Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1780
Edit: kaylee
“Cút thì cút.”
Cố Uyển Bạch bĩu môi, nàng nghĩ nghĩ, lấy ra một cây sáo đưa tới trong tay Thiên Bắc Dạ, nói: “Nếu ngươi muốn tìm ta, thổi cây sáo này là được, ở ngoài ngàn dặm ta đều có thể tới, nhưng mà, ta nói trước, nếu ngươi có việc yêu cần ta giúp, phải để ta gặp tức phụ ngươi, thỏa mãn một chút lòng tò mò của ta.”
Thiên Bắc Tầm nhạo báng một tiếng: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không có việc gì muốn tìm ngươi hỗ trợ.”
Tuy rằng nói là nói như vậy, nhưng hắn vẫn thu cây sáo lại, không có tức giận nói: “Hiện tại ngươi có thể cút! Muốn gặp tức phụ ta, không có cửa đâu!”
Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Thiên Bắc Tầm và Cố Uyển Bạch vừa gặp mặt đều sẽ không ngừng khắc khẩu, ở khi còn nhỏ Cố Uyển Bạch, còn sẽ cùng hắn khắc khẩu vài câu, chỉ là sau này, nàng đã từ bỏ tranh đấu với tiểu tử này.
Bởi vì nàng có biện pháp đối phó hắn tốt hơn!
Biện pháp kia chính là, chờ ngày nào đó hắn cưới tức phụ, nàng làm hắn không cách nào hành phòng ở đêm động phòng, để trừng phạt hắn nhiều năm tranh phong với nàng như vậy!
Cho nên, chính bởi vì đã sớm hiểu rõ gian kế của tiểu nha đầu Cố Uyển Bạch này, Thiên Bắc Tầm mới có thể quyết định, không cho Phượng Thiên Huyễn gặp mặt nàng, miễn cho bị tiểu nha đầu này dạy hư.
Hơn nữa, lấy tính cách của Phượng Thiên Huyễn, nói không chừng thật sự sẽ cùng Cố Uyển Bạch tính kế, hạ dược hắn ở đêm động phòng……
Lúc đó, hắn thật sự sẽ khóc choáng váng ở nhà xí!
“Ta đi đây,” Cố Uyển Bạch liếc mắt nhìn Thiên Bắc Tầm: “Ta thật sự đi đây, ngươi thật sự không cho ta thấy tức phụ ngươi sao?”
“Mau cút!”
Thiên Bắc Tầm quát lạnh một tiếng, cười lạnh nói.
Cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc? Thiên Bắc Tầm hắn chưa bao giờ hiểu bốn chữ này, mà ở trên trên đời, nữ nhân có thể làm hắn để ở trong lòng, chỉ có mẫu thân và tức phụ.
Còn nha đầu thúi Cố Uyển Bạch này……
Nếu có người bắt nạt nàng, như thế nào người làm đệ đệ mình này cũng nên hết giận vì nàng! Rốt cuộc Cố Uyển Bạch cũng là người nhà của hắn! Chỉ là, ở phương diện hạnh phúc tương lai của mình, hắn tuyệt không thể thỏa hiệp!
Hắn nhưng không muốn ở đêm động phòng không cách nào viên phòng với tức phụ nhà mình.
“Được đi, ta đi đây.”
Con ngươi Cố Uyển Bạch lập loè vài cái, nét mặt biểu lộ tươi cười thiên chân đáng yêu.
Thiên Bắc Tầm, ngươi cho rằng như vậy ta sẽ không thấy được tức phụ ngươi sao? Dù sao ngày sinh của Đông Phương lão gia tử sắp đến rồi khẳng định ngươi sẽ mang theo tức phụ tới tham gia, lúc đó, nàng cũng có thể biết nàng ấy.
Cố Uyển Bạch lại lần nữa hưng phấn lên, giống như nghĩ tới chuyện chơi vui nào đó, không ngừng xoa tay hầm hè, trong mắt tản ra ánh sáng.
Nhưng mà, nàng nhìn thấy Thiên Bắc Tầm trầm sắc mặt, tức khắc thu liễm tươi cười, cười gượng hai tiếng lập tức vội vàng xoay người, thực nhanh đã biến mất ở dưới hận ý.
……
Sau cây, Phượng Thiên Huyễn thật sâu mà ngóng nhìn nam tử đưa lưng về phía nàng phía trước, nhẹ nhàng mà nhấp môi mỏng.
Bởi vì nàng cách khá xa, cho nên, cũng không có nghe được những lời hai người nói, chỉ có thể bằng vào động tác và biểu tình hai phương để phán định quan hệ của hai người.
Dù cho Thiên Bắc Tầm vẫn luôn đưa lưng về phía nàng, nhưng mà, nàng lại xem biểu tình của thiếu nữ tàn nhang rất rõ ràng, biểu tình cuối cùng thiếu nữ kia rời đi rất là vui sướng, tàn nhang trên mặt càng như là đang nhảy múa.
Hơn nữa, mấy ngày nay tới giờ, lấy hiểu biết của nàng đối với Thiên Bắc Tầm, trừ bỏ nàng ra thiếu niên này cũng chưa từng có cử chỉ thân mật nào với nữ tử khác, nhưng hôm nay lại nàng nhìn thấy, động tác giao lưu giữa thiếu niên và thiếu nữ tàn nhang, ở trong mắt người bên ngoài rất là thân mật……
Không biết vì sao, Phượng Thiên Huyễn nghĩ đến đây, đáy lòng hơi hơi trào ra một chút ghen tuông, ngay cả nàng cũng ngây ngẩn cả người vì vị dấm trong lòng mình.
“Cút thì cút.”
Cố Uyển Bạch bĩu môi, nàng nghĩ nghĩ, lấy ra một cây sáo đưa tới trong tay Thiên Bắc Dạ, nói: “Nếu ngươi muốn tìm ta, thổi cây sáo này là được, ở ngoài ngàn dặm ta đều có thể tới, nhưng mà, ta nói trước, nếu ngươi có việc yêu cần ta giúp, phải để ta gặp tức phụ ngươi, thỏa mãn một chút lòng tò mò của ta.”
Thiên Bắc Tầm nhạo báng một tiếng: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không có việc gì muốn tìm ngươi hỗ trợ.”
Tuy rằng nói là nói như vậy, nhưng hắn vẫn thu cây sáo lại, không có tức giận nói: “Hiện tại ngươi có thể cút! Muốn gặp tức phụ ta, không có cửa đâu!”
Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Thiên Bắc Tầm và Cố Uyển Bạch vừa gặp mặt đều sẽ không ngừng khắc khẩu, ở khi còn nhỏ Cố Uyển Bạch, còn sẽ cùng hắn khắc khẩu vài câu, chỉ là sau này, nàng đã từ bỏ tranh đấu với tiểu tử này.
Bởi vì nàng có biện pháp đối phó hắn tốt hơn!
Biện pháp kia chính là, chờ ngày nào đó hắn cưới tức phụ, nàng làm hắn không cách nào hành phòng ở đêm động phòng, để trừng phạt hắn nhiều năm tranh phong với nàng như vậy!
Cho nên, chính bởi vì đã sớm hiểu rõ gian kế của tiểu nha đầu Cố Uyển Bạch này, Thiên Bắc Tầm mới có thể quyết định, không cho Phượng Thiên Huyễn gặp mặt nàng, miễn cho bị tiểu nha đầu này dạy hư.
Hơn nữa, lấy tính cách của Phượng Thiên Huyễn, nói không chừng thật sự sẽ cùng Cố Uyển Bạch tính kế, hạ dược hắn ở đêm động phòng……
Lúc đó, hắn thật sự sẽ khóc choáng váng ở nhà xí!
“Ta đi đây,” Cố Uyển Bạch liếc mắt nhìn Thiên Bắc Tầm: “Ta thật sự đi đây, ngươi thật sự không cho ta thấy tức phụ ngươi sao?”
“Mau cút!”
Thiên Bắc Tầm quát lạnh một tiếng, cười lạnh nói.
Cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc? Thiên Bắc Tầm hắn chưa bao giờ hiểu bốn chữ này, mà ở trên trên đời, nữ nhân có thể làm hắn để ở trong lòng, chỉ có mẫu thân và tức phụ.
Còn nha đầu thúi Cố Uyển Bạch này……
Nếu có người bắt nạt nàng, như thế nào người làm đệ đệ mình này cũng nên hết giận vì nàng! Rốt cuộc Cố Uyển Bạch cũng là người nhà của hắn! Chỉ là, ở phương diện hạnh phúc tương lai của mình, hắn tuyệt không thể thỏa hiệp!
Hắn nhưng không muốn ở đêm động phòng không cách nào viên phòng với tức phụ nhà mình.
“Được đi, ta đi đây.”
Con ngươi Cố Uyển Bạch lập loè vài cái, nét mặt biểu lộ tươi cười thiên chân đáng yêu.
Thiên Bắc Tầm, ngươi cho rằng như vậy ta sẽ không thấy được tức phụ ngươi sao? Dù sao ngày sinh của Đông Phương lão gia tử sắp đến rồi khẳng định ngươi sẽ mang theo tức phụ tới tham gia, lúc đó, nàng cũng có thể biết nàng ấy.
Cố Uyển Bạch lại lần nữa hưng phấn lên, giống như nghĩ tới chuyện chơi vui nào đó, không ngừng xoa tay hầm hè, trong mắt tản ra ánh sáng.
Nhưng mà, nàng nhìn thấy Thiên Bắc Tầm trầm sắc mặt, tức khắc thu liễm tươi cười, cười gượng hai tiếng lập tức vội vàng xoay người, thực nhanh đã biến mất ở dưới hận ý.
……
Sau cây, Phượng Thiên Huyễn thật sâu mà ngóng nhìn nam tử đưa lưng về phía nàng phía trước, nhẹ nhàng mà nhấp môi mỏng.
Bởi vì nàng cách khá xa, cho nên, cũng không có nghe được những lời hai người nói, chỉ có thể bằng vào động tác và biểu tình hai phương để phán định quan hệ của hai người.
Dù cho Thiên Bắc Tầm vẫn luôn đưa lưng về phía nàng, nhưng mà, nàng lại xem biểu tình của thiếu nữ tàn nhang rất rõ ràng, biểu tình cuối cùng thiếu nữ kia rời đi rất là vui sướng, tàn nhang trên mặt càng như là đang nhảy múa.
Hơn nữa, mấy ngày nay tới giờ, lấy hiểu biết của nàng đối với Thiên Bắc Tầm, trừ bỏ nàng ra thiếu niên này cũng chưa từng có cử chỉ thân mật nào với nữ tử khác, nhưng hôm nay lại nàng nhìn thấy, động tác giao lưu giữa thiếu niên và thiếu nữ tàn nhang, ở trong mắt người bên ngoài rất là thân mật……
Không biết vì sao, Phượng Thiên Huyễn nghĩ đến đây, đáy lòng hơi hơi trào ra một chút ghen tuông, ngay cả nàng cũng ngây ngẩn cả người vì vị dấm trong lòng mình.