nhưng mức độ hao phí chân lực cũng khá là lớn. Càng trọng yếu là lần này không ngờ Ma Vực đã bỏ ra vốn lớn, phái đi cả một vạn chiến sĩ để đi đến tiêu diệt Kiếm Vực, có thể thấy được quyết tâm của Ma Vực nhằm ngăn cản Kiếm Vực trở thành một Đao Vực tiếp theo.
Người ở trước mắt hào xưng là Ám Vực Ma Quân, công lực tuy cường đại, nhưng bản thân còn có thể hoàn toàn đối phó, chuyện hàng đầu bây giờ là cầm chân Ám Vực Ma Quân đồng thời kích sát Ma Vực chiến sĩ, chỉ cần kéo dài tới khi Độc Cô đến, dựa vào công lực tuyệt cao của ông ấy, thậm chí là có thể một mình giết sạch cả vạn chiến sĩ Ma Vực. Dù sao thì Phong Vân Vô Kị cũng tự biết là bản thân mình vẫn chưa thể là đối thủ của Độc Cô Cầu Bại.
Thân hình của Phong Vân Vô Kị chợt loáng lên, nhanh như gió xuất hiện phía trên các Ma Vực chiến sĩ, một tiếng kiếm ngân trong trẻo vang lên, tiếp đó một đạo hồng quang mang từ trong lồng ngực của Phong Vân Vô Kị phá không lao đi, tại không trung uyển chuyển chẳng khác gì du long uốn lượn, sau đó sau đó xạ xuất, máu văng tung tóe, những nơi ô hồng quang mang đi qua, chẳng có lấy một tên chiến sĩ Ma Vực còn đứng.
Phong Vân Vô Kị dùng tay phải bắt kiếm quyết, toàn thân loáng lên, Đệ Ngũ Kiếm Đảm với tốc độ ánh sáng chuyển động vòng quanh tứ phía, những nơi đi qua, thân tàn chân đứt, huyết nhiễm trường không, mấy trăm chiến sĩ Ma Vực đã tử vong.
Ám Vực Ma Quân căn bản không ngờ Kiếm Vực vực chủ này lai xảo trá đến vậy, thoát khỏi sự tấn công của các chiến sĩ Ma Vực, chỉ dùng ngự kiếm chi thuật nhưng lại bá đạo đến thế, chớp mắt một cái đã có mấy trăm người hoành thây đại địa. Ám Vực Ma Quân giận dữ cực độ, chuyện mấy trăm chiến sĩ Ma Vực chết đi thì hắn ta chẳng thèm để ý, nhưng điều khiến hắn ta tức giận là Phong Vân Vô Kị lại chẳng coi hắn ra gì.
Ám Vực Ma Quân dù sao cũng là nhân vật rất là ác độc, cũng không thèm tiến lên truy đuổi Phong Vân Vô Kị mà chỉ quát lớn một tiếng:"Kiếm Hoàng, nếu như ngươi cứ tiếp tục hành động như thế thì dừng trách ta học theo ngươi, đem toàn bộ Kiếm Các chiến sĩ giết sạch, chỉ lưu lại một mình ngươi, xem thử ngươi làm sao."
Dứt lời liền xuất ra một quyền:" Tiếp lấy tam tuyệt của Ám Vực ta – Phá Địa Ma Quyền!" Ám Vực Ma Quân chậm rãi đánh một quyền xuống phía dưới, một quyền kia trong đánh ra cực chậm nhưng lại cực nhanh, vừa xạ xuất một xích thì đã khiến cho cuồng phong nổi lên, trên hư không, mấy ngàn ám hắc ma quyền đồng thời xuất hiện, rồi với tốc độ chớp nhoáng oanh nhiên kích xuống.
Vân Vô Kị khẽ biến sắc, trong lòng biết rằng nếu như một quyền này đánh xuống, với tu vi của Kiếm Các chiến sĩ mà vừa phải ngăn sự trùng kích của chiến sĩ Ma vực vừa phải ứng phó với ám vực tam tuyệt cuuòng bạo của Ám Vực Ma Quân là chuyện không có khả năng. Hơn nữa rất có thể sẽ khiến cho Ma Ha Kiếm Trận thuấn gian phá diệt, đến lúc đó thì chuyện sinh tử đã hoàn toàn nằm trong tay của Ám Vực Ma Quân.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Suy nghĩ đến chỗ này thì y lí nào còn dám dây dưa với đám chiến sĩ Ma Vực nữa, chỉ phân xuất một phần tâm thần thao khống Đệ Ngũ Kiếm Đảm, giết chóc những chiến sĩ Ma Vực, còn thân thể thì xuất hiện phía bên dưới của một trời ám hắc ma quyền ….