• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Phế Vật Tu Luyện (3 Viewers)

  • Chương 71-75

Chương 71 - Tấn cấp thập cường. (2)

- Trận tiếp theo, Dương Thiên Lôi đối chiến Dương Tiểu Ngũ.

Dương Tiểu Ngũ Vũ Sư tứ giai, vóc dáng không cao, nhưng mà trời sinh thần lực, một đôi đồng chùy, uy lực vô cùng, coi như là chống lại Vũ Sư lục giai cũng không rơi xuống hạ phong chút nào. Tuyệt đối có năng lực Vấn Đỉnh Top 10, nhưng lần này lại gặp Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi Vũ Vương nhất giai, sử xuất Lôi Đình kiếm pháp, Dương Tiểu Ngũ tuyệt không có khả năng thủ thắng.

- Ra chiêu đi.

Dương Thiên Lôi ngữ khí rất nhạt.

- Nhất Chùy Chấn Thiên Địa.

Dương Tiểu Ngũ cũng không khách khí, biết rõ mình cùng Dương Thiên Lôi thực lực sai biệt rất lớn, cho nên vừa ra tay liền không lưu tình, toàn lực ứng phó. Một cái đại chùy, mạnh mẽ giơ lên nện qua, khí thế uy mãnh, một búa này, nếu như bị nện trúng mà nói, tuyệt đối sẽ bị nện thành thịt nát.

Dương Thiên Lôi chém ra vỏ kiếm đỡ.

Hắn không khỏi đằng đằng lùi lại mấy bước.

- Tốt một trời sinh thần lực.

Con mắt Dương Thiên Lôi hiện lên một tia kinh hỉ.

- Bất quá chỉ là như thế, như vậy ngươi còn chưa đủ thực lực để cho ta xuất kiếm.

- Lại đến, Bá Vương chùy.

Dương Tiểu Ngũ hét lớn một tiếng, chẳng ai ngờ rằng, thân thể nhỏ gầy như vậy rõ ràng có thể phát ra thanh âm vang dội như thế.

- Tốt, Lôi Đình kiếm pháp, một kiếm Lôi Đình Chấn Cửu Châu.

Phanh.

Dương Tiểu Ngũ bị đánh bay, rơi ra lôi đài.

- Dương Thiên Lôi chiến thắng.

Lôi đài Số 3.

Dương Thiên Phong đối chiến Dương Tranh.

Dương Thiên Phong Vũ Vương cấp hai, thủ đoạn huyết tinh vô cùng, một đường tới, phàm là không đầu hàng, đều bị đánh chết hoặc tàn phế.

Dương Tranh, Vũ Sư lục giai, Dương gia dòng chính, am hiểu dùng đao, ngũ hổ Đoạn Hồn Đao, đao đao hung tàn, đao đao mất hồn, bên trong Đại tỷ thí giết chết đối thủ số lượng cũng không ít.

- Ngươi đầu hàng đi, không đầu hàng, chết.

- Hừ, người khác sợ ngươi, nhưng ta không sợ, Dương Tranh ta không phải là loại bị dọa lớn, xem Ngũ Hổ Đoạn Hồn Đao của ta.

Dương Tranh hét lớn một tiếng, thân hình bạo lên.

- Ngũ Hổ Đoạn Hồn Đao, Nhất đao tiêu hồn.

- Tới tốt lắm.

Dương Thiên Phong con mắt trợn to, hai đấm cầm lên.

- Một quyền mở Ngũ Hồ.

Quyền phong cương mãnh, hóa thành một đạo gió lốc, hướng phía Dương Tranh trùng kích qua.

- Phá, phá cho ta.

- Nhị quyền định tứ hải.

Một quyền không đủ, Dương Thiên Phong lại ra một quyền, một quyền uy lực áp đảo một quyền, bạo lực mười phần.

- Ah. . . .

Thực lực sai biệt bày ở trước mắt, Dương Tranh bất quá là Vũ Sư lục giai mà thôi, mà Dương Thiên là Vũ Vương cấp hai, sau hai quyền, Trường Đao của Dương Tranh đứt gãy, tị khẩu, lỗ mũi đổ máu.

- Ba quyền Chấn Cửu Châu, chết đi cho ta.

Bạo lực, huyết tinh, ba quyền, gần kề ba quyền, Dương Tranh tươi sống bị đánh chết.

- Dương Thiên Phong chiến thắng.

- Trận tiếp theo, Dương Thiên Hoa đối chiến Dương Tú Nhất.

Dương Tú Nhất là một trong số ít nữ tử không nhiều trong Đại tỷ thí, là Vũ Sư tam giai, sử dụng Thủy Nguyệt trường tiên, một bộ Thủy Nguyệt tiên pháp, biến hóa vô cùng, uy lực mười phần.

Dương Thiên Hoa, Vũ Sư cấp hai, điển hình tiểu nhân.

- Tú Nhất, chúng ta cũng đừng có đánh a, ngươi buông tha đi.

Dương Thiên Hoa vô sỉ nhìn xem Dương Tú Nhất nói.

- Nếu như ngươi buông tha mà nói, ta liền. . .

- Vô sỉ.

Dương Tú Nhất đôi mắt đẹp trừng to.

- Thủy Nguyệt trường tiên.

Dương Thiên Hoa bước nhanh né tránh, trong nội tâm nghĩ mà sợ, có chút tức giận, trong miệng nói:

- Dương Tú Nhất, nếu như ngươi không nhận thua mà nói, coi chừng người nhà của ngươi.

- Dương Thiên Hoa, ta xem ngươi là không muốn sống chăng, ở chỗ này rõ ràng dám làm càn như thế.

Dương Vô Địch nổi giận, thanh âm tuy nhỏ, nhưng Dương Vô Địch là người nào, ở trên trận có ai có thể thoát được qua lỗ tai của hắn, Dương Thiên Hoa này cư nhiên làm càn như thế, ở trên lôi đài uy hiếp người khác, cái này như thế nào được.

Lúc này sắc mặt Dương Thiên Hoa tái nhợt, mình quá mức phát hỏa, rõ ràng quên Dương Vô Địch vẫn còn ở kia, Dương Vô Địch này là cái thiết diện vô tư a.

- Nghiệt súc, ngươi còn không cút xuống cho ta.

Dương Vô Hối, gia gia của Dương Thiên Hoa, lúc này sắc mặt cũng tái nhợt.

Lôi đài Số 4.

Dương Nguyệt chiến Dương Vũ.

Dương Nguyệt Vũ Sư ngũ giai, mà Dương Vũ Vũ Sư tam giai.

Một trận chiến này không hề lo lắng, Dương Nguyệt nhẹ nhõm chiến thắng.

Thập cường đã định, theo thứ tự là:

Dương Thiên Phong, Dương Nguyệt, Dương Lỗi, Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Long, Dương Tú Nhất, Dương Thanh Thủy, Dương Trí, Dương tiêu, Dương Tiểu Lục. Trong đó Dương Nguyệt, Dương Tú Nhất, Dương Thanh Thủy là nữ tử.

Sau khi tuyển định thập cường, ngày hôm sau tiến hành thi đấu bài vị.

Cái thi đấu bài vị này quy tắc có biến, không phải như thường ngày đánh nhau chết sống, mà là tiến vào phía sau núi Dương gia đi săn, bắt giết ma thú càng nhiều, như vậy thu hoạch được điểm tích lũy càng nhiều.

Bởi vì ma thú lục cấp trở xuống là không có ma hạch, cho nên đối với ma thú lục cấp trở xuống đều là sử dụng đồ vật mấu chốt trên người ma thú đến phân biệt, là lỗ tai, hoặc là sừng thú. Về phần lục cấp hoặc là trở lên, dĩ nhiên là không cần phải nói, lựa chọn ma hạch với tư cách vật phẩm phán đoán.

Quy tắc điểm tích lũy:

Một cấp ma thú là một điểm tích lũy, ma thú cấp hai là 10 điểm tích lũy, dùng loại này mở rộng, Tam cấp ma thú là 100 điểm tích lũy, lục cấp là 100000 điểm tích lũy.

Trận đấu gắn liền với thời gian là mười ngày, 10 ngày sau, ở lối vào tập hơp, nếu như đã qua thời gian không có đuổi tới, như vậy xem như bỏ quyền.

Theo Dương Chấn tuyên bố bắt đầu, mọi người ngay ngắn tiến nhập phía sau núi.

- Nhị tỷ, chúng ta cùng một chỗ a?

Sau khi tiến vào phía sau núi, Dương Lỗi nhìn xem Dương Nguyệt nói ra.

- Không, ta muốn một người, nhìn xem thực lực của mình đến cùng như thế nào.

Dương Nguyệt lắc đầu nói.

- Nhưng vậy rất có thể gặp nguy hiểm, ta lo lắng. . .

Dương Lỗi lời còn chưa nói hết đã bị đánh đoạn.

- Lo lắng cái gì, ta không có việc gì đâu, ngươi đã quên, ngươi cho ta nhiều phù triện như vậy sao? Còn có một tấm Thiên Lôi Phù, không có chuyện gì a.

- Được rồi.

Gặp Dương Nguyệt cố chấp như thế, Dương Lỗi cũng không có nhiều lời, chỉ là bảo nàng cẩn thận một chút.

Đối với Dương Lỗi mà nói, săn giết ma thú thu hoạch điểm tích lũy, may mắn không phải là muốn toàn bộ thi thể ma thú, nếu không mình ngoại trừ săn giết lục cấp ma thú hoặc là trở lên thì không còn cách nào rồi, nhưng mà có rất nhiều ma thú sẽ không tuôn ra này nọ, điểm ấy đích thật là có chút buồn rầu.

Thuật thu nhặt, đối với thuật thu nhặt, mình nhất định phải học thuật thu nhặt, bằng không thì sẽ thập phần phiền toái.

Ấn mở hệ thống.

Hối đoái công năng.

Sau khi tinh tế tra tìm, quả nhiên có một hạng kỹ năng, thuật thu nhặt, thuật thu nhặt này cần 3000 điểm tích lũy, tuy mắc tiền một tí, nhưng nhất định phải hối đoái.

- Đinh, chúc mừng người chơi hối đoái thuật thu nhặt, phải chăng học tập?

- Học tập.

- Đinh, chúc mừng người chơi học thuật thu nhặt, đẳng cấp sơ cấp.

- Đinh, người chơi học thuật thu nhặt, hệ thống thợ săn mở ra.
Chương 72 - Vô sỉ cực kỳ. (1)

Dương Lỗi vui vẻ, hệ thống thợ săn, cái này không phải là một hạng trong sinh hoạt chức nghiệp hệ thống sao? Cái này đáng giá chúc mừng rồi, thật sự là vô tình cắm liễu liễu xanh tươi, Dương Lỗi nghĩ đến nếu như có thể đem sinh hoạt chức nghiệp hệ thống, toàn bộ mở ra mà nói, không biết có thay đổi gì, rất chờ mong a.

Đã học xong thuật thu nhặt, như vậy sơ cấp tiễn thuật không có lý do gì không học.

- Phải chăng hối đoái sơ cấp tiễn thuật hay không?

- Hối đoái.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được sơ cấp tiễn thuật, phải chăng học tập.

Đương nhiên là học tập, hối đoái còn không học tập dùng để làm gì.

- Đinh, chúc mừng người chơi học sơ cấp tiễn thuật.

Lần này lại tiêu phí bốn ngàn điểm tích lũy, để cho Dương Lỗi thập phần thịt đau, nguyên bản hơn một vạn ba ngàn điểm tích lũy, lập tức lại biến thành chín ngàn rồi, Dương Lỗi như thế nào không cảm thấy phiền muộn chứ.

Sơ cấp tiễn thuật:

Công kích từ xa, ở trong trăm mét tỉ lệ chính xác 90%, phạm vi công kích ngoài trăm mét, tỉ lệ chính xác 60%, cần phân phối cung tiễn.

Cái sơ cấp tiễn thuật này khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc, ở trong trăm mét tỉ lệ chính xác rõ ràng đạt đến 90%, đây chính là phi thường biến thái rồi.

Hiện tại thuật thu nhặt cũng học tập, tiễn thuật cũng có rồi, đã có tiễn thuật, lại không có cung tiễn, cũng là thập phần im lặng a, luyện chế một cây cung? Nói giỡn sao, hiện tại nơi nào có thời gian, nếu như có thể tuôn ra một cây cung còn mũi tên mà nói, cái kia còn không sai biệt lắm.

Tiến lên, trong núi này nguy hiểm còn là rất lớn, càng đi ở trong chỗ sâu đẳng cấp ma thú càng cao, dù sao chỗ sâu nhất là nguy cơ trùng trùng, đã từng có Vũ Thần vẫn lạc trong đó, không thể bảo là không mạnh mẻ, hậu sơn này kỳ thật cũng là cùng Yên Sơn sơn mạch tương liên, là một cái chi nhánh của Yên Sơn sơn mạch.

Mà hậu sơn này địa thế đặc biệt, tăng thêm không động ở chỗ này, cho nên Dương gia mới kiến ở đây.

Một đường đi tới, Dương Lỗi cũng không có nhìn thấy ma thú đẳng cấp cao gì, mạnh nhất cũng chỉ có cấp hai.

Đối với những thứ này, Dương Lỗi cũng không có để ở trong mắt, mà là gia tốc hướng ở trong chỗ sâu hậu sơn tiến lên.

. . .

- Sư Hống Thú, không có nghĩ tới đây rõ ràng gặp Sư Hống Thú.

Dương Lỗi cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước, Sư Hống Thú này là lục cấp ma thú, kỳ kỹ Sư rống có thể rung trời, uy lực cực lớn, thực lực tương đương với Vũ Vương.

Toàn lực xuất kích.

- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất. Một kích trí mạng.

Kỹ năng toàn bộ phát động, cả người Dương Lỗi hóa thành một thanh Trường Đao, hướng phía Sư Hống Thú công kích qua.

Sư Hống Thú cảm thấy uy hiếp, quay đầu, há mồm, chính là một tiếng rống to, Dương Lỗi chỉ cảm giác lỗ tai mình sắp bị chấn điếc.

- Di. . .

Một kích trúng cổ Sư Hống Thú.

Tiếng hô dần dần yếu bớt, Sư Hống Thú này nhược điểm lớn nhất không phải trái tim, mà là nơi cổ họng, một khi cổ họng bị đâm bị thương, như vậy liền không cách nào phát huy ưu thế lớn nhất của nó.

Bất quá một kích này của Dương Lỗi, cũng không có đem nó giết chết, chỉ là trọng thương, nhưng Sư Hống Thú sau khi trọng thương đối với Dương Lỗi còn có uy hiếp sao? Đáp án dĩ nhiên là không.

Sư Hống Thú thấy tình thế không ổn, biết rõ mình nếu không trốn sẽ mất mạng, liền điên cuồng chạy thục mạng.

Nhưng tốc độ kia như thế nào vượt qua Dương Lỗi, nếu như không có bị thương có lẽ có thể đào thoát, nhưng hôm nay, chỉ còn đường chết.

- Phong Đao Thất Sát, Phong Bạo sát.

- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết lục cấp Sư Hống Thú, điểm kinh nghiệm EXP +50000, khí công giá trị +500, điểm tích lũy giá trị +500.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được lục cấp Sư Hống Thú ma hạch một quả.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sư Hống Công.

Lại là Sư Hống Công, Dương Lỗi không khỏi cuồng hỉ, không nghĩ tới lần này giết Sư Hống Thú rõ ràng hùng hồn như vậy, tuôn ra Sư Hống Công, phải biết Sư Hống Công này là Âm Ba Công cường đại ah.

Sư Hống Công:

Địa giai võ kỹ, phát ra gầm rú y hệt sư tử công kích địch nhân, thuộc về âm hệ công kích, có thể làm người hôn mê, thậm chí tử vong. Tu vi càng cường đại, lực công kích càng lớn, cần tiêu hao giá trị khí công.

Đại hỉ, kinh hỉ lớn, đánh chết một đầu Sư Hống Thú này không chỉ có lấy được 100000 điểm tích lũy, hơn nữa quan trọng nhất là nhận được bí tịch Sư Hống Công, làm Dương Lỗi như thế nào không cuồng hỉ tung tăng như chim sẻ.

- Đinh, phải chăng học tập Sư Hống Công?

- Học tập.

- Đinh, chúc mừng người chơi học Sư Hống Công.

Sau khi học Sư Hống Công, Dương Lỗi đi tới trước mặt thi thể Sư Hống Thú, này cũng không có thể lãng phí, còn có thể thu thập đấy.

Thuật thu nhặt.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được da lông Sư Hống Thú.

Lại đến, thuật thu nhặt.

Thu thập thất bại.

Lại tới một lần.

Vẫn là thất bại.

Sau ba lượt, thi thể Sư Hống Thú biến mất.

Thu thập xong xuôi, tiếp tục đi tới.

Nửa giờ sau hắn không có gặp được ma thú cường đại gì, duy chỉ có chém xuống một tứ cấp ma báo bình thường mà thôi.

Có thanh âm, có người, Dương Thiên Phong.

Còn có một giọng nữ, đây không phải là Dương Thanh Thủy sao?

Tiềm hành đi vào, xem xét, quả nhiên không sai, là Dương Thanh Thủy, Dương Thiên Phong.

- Dương Thanh Thủy, ngươi vẫn là đem tất cả đồ đạc giao ra đây a, nếu không, đừng trách ta không khách khí.

Dương Thiên Phong lạnh lùng nhìn xem Dương Thanh Thủy, sát ý nồng đậm, không có chút nào che dấu.

- Dương Thiên Phong, ngươi không sợ các trưởng lão biết sao?

Trong nội tâm Dương Thanh Thủy tinh tường, mình là tuyệt đối không có khả năng chiến thắng đối phương, trốn, cũng không có khả năng.

- Các trưởng lão thì như thế nào, bọn hắn như thế nào sẽ biết? Hừ, hơn nữa, trong này lại không có quy định không thể cướp đoạt, không thể giết người, khặc khặ-x-xxxxx, bộ dáng của ngươi không tệ, dáng người rất tốt, còn có thể để cho ta hưởng thụ một lần.

Dương Thiên Phong nhếch miệng cười, hai mắt không kiêng sợ ở trên người Dương Thanh Thủy qua lại nhìn quét.

Dương Thanh Thủy chỉ cảm thấy tóc gáy dựng lên, khẽ kêu nói:

- Dương Thiên Phong, ngươi vô sỉ, ngươi cầm thú, ta cho dù chết cũng sẽ không cho ngươi thực hiện được.

- Chết, cho dù chết rồi, ta cũng muốn ở trên thân thể ngươi hưởng thụ một phen, ha ha. . . Ha ha. . .

Dương Thiên Phong cuồng tiếu nói.

Thực biến thái, Dương Lỗi không khỏi thầm mắng, thằng này quá biến thái rồi, không chém giết hắn, vạn nhất nếu để cho hắn gặp Nhị tỷ của mình, đây chẳng phải là phiền toái, hết thảy người có thể gây nguy hiểm cho thân nhân của mình đều phải bóp chết trong trứng nước, Dương Thiên Phong này liền là người thứ nhất.

Sắc mặt Dương Thanh Thủy tái nhợt, rút kiếm tương hướng, đem thực lực của mình phát huy đến cực hạn.

- Ta và ngươi liều mạng.

- Cùng ta liều mạng, ha ha, ngươi có năng lực kia sao?

Dương Thiên Phong cuồng tiếu, nhẹ nhàng lóe lên, dễ dàng tránh qua, tránh né Dương Thanh Thủy công kích. Thuận tay một trảo, chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, ống tay áo của Dương Thanh Thủy liền bị thoát đi.
Chương 73 - Vô sỉ cực kỳ. (2)

- Vô sỉ.

- Ta vô sỉ, vô sỉ thì như thế nào, tiểu mỹ nhân, tiểu Thanh Thủy, ngươi không chạy thoát được đâu, có lẽ nếu như ngươi để cho ta thoải mái mà nói, ta có thể buông tha ngươi một con đường sống.

Dương Thiên Phong nhìn cánh tay trắng nõn kia của nàng, rất là vô sỉ cười nói.

- Mơ tưởng.

Dương Thanh Thủy nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm âm thầm kêu khổ, biết rõ hôm nay là chạy trời không khỏi nắng rồi, chuẩn bị tự bạo.

Lúc này Dương Lỗi đã không thể đợi, chậm rãi đi ra.

- Tại đây thật nóng ah, không nghĩ tới Dương Thiên Phong ngươi quả nhiên là thứ súc sinh, không đúng, hẳn là so với súc sinh còn không bằng, ngày ấy ta nói sai rồi.

- Dương Lỗi, lại là ngươi?

Dương Thiên Phong lắp bắp kinh hãi, Dương Lỗi này là đến đây lúc nào hắn vậy mà không biết, không khỏi hút miệng khí lạnh, thằng này tu vị đến cùng đạt đến trình độ nào?

- Tam Thiếu gia.

Chứng kiến Dương Lỗi đến, Dương Thanh Thủy mừng rỡ không thôi.

- Tam Thiếu gia cứu ta.

- Dương Lỗi, chuyện này ngươi không nên xen vào, ta và ngươi nước giếng không phạm nước sông, ngươi cứ như vậy ly khai, như thế nào?

Dương Thiên Phong không có phần thắng tuyệt đối, là không muốn cùng Dương Lỗi giao thủ, nói giỡn sao, cái Tam Thiếu này trước kia phế vật, hôm nay thời điểm khảo thí tu vi tuy bất quá là Vũ Sư thất giai, nhưng thực lực chân chính lại một chút cũng không có biểu lộ ra, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.

- Ta tại sao phải ly khai? Ngươi bảo ta ly khai ta liền ly khai, ta đây chẳng phải là quá mất mặt sao?

Dương Lỗi ngữ khí lạnh nhạt, không đem Dương Thiên Phong để ở trong mắt chút nào.

- Chẳng lẽ Tam Thiếu vừa ý cô nàng này?

Trong nội tâm Dương Thiên Phong giận dữ, nhưng trên mặt lại mang theo dáng tươi cười.

- Tam Thiếu ngươi đã vừa ý nữ nhân này, như vậy ta không đoạt thứ người thích rồi, nữ nhân này tặng cho Tam Thiếu ngươi, ta đi trước một bước, Tam Thiếu chậm rãi hưởng thụ, ha ha. . . Ha ha. . .

- Cứ như vậy đi rồi, đây không phải là quá không có suy nghĩ đi à nha, nói như thế nào cũng phải lưu lại vài thứ chứ.

Dương Lỗi lại không có ý định cứ như vậy buông tha hắn, nói giỡn sao, mình buông tha hắn, cái kia chính là một cái tai họa, cơ hội tốt như vậy, lần sau là không dễ dàng như vậy rồi.

Dương Thiên Phong biến sắc:

- Ngươi có ý gì?

Dương Lỗi cười lạnh nói:

- Có ý gì, nói đúng là, đem ngươi lấy được đồ đạc giao ra đây cho ta, ăn cướp ah, ngươi đây cũng không biết, chẳng lẽ ngươi là ngu ngốc sao? Cũng khó trách, ngươi là đầu óc heo, ta quên rồi.

- Ngươi. . . Dương Lỗi, chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại hay sao? Đừng tưởng rằng có mấy cái phù triện là có thể tùy ý làm bậy.

Dương Thiên Phong hừ lạnh nói.

Dương Lỗi cười nói:

- Thì tính sao, ta chính là có phù triện.

Sau đó thò tay lấy ra phù triện, bộ dạng tầm mười tấm.

Dương Thiên Phong thấy không khỏi lui về phía sau vài bước, thằng này rõ ràng xuất ra nhiều phù triện như vậy, nếu như uy lực phù triện này đều như lúc đánh Dương Thiên Tinh mà nói, hơn mười tấm này đủ có thể khiến mình chật vật không chịu nổi rồi

- Dương Lỗi, ngươi cũng đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, ngươi ưa nữ nhân này, ta đã để cho ngươi rồi, không nên ép ta.

Dương Thiên Phong cả giận nói.

Dương Lỗi nở nụ cười, liều lĩnh nở nụ cười:

- Được một tấc lại muốn tiến một thước, thì tính sao, ta được một tấc lại muốn tiến một thước rồi, như thế nào, ta chính là xem ngươi khó chịu, hôm nay muốn thu thập ngươi.

- Ngươi. . . Hừ, Dương Thiên Phong ta cũng không phải dễ trêu, cho dù ngươi có phù triện nơi tay, ta cũng chưa chắc sẽ sợ.

Trong nội tâm Dương Thiên Phong rất phẫn nộ, cho tới bây giờ đều chỉ là mình uy hiếp người khác, hôm nay rõ ràng bị người uy hiếp, trong nội tâm rất biệt khuất, rất phẫn nộ, nhưng hắn vẫn muốn nhẫn, bởi vì mình còn có đối thủ, cái kia chính là Dương Thiên Lôi, nếu như mình cùng Dương Lỗi đấu xuống dưới, mặc dù chiến thắng, nhưng mà sẽ bị thương, đến lúc đó sẽ cho Dương Thiên Lôi thời cơ lợi dụng, đây là không sáng suốt.

Dương Lỗi không để ý tới, đối với Dương Thanh Thủy nói:

- Thanh Thủy muội tử, ngươi đi xa một chút, ta thu thập hắn rồi nói sau.

- Ngươi cẩn thận một chút.

Dương Thanh Thủy sắc mặt ửng đỏ, trong nội tâm suy nghĩ, ở thời điểm mình nguy hiểm nhất, thời điểm mình muốn tự bạo, là hắn xuất hiện cứu mình, hắn là Bạch Mã Vương Tử của mình sao?

Dương Lỗi quay người, tay xé rách phù triện:

- Băng Hỏa phù, đi cho ta.

Dương Thiên Phong lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Dương Lỗi nói đánh liền đánh, giận dữ quát lớn nói:

- Một quyền Khai Ngũ Hồ.

- Lại đến nha.

Sau đó truyền đến thanh âm trêu tức của Dương Lỗi.

- Băng Hỏa phù.

Dương Lỗi lần nữa phóng thích một tấm.

Dương Thiên Phong giận dữ, rít gào nói:

- Dương Lỗi, ngươi cái này là muốn chết, ngươi chọc giận ta rồi, ngươi triệt để chọc giận ta rồi, hôm nay ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro.

- Một quyền Định Tứ Hải.

Dương Thiên Phong oanh ra một quyền, quyền cương cuồng bạo, hướng phía Dương Lỗi tập kích đi qua, xoáy lên cây cối bốn phía, khủng bố dị thường.

Phong Ẩn Đao,

- Đến đây đi, ha ha, Phong Đao Thất Sát Phong Bạo Sát.

Dương Lỗi thu hồi phù triện, xuất đao, sử xuất Phong Bạo sát bên trong Phong Đao Thất Sát, trên Đao Phong lập tức xoáy lên cuồng phong, so với một quyền kia của Dương Thiên Phong càng thêm bá đạo.

Bành bành bành.

Khí kình chạm vào nhau, bốn phía bị xoáy lên toàn bộ, nổ tung, sau đó nhấc lên một đóa mây hình nấm cực lớn.

Cây cối chung quanh hai người, bị phá hư không thành bộ dáng.

Xa xa Dương Thanh Thủy bị ảnh hướng đến, khó khăn lắm đứng lại, hai người này tu vị quá kinh khủng, nàng biết rõ Vũ Vương cảnh giới rất lợi hại, nhưng thật không ngờ sẽ khủng bố như vậy.

- Tốt, tốt, lại đến, ha ha, đủ kình.

Dương Lỗi lui ra phía sau ba bước, không bị thương chút nào.

- Lưu Sa Phù.

Xuất kỳ bất ý, thời điểm Dương Lỗi vô sự, luyện chế ra một ít phù triện cấp thấp, trong đó có Lưu Sa Phù, Địa Hãm Phù.

Những cấp thấp phù triện này bình thường đối với Dương Thiên Phong là không có chút tác dụng nào đấy, nhưng ở thời điểm Dương Lỗi xuất kỳ bất ý, lại làm ra hiệu quả không ngờ, thoáng cái vậy mà để cho Dương Thiên Phong trúng chiêu rồi.

Dương Lỗi thầm vui:

- Cơ hội, cơ hội tốt, Phong Đao Thất Sát, Tam Sát Hợp Nhất.

- Đáng chết, tại sao có thể như vậy.

Dương Thiên Phong thấy Dương Lỗi công đi qua, chính mình lại ở bên trong đất cát không cách nào mượn lực, tròng mắt hơi híp, nắm tay chắt chẽ cầm lên, khí kình cùng một chỗ, đúng là sinh sinh kéo đi lên.

- Phá Hoang quyền, một quyền phá Thương Khung.

Một quyền này uy lực vô cùng, toàn bộ Thương Khung tựa hồ cũng bị xé nứt rồi, pháp tắc ẩn hiện.

Dương Lỗi cảm nhận được một quyền này uy lực cực lớn, biến sắc, trong nội tâm thầm mắng:

- Đáng chết.

- Đại Địa Kim Cương Phù.

- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất, phá cho ta.
Chương 74 - Hối đoái Bạo Vũ Lê Hoa Châm .

Dương Lỗi quyết đoán trước cho mình bỏ thêm bùa hộ mệnh, sau đó sử xuất ra chiêu số mạnh nhất của bản thân, Tứ Sát Hợp Nhất, mười sáu lần chiến lực.

Cường đại, bá đạo, khủng bố như vậy.

Tựa hồ, Thiên Địa thất sắc.

Chiêu số cường đại nhất của hai người này đụng vào nhau, toàn bộ đại địa đều chấn động rồi. Dưới chân từng khúc vỡ ra, rất nhanh tạo thành một hố sâu cực lớn.

Khí kình tuôn đi ra, lại để cho Dương Lỗi cũng cảm giác được khủng bố.

- Đi.

Dương Lỗi thấy tình thế không ổn, vào kéo Dương Thanh Thủy điên cuồng lui bước.

Hô.

Đợi bình tĩnh trở lại, Dương Lỗi nhẹ nhàng thở ra, ăn vào một quả Hồi Nguyên Đan, thân thể khôi phục không ít, sau đó hướng phía đối diện đi đến.

Không có nghe được hệ thống nhắc nhở, vậy thì ý nghĩa Dương Thiên Phong không chết, nếu như để cho hắn đi mà nói, chính là một cái phiền toái cực lớn, phần tử phiền toái như vậy, nguy hiểm như vậy, Dương Lỗi là sẽ không lưu lại, nếu như đã làm, như vậy phải sạch sẽ, không chết không ngớt.

- Muốn đi?

Nhìn phía xa, khóe miệng Dương Lỗi giơ lên vẻ tươi cười.

- Thanh Thủy muội muội, chúng ta đi, Dương Thiên Phong đi không xa, không thể để cho hắn chạy.

Nói xong cả người hóa thành một đạo cuồng phong, hướng lên trước mặt đuổi theo.

- Hai cánh Bạch Hạc, lên.

Dương Lỗi hét lớn một tiếng, mở ra hai cánh.

Tốc độ gia tăng lên không chỉ gấp mười lần.

Đằng sau Dương Thanh Thủy thấy thế ngây ngốc một chút, bề bộn đuổi theo.

Vù vù. . .

Lập tức Dương Lỗi liền chạy tới phía trước Dương Thiên Phong.

- Chạy ah, ngươi chạy ah, ngươi chạy trốn được sao?

Dương Lỗi dừng lại, nhìn xem Dương Thiên Phong cười nhạo nói.

- Loại pháp bảo phi hành, ngươi rõ ràng có được loại pháp bảo phi hành?

Dương Thiên Phong nhìn xem Dương Lỗi thu hồi hai cánh, lập tức mở to hai mắt nhìn, tràn đầy không thể tin.

- Ngươi làm sao có thể có loại pháp bảo phi hành.

Nghiêm chỉnh mà nói, cái này của Dương Lỗi cũng không phải pháp bảo, pháp bảo là Thiên giai hoặc trở lên mới xưng là pháp bảo, nhưng cái này của Lỗi Dương bất quá là Cực phẩm Linh khí, nhưng siêu việt Cực phẩm Linh khí, xen vào Cực phẩm Linh khí cùng pháp bảo tầm đó.

Lúc này Dương Thiên Phong cũng không có sợ hãi chi sắc, mà là lộ ra biểu lộ tham lam, cực độ tham lam.

- Tốt, tốt, không nghĩ tới ngươi rõ ràng còn có bảo vật như vậy, vốn ta là muốn bảo tồn thực lực đấy, đã như vầy, như vậy ngươi lưu mạng lại, đến đây đi.

Dương Thiên Phong liếm liếm bờ môi nói.

- Buồn cười, cuồng vọng.

Dương Lỗi thấy hắn nói như vậy, biết rõ thằng này khẳng định còn có át chủ bài, lập tức lấy ra phù triện.

- Băng Hỏa phù, đi cho ta.

Dương Lỗi không chút nào đau lòng, thoáng cái phóng xuất ra ba tấm Băng Hỏa phù.

- A Hổ, đi ra cho ta.

Lúc này Dương Thiên Phong vung tay lên, lập tức xuất hiện một đầu lão hổ màu đen cực lớn, ánh mắt khát máu tới cực điểm, nhổ ra một hỏa cầu màu đen cực lớn, lập tức dập tắt năng lượng của ba tấm Băng Hỏa phù.

Dương Lỗi chấn kinh rồi:

- Hắc Sát Hổ, ngươi rõ ràng đã thu phục được Hắc Sát Hổ với tư cách sủng vật?

Hắc Sát Hổ này là thất cấp ma thú, khát máu cuồng bạo, lực công kích cường hãn, so với Vũ Hoàng bình thường còn muốn lợi hại hơn, trừ khi Vũ Hoàng trung kỳ, bằng không thì không phải đối thủ của Hắc Sát Hổ.

- Cạc cạc, vốn đây là át chủ bài tốt nhất của ta, nhưng không nghĩ tới ngươi rõ ràng có loại pháp bảo phi hành, nó là của ta.

Dương Thiên Phong diện mục dữ tợn cười nói.

- Hừ.

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng.

- Hắc Sát Hổ thì như thế nào, một con mèo ba chân mà thôi, có thể làm khó dễ được ta?

Ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng trong lòng thì âm thầm kêu khổ.

Mình coi như là phát huy chiến lực lớn nhất cũng không quá đáng là Vũ Vương hậu kỳ mà thôi, muốn đối phó Hắc Sát Hổ này xa xa không kịp.

Phi hành, đúng, mình có thể phi hành, mà Hắc Sát Hổ này không thể phi hành.

Bạch Hạc hai cánh.

Hai cánh triển khai, Dương Lỗi bay đến trên giữa không trung.

- Ngươi đến ah, ha ha, hôm nay xem ta không giết chết ngươi, Dương Thiên Phong ngươi quá tự tin rồi, ngươi cho rằng ngươi có Hắc Sát Hổ có thể chiến thắng sao? Quá ngây thơ rồi.

Nhìn xem Dương Thiên Phong dưới mặt đất, trong nội tâm Dương Lỗi cái kia thoải mái ah.

Nhìn xem Dương Lỗi bay lên không trung, Dương Thiên Phong cũng là không có cách nào, Hắc Sát Hổ này tuy lợi hại, nhưng lại không thể phi hành, chỉ có thể ở trên mặt đất tác chiến.

Rống rống.

Hắc Sát Hổ cảm nhận được chủ nhân phẫn nộ, không ngừng hét lên điên cuồng, một ngụm Hỏa Diễm màu đen hướng phía Dương Lỗi phun đi qua, bất quá có Bạch Hạc hai cánh, tốc độ cực nhanh, Hỏa Diễm này căn bản là đánh không trúng mình.

Dương Lỗi cũng phiền muộn, nếu như mình xuống dưới mà nói cũng chiếm không đến cái tiện nghi gì, căn bản không đối phó được Hắc Sát Hổ kia.

Lúc này Dương Lỗi hối hận mình đem Thiên Lôi phù kia giao cho Dương Nguyệt rồi, nếu có Thiên Lôi phù kia mà nói, Hắc Sát Hổ này con không phải là đồ ăn trên bàn.

Chế phù, mình có thể chế phù, nhưng mà mình có thể chế tác phù triện không đối phó được Hắc Sát Hổ kia, như vậy làm sao bây giờ? Dương Lỗi buồn bực, chẳng lẽ lần này thật sự cứ như vậy buông tha thằng này?

- Xuống, Dương Lỗi, ngươi cái phế vật, ngươi cái tạp chủng, ngươi xuống, có gan ngươi xuống đay.

Dương Thiên Phong ở dưới mặt đất, không ngừng mắng chửi, trong miệng các loại từ ngữ ác độc.

- Muốn chết.

Dương Lỗi triệt để phẫn nộ rồi, rõ ràng nhục mắng mình là một tạp chủng, Dương Lỗi thống hận nhất đúng là người nhục mắng mẫu thân mình rồi.

- Băng Hỏa phù, đi cho ta.

- Băng Hỏa phù, bạo cho ta.

- Băng trùy phù đi cho ta.

- Hỏa xà phù, đi, đi, đi.

Dương Lỗi thoáng cái phóng xuất ra một bó to phù triện.

Chỉ nghe thấy rầm rầm rung động, địa phương chỗ Dương Thiên Phong cùng Hắc Sát Hổ, tiếng nổ mạnh đùng đùng không ngừng.

Hống hống hống.

Hắc Sát Hổ nổi giận, bị chọc giận, không ngừng điên cuồng hét lên, Hắc Sát Hổ với tư cách thất cấp ma thú, cường đại vô cùng, chưa từng có người đùa giỡn qua nó như vậy, lần này bị nhiều phù triện công kích, tuy không tạo thành uy hiếp tánh mạng, nhưng mà bị thụ thương không nhẹ, da lông trên người bị thiêu hủy, tạc mất không ít.

Dương Thiên Phong cũng chật vật không thôi, như một tên ăn mày.

- Dương Lỗi, ngươi cái phế vật này, ngươi xuống cho ta, xuống cho ta, ngươi cái tạp chủng, súc sinh này, ta muốn giết ngươi, ngươi xuống cho ta. Một quyền phá Thương Khung, phá cho ta! !

Dương Thiên Phong hướng Dương Lỗi ở trên bầu trời một quyền oanh đi qua.

- Phong Đao Thất Sát, Phong Lôi Sát.

Dương Lỗi đơn giản tiếp nhận một chiêu này.

Không có cách nào, Dương Lỗi ấn mở hệ thống, nhìn xem có biện pháp có thể đối phó Hắc Sát Hổ này hay không.

Hối đoái vật phẩm.

Nhìn xuống, không có đồ vật gì có thể đối phó Vũ Hoàng cảnh giới, Dương Lỗi thập phần thất vọng. Thời điểm Dương Lỗi muốn bỏ qua Dương Thiên Phong, lại phát hiện có một vật là mình muốn đấy.

Bạo Vũ Lê Hoa Châm.
Chương 75 - Chém giết Dương Thiên Phong. (1)

Bạo Vũ Lê Hoa Châm này là Đường Môn độc môn ám khí, lập tức phát ra hơn vạn miếng độc châm, uy lực khủng bố, có thể đánh vỡ hộ thể cương khí của tu luyện giả, mà độc dược ở trên châm kia uy lực vô cùng, không có thuốc nào chữa được, mặc dù là Võ Thánh cũng cần phải cần mấy giờ mới có thể bức ra, mà dưới Võ Thánh hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Bất quá để cho Dương Lỗi buồn rầu chính là cái Bạo Vũ Lê Hoa Châm này quý tới cực điểm, một kiện cần một vạn điểm tích lũy điểm.

Hơn nữa còn là duy nhất một lần tiêu hao phẩm, nói cách khác phóng ra một lần sẽ không thể sử dụng lại, nếu như cần sử dụng lần nữa mà nói, lại dùng một vạn điểm tích lũy đổi.

Dương Lỗi nhìn nhìn điểm tích lũy của mình, vừa mới vượt qua hơn một vạn.

Không có biện pháp, hối đoái, đây là phương pháp duy nhất giết chết Hắc Sát Hổ cùng Dương Thiên Phong.

- Đinh, người chơi phải chăng hối đoái Bạo Vũ Lê Hoa Châm, cần 10000 điểm tích lũy điểm.

Thanh âm Hệ thống vang lên.

- Hối đoái, hối đoái.

Tuy rất thịt đau, nhưng đây cũng là sự tình không có cách nào, ai bảo mình đánh không lại Hắc Sát Hổ kia? Nếu như đánh thắng được, như vậy cũng sẽ không lãng phí một vạn điểm tích lũy này rồi.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Đã nhận được Bạo Vũ Lê Hoa Châm, Dương Lỗi cuồng tiếu, nhìn xem Dương Thiên Phong nói:

- Dương Thiên Phong, tử kỳ của ngươi đến rồi, hôm nay ta muốn diệt sát ngươi, thay trời hành đạo, vì dân trừ hại.

Dương Thiên Phong nghe vậy, như là nghe được chuyện cười, cuồng tiếu nói:

- Chỉ bằng ngươi sao, ngươi cái Ô Quy co lại đầu này, ngươi cái phế vật, ngươi súc sinh, tạp chủng, có gan xuống ah, muốn tiêu diệt ta, ha ha. . . Ha ha, thật sự là chuyện cười, ta xem ngươi có thể ở trên trời ngốc bao lâu.

- Hừ, còn cười được, tử kỳ của ngươi đến rồi.

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, lấy ra Bạo Vũ Lê Hoa Châm, mở ra cơ quan, nhắm ngay Hắc Sát Hổ thân hình khổng lồ cùng Dương Thiên Phong.

- Để cho ta đưa nguơi đi một đoạn đường a.

- Chết cười ta rồi, ngươi lại muốn dùng cái Tiểu chút chít này giết chết ta?

Nhìn xem Dương Lỗi lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ chỉ vào mình, Dương Thiên Phong cuồng tiếu.

- Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Dương Lỗi nhấn cơ quan, lập tức châm như mưa xuống, ngàn vạn cây châm như lông trâu toàn bộ hướng phía Hắc Sát Hổ cùng Dương Thiên Phong bắn qua.

Độc tính kịch liệt vô cùng, Hắc Sát Hổ cùng Dương Thiên Phong bị bắn trúng lập tức ngã xuống đất bỏ mình.

- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết thất cấp Hắc Sát Hổ, điểm kinh nghiệm EXP +900000, khí công giá trị +9000, điểm tích lũy giá trị +9000.

- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết Dương Thiên Phong, điểm kinh nghiệm EXP +200000, khí công giá trị +2000, điểm tích lũy giá trị +2000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được thất cấp Hỏa Hệ ma hạch.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Phá Hoang Quyền Pháp.

Dương Lỗi hưng phấn không thôi, Hắc Sát Hổ này rõ ràng có nhiều điểm kinh nghiệm EXP như vậy, nhớ rõ thời điểm mình chém giết bát cấp Bạch Hạc cũng gần 1000000 điểm kinh nghiệm EXP mà thôi, bất quá khi đó Bạch Hạc là suy yếu tới cực điểm, có thể sẽ giảm bớt đi nhiều, nhưng mà không ít.

Thuật thu nhặt.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được cốt cao Hắc Sát Hổ.

Hắc Sát Hổ cốt cao, Dương Lỗi im lặng, thứ này có thể làm gì, chỉ dung luyện đan chế dược, bất quá mình luyện đan vẫn có chút trợ giúp đấy. Nói như thế nào cũng là đồ vật từ thất cấp ma thú đi ra, có lẽ không kém.

Đối với Hắc Sát Hổ thi triển thuật thu nhặt, Dương Lỗi lại đối với Dương Thiên Phong thi triển thuật thu nhặt.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được lục cấp ma hạch ba khỏa.

Dương Lỗi mừng rỡ không thôi, xem ra cái này là chiến lợi phẩm mà Dương Thiên Phong lần này thí luyện thu hoạch được, rõ ràng có ba khỏa lục cấp ma hạch. Cộng lại mà nói, mình có bốn khỏa lục cấp ma hạch, cộng thêm một khỏa thất cấp ma hạch rồi.

Thu thập xong mọi thứ, Dương Lỗi đứng dậy, chứng kiến Dương Thanh Thủy không kịp thở chạy tới.

Dương Lỗi thở dài, nếu cô gái nhỏ này sớm đến một điểm mà nói, cái kia thật đúng là đại phiền toái rồi, chính mình cũng không biết xử lý như thế nào. Tu vi của nàng quá yếu, mới Vũ Sư tứ giai mà thôi.

- Ngươi không sao chớ?

- Ta không sao, tốt rồi, ngươi không cần lo lắng, Dương Thiên Phong đã bị ta giết.

Dương Lỗi nói.

- Tam Thiếu gia, ngươi thật sự giết Dương Thiên Phong?

Dương Thanh Thủy há to miệng nói.

- Đúng vậy a, như thế nào, chẳng lẽ có cái gì không đúng sao?

Nhìn xem Dương Thanh Thủy biểu lộ giật mình, Dương Lỗi không khỏi hỏi.

- Nhưng. . . nhưng ta nghe nói Dương Thiên Phong có một ma sủng, là thất cấp Hắc Sát Hổ, lợi hại vô cùng, ta lo lắng Tam Thiếu ngươi có hại chịu thiệt, cho nên mới gọi ngươi, ngươi. . . thật giết Dương Thiên Phong?

Dương Thanh Thủy nói.

- Ân, cả Hắc Sát Hổ cùng một chỗ giết đi, bất quá ta ngược lại là hiếu kỳ, Dương Thiên Phong thằng này tại sao có thể có ma sủng như Hắc Sát Hổ?

Trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, ma sủng cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, ngoại trừ từ nhỏ chăn nuôi ra, vậy thì phải dùng phương pháp bạo lực để cho hắn khuất phục rồi, mà Dương Thiên Phong hiển nhiên không có thực lực kia, mặt khác Dương Thiên Phong với tư cách chi thứ đệ tử, cũng sẽ không có ưu đãi như vậy, như vậy Dương Thiên Phong này có thể có được Hắc Sát Hổ tán thành đã làm cho người suy đoán rồi.

- Dương Thiên Phong ở bên ngoài đã bái một sư phụ, nghe nói Hắc Sát Hổ này là sư phó hắn cho hắn đấy.

Dương Thanh Thủy nói.

- Sư phó, ngươi nói Dương Thiên Phong này còn có sư phụ, như vậy sư phó hắn là tu vị gì?

Dương Lỗi hơi có chút lo lắng, sư phó của Dương Thiên Phong hiển nhiên cũng không phải kẻ yếu, người có thể thu phục chiếm được Hắc Sát Hổ, sao có thể là kẻ yếu?

- Tam Thiếu, ngươi cũng phải cẩn thận, sư phó của Dương Thiên Phong nghe nói là người xưng Cuồng Hổ Tư Đồ Hổ, một thân công phu thâm bất khả trắc, hơn nữa bên người còn có một bát cấp Hắc Vân Hổ.

Dương Thanh Thủy giải thích nói.

Tu vị thâm bất khả trắc, có Hắc Vân Hổ với tư cách ma sủng, Dương Lỗi chau mày, như thế đã nói lên, cái Cuồng Hổ gì kia tu vị ít nhất cũng là Võ Thánh, mình hiện tại muốn chống lại Võ Thánh, đó là tuyệt không có cơ hội thủ thắng, coi như là Bạo Vũ Lê Hoa Châm cũng không có khả năng, cái này phiền toái.

Thấy bộ dạng Dương Lỗi nhíu mày lo lắng, Dương Thanh Thủy lại nói:

- Tam Thiếu, bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, cho dù hắn biết, bên ngoài cũng không dám đối với ngươi làm gì, dù sao thân phận của Tam Thiếu ngươi tôn quý, còn có. . . còn có, ta sẽ không nói ra, cho nên Cuồng Hổ sẽ không biết Dương Thiên Phong là ai giết đấy.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ cũng phải, đợi đến lúc Cuồng Hổ tra rõ ràng chân tướng sự tình, mình đã sớm đi vào Huyền Cơ Môn, hắn có thể đi Huyền Cơ Môn giương oai? Nói giỡn sao, Huyền Cơ Môn cường đại cỡ nào, huống chi mình còn có cái sư phó Ngưu Nhân đây này? Hắn tổng không có khả năng nhìn xem đồ đệ của mình bị người tiêu diệt a?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom