-
Chương 46-50
Chương 46 - Huyết nhuộm Hoàng Cung. (1)
Bất Tử Chân Thân, Trường Đao giơ lên, cao cao rơi xuống, tốc độ nhìn như chậm chạp, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng bàng bạc, đủ để Khai Sơn liệt địa.
- Phanh. . . Phanh. . .
Lưỡi đao cùng phù trận đụng vào nhau, nhấc lên khí lãng khổng lồ, bốn phía lập tức bị ảnh hướng đến, phòng ốc san sát bị xốc lên. Mà cái phù trận kia cũng tùy theo bị công phá.
- PHỐC. . .
Vương Bá Thiên phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, phù trận vừa vỡ, hắn liền bị cắn trả, cộng thêm chân khí hao tổn, đã là nỏ mạnh hết đà, hoàn cảnh đã ở vào dầu hết đèn tắt.
- Hừ, phù trận thì như thế nào, tuy cường đại, nhưng ngươi không được, quá yếu.
Chân thân vừa thu lại, Đông Phương Bất Tử đứng thẳng ở trước mặt hắn, nhìn xem Vương Bá Thiên, âm thanh lạnh lùng nói.
- Đông Phương gia, Đông Phương Bất Tử, cuối cùng có một ngày, Vương gia ta sẽ tìm ngươi thu hồi lại hết thảy.
Vương Bá Thiên lại nở nụ cười, tiếng cười càng lúc càng lớn:
- Bá Thiên quyền… dùng tánh mạng ta làm dẫn, Bá Tuyệt Thương Khung.
Nghe được thanh âm, Đông Phương Bất Tử thầm nghĩ không tốt, một chiêu thiêu đốt tánh mạng của Võ Thánh, há có thể khinh thường, vội rút lui thân về phía sau, một mét, 10m, 30m, vẫn tránh không kịp, Đông Phương Bất Tử đánh ra liên tục hai quyền.
- Bất Tử Quyết… Bất Tử Chân Thân.
- Bất Tử Quyết… Bất Tử Triền Nhiễu.
Khí lãng cường bạo từ một quyền của Vương Bá Thiên ầm ầm lao tới, uy thế kia đủ hủy thiên diệt địa, trong phương viên nửa dặm, tất cả đều ầm ầm sụp đổ. Có thể nói hôm này là đại kiếp nạn của kinh đô Càn Nguyên quốc, rất nhiều khu vực đều bị san bằng, người bị chết lan không cách nào thống kê, có thể nói máu chảy thành sông.
- Phanh. . .
Sau khi kịch liệt va chạm, Vương Bá Thiên cũng đứt khí bỏ mình, cũng mất đi cơ hội chuyển thế đầu thai của mình, vĩnh viễn biến mất trong thiên địa.
Lúc này Đông Phương Bất Tử chật vật đứng lên, đầy người máu đen, một kích này làm cho hắn bị nội thương không nhẹ, dù sao phá vỡ phù trận đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, bằng không thì một kích kia không đủ để cho hắn bị thương nặng như vậy.
Mà lúc này Đông Phương Bất Diệt, cùng Đông Phương Bất Phá cũng chạy tới, nhìn bộ dạng Đông Phương Bất Tử chật vật, vội hỏi:
- Đại ca, ngươi không sao chớ?
- Không có việc gì, chúng ta đi.
Sau khi cầm lấy phù trận kia, liền quay người ly khai.
Ba người đi không lâu sau, một thân ảnh hiện ra ở địa phương vừa giao chiến, người này đúng là Vương Bá Đạo, Vương gia Gia Chủ, tu vi Võ Thánh Đại viên mãn.
- Nhị đệ, Nhị đệ.
Vương Bá Đạo ôm lấy thi thể Vương Bá Thiên, trong mắt hiện lên hận ý trùng thiên:
- Đông Phương Bất Tử, ta muốn Đông Phương gia ngươi nợ máu phải trả bằng máu.
. . .
Hoàng Cung.
- Chết, người nào ngăn ta… chết.
Bọn người Dương Vô Địch, Triệu Nguyên Thần một đường giết vào, ra tay không chút lưu tình.
- Dương Vô Địch, Triệu Nguyên Thần, các ngươi giết đã đủ chưa.
Một thanh âm già nua vang lên.
- Lão bất tử Càn gia?
Bọn người Dương Vô Địch và Triệu Nguyên Thần nhìn nhau, đều là vẻ mặt ngưng trọng, bốn đại gia tộc sở dĩ không dám diệt Càn gia, chính là vì lão bất tử kia tồn tại, nếu như không phải hắn, Càn gia sớm đã bị tiêu diệt ngàn năm rồi.
- Thối lui, bằng không thì chết.
Thanh âm bá đạo, liều lĩnh, thực lực lão bất tử Càn gia này vô cùng cường đại, một chân đã bước vào Vũ Thần chi cảnh, Võ Thánh Đại viên mãn bình thường cũng không phải đối thủ.
Chiến, hay là lui? Đây là một lựa chọn khó xử rồi.
- Chiến, hôm nay Dương Vô Địch ta muốn nhìn xem, lão bất tử ngươi có năng lực gì, nhìn xem người nửa chân đạp đến Vũ Thần chi cảnh mạnh như thế nào.
Dương Vô Địch lập tức cầm chặt trường thương, đây là Lê Hoa thương, Cực phẩm Linh khí.
Dương Vô Địch như thế, Triệu Nguyên Thần cũng không cam chịu yếu thế, trường kiếm nơi tay, Trảm Không Kiếm run lên, cũng là Cực phẩm Linh khí. Mọi người khác cũng đồng dạng lấy ra vũ khí từng người, chân khí bắt đầu khởi động, đại chiến hết sức căng thẳng.
- Đạp đạp, đạp đạp.
- Thanh âm gì?
- Không tốt, này là quân đội, chết tiệt, đây là cấm vệ quân.
Dương Vô Địch thầm mắng, nghe thanh âm này, đội quân kia tuyệt đối không dưới một vạn người, mà một vạn cấm vệ quân đó là khái niệm gì, tuy ở trong mắt bọn hắn chỉ là gà đất chó kiểng không chịu nổi một kích, nhưng đây chính là một vạn cấm vệ quân võ trang đầy đủ, hơn nữa rất có thể sẽ có tên nỏ quân dụng, đó cũng không phải là đùa giỡn, tuy nhiều Võ Thánh như vậy có thể chiến thắng, nhưng đằng sau còn có một lão bất tử tu vi khủng bố, lúc này Thăng Tiên Lệnh chỉ sợ đoạt không được nữa.
- Đi, hiện tại gần đi.
Lúc này Triệu Nguyên Thần hô.
- Rút lui.
Vừa dứt lời, quả nhiên là một đại đội cấm vệ quân, còn mang theo tên nỏ quân dụng cỡ lớn.
Chỉ nghe thấy tên tướng quân đang mặc áo giáp kia, uy phong bát diện vung tay lên, lớn tiếng nói:
- Bắn cho ta, bắn chết bọn hắn.
Trong lòng Dương Vô Địch giận dữ, quát to:
- Muốn chết.
Trường thương quét qua, lập tức có mấy người bị kình phong chém thành hai nữa, tràng diện cực kỳ máu tanh, mà trường kiếm của Triệu Nguyên Thần cũng không có làm cảnh, hình thành một vòng xoáy vô hình, đem tất cả mũi tên phản xạ trở về.
- Người nào ngăn ta, chết.
Một dãy tám người, một đường giết ra, tử thương vô số.
Tướng quân kia thấy tình huống như vậy, hai mắt đỏ thẫm, tu vị những người này quá cường hãn, một vạn cấm vệ quân này chỉ sợ còn thu thập không được bọn họ. Bất quá lúc này bọn hắn đã giết đỏ cả mắt rồi.
- Tên nỏ, tên nỏ, đều phóng cho ta, phóng, bắn chết bọn hắn.
- Ngây thơ, ngây thơ.
Dương Vô Địch cười lạnh một tiếng:
- Phách Không chưởng, chúng ta đi.
. . .
Trong hoàng cung.
- Lão Tổ tông, ngài như thế nào thả bọn hắn đi ?
Càn Vô Cực khó hiểu, nhìn lão giả trước mặt nói.
- Ngươi còn yếu, đồ vật không biết còn rất nhiều.
Lão giả thở dài, nhìn cái hộp trong tay, vỗ nhẹ nhẹ nói:
- Vì cái Thăng Tiên Lệnh này, Càn gia ta trả giá nhiều lắm.
Một quả Thăng Tiên Lệnh này lại để cho hoàng thất nguyên khí đại thương, không chỉ mất đi một trăm triệu lượng Hoàng Kim, cũng đã mất đi hai vị Võ Thánh, cao thủ Võ Thánh trong hoàng thất, vốn đã không nhiều lắm, hôm nay mất đi hai vị, so với mất đi một trăm triệu lượng Hoàng Kim kia còn muốn làm cho lão giả thịt đau, đây chính là cao thủ cấp bậc Võ Thánh, bồi dưỡng một Võ Thánh phải hao phí vô số tâm tư, hôm nay hoàng thất nhân tài tàn lụi, muốn bồi dưỡng được một Võ Thánh nói dễ vậy sao.
Bất quá đáng được ăn mừng chính là, Thăng Tiên Lệnh rốt cục đã đắc thủ rồi, sau khi khởi động, ba ngày sau sẽ có người Huyền Cơ Môn đến tiếp.
Đến lúc đó Càn gia ở Huyền Cơ Môn có một gã Chân truyền đệ tử, như vậy Càn gia liền có thể lần nữa huy hoàng, tái hiện Càn Nguyên quốc hiển hách thần uy, bốn đại gia tộc, bất quá chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi.
Chương 47 - Huyết nhuộm Hoàng Cung. (2)
Ban đêm...
Mưa to như trút nước rửa toàn bộ Đô thành, hết thảy dấu vết đều ở trong cơn mưa kia mà hầu như không còn, giống như trời xanh rơi lệ, xót thương cho phàm nhân vì một vật tầm thường mà chém giết máu chảy thành sông, cũng tựa như giọt nước mắt sót thương cho một vương triều gần tàn lụi.
Một đêm này, Đông Phương gia cùng hoàng thất đã trở thành chủ nhân của phù trận cùng Thăng Tiên Lệnh, mà Vương gia tổn thất thảm trọng, mất đi một vị cao thủ Võ Thánh, nhưng cái gì cũng không có đạt được. Mà Đông Phương gia ở lần này là người lấy được lợi ích lớn nhất, một người không tổn hại, một phân tiền không ra, liền được phù trận giá trị ngàn vạn Hoàng Kim.
. . .
- Lão ca, ngươi nói lần này ai sẽ chiến thắng? Triệu gia, Dương gia, Đông Phương gia hay là hoàng thất cùng Vương gia?
Dương Lỗi nhìn mưa to bên ngoài, lúc này lộ ra yên lặng đặc biệt.
Triệu Viễn cười cười nói:
- Bọn hắn ai cũng không có chiến thắng, chiến thắng chính là Tê Hồn Cốc.
- Đúng vậy, ha ha, lão ca nói không sai, Tê Hồn Cốc quả nhiên lợi hại.
Dương Lỗi nở nụ cười.
Đát đát đát.
Tiếng đập cửa vang lên.
- Chuyện gì?
- Triệu quản sự, đây là đồ vật ngươi muốn.
Người nọ nói xong lập tức ly khai.
Dương Lỗi thấy hắn tiến đến, nhân tiện nói:
- Triệu lão ca, chuyện gì cho ngươi kinh ngạc như thế?
- Hoàng thất cuối cùng bảo trụ được Thăng Tiên Lệnh, bất quá. . . chết hai vị Võ Thánh.
Triệu Viễn ngồi xuống, sau đó từ từ nói ra.
- Hoàng thất rõ ràng bảo trụ được Thăng Tiên Lệnh, thật lợi hại.
Dương Lỗi không khỏi kinh ngạc, bốn đại gia tộc cũng không có một phương là đèn đã cạn dầu, thực lực khủng bố, vì cái Thăng Tiên Lệnh này nhất định sẽ là khuynh sào xuất động, liều lĩnh vô cùng.
- Chớ xem thường hoàng thất, lão gia hỏa trong hoàng cung kia rất lợi hại?
Triệu Viễn nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra.
Dương Lỗi dừng một chút hỏi tiếp:
- Như vậy bốn đại gia tộc thì sao? Tình huống bốn đại gia tộc như thế nào?
- Dương lão đệ ngươi hẳn là người Dương gia?
Lúc này Triệu Viễn không có trả lời vấn đề, mà là ngoắc ngoắc nhìn Dương Lỗi.
Cuối cùng Dương Lỗi vẫn là gật đầu.
- Quả là thế, nếu như không phải đại gia tộc, như thế nào bồi dưỡng được thiên tài như Dương lão đệ ngươi.
Triệu Viễn không khỏi thổn thức nói.
- Triệu lão ca, ngươi cũng đừng trêu chọc ta, tuy ta xem như người Dương gia, nhưng đối với Dương gia, ta là không có chút hảo cảm nào.
Dương Lỗi cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói:
- Chắc hẳn lão ca cũng đã được nghe nói đến Tam Thiếu phế vật của Uy Vũ Vương phủ chứ?
- Chẳng lẽ ngươi là…
- Đúng vậy, ta chính là tên phế vật trong miệng bọn họ.
Dương Lỗi ngữ khí thản nhiên nói, tựa hồ chuyện này cùng hắn không hề liên quan.
- Ha ha, phế vật, ta xem bọn hắn mới là phế vật, lại còn nói Dương lão đệ là phế vật.
Triệu Viễn cười ha hả:
- Bất quá, Dương lão đệ ngươi che dấu đủ sâu.
- Hi vọng lão ca ngươi có thể bảo trụ bí mật này, chớ nói ra ngoài.
Dương Lỗi nhìn Triệu Viễn, ngữ khí rất nghiêm túc nói ra.
- Ta sẽ không nói ra, điểm ấy Dương lão đệ ngươi tuyệt đối có thể yên tâm, điểm danh dự ấy ta vẫn phải có, lão Triệu ta không phải bà tám.
Triệu Viễn vỗ ngực nói.
- Bất quá lão ca, ngươi kỳ thật cũng không chỉ là một quản sự đơn giản như vậy a?
Lúc này Dương Lỗi cũng không giữ lại, hỏi nghi hoặc trong lòng mình, Triệu Viễn này kỳ thật cũng rất thần bí, một quản sự mà thôi, có thể biết nhiều tin tức như vậy, nếu quả thật chỉ là một quản sự nho nhỏ, sao có quyền lợi cấp Chí Tôn tạp? Rất hiển nhiên không có khả năng.
- Dương lão đệ ngươi ánh mắt như đuốc, chủ nhân Trường Phong thương hội này họ Triệu.
- Thì ra là thế.
Dương Lỗi cũng là người thông minh, người thông minh thường thường chỉ cẩn lộ một chút sẽ hiểu, không cần làm ra quá nhiều giải thích:
- Đúng rồi, lão ca, vừa rồi lão ca còn chưa nói tình huống của bốn đại gia tộc như thế nào?
- Lão đệ lo lắng Dương gia?
- Không có.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Dương gia cùng ta vô can, chỉ là hiếu kỳ mà thô.
Thật ra này cũng không phải lời nói thật của Dương Lỗi, tuy hắn không có hảo cảm gì với Dương gia, bất quá trong khoảng thời gian thực lực của hắn còn nhỏ yếu, nương theo bóng mát của Dương gia, làm một ít việc sẽ thuận tiện hơn, thậm chí sẽ an toàn hơn một ít. Nếu như trong chuyện này Dương gia tổn thất thảm trọng, như vậy cũng không phải là điều hắn muốn.
Triệu Viễn mỉm cười, không có dây dưa ở vấn đề này, mà chỉ nói:
- Bốn đại gia tộc, Dương gia, Triệu gia, Đông Phương gia không hư hao chút nào, mà Vương gia Vương Bá Thiên chết, phù trận không giữ được.
Dương Lỗi chấn động.
- Phù trận của Vương gia rõ ràng bị đoạt rồi, là ai có phách lực lớn như vậy?
- Đông Phương gia, Đông Phương Bất Tử.
- Đông Phương gia không phải chạy đi đoạt Thăng Tiên Lệnh sao? Như thế nào sẽ đi đoạt phù trận? Chẳng lẽ là Vương gia ở thời điểm đoạt Thăng Tiên Lệnh, chống lại cùng Đông Phương gia sao?
Dương Lỗi suy đoán nói.
- Không phải, Đông Phương gia không có đi cướp đoạt Thăng Tiên Lệnh, mục tiêu của bọn hắn là phù trận của Vương gia, Vương Bá Thiên kia là kẻ đần, cho rằng ba đại gia tộc chỉ nhằm vàoThăng Tiên Lệnh, lại không nghĩ rằng bị Đông Phương Bất Tử theo dõi.
Triệu Viễn giải thích nói:
- Đông Phương gia cùng Dương gia vốn chính là quan hệ thông gia, hai nhà liên hợp, Dương gia đi lấy Thăng Tiên Lệnh, mà Đông Phương gia đi lấy phù trận, nhưng không nghĩ tới Thăng Tiên Lệnh cuối cùng vẫn là rơi vào trong tay hoàng thất, quân cờ chênh lệch một bước, mà phù trận lại thật sự rơi xuống trong tay Đông Phương Bất Tử, đã có phù trận, Đông Phương Bất Tử phía dưới Vũ Thần có thể nói vô địch rồi.
- Cái phù trận kia thực cường đại như vậy sao, chẳng lẽ không có bất kỳ khuyết điểm nào? Nếu như không có khuyết điểm mà nói, chủ nhân phù trận kia như thế nào lại lấy ra đấu giá?
Dương Lỗi khó hiểu hỏi, trong lòng hắn tinh tường, phù trận này nếu quả thật không có nhược điểm mà nói, phù trận này chắc chắn sẽ không tùy ý lấy ra bán đấy.
- Tự nhiên là có, cái kia chính là lúc sử dụng tiêu hao năng lượng cực lớn, cho nên thúc dục phù trận tối thiểu nhất cần cảnh giới Vũ Hoàng, hơn nữa Vũ Hoàng cảnh giới chỉ có thể thúc dục ba lượt, sau ba lượt sẽ bất lực rồi, có thể thấy được phát động cái phù trận này cần có năng lượng khổng lồ ra sao, đương nhiên nếu như cái phù trận kia cho lão đệ ngươi, hoàn toàn không cần lo lắng rồi, dùng thập thành đan vô cùng, hoàn toàn có thể thiêu đốt đan dược để thúc dục.
Dương Lỗi cười cười, lại không để ý, một bộ phù trận mà thôi, sau này mình hoàn toàn có thể tự luyện chế.
- Đúng rồi, lão ca có đan phương Hồi Khí Đan hay không?
Dương Lỗi nhớ tới một chuyện, nếu như có đan phương Hồi Khí Đan mà nói, như vậy ở trên gia tộc Đại tỷ thí gần như ở vào thế bất bại rồi.
Triệu Viễn nhăn mày lại:
- Hồi Khí Đan, Hồi Khí Đan này là căn bản của Triệu gia, muốn lấy đến đan phương Hồi Khí Đan, khó. . . khó. . .
Chương 48 - Thiết Bố Sam, Trọng Lực Phù. (1)
- Nếu quá khó khăn thì thôi vậy.
Dương Lỗi nghe vậy nói, Hồi Khí Đan này là đan dược Huyền giai cửu phẩm, mình muốn luyện chế cũng không nhất định có thể đơn giản thành công, xác xuất thành công kia đoán chừng rất đáng thương.
Triệu Viễn suy nghĩ một chút nói:
- Đan phương Hồi Khí Đan là không có, bất quá có đan phương một loại đan dược công hiệu không sai biệt lắm, cũng hồi phục chân khí rất nhanh, gọi là Hồi Nguyên Đan, Hồi Nguyên Đan này là đan dược Huyền giai tứ phẩm, công hiệu so với Hồi Khí Đan thì kém một ít, nhưng luyện chế so với Hồi Khí Đan còn khó khăn hơn.
Con mắt Dương Lỗi sáng ngời, Hồi Nguyên Đan này chẳng phải là rất tốt sao, phẩm cấp tương đối thấp mà nói, như vậy đối với mình luyện chế sẽ dễ dàng một chút, nhưng. . . nhưng vì cái gì Triệu Viễn còn nói, luyện chế Hồi Nguyên Đan tương đối khó khăn đây? Bất quá vô luận như thế nào, mình cũng không có lựa chọn khác rồi, Hồi Nguyên Đan, có đan phương là tốt rồi.
- Vậy thì tốt, Triệu lão ca, ta muốn đan phương Hồi Nguyên Đan kia.
- Ta sẽ cho người đưa tới.
Triệu Viễn đứng người lên nói.
. . .
Ra khỏi Trường Phong thương hội, đi trên đường hắn mới hiểu được, vì cái gì Hồi Nguyên Đan này tuy là Huyền giai Tứ phẩm đan dược, so với Huyền giai cửu phẩm Hồi Khí Đan còn khó có thể luyện chế ra. Cũng là bởi vì hai loại dược liệu luyện chế Hồi Nguyên Đan kia so sánh đặc thù, một âm một dương, rất dễ tạc lô, cho nên mới đầu luyện chế cực không dễ dàng, bất quá đây đối với Dương Lỗi mà nói hoàn toàn không là vấn đề, có hệ thống luyện đan, hoàn toàn có thể đạt tới khống chế tinh diệu.
Trở lại tiểu viện, Dương Lỗi liền không thể chờ đợi được bắt đầu luyện chế Hồi Nguyên Đan, lại nói tiếp hiệu quả Hồi Nguyên Đan này cũng không chênh lệch Hồi Khí Đan bao nhiêu, thậm chí đối với người dưới Vũ Vương cảnh mà nói, Hồi Nguyên Đan này còn tốt hơn một ít, không chỉ có thể khôi phục chân khí, còn có thể tiến hành ôn bổ kinh mạch.
Tử Long Đỉnh.
Thuật luyện đan.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công +100, điểm tích lũy +100, độ thuần thục tăng lên.
Dương Lỗi lắp bắp kinh hãi, lần luyện chế đan dược này đã thất bại, nhưng điểm kinh nghiệm EXP lại cao dọa người, 10000 điểm kinh nghiệm EXP, dĩ vãng thất bại, điểm kinh nghiệm EXP mới 200 mà thôi, nhưng lần này, rõ ràng có 10000, chênh lệch to lớn. Dương Lỗi âm thầm suy tư, chẳng lẽ Hồi Nguyên Đan này có cái gì đặc thù hay sao? Nhất định là như vậy, bằng không thì luyện chế thất bại không có kinh nghiệm phong phú như vậy.
Đã như vầy, như vậy luyện chế, thành công sẽ biết.
Tiếp tục.
Thuật luyện đan.
Chân khí gia trì.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công + 100, điểm tích lũy +100, độ thuần thục tăng lên.
Lại thất bại, lần thứ hai thất bại.
Thuật luyện đan của mình đã đạt đến trung cấp, nhưng không nghĩ tới hai lần đều là thất bại, tựa hồ thời điểm mình luyện chế Địa Nguyên đan xác xuất thành công gần 40%, mà Hồi Nguyên Đan này so với Địa Nguyên đan cao hơn hai phẩm mà thôi. Nhưng luyện chế lại khó như vậy?
Lại tiếp tục luyện chế.
Thuật luyện đan.
Lần thứ ba, lần thứ ba rõ ràng vẫn thất bại. Dương Lỗi hơi có chút ngồi không yên, lần lượt thất bại, như thế nào cũng sẽ có chút tâm phiền. Ngồi xuống, hít một hơi thật sâu ngẫm lại, mình có lẽ nên hối đoái một phần tâm pháp, có thể để cho tâm tình mình rất nhanh bình tĩnh trở lại, nếu như mà có, như vậy sẽ phi thường cần thiết.
Bất quá Huyền Nguyên bí quyết không phải là không có thể? Thử vận hành một lát, trong nội tâm bình tĩnh rất nhiều, mặc dù hiệu quả không có tốt như trong tưởng tượng, nhưng dù sao cũng có chút hiệu quả.
Năm phút đồng hồ sau, Dương Lỗi lại bắt đầu lần nữa.
Thuật luyện đan.
Chân khí gia trì.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thành công, điểm kinh nghiệm EXP +100000, giá trị khí công +1000, điểm tích lũy +1000, độ thuần thục tăng lên.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Âm Dương chi khí.
- Đinh, chúc mừng người chơi thăng cấp.
Sau đó cảm thấy trong cơ thể nhiều hơn một cổ khí lưu, lúc nóng lúc lạnh, bất quá cảm giác hết sức thoải mái, cổ khí lưu kia cuối cùng ẩn núp ở trong chỗ sâu đan điền của mình.
Âm Dương chi khí, lại là Âm Dương chi khí, vừa nghe nói cũng thuộc loại trâu bò, bất quá cụ thể là cái gì nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì hai chủng dược liệu bên trong Hồi Nguyên Đan, một âm một dương, do đó để cho mình lĩnh ngộ Âm Dương chi khí? Dương Lỗi lại nghĩ tới thời điểm mình gặp được Bạch Tố Trinh, đây không phải là Âm Dương quả sao? Một âm một dương, có phải Âm Dương hai khí này, cùng Âm Dương quả kia cũng có liên hệ hay không? Hoặc là sau khi ăn vào Âm Dương quả sẽ có thể đạt được Âm Dương nhị khí? Nhưng ở bên trong tư liệu ghi lại, cũng không có cái thuyết pháp này. Ấn mở giải thích thuộc tính Âm Dương hai khí.
Âm Dương chi khí:
Thiên Địa sơ khai, Hỗn Độn hóa Âm Dương, Âm Dương nhị khí chính là điểm bắt đầu của Thiên Địa, được Âm Dương nhị khí có thể Tạo Hóa vạn vật.
Dương Lỗi trợn tròn mắt, thuộc loại trâu bò a, tuyệt đối là thuộc loại trâu bò, được Âm Dương nhị khí có thể Tạo Hóa vạn vật, cái kia há không phải mình có thể thành Thần rồi sao, nhưng. . . nhưng mấu chốt của vấn đề là, Âm Dương nhị khí này mình căn bản không biết sử dụng như thế nào, Tạo Hóa vạn vật như thế nào, bất quá, tu vi mình quá kém, cũng không có khả năng Tạo Hóa vạn vật, muốn Tạo Hóa cũng là phải tìm nữ nhân xinh đẹp một chút, sau đó này nọ í é í é, cuối cùng là tạo hóa sinh ra một sinh mạng mới.
Bất quá thứ này dù sao đối với mình không có chỗ xấu, hiện tại mình không thể sử dụng, nắm giữ Âm Dương nhị khí này cũng không có chỗ xấu, chờ sau này mình cường đại lại nghĩ cách sử dụng cũng không muộn.
Bất quá bất kể như thế nào, Hồi Nguyên Đan này là luyện chế ra được rồi, hơn nữa đẳng cấp tăng lên lần nữa, mình nguyên lai là Vũ Sư tứ giai, hiện tại tiến vào đến Vũ Sư ngũ giai, tốc độ tu luyện này tuyệt đối là chưa từng có ai.
Hồi Nguyên Đan:
Huyền giai Tứ phẩm, có thể hồi phục chân khí, thể lực rất nhanh.
Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, Hồi Nguyên Đan này căn bản không có cái gì khác nhau, không có gì kỳ quái, nhưng vì cái gì điểm kinh nghiệm EXP sẽ cao như vậy?
Như thế mình lại luyện chế một lần.
Thuật luyện đan.
Chân khí gia trì.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thành công, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công +100, điểm tích lũy +100.
Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, lần này điểm kinh nghiệm EXP lại chỉ có 10000, cùng lúc trước 100000 kém gấp 10 lần. Chẳng lẽ là nguyên nhân mình đã lấy được Âm Dương nhị khí? Bất quá thời điểm mình luyện đan, từ trong lò đan truyền ra một cổ khí lưu, rất yếu ớt, nhưng vẫn để cho Dương Lỗi cảm thấy, cũng dung nhập đến bên trong Âm Dương nhị khí ẩn núp trong Đan Điền kia.
Chương 49 - Thiết Bố Sam, Trọng Lực Phù. (2)
Như thế xem ra điểm kinh nghiệm EXP này bị Âm Dương nhị khí kia hấp thu, Dương Lỗi bất đắc dĩ, nếu như luyện chế một quả Hồi Nguyên Đan có thể có mười vạn điểm kinh nghiệm EXP mà nói, như vậy mình luyện chế, luyện chế, điên cuồng luyện chế Hồi Nguyên Đan, tu vi liền rầm rầm tăng lên, không dùng được một tháng mình liền có thể đột phá Vũ Sư tiến vào Vũ Vương chi cảnh rồi.
Nhưng lúc này hi vọng tan vỡ, trong nội tâm không khỏi âm thầm đáng tiếc.
Hồi Nguyên Đan là phải luyện chế, tối thiểu không thể ít hơn hai mươi viên, hiện tại luyện chế ra hai khỏa, còn xa xa không đủ.
Bất quá luyện đan luyện lâu như vậy cũng có chút không thú vị, vấn đề này gấp không được.
Tra nhìn xuống thuộc tính của mình, phát hiện hiện tại điểm tích lũy của mình rõ ràng đạt đến 6700 điểm.
Điểm tích lũy này là đồ tốt, Dương Lỗi nhớ tới mình thèm thuồng phần công pháp kia, Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất, 5000 điểm tích lũy, hối đoái, hiện tại nên hối đoái.
- Đinh, người chơi phải chăng muốn hối đoái Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất?
- Hối đoái.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất, xin hỏi phải chăng học tập?
Cái này còn phải hỏi, nhất định là học tập.
- Đinh, chúc mừng người chơi học được Thiết Bố Sam.
Sau khi học được Thiết Bố Sam, Dương Lỗi cảm giác được thân thể của mình đã xảy ra biến hóa nào đó, thân thể trở nên càng cường đại, lực lượng so với trước kia trọn vẹn tăng lên gấp đôi.
Không phải Vũ Sư không thể phá, đây cũng chính là nói mình coi như là đứng đấy, nếu như tu vi đối phương không đạt đến cảnh giới Vũ Sư mà nói, căn bản là phá không được phòng ngự của mình, đây chính là lực lượng thân thể tinh khiết ah. Như vậy nói cách khác, nếu như mình cùng người khác đánh nhau, coi như là chân khí dùng hết rồi, cũng không cần lo lắng, còn có thân thể cường hãn, đây là nhất trọng bảo đảm ah.
Đã nhận được Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất, chỉ có ba tầng trước, khiến Dương Lỗi đối với ba cuốn ở đằng sau cảm thấy mong đợi, chỗ tốt của Quyển thứ nhất, Dương Lỗi đã tinh tường cảm thấy, như thế Quyển 2:, Quyển 3:, Quyển 4:, so với Quyển thứ nhất khẳng định cường đại hơn nhiều, nếu như hiện tại có thể học được mà nói, cái kia mình sẽ đạt đến mức nào? Nghĩ đến đây, Dương Lỗi đã có chút chảy nước miếng.
Thiết Bố Sam chú ý chính là rèn luyện thân thể, như vậy rèn luyện như thế nào, này cũng là một nan đề rồi, cái hệ thống này để cho mình trực tiếp luyện thành tầng ba trước của Thiết Bố Sam, nhưng phiền muộn chính là, mình muốn để cho thân thể của mình càng tiến một tầng mà nói, lại không có phương pháp rèn luyện tốt gì.
Cực hạn tu luyện? Không cần chân khí, chỉ nương tựa theo lực lượng thân thể thuần túy của mình? Phương pháp này ngược lại là có thể thực hiện, bất quá ở trong tiểu viện nho nhỏ này dù sao cũng không quá phù hợp, hơn nữa thời gian gần đây cũng không nhiều, đi Yên Sơn tu luyện, lại không thích hợp.
Như vậy phụ trọng tu luyện? Đúng, chỉ có chế tạo khí cụ, phụ trọng tu luyện. Hiện tại mình ở luyện khí thuật tuy vẫn chỉ là sơ cấp, nhưng luyện chế vài món phụ trọng, vòng tay lượng lực, còn có một chút tạ gì đấy, tuyệt đối là không thành vấn đề.
Đúng rồi, trong đầu Dương Lỗi hiện lên một đạo linh quang, mình không phải còn có thể chế phù sao? Tựa hồ bên trong phù triện còn có một loại Trọng Lực Phù, sử dụng có thể ở trong thời gian nhất định, để cho trọng lượng quanh người tăng gấp bội. Nói như vậy, ở trong sân nho nhỏ này cũng có thể dễ dàng đạt đến hiệu quả cực hạn tu luyện.
Dương Lỗi là loại người nghĩ đến liền hành động, đã có biện pháp rồi, như vậy liền trực tiếp bắt đầu.
Trọng Lực Phù, Trọng Lực Phù, rất nhanh, Dương Lỗi liền đã tìm được, Trọng Lực Phù này, cao nhất là Trọng Lực Phù gấp 10 lần, về phần cao hơn nữa thì chưa có.
Muốn phương pháp chế tác loại Trọng Lực Phù này, vẫn là phải cần điểm tích lũy, bất quá làm cho Dương Lỗi có chút phiền muộn chính là, hiện tại điểm tích lũy lại không có nhiều như vậy, vẻn vẹn chỉ còn lại 1700 điểm, điểm tích lũy này gần kề chỉ có thể đổi gấp đôi đến bốn lần Trọng Lực Phù, bất đắc dĩ, Dương Lỗi đành phải trước hối đoái phương pháp chế tác gấp đôi đến gấp bốn lần Trọng Lực Phù.
Đạt được phương pháp chế tác Trọng Lực Phù, Dương Lỗi lập tức bắt đầu động thủ.
Lá bùa, phù bút, chu sa, tất cả chuẩn bị tốt.
Chế phù thuật.
- Đinh, chế tác gấp đôi Trọng Lực Phù thành công, điểm kinh nghiệm EXP +1000, khí công giá trị +10, điểm tích lũy +10.
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Dương Lỗi không khỏi nói thầm, cái hệ thống này cũng quá keo kiệt đi, Trọng Lực Phù này rõ ràng chỉ có 1000 điểm kinh nghiệm EXP, bản thân còn muốn lăn lộn điểm tích lũy, xem ra chế tác Trọng Lực Phù này không đáng tin a.
Lại liên tục làm ra mấy tấm Trọng Lực Phù, lại để cho Dương Lỗi thở phào một cái.
Coi như tốt, gấp đôi Trọng Lực Phù tuy chỉ có 1000 điểm kinh nghiệm EXP, nhưng gấp hai có 2000, dùng loại này mở rộng, gấp ba 3000, bốn lần 4000, thực cũng đã cho Dương Lỗi một chút an ủi. Cứ như vậy suy tính mà nói, như vậy về sau nếu như chế tác Trọng Lực Phù gấp trăm lần mà nói, điểm kinh nghiệm EXP là 100000, nếu như đến một nghìn lần, cái kia chính là 1000000, đó mới là cường đại, Dương Lỗi tinh tường nhớ rõ lúc trước mình giết chết con Bạch Hạc bát cấp kia, cũng chỉ là 1000000 kinh nghiệm mà thôi.
Đương nhiên cái này hiện tại cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, một nghìn lần Trọng Lực Phù, nếu có thể đủ chế tác, cái kia còn không biết phải đợi tới khi nào, tối thiểu nhất chế phù thuật của mình phải đạt tới cao cấp mới có thể chế tác, bằng không thì căn bản không có khả năng, một nghìn lần Trọng Lực Phù, đẳng cấp quá cao.
Lại nói tiếp Trọng Lực Phù bình thường chỉ có thể sử dụng nửa canh giờ mà thôi, mà mình bởi vì hệ thống, luyện chế phù triện ở trên có tinh hình ấn phù, cũng ý nghĩa cùng trước kia mình chế tạo phù triện đều là ngụy linh phù, uy lực tăng cường hơn rất nhiều, thời gian so với Trọng Lực Phù bình thường thì dài hơn, hiệu quả sử dụng chừng hai canh giờ.
Trọng Lực Phù đã có, như vậy hiện tại thiếu hụt chính là phụ trọng y, vòng tay,… cái này hiện tại không nóng nảy, rèn luyện thân thể không chỉ là hai thứ này trọng yếu, mấu chốt nhất còn ở chỗ dược vật, dùng dược vật chữa trị thân thể tổn thương của mình, bổ sung năng lượng, điểm này là phi thường trọng yếu.
Dược liệu là không thiếu hụt, nhưng mấu chốt là cách điều chế, mình không có cách điều chế thì lấy đâu ra dược tề? Mình cũng không thể lung tung bỏ chung dược liệu vào nấu, như vậy muốn cách điều chế chỉ có tìm Nhị tỷ hoặc là đi Trường Phong thương hội tìm Triệu Viễn. Hoặc là nhìn xem bên trong hệ thống có hay không? Trừ đó ra, thì không có biện pháp khác.
Nghĩ đến nơi này, Dương Lỗi lập tức mở hệ thống ra, xem xét công năng hối đoái.
Từ đầu đến cuối, nhìn kỹ một lần, bất đắc dĩ chính là, cách điều chế mình cần không có, như vậy còn lại chỉ hi vọng Nhị tỷ Dương Nguyệt hoặc là Triệu Viễn mà thôi.
Chương 50 - Hệ thống sinh hoạt chức nghiệp mở ra. (1)
Thời gian qua bận rộn tu luyện, Dương Lỗi không có hảo hảo ở nội thành đi dạo một vòng, lần này đi ra ngoài dạo, cũng là nhìn xem có khả năng gặp được vận khí tốt, tìm được vật gì tốt hay không.
Nhìn xem đám người lui tới, Dương Lỗi không khỏi thở dài, mấy ngày trước trải qua một hồi đại chiến, nhưng hiện tại đã tu bổ tốt rồi, thật khó có thể nghĩ tới năng lực xây dựng ở thế giới này mạnh như thế nào, cộng thêm một trận mưa lớn, lúc này đã không có để lại chút dấu vết nào.
Dương Lỗi cứ như vậy không mục đích gì đi dạo, bất tri bất giác đi tới một gian tiểu điếm, đây là một nhà chuyên môn bán tượng điêu khắc gỗ, trên quầy bầy đặt tượng điêu khắc gỗ rất sống động, vô cùng tinh xảo, làm cho Dương Lỗi rất hừng thú.
Mà lúc này chủ tiệm đang điêu khắc, hết sức chuyên chú, tựa hồ không có phát hiện Dương Lỗi tiến đến, một đôi tay thon dài, động tác nhanh chóng, làm cho Dương Lỗi là Vũ Sư ngũ giai cũng thấy không rõ lắm, có thể thấy được tốc độ khủng bố của chủ tiệm trung niên này. Người này tuyệt đối không phải người bình thường.
Giám Định Thuật.
- Đinh, đẳng cấp nhân vật quá cao, xem xét thất bại.
Nghe được tin tức của hệ thống, Dương Lỗi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, quả nhiên là cao thủ, mình ở trên người hắn cảm giác không thấy bất luận khí tức gì, Giám Định Thuật cũng xem xét không ra, như vậy giải thích duy nhất chính là trung niên chủ tiệm trước mắt này là một tuyệt thế cao thủ, tối thiểu nhất là cường giả Võ Thánh, bởi vì cấp bậc Vũ Đế mình hoặc nhiều hoặc ít có thể cảm nhận được khí tức của hắn, mà chủ tiệm này, mình không cảm thụ được chút nào.
Dương Lỗi dứt khoát ngồi xuống, tinh tế quan sát chủ tiệm điêu khắc.
Rất nhanh một phút đồng hồ đi qua.
Hai phút đồng hồ đi qua.
Nửa canh giờ đi qua.
Trung niên nhân tiếp tục tạo hình, ở Dương Lỗi xem ra hắn đang tạo hình, là một Huyền Ưng đã hoàn toàn thành hình, nhưng trung niên nhân lại tựa hồ không hài lòng, tiếp tục tạo hình.
Một giờ đi qua, nam tử cuối cùng như đã hài lòng, con Huyền Ưng kia tựa hồ như vật sống, khí tức cường đại lại để cho Dương Lỗi cảm thấy run sợ.
Đây là. . . đây là khí tức của ma thú bát cấp, khủng bố, thật sự là khủng bố, trung niên nam tử này rõ ràng có thủ đoạn khủng bố như thế, có thể đem khí tức ma thú bát cấp điêu khắc đi ra, tu vị người này tuyệt đối là Võ Thánh trở lên, Dương Lỗi thập phần hoài nghi tu vi nam tử này thậm chí đã vượt qua Võ Thánh, đạt đến Vũ Thần.
Mà Dương Lỗi cũng bởi vì quan sát hắn điêu khắc Huyền Ưng này, đã có chút hiểu được, cảnh giới tăng lên không ít.
Trung niên nam tử nhìn nhìn Dương Lỗi, thập phần tán thưởng nhẹ gật đầu, quay người đem con Huyền Ưng vừa điêu khắc kia cất kỹ.
- Tiền bối, vãn bối có một yêu cầu quá đáng.
- Ngươi muốn Huyền Ưng này?
Trung niên nam tử nhìn Dương Lỗi:
- Ngươi muốn Huyền Ưng này cũng chưa hẳn không thể.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Tiền bối đã hiểu lầm, ta không phải yêu cầu này.
- Cái kia ngươi muốn cái gì? Ý định để cho ta điêu khắc cho ngươi một vật phẩm sao?
Trung niên nam tử mang trên mặt dáng tươi cười nhàn nhạt.
- Cũng không phải, ta muốn bái tiền bối làm sư, học tập điêu khắc.
Dương Lỗi thành khẩn nói:
- Hi vọng tiền bối thành toàn.
Trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, trung niên nam tử trước mắt này tuyệt đối là cao thủ, tuyệt thế cao thủ, nếu như có thể bái ông ta làm thầy, tuyệt đối không lỗ, hơn nữa cho dù hắn không chịu dạy cho mình những thứ khác, học tập kỹ thuật điêu khắc này cũng không có chỗ xấu, đối với điêu khắc, Dương Lỗi cảm thấy có chút hứng thú.
- Bái ta làm thầy? Học tập điêu khắc?
Trung niên nam tử có chút dừng lại, nhưng dáng tươi cười trên mặt lại không thay đổi:
- Ngươi vì sao phải học tập điêu khắc?
- Ta muốn điêu khắc ra đồ vật trong nội tâm của ta.
Dương Lỗi đáp.
Trung niên nam tử nghe vậy khẽ gật đầu, nói tiếp:
- Học tập điêu khắc là sự tình thập phần vất vả, ngươi có thể chịu được sao?
- Vãn bối có thể chịu được.
Dương Lỗi không chút do dự đáp lại.
- Nhìn ra được ngươi thành tâm, đã như vầy, ta thu ngươi làm đồ đệ, ngươi về sau mỗi ngày tới nơi này hai canh giờ, ta dạy cho ngươi điêu khắc.
Trung niên nam tử nói.
- Đệ tử bái kiến sư tôn.
Dương Lỗi đại hỉ, bề bộn hành lễ nói.
- Không cần như thế, môn hạ của ta không có nhiều lễ tiết như vậy, chỉ cần ngươi có phần tâm này là được rồi.
Trung niên nam tử nói:
- Ta tên là Trương Dật, từ nhỏ học tập điêu khắc, hôm nay nhận ngươi làm đồ đệ coi như là có một truyền nhân rồi, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.
- Sư tôn yên tâm, ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Dương Lỗi nói.
- Đinh, chúc mừng người chơi Dương Lỗi bái sư điêu khắc Tông Sư Trương Dật.
Dương Lỗi đại hỉ, sau khi bái sư, rõ ràng có thể xem xét tin tức sư tôn.
Trương Dật:
Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Môn.
Điêu khắc Tông Sư.
Tu vi: Vũ Thần lục giai
- Híz-khà-zzz. . .
Dương Lỗi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, con mẹ nó thật là vận khí *** chó, ở chỗ này bái sư lại cường hãn như vậy, Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Môn, Vũ Thần lục giai.
- Đây là một ít tâm đắc điêu khắc của ta, ngươi trước cầm đi xem, sau khi xem xong hãy tới tìm ta.
Trương Dật lấy ra một bản bút ký hơi mỏng đưa cho Dương Lỗi, sau đó xoay người làm chuyện của mình, không hề để ý tới Dương Lỗi.
- Đinh, phải chăng học tập điêu khắc thuật?
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Dương Lỗi đại hỉ.
- Học tập.
- Đinh, chúc mừng người chơi học được điêu khắc thuật, đẳng cấp sơ cấp.
- Đinh, bởi vì người chơi học điêu khắc thuật, hệ thống sinh hoạt chức nghiệp mở ra.
Hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, lại là hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, trong nội tâm Dương Lỗi nhịn không được cười lên, cái hệ thống này quả nhiên không hổ là Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng, cái gì cũng có, hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, như vậy tất nhiên là có quan hệ cùng sinh hoạt, mà cái điêu khắc này hoàn toàn có thể xem như một loại chức nghiệp sinh hoạt.
Hôm nay vận khí vô cùng tốt, không chỉ có bái Ngưu Nhân làm sư phó, lại mở ra hệ thống sinh hoạt chức nghiệp.
Ấn mở hệ thống sinh hoạt chức nghiệp.
Phân nhiều chủng loại, trong đó có âm nhạc, mỹ thực, kiến trúc,…
Dương Lỗi im lặng, cái này quả nhiên là Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng ah, cái gì cũng có, những cái này mình mà học xong toàn bộ, nếu như phóng ở Địa Cầu mà nói, cưa muội tử là tuyệt đối không có vấn đề, ở thế giới này, đó cũng không phải là đơn giản như vậy, cái thế giới này là thế giới lấy võ vi tôn, chỉ dựa vào nắm đấm nói chuyện, dựa vào mấy chức nghiệp kia, chỉ có thể bị đánh.
Nhưng hệ thống mở ra những thứ này, như vậy chứng minh những vật này đối với tu luyện có tác dụng, dù sao ý nghĩa của hệ thống này chính là tu luyện, Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng a. Trong hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, mình cũng chỉ là bắt đầu học điêu khắc mà thôi, còn là sơ cấp điêu khắc thuật, có thể nói là đường thỉnh kinh còn xa vời vợi a.
Bất Tử Chân Thân, Trường Đao giơ lên, cao cao rơi xuống, tốc độ nhìn như chậm chạp, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng bàng bạc, đủ để Khai Sơn liệt địa.
- Phanh. . . Phanh. . .
Lưỡi đao cùng phù trận đụng vào nhau, nhấc lên khí lãng khổng lồ, bốn phía lập tức bị ảnh hướng đến, phòng ốc san sát bị xốc lên. Mà cái phù trận kia cũng tùy theo bị công phá.
- PHỐC. . .
Vương Bá Thiên phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, phù trận vừa vỡ, hắn liền bị cắn trả, cộng thêm chân khí hao tổn, đã là nỏ mạnh hết đà, hoàn cảnh đã ở vào dầu hết đèn tắt.
- Hừ, phù trận thì như thế nào, tuy cường đại, nhưng ngươi không được, quá yếu.
Chân thân vừa thu lại, Đông Phương Bất Tử đứng thẳng ở trước mặt hắn, nhìn xem Vương Bá Thiên, âm thanh lạnh lùng nói.
- Đông Phương gia, Đông Phương Bất Tử, cuối cùng có một ngày, Vương gia ta sẽ tìm ngươi thu hồi lại hết thảy.
Vương Bá Thiên lại nở nụ cười, tiếng cười càng lúc càng lớn:
- Bá Thiên quyền… dùng tánh mạng ta làm dẫn, Bá Tuyệt Thương Khung.
Nghe được thanh âm, Đông Phương Bất Tử thầm nghĩ không tốt, một chiêu thiêu đốt tánh mạng của Võ Thánh, há có thể khinh thường, vội rút lui thân về phía sau, một mét, 10m, 30m, vẫn tránh không kịp, Đông Phương Bất Tử đánh ra liên tục hai quyền.
- Bất Tử Quyết… Bất Tử Chân Thân.
- Bất Tử Quyết… Bất Tử Triền Nhiễu.
Khí lãng cường bạo từ một quyền của Vương Bá Thiên ầm ầm lao tới, uy thế kia đủ hủy thiên diệt địa, trong phương viên nửa dặm, tất cả đều ầm ầm sụp đổ. Có thể nói hôm này là đại kiếp nạn của kinh đô Càn Nguyên quốc, rất nhiều khu vực đều bị san bằng, người bị chết lan không cách nào thống kê, có thể nói máu chảy thành sông.
- Phanh. . .
Sau khi kịch liệt va chạm, Vương Bá Thiên cũng đứt khí bỏ mình, cũng mất đi cơ hội chuyển thế đầu thai của mình, vĩnh viễn biến mất trong thiên địa.
Lúc này Đông Phương Bất Tử chật vật đứng lên, đầy người máu đen, một kích này làm cho hắn bị nội thương không nhẹ, dù sao phá vỡ phù trận đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, bằng không thì một kích kia không đủ để cho hắn bị thương nặng như vậy.
Mà lúc này Đông Phương Bất Diệt, cùng Đông Phương Bất Phá cũng chạy tới, nhìn bộ dạng Đông Phương Bất Tử chật vật, vội hỏi:
- Đại ca, ngươi không sao chớ?
- Không có việc gì, chúng ta đi.
Sau khi cầm lấy phù trận kia, liền quay người ly khai.
Ba người đi không lâu sau, một thân ảnh hiện ra ở địa phương vừa giao chiến, người này đúng là Vương Bá Đạo, Vương gia Gia Chủ, tu vi Võ Thánh Đại viên mãn.
- Nhị đệ, Nhị đệ.
Vương Bá Đạo ôm lấy thi thể Vương Bá Thiên, trong mắt hiện lên hận ý trùng thiên:
- Đông Phương Bất Tử, ta muốn Đông Phương gia ngươi nợ máu phải trả bằng máu.
. . .
Hoàng Cung.
- Chết, người nào ngăn ta… chết.
Bọn người Dương Vô Địch, Triệu Nguyên Thần một đường giết vào, ra tay không chút lưu tình.
- Dương Vô Địch, Triệu Nguyên Thần, các ngươi giết đã đủ chưa.
Một thanh âm già nua vang lên.
- Lão bất tử Càn gia?
Bọn người Dương Vô Địch và Triệu Nguyên Thần nhìn nhau, đều là vẻ mặt ngưng trọng, bốn đại gia tộc sở dĩ không dám diệt Càn gia, chính là vì lão bất tử kia tồn tại, nếu như không phải hắn, Càn gia sớm đã bị tiêu diệt ngàn năm rồi.
- Thối lui, bằng không thì chết.
Thanh âm bá đạo, liều lĩnh, thực lực lão bất tử Càn gia này vô cùng cường đại, một chân đã bước vào Vũ Thần chi cảnh, Võ Thánh Đại viên mãn bình thường cũng không phải đối thủ.
Chiến, hay là lui? Đây là một lựa chọn khó xử rồi.
- Chiến, hôm nay Dương Vô Địch ta muốn nhìn xem, lão bất tử ngươi có năng lực gì, nhìn xem người nửa chân đạp đến Vũ Thần chi cảnh mạnh như thế nào.
Dương Vô Địch lập tức cầm chặt trường thương, đây là Lê Hoa thương, Cực phẩm Linh khí.
Dương Vô Địch như thế, Triệu Nguyên Thần cũng không cam chịu yếu thế, trường kiếm nơi tay, Trảm Không Kiếm run lên, cũng là Cực phẩm Linh khí. Mọi người khác cũng đồng dạng lấy ra vũ khí từng người, chân khí bắt đầu khởi động, đại chiến hết sức căng thẳng.
- Đạp đạp, đạp đạp.
- Thanh âm gì?
- Không tốt, này là quân đội, chết tiệt, đây là cấm vệ quân.
Dương Vô Địch thầm mắng, nghe thanh âm này, đội quân kia tuyệt đối không dưới một vạn người, mà một vạn cấm vệ quân đó là khái niệm gì, tuy ở trong mắt bọn hắn chỉ là gà đất chó kiểng không chịu nổi một kích, nhưng đây chính là một vạn cấm vệ quân võ trang đầy đủ, hơn nữa rất có thể sẽ có tên nỏ quân dụng, đó cũng không phải là đùa giỡn, tuy nhiều Võ Thánh như vậy có thể chiến thắng, nhưng đằng sau còn có một lão bất tử tu vi khủng bố, lúc này Thăng Tiên Lệnh chỉ sợ đoạt không được nữa.
- Đi, hiện tại gần đi.
Lúc này Triệu Nguyên Thần hô.
- Rút lui.
Vừa dứt lời, quả nhiên là một đại đội cấm vệ quân, còn mang theo tên nỏ quân dụng cỡ lớn.
Chỉ nghe thấy tên tướng quân đang mặc áo giáp kia, uy phong bát diện vung tay lên, lớn tiếng nói:
- Bắn cho ta, bắn chết bọn hắn.
Trong lòng Dương Vô Địch giận dữ, quát to:
- Muốn chết.
Trường thương quét qua, lập tức có mấy người bị kình phong chém thành hai nữa, tràng diện cực kỳ máu tanh, mà trường kiếm của Triệu Nguyên Thần cũng không có làm cảnh, hình thành một vòng xoáy vô hình, đem tất cả mũi tên phản xạ trở về.
- Người nào ngăn ta, chết.
Một dãy tám người, một đường giết ra, tử thương vô số.
Tướng quân kia thấy tình huống như vậy, hai mắt đỏ thẫm, tu vị những người này quá cường hãn, một vạn cấm vệ quân này chỉ sợ còn thu thập không được bọn họ. Bất quá lúc này bọn hắn đã giết đỏ cả mắt rồi.
- Tên nỏ, tên nỏ, đều phóng cho ta, phóng, bắn chết bọn hắn.
- Ngây thơ, ngây thơ.
Dương Vô Địch cười lạnh một tiếng:
- Phách Không chưởng, chúng ta đi.
. . .
Trong hoàng cung.
- Lão Tổ tông, ngài như thế nào thả bọn hắn đi ?
Càn Vô Cực khó hiểu, nhìn lão giả trước mặt nói.
- Ngươi còn yếu, đồ vật không biết còn rất nhiều.
Lão giả thở dài, nhìn cái hộp trong tay, vỗ nhẹ nhẹ nói:
- Vì cái Thăng Tiên Lệnh này, Càn gia ta trả giá nhiều lắm.
Một quả Thăng Tiên Lệnh này lại để cho hoàng thất nguyên khí đại thương, không chỉ mất đi một trăm triệu lượng Hoàng Kim, cũng đã mất đi hai vị Võ Thánh, cao thủ Võ Thánh trong hoàng thất, vốn đã không nhiều lắm, hôm nay mất đi hai vị, so với mất đi một trăm triệu lượng Hoàng Kim kia còn muốn làm cho lão giả thịt đau, đây chính là cao thủ cấp bậc Võ Thánh, bồi dưỡng một Võ Thánh phải hao phí vô số tâm tư, hôm nay hoàng thất nhân tài tàn lụi, muốn bồi dưỡng được một Võ Thánh nói dễ vậy sao.
Bất quá đáng được ăn mừng chính là, Thăng Tiên Lệnh rốt cục đã đắc thủ rồi, sau khi khởi động, ba ngày sau sẽ có người Huyền Cơ Môn đến tiếp.
Đến lúc đó Càn gia ở Huyền Cơ Môn có một gã Chân truyền đệ tử, như vậy Càn gia liền có thể lần nữa huy hoàng, tái hiện Càn Nguyên quốc hiển hách thần uy, bốn đại gia tộc, bất quá chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi.
Chương 47 - Huyết nhuộm Hoàng Cung. (2)
Ban đêm...
Mưa to như trút nước rửa toàn bộ Đô thành, hết thảy dấu vết đều ở trong cơn mưa kia mà hầu như không còn, giống như trời xanh rơi lệ, xót thương cho phàm nhân vì một vật tầm thường mà chém giết máu chảy thành sông, cũng tựa như giọt nước mắt sót thương cho một vương triều gần tàn lụi.
Một đêm này, Đông Phương gia cùng hoàng thất đã trở thành chủ nhân của phù trận cùng Thăng Tiên Lệnh, mà Vương gia tổn thất thảm trọng, mất đi một vị cao thủ Võ Thánh, nhưng cái gì cũng không có đạt được. Mà Đông Phương gia ở lần này là người lấy được lợi ích lớn nhất, một người không tổn hại, một phân tiền không ra, liền được phù trận giá trị ngàn vạn Hoàng Kim.
. . .
- Lão ca, ngươi nói lần này ai sẽ chiến thắng? Triệu gia, Dương gia, Đông Phương gia hay là hoàng thất cùng Vương gia?
Dương Lỗi nhìn mưa to bên ngoài, lúc này lộ ra yên lặng đặc biệt.
Triệu Viễn cười cười nói:
- Bọn hắn ai cũng không có chiến thắng, chiến thắng chính là Tê Hồn Cốc.
- Đúng vậy, ha ha, lão ca nói không sai, Tê Hồn Cốc quả nhiên lợi hại.
Dương Lỗi nở nụ cười.
Đát đát đát.
Tiếng đập cửa vang lên.
- Chuyện gì?
- Triệu quản sự, đây là đồ vật ngươi muốn.
Người nọ nói xong lập tức ly khai.
Dương Lỗi thấy hắn tiến đến, nhân tiện nói:
- Triệu lão ca, chuyện gì cho ngươi kinh ngạc như thế?
- Hoàng thất cuối cùng bảo trụ được Thăng Tiên Lệnh, bất quá. . . chết hai vị Võ Thánh.
Triệu Viễn ngồi xuống, sau đó từ từ nói ra.
- Hoàng thất rõ ràng bảo trụ được Thăng Tiên Lệnh, thật lợi hại.
Dương Lỗi không khỏi kinh ngạc, bốn đại gia tộc cũng không có một phương là đèn đã cạn dầu, thực lực khủng bố, vì cái Thăng Tiên Lệnh này nhất định sẽ là khuynh sào xuất động, liều lĩnh vô cùng.
- Chớ xem thường hoàng thất, lão gia hỏa trong hoàng cung kia rất lợi hại?
Triệu Viễn nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra.
Dương Lỗi dừng một chút hỏi tiếp:
- Như vậy bốn đại gia tộc thì sao? Tình huống bốn đại gia tộc như thế nào?
- Dương lão đệ ngươi hẳn là người Dương gia?
Lúc này Triệu Viễn không có trả lời vấn đề, mà là ngoắc ngoắc nhìn Dương Lỗi.
Cuối cùng Dương Lỗi vẫn là gật đầu.
- Quả là thế, nếu như không phải đại gia tộc, như thế nào bồi dưỡng được thiên tài như Dương lão đệ ngươi.
Triệu Viễn không khỏi thổn thức nói.
- Triệu lão ca, ngươi cũng đừng trêu chọc ta, tuy ta xem như người Dương gia, nhưng đối với Dương gia, ta là không có chút hảo cảm nào.
Dương Lỗi cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói:
- Chắc hẳn lão ca cũng đã được nghe nói đến Tam Thiếu phế vật của Uy Vũ Vương phủ chứ?
- Chẳng lẽ ngươi là…
- Đúng vậy, ta chính là tên phế vật trong miệng bọn họ.
Dương Lỗi ngữ khí thản nhiên nói, tựa hồ chuyện này cùng hắn không hề liên quan.
- Ha ha, phế vật, ta xem bọn hắn mới là phế vật, lại còn nói Dương lão đệ là phế vật.
Triệu Viễn cười ha hả:
- Bất quá, Dương lão đệ ngươi che dấu đủ sâu.
- Hi vọng lão ca ngươi có thể bảo trụ bí mật này, chớ nói ra ngoài.
Dương Lỗi nhìn Triệu Viễn, ngữ khí rất nghiêm túc nói ra.
- Ta sẽ không nói ra, điểm ấy Dương lão đệ ngươi tuyệt đối có thể yên tâm, điểm danh dự ấy ta vẫn phải có, lão Triệu ta không phải bà tám.
Triệu Viễn vỗ ngực nói.
- Bất quá lão ca, ngươi kỳ thật cũng không chỉ là một quản sự đơn giản như vậy a?
Lúc này Dương Lỗi cũng không giữ lại, hỏi nghi hoặc trong lòng mình, Triệu Viễn này kỳ thật cũng rất thần bí, một quản sự mà thôi, có thể biết nhiều tin tức như vậy, nếu quả thật chỉ là một quản sự nho nhỏ, sao có quyền lợi cấp Chí Tôn tạp? Rất hiển nhiên không có khả năng.
- Dương lão đệ ngươi ánh mắt như đuốc, chủ nhân Trường Phong thương hội này họ Triệu.
- Thì ra là thế.
Dương Lỗi cũng là người thông minh, người thông minh thường thường chỉ cẩn lộ một chút sẽ hiểu, không cần làm ra quá nhiều giải thích:
- Đúng rồi, lão ca, vừa rồi lão ca còn chưa nói tình huống của bốn đại gia tộc như thế nào?
- Lão đệ lo lắng Dương gia?
- Không có.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Dương gia cùng ta vô can, chỉ là hiếu kỳ mà thô.
Thật ra này cũng không phải lời nói thật của Dương Lỗi, tuy hắn không có hảo cảm gì với Dương gia, bất quá trong khoảng thời gian thực lực của hắn còn nhỏ yếu, nương theo bóng mát của Dương gia, làm một ít việc sẽ thuận tiện hơn, thậm chí sẽ an toàn hơn một ít. Nếu như trong chuyện này Dương gia tổn thất thảm trọng, như vậy cũng không phải là điều hắn muốn.
Triệu Viễn mỉm cười, không có dây dưa ở vấn đề này, mà chỉ nói:
- Bốn đại gia tộc, Dương gia, Triệu gia, Đông Phương gia không hư hao chút nào, mà Vương gia Vương Bá Thiên chết, phù trận không giữ được.
Dương Lỗi chấn động.
- Phù trận của Vương gia rõ ràng bị đoạt rồi, là ai có phách lực lớn như vậy?
- Đông Phương gia, Đông Phương Bất Tử.
- Đông Phương gia không phải chạy đi đoạt Thăng Tiên Lệnh sao? Như thế nào sẽ đi đoạt phù trận? Chẳng lẽ là Vương gia ở thời điểm đoạt Thăng Tiên Lệnh, chống lại cùng Đông Phương gia sao?
Dương Lỗi suy đoán nói.
- Không phải, Đông Phương gia không có đi cướp đoạt Thăng Tiên Lệnh, mục tiêu của bọn hắn là phù trận của Vương gia, Vương Bá Thiên kia là kẻ đần, cho rằng ba đại gia tộc chỉ nhằm vàoThăng Tiên Lệnh, lại không nghĩ rằng bị Đông Phương Bất Tử theo dõi.
Triệu Viễn giải thích nói:
- Đông Phương gia cùng Dương gia vốn chính là quan hệ thông gia, hai nhà liên hợp, Dương gia đi lấy Thăng Tiên Lệnh, mà Đông Phương gia đi lấy phù trận, nhưng không nghĩ tới Thăng Tiên Lệnh cuối cùng vẫn là rơi vào trong tay hoàng thất, quân cờ chênh lệch một bước, mà phù trận lại thật sự rơi xuống trong tay Đông Phương Bất Tử, đã có phù trận, Đông Phương Bất Tử phía dưới Vũ Thần có thể nói vô địch rồi.
- Cái phù trận kia thực cường đại như vậy sao, chẳng lẽ không có bất kỳ khuyết điểm nào? Nếu như không có khuyết điểm mà nói, chủ nhân phù trận kia như thế nào lại lấy ra đấu giá?
Dương Lỗi khó hiểu hỏi, trong lòng hắn tinh tường, phù trận này nếu quả thật không có nhược điểm mà nói, phù trận này chắc chắn sẽ không tùy ý lấy ra bán đấy.
- Tự nhiên là có, cái kia chính là lúc sử dụng tiêu hao năng lượng cực lớn, cho nên thúc dục phù trận tối thiểu nhất cần cảnh giới Vũ Hoàng, hơn nữa Vũ Hoàng cảnh giới chỉ có thể thúc dục ba lượt, sau ba lượt sẽ bất lực rồi, có thể thấy được phát động cái phù trận này cần có năng lượng khổng lồ ra sao, đương nhiên nếu như cái phù trận kia cho lão đệ ngươi, hoàn toàn không cần lo lắng rồi, dùng thập thành đan vô cùng, hoàn toàn có thể thiêu đốt đan dược để thúc dục.
Dương Lỗi cười cười, lại không để ý, một bộ phù trận mà thôi, sau này mình hoàn toàn có thể tự luyện chế.
- Đúng rồi, lão ca có đan phương Hồi Khí Đan hay không?
Dương Lỗi nhớ tới một chuyện, nếu như có đan phương Hồi Khí Đan mà nói, như vậy ở trên gia tộc Đại tỷ thí gần như ở vào thế bất bại rồi.
Triệu Viễn nhăn mày lại:
- Hồi Khí Đan, Hồi Khí Đan này là căn bản của Triệu gia, muốn lấy đến đan phương Hồi Khí Đan, khó. . . khó. . .
Chương 48 - Thiết Bố Sam, Trọng Lực Phù. (1)
- Nếu quá khó khăn thì thôi vậy.
Dương Lỗi nghe vậy nói, Hồi Khí Đan này là đan dược Huyền giai cửu phẩm, mình muốn luyện chế cũng không nhất định có thể đơn giản thành công, xác xuất thành công kia đoán chừng rất đáng thương.
Triệu Viễn suy nghĩ một chút nói:
- Đan phương Hồi Khí Đan là không có, bất quá có đan phương một loại đan dược công hiệu không sai biệt lắm, cũng hồi phục chân khí rất nhanh, gọi là Hồi Nguyên Đan, Hồi Nguyên Đan này là đan dược Huyền giai tứ phẩm, công hiệu so với Hồi Khí Đan thì kém một ít, nhưng luyện chế so với Hồi Khí Đan còn khó khăn hơn.
Con mắt Dương Lỗi sáng ngời, Hồi Nguyên Đan này chẳng phải là rất tốt sao, phẩm cấp tương đối thấp mà nói, như vậy đối với mình luyện chế sẽ dễ dàng một chút, nhưng. . . nhưng vì cái gì Triệu Viễn còn nói, luyện chế Hồi Nguyên Đan tương đối khó khăn đây? Bất quá vô luận như thế nào, mình cũng không có lựa chọn khác rồi, Hồi Nguyên Đan, có đan phương là tốt rồi.
- Vậy thì tốt, Triệu lão ca, ta muốn đan phương Hồi Nguyên Đan kia.
- Ta sẽ cho người đưa tới.
Triệu Viễn đứng người lên nói.
. . .
Ra khỏi Trường Phong thương hội, đi trên đường hắn mới hiểu được, vì cái gì Hồi Nguyên Đan này tuy là Huyền giai Tứ phẩm đan dược, so với Huyền giai cửu phẩm Hồi Khí Đan còn khó có thể luyện chế ra. Cũng là bởi vì hai loại dược liệu luyện chế Hồi Nguyên Đan kia so sánh đặc thù, một âm một dương, rất dễ tạc lô, cho nên mới đầu luyện chế cực không dễ dàng, bất quá đây đối với Dương Lỗi mà nói hoàn toàn không là vấn đề, có hệ thống luyện đan, hoàn toàn có thể đạt tới khống chế tinh diệu.
Trở lại tiểu viện, Dương Lỗi liền không thể chờ đợi được bắt đầu luyện chế Hồi Nguyên Đan, lại nói tiếp hiệu quả Hồi Nguyên Đan này cũng không chênh lệch Hồi Khí Đan bao nhiêu, thậm chí đối với người dưới Vũ Vương cảnh mà nói, Hồi Nguyên Đan này còn tốt hơn một ít, không chỉ có thể khôi phục chân khí, còn có thể tiến hành ôn bổ kinh mạch.
Tử Long Đỉnh.
Thuật luyện đan.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công +100, điểm tích lũy +100, độ thuần thục tăng lên.
Dương Lỗi lắp bắp kinh hãi, lần luyện chế đan dược này đã thất bại, nhưng điểm kinh nghiệm EXP lại cao dọa người, 10000 điểm kinh nghiệm EXP, dĩ vãng thất bại, điểm kinh nghiệm EXP mới 200 mà thôi, nhưng lần này, rõ ràng có 10000, chênh lệch to lớn. Dương Lỗi âm thầm suy tư, chẳng lẽ Hồi Nguyên Đan này có cái gì đặc thù hay sao? Nhất định là như vậy, bằng không thì luyện chế thất bại không có kinh nghiệm phong phú như vậy.
Đã như vầy, như vậy luyện chế, thành công sẽ biết.
Tiếp tục.
Thuật luyện đan.
Chân khí gia trì.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công + 100, điểm tích lũy +100, độ thuần thục tăng lên.
Lại thất bại, lần thứ hai thất bại.
Thuật luyện đan của mình đã đạt đến trung cấp, nhưng không nghĩ tới hai lần đều là thất bại, tựa hồ thời điểm mình luyện chế Địa Nguyên đan xác xuất thành công gần 40%, mà Hồi Nguyên Đan này so với Địa Nguyên đan cao hơn hai phẩm mà thôi. Nhưng luyện chế lại khó như vậy?
Lại tiếp tục luyện chế.
Thuật luyện đan.
Lần thứ ba, lần thứ ba rõ ràng vẫn thất bại. Dương Lỗi hơi có chút ngồi không yên, lần lượt thất bại, như thế nào cũng sẽ có chút tâm phiền. Ngồi xuống, hít một hơi thật sâu ngẫm lại, mình có lẽ nên hối đoái một phần tâm pháp, có thể để cho tâm tình mình rất nhanh bình tĩnh trở lại, nếu như mà có, như vậy sẽ phi thường cần thiết.
Bất quá Huyền Nguyên bí quyết không phải là không có thể? Thử vận hành một lát, trong nội tâm bình tĩnh rất nhiều, mặc dù hiệu quả không có tốt như trong tưởng tượng, nhưng dù sao cũng có chút hiệu quả.
Năm phút đồng hồ sau, Dương Lỗi lại bắt đầu lần nữa.
Thuật luyện đan.
Chân khí gia trì.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thành công, điểm kinh nghiệm EXP +100000, giá trị khí công +1000, điểm tích lũy +1000, độ thuần thục tăng lên.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Âm Dương chi khí.
- Đinh, chúc mừng người chơi thăng cấp.
Sau đó cảm thấy trong cơ thể nhiều hơn một cổ khí lưu, lúc nóng lúc lạnh, bất quá cảm giác hết sức thoải mái, cổ khí lưu kia cuối cùng ẩn núp ở trong chỗ sâu đan điền của mình.
Âm Dương chi khí, lại là Âm Dương chi khí, vừa nghe nói cũng thuộc loại trâu bò, bất quá cụ thể là cái gì nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì hai chủng dược liệu bên trong Hồi Nguyên Đan, một âm một dương, do đó để cho mình lĩnh ngộ Âm Dương chi khí? Dương Lỗi lại nghĩ tới thời điểm mình gặp được Bạch Tố Trinh, đây không phải là Âm Dương quả sao? Một âm một dương, có phải Âm Dương hai khí này, cùng Âm Dương quả kia cũng có liên hệ hay không? Hoặc là sau khi ăn vào Âm Dương quả sẽ có thể đạt được Âm Dương nhị khí? Nhưng ở bên trong tư liệu ghi lại, cũng không có cái thuyết pháp này. Ấn mở giải thích thuộc tính Âm Dương hai khí.
Âm Dương chi khí:
Thiên Địa sơ khai, Hỗn Độn hóa Âm Dương, Âm Dương nhị khí chính là điểm bắt đầu của Thiên Địa, được Âm Dương nhị khí có thể Tạo Hóa vạn vật.
Dương Lỗi trợn tròn mắt, thuộc loại trâu bò a, tuyệt đối là thuộc loại trâu bò, được Âm Dương nhị khí có thể Tạo Hóa vạn vật, cái kia há không phải mình có thể thành Thần rồi sao, nhưng. . . nhưng mấu chốt của vấn đề là, Âm Dương nhị khí này mình căn bản không biết sử dụng như thế nào, Tạo Hóa vạn vật như thế nào, bất quá, tu vi mình quá kém, cũng không có khả năng Tạo Hóa vạn vật, muốn Tạo Hóa cũng là phải tìm nữ nhân xinh đẹp một chút, sau đó này nọ í é í é, cuối cùng là tạo hóa sinh ra một sinh mạng mới.
Bất quá thứ này dù sao đối với mình không có chỗ xấu, hiện tại mình không thể sử dụng, nắm giữ Âm Dương nhị khí này cũng không có chỗ xấu, chờ sau này mình cường đại lại nghĩ cách sử dụng cũng không muộn.
Bất quá bất kể như thế nào, Hồi Nguyên Đan này là luyện chế ra được rồi, hơn nữa đẳng cấp tăng lên lần nữa, mình nguyên lai là Vũ Sư tứ giai, hiện tại tiến vào đến Vũ Sư ngũ giai, tốc độ tu luyện này tuyệt đối là chưa từng có ai.
Hồi Nguyên Đan:
Huyền giai Tứ phẩm, có thể hồi phục chân khí, thể lực rất nhanh.
Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, Hồi Nguyên Đan này căn bản không có cái gì khác nhau, không có gì kỳ quái, nhưng vì cái gì điểm kinh nghiệm EXP sẽ cao như vậy?
Như thế mình lại luyện chế một lần.
Thuật luyện đan.
Chân khí gia trì.
- Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thành công, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công +100, điểm tích lũy +100.
Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, lần này điểm kinh nghiệm EXP lại chỉ có 10000, cùng lúc trước 100000 kém gấp 10 lần. Chẳng lẽ là nguyên nhân mình đã lấy được Âm Dương nhị khí? Bất quá thời điểm mình luyện đan, từ trong lò đan truyền ra một cổ khí lưu, rất yếu ớt, nhưng vẫn để cho Dương Lỗi cảm thấy, cũng dung nhập đến bên trong Âm Dương nhị khí ẩn núp trong Đan Điền kia.
Chương 49 - Thiết Bố Sam, Trọng Lực Phù. (2)
Như thế xem ra điểm kinh nghiệm EXP này bị Âm Dương nhị khí kia hấp thu, Dương Lỗi bất đắc dĩ, nếu như luyện chế một quả Hồi Nguyên Đan có thể có mười vạn điểm kinh nghiệm EXP mà nói, như vậy mình luyện chế, luyện chế, điên cuồng luyện chế Hồi Nguyên Đan, tu vi liền rầm rầm tăng lên, không dùng được một tháng mình liền có thể đột phá Vũ Sư tiến vào Vũ Vương chi cảnh rồi.
Nhưng lúc này hi vọng tan vỡ, trong nội tâm không khỏi âm thầm đáng tiếc.
Hồi Nguyên Đan là phải luyện chế, tối thiểu không thể ít hơn hai mươi viên, hiện tại luyện chế ra hai khỏa, còn xa xa không đủ.
Bất quá luyện đan luyện lâu như vậy cũng có chút không thú vị, vấn đề này gấp không được.
Tra nhìn xuống thuộc tính của mình, phát hiện hiện tại điểm tích lũy của mình rõ ràng đạt đến 6700 điểm.
Điểm tích lũy này là đồ tốt, Dương Lỗi nhớ tới mình thèm thuồng phần công pháp kia, Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất, 5000 điểm tích lũy, hối đoái, hiện tại nên hối đoái.
- Đinh, người chơi phải chăng muốn hối đoái Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất?
- Hối đoái.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất, xin hỏi phải chăng học tập?
Cái này còn phải hỏi, nhất định là học tập.
- Đinh, chúc mừng người chơi học được Thiết Bố Sam.
Sau khi học được Thiết Bố Sam, Dương Lỗi cảm giác được thân thể của mình đã xảy ra biến hóa nào đó, thân thể trở nên càng cường đại, lực lượng so với trước kia trọn vẹn tăng lên gấp đôi.
Không phải Vũ Sư không thể phá, đây cũng chính là nói mình coi như là đứng đấy, nếu như tu vi đối phương không đạt đến cảnh giới Vũ Sư mà nói, căn bản là phá không được phòng ngự của mình, đây chính là lực lượng thân thể tinh khiết ah. Như vậy nói cách khác, nếu như mình cùng người khác đánh nhau, coi như là chân khí dùng hết rồi, cũng không cần lo lắng, còn có thân thể cường hãn, đây là nhất trọng bảo đảm ah.
Đã nhận được Thiết Bố Sam Quyển thứ nhất, chỉ có ba tầng trước, khiến Dương Lỗi đối với ba cuốn ở đằng sau cảm thấy mong đợi, chỗ tốt của Quyển thứ nhất, Dương Lỗi đã tinh tường cảm thấy, như thế Quyển 2:, Quyển 3:, Quyển 4:, so với Quyển thứ nhất khẳng định cường đại hơn nhiều, nếu như hiện tại có thể học được mà nói, cái kia mình sẽ đạt đến mức nào? Nghĩ đến đây, Dương Lỗi đã có chút chảy nước miếng.
Thiết Bố Sam chú ý chính là rèn luyện thân thể, như vậy rèn luyện như thế nào, này cũng là một nan đề rồi, cái hệ thống này để cho mình trực tiếp luyện thành tầng ba trước của Thiết Bố Sam, nhưng phiền muộn chính là, mình muốn để cho thân thể của mình càng tiến một tầng mà nói, lại không có phương pháp rèn luyện tốt gì.
Cực hạn tu luyện? Không cần chân khí, chỉ nương tựa theo lực lượng thân thể thuần túy của mình? Phương pháp này ngược lại là có thể thực hiện, bất quá ở trong tiểu viện nho nhỏ này dù sao cũng không quá phù hợp, hơn nữa thời gian gần đây cũng không nhiều, đi Yên Sơn tu luyện, lại không thích hợp.
Như vậy phụ trọng tu luyện? Đúng, chỉ có chế tạo khí cụ, phụ trọng tu luyện. Hiện tại mình ở luyện khí thuật tuy vẫn chỉ là sơ cấp, nhưng luyện chế vài món phụ trọng, vòng tay lượng lực, còn có một chút tạ gì đấy, tuyệt đối là không thành vấn đề.
Đúng rồi, trong đầu Dương Lỗi hiện lên một đạo linh quang, mình không phải còn có thể chế phù sao? Tựa hồ bên trong phù triện còn có một loại Trọng Lực Phù, sử dụng có thể ở trong thời gian nhất định, để cho trọng lượng quanh người tăng gấp bội. Nói như vậy, ở trong sân nho nhỏ này cũng có thể dễ dàng đạt đến hiệu quả cực hạn tu luyện.
Dương Lỗi là loại người nghĩ đến liền hành động, đã có biện pháp rồi, như vậy liền trực tiếp bắt đầu.
Trọng Lực Phù, Trọng Lực Phù, rất nhanh, Dương Lỗi liền đã tìm được, Trọng Lực Phù này, cao nhất là Trọng Lực Phù gấp 10 lần, về phần cao hơn nữa thì chưa có.
Muốn phương pháp chế tác loại Trọng Lực Phù này, vẫn là phải cần điểm tích lũy, bất quá làm cho Dương Lỗi có chút phiền muộn chính là, hiện tại điểm tích lũy lại không có nhiều như vậy, vẻn vẹn chỉ còn lại 1700 điểm, điểm tích lũy này gần kề chỉ có thể đổi gấp đôi đến bốn lần Trọng Lực Phù, bất đắc dĩ, Dương Lỗi đành phải trước hối đoái phương pháp chế tác gấp đôi đến gấp bốn lần Trọng Lực Phù.
Đạt được phương pháp chế tác Trọng Lực Phù, Dương Lỗi lập tức bắt đầu động thủ.
Lá bùa, phù bút, chu sa, tất cả chuẩn bị tốt.
Chế phù thuật.
- Đinh, chế tác gấp đôi Trọng Lực Phù thành công, điểm kinh nghiệm EXP +1000, khí công giá trị +10, điểm tích lũy +10.
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Dương Lỗi không khỏi nói thầm, cái hệ thống này cũng quá keo kiệt đi, Trọng Lực Phù này rõ ràng chỉ có 1000 điểm kinh nghiệm EXP, bản thân còn muốn lăn lộn điểm tích lũy, xem ra chế tác Trọng Lực Phù này không đáng tin a.
Lại liên tục làm ra mấy tấm Trọng Lực Phù, lại để cho Dương Lỗi thở phào một cái.
Coi như tốt, gấp đôi Trọng Lực Phù tuy chỉ có 1000 điểm kinh nghiệm EXP, nhưng gấp hai có 2000, dùng loại này mở rộng, gấp ba 3000, bốn lần 4000, thực cũng đã cho Dương Lỗi một chút an ủi. Cứ như vậy suy tính mà nói, như vậy về sau nếu như chế tác Trọng Lực Phù gấp trăm lần mà nói, điểm kinh nghiệm EXP là 100000, nếu như đến một nghìn lần, cái kia chính là 1000000, đó mới là cường đại, Dương Lỗi tinh tường nhớ rõ lúc trước mình giết chết con Bạch Hạc bát cấp kia, cũng chỉ là 1000000 kinh nghiệm mà thôi.
Đương nhiên cái này hiện tại cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, một nghìn lần Trọng Lực Phù, nếu có thể đủ chế tác, cái kia còn không biết phải đợi tới khi nào, tối thiểu nhất chế phù thuật của mình phải đạt tới cao cấp mới có thể chế tác, bằng không thì căn bản không có khả năng, một nghìn lần Trọng Lực Phù, đẳng cấp quá cao.
Lại nói tiếp Trọng Lực Phù bình thường chỉ có thể sử dụng nửa canh giờ mà thôi, mà mình bởi vì hệ thống, luyện chế phù triện ở trên có tinh hình ấn phù, cũng ý nghĩa cùng trước kia mình chế tạo phù triện đều là ngụy linh phù, uy lực tăng cường hơn rất nhiều, thời gian so với Trọng Lực Phù bình thường thì dài hơn, hiệu quả sử dụng chừng hai canh giờ.
Trọng Lực Phù đã có, như vậy hiện tại thiếu hụt chính là phụ trọng y, vòng tay,… cái này hiện tại không nóng nảy, rèn luyện thân thể không chỉ là hai thứ này trọng yếu, mấu chốt nhất còn ở chỗ dược vật, dùng dược vật chữa trị thân thể tổn thương của mình, bổ sung năng lượng, điểm này là phi thường trọng yếu.
Dược liệu là không thiếu hụt, nhưng mấu chốt là cách điều chế, mình không có cách điều chế thì lấy đâu ra dược tề? Mình cũng không thể lung tung bỏ chung dược liệu vào nấu, như vậy muốn cách điều chế chỉ có tìm Nhị tỷ hoặc là đi Trường Phong thương hội tìm Triệu Viễn. Hoặc là nhìn xem bên trong hệ thống có hay không? Trừ đó ra, thì không có biện pháp khác.
Nghĩ đến nơi này, Dương Lỗi lập tức mở hệ thống ra, xem xét công năng hối đoái.
Từ đầu đến cuối, nhìn kỹ một lần, bất đắc dĩ chính là, cách điều chế mình cần không có, như vậy còn lại chỉ hi vọng Nhị tỷ Dương Nguyệt hoặc là Triệu Viễn mà thôi.
Chương 50 - Hệ thống sinh hoạt chức nghiệp mở ra. (1)
Thời gian qua bận rộn tu luyện, Dương Lỗi không có hảo hảo ở nội thành đi dạo một vòng, lần này đi ra ngoài dạo, cũng là nhìn xem có khả năng gặp được vận khí tốt, tìm được vật gì tốt hay không.
Nhìn xem đám người lui tới, Dương Lỗi không khỏi thở dài, mấy ngày trước trải qua một hồi đại chiến, nhưng hiện tại đã tu bổ tốt rồi, thật khó có thể nghĩ tới năng lực xây dựng ở thế giới này mạnh như thế nào, cộng thêm một trận mưa lớn, lúc này đã không có để lại chút dấu vết nào.
Dương Lỗi cứ như vậy không mục đích gì đi dạo, bất tri bất giác đi tới một gian tiểu điếm, đây là một nhà chuyên môn bán tượng điêu khắc gỗ, trên quầy bầy đặt tượng điêu khắc gỗ rất sống động, vô cùng tinh xảo, làm cho Dương Lỗi rất hừng thú.
Mà lúc này chủ tiệm đang điêu khắc, hết sức chuyên chú, tựa hồ không có phát hiện Dương Lỗi tiến đến, một đôi tay thon dài, động tác nhanh chóng, làm cho Dương Lỗi là Vũ Sư ngũ giai cũng thấy không rõ lắm, có thể thấy được tốc độ khủng bố của chủ tiệm trung niên này. Người này tuyệt đối không phải người bình thường.
Giám Định Thuật.
- Đinh, đẳng cấp nhân vật quá cao, xem xét thất bại.
Nghe được tin tức của hệ thống, Dương Lỗi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, quả nhiên là cao thủ, mình ở trên người hắn cảm giác không thấy bất luận khí tức gì, Giám Định Thuật cũng xem xét không ra, như vậy giải thích duy nhất chính là trung niên chủ tiệm trước mắt này là một tuyệt thế cao thủ, tối thiểu nhất là cường giả Võ Thánh, bởi vì cấp bậc Vũ Đế mình hoặc nhiều hoặc ít có thể cảm nhận được khí tức của hắn, mà chủ tiệm này, mình không cảm thụ được chút nào.
Dương Lỗi dứt khoát ngồi xuống, tinh tế quan sát chủ tiệm điêu khắc.
Rất nhanh một phút đồng hồ đi qua.
Hai phút đồng hồ đi qua.
Nửa canh giờ đi qua.
Trung niên nhân tiếp tục tạo hình, ở Dương Lỗi xem ra hắn đang tạo hình, là một Huyền Ưng đã hoàn toàn thành hình, nhưng trung niên nhân lại tựa hồ không hài lòng, tiếp tục tạo hình.
Một giờ đi qua, nam tử cuối cùng như đã hài lòng, con Huyền Ưng kia tựa hồ như vật sống, khí tức cường đại lại để cho Dương Lỗi cảm thấy run sợ.
Đây là. . . đây là khí tức của ma thú bát cấp, khủng bố, thật sự là khủng bố, trung niên nam tử này rõ ràng có thủ đoạn khủng bố như thế, có thể đem khí tức ma thú bát cấp điêu khắc đi ra, tu vị người này tuyệt đối là Võ Thánh trở lên, Dương Lỗi thập phần hoài nghi tu vi nam tử này thậm chí đã vượt qua Võ Thánh, đạt đến Vũ Thần.
Mà Dương Lỗi cũng bởi vì quan sát hắn điêu khắc Huyền Ưng này, đã có chút hiểu được, cảnh giới tăng lên không ít.
Trung niên nam tử nhìn nhìn Dương Lỗi, thập phần tán thưởng nhẹ gật đầu, quay người đem con Huyền Ưng vừa điêu khắc kia cất kỹ.
- Tiền bối, vãn bối có một yêu cầu quá đáng.
- Ngươi muốn Huyền Ưng này?
Trung niên nam tử nhìn Dương Lỗi:
- Ngươi muốn Huyền Ưng này cũng chưa hẳn không thể.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Tiền bối đã hiểu lầm, ta không phải yêu cầu này.
- Cái kia ngươi muốn cái gì? Ý định để cho ta điêu khắc cho ngươi một vật phẩm sao?
Trung niên nam tử mang trên mặt dáng tươi cười nhàn nhạt.
- Cũng không phải, ta muốn bái tiền bối làm sư, học tập điêu khắc.
Dương Lỗi thành khẩn nói:
- Hi vọng tiền bối thành toàn.
Trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, trung niên nam tử trước mắt này tuyệt đối là cao thủ, tuyệt thế cao thủ, nếu như có thể bái ông ta làm thầy, tuyệt đối không lỗ, hơn nữa cho dù hắn không chịu dạy cho mình những thứ khác, học tập kỹ thuật điêu khắc này cũng không có chỗ xấu, đối với điêu khắc, Dương Lỗi cảm thấy có chút hứng thú.
- Bái ta làm thầy? Học tập điêu khắc?
Trung niên nam tử có chút dừng lại, nhưng dáng tươi cười trên mặt lại không thay đổi:
- Ngươi vì sao phải học tập điêu khắc?
- Ta muốn điêu khắc ra đồ vật trong nội tâm của ta.
Dương Lỗi đáp.
Trung niên nam tử nghe vậy khẽ gật đầu, nói tiếp:
- Học tập điêu khắc là sự tình thập phần vất vả, ngươi có thể chịu được sao?
- Vãn bối có thể chịu được.
Dương Lỗi không chút do dự đáp lại.
- Nhìn ra được ngươi thành tâm, đã như vầy, ta thu ngươi làm đồ đệ, ngươi về sau mỗi ngày tới nơi này hai canh giờ, ta dạy cho ngươi điêu khắc.
Trung niên nam tử nói.
- Đệ tử bái kiến sư tôn.
Dương Lỗi đại hỉ, bề bộn hành lễ nói.
- Không cần như thế, môn hạ của ta không có nhiều lễ tiết như vậy, chỉ cần ngươi có phần tâm này là được rồi.
Trung niên nam tử nói:
- Ta tên là Trương Dật, từ nhỏ học tập điêu khắc, hôm nay nhận ngươi làm đồ đệ coi như là có một truyền nhân rồi, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.
- Sư tôn yên tâm, ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Dương Lỗi nói.
- Đinh, chúc mừng người chơi Dương Lỗi bái sư điêu khắc Tông Sư Trương Dật.
Dương Lỗi đại hỉ, sau khi bái sư, rõ ràng có thể xem xét tin tức sư tôn.
Trương Dật:
Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Môn.
Điêu khắc Tông Sư.
Tu vi: Vũ Thần lục giai
- Híz-khà-zzz. . .
Dương Lỗi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, con mẹ nó thật là vận khí *** chó, ở chỗ này bái sư lại cường hãn như vậy, Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Môn, Vũ Thần lục giai.
- Đây là một ít tâm đắc điêu khắc của ta, ngươi trước cầm đi xem, sau khi xem xong hãy tới tìm ta.
Trương Dật lấy ra một bản bút ký hơi mỏng đưa cho Dương Lỗi, sau đó xoay người làm chuyện của mình, không hề để ý tới Dương Lỗi.
- Đinh, phải chăng học tập điêu khắc thuật?
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Dương Lỗi đại hỉ.
- Học tập.
- Đinh, chúc mừng người chơi học được điêu khắc thuật, đẳng cấp sơ cấp.
- Đinh, bởi vì người chơi học điêu khắc thuật, hệ thống sinh hoạt chức nghiệp mở ra.
Hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, lại là hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, trong nội tâm Dương Lỗi nhịn không được cười lên, cái hệ thống này quả nhiên không hổ là Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng, cái gì cũng có, hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, như vậy tất nhiên là có quan hệ cùng sinh hoạt, mà cái điêu khắc này hoàn toàn có thể xem như một loại chức nghiệp sinh hoạt.
Hôm nay vận khí vô cùng tốt, không chỉ có bái Ngưu Nhân làm sư phó, lại mở ra hệ thống sinh hoạt chức nghiệp.
Ấn mở hệ thống sinh hoạt chức nghiệp.
Phân nhiều chủng loại, trong đó có âm nhạc, mỹ thực, kiến trúc,…
Dương Lỗi im lặng, cái này quả nhiên là Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng ah, cái gì cũng có, những cái này mình mà học xong toàn bộ, nếu như phóng ở Địa Cầu mà nói, cưa muội tử là tuyệt đối không có vấn đề, ở thế giới này, đó cũng không phải là đơn giản như vậy, cái thế giới này là thế giới lấy võ vi tôn, chỉ dựa vào nắm đấm nói chuyện, dựa vào mấy chức nghiệp kia, chỉ có thể bị đánh.
Nhưng hệ thống mở ra những thứ này, như vậy chứng minh những vật này đối với tu luyện có tác dụng, dù sao ý nghĩa của hệ thống này chính là tu luyện, Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng a. Trong hệ thống sinh hoạt chức nghiệp, mình cũng chỉ là bắt đầu học điêu khắc mà thôi, còn là sơ cấp điêu khắc thuật, có thể nói là đường thỉnh kinh còn xa vời vợi a.