-
Chương 55
Kẻ mới phi thăng, Phong Vân Vô Kị , sau khi ở Đao vực triển thần uy, bị tống nhập Ma vực, tin bốn trăm năm sau y quay lại Thái Cổ vừa mới truyền ra không lâu, lại một tin tức làm chấn kinh thiên hạ truyền đến: Bốn trăm năm gần đây, vị diện thường xuyên có người phi thăng nhất, không ngờ là vị diện Phong Vân Vô Kị từng sống, hơn nữa số lượng lên đến hàng ngàn người, như cùng với Phong Vân Vô Kị có thiên ti vạn lũ quan hệ, gần đây nhất, còn có cao thủ tự do phái truyền tin, chính mắt nhìn thấy Phong Vân Vô Kị nói rõ muốn cùng hàng ngàn kiếm khách mới phi thăng ấy, cùng kiến lập lên vực thứ năm, Kiếm Vực.
Đối với thật giả của tin tức ấy, mỗi người đều có cách nhìn khác nhau. Không quản thế nào, bốn trăm năm gần đây, hiện tượng thường xuyên xuất hiện phi thăng giả đã dẫn tới sự chú ý của cả Thái Cổ, tình huống này tuyệt đối không bình thường, phi thăng giả trong bốn trăm năm, đã vượt quá số phi thăng giả ở các vị diện trong hàng chục vạn năm ở quá khứ.
Thời gian bốn trăm năm, đã phi thăng chí ít sáu nghìn đến tám nghìn người, lực lượng ấy, dù cho đối với thế lực nào mà nói, đều vô cùng thèm muốn, mỗi thế lực một phương, không quản là Ma vực hay là đao vực, hoặc là Tuyết vực, Vu môn, đều sẽ không trơ mắt ra, nhìn đối phương thu hút lực lượng lớn ấy.
Thái Cổ, thứ không thiếu là thời gian, thứ thiếu nhất, chính là con người. Tuy còn phi thăng chưa lâu, nhưng chỉ cần cho một thời gian nhất định, sẽ thành là một lực lượng lớn, ở Thái Cổ ít người này, ai cũng không thể bỏ qua lực lượng ấy.
Không quản là Đao vực, hoặc là Ma vực, đều từng thử qua, thu hút đám người ấy về bên mình, nhưng trong đám phi thăng giả, có một người đàn ông tên gọi Trì Thương, như rất có uy vọng, không quản người trong bốn vực dụ dỗ thế nào, những người ấy vẫn không động lòng, thật là làm người ta hết cách, thật không ngờ, đám người ấy lại đều có quan hệ với Phong Vân Vô Kị trực tiếp hoặc gián tiếp!
Nếu như nói, hai tin bên trên, chỉ có thể chấn động đến hạ tầng của bốn vực, thì tin thứ ba, lại không thể không dẫn đến cao tầng các phương chú ý .
Bốn trăm năm trước, kiếm khách thiếu niên thực lực mới đến cảnh giới Thiên Kiếm, như nay quay lại Thái Cổ, lần xuất hiện lại thì, không ngờ đem Thái Cổ Ma Viên mà hàng vạn chiến sĩ Đao vực phải bất lực, đánh đến van xin, hiện trường còn có trưởng lão Vu môn nhận ra người ấy đã đạt đến 'Cảnh Giới Kiếm Hoàng'. Giá trị của tin tức ấy liền làm người khác không thể không bàn tán về y.
Trong bốn vực, nhân lực toàn bộ xuất động, mỗi ngày đều có những người như thoi đưa đi lại trên mặt đất Thái Cổ, đến nơi tìm kiếm các sự việc liên quan đến tin tức ấy. Sau cùng, khi chứng thực, cả ba tin đều là một thì, liền như sét đánh trên đầu, cao tầng của bốn vực đều chết lặng.
Nhưng ngoài dự liệu là, Đao vực, Ma vực, Tuyết vực, Vu môn, không ngờ không có hành động thanh trừng nào, điều đó làm những người tà phái cùng tự do phái đang chuẩn bị xem nhiệt náo trợn tròn mắt, như không dám tin vào mắt mình.
Đối với hành động và biến hóa của người bốn vực, Phong Vân Vô Kị sớm có dự liệu, người bốn vực cuối cùng không ngờ bàng quan, giống như thầm đạt thành hiệp nghị, điểm này làm Phong Vân Vô Kị có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không quá để ý. Tình huống trước mắt, một phương nào, chỉ cần thôn hạ thế lực Kiếm vực, tất bị các thế lực khác chống đối quyết liệt, do vậy, tạm thời giữ nguyên tình huống này là tốt nhất, hơn nữa, Phong Vân Vô Kị tính, trong mắt vực chủ bốn vực, vị tất đã coi trọng Kiếm Hoàng mình, cùng với mấy ngàn kiếm khách.
"Các người sớm muộn sẽ hối hận thôi." Phong Vân Vô Kị thầm nghĩ, sau đó loại trừ tạp niệm, hai tay vung ra, hai tấm gỗ mỏng cuối cùng đóng vào trong tầng thứ hai của ngôi lầu, phủi tay, mọi người ánh mắt hưng phấn trên mặt nhìn tòa Kiếm Các nguy nga trước mắt.
Kiếm Các gần như toàn bộ đều là công sức của Phong Vân Vô Kị , cao hơn năm chục trượng, toàn bộ do gỗ lớn cứng rắn chế thành, theo phong cách miếu vũ thức, bốn góc lầu cong cong vươn ra phía ngoài, vành mái Các do Đệ Ngũ Kiếm Đảm điêu khắc mà thành, Kiếm Các phân làm năm tầng, mỗi một tầng đều có cột gỗ lớn trơn nhẵn khắc hình rồng to mấy người ôm chống đỡ, bên trong mặt sàn đều là gỗ bản đã bào nhẵn.
Từ ngoài nhìn vào, Kiếm Các rộng đến hàng trăm mẫu nguy nga mà hoa lệ, đưa mắt nhìn cả Thái Cổ, đã coi như là một kiến trúc có tính đại biểu rồi.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Các gian phòng ở tầng một, tầng hai các ngươi có thể chọn lựa, tầng ba ta ở, tạm thời, như vậy đi. Đợi qua mấy ngày, ta sẽ nghĩ cách, tăng thêm tu vi của các ngươi." Phong Vân Vô Kị quay đầu lại, đứng thẳng trước mấy ngàn người, nói.
"Cám ơn chủ công!" Mọi người nửa quỳ hồi ứng nói, chủ công là cách gọi mới của bọn họ đối với Phong Vân Vô Kị .
Gật đầu, Phong Vân Vô Kị đi trước vào trong Kiếm Các mới tạo thành, mọi người theo sau tiến vào .....
Phong Vân Vô Kị để tất cả người cho một mình Trì Thương quản lí, sau đó một mình ngồi trên mặt sàn tầng thứ ba trống trải của Kiếm Các, im lặng suy nghĩ.
Vạn sự khởi đầu nan, một Kiếm Các, chỉ mới đủ cho bản thân một chỗ dung thân, còn có rất nhiều chuyện ta cần thiết chuẩn bị, còn có rất nhiều chuyện cần ta làm. Thực ra, thực lực của đệ tử Kiếm vực này thật quá kém, nhân số ít ỏi, nói lại, Kiếm Các cao thủ cấp biệt thật quá ít, chỉ có một mình mình, điều này không khỏi làm Phong Vân Vô Kị cảm giác thấy một loại cô độc và áp lực.
"Còn có giấc mơ chưa thực hiện, còn có lời hứa chưa làm được, ta không thể từ bỏ, ta cần phải nỗ lực!" Trong tầng ba thoáng đãng của Kiếm Các chìm trong im lặng, trên trời một đám mây đen che kín mặt trăng, làm bóng đen chiếu lên thân người dong dỏng cao của Phong Vân Vô Kị , Phong Vân Vô Kị bình đạm nhắm nghiền mắt, nhưng trong lòng y đang dậy sóng.
Ầm! Đột nhiên, Phong Vân Vô Kị toàn thân tràn lên một làn khí đen mờ mờ, sau đó khuôn mặt bình hòa biến thành hung ác, trên lưng, từng sợi gân dài màu đen mọc ra từ trên da thịt, móng tay trên hai tay, cũng đột nhiên biến thành đen xì, cong dài, trông vô cùng đáng sợ.
"Đáng ghét! Di chứng do tu tập ma .... khí, cuối .... Cùng xuất hiện rồi!" Phong Vân Vô Kị nghiến răng cố gắng chịu đựng, thử đem ma khí ấy ép nhập vào trong hạ đan điền, thân thể đã dần dần cảm thấy lực bài xích đến từ thế giới .....
Đối với sự phát sinh của tình huống này, Phong Vân Vô Kị sớm có dự liệu, nhưng không ngờ đến, nhân vì Hấp Tinh Đại Pháp so với các công pháp khác đều có uy lực lớn và bá đạo, do vậy sau khi tu tập ma công, dị biến của thân thể đã sớm hơn một chút so với người khác. Lúc này trời đã gần khuya, trong trời đất dương khí lên, trọc khí hạ, âm khí thịnh vượng, ma khí này vốn tính âm, ít đi áp chế của nửa âm khí trong trời đất, lập tức không ngờ đột phá được phong ấn.
"Sư phụ, phát sinh chuyện gì vậy?" Không khí kịch liệt chấn đãng cùng với khí tức cuồng bạo cuối cùng dẫn đến sự chú ý của Trì Thương, nghi hoặc một hồi, Trì Thương sau cùng truy hỏi.
"Không có chuyện gì, các ngươi về chỗ nghỉ đi."
Một luồng ánh sáng rực rỡ chuyển động dưới da, kiếm nguyên đã đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, ở phương diện bá đạo không thua kém ma khí, thậm chí còn bá đạo hơn, cuối cùng, trước lúc trời sáng, ma khí bị áp chế quay lại hạ đan điền, nhưng lúc này, trên trán Phong Vân Vô Kị đã đầy mồ hôi .....
Đối với thật giả của tin tức ấy, mỗi người đều có cách nhìn khác nhau. Không quản thế nào, bốn trăm năm gần đây, hiện tượng thường xuyên xuất hiện phi thăng giả đã dẫn tới sự chú ý của cả Thái Cổ, tình huống này tuyệt đối không bình thường, phi thăng giả trong bốn trăm năm, đã vượt quá số phi thăng giả ở các vị diện trong hàng chục vạn năm ở quá khứ.
Thời gian bốn trăm năm, đã phi thăng chí ít sáu nghìn đến tám nghìn người, lực lượng ấy, dù cho đối với thế lực nào mà nói, đều vô cùng thèm muốn, mỗi thế lực một phương, không quản là Ma vực hay là đao vực, hoặc là Tuyết vực, Vu môn, đều sẽ không trơ mắt ra, nhìn đối phương thu hút lực lượng lớn ấy.
Thái Cổ, thứ không thiếu là thời gian, thứ thiếu nhất, chính là con người. Tuy còn phi thăng chưa lâu, nhưng chỉ cần cho một thời gian nhất định, sẽ thành là một lực lượng lớn, ở Thái Cổ ít người này, ai cũng không thể bỏ qua lực lượng ấy.
Không quản là Đao vực, hoặc là Ma vực, đều từng thử qua, thu hút đám người ấy về bên mình, nhưng trong đám phi thăng giả, có một người đàn ông tên gọi Trì Thương, như rất có uy vọng, không quản người trong bốn vực dụ dỗ thế nào, những người ấy vẫn không động lòng, thật là làm người ta hết cách, thật không ngờ, đám người ấy lại đều có quan hệ với Phong Vân Vô Kị trực tiếp hoặc gián tiếp!
Nếu như nói, hai tin bên trên, chỉ có thể chấn động đến hạ tầng của bốn vực, thì tin thứ ba, lại không thể không dẫn đến cao tầng các phương chú ý .
Bốn trăm năm trước, kiếm khách thiếu niên thực lực mới đến cảnh giới Thiên Kiếm, như nay quay lại Thái Cổ, lần xuất hiện lại thì, không ngờ đem Thái Cổ Ma Viên mà hàng vạn chiến sĩ Đao vực phải bất lực, đánh đến van xin, hiện trường còn có trưởng lão Vu môn nhận ra người ấy đã đạt đến 'Cảnh Giới Kiếm Hoàng'. Giá trị của tin tức ấy liền làm người khác không thể không bàn tán về y.
Trong bốn vực, nhân lực toàn bộ xuất động, mỗi ngày đều có những người như thoi đưa đi lại trên mặt đất Thái Cổ, đến nơi tìm kiếm các sự việc liên quan đến tin tức ấy. Sau cùng, khi chứng thực, cả ba tin đều là một thì, liền như sét đánh trên đầu, cao tầng của bốn vực đều chết lặng.
Nhưng ngoài dự liệu là, Đao vực, Ma vực, Tuyết vực, Vu môn, không ngờ không có hành động thanh trừng nào, điều đó làm những người tà phái cùng tự do phái đang chuẩn bị xem nhiệt náo trợn tròn mắt, như không dám tin vào mắt mình.
Đối với hành động và biến hóa của người bốn vực, Phong Vân Vô Kị sớm có dự liệu, người bốn vực cuối cùng không ngờ bàng quan, giống như thầm đạt thành hiệp nghị, điểm này làm Phong Vân Vô Kị có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không quá để ý. Tình huống trước mắt, một phương nào, chỉ cần thôn hạ thế lực Kiếm vực, tất bị các thế lực khác chống đối quyết liệt, do vậy, tạm thời giữ nguyên tình huống này là tốt nhất, hơn nữa, Phong Vân Vô Kị tính, trong mắt vực chủ bốn vực, vị tất đã coi trọng Kiếm Hoàng mình, cùng với mấy ngàn kiếm khách.
"Các người sớm muộn sẽ hối hận thôi." Phong Vân Vô Kị thầm nghĩ, sau đó loại trừ tạp niệm, hai tay vung ra, hai tấm gỗ mỏng cuối cùng đóng vào trong tầng thứ hai của ngôi lầu, phủi tay, mọi người ánh mắt hưng phấn trên mặt nhìn tòa Kiếm Các nguy nga trước mắt.
Kiếm Các gần như toàn bộ đều là công sức của Phong Vân Vô Kị , cao hơn năm chục trượng, toàn bộ do gỗ lớn cứng rắn chế thành, theo phong cách miếu vũ thức, bốn góc lầu cong cong vươn ra phía ngoài, vành mái Các do Đệ Ngũ Kiếm Đảm điêu khắc mà thành, Kiếm Các phân làm năm tầng, mỗi một tầng đều có cột gỗ lớn trơn nhẵn khắc hình rồng to mấy người ôm chống đỡ, bên trong mặt sàn đều là gỗ bản đã bào nhẵn.
Từ ngoài nhìn vào, Kiếm Các rộng đến hàng trăm mẫu nguy nga mà hoa lệ, đưa mắt nhìn cả Thái Cổ, đã coi như là một kiến trúc có tính đại biểu rồi.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Các gian phòng ở tầng một, tầng hai các ngươi có thể chọn lựa, tầng ba ta ở, tạm thời, như vậy đi. Đợi qua mấy ngày, ta sẽ nghĩ cách, tăng thêm tu vi của các ngươi." Phong Vân Vô Kị quay đầu lại, đứng thẳng trước mấy ngàn người, nói.
"Cám ơn chủ công!" Mọi người nửa quỳ hồi ứng nói, chủ công là cách gọi mới của bọn họ đối với Phong Vân Vô Kị .
Gật đầu, Phong Vân Vô Kị đi trước vào trong Kiếm Các mới tạo thành, mọi người theo sau tiến vào .....
Phong Vân Vô Kị để tất cả người cho một mình Trì Thương quản lí, sau đó một mình ngồi trên mặt sàn tầng thứ ba trống trải của Kiếm Các, im lặng suy nghĩ.
Vạn sự khởi đầu nan, một Kiếm Các, chỉ mới đủ cho bản thân một chỗ dung thân, còn có rất nhiều chuyện ta cần thiết chuẩn bị, còn có rất nhiều chuyện cần ta làm. Thực ra, thực lực của đệ tử Kiếm vực này thật quá kém, nhân số ít ỏi, nói lại, Kiếm Các cao thủ cấp biệt thật quá ít, chỉ có một mình mình, điều này không khỏi làm Phong Vân Vô Kị cảm giác thấy một loại cô độc và áp lực.
"Còn có giấc mơ chưa thực hiện, còn có lời hứa chưa làm được, ta không thể từ bỏ, ta cần phải nỗ lực!" Trong tầng ba thoáng đãng của Kiếm Các chìm trong im lặng, trên trời một đám mây đen che kín mặt trăng, làm bóng đen chiếu lên thân người dong dỏng cao của Phong Vân Vô Kị , Phong Vân Vô Kị bình đạm nhắm nghiền mắt, nhưng trong lòng y đang dậy sóng.
Ầm! Đột nhiên, Phong Vân Vô Kị toàn thân tràn lên một làn khí đen mờ mờ, sau đó khuôn mặt bình hòa biến thành hung ác, trên lưng, từng sợi gân dài màu đen mọc ra từ trên da thịt, móng tay trên hai tay, cũng đột nhiên biến thành đen xì, cong dài, trông vô cùng đáng sợ.
"Đáng ghét! Di chứng do tu tập ma .... khí, cuối .... Cùng xuất hiện rồi!" Phong Vân Vô Kị nghiến răng cố gắng chịu đựng, thử đem ma khí ấy ép nhập vào trong hạ đan điền, thân thể đã dần dần cảm thấy lực bài xích đến từ thế giới .....
Đối với sự phát sinh của tình huống này, Phong Vân Vô Kị sớm có dự liệu, nhưng không ngờ đến, nhân vì Hấp Tinh Đại Pháp so với các công pháp khác đều có uy lực lớn và bá đạo, do vậy sau khi tu tập ma công, dị biến của thân thể đã sớm hơn một chút so với người khác. Lúc này trời đã gần khuya, trong trời đất dương khí lên, trọc khí hạ, âm khí thịnh vượng, ma khí này vốn tính âm, ít đi áp chế của nửa âm khí trong trời đất, lập tức không ngờ đột phá được phong ấn.
"Sư phụ, phát sinh chuyện gì vậy?" Không khí kịch liệt chấn đãng cùng với khí tức cuồng bạo cuối cùng dẫn đến sự chú ý của Trì Thương, nghi hoặc một hồi, Trì Thương sau cùng truy hỏi.
"Không có chuyện gì, các ngươi về chỗ nghỉ đi."
Một luồng ánh sáng rực rỡ chuyển động dưới da, kiếm nguyên đã đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, ở phương diện bá đạo không thua kém ma khí, thậm chí còn bá đạo hơn, cuối cùng, trước lúc trời sáng, ma khí bị áp chế quay lại hạ đan điền, nhưng lúc này, trên trán Phong Vân Vô Kị đã đầy mồ hôi .....